phovang11
member
ID 75989
08/05/2013
|
Mùa Thu dang dở
Khi người con gái buông chiếc dầm chèo
Những đám lục bình trôi chậm lại
Tiếng chim nước gọi buồn
Tiếng muỗi vo ve
Màn đêm
Buông
***
Phải em về giữa trăng sao vời vợi ?
Khua nước chiều,
Vượt thoát niềm đau.
Đời mãi mãi không nhiệm màu
Em chỉ còn mùa Thu dang dở .
Cả nỗi lòng,
Là tiếng sóng đong đưa
Theo con nước đêm mưa
Một trời ba mươi tối
Cuộc tình xa
Cuộc tình lầy lội
Em bẻ tình bằng những ngón tay
Vo tròn niềm đam mê xanh ngát
Trộn yêu thương và đắng chát
Vào những vũng bùn nâu
Em mãi đi
Chẳng ưu tư chẳng lo sầu
Cuộc nhân thế vui buồn không kể hết
Con sông nào ?
Phố thị nọ, bến ghe kia...
Đời ngược xuôi không kẻ chia lìa
Thân em đó
Còn muà Thu dang dở ...
Giữa khung trời,
Lồ lộ bóng hình em
Bao nhiêu tăm tối khuất qua rèm
Bao ánh mắt thiên đường em bất chấp
Nắng lung linh hay mưa chiều tràn ngập
Không đường về
Không cả âu lo
Em mãi vui, không kẻ đợi chờ
Ngày tận cùng,
Em hát khúc ngu ngơ
Đem bi lụy trả về sông biển
Mang xác thân vùi giữa đá chai
Và để nghe,
Tháng năm rũ những tàn phai
Trên em,
Mùa Thu dang dở...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat