Paris có ǵ lạ không em?
Mai anh về em có c̣n ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngơ
Em có t́m anh trong cánh chim
Paris có ǵ lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một gịng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em?
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa ḿnh xa cách
Anh vẫn được nh́n mây trắng bay
Paris có ǵ lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi ḷng ḿnh là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen
Thi sĩ Nguyên Sa đuợc may mắn hơn nhiều thi sĩ khác
Tuổi trẻ của nhà thơ đuợc nêu câu hỏi
Paris có ǵ lạ không em ???
Với nàng con gái của đô hội của Âu châu ,
Giữa những mùa thu quê nguời ,những mùa đông băng tuyết lạnh lùng
đến khi trở về cố quốc ,lời nhớ nhung của những bức thư t́nh vọng từ cơi Đông sang cơi trời Tây như làn ánh sáng chạy tràn lan trên lục địa -Một t́nh yêu bát ngát ,lăng mạn không buồn chán bi quan
Lá thư t́nh
Câu hỏi với t́nh yêu ,mỉm cuời với cuộc đời
Paris có ǵ lạ không em?
Mai anh về em có c̣n ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngơ
Em có t́m anh trong cánh chim
Câu thứ 4 Khổ đầu của bài thơ
Em có tim anh trong cánh chim
Nếu thấy được mùa xuân đă đến và đang c̣n, th́ ở đâu trong vạn vật cũng đều có mùa xuân. Hỏi nhưng cũng đă tự trả lời
Em sẽ không phải t́m anh trong cánh chim,
v́ anh không xa vời ng̣ai tầm với. Anh đang hiện diện cạnh em ,
trong tim em, trong làn gió, trong hương nắng, trong ánh mắt, trong nụ cười.
và
Paris vội vàng
Paris đông đúc - Paris ánh sáng của kiêu kỳ
Có thể v́ thế mà ḍng sông Seine trở thành đẹp lạ thường.
Đẹp v́ cái trầm lặng tươi mát của con nước chảy giữa những phồn hoa nhộn nhịp. Sông Seine đẹp v́ hai mươi lăm chiếc cầu bắt ngang ḍng sông, nối nhịp cho những giao tiếp của dân Paris từ các khu vực hai bên bờ.
Sông Seine đẹp v́ những liễng hoa tươi thắm đủ mầu lộng lẫy là trang sức qúy phái nằm dọc trên các thành cầu.
Sông Seine đẹp v́ chúng ta đă nghe thấy được âm hưởng nụ cười, bước chân của những cặp t́nh nhân yêu nhau say đắm, d́u nhau đi ngang trên ḍng sông, hoặc ngồi ngắm sông nước mà tận hưởng hạnh phúc của rung cảm tuyệt vời khi có nhau.
Sông Seine đẹp v́ những rung động của thi nhân,
Paris có ǵ lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một gịng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em?
Là áo suơng mù hay áo em
Chỉ vỏn vẹn 14 chữ nhà thơ đă phác họa 1 bức tranh tuyệt mỹ
Gịng sông mờ trắng đục
Phải chăng sông cũng ray rức như t́nh nguời
sông đồng cảm khoác áo suơng mù bên cạnh nguời thiếu nữ đợi chờ nhớ mong .
Một bức ảnh chụp giữa vạn ngàn ánh sáng của thành phố lộng lầy
Gịng sông Seine lửng lờ nhẹ nhàng trôi bên nỗi buồn man mác của kẻ đọi chờ
Mối t́nh Tây phuơng nhưng lai rất thuần chủng Á
Môt mối t́nh rất là Việt Nam - thứ t́nh của áo lụa Hà đông ,của mái tóc ngiêng buồn
Dù hôm nay giữa một ngày tháng bảy
Chiếc tháp ngà đang ướt rũ mưa ngâu
Sông Seine về chân đang bước xô nhau
Sẽ vịn ai cho đều ḍng nước chảy
Paris có ǵ lạ không em
Nhạc sĩ Ngô thụy Miên đă thở một làn hơi ,một giai điệu
không thêm 1 chữ hay sửa lời bằng tiết tấu của nhịp VALSE
Ḍng nhạc quư phái cao sa ,đă chuyên chở mối t́nh đầy
lăng mạn của Thi sĩ -Không thể phủ nhận
Chính Nhạc sĩ Ngô thụy Miên đă giới thiệu chúng ta đến với thế giới thi ca của Nguyên Sa
Xin đuơc ghi lai nguyên văn của bài thơ khi sẽ sang phần tiếp tục
Paris có ǵ lạ không em?
Mai anh về em có c̣n ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngơ
Em có t́m anh trong cánh chim
Paris có ǵ lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một gịng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em?
Em có đứng ở bên bờ sông?
Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
Anh về có nương theo gịng nước
Anh sẽ t́m em trong bóng trăng
Anh sẽ thở trong hơi sương khuya
Mỗi lần tan một chút sương sa
Bao giờ sáng một trời sao sáng
Là mắt em nh́n trong gió đưa...
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa ḿnh xa cách
Anh vẫn được nh́n mây trắng bay
Anh sẽ chép thơ trên thời gian
Lời thơ toàn những chuyện hờn ghen
V́ em hay một vừng trăng sáng
Đă đắm trong ḷng cặp mắt em?
Anh sẽ đàn những phím tơ trùng
Anh đàn mà chả có thanh âm
Chỉ nghe gió thoảng niềm thương nhớ
Để lúc xa vời đó~ nhớ nhung
Paris có ǵ lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi ḷng ḿnh là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen?...
Xin trân trọng mời các Bạn vào cửa tự do tám tám thêm cho vui
Paris có ǵ lạ không em ???
Mai anh về trên bến sông Seine
Tư hỏi nhà thơ cũng tự trả lời
bằng cách h́nh dung nguời thuơng nhớ
Em có đứng ở bên bờ sông?
Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
Anh về có nương theo gịng nước
Anh sẽ t́m em trong bóng trăng
Anh sẽ thở trong hơi sương khuya
Mỗi lần tan một chút sương sa
Bao giờ sáng một trời sao sáng
Là mắt em nh́n trong gió đưa...
Em ủ rũ ngồi thẩn thờ
không chắc em đứng bên gịng sông
Nhưng tai sao lai hy vọng lai nhờ em che khuất vầng trăng .
Nếu che khuất ánh trăng th́ ắt hẳn làm sao có bóng trăng trên gịng sông loáng bạc
Ẩn ư của thi sĩ nhắn nhủ nguời yêu hăy tạm lắng buồn hăy
-che khuất nửa mảnh đơn côi
Và khi anh về trên gịng Seine nếu có thể v́ lư do ǵ chia xa
anh c̣n nguyên một bóng trăng để thuơng nhớ
Ḍng thơ đuơc nhân cách hóa trừu tuợng ,những con chữ đầy ma thuật
Trong thơ Nguyên Sa h́nh như những chữ suơng ,sao khuya ,gió đưa
Đuợc thi sĩ lập đi lập lại minh chứng phong cách lăng mạn tuơng tư của 1 tuổi trẻ của một t́nh yêu đầy mặn ngọt không bi quan rất nhẹ nhàng dầu xa cách
Phong cách này đă minh chứng cho chàng trai trẻ rất ư là đông phuơng
thử nghe đoạn câu khác của nhà thơ
Buổitối ngồi nghe sao khuya
Đi về bằng những ngón chân thưa
Và nghe em ghé về giấc mộng
Vành nón ngiêng buồn trong gió đưa
Tôi không biết rằng lạ hay quen
Chỉ biết em mang theo Nghê thuờng
Cho nên cặp mắt mờ hư ảo
Cả bốn chân trời chỉ có em
Vành nón ngiêng buồn trong gió đưa
với
Là mắt em nh́n trong gió đưa
Là mắt * câu này nghe thú vị hơn .Mắt là cửa sổ của linh hồn
Nguời ta thuờng nói mắt biết nói ,biết cuời ,biết ái ân
Như Hồ dzếnh cũng từng buông câu
Lần đầu ân ái bằng đôi mắt
Em để t́nh thuơng đến trọn đời
nên
Bao giờ sáng một trời sao sáng
Là mắt em nh́n trong gió đưa.
Ngày nào đó khi t́nh yêu không c̣n những ánh mây đen đem đến cho cuộc đời
những ngày trở băo có lẽ mắt em sẽ tràn ngập ánh nắng long lanh
từ mắt vị của t́nh yêu sẽ nuơng theo làn gió nhả huơng thơm ngát
Lăng man ,quyến rũ và ngay cả bầu trời kia dù không một bóng chim bay ,một cánh én - Thành phố nơi anh về cũng đă rất xuân
Main dans la main
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa ḿnh xa cách
Anh vẫn được nh́n mây trắng bay
H́nh như rất ít nhà thơ nói về sự cố chia xa mà không quay quắt đau đớn
Trong Nguyên Sa chúng ta băt gặp một t́nh yêu sôi nồi ,nhiệt huyết của tuổi trẻ
cái thản nhiên chấp nhận của cuộc đời rủi ro ,của biến đổi vô thuờng của
biển xanh hóa thành ruộng dâu của một trái tim biết yêu mang đầy tính nhân ái
Khác với những nhà thơ khác yêu và hận
Chiều trở lại để dư vang chia biệt
Vọng miên man truờng hận thở than ǵ
Bùi Giáng
Réo gọi điên cuồng rung vũ trụ
Trăng sao che khuất lối đi về
Không gian mờ mịt vào vô thức
Một buớc nhấc lên nặng khối ch́
Diên Nghị
Em có mấy linh hồn bao nhiêu mộng
Em c̣n trái tim naà đang xúc động
Em có ǵ trong xác thịt như hoa
Lạc thiên nhiên đến cả bọn đàn bà
...
...
Ta lảo đảo đứng lên cuời ngất
Gh́ chặt nàng cho chết giữa mê ly
Rồi giầy xéo lên sông núi đô kỳ
Bên thành quach ta ra tay tàn phá
Giữa hoang loạn của lầu đài ,đ́nh tạ
Ta thản nhiên đi lại núi rừng
Một mặt trời đẫm máu xuống sau lưng
Đinh Hùng
MỖI MỘT NHÀ THƠ CÓ PHONG CÁCH KHÁC NHAU
Họ với những hoàn cảnh ,cá tánh khác biệt ,cũng không thể vịn vào 1 vài câu thơ
mà đi đến kết luận về nhân cách .
Đây chỉ là những ví von về những ḍng thơ
Tuy nhiên điểm lại Nguyên Sa vẫn đuợc yêu chuộng bằng tất cả sự tŕu mến của nguời đoc thơ ông
Quả thật chữ Thiền h́nh như đă nằm sẵn trong đầu óc nhà thơ
Nên ngay cả đến khi truớc cái chết nhà thơ c̣n buông câu
Những bài thơ anh đă viết trên môi
Lửa trái đất sẽ nung thành ảo ảnh
Những lỗi lầm ,những đổ vỡ trong cuộc sống ,những bất hạnh của t́nh yêu
nhà thơ đă quên hết ,xóa hết chỉ để lai có t́nh thuơng
Anh cúi mặt hôn lên ḷng đất
Sáng ngày mai giuờng ngủ lạnh côn trùng
Xin tạm dừng nơi đây
sẽ tiếp v́ chỉ sợ những cảm xúc ,con chữ không theo ư muốn mà lạc ra khỏi
đề tài tán phét về bài thơ Paris có ǵ lạ
...
Thi sĩ Nguyên Sa mang tên Trần Bích Lan sanh 1930 Hà Nội
Tốt ngiệp cử nhân triết học Balê
Có thời gian làm giảng sư Đai học Văn khoa
casaudep
member
REF: 615683
10/20/2011
Anh bốc phét rồi th́ bốc phét tiếp luôn đi .
tennhaque
member
REF: 615689
10/20/2011
Hihi
Cám ơn em động viên
Anh muốn kḥ rùi
mai tiếp hén -
Dzí lai anh c̣n mấy thứ lỉnh kỉnh của hăng chưa làm xong
fải ráng tranh thù cúi tuần nghỉ phẻ
dulan
member
REF: 615720
10/21/2011
...
DL xin chân thành cảm ơn tennhaque rất nhiều ,bi giờ mới thấy có nhạc có h́nh rất hay và đẹp, đọc xong mở nhạc nghe ...thật tuyệt vời ....
Một lần nữa xin cám ơn và mong chờ đọc tiếp ...một topic gía trị.
Thân ái!
DL.
tennhaque
member
REF: 615734
10/21/2011
Cũng chân thành cám ơn Chi Dulan
nhaquê xin đuợc tiếp
--
Cỏ cây cần ánh nắng mặt trời ,cần những hạt mưa rơi
Cả vạn vật đuợc h́nh thành bởi bàn tay tạo hoá và hổ tuơng lẫn nhau
T́nh yêu cũng thế :Cũng có lúc nắng,lúc mưa ,
huơng vị của t́nh yêu là hờn ghen :Nó là một thứ mật ngọt không thể thiếu
khi con tim c̣n rung với những nhịp đập xúc cảm
Ghen cũng có thể coi như một cái thú – Khi nét dỗi ,nỗi hờn và cái ghen nhè nhẹ
bật lên những âm thanh du duơng của nốt nhạc Mozart.
Thi và nhạc sĩ hầu như đều có cái đồng cảm trong t́nh yêu
Một Nguyễn Bính nhắn nhủ
cô nhân t́nh bé của tôi ơi /Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cuời /
những lúc có tôi và mắt chỉ /nh́n tôi những lúc tôi xa xôi
Và như thế Thi sĩ Nguyên Sa đă thốt lên
Anh sẽ chép thơ trên thế gian
Lời thơ toàn chuyện hờn ghen
Quả là cái ghen thật dễ thuơng ,mang đầy tính cách phong lưu tài tử
Nguời yêu của thi sĩ chắc chắn có đôi mắt rất đẹp làm nguời đối diện phải xuyến xao
Thơ theo nguyên ngữ của tiếng HyLạp là sự sáng tạo
Sáng tạo cái mới ,cái chưa từng ai nói tới ,hay cái đă đuợc nói tới nhiều mà ḿnh
Nói lại th́ hay hơn ,lúc đó nă đă trở thành một cái khám phá
Bút pháp của Tố Như với những nét chấm phá tả chân mày đôi mắt
đến vẻ đẹp Kiều hoàn thiện ,Song có điều những ví von những từ ngữ Cụ dùng khó thích hợp với đám đông quân chúng ,bởi nó không đuợc b́nh dân hoá
Có thể coi như đi vào ḷng nguời hơn và hầu như ai cũng thuộc dù hai câu (hay thuộc cả bài )
Vừng trăng lên mái tóc mây
Một hồn thu lạnh mơ say huơng nồng Mắt em là một ḍng sông ,
Thuyền ta bơi lội trong ḍng mắt em
Bài trăng lên của Lưu trong Lư
Tuơng tự như Họ Lưu ,Thi sĩ Nguyên Sa cũng ví von
V́ em hay một vừng trăng sáng
Đă đắm trong ḷng cặp mắt em
Anh sẽ đàn những phím tơ chùng
Anh đàn mà chẳng có thanh âm
Chỉ nghe gió thoảng niềm thuơng nhớ
Để lúc xa vời đỡ nhớ nhung
Nỗi ḷng hay đàn tâm
Nguyên Sa : Đă đem đến cho những nguời đọc ,thuởng thức thơ ông
Và khi nguời đọc gậm nhấm từng lời từng chữ
Nguời ta dễ dàng nhận ra một điều h́nh ảnh chiến tranh thời bấy giờ mờ nhạt ,tất cả nhuờng chỗ cho t́nh yêu
những t́nh yêu thiêng liêng huyền diệu như trong truyện ngàn xứ lẻ một
Nguyên Sa đă giúp cho tuổi trẻ biết yêu sự sống trân trọng t́nh cảm
Khổ kết của bài
Paris có ǵ lạ không em
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi ḷng ḿnh là huơng cốm
Chẳng biết tay ai làm lá sen
Một đoạn kết tuyệt vời
Một ví von b́nh dị mộc mạc của những nguời dân Hà Thành
Ai đă từng ăn cốm ,Thuởng thức huơng vị cốm đều biết rất rơ thế nào là cốm
Một thức ăn dân dă nhưng không thể thiếu .
Thủa c̣n đi học dù phải hoc thuộc ḷng những bài thơ của các tác giả qua từng thế kỷ
4 câu cuối thấy hay ,vẫn hiểu nhưng hoàn toàn không thấu triệt đuợc ư Thi sĩ
..
về sau mộtchuyến du hành Hà Nội ,vỡ nhẽ ra
Cốm Hà nội khác cốm Sài G̣n
Vẫn làm bằng những hạt thóc(hoặc hạt nếp ) rang ,rồi tẩm đuờng
Song cốm Hà Nôi đuợc bọc trong những chiếc lá sen già đuợm thứ huơng hoa dâng hiến
Ngửa cổ bốc một nhúm ,cốm chạm vào luỡi ,Cốm tan từ từ ,Cốm như th́ thầm lời của trời đất nuớc non ,Nhắm mắt lại mà như nh́n thấy cả một đầm sen ngan ngát ,dẫy sóng lúa ŕ rào và mơ màng bâng khuâng với những h́nh ảnhcô thiếu nữ tóc dài muơn muớt
C̣n tẩm huơng mùi bồ kết giă cốm đêm trăng
Nguyên Sa đă đem cái hồn ,một món ăn tinh khiết,một cái thú tao nhă của nguời Hà thành vào thi ca
Vẫn hỏi ḷng ḿnh là huơng cốm
Chẳng biết tay ai làm lá sen
Đọc lại bài thơ này ,thả hồn một chút về mùa thu Hà Nội
Chành chạnh một chút niềm riêng - Một mùa thu Hà nội với huơng cốm
Chỉ có nơi này cốm mới ngon đến thế ,Hơn lúc nào hết
cảm đuợc cái ḷng của thi sĩ ,những nguời rời xa nơi quê Cha đất Tổ thèm một mùa cốm thoảng huơng bên lá sen ấp ủ .
..
Dạo ấy c̣n quá nhỏ , Đất nuớc chia đôi Miền Bắc chỉ nằm trên sách vở
Nguyên Sa .đă thổi vào văn học thời bấy giờ ..một làn không khí mới
một đột phá kiểu tây phuơng mà vẫn giữ đuợc nét đẹp của dân tộc
Những áo lụa Hà đông ,Tuổi muời ba bằng những lời ngọt ngào
Paris có ǵ lạ không em ?
Bài thơ đă cùng với Cung Trầm Tuởng qua bài Chưa bao giờ buồn thế
Lên xe tiễn em đi
Chưa bao giờ buồn thế
Trời mùa đông Paris
Suốt đời làm chia ly
Cả hai Thi sĩ đă đem đến cho tuổi trẻ thời các Ngài và cả sau các ngài thế hệ hậu sinh
những cảm giác mơ mộng , đứng trên vỉa hè Sài G̣n mà mơ con phố St .Michel ,
uớc một lần đuợc nói câu tự t́nh với nguời con gái trên sông Seine cũng như
tập làm thơ học đ̣i theo Thi sĩ Vũ hoàng Chuơng
Anh hiểu vàng thu sẽ dậy men
Lá rơi vàng kín mặt sông Seine
Hồn anh sẽ đọng dài trên lá
Để gíup em mầu đan áo len
Truớc khi kết thúc bài xin đuợc thắp một nén huơng ḷng đến các bậc tiền bối
Nơi miền đất vĩnh cửu đă điểm vàng sơn son cho nền văn học Việt
Một thời và măi măi
Nếu đuợc b́nh bầu tôi sẽ chọn Nguyên Sa làm Hoàng tử cửa thi ca
với những áng thơ t́nh lăng mạn
Nhaque xin cám ơn tất cả các Bạn đă ghé thăm và chia sẻ những nỗi niềm
dulan
member
REF: 615754
10/21/2011
...
Xin cảm ơn TNQ , bài viết đă ngừng rồi mà DL cứ măi mơ mơ ....h́nh như là
Mùa thu Paris
Trời buốt ra đi
Hẹn em quán nhỏ
Rưng rưng rượu đỏ tràn ly ...
Có thể nào c̣n tiếp nữa không nhỉ !!!
Thân ái!
DL.
tennhaque
member
REF: 615758
10/21/2011
Paris mù mịt mưa đan
Tôi ngàn năm nhớ nào tàn mộng xưa
Vi vu con gió thu mùa
Sông Seine c̣n vọng đủ vừa nhớ thuơng
hihi
Chào Du Lan
Nhaque nghĩ Dulan cũng mê Paris như ḿnh
Song Có lẽ chẳng bao giờ đặt chân lại Paris
...
Nguời ấy bỏ tôi rồi
tennhaque
member
REF: 616060
10/23/2011
Đắng và ngọt
Thơ Trang Thế Hy
Ngày xưa hồi c̣n thơ
Một chiều nắng nhạt khoe màu tơ
Tôi cùng em hai đứa
Thơ thẩn ngồi chơi trên ngạch cửa
Tóc em chừa bánh bèo
Môi chưa hồng, da mét (con nhà nghèo)
Đầu anh c̣n hớt trọc
Khét nắng hôi trâu, thèm đi học
Em cầm một củ khoai
Gọt vỏ bằng răng rồi chia hai
Thứ khoai sùng lượm mót
Mà sao nó ngọt ơi là ngọt!
Bây giờ giữa đường đời
Kỷ niệm ngày xưa xa mù khơi
Gặp nhau chiều mưa lạnh
Hai đứa đều sang trong bộ cánh
Dung nhan em c̣n tươi
Anh mừng tưởng đâu đời em vui
Nào hay đây là quán
Em bẹo h́nh hài rao lên bán
Giữa thời đông khách mua
Chợ thịt c̣n sung được nhiều mùa
Nghe nói anh cầm viết
Nghệ thuật là ǵ em muốn biết
Mùi tanh nói mùi thơm
Cây bút trong tay: cần câu cơm
Đó, em ơi!Nghệ thuật
Nhắm mắt, quay lưng chào sự thật
Rồi đôi ta nh́n nhau
Không ai đánh mà nghe ḷng đau
Em mời anh bánh ngọt
Nhớ củ khoai sùng ngày xưa lượm mót
Đường bánh tươm vàng mơ
Như nắng chiều xưa khoe màu tơ
Mới cầm lên chưa cắn
Mà sao nó đắng ơi là đắng
Xin anh một nụ cười
Cười là sao nhỉ? Anh quên rồi
Xin em chút nước mắt
Mạch lệ em từlâu đă tắt.
