Đêm lại về, mang theo những
suy tư!...
Biết làm gì, để xua tan đí
bống tối...
Tôi bật khóc, khi không còn
lối thoát!...
Em là ai,mà cứ mãi
vô tình...
Để nước mắt tôi, chảy dài
trên mi!...
Những cơn mưa, cũng vô tình
đổ hạt...
Ai cũng vô tình, để cơn mưa
kia rơi!...