Chúa Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai Tông Đồ: "Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ Thầy mà đi hay sao?” Ông Simôn Phêrô liền thưa: "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời”
"Bỏ Thầy con biết theo ai ?"
Bông ẩn dật bắt bao người chờ mong
Suốt đời kiếm Lá Diêu Bông
Không lấy vợ quyết làm chồng ...( ai thêm gì thì tùy )
HiHii
ST
laoton
member
REF: 638076
08/28/2012
Theo Ngai sau nay len thieng dang Theo a thi xuot doi len may Roi mai nay cung co luc len huong E nghi seo theo a co loi hon hong ne
aka47
member
REF: 638077
08/28/2012
Anh ST này ăn nói khôn quá.
Chị Diêu Bông mới gượm ý là anh "chụp" liền:
"Bỏ Bông anh biết theo ai?????"
10 điểm.
hihiii
aka47
member
REF: 638081
08/28/2012
Nè nè...mấy anh đừng có dụ khị chị tui nghe hun?
Chị Bông ui...
Đừng nghe những gì mấy ảnh nói mà hãy nhìn kỹ những gì mấy ảnh làm nghe chị.
hịhii
chukimf3
member
REF: 638090
08/29/2012
Tại sao Chúa khi gặp nạn các tông đồ bỏ trốn hết? Lòng trung thành của họ để đâu?
Nhiều người gặp hoạn nạn nhưng người thân vẫn ở cạnh bên. Đây là khuyết điểm trong cách dùng người của Chúa.
ladieubongg
member
REF: 638131
08/29/2012
ST ui, có vẻ cả nhà ai cũng bí. Thôi thì ST cứ tự nhiên điền vào chỗ trống đi mà. hihi...
ladieubongg
member
REF: 638132
08/29/2012
L à, OB hỏng hỉu ý L.
L cũng rứa, cứ tự biên tự dịch đi, mà nếu dịch bằng thơ thì càng hay hơn nữa. hì hì...
ladieubongg
member
REF: 638133
08/29/2012
AK xí xọn có phẻ hong? Chuyến đi Âu Châu của AK thế nào? Có vui không? Kể cho cả nhà nghe đi.
Thương AK nhất nhà! XO
ladieubongg
member
REF: 638135
08/29/2012
Đây là khuyết điểm trong cách dùng người của Chúa. (Chukim)
Chúa Giê Su đâu có phải là nhà chính trị, nhà ngoại giao hay nhà lãnh đạo thường tình ở trần gian này đâu mà bạn nói thế.
Chúa Giê Su là Thiên Chúa Nhập Thể.
Bị các môn đệ bỏ rơi, bị Giu Đa bán nộp đã thấm vào đâu.
Sau đó Chúa còn bị trói vào cột đá, bị đánh đòn, bị sỉ vả thâu đêm, bị đội mão gai, bị kết án và cuối cùng bị đóng đinh treo trên thập giá và chết đau thương giữa hai tên trộm cướp.
Là Thiên Chúa toàn năng Chúa làm chi chẳng được, (Chúa đã cho người chết sống lại, người mù được sáng, người điếc được nghe, người câm được nói….), nhưng vì yêu thương Chúa đã xuống thế làm người và chọn cái chết để cứu chuộc nhân loại.
Sau ba ngày Chúa đã sống lại vinh hiển, đã hiện ra với các môn đệ và đã về Trời trước mặt các ông. Chính những môn đệ này sau đó đã can đảm tuyên xưng và lần lượt nhận lấy cái chết để làm chứng cho điều đó. (Xin đọc toàn bộ Kinh Thánh và nhất là Tân Ước với lòng khiêm nhường và tôn kính để hiểu rõ hơn về Chương Trình Cứu Chuộc của Thiên Chúa)
Chukim à, Người có đức tin thì không cần giải thích, nhưng người không có đức tin thì bất cứ sự giải thích nào cũng bằng vô ích.
ladieubongg
member
REF: 638137
08/29/2012
aka47
member
REF: 638139
08/29/2012
Hồi nhỏ Chú K được cô giáo dạy rằng: Các em nhắm mắt lại cầu xin Chúa cho kẹo đi.
Các em nhắm nắt lại trong đó có chú K.
-Các em mở mắt ra.
Hổng thấy kẹo gì hết.
Bay giờ các em nhắm mắt lại nói Bác Hồ cho kẹo đi.
Các em nhắm mắt lại.
-Các em mở mắt ra.
Các em là ồ lên vì có kẹo trước mắt (do cô giáo bỏ lên bàn í mà).
Bây giờ các em thương yêu ai nhất?
-Dạ chúng em thương yêu Bác Hồ nhất. (Chú K lúc đó la to nhất...)
Chuyện này có thật à nha... AK có thêm chút mắm muối cho có gia vị vậy mà.
Chị Bông cũng đừng trách Chú K nghe. Tội nghiệp Chú , bị brainwash từ nhỏ nên hổng tin Phật Chúa gì đâu. Chỉ tin vào khỉ đột , có khỉ đột mới có ...loài người.
hihiii... Mô Phật.
ladieubongg
member
REF: 638142
08/29/2012
AK ơi, chị cũng đã được nghe kể câu chuyện này nhiều lần, nghe từ trước 75 lận.
Chị cũng nghĩ là chuyện có thật. Nhồi sọ mà.
hungngocpham
member
REF: 638143
08/29/2012
Đừng bỏ Ngài nhưng theo tui hong?
ladieubongg
member
REF: 638145
08/29/2012
Hưng ui, theo Ngài thôi là đủ.
Hai tuần theo dõi Olympic, tìm mỏi mắt trong đám đông mà hỏng thấy Hưng đâu hihi
Hy vọng bạn tôi vẫn khỏe và đã có nơi có chốn.
aka47
member
REF: 638148
08/29/2012
tìm mỏi mắt trong đám đông mà hỏng thấy Hưng đâu..
..................
Rõ ràng chị Bông có theo dõi tìm anh Hưng đến mỏi mắt luôn mà dám nói chỉ theo Ngài thôi.
Bể mánh hết chơn.
hihii
hungngocpham
member
REF: 638153
08/29/2012
Olympic hả, đừng mắc công hỏi Hưng vì Hưng chẳng theo dõi thường xuyên. Sức khoẻ thì vẫn khoẻ nhưng nơi chốn bình yên chưa tìm thấy.
Bông nè theo Ngài cũng chưa đủ đâu phải cứu rỗi những linh hồn nữa chứ!?
ototot
member
REF: 638156
08/29/2012
Về bài đăng cuả cô Bông, tôi xin có 2 ý kiến:
Cô Bông ý hẳn muốn biểu lộ "đúc tin" tôn giáo cuả mình, với lòng khiêm tốn! Mà khiêm tốn hàm ý coi người hơn mình; nên trước thái độ bông đuà hay cao ngạo mà vẫn cứ ôn tồn trình bày, thì đúng là khiêm tốn thật, và là điều tôi cảm phục lắm!
Truy nguyên câu dẫn, ai cũng biết ngay lấy ở sách John, đoạn 6, các câu 67-69. Có điều tôi đọc "phiên bản cuả Vua James" (King James' version) bằng tiếng Anh, thì thấy không biết người Viêt thời nay có hiểu dễ dàng thứ tiếng Việt thời xưa không?
Ví dụ câu cô Bông viết "Bỏ Ngài tôi biết theo ai?" so với câu tiếng Anh là "Do you also want to go away?", thấy cách nói khác nhau hẳn!
Thêm một ví dụ hiển nhiên nưã là câu kinh tiếng Anh "Give us this day our daily bread..." thì tiếng Việt lại là "Xin cho chúng con hàng ngày dùng đủ..." và sau đổi cho hợp lý hơn là "Xin cho chúng tôi hôm nay lương thực hàng ngày..." (Trong "Kinh Lạy Cha" = The Lord's Prayer)
Tôi không theo đạo Thiên Chuá, nên chỉ dám nói sơ qua như vậy, nhân suy nghĩ về sự biến thiên không ngừng cuả tiếng Việt qua thời gian!
Cũng xin nói thêm, tôi nghe những câu kinh cuả đạo Phật, bằng tiếng Việt, nhưng cũng khó hiểu lắm! Vậy đọc kinh mà không hiểu ý nghiã, thì không biết có ích lợi gì không?
Thân ái,
muahe2011ger
member
REF: 638192
08/30/2012
Mến chào cả nhà!.
@ladieubongg-Chukim à,
Người có đức tin thì không cần giải thích, nhưng người không có đức tin thì bất cứ sự giải thích nào cũng bằng vô ích.
@AKA-Hồi nhỏ Chú K được cô giáo dạy rằng: Các em nhắm mắt lại cầu xin Chúa cho kẹo đi.
Các em nhắm nắt lại trong đó có chú K.
-Các em mở mắt ra.
Hổng thấy kẹo gì hết.
Bay giờ các em nhắm mắt lại nói Bác Hồ cho kẹo đi.
Các em nhắm mắt lại.
-Các em mở mắt ra.
Các em là ồ lên vì có kẹo trước mắt (do cô giáo bỏ lên bàn í mà).
Bây giờ các em thương yêu ai nhất?
-Dạ chúng em thương yêu Bác Hồ nhất. (Chú K lúc đó la to nhất...)
Chuyện này có thật à nha... AK có thêm chút mắm muối cho có gia vị vậy mà.
Chị Bông cũng đừng trách Chú K nghe. Tội nghiệp Chú , bị brainwash từ nhỏ nên hổng tin Phật Chúa gì đâu. Chỉ tin vào khