titinho
member
ID 73230
08/26/2012
|
HUYỀN THOẠI MƯA NGÂU
HUYỀN THOẠI MƯA NGÂU
Em cuả anh ơi! Em cuả anh ơi!
eM đang nơi đâu? Muà ngâu đã tới!
Chỉ có lũ chuồn chuồn mệt mỏi
Xập xòe cánh mỏng dưới mưa...
Đàn quạ đen, theo hẹn từ xưa
Chí chóe nối, thành nhịp cầu Ô thước
Nàng Chức Nữ đa tình, đang sướt mướt
Khóc sụt sùi, trong lồng ngực Ngưu Lang...
Mình xa nhau ,khi lá chớm vàng
Đằng đẵng mùa đông, mỏng manh tà áo
Mùa xuân như cô gái chảnh tình bước rảo
Còn hạ qua, khô bàng bạc mắt nâu.
Anh có hẹn hò, gặp gỡ gì đâu
Mà lại muốn lệ em, ướt đầm vai áo!?
Tháng Cô Hồn, có linh hồn ảo não
Lang thang dưới cánh đồng, vừa nắng , vừa mưa
Chiếc cầu vồng xuất hiện lạ chưa?
Em có biết mùa thu này lắm bão
Tiếc! Cả một mùa trái cây thơm thảo
Sẽ nổi trôi trong nước lũ đỏ hoe...
Anh cứ nhắc em, sao em chẳng về?
Chiếc cầu nào? Để đôi mình gặp mặt
Mùa nào đây? Biến thành mùa nước mắt
Cho tình mình giống huyền thoại mưa Ngâu...
BL 8/012
*.Phiên bản Việt Nam:
Xuất xứ lễ Vu Lan
Xuất phát từ sự tích về Bồ tát Mục Kiền Liên đại hiếu đã cứu mẹ của mình ra khỏi kiếp ngạ quỷ. Vu Lan là ngày lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn cha mẹ (và tổ tiên nói chung) - cha mẹ của kiếp này và của các kiếp trước.
Theo kinh Vu Lan thì ngày xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông. Mẫu thân ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ như thế nào nên dùng mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm. Thấy mẹ mình, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ. Tuy nhiên do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình đi tranh không cho các cô hồn khác đến tranh cướp, vì vậy khi thức ăn đưa lên miệng thức ăn đã hóa thành lửa đỏ.
Mục Liên quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: "dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu. Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để vận động chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó".
Làm theo lời Phật, mẹ của Mục Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng chúng sanh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu Lan Bồn Pháp). Từ đó ngày lễ Vu Lan ra đời.
2Sự tích ngày xá tội vong nhân
Sự tích lễ cúng cô hồn như sau: Cứ theo "Phật Thuyết Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Ðà La Ni Kinh" mà suy thì việc cúng cô hồn có liên quan đến câu chuyện giữa ông A Nan Ðà, thường gọi tắt là A Nan, với một con quỷ miệng lửa (diệm khẩu) cũng gọi là quỷ mặt cháy (diệm nhiên). Có một buổi tối, A Nan đang ngồi trong tịnh thất thì thấy một con ngạ quỷ thân thể khô gầy, cổ nhỏ mà dài, miệng nhả ra lửa bước vào. Quỷ cho biết rằng ba ngày sau A Nan sẽ chết và sẽ luân hồi vào cõi ngạ quỷ miệng lửa mặt cháy như nó. A Nan sợ quá, bèn nhờ quỷ bày cho phương cách tránh khỏi khổ đồ. Quỷ đói nói: "Ngày mai ông phải thí cho bọn ngạ quỷ chúng tôi mỗi đứa một hộc thức ăn, lại vì tôi mà cúng dường Tam Bảo thì ông sẽ được tăng thọ mà tôi đây cũng sẽ được sanh về cõi trên".
A Nan đem chuyện bạch với Ðức Phật. Phật bèn đặt cho bài chú gọi Là "Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Ðà La Ni", đem tụng trong lễ cúng để được thêm phước. Phật tử Trung Hoa gọi lễ cúng này là Phóng diệm khẩu, tức là cúng để bố thí và cầu nguyện cho loài quỷ đói miệng lửa, nhưng dân gian thì hiểu rộng ra và trại đi thành cúng cô hồn, tức là cúng thí cho những vong hồn vật vờ không nơi nương tựa vì không có ai là thân nhân trên trần gian cúng bái. Vì tục cúng cô hồn bắt nguồn từ sự tích này, cho nên ngày nay người ta vẫn còn nói cúng cô hồn là Phóng diệm khẩu. Có khi còn nói tắt thành Diệm khẩu nữa. Diệm khẩu, từ cái nghĩa gốc là (quỷ) miệng lửa, nay lại có nghĩa là cúng cô hồn. Ðiều này góp phần xác nhận nguồn gốc của lễ cúng cô hồn mà chúng tôi đã trình bày trên đây. Phóng diệm khẩu mà nghĩa gốc là "thả quỷ miệng lửa", về sau lại được hiểu rộng thêm một lần nữa thành "tha tội cho tất cả những người chết". Vì vậy, ngày nay mới có câu : "Tháng bảy ngày rằm xá tội vong nhân".
Nhưng lễ cúng cô hồn khác với lễ Vu Lan dù được cử hành trong cùng Ngày Rằm. Một đằng là để cầu siêu cho cha mẹ nhiều đời được siêu thoát, một đằng là để bố thí thức ăn cho những vong hồn chưa được siêu thoát, những vong hồn không nơi nương tựa, không người cúng kiếng.
3 Sự tích Nguu lang, Chức Nữ:
Ngưu Lang là vị thần chăn trâu của Ngọc Hoàng Thượng đế, vì say mê một tiên nữ phụ trách việc dệt vải tên là Chức Nữ nên bỏ bễ việc chăn trâu, để trâu đi nghênh ngang vào điện Ngọc Hư. Chức Nữ cũng vì mê tiếng tiêu của Ngưu Lang nên trễ nải việc dệt vải. Ngọc Hoàng giận giữ, bắt cả hai phải ở cách xa nhau, người đầu sông Ngân, kẻ cuối sông.
Sau đó, Ngọc Hoàng thương tình nên ra ơn cho hai người mỗi năm được gặp nhau một lần vào đêm mùng 7 tháng Bảy âm lịch. Khi tiễn biệt nhau, Ngưu Lang và Chức Nữ khóc sướt mướt. Nước mắt của họ rơi xuống trần hóa thành cơn mưa và được người dưới trần gian đặt tên là mưa ngâu.
Thời bấy giờ sông Ngân trên thiên đình không có một cây cầu nào cả nên Ngọc Hoàng mới ra lệnh cho làm cầu để Ngưu Lang và Chức Nữ được gặp nhau. Các phường thợ mộc ở trần thế được vời lên trời để xây cầu. Vì mạnh ai nấy làm, không ai nghe ai, họ cãi nhau chí chóe nên đến kỳ hạn mà cầu vẫn không xong. Ngọc Hoàng bực tức, bắt tội các phường thợ mộc hóa kiếp làm quạ lấy đầu sắp lại làm cầu cho Ngưu Lang và Chức Nữ gặp nhau. Vì thế cứ tới tháng bảy là loài quạ phải họp nhau lại để chuẩn bị lên trời bắc Ô kiều. Khi gặp nhau, nhớ lại chuyện xưa nên chúng lại lao vào cắn mổ nhau đến xác xơ lông cánh. Ngưu Lang và Chức Nữ lên cầu, nhìn xuống thấy một đám đen lúc nhúc ở dưới chân thì lấy làm gớm ghiếc, mới ra lệnh cho đàn chim ô thước mỗi khi lên trời làm cầu thì phải nhổ sạch lông đầu. Từ đó, cứ tới tháng bảy thì loài quạ lông thì xơ xác, đầu thì rụng hết lông.
Theo Vietnamnet
ĐẤT ĐAU
Ta đã sống và đang tồn tại sống
Bởi vì đâu mà tàn nhẫn rất nhiều
Với chính ta với những người thân yêu
Với đất, nước với cỏ, cây, mồ mả
Có một lũ người tham lam tàn phá
Một lũ người bất chấp để ăn chơi
một lũ người đang bán tình , buôn người
và một lũ dám rẻ khinh truyền thống
Ta nghĩ gì cả trẻ con áo trắng
Ham trò chơi, dùng dao phớ giết ông
Ta nghĩ gì trên " Mạch máo giao thông"
Ngày từng ngày, thịt xương người dập nát
Ta ngĩ gì biển, rừng xanh bát ngát
Cả trong, ngoài có bọn "Tặc" tấn công
Ta nghĩ gì những con suối dòng sông
Lũ cuộn dâng cùng rác phân , hóa chất
Ta nghĩ gì? khi bao loài động vật
Bị hại dần từ trong cả bào thai
Ta nghĩ gì? những bé gái, bé trai
Bị bạo hành, bán mua và cưỡng hiếp
Ta nghĩ gì thời gian ta ăn cắp
Chôn vùi vào nghiện ngập hay đỏ đen
Những công trình bị bớt xén đê hèn
rẻ rúng tình người chỉ vì tấc đất
....(còn tiếp
Hỡi từng người hãy tự vấn luơng tâm
Dám nhìn mình đối diện cùng sự thật
Ta đã sống tham lam và hèn nhát
Đang từng ngày mang tội với tương lai
Tất cả đã trở thành rất vội
Khi tôi đọc được lời chia ly
trên những chiếc lá vàng sắp theo gió bay đi
Ta thật nhỏ nhoi giữa cao sâu
Chót để tình yêu hóa biển sầu
Vụm tay ta hốt, đầy vốc đắng
Tìm hoài không biết đổ đi đâu?
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
titinho
member
REF: 638068
08/28/2012
|
NGÂU
Nắng nhiều nhưng nắng hơi phai
Mưa nhiều, mưa cũng chỉ vài hạt rơi
Có khi cùng một khoảng trời
Vừa mưa , vừa nắng, Trâu cười hom hem
Lạ kỳ hơn nữa ban đêm
Trăng như thoi cửi êm đềm dệt mây
Bao nhiêu tơ óng giăng dầy
Mà sao đến sáng ướt đầy sương thôi...
Thương em, thương lắm Ngâu ơi!
Một hạt mưa, cũng là lời tình yêu
Dằn lòng chỉ có bấy nhiêu
Chứa bao hạnh phúc, trăm điều đắng cay
Nếu như không bị đọa đầy
Mỗi năm chỉ có một ngày gặp nhau
Thì đâu lại có mưa Ngâu
Lệ nàng Chức Nữ chạnh sầu thế gian
Nhác luời dệt vải, tại Nàng
Trâu gầy là tại Ngưu Lang si tình
Ông trời sao chẳng phân minh
Phạt lây hai đứa chúng mình xa nhau...
BL 8/2012
|
|
titinho
member
REF: 638304
08/31/2012
|
TRĂNG XANH
Đêm trăng này là một đêm kỳ ngộ
Lơ lửng trời vành vạnh ánh trăng xanh
Thu mới đến nên thu còn lưỡng lự
Rời vòm cây, một chiếc lá độc hành
Con rắn độc trườn mình trên cỏ ướt
Mắt u huyền thấp thoáng tia long lanh
Quanh vũng nước từ mùa hè trong vắt
Tiếng côn trùng hòa tấu vạn âm thanh
Những vong hồn có về từ địa ngục?
Để thèm ăn muỗng cháo trốn trần gian
Dưới ban thờ bao bóng người xì xụp
Khẩn cầu chi cho kiếp sống tham lam?
Mây che trăng rồi mây trôi lãng đãng
Khói nhang trầm lảng vảng, hương lan nhanh
Tiếng xe máy rú gào như sói dữ
Đêm linh thiêng bị ngấu nghiến tan tành
BL 31/08/012
*Mặt trăng xanh” là thuật ngữ để chỉ hiện tượng trăng tròn lần thứ 2 trong một tháng dương lịch.
|
|
titinho
member
REF: 638400
09/02/2012
|
ĐÊM XÁ TỘI
Trên thành phố, cột sắt đâm tua tủa
Gió thu đau như dẫm phải bàn chông
Trăng nhờ nhạt thành già nua, uể oải
Mây trôi mau, chốn chạy khỏi tầng không?
Bao ánh đèn làm lá thu vàng vọt
Bóng em đi cứ gãy gập trên tường
Hoa Ngọc lan, em cài trên mai tóc
Khói xăng đầy, lấn át hết mùi hương
Xin em đấy! Hãy về quê em nhé!
Tay dắt tay đi dạo dưới cánh đồng
Còn son phấn, thôi đừng trang điểm nữa
Điện thoại thì cũng tắt có được không?
Hãy thủ thỉ, lời chân tình mộc mạc
Của chim Khuyên trong nắng suộm ngập ngừng
Đừng leo lẻo, câu ngọt ngào giả dối
Anh chán chường làm mãi một người dưng
Em hãy buông dù tóc còn cũn cỡn
Trở về làm Cô Bé Của Ngày Xưa
Hát với anh, câu đồng dao thủa đó
Mời Ông Trăng xuống sân nhỏ chơi đùa
Em có thể, khóc hờn hay làm nũng
Để cho anh tìm lại tính thật thà
Em có thể, khiến sai hay giận dỗi
Để lòng anh nhớ rộng lượng, thứ tha
Anh không thể, ép em xa thành phố
Và bắt mình xa cuộc sống bán mua
Nhưng không lẽ, mùa thu và nguồn cội
Cứ hao mòn bởi những cuộc tranh đua?
09/2012
Đồng dao:
Ông Trăng ơi!
Xuống đây mà chơi
Có bầu, có bạn
Có bát cơm xôi
Có nồi cơm nếp
Có xếp bánh chưng
Có lưng cút rượu
Cái điếu đánh đu
Bồ cu vãi chài
Cái Lai xách giỏ
Mẹ Đỏ bế con
Cái lon kín nước
Cái lược chải đầu
Thằng bé chăn trâu
Xì xà xì xụp...
Dung dăng, dung dẻ
Dắt trẻ đi chơi
Đến ngõ nhà trời
Lạy cậu, lạy mợ
Cho cháu về quê
Cho dê đi học
Cho cóc ở nhà
Cho gà bới bếp
xì xà xì xụp...
|
|
titinho
member
REF: 638909
09/11/2012
|
NHƯ MÙA LÁ ÚA
Những cơn gió
đang bứt từng chiếc lá
Trên cành giơ
đem rải xuống mặt hồ
Ôi màu lá
Giờ đây thành vạn cổ
Dù rất xanh
suốt một thủa sinh sôi
Ta day dứt
thì vẫn thế mà thôi
Sự tái sinh
có thể nào khác được
Mặc mùa đông
đang đợi chờ phía trước
Mặc lạnh khô
hay mưa, nắng mặc dù
Nhũng xác lá
đang làm cả mùa thu
Trong sương mờ
từ ngàn năm uẩn mị
Những con sông
quặn lòng đau âm ỉ
Mấy con phà
chồng chất chở chia li
Trên đường đời
cuộc tình ái mất đi
Ta trong nhau
bóng hình còn mãi mãi
Những kỷ niệm
vẫn vấn vương rụng lại
Làm niềm vui
Bất chợt úa trên môi
09/012
|
|
thynguyen81
member
REF: 638910
09/11/2012
|
Trên đường đời
cuộc tình ái mất đi
Ta trong nhau
bóng hình còn mãi mãi
Những kỷ niệm
vẫn vấn vương rụng lại
Làm niềm vui
Bất chợt úa trên môi...
------------
Hình ảnh "niềm vui úa trên môi" sao hay zợ anh Xóm ơi??? Mùa thu đẹp mà. Sao ai cũng dễ xao xuyến trước mùa thu vậy?
|
|
titinho
member
REF: 638917
09/11/2012
|
Chào Chào m Thynguyen!
Anh phải chào kép như vậy, Bởi vì lâu rồi mới gặp
Cho anh hỏi thăm "Người Thầy Bất Trị" của em dạo này thế nào?
Hay là Thầy, Trò có nơi nào ríu rít với nhau mà thấy ít về thăm NCD vậy?
Anh Xóm có vào đọc: "Viết cho người sang sông" của Thynguyên. Hay lắm! Vì anh cũng mới sang sông với chị Xoăn xong.
Mưa thu làm ướt át đôi chút mà nỗi buồn mênh mông
Mong TN luôn vui và luôn có thơ mới!
|
|
titinho
member
REF: 639605
09/22/2012
|
DÁNG BUỒN MÙA THU
Thu đến rồi
yêu mùa thu đã chứ!
Hãy trải lòng
hong nắng nhạt êm ru
Những hàng cây
mang nỗi lòng thiếu phụ
Gợn mặt hồ
Cá ngớp khát tương tư
Hương đã nhã
chỉ còn làn do dự
Gió dịu dàng
đỡ lá nhẹ nhàng rơi
Mây tạo dáng
ngớ ngẩn ở chân trời
Đàn bọ múa
điệu hứng tình khao khát
Nghe đâu đây
âm thanh buồn mang mác
Chỉ tiếng chim
hốt hoảng cạnh triền sông
Túp lều tre
vách nát giữa cánh đồng
Ngôi miếu cổ
hoang tàn trong u tịch
Khoảng không cao
đăm đăm vòm ngọc bích
Trăng mười lăm
lại rạng rỡ kén chồng
Sao lu mờ
thất vọng sáng về không
Biển trầm tư
tiếng thở dài vạn thủa
Yêu mùa thu
Yêu mắt em thêm nữa
Ôi sắc vàng
và màu áo ni cô
Em đừng gom
Tình đời vào một chỗ
Gõ con tim
mà tụng những tâm tư
Bình lục 9/012
|
|
titinho
member
REF: 639702
09/24/2012
|
NI CÔ VÀ LÁ RỤNG MÙA THU
Chùa làng vắng lặng ven đê
Ni cô quét lá Bồ đề trên sân
Đưa từng nhát chổi tần ngần
Quét sao sạch bởi một lần, cô ơi!
Là tôi ,tôi hỏi lại tôi
Cớ chi cô gái có đôi má hồng
Mắt nâu như áo nâu sồng
Không cam chịu phận lấy chồng, đi tu?
Cớ sao cô gái hiền nhu
Dáng như hoa hậu, tiểu thư chân dài
Lánh xa cuộc sống tiền, tài
Cùng bao hứa hẹn, tương lai đủ đầy?
Chùa làng cô ở lại đây
Tiếng kinh vẫn vọng từ ngày xa xưa
Các già lớp lớp lên chùa
Mười rằm , bao thủa chuông khua vẫn đều
Kệ cho trai tráng ghẹo trêu
Mặc cho cuộc sống có nhiều trái ngang
Dù cho thu rụng lá vàng
Cô đưa cán chổi, nhẹ nhàng cô đưa...