Hỏi nhau: Buồn hay vui ?
Biết đâu ! Ta cùng hỏi cuộc đời…
dulan
member
REF: 616062
10/24/2011
...
Đang mơ mộng ở trên mà TNQ đưa cái buồn dzô,hichic ...thôi ,thêm luôn bài này nè :(copy đưa vào,chỉ là bài thơ chứ không phải Nhạc Thi Ca)
---------------------------------------------
VAN LƠN
Phúc cho các ngươi khi bị người ta lăng nhục, bắt bớ và vu cho mọi điều ác.
Kinh Thánh theo Matthew
Này em, hăy bọc vàng son
Những đau thương, những cô đơn ră rời
Vết răng nọc rắn thốn đời
Sẽ ngày mai chứng tích thời u mê
Sẽ khai quang lối ta về
Sẽ hoa nở đẹp sơn khê nỗi người
Xin em chịu kiếp vàng rơi
Cho xuân đơm lộc một trời lá xanh
Xin em hứng nhục riêng ḿnh
Cho muồi hanh phúc chĩu cành nhân sinh
Và anh ca ngợi ái t́nh
Trên từng giọt máu oan khiên ngậm ngùi
DUYÊN ANH
(1987)
----------------------------------------
(Vũ Mộng Long học tập cải tạo 6 năm ...)
Thân ái!
DL.
tennhaque
member
REF: 635865
07/17/2012
Thăng Long hoài cổ
Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương
Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương,
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước c̣n cau mặt với tang thương.
Ngàn năm gương cũ soi kim cổ.
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường
Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo
Những chú ngựa thồ của 1 thời vang lóc cóc ,rổn rang của
tiếng lục lạc
Đă từ từ mất đi ,không c̣n sau năm 75
Ngựa thồ cũng là 1 phuơng tiện chuyên chở cho những nguời dân nghèo
Buôn thúng bán bưng
Một thủa của .Sài G̣n,
Sài G̣n 1 thành phố phồn hoa
Song không phải thế mà thiếu đi những lăng mạn ,những trữ t́nh
Từ những chiếc lam chuyên chở mang những đất đỏ bùn lầy mang
những cây xanh hoa quả từ Thủ dầu một – B́nh Duơng đến thành phố
Buổi sáng tinh suơng cắp sách đến truờng leo lên chiếc xe lam ,qua những hàng cây ,Qua tiếng lá me ŕ rào ,văng vẳng bên tai những chú chim goi đàn
tiếng gọi ơi ới của các tà áo trắng ,hớt ha hớt hăi sợ nhỡ chuyến ,rồi rón rén khép nép t́m chỗ ngồi .
Tuổi học tṛ lúc ấy thật dễ thuơng ,hồn nhiên và trinh tuyền
Sài G̣n đó,xe lam ,chân ngựa thồ những tà áo trắng chỉ c̣n là những kỷ niệm
đă phai mầu theo thời gian ,những gam mầu không đủ sắc ,
những bản nhạc vô hồn
thành phố vẫn c̣n đó
Vẫn ngă tư đèn xanh đèn đỏ ,tấp nập ,dập d́u tài tử giai nhân
Có khác chăng ! Hiện đại hơn một tí – văn minh hơn tí
Học tṛ bây giờ không c̣n phải viết thư tay không gấp lá thư thành tầu bay giấy
để mà che nỗi nguợng ngùng
Nữ sinh bây giờ cũng thiếu cả những e ấp ,không c̣n nụ cuời ngiêng
qua vành nón . Đia danh có đổi tên song
duờng như Sài G̣n vẫn là tiếng gọi
trên đầu môi Chót luỡi
Quả chẳng khác ǵ Nữ Thi sĩ BHTQ sống duới triều Nguyễn qua bao thăng trầm
của sự thế ,của vật đổi sao dời
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nuớc c̣n cau mặt với tang thuơng
Bể dâu của ḍng đời , đă cuốn trôi tất cả , đời nguời như những đám rêu xanh
,lục b́nh giạt bốn phuơng
T́nh cờ đoc lại bài thơ này ,1 chút xúc cảm dâng trào
Thăng Long Của Bà Huyện – Sài G̣n yêu dấu của tôi
Tất cả theo nắng mưa làm khô khốc , ẩm nhoè thành phố
Chiều hay nh́n mây bay trôi về cố xứ
T́nh kỷ niệm một thời ngàn năm ḷng nặng ưu tư
nụ cuời
Mắt biếc em đâu cho mây xám giăng đầy
Anh vẫn t́m em sao hoài không gặp
Nụ cuời hôm qua ,giờ xa hơn nửa
Để thơ buồn thuơng nhớ đêm nay
tennhaque
member
REF: 665857
10/29/2013
Phuơng thảo thê thê anh vũ châu
(Thôi Hựu )
Ta nhớ mầu quê ,khát gió quê
Mây ơi ngưng cánh đợi ta về
Cho ta trông lại từng xa thẳm
Ngâm lại bài thơ “Phuơng thảo thê”(*)
-
….
Ai hát mà nay gió vẫn thơm
Ai đau non nuớc năo âm hờn
Chiêu Quân nếu măi nguời cung Hán
Thi tứ t́m đâu nét tủi hờn
-
Mây ơi nếu tạt về phuơng Bắc
Chầm chậm cho ta gởi mấy lời
Từ thuở ly huơng ta vẫn nhớ
Nhưng t́nh ..Xa lắm gió mây ơi
Trích trong bài Tư Huơng
Tác Giả là nhà thơ mà tôi trân trọng nhất không riêng
bởi con chữ nồng nàn ,da diết cái t́nh của nhà thơ chẳng khác ǵ tiếng gió lúc nhè nhẹ như thầm th́Lúc như cuồng phong gào thét ,
mà trong ấy luôn luôn chứa đựng cả một tấm ḷng nguời với quê huơng với Mẹ .
Khoác cái áo lữ khách đa số đều cảm nhận đuợc thế nào là viễn du ,thế nào là trăn trở nỗi niềm
xa xứ , ĺa đất Tổ
Hồ Dzếnh một nhà thơ của thời tiền chiến tên thật là Hà triệu Anh xuất bản đầu tay tập thơ Quê Ngoai
do nhà Á châu ấn cục ,Cái tên Hồ Dzếnh – Một cái tên của nguời Minh huơng đă làm rúng động báo chí thời ấy
(Lần đầu tiên thi ca Việt Nam ,đuợc tô điểm một cách trau chuốc ,bằng ngọn bút linh diệu của nguời Ngoại quốc
Báo Tri Tân một tạp chí chuyên về phê b́nh văn học đă . viết như sau :
Tên tuổi của nguời Minh huơng ấy ,văn học quốc ngữ không nề hà ǵ mà chẳng đón tiếp ,như đă đón tiếp bao nhiêu nhà văn thơ hữu tài.
Và một nhà văn trẻ tuổi – rất trẻ của thời ấy – Nhà văn Mai thảo đă ghi lại cảm xúc qua những hàng chữ sau đây :
Tập quê ngoại không hằn một nết nhăn – Với tôi tập thơ đầu tay phải như thế ,phải có cái khí thế vạm vỡ dám lao vào cuộc sống ,một tập thơ có cái vóc dáng bao trùm của một t́nh yêu dạt dào
(Việt nam thi nhân tiền chiến – Ấn hành Đông xuân (1943)
Quả thật trong suốt chiều dài của tập thơ Quê Ngoại – Tác giả đă đưa ta vào nỗi nhớ thuơng vời vợi
đưa ta đến những cánh đồng ,những con đuờng đê ,mái đ́nh ngói đỏ bên con đuờng làng thắt đáy lưng tre
qua những câu lục bát thật giản di nhưng không kém phần ngát huơng
Làng tôi thắt đáy lưng tre
Sông dài cỏ muợt đuờng đê tứ mùa
Nhịp đời định sẵn từ xưa
Uơm tơ tháng sáu ,lên chùa tháng giêng
…
…
Tôi yêu – Nhưng chính là say
T́nh quê Nam Việt bàn tay dịu dàng
Thơ tôi : Đê thắm ,buớm vàng
Con sông be bé cái làng xa xa
(Lũy tre xanh )
Hay
Cô gái Việt Nam ơi !
Nếu chữ hy sinh có ở đời
Tôi muốn nạm vàng muôn khổ cực
Cho ḷng cô gái Việt Nam tuơi .
Tập thơ mở đầu đuợc ghi chú cẩn thận
Kính dâng Mẹ
Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa (ND)
Nhưng nói đến nhà thơ ,th́ những bài đuơc ghi nhận ,nhắc nhở qua từng nốt nhạc đuơc nguời ta nhớ nhiều nhất
Mầu cây trong khói
ngập ngừng .v.v.v
Tôi tiếc 1 điều là tôi dốt nhạc
nên chẳng thể và không có khả năng tôi thích bài thơ T́nh xưa của tác giả
dễ thuơng làm sao
ngọt ngào đến nhuờng nào
Tóc liễu xanh xanh vẫy tóc nguời
Tay em cầm nhẹ lấy tay tôi Lần đầu ân ái trao bằng mắt
Rồi để t́nh thuơng đến trọn đời
Anh đă già rồi em vẫn xuân
Đời anh dầu dăi bốn phong trần
Đôi phen trên buớc đuờng đau khổ
Anh vẫn mơ về chốn ái ân
ghi Chú :
Phuơng thảo thê thê anh vũ châu
Trích từ bài thơ của Thôi hựu
Hoàng hạc lâu
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
T́nh xuyên lịch lịch Hán Dương thụ, Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
Lầu hoàng hạc
Người xưa cưỡi hạc đă lên mây,
Lầu hạc c̣n suông với chốn này.
Một vắng hạc vàng xa lánh hẳn
Ngàn năm mây bạc vẩn vơ bay.
Vàng gieo bên Hán, ngàn cây hửng
Xanh ngắt châu Anh, lớp cỏ dày.
Trời tối quê nhà đâu tá nhỉ ?
Đầy sông khói sóng gợi niềm tây!
Bản dịch của Ngô tất Tố
(ct)
dulan
member
REF: 665867
10/29/2013
...
Xin chào ...NHẠC THI CA,
Chào anh TNQ và quan khách trong nhà anh nhé!
Dulan rất vui khi anh quay lai topic này.
...
Nhắc đến Hồ Dzếnh, có lẽ ít ai quên 2 câu thơ:
Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy
Ngh́n năm hồ dễ mấy ai quên.
Hồ Dzếnh
---------------------------------
Xin phép gửi vào một bài thơ nha!
...
DỊU CHÚT GIÓ
(hoạ thơ NDS)
Dịu chút gió, dưới cành thu phong đỏ
Thả tóc chấm bỏ ngơ lối người thương
T́m hơi ấm ở góc chiều gầy guộc
Đọc nho nhỏ bài thơ thuộc tên mưa
Dịu chút gió, chậm bước giậu rào thưa
Hẹn với ḷng không ngó chỉ liếc thầm
Em sẽ bím cho t́nh ta gương lược
Chật nẻo tim khi mực tím đọng vần.
Dulan
----
Cảm ơn anh TNQ và rất mong được đọc thêm bài viết của anh,
Thân mến,
Dulan
tennhaque
member
REF: 665911
10/30/2013
Cám ơn Du Lan nh́u hỉ
bỏ bài thơ nghe sâu sắc quá
Huờng dáng đỏ trên gịng sông loáng bạc
Em buớc qua xin cất những ngại ngùng
Cứ lặng lẽ để anh nghe vừa đủ
Hơi thở mềm dan díu tiếng đàn tranh
tennhaque
member
REF: 665913
10/30/2013
Mầu cây trong khói
Trên đuờng về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây ...
Chim rừng quên cất cánh,
Gió say t́nh ngây ngây
Có phải sầu vạn cổ,
Chất trong hồn chiều nay,
Tôi là người lữ khách
Mầu chiều khó làm khuây
ngỡ ḷng ḿnh là rừng
ngỡ ḷng ḿnh là mây
nhớ nhà châm điếu thuốc,
khói huyền bay lên cây.”
-
Nhan đề bài thơ này c̣n đuợc goi là Chiều đă đuợc nhạc sĩ Duơng Thiệu Tuớc phổ thành nhạc
Bản nhac đuơc giữ nguyên văn chỉ thêm (những câu lập lai thành điệp khúc nhấn mạnh )
và truyền tải những ư t́nh của thi sĩ đến với quần chúng
Xaquê - trở về là hai hoàn cảnh dễ mang đến những ray rức ,ngậm ngùi
Chốn xưa không hẳn đă c̣n nguyên vẹn ,chưa chắc đă giống như trong trí ḿnh nghĩ suy
Tác giả không ngoài cái tâm trạng ấy ,hơn hẳn thế ,tác giả c̣n mang trong ḷng một hoài niệm khó quên .Nếu ai đă từng đoc hết tập Quê Ngoại th́ dễ nhận ra điều này .
Anh chàng ở lứa tuổi đầu đời đă yêu và đă phải than thở
Từ xưa ta đă hẹn ta rồi
Xuân sắc xa nh́n lưu luyến thôi
Là bạn chỉ nên là ban măi
Đừng vuơng hoa buớm lụy cho đời
Ngay bài mở đầu của Tập thơ tác giả đă để bài Tặng này lên trang nhất
Em sẽ đi, và ta sẽ đi
Mai này ta chết giữa chia ly ....
-Mây Nam nếu lạc về phuơng Bắc
Xin nhớ đời thơ chẳng nghĩa ǵ
Les roses comme avant palpitent; comme avant
Xin dịch ư : Cánh hồng ơi ! ngàn truớc ngàn sau muôn đời lưu luyến
Tác giả đă muợn câu thơ của Paul Verlaine làm lời bạt viết sau bài mầu cây trong khói
Con nguời tôi gọi bằng em
Nhớ tôi nhưng cũng thành duyên lâu rồi
Mộng tàn nuớc chảy mây trôi
Tôi lui hồn lại nhưng đời đă xa .....
Quê nhà nỗi nhớ khát khao ,ngoài bờ đê ,ao cá những kỷ niệm bên giàn bí giàn trầu tô đậm một khoảng đời tuổi thơ .Ở đó c̣n có h́nh bóng nguời con gái
Ở đó c̣n một mối t́nh dở dang ,nghẹn ngào
Tâm sự đó ,hoài cảm đó
Khiến buớc chân nguời lữ khách thêm nặng nhọc ,những tiếng vang của những viên sỏi tŕ níu ,từng buớc ..từng buớc làm chậm thêm ,cái cảm giác của không gian dẫu không có tiếng vạc kêu ở lưng trời tác giả vẫn cảm giác ở đâu đó có những thanh âm trầm bỗng làm nên tiếng vang buồn
Trên đuờng về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây ..
Buổi chiều trời đă nhạt nắng - Hoàng hôn bao phủ ,ngày rồi phải nhuờng lại màn đêm ,Cả vạn vật duờng như muốn ngái ngủ ,Chiều là lúc chim về bên tổ ,hợp đàn nên bức tranh không có những cánh én ,chỉ có tiếng gió
Mang một tâm trạng luyến thuơng ,một nỗi ḷng âm ỉ - nỗi nhớ Nguời nhớ quê ,khiến tác giả cảm thấy duờng như loài chim cũng đồng cảm với ḿnh ,nên chẳng buồn cất cánh chỉ có ,gió lên tiếng với cái t́nh si của ḿnh ,cái t́nh say ngất ngây .Gió ru ,gió hát và gió để lại những âm thanh réo rắc tích tụ thấm qua từng làn da ,thớ thịt vào tận cùng bên trong :
Chim rừng quên cất cánh,
Gió say t́nh ngây ngây
Có phải sầu vạn cổ,
Chất trong hồn chiều nay,
Quả đúng như Nguời xưa thuờng nói - Nguời buồn cảnh có vui đâu bao giờ .....
Trên cả nỗi buồn tha huơng ,là vết hằn t́nh yêu
Duới chân mỏi lối thu vàng
T́nh xa lăm lắm ,tồi càng muốn yêu
=
Trở về để bắt gặp lại những cái dấu yêu ,Con nguời không phải là gỗ đá vô tri mà không biết rung cảm ,không thấy xót xa với những ngày dài viễn cách
Có mấy ai xa xứ mà không cảm thấy bồi hồi ,khi 1 lóang ,một mai ,dăm bữa nữa lại đặt chân lên miến đất yêu dấu ,kỷ niệm là dấu ấn khó phai ,không thể nhạt nḥa trong tâm khảm ,
Dù sự trở về có thể tô đậm thêm nét buồn ,
Trở về có thể chỉ là để ngỡ ngàng với những cái mất mát ,những thua thiệt trong cuộc sống
Môt nữ sĩ cũng phải thốt lên
Phố xưa nuớc mắt đong đầy
Vuờn hoa lối cũ giờ đây lạnh lùng
Tôn nữ hồng Hoa
hay
Hồn hoa cỏ ngậm ngùi xưa c̣n nhớ
Bờ dung nhan em dựng nuớc vơi đầy
Mầu mây chiều ch́m sâu trong tấc dạ
Xuân với đời lây lất cánh chim bay
Mầu chiều ,mầu mây là những giải khăn trắng xám quấn ngang bầu trời .làm tăng thêm cái cảnh hoàng hôn vốn đă ảm đạm
Nguời ta dễ bị buồn ,dễ để hồn phiêu lăng ,phất phơ ,những si mê của đời nguời ,những hoang liêu rét buốt làm se lạnh đôi vai,những uớc mong ,những ảo tuởng đầu đời đă biến hóa con nguời thành những ngơ ngác bi thuơng .Tất cả những thứ ấy cô đọng lại thành một chữ buồn
Cái buồn của vạn cổ mà con nguời không ai tránh nổi
Tự ngàn thu kéo dài tận đến bây giờ
Tôi là người lữ khách
Mầu chiều khó làm khuây
ngỡ ḷng ḿnh là rừng
ngỡ ḷng ḿnh là mây
nhớ nhà châm điếu thuốc,
khói huyền bay lên cây.”
Khổ cuối của nhà thơ - không thoát khỏi cái thông lệ ấy ,cái mặc nhiên mà trời đă định ,
Đă ràng và buộc con nguời
Hơn hẳn nguời thuờng ,những nhà thơ thuờng mang trong ḿnh 1 con tim đa cảm ,dễ xúc động truớc ngoại vật ,và cũng rất khó quên với mảnh t́nh si cuồng nhiệt
Có những nhà thơ đă thú nhận
Anh lại goi tên em cho đỡ nhớ
Anh lai goi tên em cho bớt khổ
Đời viễn xứ đêm nào anh không khóc
Nhớ thuơng em chưa dám ngỏ câu lời
hay
Bài thơ dang dở nhỡ nhàng
Trở thân ngơ ngác nỗi hàn bi thuơng
Trâm sanh nét bút vô thuờng
Nguyện làm rong bể xuống đời viễn du
Tuy nhiên với Hồ Dzếnh nhà thơ đă nghiệm ra cái sống của cuộc đời ,cái mất mát ắt hẳn phải có khi mang thân phận 1 con nguời
Câu kết cũng là câu chân lư ,là 1 câu thiền của nhà Phật
Nhớ nhà châm điếu thuốc Khói huyền bay lên cây
Cuộc đời con nguời ,từ cát buị rồi về với bụi tro
Danh vọng ,lầu son gác tía cũng chỉ là những ảo ảnh ,nhẹ và mong manh như làn khói ,Cuộc đới là những tảng đá đè nặng hay những bông hoa toả huơng tùy mỗi nguời nghĩ suy
tùy mỗi nguời thích ứng trong hoàn cảnh cuộc sống Dẫu sao Tác giả đă để lai nhân thế một bài thơ hay ,một tâm trang đầy vơi của những buớc chân hoang vô định và đầy tánh tài tử mà Nhạc sĩ Duơng thiệu Tuớc đă pha chế qua nốt nhạc
với cái tựa Chiều
Cả hai Thi Nhạc sĩ đă làm nung chảy biết bao con tim của những kẻ xa nhà ,lạc lỏng trên đất nguời Xin cảm ơn những tiền nhân ,những thế hệ đi truớc đă mang cái hoài cảm này đến vạn con nguời ,đă pha sắc xanh trên bầu trời để từ đấy len nhẹ vào ḷng nguời ..và đứng măi ở đó
trân trọng
dulan
member
REF: 665925
10/30/2013
...
Xin chào NHẠC THI CA,
Cám ơn anh TNQ, thật bất ngờ và xúc động khi anh viết về bài thơ MẦU CÂY TRONG KHÓI của Hồ Dzếnh được Dương Thiệu Tước soạn thành bản nhạc CHIỀU.
Với Dulan, đó là một kỷ niệm khó quên khi một người anh xưa kia đă từng đàn hát bản CHIỀU, thế rồi anh đi du học sang Tây Đức.
Vâng, câu cuối KHÓI HUYỀN BAY LÊN CÂY mang tính Thiền của đạo Phật, trước ngày lên đường Dulan cùng gia đ́nh anh đến chùa từ gỉa thầy tụ tŕ, anh đă đàn hát bài Chiều mà Thầy đă từng nghe và rất thích.
Đọc 2 câu thơ trên ta bỗng chạnh ḷng mỗi độ thu sang khi chợt nhớ một mối t́nh nào đó trong quá khứ vàng son hứa hẹn..., xa xăm với t́nh yêu chôn kín nhưng ngại ngùng nếu người xưa bất chợt muốn tao phùng...
TRẢ LẠI EM...
(hoạ thơ Khải Ư)
Rồi binh minh bất chợt cũng loăng tan
Nắng cuối hạ hong cành thu đỏ lá
Hương sắc nào bất hứa với nhân gian
Sao vẫn thẹn dấu chân chim nơi mắt!
Lá trên cành xanh thẳm được mấy trăng
Tóc trên đầu đen nhánh được bao năm
Lá bên thềm ai đếm hộ mùa rơi
Tóc rụng dần ai nhặt từng sợi nuối.
Yếm tứ thân khoe gót hài dẫm lá
Nhớ ngày nào vẳng tiếng hát mười thương
Nhịp nương nhịp, tay vũ khúc ngọc ngà
Điệu xoay điệu, lụa vần thơ là lượt.
Tiếng vỗ tay anh say mộng thiên đường
Em áo trắng vấn vương câu t́nh tự...
Người xa người nghẹn lời đêm viễn xứ
Thôi hết rồi áo tứ dạo em đi.
Phơ phất ǵ khi muộn phiền rớt xuống
Trả lại em hạt bụi với chân ngôn
Trả lại em cợt đùa thuở đùa cợt
Sẽ giới hạn nếu ta chợt tao phùng.
Dulan
-----------
Xin cảm ơn và chờ anh TNQ viết tiếp...
tennhaque
member
REF: 666361
11/06/2013
Cám ơn Du Lan hỉ
Ghé thăm và động viên
Con Tầu và sân ga ,có những đóa hồng rực rỡ làm nồng huơng thêm môi cuời
Nguời ta ôm nhau trao nhau những vành môi nóng bỏng những tủi mừng ngùn ngụt
Nhưng cũng không ít những giọt lệ lăn dài trăn trở và chảy vào trong tiềm thức
Em c̣n khóc đuợc bằng đôi mắt
Ta khóc trong ta giọt lệ thầm
Mai này trời có mưa tuôn ..?
Một con đuờng cũ buồn da diết buồn
Chia ly và hội ngộ vốn tự nó đă có ssẵn trong cuộc đời ,
hoà nhập vào cái tổng thể của Trời đất ,
của bốn mùa tuơng giao Thu đẹp nhưng ảm đạm là dấu ấn của tàn tạ
là buớc ngoặc để tiếp dẫn đến cái đông lạnh lẽo ,rét nguời
Một bức tranh làm ḷng nguời rúng động ,một cảnh sắc buồn đến nảo nùng
Nhà thơ Cung trầm Tưởng đă phác họa cái nền của bức tranh
bằng ng̣i bút mê mị ,lăng mạn nhiều tánh ma thuật với lối từ đa âm
xen kẽ đơn âm không một chút , nguợng ngập ,có tánh cách sáng tạo
mà nguời Tây goi đó là (poème musical)
Lên xe tiễn em đi
Chưa bao giờ buồn thế
Trời mùa Đông Paris
Suốt đời làm chia lỵ
Lên xe tiễn em đi ,chưa bao giờ buồn thế ...
như 1 câu nói rất thường của moi nguời
,nhưng duới ng̣i bút của tác giả từ đuơc thu gọn chải chuốt thành ra nó trở nên ngậm ngùi
Những từ đi ,thế những từ đơn âm đuơc khéo léo pha trộn bên đa âm
:Tiễn ,chưa bao giờ ,nên khổ thơ đầu đă réo rắc mang cung bậc trầm bổng của music
Trời mùa đông Paris
Suốt đời làm chia ly
..Paris ,mùa đông không hẳn chỉ là có chia ly ,xa cách ,
song mang cái tâm trạng của một mối t́nh khi phải chia tay ,
của một mùa đông sắp và đang đến của trời đất phủ mầu trắng xóa ,
của những ngày chỉ có tiếng gió ,của mắt lệ pha mờ ,
Ai đă từng sống trong cảnh giá rét của đơn côi ,chắc chắn vỡ nhẽ ra rằng
Buồn theo sợi tuyết gió ru
Mày nghiêng ,nghiêng lệ pha mờ chiêm bao
th́ chẳng lạ ǵ khi tác giả đặt bút xuống “trời mùa đông Paris /suốt đời làm chia ly ”
Cái tâm trạng của nhà thơ là cái tâm trạng chung của mọi nguời Nguời buồn cảnh có vui đâu bao giờ
yêu ,thuơng th́ chẳng bao giờ thấy đủ luôn luôn thấy ngày thật ngắn ,
thời gian qua mau quá
Gần nhau ít thế ,mới sáng đă chiều ,
Do đó cái tuơng phản càng rơ rệt khi phải tạm hoăc xa nhau
Một Kim Trọng trong truyện Kiều
Sầu đong càng lắc càng đầy
Ba thu dọn lại một ngày dài ghê
Tự Cổ nguời nghệ sĩ là giống đa t́nh nhất ,nên :
Tiễn em về xứ Mẹ
Anh nói bằng tiếng hôn
Không c̣n ǵ lâu hơn
Một trăm ngày xa cách
H́nh thức đó ,cung điệu đó ,nhà thơ dùng để diễn tả những mối t́nh trừu tuợng ,
những mối t́nh trong gió ,trong suơng ,trong tuyết duới ngọn đèn vàng vọt của nhà ga Lyon
Con chữ đuợc khắc thành những nét rơ rệt ,
1 khung cảnh mà ai ai cũng cảm nhận đuơc
Nha ga hai nguời yêu nhau tiễn nhau ,mờ nhạt duới ánh đèn vàng cụp xuống ,
chỉ c̣n lại cái bóng mờ trong màn suơng tuyết
c̣i tầu nhà ga sân bay:
Vốn dĩ thuờng là dấu nhấn cho những thua thiệt ,những mất mát đau thuơng
Chẳng thế mà 1 nhà thơ nữ đă viết :
Mù suơng phi cảng năo nề
Thôi anh ở lại buồn về em mang
Tiễn nhau một chén ruợu tàn
Một bàn tay nắm ,một hàng lệ mau
Cảnh chia ly buồn hơn khi ngoài trời giăng đầy tuyết ,tuyết làm thành dăi khăn trắng quấn ngang bầu trời ,như đánh dấu ,như tẩm liệm
:Dải khăn tang buồn
Ga Lyon đèn vàng
Tuyết rơi buồn mênh mang
Cầm tay em muốn khóc
Nói chi cũng muộn màng.
thiết nghĩ moi nguời đoc thơ của Cung trầm Tuởng suốt chăng dài t́h ca
đều đă hiều rằng muốn khóc – không đă khóc ,khóc âm thầm ,bởi hơn ai hết tác giả biết đây là ngày chia xa vĩnh viễn
Mối t́nh với nguời con gái này chỉ c̣n lai hoài niệm ,cay đắng từ môi hôn
– muôn màng ray rức và chỉ có thể ….ở ngàn sau ..nếu có kiếp luân hồi !!!
nên tác giả đă viết tiếp bài t́nh thơ nhấn manh ở câu sau :
Thôi em xanh mắt bồ câu
Vàng tơ sợi nhỏ xin hầu kiếp sau
tennhaque
member
REF: 666440
11/08/2013
Tạm tới đây hỉ
đến giờ phải đi rùi
túi về tán tiếp
tennhaque
member
REF: 666636
11/10/2013
Thôi em xanh mắt bồ câu
Vàng tơ sợi nhỏ xin hầu kiếp sau
Dở dang - Xa cách duờng như là đề tài muôn thuở trong nhạc thi ca
kẻ ở nguơi đi lồng trong khung cảnh mùa đông giá rét hay những chiều vàng thu tàn tạ
Điểm thêm ,làm đậm nét hơn những bi thuơng của đôi lứa
Nguời đi một chiều thu
Mưa ngâu về vội sớm
Lá vàng rơi lác đác
Một mảnh hồn hoang vu
Cái hoang vu ấy đuơc tái hiện qua khổ thơ diễn tả đôi lứa
ôm chầm lấy nhau nuớc mắt ràn ruạ ,bờ môi pha đủ vi ngọt đắng chua cay
Yêu 1 từ giản dị mà lai vô cùng nan giải
Yêu là hết cô độc mà yêu cũng là tự cầm tù
Quan niệm luyến ái của nhà thơ cũng như của Sartre Chiếm hữu thể xác là phu mà chiếm hữu siêu nhiên của kẻ khác mới là điều thiết yếu ,
Chua chát và bi đát :Làm sao chiếm hữu đuơc cả thể xác lẫn cái siêu nhiên trong trạng thái cô độc của sau phút chia tay
Cho nên cần tận huởng từ đôi mắt ,đôi tay ,bờ môi -Tận huởng cái hạnh phúc dù chỉ trong phút giây nên
Hôn nhau phút này rồi chia ly tức khắc
Khóc đi em. khóc đi em
Để luồn qua tóc rối
Những v́ sao rụng uớt vai mềm
khóc đi em – khóc đi em
Hỡi người yêu xóm học
Để sương thấm bờ đêm
Đường anh đi tràn ngập lệ buồn em...
.
Âm thanh nhip nhàng mầu sắc ngọt lịm qua cung đàn của nhạc sĩ Pham Duy đă chuyên chở ,
lột tả hết nhưng ḍng thơ chua xót của tác giả
Thật đau đớn :Hôn nhau phút này -Rồi chia ly tức khắc
Cái hay của nhà thơ là diễn tả một mối t́nh Á trên xứ Tây băng những ḍng thơ không đánh mất cội nguồn ,nguợc lai rất trong sáng ..Công của nguoi Nhac sĩ cũng rất nhiều vơi những cung bậc dịu dàng trang trọng ma nguoi nghe cảm đuợc cái bùi ngùi không một chút sến .
Ôi đêm nay
Chưa bao giờ buồn thế
Trời mùa đông Paris
Suốt đời làm chia ly
Tàu em đi tuyết phủ
Toa em lạnh gió đầy
Làm sao em không rét
Cho ấm mộng đêm nay
Và mơ ngon trên khắp nẻo đường rầy !
Những trắc trở ,chia cách bờ sông thuơng ,con đuờng về hai nẻo của đôi tinh nhân ,
thêm lạnh lẽo ,Mùa Đông vốn đă ảm đạm lai càng ảm đạm thêm ,tiếng gió ,tiếng tuyết rơi làm
thành phố Paris như đắm ch́m trong màn suơng - Những ngọn đèn bám tuyết đem lai nguồn sáng hắt hiu ,cả một khung trời quạnh quẻ đến tang thuơng chẳng thế mà tác giả đă cảm nghĩ
Trời muà đông Paris - Suốt đời làm chia ly
Toa em lạnh gío đầy làm sao em không rét /Cho ấm mộng đêm nay ....
Trở về khăc khoải nghĩ suy miên man
Tâm trạng này chẳng ai có thể tránh ,thuơng cho thân ḿnh - xót xa cho phận nguời ,
nghe như mảnh hồn vừa bị ngập lụt bởi những con sóng đau thuơng ,nguơi đă đi, đă xa ,Đối bóng trong màn đêm :Cái bóng như cũng xiêu vẹo ,cũng biết ngă ngiêng buồn ,niềm tin vụt mất - thiếu em ,t́nh đă nhuốm đỏ trái sầu
Niềm tin tay trắng cơ bần
Cuối hoàng hôn lịm bóng thần tuơng xưa
Ở chính bản thân tác giả chia tay nơi ga đèn vàng ,tuyết rơi điểm trắng trời ,và khi tuyết bay th́ chẳng bao giờ có sao ,nơi em về muà đông phuơng ấy vẫn có thể c̣n có sao ,có trăng để c̣n 1 chút mơ
Anh ở lai mùa đông hồn xác hao ṃn ,Môt mùa đông Paris gió và tuyết làm gợn lên những âm thanh hư ảo trong màn suơng đêm tĩnh mịch
Khổ thơ cuối đă diễn đủ cái tâm trạng ,buồn nhớ thuơng đến trăn trở
Trời em mơ có sao
Ḿnh anh đêm ở lại
Trời mùa đông Paris
Không bao giờ có sao
Trời mùa đông Paris
Chưa bao giờ buồn thế !
Chưa bao giờ buồn thế
Vâng Chưa bao giờ buồn thế ..của những nguời thức đủ năm canh gậm nhấm cái buồn nơi xứ nguời ,ôm ấp cái uớc mơ mà đă vút bay như loài hac về cuối phuơng trời
Có lẽ có thể nói nhà thơ đă thay cho chúng ta ( những ngụi đă đánh rơi ,hay bi mất những mối t́nh cao quư nhất trong đời ) là đại diện cho những mảnh đời không may
Xin thành kính tri ân những bậc tài danh thi nhac sĩ đă truyền tải và để lai cho văn học cũng như cho nguời đời những kỷ niệm sâu sắc ,những viên ngọc bích long lanh dẫu bi ch́m sâu trong ḷng đại duơng ..song măi vĩnh cửu trong ḷng ,trong tâm khảm của những nguời biết trân trọng t́nh yêu của 1 thời ,một đời ...và có lẽ kéo dài đến măi ngàn sau ./.
Hai câu ń là 2 câu kết của bài Kiếp sau mà nhà thơ đă viết trong tập những bản t́nh ca và anh trích ra
nên khó thể sửa **** guơng ép lắm th́ dùng chữ kiếp mai (mai mốt )
Nhưng như thế vẫn không nhấn manh đuơc cái ư của tác giả ***** c̣n
Nếu.... theo hầu kiếp ai th́ không nói câu thơ ngay cả văn cũng kỳ kỳ
kiếp truớc ,kiếp sau ,kiếp mai ...không thể viết kiếp ai (hai từ ghép này không rơ nghĩa)
Nhà Thơ Cung trầm Tuờng c̣n những bài viết mang tính chất thiền trong thơ
cũng như tg ảnh huởng nhiều trong Đạo Phật
Tin cái duyên ,cái kiếp của Tiền hay hậu
do đó t́nh duyên của tg dẫu dở dang song ḷng và tâm tuởng luôn mong đợi tái ngộ ở kiếp sau
ngay kể cả khi nguời yêu đă có chồng
Anh chàng Họ Cung vẫn mơ mộng trong bài tuơng phản
=
trích đoạn
......
Em có nghe mơ hồ
Buớc ai thao thức
gơ nhịp hẹn ḥ
in dài ngơ cụt
Bóng ai giang hồ
.***. Bên nớ bên ni đêm lạnh cả
Lạnh đêm mà chẳng lạnh vuông pḥng
Em ơi ! bên trong ...
Dù chia ly đôi phút
Đồng mang ,nhớ đèo mong
Hai linh hồn giam kín
Bốn mắt xanh bịn rịn Anh ngồi làm thơ
Em ngồi bấm đốt con thơ ra đời
Bên ngoài liếp ngơ suơng rơi
Bên trong kín gió ...Ấm ơi là t́nh .../.
Chẳng mối t́nh nào đep như mối t́nh của anh chàng này
xứng danh với cái hiệu Cung trầm Tuởng
phuongtimhoang
member
REF: 666671
11/11/2013
Chào Anhnhaque ,
Bên kia tranh luận, bên này ngâm thơ
Đủ biết không có ǵ làm anh phân tâm cả
Đúng là một người anh đáng kính !
tennhaque
member
REF: 666828
11/14/2013
cám ơn Ban PTH
Đă khích lệ
..h́h́
Chúc ngày vui hén