tvbuonsj
member
ID 23418
05/05/2007
|
Giọt lệ Mẹ
Thương gịng nước mắt Mẹ Yêu
thương đời c̣m cơi trăm chiều nhớ mong
con về quê cũ lặng không
bên hàng bia mộ nặng ḷng thương đau
Thời gian lặng lẽ trôi mau
bao năm vun vút dăi dầu con xa
nhớ mắt lệ Mẹ nhạt nhoà
ngày con xuống bến khơi xa vượt trùng
Cách xa vạn lư mịt mùng
vài năm, xứ lạ, tin chùng Mẹ đi
thời gian tưởng có nghĩa ǵ
Nay con về lại tuổi th́ bốn mươi
đời con lúc khóc, khi cười
giọt lệ mẹ đó rực ngời trong con
hiếu Mẹ con vẫn chưa tṛn
khi đời oan trái phận con lạc loài
Người xưa oán chữ "con lai"
Nhưng con của Mẹ - đâu loài "ngoại bang"
Con hận nhân thế trái ngang
hận người năm ấy phũ phàng trách chê
"người hai gịng máu ngộ ghê
da mày trắng thế, tóc hoe, mắt màu"
nay con về lại đâu đâu
tóc con nhà nó nhuộm màu thấy ghê
Giống ṇi bao kiếp - cười chê
lai căng bẩn mắt thành, quê chẳng tường
Nhớp nhơ khắp cả phố phường
Làm con chợt nhớ năm nào Trường kêu
Hiệu trưởng nói giọng lêu lêu
"Mày không được học v́ mày - yêu ma"
"Mày lai Mỹ - Mày không cha"
Con c̣n nhớ măi đến xa cuộc đời
Nay giờ phút đau bồi hồi
nh́n về dĩ văng hận người vội dâng
nh́n ḿnh một nỗi bâng khuâng
Nh́n đời một cảnh tráo trân t́nh người
Từng giọt lệ Mẹ đă rơi
từng giọt oán hận đắp lời trong con
nguyện thề cùng với núi non
không chung một nước không đội trời chung
...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
taolao
member
REF: 163734
05/06/2007
|
Tương Vi có đọc cuốn Đứa Con Lai do bác sĩ kiêm nhà văn Kiên Nguyễn viết chưa?
|
|
hantinh67
member
REF: 163737
05/06/2007
|
TV ơi, là đúng tâm trạng thật của TV sao ? Mình chỉ biết chia xẻ bằng vài dòng chữ này với những câu thơ buồn bã đó của bạn. Đừng vậy nữa mà có được không bạn ?
|
|
nguyenquycali
member
REF: 163795
05/06/2007
|
quả thật rất cảm động khi đọc bài thơ của chị TV.Nhưng bây giờ thời thế đă đổi khác rồi chị TV ạ ! sẽ không c̣n sự kỳ thị như ngày xưa nữa đâu! Việt Nam luôn luôn chào đón chị.
trách chi chị thuở ngày xưa
cũng v́ cuộc chiến đẩy đưa thế t́nh
bên thua bên thắng phân minh
bao nhiêu tủi phận gia đ́nh chị mang
giờ đây chiến sự sang trang
hăy quên quá khứ muôn vàn đau thương
tương lai phía trước con đường
vui lên để bước dặm trường tung tăng
Mẹ chị yên nghĩ suối vàng
mong cho chị được vẹn toàn thản thanh
mong tâm hồn chị trong lành
tề gia lập thất góp danh cho đời...
chúc vui vẻ!
|
|
tvbuonsj
member
REF: 163922
05/06/2007
|
Các bạn mến
Tôi muốn quên nhưng tôi không thể
V́ trong tôi chữ hận khắc sâu rồi
Lời oán trách chỉ đem thêm phiền muộn
tôi dẫu đặng nhưng cũng chẳng thể quên
Vốn dĩ đời luôn luôn là thế
Kẻ thắng cuộc luôn mạnh tiếng khinh khi
Nhưng một lúc chúng đói chẳng c̣n ǵ
Th́ hạ giọng lết lê cầu cứu giúp
Chúng bạc đăi người con lai năm ấy
nhưng hôm nay chúng ḅ bằng bốn chân
khẩn cầu "ngoại lai" mở đường kinh tế
Và chúng ngậm miệng bán đất cho Tàu
Xuất cảng lao động làm thân trâu mọi
hỏi rằng họ có phải nô lệ chăng?
Bao thân phận bán thân nơi đất khách
là vinh quang của giải phóng là ǵ ???
Bản thân người khách Việt Kiều
về qua cửa khẩu đút tiền Hải Quan
Dẫu biết một hũ tro tàn (tro cốt người quá cố)
Chúng đ̣i mở nắp xem hồn thiêng liêng
Bố thí mấy đồng - được iên
để không bị chúng làm phiền - cho qua
Hỏi đây có phải quốc gia???
Hay bầy cướp giựt trên tay đồng bào ?
Tôi sẽ viết tiếp vào lúc nào tôi rảnh, những ǵ có thật trên thực tế tôi không ngại nói lên
Cảm ơn các bạn đă chia xẻ
Tôi viết với hy vọng con người đồng loại của chúng ta có được cái nh́n thiết thực hơn và không c̣n bị u mê bởi phương thức Mị Dân mà chúng ta thấy được qua lời lẽ của 1 số member trẻ tuổi post vào đây. Phát biểu thẳng thắn là mục đích của tôi c̣n sự hiểu biết và nhận định th́ tuỳ thuộc vào người đọc
"Không có ǵ quư hơn độc lập tự do". HCM
Hăy v́ câu nói này mà t́m cho dược ư nghĩa đích thực của nó để đất nước và xă hội càng ngày càng phát triển hơn nữa
Thân ái
|
|
ototot
member
REF: 163939
05/06/2007
|
Tôi đọc chuyện cuả TV, cũng như chuyện cuả KN mà TL vưà nhắc đến, với một cảm xúc..., thấy chỉ có điều khác là KN ghi lại thành hồi kư, in thành sách.
Để chia xẻ, xin các bạn đọc một đoạn Kiên viết về những ám ảnh cuả một dĩ văng buồn. Anh viết bằng tiếng Anh, ototot tôi dịch lại sang tiếng Việt:
“Trong không khí im lặng cuả căn pḥng, thế giới xung quanh tôi dường như đang tan biến vào khoảng xa xăm, và cả thời gian nưă, cũng h́nh như đang mờ nhạt dần… Tôi đưa mắt dáo dác nh́n quanh căn pḥng, và như trong một giấc mơ, tôi thấy tôi đang đứng ở một góc đường Sài g̣n, mắt đăm chiêu nh́n một đưá bé, trong số bao nhiêu khuôn mặt khác cuả những người thân quen tôi trong dĩ văng. Lúc đó tôi mới biết tôi đang nh́n vào chính thân phận ḿnh...”
H́nh Kiên khi thơ ấu, c̣n ở Sài g̣n, trong hồi kư cuả anh mang tưạ đề "The Unwanted" (Kẻ Bị Ruồng Bỏ):
H́nh Kiên, sinh năm 1967 tại Nha Trang, nay là nha sĩ kiêm văn sĩ, đang sống tại New York:
Tôi đang bài này, để nhắn nhủ những ai buồn, hăy đi t́m một nguồn vui mới, là phương cách duy nhất để tiếp tục đi trên quăng đường đời c̣n lại.
Thân ái,
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|