Chùa làng ngụ ở ven đê
Chớ làm quỷ ám lá đề, lá đa
Ni cô tuổi mới băm ba
Chớ làm ma ám lá đa , lá đề
|
|
titinho
member
REF: 639795
09/25/2012
|
GIẤC MƠ THU
Lại gặp em trong giấc mơ
bởi là giấc mơ
nên không còn thấy em khi anh tỉnh lại
Trong đêm, em đã theo mùa thu đi mãi
phía biển xa chẳng biết lúc nào về
eM có biết anh yêu em nhiều đến thế
Yêu đến mất mình, đến thất tình, em có biết không em?
Anh vẫn hỏi có điều gì trái ngang
Nên em đã là của một người đàn ông lạ khác
Dù chưa có em, anh lại là người đánh mất
Để mãi ăn năn như một tội đồ
Anh đã bao lần trách cứ mùa thu
sao mà lắm lá vàng đến thế!
Chỉ một chiếc thôi cũng đủ cho anh thương về màu Nghệ
màu áo em trên triền núi hôm nào
Anh lại giận cả biển lớn xôn xao
Với những ngọn gió anh tự nhân lên thành giông tố
Quay cuồng quanh dáng hình em bé nhỏ
Giật lấy từng li nét đẹp em cười
Đêm nay anh chỉ còn giấc mơ thôi
Giấc mơ nào cũng ly kỳ như thật
Khoe với mình, rồi nôn nao, rồi âm thầm tự cất
Trong thật sâu thăm thẳm tâm hồn
Rồi niêm phong bằng chiếc lá vàng như úa héo nụ hôn
|
|
titinho
member
REF: 639930
09/27/2012
|
HOÀI NIỆM MÙA THU
Thật tình, anh nói thật với em
Dù kỷ niện xưa đã trở thành cũ kỹ
Em có chạnh lòng không nhỉ?
Khi gió về lay trên cành khế đã già
Mùa thu cây khế vấn ra tím đầy hoa
Còn anh...anh là một người đã khác
Một kẻ Đa Tình Bội Bạc
(Em kết tội anh từ bấy đến giờ)
Nếu như anh hiểu nổi ước mơ
Về tình yêu mà em hằng tha thiết
Mùa thu này chắc sẽ chẳng là mùa li biệt
li biệt mà chẳng biết đi đâu
Với em
anh chẳng là mối tình đầu
Chẳng phải cậu bé dại khờ
Em cũng không phải như cô bé mộng mơ
Mà là con chim bị thương sợ hãi
Cuộc sống quanh em như khu rừng hoang dại
Nấm độc mọc lên với sặc sỡ sắc màu
Em đã thật thèm ăn bát canh rau
Mà phải tìm hái trên vạt đồi lá ngón
Em sợ cả những lời mời đưa đón
khi chiều bơ vơ giữa con phố nghi ngờ
Ta đã thất vọng vì nhau,con tim đớn đau vào một chiều rạn vỡ
Buổi chiều ấy bất ngờ
Mưa xối xuống cánh đồng,khi ai đốt rạ khô sau mùa cháy đỏ
Gió vật vã cành tre, xơ xác những tổ cò
Người hành khách lỡ chuyến co ro
Trên đường ray con tàu sầm sập lướt đi đâu?
Mưa tháng bảy gọi là mưa ngâu
Người ta không cưới nhau vì ngại điều ứng nghiệm
Anh vẫn nói yêu em dù em là hoài niệm
dù tình yêu mình đã thực sự chia li
|
|
titinho
member
REF: 641525
10/24/2012
|
Những tiếng chim chập chờn như thêm thắt
Vào âm buồn của lá xạc xào rơi
Gió lướt qua rồi quay lại chơi vơi
Hoa cải ngiêng chiều dáng vàng buồn rượi
Anh đi qua một mùa thu nữa mới
khi mối tình vẫn cũ ở nơi em
Trăng cô đơn, trăng khóc suốt cả đêm
Sương lạnh lẽo trên lá sen nhợt nhạt
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|