Xuân ơi xuân ! Đến làm chi vội vã
Én vẫn lạc đàn xõa cánh đơn côi
Gửi gió lên mây niềm riêng trắng lưng trời
Nghe thất lạc những lời yêu tha thiết
Xuân ơi xuân ! xuân về xuân có biết
Tình đó ai trao lại trốn riết nơi xa
Để chiều nay nắng ngả dưới hiên nhà
Ta nghiêng sẻ chút mồ côi duyên phận
Xuân tới làm chi cho lòng ta ngơ ngẩn
Con nắng có về làm ấm những ưu tư
Từng bước đông qua chẳng dịu nỗi thương chờ
Xuân có đến là ánh buồn rơi tan xót