nguyenquycali
member
ID 68326
06/21/2011
|
TRÔI
Dù thời gian không biết buồn
Những giọt mưa cũng biết liên tưởng
Sự thở đang ẩn hiện bất trắc dang dở
Đêm trôi qua lờ nhờ
Đêm thành đêm khập khiểng
Tâm hồn như vỡ
Hòa tan vào mưa
Rồi bỗng nhớ
Những ngày chỉ biết sống để sinh tồn
Không ý nghĩa
Lủ mưa nhiều khi không nói rõ
Đêm lạnh lùng bao nhiêu?
Tôi đón em về trong suy nghĩ rồi tiễn em đi. Đôi mắt đêm nhìn em buồn
Giấc ngủ chạy vô định trong vòng tròn thời gian
Không đích đến
Em dừng nơi đâu chân trời đêm nay
Mưa vẫn chạy
Cho kịp mớ thời gian mù lòa
Để sớm mai
Mưa tan đi bình minh về
Đêm quán trọ
Mình vãng lai hiên mưa
Và đắp chăn nỗi buồn
Đếm thời gian
Khúc khuỷu
Trôi.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat