nvdtdnguyen
member
ID 10823
03/23/2006
|
tuyen tap truyen cuoi(6)
========================CÁCH DẠY CON========================
Một người Scoland dạy con:
-Đây, 300 đồng cho con đi mua 1 bộ quần áo.Nhưng bố cho con biết rằng lúc bằng tuổi con, bố cũng đă cầm 300 đồng của ông nội và chỉ phải mất 250 đồng thôi.Con làm sao cho xứng đáng với ḍng họ th́ làm.
Người con ra lựa 1 bộ quần áo giá 300 đồng:
-Bớt đi ông chủ ơi, hơi mắc đó nghen!
-Thôi được, bán 250 đồng làm quen.
-Hơi mắc!...
-Trời ơi!Mắc ǵ mà mắc, cậu ko thấy hàng tốt sao, thôi, mở hàng bán 200 đồng thôi.
-Hơi mắc!...
-Trời ơi, đă bán lỗ mà cũng chưa chịu nữa.Thôi, lấy 100, 100 mắc ko hả?
-Hơi mắc!...
Chủ tiệm suưt nữa th́ lên cơn động kinh:
-Thôi, cho ko đó, được chưa và đừng bao giờ trở lại đây...
Người thanh niên vẫn đứng yên.Chủ tiệm hỏi:
-Sao ko chịu nữa hả, cha nội?
-Chịu, nhưng...lấy 2 bộ được ko?
======================NGHIỆN RƯỢU===========================
Anh chàng nghiện rượu đă bị cấm ko được uống rượu nữa.Anh ta đi ngang qua quán quen thuộc mà anh ta chả thèm ngó vào.Đi được 20 mét, anh ta dừng lại:
- Hay lắm Jean-anh ta tự nhủ-mi đă thật can đảm để xứng đáng được thưởng 1 chầu.
Thế là anh ta quay trở bước và tọt vào quán.
=====================ĐỐ VUI=================================
Ngồi trên máy bay, một ông khách sộp nói với 1 người nông dân:
-Chúng ta đố nhau cho vui.Nếu ông trả lời được câu hỏi của tôi, ông phải đưa tôi 5 frănc.Nếu tôi ko trả lời được câu hỏi của tôi, tôi phải đưa ông 5 frănc v́ tôi sang trọng hơn ông.
Người nông dân hỏi:
-Con vật ǵ đi trên 3 chân, ngủ trên 1 chân, ngồi trên 2 chân?
Ông khách sộp:
-Tôi ko biết, xin đưa cho ông 10 frănc.Ông hăy giải đáp cho tôi.
Người nông dân nhanh trí:
-C̣n tôi, tôi cũng ko biết, chỉ xin lấy của ông 5 frănc thôi!
----DÙ G̀, TÔI NGHĨ MỌI NGƯỜI CŨNG CẦN GÓP Ư CHO BÀI CỦA TÔI
VÀ GHI THÊM VÀI CÂU CHUYỆN NỮA NHA!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
cafekho
member
REF: 74564
03/25/2006
|
..Tâm thần đểu..
Trong bệnh viện tâm thần, giám đốc bệnh viện dẫn một bác sĩ mới được bổ nhiệm đi một ṿng thăm các pḥng bệnh nhân.
Ông tới gần hai bệnh nhân có những hành động rất kỳ cục: anh thứ nhất ngồi ở mép giường, hai tay đặt lên cái vô lăng tưởng tượng, miệng kêu liên tục: "Pim... pim... pim..." Giám đốc bệnh viện hỏi:
- Anh đang làm ǵ đấy?
- Tôi lái xe tải chở chuối sang Đức. - Anh ta nói.
Mọi người quay sang bệnh nhân ở giường bên cạnh: anh này đang nhấp nhổm dưới tấm ga. Khi giật tung tấm ga ra th́ thấy anh ta đang h́ hụi làm động tác ǵ đó. Ngài giám đốc bệnh viện bèn hỏi:
- C̣n anh, anh đang làm ǵ thế?
- Ấy, mọi người nhắm mắt lại chứ? Nhân lúc cậu kia lái xe chở chuối sang Đức, tôi đến với vợ cậu ta.
Vị bác sỹ trẻ khoái trá gật gù: hay thật, thưa Sếp, mất bao lâu để chữa từ loại "tâm thần ngu" như anh chở chuối sang loại "tâm thần khôn" như anh này ạ?
(Sưu tầm)
--------------------------------------------------------
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|