Kieutrang82
Giá mà Hoa chẳng sắc hương
Th́ Ong Bướm chẳng làm buồn đời hoa
Giá mà trong cơi người ta
Chữ t́nh không lụy,đâu đa mang sầu !
Giá mà cái nghĩa cau trầu
Têm vôi đừng ẩn đôi câu bạc ḷng
Giá mà luồng được chỉ hồng
Qua cây kim áo khâu vuông mộng vàng
Giá mà duyên chẳng lỡ làng
Th́ câu lục bát chẳng bàng hoàng gieo
Giá mà vượt được ngàn đèo
Để tôi về lại quê nghèo t́m thương!
Giá mà ở buổi tha hương
Chân thương chẳng lạc vào đường duyên không !
Giờ đây đâu khóc phận hồng
Hơn chi con nước dạt đồng hạn sâu
Khô ḍng tội cánh bèo dâu
T́m đâu nương đợi mưa ngâu tháng mười
Giá mà dỗ được hồn tôi
Yên trong một khắc quên đời lầm than
Giá mà bước được bước ngang
Đường sầu đâu phải lê lang lối hoài !
Giá biết được ngày mai !!!!
|
CFK
"Giá mà hoa chẳng sắc hương"
Để cho Ong bướm biết đường mà bay
Giá mà trong cơi người này
Chữ t́nh không viết, bàn tay đâu buồn.
Giá mà cau chín kệ buồng
Đừng tiêm vôi bạc với tuồng trầu cay
Nếu mà kim chỉ biết may
Chẳng nên khâu mộng cho hai vuông t́nh
Giá mà duyên chẳng vớ ḿnh
Th́ đâu lục bát th́nh ĺnh khóc than
Giá mà trời đất hỗn mang
Người ơi về lại bàng hoàng nguyên sơ
Giá rời đất Mẹ bấy giờ
Chân duyên vướng nợ khước từ nên không (!)
Giờ đây thương tiếc bơ công
Cánh đồng bao tuổi, ḍng sông bao đời?
Nước lâm đồng hạn cũng thời
Bốc hơi ruộng cạn về trời làm mây.
Chờ chi cái đợt ngâu dầy
Bèo mây man mát có ngày nào vui.
Chẳng c̣n cố giấc ngủ vùi
Dỗ hồn yêu mộng quên đời trớ trêu
Chẳng bao giờ có bước liều
Hẫng chân phải lối lắp nhiều đắng cay
Chẳng thèm biết chuyện ngày mai
Để ta sống nốt ngày này ... với ta.
|