titinho
member
ID 74142
11/24/2012
|
NGÀY TẬN THẾ
NGÀY TẬN THẾ
Nếu như thể, có ngày kia tận thế
Sẽ đổi thay đảo lộn cả đất trời
Thì em ơi! Không thể nữa mất thôi
Có một điều cùng em chưa kịp nói...
Em được chọn, đến vì sao xa vợi
Hay về bên Thiên Chúa ở Thiên đàng?
Anh bị loại bởi tội lỗi đang mang
Ở lại đây, trong muôn vàn lạnh ngắt
Anh cái bóng, đi bơ vơ, vờ vật
Tìm xác em trong lửa, nước ngút bời
Sự sống ư? Sao lại thế? Than ôi!
Đã tồn tại từ hồng hoang vụt mất
Những thành phố điêu tàn và u uất
Chẳng còn đâu tôn giáo với chính quyền
Cùng lũ người trần trụi, hồn ố đen
Anh chờ đợi, giờ cực hình phán xét
Bao lầm lỗi, xin chân thành nhận hết
Nhưng lẽ nào có tội đã yêu em
Nếu như anh, bị hủy diệt tiêu tan
Anh hạt bụi có quyền chi oán trách
Chỉ tiếc rằng yêu em trong xa cách
Chưa gặp mà, vạn thủa đã chia phôi
Tình yêu đây mà kết thúc hết rồi
Hành tinh xanh, thành ma trong vũ trụ...
Sẽ lang thang giữa muôn vàn tinh tú
Dọc Ngân hà hay lạc giữa hố đen
Thì em ơi! Câu nói "Anh yêu em"
Vẫn bay đi, tìm em. Em hãy nhớ!
BL 25/11/2012
Những chuyện tình thường trớ trêu lặp lại
Anh lạc đảo xa còn em ở trong bờ
Tâm hồn anh hóa con thuyền bơ vơ
Chiều đang tàn mà không nơi cập bến
Những cơn sóng trào lên bao kỷ niệm
Trên con tim câm lặng khép vỏ sò
Từng bọt nước trong hoàng hôn lô xô
Ngàn mảnh hình em, anh cố tình ghép mãi...
Em đã tan ra chỉ tiếng cười còn lại
Trong nỗi buồn anh bất chợt vẫn bay về
Say ánh nâu, màu đôi mắt đam mê
Như gió, như giông, như bốn mùa biển cả
Em như Biển nên gần mà xa lạ
Anh tìm em nên lạc giữa đảo hoang
Dù tự do giữa trời biển mênh mang
mà con tim vẫn muôn đời cô độc
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
hoasenhanoi99
member
REF: 643967
11/25/2012
|
Em xin hứa rằng em sẽ nhớ
Tiếng yêu này em sẽ giữ anh ơi!
Sống ở trên đời có nhiều lúc thấy chơi vơi,
Nhưng em vẫn tin vào tình của anh nhiều lắm đấy.
Cũng có lúc, ngẩn ngơ em chợt thấy,
Chán ghét mình , chán ghét cả anh.
Nhưng em tin trong giây phút vĩnh hằng.
Tình của chúng ta đã trao nhau là tuyệt đối.
Dù đôi lúc trên đường đời em đã dối,
Em tự gạt mình rằng: ta chẳng còn yêu.
Kỳ thực ra ,em đã nhớ rất nhiều,
Và đã khóc như chưa bao giờ được khóc.
Em sẽ nhớ trên đường đời khó nhọc,
Em luôn có anh rồi, phải thế không anh?
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|