Tôi đứng bên này cầu
Nhìn xuống con dốc mang tên đời
đời một người đã có những lần
thiếu,vắng tiếng cười
Tôi thoáng nhìn
để hiểu ( từ em )
chút ngại ngần
tạm gọi là cần thiết
khi một lần đã chênh vênh,gãy đổ
Giữa gió cuồng
Vắng nỗi yêu thương
để đêm hàng đêm
tưởng bóng tối là con mọt cửa
Tôi đứng ở dốc cầu
Tựa lưng vào mảng đời trên cao
Đua bàn tay cho em nắm
Tạm gọi là ủi an
Tạm gọi là đã hiểu
Em ngại ngùng ,quay mặt
Chạm phải cái bóng tối cũ kỹ từng dêm
Hạnh phúc là gì – Em ?
Hạnh phúc làm gì có màu sắc
Làm gì có danh từ ''Cạn Yêu ''?!
Hạnh phúc chẳng nằm trên hay nằm dưới chỗ đứng
Hạnh phúc chỉ bình thường giản dị
Nếu biết đặt mình ở câu viết
Thật thà,không ảo vọng
Thì em sẽ thấy
Và sẽ không bao giờ nói :
‘’ Hạnh Phúc ơi ! Tôi đã cạn yêu ! ‘’
Bóng tối ơi !
ta gọi em là Hạnh Phúc
em hãy ở lại
ủ êm tiếng cười
Bóng đêm ơi !
Đêm về chầm chậm
Hát với ta vài lời
Ru dùm ta nỗi nhớ
Đã thắm thiết gửi người
Làm sao người biết
Làm sao cho người hiểu
Thế nào là hạnh phúc
Thế nào là tình yêu ?
đăng sơn.fr
thynguyen81
member
REF: 529782
03/30/2010
...
Bài hát không giờ (0h) cho người
bài hát vết thương cuối cùng cho em
vì biết đâu
mới ngày hôm qua còn xây lên một ngôi nhà có những đứa trẻ
hôm nay
ngày chưa chạm ngày
người báo tin...
Em đi về phía màu lục lam người thích
em độc hành với những vì sao còn đọng lại trên goòng cửa
đọng trên môi
đọng trên lời thú tội
đọng trên cả đáy mắt của người.
Quá khứ vá bầu trời
xin đừng vá em tôi.
thaonguyen07
member
REF: 529859
03/31/2010
Chào anh!
Chào bạn Thynguyen!
Thơ của anh em không hoạ được vì phải có thời gian, em vào thăm anh và gửi vài dòng thăm hỏi. Em đã gửi cho anh 1 mail, khi nào rảnh anh đọc nha.
Thơ anh lúc nào cũng hay, người ta bảo thơ tự do là thơ cuồng nhiệt, phóng khoáng, nói lên được tất cả cảm xúc, tâm trạng của tác giả, không bị hạn chế, gò bó...
Chúc anh có nhiều bài thơ hay như thế này nữa nha!
KMD
vuongtrantuan
member
REF: 529975
03/31/2010
Trên ô cửa hạnh phúc
Mỏng manh
Em ra đi về phía chân mây
Có loài chim một đời ca hát
Và chết trong bụi mận gai
Hạnh phúc nào cũng mỏng tan
Dễ vỡ
Có trăm vạn vết thương
Lâu ngày thành sẹo
Nhưng không chai lì theo năm tháng
Lâu ngày săm soi
Để quên
Để nhớ.
ndangsonfr
member
REF: 530478
04/03/2010
MÀU HẠNH PHÚC BÊN NHAU.
chỉ bình thường mà thôi
khi anh biết tìm đến em với nụ cười
Tiếng cười sẽ tan trong gió
Ắnh mắt em – anh gìữ lại
Chỉ là chuyện bình thường thôi em !
Có nghĩa lý gì một buổi chiều
Nghẽn xe trên xa lộ
Và anh nhớ em nhiều
Nhiều như bức thư tình đầu tiên
Từ khi em gửi đến
Và em kèm theo lời bài hát.
Presque rien – C’est écrit
Thế nào là không bình thường ?
Thế nào là chuyện người dưng đã cũ , ?
Anh vẫn cũ đó chứ
Cũ như mái hiên em đứng núp
những chiều mưa,mưa rơi
Mắt em nhìn mưa đang rơi
Có hạt tròn xoe ở cửa mắt
Có hạt lăn lăn……………
Anh vẫn cũ đấy chứ
Mới làm sao được em ?
Khi anh vẫn nhớ nhung em
Khi nghe lại từng bản nhạc
Của ngày ấy – chúng mình
Còn em , Chừng nào em mới ?
Như cái áo màu hồng đang mặc
Cái áo mà anh đã loay hoay chọn gần hết một buổi chiều
Đã lang thang trong khu thương xá
Gã nhà quê như anh
Có đời nào đi chọn áo quần
Cho một người phái nữ
Gã khù khờ như anh
Đã luýnh quýnh trước đôi mắt cô bán hàng
Khi cô hỏi :
- Mua cho Người yêu của ông ? ‘’
Anh gật đầu ,dấu nỗi sung sướng trong ý nghĩ :
‘’ Sao Cô ấy biết anh có người yêu ?! ‘’
° ° °
Đi dạo với anh !
