vevoidongsong
member
ID 78969
10/08/2014

|
Vevoidongsong

GÓT HẠNH THU
Hỏi Em…
Đã mấy thu hề ?
Mà lối ngày xưa
Anh về vắng lặng
Hay tại…
Ngâu còn vướng bận ?
Khóc Chức – Ngưu
…lận đận cuộc tình
Giọt nào hoen mi Em
…có phải giọt vô tình ?
Hay tại mưa ?
Thu buồn quên giấu
Trong hồng tâm
Em còn in dấu ?
Nỗi nhớ - quên… đọng giữa tử đồng
“Giấc mơ không bình yên”
phải do mưa ướt lạnh lòng ?
Nên Em cứ mặc…cô phòng chờ đợi
“Lối thu về”…
Còn xa vời vợi
để Ai hững hờ ?
lạc gót hạnh thu.
Vevoidongsong

Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 690504
12/27/2014
|

Khúc…mong!
Mong
Dẫu thật xa hay gần
Ta luôn cần
một hồng tâm thương nhớ
Mong
Nũng hờn sinh duyên cớ
Để đêm về
ta còn nhớ
nụ môi…
Mong
lời yêu…một lần thôi
cuốn ta theo
chiều dòng trôi
xa…gần
Mong
Còn lại cái ta cần
Trong cuộc người
gặp bao lần
gian dối
Mong
vẹn nguyên trong bối rối
được còn nụ môi
tiếp nối…bình yên
Mong
dài… khoảnh khắc chung riêng
Để không còn
giấc cô miên
loài lạc
Mong
rộng dang đôi cánh hạc
Bay tìm nhau
chốn dào dạt
ngút ngàn
Mong
Dẫu “Địa ngục – Thiên đàng”
bể trầm luân
giấc mộng vàng…
vẫn đợi
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 690549
12/27/2014
|

LOÀI LẠC
Đi theo dòng của thời gian
Những tờ lịch rơi dần
ngày cuối năm lần đến
Đêm cảm nhận lạnh hơn
nỗi cô đơn càng thêm da diết
Ở hai phía trời xa
Không gần khung cửa sổ
nên nào ai biết
Cũng không có hai nhà cuối phố
với sự lãng mạn
len lén nhìn
rồi dần…nhạt phai
Chúng mình không còn thời
cái tuổi đôi mắt nai
Chỉ số IQ cũng mòn
thay vào là những nơron
nghi ngại
Nhiều lần cũng muốn lập lại cuộc mình
Nhưng cuộc trần cứ hoang dại…dại hoang
Thôi thì xin mượn tờ lịch cuối cùng của năm
xếp thành con thuyền cho mình
một mình…
một kiếp lang thang
đi hoang như kẻ lạc loài
giữa thảo nguyên…du mục
Sống với đàn cừu thuần thục
Sáng, chiều xa hết mọi nhục, vinh
Thích thì thét vang lộng lồng giữa sáng bình minh
giữa mưa…sấp ngửa mặt mình
đóng đinh ký ức
Đêm với lều cựa mình chợt thức
Nghe bình yên
tai vứt bỏ luỵ phiền
Thản nhiên
mặc giá băng
xuân…ta cứ tịnh thiền
thề chẳng quay về miền
bĩ cực.
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 690905
01/02/2015
|

ƯỚC GÌ…
Ước gì…
Em chỉ là ngọn nến thôi
Lung linh thắp
sưởi hồn anh giá lạnh
Ước gì…
những điều bất hạnh
Thôi đến chúng ta trong đêm lạnh đông dài
Giá như Em đừng để gót hài
Dẫm lên tim anh dấu tình đau nhói
Thì giờ đây đôi ta vẫn còn một lối
Ở vận thơ nối tiếp thương yêu
Ước gì…
anh chỉ là bức tường phũ rong rêu
In chứng nhân một thời gọi là kỷ niệm
Đêm nay đông về nữa hồn anh chết lịm
Van Em đừng ước gì…
để lại thêm đau
…
Ước gì…
Em chỉ là ngọn nến thôi
Không như vì sao
trên cao anh khó với.
Thuydu
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 690906
01/02/2015
|

HỎI ĐÁ…
Người cứ “hỏi đá riêu xanh…bao nhiêu tuổi buồn ?” (TCS)
Mà tờ lịch cuối cùng cũng buồn như sỏi đá
Những mặt nạ người che điều gian trá
Để khi nào ta vá được
…đời nhau ?
Vệt xe lăn theo ngày tháng qua mau
Nhưng nỗi đau thì vẫn làm trái tim tê dại
Phía cuối đường, biết có còn gặp lại ?
Một chút môi xa, một chút thẫn thờ
Khi soi gương chính ta chỉ thấy một bóng mờ
Đêm dật dờ, lạc loài hoang hoải
Năm đã hết mà buồn thì vương mãi
Một dòng cay dường như chảy chưa dừng
Cố thắp lên giữa trời đông ngọn lửa cháy bừng
Nhưng lũ dơi đã ngủ vùi nơi rừng nguyên thuỷ
Trái tình yêu rớt ra ngoài ý nghĩ
Sót…đêm nay
buồn
một chút với…
Người ơi!
Vevoidongsong
|
 |
tuatethy
member
REF: 690939
01/03/2015
|

Chào anh vevoidongsong!
Nhưng ngày đầu năm chúc anh
Chúc anh Năm 2015 được mọi sự như ý
Chúc mừng năm mới
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 690997
01/04/2015
|

Cảm ơn Tuatethy đã ghé thăm nhà và có ảnh cùng lời chúc dểthương.
Vevoidongsong xin được gửi đến Bạn một năm mới với mọi tốt lành và như ý nha
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691269
01/10/2015
|

LẶNG LẼ…MƯA ƠI !
Mưa…! Lặng lẽ rơi.
Chơi vơi… giọt buồn hiu hắt
Giọt thương nào trong mắt
Giọt cay rắc, xát lòng
Quạnh hiu, một bóng cô phòng
Con đường hun hút lạnh
Nỗi lòng dường nghe chạnh
Về đâu nỗi nhớ mông mênh
Muộn phiền…miền chênh vênh
Mưa chiều…sầu lênh đênh
Giọt nào là của Em ?
Giọt nào là của anh ?
Thương cho số kiếp mong manh.
Ngày…trôi trôi qua nhanh.
Đêm năm canh thao thức
Chuyện tình mình, ray rứt suốt đêm mưa.
Ơi !...hạt nào thưa ?
Trái tim lòng Em đã ngủ chưa ?
Mà sao trong anh dây dưa miền nhớ.
Xin Em đừng chớ.
Gieo hạt lệ buồn để nỗi nhớ diết da.
Lau đi Em những hạt châu sa
Đừng để tim ta lệ sầu rơi mãi
Nói đi…! Để lòng trang trải.
Rơi đi…! Vơi nhẹ cõi lòng.
Xin lắng nghe nhịp đập phập phồng.
Nơi hai trái tim, mặn nồng một thủa.
Nếu đời…tan vỡ
Đêm trở trăn …lặng lẽ mưa ơi !
Thuydu
------------------
Đáp lại tiếng anh vẫn chỉ là tiếng mưa đêm
Em nằm thoi thóp
Một nửa quá vãng như dấu chấm than bỏ sót
Một nửa của nhân gian em để lặng phía mưa về.
Trời phía này không sao thưa
Cát bỏng phía này không vết dấu
Như chuyện chúng mình một đời khó nhọc
Ảo ảnh hay xa xôi em đã thuộc về Người.
RGMN
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691270
01/10/2015
|

THẢN NHIÊN ĐỢI NGÀY MÌNH THÀNH KẺ LẠ
Đến một ngày chiếc gương biến em thành kẻ lạ
Khuông cửa trống đèn
Mái tôn thưa tiếng
Mưa chĩa thẳng, ràn rạt dồn em đến chân tường
Khóc thế nào để thau rửa bặt câm?
Ở đầu dây kia tiếng anh vẫn gầm lên giận dữ
Lời tham vấn mọc đuôi chảy qua tai bất động
Như cọng tóc đắp trong bốn lần túi nilon
Còn tế bào nữa đâu mà tách chiết
Cái ban công xa lạ như gò cát quê mẹ bão về.
Em sải những bước chân dài dẫm trên bóng mình danh phận
Chỉ ranh giới biệt thự mà thưa thớt bản sao
Sa chân vào thách thức bất cần chữ nghĩa
Cái thương tích đột nhiên lại rách
Để rùm ròa đổ vỡ cập bến thô ráp lời nhau…
“Thản nhiên đợi ngày mình thành kẻ lạ”*
Giữa khúc ruột mềm hằn lên bóng con chim khách đầu hiên
Rêu mốc vỗn dĩ thuộc về bức tường xửa xưa chúng mình thơ bé
Thản nhiên đêm nay nổi thiêm thiếp góc thềm
Con đường mòn vẹt dội vào nhịp mõ gọi tên…
RGMN
NGÀY THÀNH KẺ LẠ
Ngày mình thành kẻ lạ; có phải là ngày ta sẽ quên tên ?
Không còn nhớ nhau
hồn chênh vênh loài lạc
Giấc mơ mất nhau… một người phiêu bạt
Kẻ ở lại thì…
nghe lạt cuộc người
Mỗi ngày mất hẵng đi những tiếng vỡ cười
Bặt câm cả những lời lục vấn
Ngoạ dụ đời như lấn ca, lấn cấn
Ngôn từ cũng chẳng chút vương vấn cho nhau
Ngày mình thành kẻ lạ chắc phải sẽ đau
Chữ nghĩa trước sau chất chồng ẩn dụ
Trái tim chúng ta
mỗi nửa lạc miền trú ngụ
Đêm hoá thành nơi hội tụ những u hồn
Ranh giới gần xa sóng nổi, bão cồn
Mưa dập dồn rửa tan chút bồn chồn còn lại
Thành kẻ lạ của nhau sau nghe ngây dại
Thật vẫn không tin
khi kẻ lạ có lúc thương mình
Cái ngày thản nhiên đi qua nhau một cách vô tình
Phải là ngày chúng ta trở thành kẻ lạ ?
Thuydu
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691370
01/14/2015
|

LOÀI LẠC…
Tôi mong lắm trên đường tôi đi… Em đứng giữa
Dang rộng đôi tay nối một nửa đợi chờ
Em là vầng dương che khuất bóng mờ
Xua trong tôi dại khờ thời nông nỗi
Nhưng Em ơi ! hồng tâm tôi cằn cỗi
Qua mùa bão giông chống chõi lực tàn
Chỉ còn thôi một chiếc lá úa vàng
Rơi rơi rụng giữa hàng ghế lạnh.
Dõi mắt theo chi, Em!?... để lòng nghe chạnh
Cứ để khúc hạnh thu tôi hoang lạnh bủa vây
Còn lối nào ư ? chỉ có lối cỏ may
Đưa tôi về nẻo xây huyệt mộ
Có bao lời, Em!?... hội ngộ
Đừng giăng bày, lộ nỗi khổ nhau
Chẳng còn chi đâu cái thủa ngàn sau
Tôi một kiếp, một đời loài lạc
Vevoidongsong
|
 |
rienggui1nguoi
member
REF: 691376
01/15/2015
|

9 bài thơ cho sự kiện đặc biệt.
MÙA THU VÀ THIẾU PHỤ
Thu buông tơ mành như cỏ dại
Thanh âm guitare bắc thang nối vai gầy
Chiều như là dọc ngang
Thu như người khách trọ
Như mùa lau ly biệt nhỡ độ đường.
Nắng tháng mười đổ dài xuống phố
Em bước phía nào cũng dẫm bóng mình
Thu mượn vàng để heo may dong dắt
Anh mượn em để nỗi nhớ leo thang.
Chiều tiễn thêm một thôi đường về phía mong manh
Mới biết mắt em đầy gió
Mới biết sân ga còn thừa một ô cửa
Mới biết ta ngủ mê từ độ cưới nhau về.
Mùa thu và thiếu phụ ngậm say
Phố cong như bụi cúc quỳ trước cửa
Ở một ngã ba đường người quên bước đi chậm
Vô tâm một góc đường có người nhớ rưng rưng.
Mùa thu và thiếu phụ ngập ngừng…
-------------------------------------
NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ CÁNH ĐỒNG CHỮ
Cánh đồng chữ
Mẹ dạy con đánh vần tập tọng
Tuổi thơ vớt lênh khênh những mảng màu tư ti
Biết mùa xắn ống quần cao thấp gieo hạt
Biết sổ tung đọt thuốc lào xa ngái đáy ngồng.
Con quẩy mớ thóc mót mồ hôi bờ bãi
Nhớ mẹ nhóm nhen vạt lửa cuối đê
Sông Ba Lôi đục ngàu ngày bạn chìm dưới đáy
Lớp lớp cọng vó xác xơ lấp nổi nhập nhòa.
Con đã đi mấy lần sông rộng
Nghe tí tách bao dung quãng cạn ru mình
Lời ru đứt đoạn bên kia cánh võng
Con không dám nhìn lên sợ cựa quẫy lặp mình.
Cánh đồng chữ cuộc đời run rẩy vấp đêm
Cho con tập yêu thêm một niềm hạnh phúc
Thèm chắt chiu thêm một mùa giáp hạt
Thèm lại được gột mình bằng trăm mảnh phận mưa…
-----------------------------------------
ƯỚC LỆ
Trời đã mưa nặng hạt
Viên đá cuội tắm táp một mình đơn độc gót chân
Em biển động mà thị phi kín mít
Khép lại mọi nhắm mắt mà mảnh ghép thừa ra.
Sự im lặng như găm vào phố
Như thả vào mưa
Như đánh rơi vào tiếng nện giầy tít tắp
Như bát đũa, như chốt cửa, như chúng mình giận nhau…
Đêm sánh lại
Rổ rá biết đan bện nối cài
Anh không nhận ra em trong hình hài góc tối
Trời mưa nặng hạt rồi sao quy ước nở bung…
--------------------------------------
GIẢ THIẾT
Em khoét vào khoảng cách một thế giới nằm nghiêng
Thấy anh lấm tấm với biên bản thời gian ước lệ
Nhìn đâu cũng thấy anh hoán vị
Phía nào cũng có nhan đề và ngày tháng ký riêng.
Ý nghĩa của em không dập khuôn cũng thành cong vênh
Sự lãnh đạm làm anh tê tái
Làm thế nào để buông tay còn giữ cho nhau một dòng tín nhiệm
Cứ bợt bạt mà nghiến chặt lũy thừa.
Biết mặc cả đến vạn lần cũng thế
Em vẫn thức dậy lúc khoảng cách là âm
Vẫn vàng ươm cái so vai mím chặt
Sự vây bủa cứ ngập ngừng Ctrl…
--------------------------------
ĐÊM ĐỢI SÁNG
Chúng mình không nợ nhau kiếp trước
Giờ giữ hộ nhau ký ức đọng hai hàng.
Từ độ áo anh chưa phai
Chữ cũng chưa một lần thừa ký tự.
Đêm không biết ngày thiếu ngủ
Đời sống cứ tập nghĩ mà dềnh lên mọi giác quan.
Đạo mạo kịp về trong tiếng kéo cửa
Rã rời nhấp nhô vỡ tung tiếng anh khó nhọc bốn lần.
Em tiếp diễn thế nào cho dòng chữ khai sinh chưa khô mực
Hạnh phúc là gì sao nổi giữa mong manh?
----------------------------------------
“THẢN NHIÊN ĐỢI NGÀY MÌNH THÀNH KẺ LẠ”
Đến một ngày chiếc gương biến em thành kẻ lạ
Khuông cửa trống đèn
Mái tôn thưa tiếng
Mưa chĩa thẳng, ràn rạt dồn em đến chân tường
Khóc thế nào để thau rửa bặt câm?
Ở đầu dây kia tiếng anh vẫn gào lên giận dữ
Lời tham vấn mọc đuôi chảy qua tai bất động
Như cọng tóc đắp trong bốn lần túi nilon
Còn tế bào nữa đâu mà tách chiết
Cái ban công xa lạ như gò cát bão về.
Em sải những bước chân dài dẫm trên bóng mình danh phận
Chỉ ranh giới biệt thự mà thưa thớt bản sao
Sa chân vào thách thức bất cần chữ nghĩa
Cái thương tích đột nhiên lại rách
Để rùm ròa đổ vỡ cập bến thô ráp lời nhau…
“Thản nhiên đợi ngày mình thành kẻ lạ”*
Giữa khúc ruột mềm hằn lên bóng con chim khách đầu hiên
Rêu mốc vỗn dĩ thuộc về bức tường xửa xưa chúng mình thơ bé
Thản nhiên đêm nay nổi thiêm thiếp góc thềm
Con đường mòn vẹt dội vào nỗi nhớ mỏng tang…
(*) Chữ của nhà thơ Trần Mai Hường
----------------------------------
BẠN THÂN LẤY CHỒNG
Hôm nay bạn thân mình lấy chồng
Bạn thân lấy người yêu mình thuở trước
Nắng mùa đông so vai bước trượt
Đường về chia hai thơm thảo kín vòng tay.
Người yêu mình nhắn mình “đừng tới”
Dặn bạn mình “đừng mời cô ấy đến đây”
Ở một ngã ba đứng trước chỗ hẹn này
Hình như mình vui hình như mình khóc.
Nắng mùa đông cứ dày trên mắt
Cứ khâu đan cứ xé toạc ngày xưa
Có bấy nhiêu xa mà mình đi như chạy
Chạy đi đâu không ai biết mình thừa.
--------------------------------
LỜI RU
Đêm lặng
Bãi cát dậy men
Em ngã sõng xoài dưới sóng
Kiếp nhân gian như lời biển
Một chiều thả rớt lời câm.
Tiếng nhạc nhà bên sập sình
Tắt ngang mặc định
Em hát ru vụng về
Gặp lại mình trống không ý nghĩ.
Tập nhớ mà không tập quên
Tập khóc mà quên hong khô bấy bớt
Tập nhìn thẳng vào rổ rá bỡi lợp
Tập định lượng mình sau đầy rẫy bán mua.
Đêm ru anh bằng ngàn dấu hỏi
Tóc rối mải mê tắm hạt sương luống tuổi
Lời ru giống em ngã sõng xoài dưới sóng
Anh vội bước rồi quên nhặt em lên…
----------------------------------
ANH BIẾT
(Viết mùa Noel 2014 thay anh)
Em đến chỗ hẹn ngày xưa
Bỏ mặc dáng mưa thiêm thiếp
Thánh đường trống bờ vai mưa cô độc
Biết vợ mình đứng lặng cô đơn.
Người ấy bây giờ phía bên kia đại dương
Có thể nhớ và có thể không nhớ
Chuông thánh đường giữa hai chiều buông đổ
Không một khuôn mặt nào đọng lại câu chào rơi.
Em vẫn đứng chỗ ấy một mình thôi
Quắt quay nhớ, quắt quay thương vệt bỏng
Đêm thắt lạnh ở phía nào anh biết
Với người xưa em ru nửa bâng quơ.
Sương giăng kín vách đầu hồi mọt cửa
Em giấu biệt chỗ đứng đã dầm mưa
Anh ngại nhắc một điều xa xôi vỡ
Ngại lời hỏi han dù biết dẫu thừa…
RGMN
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691413
01/16/2015
|

LẶNG…
Anh tập cho quen dần chữ lặng câm
Người thì bập bênh giữa hai dấu lặng
Một phía góc hồn vắng nhau nghe nặng
Phải tặng gì cho nhau cái khoảng thiếu thừa ?
Nhiều lúc tự hỏi cuộc mình đau biết mấy là vừa ?
Mà sao ta chẳng chừa cho nhau một lối ?
Quả tim đã bao lần bối rối ?
Mà sao lại chối bỏ…đời nhau ?
Anh tập dần những ngày tháng hanh hao
Tập đếm những vì sao đi lạc
Mái tóc nửa đời người đã pha màu sương bạc
Anh vẫn mình anh trôi dạt lẻ loi
Đêm ! lấy ánh nến cùn để soi
Nhịp nào thóp thoi tim chưa kịp đập
Ở góc tường chứa vết loang dày ngập
Góc tim anh tắt - gập…lặng câm
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691414
01/16/2015
|

Cảm ơn RGMN thật nhiều về chùm thơ 9 bài vừa tặng. Mong sẽ được đọc nó trong Thi tập thứ 4 sắp xuất bản của Người.Gửi đến Bông - Mít những nụ hôn thương yêu.
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691451
01/17/2015
|

Góc nghiêng
Vốn dĩ cuộc người là trần trụi xô nghiêng
Em biết thế mà…
sao cứ mày mò lên dốc ?
Nào phải ta…
cứ cam chịu nỗi thấp hèn ?
Nhưng dốc thì nghiêng, không làm ta đứng vững
Cái xô lệch, vẹo xiêu luôn là những…
hàm lập trình vô số nghiệm âm, dương
Vì thế van Em !
…đừng vương
với những góc nghiêng… không thẳng
Cũng đừng tin ngụ ngôn văng vẳng
bới nó là gió, là dông
…cuồn cuộn thanh âm.
mà Em thì cần tìm cho mình một bóng râm
còn anh…
một gã câm trong lặng lẽ
Phải rồi … thời gian tự thân là buồn tẻ
giữa trắng và đen lý lẽ cùn mằn
cứ mặc đi để vũ trụ xoay vầng
Ta cần gì ? với vần cùng điệu
Sẽ chẳng có gì đâu để gọi là điều kỳ diệu
Thì tạc làm gì Em ?
với ngọng nghịu lời ru
Hãy cứ để trí nhớ mụi ngu
Ngủ quên trong thiên thu đồng ấu
Có gì là xấu…Em ?
Cái nhỏ nhoi
đôi lúc được xem là cứu cánh
cho ta bay lánh những muộn phiền
Ở một góc cõi thiền
Ngôn từ sẽ đưa Em về miền…yên tịnh
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691606
01/22/2015
|

TỐI - SÁNG
Đừng…!
Người đừng thả mình đi hoang
Gội rửa dưới mưa sẽ lạnh
lời cầu hôn của mưa đâu dành cho goá bụa
cũng không là dải lụa hồng hôm đội vu quy
Nếu tràng hạt biết đi
Thì lòng từ bi không cần khấn nguyện
khi đã định duyên, thời hoà quyện
Còn không thì…
chỉ là câu truyện thoáng qua.
Ở một góc giao thoa
giữa ngày đêm không phân ra ranh tối sáng
cái sự thấp cao làm cuộc người phát ngán
nhắng nhịt, thôi miên không kể tháng ngày.
Rồi đến lúc chúng ta quên cả hình hài
Mẹ, Cha sinh ra từ cái ngày biết khóc
Xin đừng bao giờ đợi chờ cơn mưa mốc
để phải khép hờ những trống rỗng, rụng rơi
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691640
01/24/2015
|

RƠI...
Ở một triền dốc chênh vênh
Lời ru em rơi…! Anh quên nhặt
Bởi biết lời nào là thật ?
Lời nào dối gian bởi khuyết tật cuộc người ?
Anh cũng đã cố tập cười
Nhưng nụ cười sao cứ ngượng ngùng, méo mó
Hay tại còn sót nơi đâu đó ?
Những ký tự thừa của bản tình ca
Anh đã quen nghe lời ru đêm…
giữa bãi tha ma
Vọng âm lời tán tha thả rớt
Tập nhìn thẳng vào miệng đời thêm bớt
Những ý nghĩ rùm roà, chớt nhả khen chê
Giờ thì lời ru đã không còn đủ hoăc mê
Trống không, lê thê như hạt sương luống tuổi
Thôi thì đành…anh trở về cái ngày rong ruổi
Định lượng lại mình, bất cần đeo đuổi nhân gian
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691650
01/24/2015
|

MÙA…THAY ANH
Em viết về mùa Noel thay anh bằng lời của Chúa
Nhưng Chúa còn nợ con người câu hỏi vì sao ?
Ngài dặn Adam đừng ăn quả cấm
Mà còn tạo ra Eva với lắm đê mê
Vì lỡ ngày xưa anh chìm ngập bến mê
Nên chuông thánh đường ngân lê thê
không làm anh tỉnh
Để Chúa cha tít xa trên đỉnh
Thập giá cao chịu tội đóng đinh
Như chỗ đứng chúng mình thiếu ánh bình minh
Nên gần mà hoá xa trong lung linh ánh nến
Đừng cố Cầm mưa Em, Sân người đi đến
Phố đông…mà chẳng tìm được lời
trìu mến cho nhau
Để Giờ thứ 24 đợi khoảnh khắc khát khao
Quay quắt thương nao nao miền cháy
Biết dẫu thừa…cuộc trần ngang trái
Ru nửa bâng quơ nghe áy náy chuyện mình
Thuydu
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691658
01/24/2015
|

ĐÊM ĐỢI SÁNG
Biết rằng kiếp trước chúng mình chẳng nợ nhau
Cũng chưa từng trao lời hạnh phúc
Kiếp này cũng chỉ gặp nhau thoáng qua giây phút.
Mà tại sao có lúc dạ bồn chồn
Đêm đợi sáng chênh vênh như đánh mất phần hồn
Mọi giác quan dồn lên cứ như chưa một lần biết nghĩ
Ký ức giữ hộ nhau lệch tầng thế kỷ
Hoá vỡ tung hằng tỷ tỷ nơron
Hạnh phút là gì ? có thể bôi son
Giữa mong manh tiếng con mọt cửa
Cánh đồng lạnh hoang thiếu người thắp lửa
Đêm chìm sâu
chờ…!
tiếng cửa…bước ai về
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691703
01/27/2015
|

LỜI CUỐI
Khi khoảng cách chênh vênh
Dài ra làm chúng ta quên ngày, quên tháng
Đêm không cần chờ sáng
Không cần tạc những nụ cười mang dáng mỉa mai
Con đường hành hương em không cần một vòng tay
Muộn phiền vết chay
xổ tung đen trắng
Lạ lẫm trong mắt nhau
nơi miền hoang vắng
Giọt nước mắt ngủ quên đọng vị đắng bờ môi
Anh cố lý giải những điều, sao lại để buông trôi ?
Muốn nói một lần thôi
dù là lời sau cuối
Có còn không những vần thơ đắm đuối
Ta viết cho nhau ở đoạn cuối
...cuộc người
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691714
01/28/2015
|

NGÀY CŨ
Ta sẽ không hỏi em vì sao ?
Dù có thời gian từng trao thương mến
Bởi ta hiểu những điều sẽ đến
Chì là thoáng qua không dừng ở bến đợi chờ
Ngày ta lạc nhau nơi dốc phũ sương mờ
Cả hai trót vào vai kẻ khờ lầm lỡ
Và lúc ngăn tim chưa kịp mở
Nửa yêu thương đành phải dỡ dang
Khi nghịch cảnh rơi vào khoảng trái ngang
Ta lại quay về kiếp lang thang ngày cũ
Tất cả yêu thương thuở nào ấp ủ
Giờ đã trôi theo vần vũ mây mù.
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691793
01/31/2015
|

NIỀM TIN
Em thất lạc niềm tin
Tôi lạc chốn u minh…trần tục
Chúng ta sống giữa cuộc trần mà như tù ngục
Chỉ biết lấy ngữ vần lục vấn chính mình
Nhiều khi tự hỏi rằng ?
trái tim có phải là quả hữu hình
Mà sao ta cứ lạc loài riêng mình
đêm khất thực
Người đàn bà trong Em
Người đàn ông trong tôi
đã bao lần thắt ngực
Trước lời nói yêu…liền đó vực sâu
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691818
02/02/2015
|

NỖI BUỒN KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN
Nửa đời Em đến cùng tôi
Ta chia nhau nửa lẻ loi đêm dài
Đêm nghe nhẹ gót chân hài
Ru tôi vào mộng trang đài tuổi mơ.
Nửa đời gieo một vần thơ
Khúc ru mùa hạ như tơ sợi tình.
Còn đó không ? một bóng hình
Hay Em đã trót vô tình lãng quên ?
Nỗi buồn không thể đặt tên.
Khi tôi loài lạc, chênh vênh giữa đời.
Em cho tôi khúc ru hời ?
Hay là chỉ những dấu đời hằn sâu
Để chừ tôi đếm hạt ngâu.
Cách xa, xa cách còn đâu những ngày.
Đợi chờ trông ngóng miệt mài.
Lặng im, im lặng hoá dài thời gian
Tình qua chỉ giấc phù tang.
Rỗng không cát bụi, thu sang lá rời.
Thôi Em đã chẳng giữ lời.
Thì tôi đành chịu một đời lang thang.
Số phần đã vậy phải mang.
Tôi nào dám trách Em sang con đò.
Bể sâu mấy kẻ đã dò ?
Lòng người ai đoán, rối vò
trắng – đen ?
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691928
02/07/2015
|

ĐA MANG
Lỡ đa mang rồi anh nào biết thế nào là gió lạc
Thả vô tâm vào bàng bạc phù vân
Nỗi buồn cứ trôi dài theo theo sóng triều dâng
Tự hỏi mình lắm khi cũng không hiểu nỗi
Nhiều lúc cứ để mặc đi cho trái tim cằn cõi
Hoá mình thành viên sỏi vô tri
Song cũng có khi muốn làm cánh thiên di
Bay đi thẳng vào giữa vùng giông bão
Mơ được…
đắm mình trong bình nguyên bạt ngàn dị thảo
Tìm dấu người run rẩy mỏng nắng chiều
Khe khẽ nâng niu vóc dáng mỹ miều
Dâng cuộn sóng khát khao bờ môi ngọt
Ghé vào xua… sót ánh chiều vàng vọt
Nén khép lòng đêm mọt cửa rạo rào
Thơ xô lệch lạc nghìn trùng mắt bão
Đa mang người…dấu hỏi đảo say say
Vevoidongsong
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691945
02/09/2015
|

TẬP QUÊN
Ngày đầu tập quên Người có thể dứt day
Loay hoay với trăm ngàn dấu hỏi
Tại sao buồn ?
Tại sao nhớ ?
Tại sao cay ?
Tại sao lại lẻ loi đêm nay ?
Biết rồi mai có còn gặp lại ?
Quên…?
Nỗi buồn đã bao lần vụn dại
Làm ta như muốn trốn chạy vào cõi vô thường
Muốn riêng mình loài lạc giữa khu vườn
Nghe muôn côn trùng tỏ tường lời rên rỉ
Ngày đầu tập quên mà sao vẫn nghĩ
Quẩn quanh chỉ tại
…một người
Zuthuymiengiang
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 691946
02/09/2015
|

CÓ THỂ
Nếu một ngày em hết thấy nôn nao
Nhìn anh như một người dưng xa lạ
Ngày ấy em cứ ra đi đừng tiếc cơn nắng hạ
Chẳng được gì đâu chỉ vạ thêm buồn
Cuộc người vốn dĩ chỉ là những vở tuồng
Khi yêu thì cuộn cuồn trào dâng sóng vỗ
Lúc lợt phai mọi thứ điều đạp đổ
Không còn dành cho nhau dù một chỗ nhỏ nhoi
Ngày rơi vào đêm mất cả ánh nến…soi
Cuộc mình quạnh hiu cùng cái tôi đơn lẻ
Và anh
đứng trước muôn ngàn lối rẽ
trở về tháng ngày làm kẻ cô đơn
Mất nhau
Có thể không ?
với toan tính thiệt hơn
Thuydu
|
 |
vevoidongsong
member
REF: 692290
02/22/2015
|

TÔI ƠI… !
Quên tất cả những nỗi buồn số phận
Tôi ơi ! đã bao bận lặng thầm ?
Tôi ơi ! với bao ngọn sóng ngầm ?
Bao lần dầm trong mưa cùng nắng ?
Suốt cuộc mình bao lần cay vị đắng ?
Giờ đếm thời gian còn rất ngắn nữa thôi
“Người thương ơi, đợi nhé!”* một nụ môi
Ta sẽ trao nhau miền cút côi còn lại
“Lối ta về”* đêm hồng hoang …hoang dại
Du dương ru lại, khúc nhớ…dịu dàng
Cửa thương yêu ta lại gõ khẽ khàng
“Xếp cánh mỏi”* võ vàng tự nhủ.
Vevoidongsong
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|