hantinh67
member
ID 21490
03/23/2007
|
Dòng Sông và Nhịp Cầu Duyên
Mới ngày nào thôi,Ta cùng lũ trẻ thường trần chuồng bơi lội trên dòng sông.
Thuở ấy ta yêu sông lắm.Nước sông mênh mang ôm trong lòng đầy mát mẻ và đem lại những tiếng cười sảng khoái nô đùa.
Thời gian trôi qua,hôm nay ta đứng bên dòng đời có một dòng sông ngăn cách.
Ta không còn mạnh dạn và ngây ngô như ngày nào,tháo lột quần áo của mình để nhào xuống dòng sông bơi lội.
Nước vẫn không ngừng trôi như muôn đời muốn chia cắt cái thế giới bé nhỏ này ra làm hai mảnh.Ta vu vơ nhìn ngó tìm kiếm cho mình một chiếc cầu.Chiếc cầu có thể đưa ta qua bến bờ mà ta hằng mong muốn.Đưa ta đến dòng đời và dòng tình mà ta luôn khát vọng.
Ta chợt giật mình và ao ước: Làm sao ta có được... một "Nhịp Cầu Duyên"
----------------
DÒNG SÔNG VÀ NHỊP CẦU DUYÊN
Như dòng sông có bên lở bên bồi
Như tình vỡ có kẻ mơi người chạy
Bọt nước nào còn thơm trên môi ấy
Khoảng cách nào ngăn biết mấy thương đau
Đối mặt hai bờ mãi chẳng có nhau
Sao không thể xây nhịp cầu duyên thắm
Như dòng sông bốn mùa không phẳng lặng
Để đôi bờ bồi lở lắm xót xa
Em bên nào ngang dòng nước trôi qua
Sao chẳng biết người thiết tha chờ ngóng
Như dòng sông khi Thuyền về cuộn sóng
Mái chèo đè rung động sóng lòng thương
Em đâu rồi trong hình bóng vấn vương
Ngàn ánh lệ tan thương theo dòng nước
Như dòng sông cứ vơi đầy sau trước
Khi dâng trào lòng kỳ ước bao la
Khi cạn lòng như bão táp phong ba
Thuyền chao đảo chòng chành ba bể khổ
Dòng sông dài ngăn hai miền nhung nhớ
Ngăn mối tình dang dở vĩnh hằng thương
Ngăn cách đời bao buồn bã thê lương
Chiều xe lạnh tâm hồn vương mù mịt
Ở bên bờ Em nào đâu có biết
Anh nơi này tha thiết dựng cầu duyên
Đời phong trần vẫn tan rã liên miên
Đâu có lẽ vì tiền duyên định mệnh
Em vô tình cho ai mối tình hận
Em vô tình làm ai mang hờn giận
Em vô tình khiến ai buồn muôn phận
Em vô tình để người dấn khổ đau
Sông chảy hoài dòng tình mãi về sau
Chiều buông xuống cả một màu thương tím.
Đàm Việt Tuyến
|