Đi !
Bỏ hẳn những đôi mắt của thế gian
Hãy nhõng nhẽo như chưa từng nhõng nhẽo
Hãy vòi vĩnh như chưa lần nào em biết
Hãy hư thân,mất nết
Với chỉ mình anh thôi
Hãy biết trở thành trẻ con
Với cặp mắt tinh nghịch
Khi đứng trước một cửa tiệm
Để nhìn thấy anh đang hôn em
Đừng giả vờ nhắm mắt
Cứ nhìn anh cho thật kỹ
Để không tưởng tượng ra ai khác ( Anh biết ghen ! )
Anh dắt em đi dạo
Theo từng ngõ hẽm của dãy phố ngả chiều
Anh chỉ cho em thấy đôi tình nhân đang hôn nhau say đắm
Ở góc tối cạnh giáo đường
Anh để em nhìn
Và anh nhìn vào mắt em
Để thấy anh ở đó
Chỗ anh yêu nhất
Cánh cửa tâm hồn
Chỗ mà anh đã gửi gấm lời yêu thương
Dù rất Sến,rất rẻ tiền
Của một thứ ngôn ngữ tầm thường
(đã bảo là chuyện bình thường mà lị !)
Đi cho đến khi em mỏi lưng, mỏi giò và sưng chân
( Vì đôi giày cao gót đáng ghét )
Anh sẽ rất tử tế
Biết cúi lưng xuống cho em trèo lên
Anh cõng em đi một vòng phố buổi tối
Anh đưa em vào một tiệm ăn của người Pháp
Nơi có chiếc bàn ngồi sát cửa kính nhìn ra phía sông
Anh nắm tay em và chỉ cho em chỗ anh đã cô đơn
Ở từng năm tháng ấy
Ở những ngày chưa có em
Ở những góc sương đông trơ trụi
Anh dài dòng kể về từng góc đường đèn xanh , đèn đỏ
Nơi anh lum khum kéo cao cổ áo
Vội vàng mồi điếu thuốc và nhả khói
Khói sặc cuống họng
Khói sặc đậm nỗi quạnh hiu
Mà thôi em,
Ở cạnh nhau như thế này
Nhìn nhau giữa hai ly vang óng ánh
Và mùi thức ăn nức mũi
Anh là kẻ tham ăn
Hãy tin tưởng khi anh gọi món ăn
Khi anh căn dặn người bồi bàn
Mang cho em đĩa thịt côte d’agnau vừa đủ chín
Và lát phô mai óng ánh như đầu mũi em
Ăn ngon miệng để anh cũng ngon miệng
Uống thêm tí rượu ngon – anh không ép
Chỉ cần đủ má em hồng
Chỉ cần sóng đủ gọi nỗi rạo rực êm
Anh thích nhìn em hớp từng ngụm nhỏ
Chúng mình lắng tai nghe bản nhạc trữ tình
Của thời Adamo,một thời Saigon cũ của anh
…. Marie la Mer
Nghe thêm bản nhạc của những năm 80 này nữa
Khi Cabrel hát :
Je l’aime à mourir ( tôi yêu nàng muốn chết ! )
Anh ghé tai dịch hộ em lời bài hát :
…… Tôi chỉ ngồi nhìn nàng ngủ say,tôi chỉ là người gìữ cửa giấc mơ của nàng…
Hiểu vậy không ?
Em chỉ cần đổi chữ Nàng thành chữ Em
Ừ- Ừ…. Je t’aime à mourir ( Anh yêu em gần chết ! )
Thế nào là Yêu Gần Chết ?
Ha ha…hihihi..
Xong bữa ăn ngon đi cái đã.
Ngoan ngoan như con mèo nhỏ
Theo anh về nhà
Anh bật đèn ấm
Anh mở nhạc tình
Anh sưởi em ấm bằng điệu Bossa nova tình tứ
Bằng cái đĩa anh mới mua
Anh biết cách lợi dụng em
bằng điệu slow khít khao
anh bảo em nhắm mắt
Và em biết sau đó sẽ ra sao ?
Có gì mà ngạc nhiên
Chuyện bình thường mà thôi.
Ư….ư ….ư…..ư..
Ừ .Bình thường mà thôi .Em !
Đăng sơn.fr
° ° ° ° °
< Cám ơn nhỏ Thaonguyen đã tạt qua thăm anh.
Đọc mail anh đã trả lời chưa ?
Nds.
bienhong
member
REF: 530488
04/03/2010
*Em ghé thăm anh một chút,mến chúc anh và các bạn
mùa lễ Phục Sinh an lành,hạnh phúc
.....
thân thương,
bh
Cảm động khi đọc đoạn thơ nầy ..
Anh dắt em đi dạo
Theo từng ngõ hẽm của dãy phố ngả chiều
Anh chỉ cho em thấy đôi tình nhân đang hôn nhau say đắm
Ở góc tối cạnh giáo đường
Anh để em nhìn
Và anh nhìn vào mắt em
Để thấy anh ở đó
Chỗ anh yêu nhất
Cánh cửa tâm hồn
Chỗ mà anh đã gửi gấm lời yêu thương
Dù rất Sến,rất rẻ tiền
Của một thứ ngôn ngữ tầm thường
(đã bảo là chuyện bình thường mà lị !)
