Anh muốn hun em ! Nhưng sợ bị úm , sợ mấy ổng cho chết nè
anh doilanhuthe tặng lại em nè !.
Em ơi ! Cánh tay anh đã cỏi còm
Da xương khăng khít hổng còn như xưa
Phì phào sáng tới ban trưa
Phút giây , ngây ngất vẫn chưa việc gì ?
Trong đêm mà cứ rù rì
Con gì nó chích cười khì suốt đêm !./
Doilanhuthe.
===============================================
============================
Quoc Khanh
Anh muốn hun em ! Nhưng sợ bị úm , sợ mấy ổng cho chết nè
anh doilanhuthe tặng lại em nè !.
Em ơi ! Cánh tay anh đã cỏi còm
Da xương khăng khít hổng còn như xưa
Phì phào sáng tới ban trưa
Phút giây , ngây ngất vẫn chưa việc gì ?
Trong đêm mà cứ rù rì
Con gì nó chích cười khì suốt đêm !./
Doilanhuthe.
-------------------------
Hận Tình
Lặng lẽ
Bên khung cửa em vẫn ngồi lặng lẽ
Bóng trăng tà cô đơn lẻ hàng đêm
Vẫn nhớ mong khô viền cánh môi mềm
Đêm từng đêm lại tăng thêm nỗi nhớ.
Nhớ thương nhau nhớ đến từng hơi thở
Lời ngọt ngào âu yếm ngỡ bên tai
Ngón xuân nồng nâng vương nhẹ tóc mai
Giọt lệ sầu lăn ngắn dài khoé mắt.
Sầu đong đưa phơi giữa chiều nắng nhạt
Khúc dạ sầu ai cất tiếng nỉ non
Cánh diều hồng cao vút gọi trăng tròn
Trải lòng mình trong héo hon cô quạnh.
Người nơi đâu để hai mình xa cách ?
Cho ấm nồng mang lại lạnh tàn canh
Khung cửa kia sương rơi xuống mỏng manh
Lặng lẽ buồn mong sao lành duyên nợ.
=========================================
CODE 6:
==================================
TÙNG - TRÚC TRI ÂM
Trúc ở đâu cho chim dừng cánh mỏi,
Tùng nơi nào cho em gửi đôi chân.
Trúc ở xa mà Tùng thấy rất gần
Vẫn cảm nhận đôi vai trần, thân Trúc
Trái tim Tùng cứ dâng trào thúc dục
Tùng muốn gần thân Trúc mãi ngàn năm.
Duyên kiếp đây mà sao lại khó khăn,
Để Trúc – Tùng mãi ngàn năm xa cách.
Trái tim Tùng bao năm trời tẻ nhạt
Đến bây giờ vẫn lạnh nhạt như xưa.
Tùng mong sao cho duyên phận đẩy đưa,
Cho Tùng - Trúc những sớm trưa gặp mặt,
Trao cho nhau những ánh mắt, nụ hôn
Gửi cho nhau cả tâm hồn nồng cháy.
Thời gian kia Tùng muốn quay trở lại
Trái đất này Tùng muốn sẽ ngừng trôi
Trúc Mai ơi ! Em mãi mãi trong trái tim tôi.