talaai65
member
ID 43981
07/26/2008
|
Mời các bạn vào đây bình luận
Hôm nay talaai có tiếp một ông khách hàng là người Nhật. Sau khi làm việc xong, ông ta có nói câu này, giờ talaai post lên đây để các bạn cùng đọc và cảm thấy câu nói này thế nào:
" NGƯỜI NHẬT NHƯ CỤC ĐẤT SÉT, CÒN NGƯỜI VIỆT NAM NHƯ CỤC KIM CƯƠNG"
Talaai65
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
talaai65
member
REF: 376242
07/26/2008
|
Người khách đó giải thích câu nhận xét đó như thế này : Người Nhật là đất sét nhưng khi có chuyện gì là đòan kết dính lại như đất sét, còn người Việt Nam là kim cương nhưng không thể kết dính với nhau lại được. Khi các hạt kim cương sát vào với nhau thì sẽ bị bật ra ".
Talaai65
|
|
ototot
member
REF: 376251
07/26/2008
|
Theo tôi, "cục đất sét" và "viên kim cương" tượng trưng cho ý niệm tương phản nhau về rất nhiều mặt, đến mức độ ... cực đoan, nên chắc chẳng ai dám bình luận đâu!
Mình khen chê người, hay tự khen chê mình, theo tôi, cả hai đều có những hiểm nguy to lắm! Bởi lẽ trên đời này đã có mấy ai khen hay chê cho đúng được đâu!
Thân ái chúc vui cuối tuần cái đã!
|
|
titipi
member
REF: 376622
07/27/2008
|
Cục kim Cương ?
Việt nam như kim cương nhưng mà cục Kim cương này giá trị của nó như thế nào? Không biết được!
Lãng tử
|
|
coldestwind
member
REF: 376694
07/27/2008
|
trước hết xin chào anh talaai65 1 tiếng, em có đọc được 1 câu chuyện về chủ đề anh đưa ra, có địa chỉ trang web hẳn hoi, xin post lên đây cho cả nhà cùng đọc. CW ko đưa ra ý kiến gì, nếu có gì ko phải mong anh bỏ qua cho.
Ba cục
Ngày: 06-06-2008
Đề tài: Phiếm Luận
Ninh Hạ
Ðẩy xe thực phẩm vừa ra khỏi cửa hàng, anh có cảm giác như bước vào lò thiêu. Mấy ngày nay nóng dữ dội, ước gì mùa đông trở lại sớm. Trời tuyết băng lạnh, choàng khăn mặc áo quần cho ấm vào vẫn ra đường được. Nóng như thế này, chịu thua. Trần truồng vẫn nóng.
Cơn gió xoáy bất chợt thổi tung những tờ giấy đỏ xanh tím vàng tốc bay loạn xạ, rải rác đầy đường.
- Giấy gì đây? Quảng cáo đại nhạc hội. Khai trương nhà hàng?
- Truyền đơn. Thư nặc danh chửi nhau. Chán thật!
Vợ anh liếc đọc tờ giấy, gió thổi vướng trên xe đẩy, trả lời.
Chun vào xe như vào lò nướng thịt. Anh vừa hạ kiếng cho hơi nóng thoát ra, vừa nói.
- Em thong thả đợi bớt nóng. Anh chạy máy lạnh. Ở đây nóng còn chưa chịu thấu, huống hồ xuống Texas. Cho vàng cũng không thèm. Thà lạnh sướng hơn.
- Ở đâu quen đó. Dưới đó nghe cái lạnh ở đây cũng vái dài vậy.
Trong lúc chờ đợi, chị cầm đọc tờ truyền đơn, vò, vất mạnh vào thùng rác, bực bội.
- Chống cộng kiểu này chúng chẳng rụng sợi lông. Chỉ phe mình đánh phe ta. Ấu trĩ, lạc hậu. Chẳng còn ra thể thống gì cả.
Anh bấm còi. Chị nhảy vội vào xe, đóng nhanh cửa trốn nóng.
Không thấy chồng hỏi han gì về mấy tờ truyền đơn. Biết ông cũng như bà con, ngấy mấy trò nầy lắm rồi, chị bắt chuyện.
- Hôm nọ đọc trên tờ báo, có ông nói cũng đúng.
- Nói sao?
- Người mình cứ họp nhau trên ba người là có chuyện. Ổng triết lý, ba người Nhật là ba cục đất sét rời, nắm trong tay, mở tay ra sẽ kết thành một cục đất sét cứng. Ý là khen họ đoàn kết. Còn người Việt mình...
- Thì sao?
- Ba người là ba cục... kim cương!
- Kim cương???
- Chứ sao! Có điều là ba cục kim cương trong tay, khi mở ra ba cục văng ba nơi.
- Bố láo!
- Ðúng quá còn gì. Ðúng, sao lại là bố láo?
- Cho người Nhật là đất sét, còn sánh mình với kim cương là không đúng, là tự tôn. Cứ coi mình là hơn thiên hạ. Ðây cũng là căn bệnh trầm kha của người mình. Lại nữa, người Nhật mà nghe được sẽ phàn nàn là họ bị kỳ thị chủng tộc!
Thấy mặt vợ ngẩn ra, không cãi được, anh nín cười, ra mặt nghiêm.
- Nhưng nếu hiểu sâu hơn thì đúng là... tự ti. Nhiều người tự ái dân tộc cao vời vợi, nghe được sẽ giận run và chụp cho một số mũ đội miễn phí về tội nói xấu cộng đồng, làm lợi cho cộng sản. Rồi thì từ cha, từ thầy, từ ông, từ già đến trẻ... đều được bình đẳng gọi ngang nhau là tên này tên nọ, có khi là... thằng.
- Anh nói quá đáng, nhưng sao vừa tự tôn tư lại vừa tự ti?
- Kim cương chỉ là đồ trang sức cho mấy bà. Vì kim cương mà máu đổ thịt rơi. Kim cương là máu, nước mắt và mồ hôi. Ngược lại, đất sét rất có ích cho con người từ thuở hồng hoang tiền sử mãi cho tới hôm nay. Văn minh nhân loại một phần nhờ... đất sét.
- Em không hiểu được!
- Nồi niêu chén bát, từ thô sơ cho đến sành sứ quý giá đều làm bằng đất sét. Ngày xưa chưa có giấy, điều hay lẽ phải sử truyền cho hậu thế, một phần cũng được viết trên đất sét. Kim cương, đất sét thứ nào quý hơn, ích lợi hơn?
- Trời nóng bức, nghe anh lý sự... nhức đầu.
- Theo anh thì phải nói như thế này. Ba người Nhật hay ba người Việt đều là ba cục đất sét y chang như nhau. Rất công bằng và không phân biệt đối xử.
- Vô thẳng đề đi. Ðừng cà kê nữa, sốt ruột.
- Ba cục đất sét Nhật nắm trong tay, mở ra, kết thành một cục.
- Có gì mới đâu? Biết rồi.
- Bình tĩnh. Ba cục đất sét Việt nắm trong tay, mở ra, ba cục văng ba nơi. Nhưng giờ đây, cục đất nào cũng tưởng mình là cục... cục...
Vợ trợn tròn mắt.
- Cục gì? Cục gì?
- Cục... cục... kim cương!
© DCVOnline
Ninh Hạ
Bài viết này từ DCVOnline
http://www.dcvonline.net/php/
Link của bài viết này là:
http://www.dcvonline.net/php//modules.php?name=News&file=article&sid=5111
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|