Đi cho đến khi em mỏi lưng, mỏi giò và sưng chân
( Vì đôi giày cao gót đáng ghét )
Anh sẽ rất tử tế
Biết cúi lưng xuống cho em trèo lên
Anh cõng em đi một vòng phố buổi tối
Anh đưa em vào một tiệm ăn của người Pháp
Nơi có chiếc bàn ngồi sát cửa kính nhìn ra phía sông
♥♥"Anh nắm tay em và chỉ cho em chỗ anh đã cô đơn
Ở từng năm tháng ấy
Ở những ngày chưa có em
Ở những góc sương đông trơ trụi"♥♥
Anh dài dòng kể về từng góc đường đèn xanh , đèn đỏ
Nơi anh lum khum kéo cao cổ áo
Vội vàng mồi điếu thuốc và nhả khói
Khói sặc cuống họng
Khói sặc đậm nỗi quạnh hiu
....♥♥
@nds
ndangsonfr
member
REF: 530978
04/06/2010
KỶ NIỆM Ở HẠNH PHÚC CŨ
Kỷ niệm cũ ư ?
Có gì ngọt ngào trong hai chữ ấy ?
Ký ức vàng vọt mù u
Như trang sách đã ngả màu
Kỷ niệm ư ?
- Phải rồi đó ;lần em xa tôi
Tôi lầm lũi trong bóng tối
Tối dần những thoáng hạnh phúc
Phúc hay họa cho một thứ tình yêu ,,?
Yêu là biết lòng đau điếng
Điếng hồn treo lũng lẳng ở tim
Tim người, đã nhiều lần tôi ở trọ
Trọ một ngày cũng là tình cũ trăm năm
Năm tháng ngắn,dài – tùy mình nghĩ
Nghĩ gì với chữ Kỷ Niệm Xưa ?
Xưa là em từ muôn kiếp truớc
Trước hay sau thì cũng đã xa người
đăng sơn.fr
bienhong
member
REF: 531005
04/06/2010
KỶ NIỆM Ở HẠNH PHÚC CŨ
Lá mù u trãi dài kỷ niệm
trong một ngày
trọn vẹn ,ngắn êm
anh thổn thức
gửi giấc mơ vào hạ
ngả màu vàng
lá chuyển mình
chạm gió thu
lần xa em
anh tìm vào bóng tối
pha màu tình yêu
ở gốc bình yên
hạnh phúc đến
chia nhau gam màu ấm
một ngày buồn tình cũ
ngỡ trăm năm
..
bh
Chúc anh Hai vui và an lành luôn .
thân mến,
ndangsonfr
member
REF: 532302
04/11/2010
KHI HẠNH PHÚC BIẾT BUồN
Em đối diện với đời
Đời thiếu nụ cười
Em đối diện với tôi
Bằng những câu thơ điêu đứng
Nhiều lúc tôi trách cứ em
Muốn trách rất nhiều điều
Về những bài thơ Hạnh Phúc
Treo ngược ở màn đêm
Em hỏi tôi : ‘’ Thế nào là Hạnh Phúc ? ’’
Hạnh phúc đắng hay ngọt ?
Hạnh phúc pha màu gì ?
Khi tiễn người bước đi !
Làm sao tôi biết cách trả lời ?
Làm sao tôi biết được vị đắng ?
Của chất hạnh phúc trong thơ em
Giữa những vũng đêm muộn phiền
Tôi chỉ còn cách
Đưa tay thử múc
Gần ‘’ cạn ‘’ một góc buồn
Giữa dòng lệ vấn vương
Ta không thể sống cậy nhờ Hạnh Phúc
Ta cũng chẳng nên cầu nguyện cho Hạnh Phúc
Tự bản thân của Hạnh Phúc
Là hình ảnh trừu tượng
Như khoảng cách mà em thử đến tìm tôi.
Cứ vậy đi - Đại loại là như thế
Tôi loáng thoáng thấy màu hạnh phúc
Ở cuối một nẻo đường
Khi em tự biết
Làm cách nào khâu lại những vết thương….
đăng sơn.fr
< Ne cherches pas le bonheur - Il viendra tout seul <
thynguyen81
member
REF: 532314
04/11/2010
Em cảm ơn Thầy!
Kính chúc Thầy cùng quý vị khách quý sức khoẻ và may mắn!
Thynguyen81
thynguyen81
member
REF: 532316
04/11/2010
HẠNH PHÚC
Hạnh phúc của em
giấu mặt
từng chạy trên tay người
lại trong suốt
kiệt cùng
về với gò má em.
Gió chẳng phải là mây
em mắc nợ
anh rũ bỏ một đời dư nợ
Em hai bẩy
một ngày...
hạnh phúc ló mặt gầy guộc chạm đến
khoảng không xạm ngắt
cười đùa
nắng vô tình hơn
một kẻ bạc tình tội lỗi
đổ hạnh phúc thành mưa...
ndangsonfr
member
REF: 534040
04/17/2010
Bài thơ thứ 1000 ....
Giữa 1000 bài thơ anh đã viết
Có một trăm,trăm bài anh bị cạn ý
Chỉ có một bài duy nhất mang tên em
Đã bám lấy anh từng buổi chiều
999 bài thơ tồi tệ còn lại
Đọc lại – anh thấy mình tệ thật
Anh giả vờ nhung nhớ như đóng kịch với chính mình
Anh tự lừa dối anh
Anh viết để mà viết
Anh đã viết gì ?
Viết về những nỗi buồn khi một mình
Viết về những cuộc tình vay mượn
Khi thấy người ta yêu nhau và bỏ nhau
Nhanh chóng đến tội nghiệp
Anh đã viết gì ?
Ở 999 bài thơ loại hạng bét kia ?
999 bài thơ mà ngay cả chính mình không còn nhớ
Anh loay hoay ,thấy ngạc nhiên
Khi biết mình mất trí nhớ đến lạ kỳ !
Thơ của người khác thì mình nhớ
Thơ của mình – mình lãng quên
Mình đã nặn óc
Bắt những con chữ cuối phải thành vần
Như một sự áp đặt theo điều lệ
Gần cả một ngàn lần áp đặt theo quy luật
Để có một lúc như chiều hôm nay
Ngồi im lìm đọc lại
Ngồi yên - Rất Yên
Để lục lạo và bắt bẻ lấy chính mình
Anh chợt hiểu ra một điều
Ở bài thơ cuối cùng có tên em
Anh bắt gặp mình biết yêu
Yêu thật tình ở bài thơ cuối còn xót lại
Bài thơ thứ 1000 đã cho anh thấy em……..
Và có lẽ...
Bài thơ thứ 1001 từ đây
Anh phải thay đổi cách viết của mình
đăng sơn.fr
________________________________
Cám ơn nhỏ Biển Hồng và Thy Nguyên đã đến thăm với những bài thơ.
Cấm Biển nhỏ bắt chước tựa thơ của anh !
ndangsonfr
member
REF: 534046
04/17/2010
LÀM GÌ CÓ MÀU TÊN HẠNH PHÚC.
Viết gì để em thấy, để em vui ?
Ở bài thơ nối tiếp
Khi vui em sẽ biết cười
Trái tim em sẽ lỗi nhịp
Ở bài thơ mang tạm cái tên hạnh phúc
Lẽ ra
Anh ít khi nhắc đến chữ Hạnh Phúc
Vì nhiều lẽ …
Có cái gì đó
Mơ hồ
Có điều gì đó
Rất mong manh
Như sương mù buổi sáng
Trên đoạn đường anh đi làm
Anh sợ nhắc hoài đến chữ Hạnh Phúc
Trong những bài thơ anh muốn viết
Anh làm sao tả được màu hạnh phúc ?!
Làm sao anh biết được
Hạnh phúc màu mè như thế nào ?
Khi ta ngồi bên nhau
Khi anh ghé mũi ngửi mùi tóc em
Từng sợi tóc em mềm
Làm anh say và lảo đảo
Người say như anh
Làm sao còn biết được màu hạnh phúc ?
Có phải là màu mắt em
Giữa tia nắng lung linh chéo góc chiều ?
Có phải là màu môi em
Chúm chít môi miệng
Và tiếng cười rất êm
Làm anh say biết bao nhiêu mà đủ ?
Mà này em !
Cần gì ngồi đó mà đoán
Và lẩm cẩm hỏi lung tung
Hạnh phúc là gì ? Màu gì ?
Thây kệ hạnh phúc đi có được không ?
Đẩy hạnh phúc đi lang thang
Dấu hạnh phúc vào giường chiếu
Khi em ở bên anh
Nhìn sâu vào mắt anh
Và cứ thế…
Em sẽ hiểu
Thứ H.P anh đã gói ghém
Anh gửi vào ánh mắt của chúng mình
Ở bài thơ thứ…..100000000 như thế này
Nhé em
Màu H.P làm gì có
Chỉ là sự bịa đặt màu mè
Cho ra vẻ mà thôi
Mỗi khi anh ở xa em.
đăng sơn .fr
bienhong
member
REF: 534083
04/17/2010
Do What You Do * Jermaine Jackson
***..Pha một chút màu hạnh phúc, gửi vào giấc ngủ của anh có được không?
Zzzzz
thân mến,
---
Nỗi BUồN Em
Tại sao..
làn mây kia không xanh như màu mắt em
và cành hoa kia
không hương thơm trầm làng gió xuân
Tại sao anh không đến bên em
Sưởi lại ánh nắng mùa đông
Em vẫn thiếu anh mỗi ngày
trên con đường tình lá mưa bay
Tại sao ta không cảm nhận được
Tình yêu ..
khi có nhau tình toả ấm muôn màu
còn đọng lại ..
Trên đôi môi thầm trao lời thương nhớ
ngày nào phải không anh ?!
Ôi ! những con đường mưa tí tách rơi
Chung mái đầu dưới cây dù nhỏ
Xưa ta còn nồng nàn sánh bước chung đôi
lời nói nào còn ướt lịm đôi môi
Đam mê một thời
Yêu thương tuyệt vời
Ngọt ngào trong vị đắng tình yêu
Nhé anh !
và vì sao ..
Tại sao không trao nhau lời đắm say ?!
để sưởi ấm lại
Nụ hôn đầu
Cho Nhau
Giấc mộng
ủ màu Tình Yêu ..
bh
ndangsonfr
member
REF: 534269
04/18/2010
Ở BÀI THƠ CUỐI CÙNG
CÓ TÊN EM
Anh đi tìm ở năm tháng cũ
để kiếm lại một con đường
Có hàng cây đẫm hơi lạnh
Và hình ảnh chúng mình ngày yêu thương
Anh lục lại những bài thơ thưở ấy
Thời ngọt ngào đẫm hương tóc em
Thời mà tiếng yêu
Đắm chìm trong từng hơi thở
Cả ngàn bài thơ
Trăm ngàn lần vu vơ
Thấy mình ngây dại quá !
Cả triệu điều mình đã viết
Nếu ngồi yên mà sắp xếp lại
Thì chúng ta
Đôi mình
Chỉ thấy vỏn vẹn
Một nỗi nhớ thương
Thôi thì - anh không tìm kiếm nữa
Để tự dặn lòng viết thêm một lần nữa
Một bài thơ cuối có tên em….
đăng sơn.fr
ndangsonfr
member
REF: 535015
04/22/2010
THỈNH THOẢNG - CHỢT NHIÊN NHỚ
‘’ Ở nơi đây – Mùa đông tuyết rơi.
Anh nhớ em thật nhiều…………. ‘’
Ừ,mà thật.
Anh nhớ em từng ngày
Từ buổi sáng,trời giăng mây
Giữa buổi chiều báo hiệu trời đang xấu
Rồi trắng xoá từng dãy tuyết dầy
Giờ em đang làm gì ?
Bên ấy ,chắc trời đẹp ?
Lung linh dưới hàng mi….
Chiều nay – mùa đông tuyết rơi
Đưa buồn về hiu hắt
Biết mình thiếu nụ cười
Rủ rượi chìm cúi mặt
Có nhiều điều để mình nhớ
Trong nỗi nhớ có tên em
nhớ giọng cười nho nhỏ
trong ánh mắt rất buồn
Chiều lạnh lắm ! Tuyết rơi !
Anh tưởng tượng đang thấy em
ngồi với anh trong góc quán
nghe lại bản nhạc quen…..
…’’ ở nơi đây,mùa đông mưa rơi
từng cơn gió về làm run người
tuyết trắng bay đầy trời ngủ mơ về miền nắng ấm…….”” *
đăng sơn.fr
(Viết cho mình và cho những người đã lìa nhau ).
* Đỗ quỳnh hương – by Đức Huy - C 1983/1990
ndangsonfr
member
REF: 535347
04/24/2010
HẠNH PHÚC Ở MỘT CÁCH RIÊNG.
Viết gì để đổi cách viết của mình ( đã quá cũ ! )
Viết thế nào để không quá dài ,không quá ngắn ?
Bài thơ hay nhất
và cả bài thơ tệ hại nhất chưa từng viết như thế này
Không lẽ chỉ vỏn vẹn có một chữ ?
- Chữ ‘’ Yêu ‘’ .Ngắn gọn - Huyền bí !
- Chữ ‘’ Yêu’’ viết dễ mà khó nói
Ai cũng có thể viết chữ Yêu.
‘’ Tôi yêu đời,tôi yêu việc làm,tôi yêu thiên nhiên…..
Tôi…Tôi yêu lung tung,yêu đủ thứ…
Viết gì em với chữ ‘’ Y ‘’
Viết ở đâu cho em hiểu ?
Viết ở lòng bàn tay em ?
Viết ở nụ hôn ngọt lịm ?
Hay viết ở khuôn ngực đầy nhịp thở ?
Điều kín đáo và hay hơn nhất
Là anh sẽ thử viết chữ ‘’ Y ‘’ ở giữa trái tim em…….
Anh viết chữ yêu trên thập giá
Ở sợi dây chuyền có tượng Chúa em đeo
Anh viết chữ ‘’ Yêu ‘’ ở lưng chừng câu kinh em đọc
Vào buổi tối khi đi ngủ, vào mỗi buổi sáng khi em vừa thức dậy
Anh chậm chạp,anh sẽ tìm cách
Để viết chữ Yêu bằng cách thức của riêng anh
Và anh nghĩ :
Em hiểu.
đăng sơn.fr
bienhong
member
REF: 535352
04/24/2010
Góc HẠNH PHÚC
Giữa điều cũ trong ngày mới như thế nầy
Bài thơ bỗng biến thành đôi cánh thiên thần
hoạ màu giấc mơ đêm dịu êm
vì ..
