doanchithuy
member
ID 21679
03/27/2007
|
Hòn Vọng Phu
Có người nói: “Đời người là cả một sự đợi chờ!” Khi ra đi thì mong cho đến nơi. Đến nơi rồi thì đợi đến lúc trở về. Người ở nhà đợi người ra đi trở về. . . Người ở nhà đợi, mà người ra đi cũng đợi đến giờ sum họp. Khi xa quê hương, nhớ quê mong ngày trở về. Nhưng khi ở quê nhà cũng nhớ nơi xa, nơi mà mình đã từng đặt chân đến và chờ cơ hội để đi đến nơi đó…
Không ai đợi chờ lâu bằng nàng Tô Thị…chờ chồng ra đi chinh chiến, lúc chàng ra đi “đoàn cỏ cây hãy còn trẻ thơ cho đến …bây giờ …đã thành đoàn cổ thụ già….” và dãy Trường Sơn, sông Cửu Long cũng từ đó hình thành….”(Hòn Vọng Phu, Lê Thương).
Nàng chờ chồng đến khi hoá đá ….hàng ngàn năm…. rồi bị gió núi xô ngã đi, nhưng không.. người dân trong vùng vực nàng dậy, để cùng chờ đợi … phải chăng là để có người chờ đợi hơn mình, để thấy rằng nỗi đợi chờ của mình không là gì so với sự chờ đợi của người xưa?...
Hình Hòn vọng phu (Lạng Sơn) -Tndung
(st)
DCT thử đưa đoạn code vào NCD
|
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat