Minhxotxa
member
ID 54115
07/24/2009
|
Câu chuyện nhỏ bên xe buýt
Tại thành phố nhỏ Farnborough cách thủ đô London (Anh) chừng hơn 25km về phía đông nam, chỉ có hơn 20 người Việt sinh sống chính bằng nghề làm móng. Nhưng tại đây bất ngờ tôi lại gặp một người Việt trong bộ đồng phục tài xế xe buýt.
Nếu như không nhận ra bìa một tạp chí in bằng tiếng Việt gài bên phòng lái trong lúc chờ mua vé lên xe, hẳn tôi đã không mạnh dạn cất câu chào tiếng Việt. Anh bạn tài xế có gương mặt châu Á quay phắt lại rạng rỡ. Bằng chất giọng Sài Gòn, người đồng hương chỉ kịp hẹn tôi đến cuối tuyến đường sau khi điều khiển chiếc xe buýt hai tầng quen thuộc của nước Anh chuyển bánh rời khỏi trạm dừng đón khách...
Huỳnh N. (36 tuổi) có chừng một giờ để chuyện trò với tôi tại phòng nghỉ nhỏ, có đầy đủ tiện nghi giúp các bác tài thư giãn, giải trí phục hồi sức khỏe sau ba giờ ôm tay lái. Câu chuyện giữa hai người đồng hương hé lộ những hoài bão của một người nhập cư gốc Việt.
Chào đời ở Hà Nội, lớn lên ở Sài Gòn rồi sang châu Âu du học từ năm 18 tuổi, Huỳnh N. biết lái xe từ một trường dạy nghề trước sân vận động Thống Nhất (TP.HCM). Với giấy tờ định cư EU hợp pháp, có bằng cấp lái xe và thể hình sức khỏe tốt, anh theo vợ là người bản xứ cùng hai con nhỏ từ một nước Đông Âu đến làm ăn tại xứ đảo sương mù hai năm nay.
Hội đủ tiêu chuẩn để ký hợp đồng tuyển dụng học nghề, Huỳnh N. được đưa đi đào tạo ba tháng dành cho tài xế xe buýt ở Anh và khi vượt qua kỳ thi sát hạch kỹ càng, anh được cấp thẻ hành nghề và tìm được công việc ổn định nuôi vợ con.
Qua một năm làm việc, đồng lương như Huỳnh N. hiện là 9 bảng/giờ (ngày làm 10 giờ) cùng tiền thưởng tăng ca. Sau khi cắt trừ thuế thu nhập anh được trả vào tài khoản cá nhân mỗi tuần khoảng 300 bảng. Tôi nhẩm tính: 1.200 bảng, tính ra tiền Việt cũng xấp xỉ 40 triệu đồng/tháng.
“Mức lương trung bình thôi, nhưng ai cũng muốn làm tốt công việc mình đảm nhận! Nhất là cánh tài xế từ châu Á như tôi” - Huỳnh N. cười vui khi có thêm những đồng nghiệp Philippines và Nepal đến góp chuyện... Tài xế xe buýt, xe tải xuyên quốc gia ở Anh vẫn là một nghề luôn cần được bổ sung. Từ khi bản đồ khối EU rộng mở, lao động từ các nước Đông Âu mới gia nhập được phép lấp vào chỗ thiếu hụt này. Tuy vậy, những công dân gốc Á, người Việt như Huỳnh N. cũng hiếm khi kiếm được một chỗ làm như vậy.
Huỳnh N. hiện đã an tâm để lo cho tương lai gia đình mình. Cậu con trai lớn vào trung học với ước muốn trở thành kỹ sư chế tạo máy bay dân dụng, còn cô con gái chỉ thích làm bác sĩ thú y chữa bệnh cho “sư tử châu Phi”... Những ước mơ của con trở thành người hữu ích là động lực mạnh mẽ cho Huỳnh N. ngày ngày nhẫn nại bên vôlăng xe buýt, chắt chiu dành dụm từng đồng bảng.
Nhưng sâu thẳm trong lòng anh vẫn là quê nhà. Anh không giấu giếm niềm vui đơn giản mỗi khi về với mái ấm gia đình là được dạy dỗ, chuyện trò bằng tiếng Việt với hai đứa con. “Gìn giữ được cho con tiếng nói quê hương là để dành hạnh phúc cho ngày trở về!” - Huỳnh N. nói như tự nhắn nhủ với lòng mình, khi bắt chặt tay tôi tạm biệt trước khi lên buồng lái chuyến cuối cùng trong ngày của xe buýt vùng Farnborough.
Theo Việt Lan / Tuổi Trẻ
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat