banglang07
member
ID 40591
04/28/2008
|
BÀI THƠ TẶNG BẠN
Tặng K
Chắc bạn đã quên rồi
Riêng tôi thì vẫn nhớ
Lần đầu tiên bỡ ngỡ
Lạc buớc vào họa thơ....
Cuộc sống vốn bất ngờ
Bài KHÔNG ĐỀ SỐ 9
Mỏng manh như tơ nhện
Sợi tơ trời ai giăng ?
Vẫn biết có là không
Tình nguời luôn hư ảo
Trong một chiều dông bão
Lá lìa cành bay xa ...
Trái tim vốn mù lòa
Nêu yêu là đau khổ
Tình yêu như sóng vỗ
Rất gần lại xa xôi
Ai hiểu đuợc lòng tôi ?
Những đêm dài trăn trở
Niềm vui vừa hé nở
Đã nhuộm buồn hoàng hôn ...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
goldsnow142
member
REF: 337852
04/28/2008
|
Nhiều khi một thoáng vu vơ
Cũng đem lại chút mộng mơ cho đời
Nhìn em hé nở nụ cười
Giữa đường cứ ngỡ cho tôi một mình
|
|
banglang07
member
REF: 338144
04/28/2008
|
Bao nhiêu tháng đợi năm chờ
Ngày anh trở lại – bất ngờ làm sao
Lục Bình nở tím bờ ao
Nắng vàng rực rỡ, xôn xao ánh hồng
Mái chèo khỏa sóng trên sông
Ân tình chở nặng mênh mông đôi bờ
Đường làng rộn tiếng trẻ thơ
Cánh cò bay lả ngẩn ngơ trong chiều
Trên cao khoan nhặt sáo diều
Đường xưa bướm trắng mỹ miều lượn bay
Khói chiều nồng ấm hương say
Thơm thơm khoai sắn nhẹ lay trong hồn
Giàn Trầu như bỗng xanh hơn
Cầu tre lắt lẻo , bước chân bồi hồi
Hoàng hôn tím ngát khoảng trời
Phút giây tao ngộ nghẹn lời nhớ thương
Anh đi lưu lạc muôn phương
Mái đầu tóc đã pha sương mất rồi
Nhưng tình vẫn thắm anh ơi !
Tim hồng vẫn trọn một đời trao nhau
Như Trầu quấn quýt thân Cau
Như sông với bến đậm sâu ân tình
Anh ơi ! Mãi mãi chúng mình
Bên nhau bóng chẳng xa hình nha anh !
BL07
CHỊ CỦA EM
Chị của em
Dáng tảo tần như mẹ
Em nhìn chị thấy còn rất trẻ
Dẫu dòng đời bạc áo thời gian
Chị của em
Ánh mắt chứa chan
Nụ cười rộn rã
Cứ dâng trào tựa suối nguồn trăm ngả
Trái tim hồng náo nức reo vui
Chị của em
Phút đợi chờ đếm từng khắc lặng trôi
Mong chị đến – lần đầu tiên gặp gỡ
Bóng hình chị bao ngày trong thương nhớ
Mới chợt nhìn , em đã nhận ra ngay
Giữa bao người , em vẫn biết chị đây
Chị của em – có bao giờ lẫn được ?
Phố xá chật đông , ồn ào , xuôi ngược
Bên chị rồi , hồn em quá bình yên ….
1-11-08
BL07
Em sẽ đợi anh trở về
Cùng anh nối lại lời thề năm nao
Một chiều bên chiếc cầu ao
Hoa lục bình tím tím vào nhớ thương
Vì mưu sinh phải tha phương
Chốn thành đô vốn nhiễu nhương lọc lừa
Thương anh một bóng bơ vơ
Mà tim vẫn nhớ , vẫn chờ người xưa
Mai này sớm nắng chiều mưa
Chúng mình hôm sớm bốn mùa bên nhau
Đồng cạn cho chí đồng sâu
Chồng cày , vợ cấy rộn câu hát hò
Tiếng cười đầy ắp bay xa
Nghĩa tình trọn vẹn mặn mà thương yêu
Tình ta chở nặng cánh diều
Bay cao trong những buổi chiều mộng mơ
Lều tranh vách đất đơn sơ
Tim hồng rạo rực , hồn thơ đậm đà
Ngoài vườn cây mướp trổ hoa
Con ong hút mật , bướm là đà bay
Rượu nồng chẳng uống mà say
Trăng rơi trên liếp trầu cay mơ màng
Trước sân cau đứng thẳng hàng
Nhìn lên chú Cuội , chị Hằng ngẩn ngơ
Gió mây cũng lặng sững sờ
Tiếng đàn ai gảy , giọng hò ai vang
Đò ai cập bến vừa sang
Chở theo cả ánh trăng vàng như mơ
Anh ơi ! Tháng đợi năm chờ
Nay em xin viết bài thơ tặng người
BL07
Đọc thơ ai viết ngậm ngùi
Ai đơn phương để cho người đớn đau
Tơ vương một thuở ban đầu
Mộng mơ cái buổi qua cầu gió bay …
Chưa hề giáp mặt , cầm tay
Mà người xa cách đã say ai rồi
Nhớ nhung lòng dạ bồi hồi
Muốn trao nhau cả khung trời tình yêu
Cảnh đời cay đắng đã nhiều
Vẫn nghe mềm yếu những chiều nhớ thương
Hoàng hôn mờ ảo khói sương
Vài bông hoa nắng nhẹ vương nỗi buồn
Chợt nghe rưng rức trong hồn
Người ơi , phương ấy mưa tuôn ngập lòng
Còn ai mà đợi , mà mong
Thuyền xưa nay đã sang sông lâu rồi
Em nghe chết cả khoảng trời
Còn đâu nồng ấm những lời yêu xưa
Lưng đồi rụng cánh hoa Mua
Bằng Lăng cũng đã mấy mùa héo khô
Đơn phương ảo ảnh dại khờ
Để ai xa cách bến bờ trùng khơi
Thuyền tình không lái nổi trôi
Gió to , sóng cả , thì thôi … thuyền chìm
Em về đóng cửa con tim
Tình si còn cánh hoa Sim tặng người …
BL07
Người đi – một nửa đi rồi
Hồn em một nửa rã rời đớn đau
Nửa kia chết lặng u sầu
Vần thơ úa mất nửa câu giữa chừng
Ngân Hà tắt nửa sao băng
Mây đen che nửa vầng trăng ảo mờ
Tình xưa còn nửa câu thề
Đường xa chẳng hẹn ngày về người ơi !
Tơ duyên một nửa đứt rồi
Nửa này còn lại cả đời đợi ai
Đến khi cạn sức tàn hơi
Hồn em mãi vẫn chơi vơi lạc loài …
BL07
Ngày mai , anh hỡi , giấc mơ
Thành niềm vui nhỏ đơn sơ mỗi ngày
Ruộng sâu em cấy , anh cày
Bướm vàng chở nắng vàng bay khắp đồng
Nhà mình ở cạnh dòng sông
Nước trong văn vắt , mơ màng chảy xuôi
Lục Bình bông tím nhẹ trôi
Mái chèo khỏa sóng chơi vơi mạn thuyền
Giọng hò mái đẩy giao duyên
Lan trên mặt nước bồng bềnh bay xa
Đêm đêm dưới ánh trăng ngà
Vần thơ em viết chung hòa thơ anh
Hương Cau thoang thoảng trong lành
Giàn Trầu nay đã lên xanh mấy mùa
Lưng đồi nở tím hoa Mua
Sáo diều bay bổng vi vu lưng trời
Tấu lên khúc nhạc tuyệt vời
Ngân nga , thánh thót chở lời đắm say
Chúng mình tay nắm trong tay
Hương tình dịu ngọt ngất ngây men nồng
Phải chăng đây chốn tiên bồng
Hay tình yêu đến rạng hồng mắt em ?
Em xin làm áng mây mềm
Anh là ngọn gió êm đềm bên nhau
Anh ơi ! Đến vạn kiếp sau
Chúng mình nguyện mãi bên nhau chẳng rời ….
BL07
Lại thêm một đệ đáng đánh đòn
Sinh nhật gì tỷ cũng chắng biết luôn
Ôi chao ! Lớp trẻ vô tâm quá
Quên cả tỷ thôi , tỷ rất buồn
Hôm nay ghé đến , đi đâu mất ?
Cửa đóng then cài , sân vắng hoe
Nghinh Tuấn ơi là Nghinh Tuấn hỡi
Tỷ đang mắng đấy , về mà nghe !
Đệ hiền ngoan giỏi của tỷ ơi !
Sinh nhật sao đệ chẳng nói tỷ một lời ?
Bạn bè chúc tụng vui như tết
Tỷ thì không biết , cứ cà lơi
Nào là bánh ngọt với rượu tây
Hoa tươi , kem cốc chất ngất đầy
Ôi chao ! Tiểu đệ này hư quá
Sợ mời tỷ đến sẽ hao đây ….
Chiều nay hoa tím đã thôi bay
Tìm đâu được nữa , mối tình say ?
Tìm đâu tròn mảnh trăng hò hẹn ?
Tìm đâu nguyên vẹn trái tim này ….
BL07
Dẫu không sắc nước , hương trời
Thì em cũng đã một thời đẹp xinh
Làn da như tuyết trắng tinh
Gương mặt rạng rỡ , dáng hình thướt tha
Bàn tay như ngọc , như ngà
Ai cũng bảo : Số làm “bà” , giàu sang …
Nhưng đời bạc phận hồng nhan
Bây giờ hoa héo , nhụy tan mất rồi
Bây giờ trâm gãy , bình rơi
Bây giờ đá nát …Thì thôi …Bây giờ …
Sông Ngân cách trở đôi bờ
Tình xưa nay đã hững hờ khói mây
Thu tàn , úa lá vàng bay
Thôi thì , đành trọn kiếp này … Thì thôi …
BL07
Hihiiii….Nghe huynh nói kìa
Cái gì mà tóc phai màu hả huynh ?
Phai màu thì nhuộm cho đen
Ra đường mỹ nữ làm quen mấy hồi
( Muội đùa huynh đấy huynh ơi ! )
Tình yêu là sợi tơ trời ai giăng
Hữu duyên thiên lý ngàn năm
Bắc cực – Nam cực vẫn gần bên nhau
Tình yêu là phép nhiệm màu
Áo em tím ngát , qua cầu gió bay
Rượu nồng không uống mà say
Bụi trần nhuốm bạc vẫn đầy mộng mơ
Tình yêu là một bài thơ
Bài thơ diễm tuyệt , ngẩn ngơ lòng người
Tình yêu là hạt mưa rơi
Giữa mùa nắng hạn rửa trôi muộn phiền
Tình yêu – gió thổi trăm miền
Tình yêu là ngọn nến hồng lung linh
Tình yêu là đóa hoa xinh
Ai kia vẫn gởi cho huynh mỗi ngày
Tình yêu là trái tim này
Bồi hồi đập giữa vòng tay của chàng
Tình yêu là chút mơ màng
Chiều thu một cánh lá vàng nhẹ rơi
Tình yêu – nếu gặp , huynh ơi !
Mong huynh giữ lấy suốt đời nha huynh !
BL07
Áo em màu tím hoa Cà
Cái màu tím biếc mộng mơ thuở nào
Bởi say hương mật ngọt ngào
Gặp anh quên cả lời chào làm quen
Ước gì thiên lý hữu duyên
Anh hùng sánh vói thuyền quyên thỏa lòng …
BL07
Cám ơn Q ghé thăm nhà
Lăng đi nấu nước , pha trà mời Q
Dưới hồ Sen nở trắng ngần
Trên trời én bạc liệng gần , liệng xa
Trà thơm thoang thoảng hương hoa
Bạn hiền thơ phú ngâm nga hữu tình ….
BL07
Cám ơn Huynh nhé , cám ơn !
Thế mà muội cứ dỗi hờn , trách huynh
Nhà muội có Sen trắng xinh
Muội tặng huynh đấy , chân tình tặng huynh !
Mai rồi Muội sẽ trả công
Muội làm bà mối se tơ hồng giúp huynh
Bạn muội thật lắm cô xinh
Nghe lời bà mối , chỉ yêu mình NS …
Hoa Quỳnh nở lúc nửa đêm
Hương thơm thoang thoảng âm thầm bay xa
Dẫu là trong ngọc , trắng ngà
Tri âm ở cạnh bên hoa mấy người ?...
BL07
Ước gì như bóng với hình
Kiếp này mãi mãi chúng mình chẳng xa
Ước gì như bướm với hoa
Hoa đâu , bướm đó mãi là bên nhau
Ước gì như trầu với cau
Có trầu , cau mới thắm câu ân tình
Ước gì như bến với thuyền
Dẫu đi trăm nẻo , lời nguyền còn đây
Ước gì như gió với mây
Trời cao lồng lộng , tháng ngày phiêu du
Ước anh là giọt nắng thu
Em là hoa Cúc vàng ru hương nồng
Ước anh là một dòng sông
Em là bát ngát cánh đồng phù sa
Ước anh hùng tráng lời ca
Em là nốt nhạc bay xa khắp trời
Ước em là giọt sương rơi
Anh là cánh lá làm nơi sinh tồn
Ước em là góc tâm hồn
Anh là tư tưởng – song hành một đôi
Ước gì …, ước mãi anh ơi !
Ước sao cho được cả đời bên nhau …
BL07
Hùng Hổ vốn tính nhân từ
Thấy Sơn đau khổ , xót xa dùm chàng
Chi bằng Hổ kiếm một nàng
Giúp họ nên nghĩa đá vàng bên nhau
Bằng Lăng tư vấn tình yêu
Còn Hổ “tiếp thị” , chắc nhiều chuyện vui …
BL07
Biết rằng chẳng có kiếp sau
Lòng em vẫn nhủ : Kiếp sau sẽ chờ
Biết rằng chỉ có bây giờ
Mà sao hồn vẫn hững hờ gió mây
Biết rằng chàng đó , em đây
Mà chưa nắm lấy bàn tay một lần
Biết rằng trải lắm nhọc nhằn
Trái tim yêu sẽ ngàn lần yêu hơn
Biết rằng chưa một nụ hôn
Tình em đã hết cô đơn lâu rồi
Biết rằng xa cách khoảng trời
Là bao nhung nhớ kết lời trong thơ
Biết rằng là mộng , là mơ
Vẫn đem ngày tháng đợi chờ người thương
Biết rằng như khói , như sương
Vẫn nuôi mộng ước người thương sẽ về
Thế rồi một buổi chiều thu
Lá vàng rơi dưới sương mù hắt hiu
Lòng em buồn biết bao nhiêu
Em đem chôn hết tình yêu xuống mồ
Lòng em lại bảo : Hãy chờ
Kiếp này mình trót hững hờ … .Kiếp sau ….
BL07
Ừ , thì em cứ hững hờ
Yêu anh mà cứ giả vờ dửng dưng
Ngày xưa còn bé chơi chung
Bao giờ mình cũng đi cùng bên nhau
Giờ ta đã lớn còn đâu ?
Làm sao vẫn giống thuở nào hả anh ?
Tiếng đàn anh thả ngọt lành
Em đem ôm hết vào hồn mộng mơ
Ngày nào em cũng đọc thơ
Vần thơ anh viết ngẩn ngơ lòng người
Trên cao sao sáng đầy trời
Bao nhiêu sao sáng – bấy nhiêu lời em yêu
( Nhưng em hổng nói ra đâu … )
BL07
HOA MƠ
Sinh thời em vẫn thích hoa mơ
Mỏng manh cách nhỏ , tím ngây thơ
Chiều nay thu đến vàng lá rụng
Nhớ ai , hoa tím tím ngẩn ngơ …
BL07
Mấy ai đồng cảm trên đời ?
Cho Xương Rồng có một người tri âm
Chỉ vì hữu sắc , vô hương
Lại thêm gai góc , khó thương phải rồi
Làm sao có thể trách người ….
HOA XƯƠNG RỒNG
Xương rồng có thật lắm gai
Nó đâm tất cả những ai đụng vào
Hoa này chẳng có hương đâu
Nhìn chơi thì được , đậm sâu thì đừng ….
“Lắm mối thì tối nằm không”
Chắc nhiều cô quá nên Sơn một mình
Sơn chịu khó làm thơ tình
Mỏng manh lưới nhện vô hình giăng tơ
Má hồng vốn thích mộng mơ
Đọc thơ Sơn viết ngẩn ngơ tâm hồn
Đêm ngày thương nhớ bồn chồn
Tim nồng gửi trọn diễn đàn cho ai
Ước mong suốt chặng đường dài
Bên người quân tử – trai tài Nhân Sơn
Cùng nhau hẹn biển , thề non
Trọn đời , trọn kiếp sắt son một lòng
Gót sen rạng rỡ bên chồng
Đẹp tình tri kỷ anh hùng – mỹ nhân
Quanh năm tứ tuyệt mùa xuân
Trăng ngà soi bóng , trong ngần tiếng thơ ….
Hoa này - màu tím cho em
Nhị vàng như nắng vàng êm trong chiều
Hoa này – hoa của thương yêu
Ủ trong màu tím bao nhiêu tình nồng ….
Kim ơi ! Lăng vẫn ngồi câu
Mà Kim từ bấy đi đâu không về ?
Dưới trời mưa lạnh tái tê
Câu hoài chẳng thấy lời thề ngày xưa …
Từ đây quên hết ưu phiền
Túi thơ , bầu rượu say miền lãng du
Tháng ngày vẽ mộng , thêu mơ
Gấm hoa dệt những vần thơ ân tình
Bắng Lăng có lắm bạn xinh
Đọc thơ Sơn viết – lưới tình dễ sa
Lúc ấy khách quý đầy nhà
Lăng xin nấu nước , pha trà giúp Sơn
Sơn hãy phong độ , tự tin
Dùng thơ “đánh gục” trái tim bao nàng
Đợi mùa đông hết , xuân sang
Phượng – Loan vui chuyến đò ngang tương phùng
Xứng danh là đấng anh hùng
Bên chàng đã có má hồng tri âm
Chuyện đời khôn dại , si sân
Đều là mộng ảo , quan tâm làm gì
Bây giờ mỗi bước Sơn đi
Gót sen đẹp bóng nữ nhi theo cùng
( Chẳng ai sánh được với Sơn …. )
BL07
Hôm nay Lăng ghé nhà chơi
Rượu ngon hungho đem mời Lăng đi
Dân bay nào có tiếc gì
Sớm chiều mây gió đi về lãng du
Rượu nồng uống buổi chiều thu
Lá vàng đậu xuống lời thơ ngọt ngào
Đưa tay hái một chùm sao
Lấp la lấp lánh dệt vào trang thơ
Giật mình mới biết vừa mơ
Thì ra uống rượu nãy giờ nên say …
Mây trắng chiều nay phai sắc xưa
Đổi màu đen kịt lúc trời mưa
Cũng bởi người buồn nhìn ra vậy
Chứ mây thì vẫn trắng như xưa …
Nhìn mây lòng cũng u sầu
Người buồn cảnh cũng úa màu héo hon
Người xưa nay đã không còn
Nhớ thương ủ lại trong hồn thiên thu …
Nghe bạn nói , bỗng nhẹ lòng
Biết rằng ký ức mãi không phai mờ
Biết rằng tâm sự qua thơ
Thoảng trong một lúc vẩn vơ yếu mềm
Biết rằng đời chẳng ấm êm
Như dòng sông nhỏ êm đềm chảy xuôi
Thì thôi , tất cả , bạn ơi !
Xếp vào kỷ niệm một thời đã qua
Tuổi xanh bạc áo hào hoa
Đừng nên tiếc nuối , xót xa làm gì
Thời gian mãi mãi trôi đi
Vạn vật thay đổi , riêng gì ta đâu ?
Từ nay bao nỗi tủi sầu
Cửa lòng khép lại , chôn sâu một lần
Đêm đêm , dưới ánh trăng ngần
Túi thơ , bầu rượu , bạn hiền ngâm nga
Tháng ngày vui với cỏ hoa
Ba chìm bảy nổi vẫn là phong lưu
Nhìn lên thì chẳng thấy đâu
Nhìn xuống mới thấy mình “ngầu” hơn ai
Bạn ơi ! Còn chút u hoài
Đưa Lăng vứt hết , bạn hài lòng chưa ?
( Bạn cứ thỏa chí say sưa
Lâu lâu Lăng lại phá đùa cho vui
Chỉ sợ bạn “chửi” Lăng thôi
Nếu không , Lăng chọc bạn cười bò lăn …
Hihiiiii ….. )
BL07
Đúng là Lăng đã nhận ra
Thơ bạn nhuốm nỗi xót xa bụi trần
Đường dài mỏi gối , chồn chân
Công danh trắc trở , tình duyên lỡ làng
Người xưa đã bước sang ngang
Vần thơ lạc dưới trăng vàng bơ vơ
Còn ai mà đợi , mà chờ
Tương lai vô vọng , mịt mờ cố nhân
Chìm trong men rượu lãng quên
Ngờ đâu càng uống càng thêm ngậm ngùi
Bạn ơi ! Đen bạc cuộc đời
Là liều thuốc thử , biết người , biết ta
Tuổi xuân ngày tháng dần xa
Tóc xanh ngày ấy sắp pha sương trời
Ước mơ giờ đã xa vời
Lục Bình theo nước nổi trôi phương nào ?
Nghe lời bạn nói nghẹn ngào
Làm sao chỉ đợi để vào hư vô ?
Thu tàn nức nở vần thơ
Hoàng hôn nắng quái ngẩn ngơ trong chiều
Xin người thắp lửa thương yêu
Để hồn bớt lạnh những chiều hoang vu …
BL07
Bạn ơi ! Đời còn dài . Nếu có buốn phiền gì thì cũng phải cố lên . Cố lên ! Cố lên ! Cố lên ! ….
Chim bằng lướt gió trùng khơi
Chí cao vùng vẫy giữa trời bao la
Ru mình trong ánh trăng ngà
Chớ quên lạc bước Hằng Nga rẽ vào …
BL07
Bạn Goldsnow !
Vu vơ một thoáng bất ngờ
Nụ cười đọng lại sững sờ tim ai
Sông Cầu nước chảy chia hai
Em đi đường ấy để ai chợt buồn …
HOA HƯỚNG DƯƠNG
Luôn quay về phía mặt trời
Thân dài vươn thẳng giữa đời hiên ngang
Bốn mùa mây gió mênh mang
Hồn hoa thơm ngát nắng vàng mộng mơ
|
|
hiepsymayman
member
REF: 402152
11/06/2008
|
Hay hay hay!
Đúng là từ thuở mới quen
Huynh ơi Hiệp sỹ cũng ...ghen huynh rồi ... :)):))
|
|
banglang07
member
REF: 402953
11/10/2008
|
Nhị ca ơi là nhị ca !
Muội cứ tưởng những topic cũ thì ko ai vào đọc nữa nên M mới đem đủ thứ thơ hầm bà lằn của M quẳng vào đây . Ai ngờ bây giờ huynh lại lôi nó ra cho người ta đọc để người ta cười muội . Huynh lại còn chọc muội nữa . Huhuuuuu……
|
|
goldsnow142
member
REF: 402966
11/10/2008
|
Trời ơi Hiệp sỹ đào hoa
Tán người chưa đủ về nhà ( chọc )Muội Tam
Coi chừng nổi quạu Bằng Lăng
Lôi chàng từ ngựa để quăng xuống hồ ....Hii...Hii
|
|
banglang07
member
REF: 403068
11/10/2008
|
Bài 25
TÔI MUỐN …
Tôi muốn tìm một nơi chốn bình yên
Chỉ có gió trời và chim ca thánh thót
Có những cánh rừng bao la bát ngát
Những dòng sông xanh mát hồn thơ
Tôi muốn tìm một nơi chốn mộng mơ
Có lá hoa , có nắng hồng rót mật
Có bướm vàng bay vàng mặt đất
Có hoàng hôn mở ảo khói sương
Tôi muốn tìm một nơi chốn thần tiên
Nơi tất cả người với người là bạn
Không đố kỵ , bon chen , tị hiềm , thù hận
Chỉ có hòa bình , chẳng có chiến tranh
Tôi đi tìm – dù rất mong manh
Một tình yêu như pha lê trong vắt
Một tình yêu như vì sao lấp lánh
Sáng muôn đời , vĩnh cửu với thời gian …
Tôi đi tìm trong cõi mênh mang
Cuối đất cùng trời – tôi đi tìm mãi
Rất có thể , trên con đường xa ngái
Đến một ngày sức kiệt – đích còn xa …
(8-2-09 )
NHỚ BẠN
Từ buổi Diễn Đàn vắng bạn thơ
Nắng vàng rụng xuống cũng bơ vơ
Mây trôi lãng đãng vương màu tím
Gió nhẹ chiều nay thổi hững hờ
Bạn đã xa rồi , bạn nơi đâu ?
Để trăng cô quạnh nhuốm tơ sầu
Sông Ngân nước chảy , âm thầm chảy
Đợi mùa tháng bảy rót mưa Ngâu …
Chiều nay hoa lá bỗng rưng rưng
Hoàng hôn lan tím cả cánh rừng
Người nơi xa ấy giờ có biết
Tôi ngồi nhớ bạn , lệ rưng rưng ….
(10-2-09 )
CHÀNG LÍNH ƠI !
Chàng Lính ơi ! Chàng Lính ơi !
Thơ vui thiếp mới ghé quậy chơi
Vừa được ba hôm , chàng biến mất
Diễn đàn bỏ mặc thiếp chơi vơi ….
Chàng Lính đi đâu mất biệt rồi
Để L thương nhớ khóc đầy vơi
Chẳng may diễn đàn thành biển cả
Lỗi là ở chàng lính mà thôi ….
Anh không cắt đứt duyên lành
Anh không dứt sợi chỉ mành quẳng đi
Anh ko giết chết tình si
Anh ko đáng bị lâm ly thế này
Gặp em , anh ngất ngây say
Anh đem thương nhờ gieo đầy trong tim
Anh sao có thể lặng im ?
Anh thường vẫn nói : Yêu em mất rồi !
Thân trai ngang dọc giữa đời
Bây giườ phải lụy cái người anh yêu
Anh thương , anh quý em nhiều
Anh nâng hơn trứng , anh chiều hơn hoa
Giờ em bảo : Đáng đời nha !
Anh nghe sao quá xót xa trong lòng
Yến ơi ! Dẫu chửa là chồng
Thì anh cũng đã một lòng vì em
Giờ em nói thế sao nên
Em làm tan nát trái tim anh rồi
Chắc anh chết mất Yến ơi !
( Hu…hu…huuuuuuu….
Ai cứu Heo may với …..)
Oan này oan Gió Heo May
Oan hơn Thị Kính , oan cay đắng lòng
Vịt Hồng ơi hỡi Vịt Hồng
Sao Vịt hại bạn , chàng – nàng xa nhau ?
Heo may đã có vợ đâu ?
Mà Vịt lại phán một câu chết người
Giờ Gió dở khóc dở cười
Yến chê ( Gió ) có vợ , Yến bye rồi còn đâu ?
Gió buồn , khóc tợ mưa Ngâu
Gió oán Vịt lắm , Vịt bầu kia ơi !!!....
Trời ơi ! Lẫn lộn hết rồi
Trai thời tưởng gái , gái thời tưởng trai
Có người lại bảo “hai phai”
Sao các bạn cứ đùa dai thế này ?
Heo May chân thật , thơ ngây
Nói một biết một , như cây giữa rừng
Bạn khôn , bạn nói nửa chừng
Để Heo May dại chẳng mừng mà lo
Lo vì thấy TRỢN ngay đơ
Hổng hiểu TRỢN đã vừa sờ cái chi ?
Cái chi ? TRỢN hỡi ! Cái chi ?
Heo may hổng hiểu cái chi rứa hề ?....
Tớ với Thông từng nắm gai nếm mật
Tính tớ thế nào , Thông biết rõ mười mươi
Vậy mà vẫn chuyện nực cười
Đi loan tin Vịt , nhầm người lung tung
Ghế cao Thông té cái … đùng ….
Ừ thì Gió có vợ rồi
Nhưng đó là chuyện của thời ngày xưa
Vợ bỏ đi đã bao mùa
Lúc ấy Gió dại , biết mô chi nà …
Bây giờ tuy Gió đã “già”
Vẫn ngây thơ lắm , như là tuổi “teen”
Nhiều người gặp Gió vẫn khen
Ai lấy được Gió sướng hơn tiên trên trời
Kinh nghiệm tuy có kém người
Bù lại , Gió chẳng lười như mấy ông
Vì Gió có trái tim hồng …
Vậy là yến ko chê anh ?
Vậy là tình Yến vẫn xanh mây trời ?
Gió nghe , sướng lịm cả người
Hôm nay đúng thật cuộc đời lên hương
Từ nay ta lại chung đường
Vâng , thì em thôi khóc
Đem sấy khô lệ sầu
Hoàng hôn giờ khác trước
Tim vỡ rồi còn đâu ?
Khi tình ta ly biệt
Hồn em đã chết rồi
Cây tương tư ngày ấy
Đứng giữa trời chơi vơi …
(24-2-09 – K )
Gió không chạy
Dép vẫn còn
Gió chỉ buồn
“Lính hổng biết” !
Lính hổng biết
Sao lại cười ?
Gió chán đời
Bỏ đi nhậu …
Yến ơi ! Cũng bởi duyên trời
Gió bay lả lướt gặp người trong mơ
Bao năm gió đợi , gió chờ
Ngày vui tương hợp bây giờ là đây
Lòng Gió xúc động ngất ngây
Gió của yến chẳng hai phai đâu mà
Ai ganh tị kệ người ta
Chỉ biết hai đứa mãi là của nhau
Gió yêu Yến đến bạc đầu
Gió yêu Yến đến khi chầu Diêm Vương
Thiên Đàng , Địa Ngục cũng thương
Kiếp này , kiếp nữa – tơ vương mấy đời
Yến yêu quý của Gió ơi !...
gioheomay
EM KHÓC
Cám ơn , em cám ơn anh
Lệ này em khóc cho thành dòng sông
Lệ này cuốn hết sầu đông
Trôi vào dĩ vãng hư không nhạt nhòa
Chiều nay trong ánh nắng tà
Cuộc tình ngày ấy đã xa lắm rồi
Bây giờ em bước trên đời
Lòng không vuong vấn một thời đã qua
Bây giờ em sẽ đi xa
Giã từ ngày cũ dẫu là phân vân
Vâng , em sẽ chẳng ngại ngần
Hôm nay em khóc một lần , vì em …
(24-2-09 NL )
DUYÊN TÌNH
Rượu nồng chẳng uống mà say
Anh yêu em để ngất ngây men tình
Hoa Hồng đợi ánh bình minh
Em mong cái buổi chúng mình bên nhau …
Vui buồn bỏ lại phía sau
Em nghe anh nói từng câu ấm nồng
Lời thương cho má em hồng
Yêu em , anh bắc Cầu Vồng gọi mưa
Thế rồi những buổi ban trưa
Say tình , Én lại chờ mưa tắm tình
Còn em mắc cỡ , lặng thinh
Ai đem duyên đến cho mình cùng say ?...
(24-2-09 )
TRÁI TIM SA MẠC (2)
Cho dù sa mạc khô cằn
Có tình yêu bỗng tươi xanh bốn mùa
Quanh năm cát phủ , gió lùa
Tim hồng ai hóa cơn mưa ngọt lành …
(25-2-09)
Huynh trưởng dạy chí phải .Nhị ca hư lắm , H phải trị tội nhị ca cho muội huynh nhé ! Hihiii….
Muội tặng hoa cho huynh nè .
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|