Viết gì anh với chử "Y"
Trên lưng anh khúc khích
Biết tìm gì ở 'Yêu"
Khi khuôn tim ngập Từ
..
bh
ndangsonfr
member
REF: 535540
04/25/2010
Kinh Tình Yêu
Tôi chui vào câu kinh em đọc
Nguyện thầm cho nhau một vài điều
Để em biết nhớ đến nhau
Tôi chận đứng nỗi buồn em
Giữa lời nguyện mỗi đêm
Tôi cầu trời thả cơn mưa thành nỗi nhớ
Để em chia trí và đánh rơi nỗi ưu phiền
Tôi làm bài thơ Kinh Nguyện
Tình yêu trở thành đạo
Cho những người biết yêu nhau
Dù biết tình là nỗi đau
Kinh tình yêu có đoạn bạn tôi viết :
…Em như pho tượng thật xinh
Mắt nâu lạnh lẽo ,lặng thinh bệ đồng
Chắc em nghe tiếng cầu mong
Yêu em! Anh lặp tiếng lòng câu kinh… *
Tôi không biết viết Kinh như thế
Kinh của tôi đơn giản hơn
Giữa nước mắt và nụ hôn ngon
Khi tôi ghé xuống hôn linh hồn em
Là chúng mình đã biết nguyện thầm
Cả ngàn bài kinh mang tên tình yêu
Amen.
đăng sơn.fr
* thơ Titinho
--------------
gailang
member
REF: 535561
04/25/2010
Anh Sơn,
Hạnh phúc mang màu gì hả anh? Nó có phải màu hồng như người ta thường nói? Hay hạnh phúc là màu tím thuỷ chung? màu xanh của niềm tin và hy vọng? Nhưng đôi khi sự lãng quên trong màu vàng cũng là hạnh phúc phải không anh?
"Chợt Nhiên Nhớ Nắng Bên Thèm"
Vì "Màu Hạnh Phúc" vén rèm cửa xinh
Ngoài kia nắng sớm lung linh
Riêng em vẫn mãi một mình đơn côi.
Nếu mình có hạnh phúc mình sẽ thấy được muôn màu của nó phải không anh? Và ai ai cũng có hạnh phúc chỉ là nó có tồn tại lâu hay không thôi. Chính em, em cũng đã có nhiều hạnh phúc, hạnh phúc làm em thấy yêu mọi thứ trong cuộc đời này và cảm thấy cuộc sống của mình thật tuyệt vời làm sao.
Buổi sớm mai
Em đi dưới bầu trời đầy gió
Tháng tám mùa thu
Nắng chui vào trong lọ
Chỉ còn vương
Những sắc nắng hanh vàng
Em mơ màng
Trong một khúc thu sang
Chừng nghe thấy
Tim tràn lên hạnh phúc.
Còn bây giờ bên em là mùa hè anh ạ. Nắng, nóng lắm,hiihihih.
Em GL
ndangsonfr
member
REF: 535794
04/26/2010
Thử
TƯởNG TƯỢNG RA MÀU HẠNH PHÚC
Có cả ngàn, trăm ngàn triệu bài hát
Anh chọn cho mình bài hát cũ nhất
Từ cái đĩa nhựa 33 T đã mòn nhẵn
Nghe lại bài hát ngắn
Bài hát kể chuyện hai người tình xa nhau
Họ âm thầm nhớ nhau
Người này hỏi người kia ở bóng tối của nhau
‘’ Người ơi ! Cuộc đời và thứ gọi là quá khứ….
Có cách nào để làm lại từ đầu
Để người và tôi được gần nhau ?...’’
< Bài hát đơn giản chỉ từng đó
Đơn giản như lúc anh nói anh yêu em
Ở một dốc cầu giữa đêm
Chẳng ai nghe được lời tỏ tình của anh ( ngoài em )
Chẳng ai thấy được lúc nào anh hôn em
Ơi ! Cọng môi nhũn mềm
Có chất đắng và ngọt pha màu hạnh phúc
( Anh phịa thế thôi – Em - Hạnh phúc màu gì ? )
Hạnh phúc ư ?
Hai chữ giản dị thế mà khó hiểu
Như mọi cơn nhớ đã bắt đầu từ em
Như hằng đêm
Trằn trọc gối đầu trên một nửa giấc mộng
Anh mơ màng thấy đôi mình thành trẻ nít
Hai đứa nắm tay nhau chạy trên cách đồng vàng rực
Tiếng chúng mình cười khúc khít
Như tiếng đôi chim đậu trên cành xanh lá
Cánh môi con nhỏ màu hồng
Bờ má thằng con trai đỏ tía
Khi len lén ngửi được mùi của tóc
Của thứ hương lạ mà người lớn gọi là hương yêu
Giấc mơ ở những đêm kéo dài như thế
Cho đến ngày anh gặp em
Tình yêu biến thành trò chơi của người lớn
Người lớn vẽ chuyện hôn hít, âu yếm
Người lớn có ngày khổ sở vì biết nhớ nhung
Lỡ có ngày người lớn xa nhau
Lỡ có ngày nỗi đau thương cũng lớn lên
Lỡ…Lỡ….
Anh tắt bản nhạc để trở lại với mình
Ngồi viết thẩn thờ trên dòng chữ nhảy múa
Anh hình dung đến đôi mắt của em
Khi đọc những dòng như thế này
Và anh hy vọng :
Em tự tìm thấy cho mình một thứ màu tạm gọi là màu Hạnh Phúc.
đăng sơn.fr
___________________________________________
Em nhỏ Gailang.
Khi em hỏi :
'' Hạnh phúc mang màu gì hả anh? Nó có phải màu hồng như người ta thường nói ? Hay hạnh phúc là màu tím thuỷ chung ? Màu xanh của niềm tin và hy vọng ? Nhưng đôi khi sự lãng quên trong màu vàng cũng là hạnh phúc phải không anh ? ''
Cái này anh chịu.Không thể nào trả lời được.
Vì vậy anh phải làm thơ để '' Phịa '' ra Màu Hạnh Phúc.
Ngày xưa,anh đi học vẽ,đã chẳng có thầy nào bảo và bắt anh vẽ màu hạnh phúc.
Lớn lên,anh đi chụp ảnh và học quay phim,cắt phim và ráp nối phim,chẳng bao giờ anh chụp được tấm ảnh nào gọi là có Chủ Đề tên Màu H P .
Anh đặt máy và ống kính caméra ở từng góc đường và những đoạn cầu nơi anh ở để thu hình những cập tình nhân đang hôn nhau và yêu nhau..Nhiều lắm ở những thước film như thế,nhưng tuyệt nhiên...anh chẳng hình dung được thế nào là Màu Hạnh Phúc.
Anh đành về bàn giấy hí hoáy viết khi xem lại những hình ảnh … :
* PHA MÀU TÌNH YÊU CHO HẠNH PHÚC.
Tôi đã lắp cuộn phim vào máy
Thử rình rập những người đang yêu nhau
Để cố thâu được hình ảnh hạnh phúc
Hạnh phúc màu gì và ra sao ?
Từ một khoảng cách rất gần
Từ góc hình lấy cận ảnh
Từ một góc mắt phân vân…
Tóc của người lộng gió nghiêng nghiêng nắng
Mắt của người chìm đắm khúc yêu thương
…Những nụ hôn bất chợt đứng lại giữa đường
… Những cái nắm tay như biểu lộ từng nhớ nhung
Nhưng tuyệt nhiên,tôi thấy mình thua cuộc
Giữa những thước phim chạy trên màn vi tính
Tôi không bắt được màu hạnh phúc
Hình như tôi lờ mờ hiểu được một điều :
Chỉ có những người biết thật lòng thương yêu
Họ mới thấy được màu tình yêu
(Để thử đặt cái tên mới cho màu H.P )
Nds.
...
Cô nhỏ thân.
Anh hy vọng câu trả lời bằng bài thơ trên làm em thoải mái.
Chúc Em và các bạn vui ở đây.
Ngò ta.
ndangsonfr
member
REF: 536604
04/29/2010
Màu bóng tối
Tôi đang nghe một bản nhạc rất buồn
Người ca sĩ đang hát bài Nửa Vầng Trăng
Nửa vầng trăng không mang tên hạnh phúc
Nửa vầng trăng với nỗi sầu vương
Sầu vương máng nhện
Sầu ở góc tường
Lẻ loi với bóng tối ẩn hiện
Hạnh phúc là ngược nghĩa của bóng đau thương
Ngồi lặng yên
Ngồi rất lặng yên (để nghe nốt bản nhạc )
Và hình dung đến cơn mưa ngày đó
( Hình dung hay nhớ lại ? )
Có lần người xưa hỏi mình và xưng Em
-Em muốn biết,muốn hiểu
Hạnh phúc màu gì, đẹp không anh ?
Cái người mang tên ‘’ Anh ‘’ của Em đã lúng túng
Luýnh quýnh với câu trả lời cập quạng :
Hạnh phúc là màu bóng tối
Trong đôi mắt em với nụ hôn cận sát
Hạnh phúc cũng là ánh sáng rọi thẳng vào ánh mắt em
Khi ta biết nhớ nhau
Và cả khi ta buồn bã xa nhau
Bây giờ thì….
Ta xa nhau thật sự
Ta đã biết thế nào là màu hạnh phúc
(Điều giả tưởng ấy. Ừ Giả tưởng )
Như bài hát buồn đang nghe.
Một nửa vầng trăng ẩn màu Hạnh Phúc
Từ lúc xa nhau
Lâu lâu ngồi nhớ lại
Thỉnh thoảng thử vẽ lại
Cái tạm gọi là màu HP
Viết tắt,vẽ tắt
để ngắn gọn - thế thôi.
đăng sơn.fr
( tặng Ns Nhật Trung
để nhớ về La Sương Sương - Rồi nỗi buồn cũng sẽ phai )
ndangsonfr
member
REF: 538042
05/06/2010
Sau 999 Bài Thơ Còn Xót Lại
Nếu cái trí nhớ của anh
Không quá tệ để nhớ chuyện của mình
(Quá tệ như những cơn mưa giả vờ mang tên hạnh phúc )
( Tệ như những lần anh biết giận hờn một mình…)
Đàn ông cũng biết lúc nào nên sưng mặt
Để thả bộ về nhà dưới mưa hiu hắt
Để viết những dòng chữ vô nghĩa
Giữa một khúc nhạc
Và tưởng tượng mình là thi sĩ
• Người ta có tài đôi co với chữ nghĩa
• Anh chỉ có cái tài đâm ngang hông chữ nghĩa
• Chữ của anh biết buồn
• Thơ của anh cũng đâm ra buồn
• Trên những phím chữ muộn phiền
• Anh chồng chéo với hình bóng em
• Anh mát mẻ với vần thơ giữa đêm
• Thơ không đầu – Không đuôi
Vậy mà khi đếm lại thấy giật mình
Cả ngàn bài thơ
Cả ngàn lần tự hững hờ
Với những điều lung linh mơ hồ
Cứ nhàn nhạt như nước ốc
Anh quên giận em để giận lấy chính mình
Thơ hạnh phúc sao đầy chênh vênh !
Chỉ thấy vừa lòng với bài thơ cuối
Vì có tên em trọn vẹn
Như một mật ngữ của chúng mình
Anh loay hoay tìm cái tựa
Để tránh né chữ Hạnh Phúc
Đã có 999 lần nhắc chữ Hạnh Phúc
Đã hơn 999 lần thấy điều này không ổn.
Anh đành lòng đặt tên cho bài thơ cuối
Dấu đi nhung nhớ
Dấu đi những giận hờn vu vơ
Để bài thơ này có tên Em.
đăng sơn.fr
ndangsonfr
member
REF: 538715
05/09/2010
AIMER.et NUE COMME LA MER
Yêu thương và trần truồng như biển
Em quay mặt lại ..
nhìn anh lặng im trên biển vắng
Mơ hồ nghe tiếng hát của gió
tiếng sóng vỗ xanh biếc
trãi dài mái tóc em
rong rêu ngày tháng cũ
Thành kỷ niệm đẹp mùa hạ hồng
của sa cừ hoa biển lóng lánh
ngâm mình dưới ánh mặt trời rạng rỡ **
Anh biết quay lại
Tìm em trên biển lặng sóng
Gió chiều êm êm
Êm như hình ảnh em
Áo đã xanh lộng gió
Gió đã đùa trên mái tóc mềm
Gió hát bài tình khúc cũ
Của em và của anh – chúng mình
Hai kể yêu nhau và rất biết cách yêu nhau
Anh yêu ánh mắt em bên ly nước
Anh cũng biết cách chết đuối với em
Giữa hai dòng mắt dịu
Em thích ngồi yên nghe anh nói
Anh kể chuyện gặp em ở một ngày mưa kỳ cục :
Em hấp tấp băng qua đường
Em không biết nhìn đèn xanh – đèn đỏ
Để anh thắng kịp chiếc xe phải gió
Để em đứng tim chận tay em trên ngực
Kể từ đó
Tai nạn không xảy ra ở mũi xe của anh
Mà tai nạn xảy ra ở chính trái tim mình
Tai nạn mang tên nhung nhớ quằn quại
Ở những lưng chừng đêm xuống
Anh bực dọc với chính mình
Đặt đại cái tên ( tương tư ) trong nỗi nhớ kỳ lạ đó
Đi đâu,làm gì cũng thấy em
Em mọi ngày,em cùng khắp
Làm như….
Em thư ếm đầu óc anh
Làm như…
Cả hơn 6 tỷ con người trên quả đất nhỏ bé này
Chỉ có em - Chỉ còn em
Mấy tỷ tỷ người khác biến mất
Anh thấy tội nghiệp anh
Anh biết mình không thể nào chịu được nữa
Anh đã nài nỉ em –( nạn nhân hụt ngày ấy trước mũi xe )
Anh xin em cái hẹn kỳ khôi
Để lái xe đưa em ra biển
Biển buổi chiều e thẹn
Biển ngơ ngác nhìn anh kỳ quặc
Anh viết tên em trên bãi cát
Anh run tay viết thêm chữ Love nhỏ xíu xiu
Anh vẽ nụ hôn
Và lẳng lặng nhìn em ( dò ý )
Chẳng ai nói gì với ai
Chẳng ai còn trí nhớ với cái ngôn ngữ hằng ngày
Hai đứa thành người câm
Chỉ có đôi bàn tay mình là biết nói
Chúng nói khe khẽ cho nhau nghe
( Chẳng biết chúng nói gì mà chỉ thấy em gật đầu,chúm chím )
&&&
Bàn tay anh dắt bàn tay em vào quán nước ven bãi biển
Biển chiều đẹp trong mắt em
Biển dậy sóng trong tim anh – Êm – Êm
Anh tìm cớ hôn em với bài hát vừa trổi lên ..
Christophe đang hát dùm anh :
Le vent, la mer ,le soleil, et la pluit….
Trời đang đẹp – Không mưa - lúc anh hôn em
Anh thấy mưa trong mắt em
Uớt – Ướt vì em cảm động
Anh cũng ướt, ướt như mưa và bài hát
Hai ngón tay mình đụng nhau ở nửa vòng của ly nước
Anh đã không biết nói gì
Anh cứng đơ người vì cảm xúc
Lời yêu thương
Lời thầm hứa như bao người khi tỏ tình
Anh làm gì biết nói
Vả lại
Anh cũng chẳng thích bắt chước người ta.
kệ họ
Em là em,giữa biển chiều trong quán nước
Anh chỉ là anh,người yêu em
Anh biến thành em
Em tan loãng trong anh
để trần truồng như biển cả.
đăng sơn.fr
*Lyric by Bh.
bienhong
member
REF: 538727
05/09/2010
Chú Đăng Sơn thân mến,
Ghé thăm và ..đọc ké bài thơ của chú, nhỏ mến chúc chú ngày cuối tuần vui vẻ, bình an bên gia đình .