Ngày em đi mang theo bao nỗi nhớ
Khi em về làm nỗi nhớ dâng hơn
Hạ trắng lang thang cơn nắng cô đơn
Thương hạt nắng vỡn hờn theo mây gió
Ngày em đi khung trời sao bé nhỏ
Là căn phòng bên cửa ngó trông theo
Là thơ buồn vương với gió hắt hiu
Là đêm vắng những đìu hiu tâm sự
Ngày em đi Nhạc tình không tình tứ
Phố đông vui , vui mất tự bao giờ
Hoa hết màu, màu tươi sáng ước mơ
Chiều lặng lẽ để hồn thơ thơ thẩn
Khi em về đem xốn xang rối bận
Biết nói chi? khi tình vẫn như không
Để gió chiều mang nỗi nhớ mung lung
Đàn rung khẽ tiếng bập bùng xao xuyến
Đêm trăng thanh khát khao niềm đối diện
Như cỏ vườn chờ dải phiến sương êm
Như Hoàng Hà chờ con nước dâng thêm
Như bờ cát chờ sóng mềm xoa tới
Em yêu ơi biển tình xưa vẫn đợi
Mênh mang lòng từng nhịp sóng vẫn dâng
Nghiêng với Thuyền bên chiều tím bâng khuâng
Cùng em hát khúc tình trăng thơ mộng
Có không em những lời yêu rung động
Câu yêu đâu vẫn đọng mãi nơi đâu?
Phải chăng em, em vẫn thức đêm thâu
Chờ anh đó - Mối tình sâu sâu nặng
Nghe đâu đây hơi thở nào trong nắng
Anh biết mình chẳng thể vắng em đâu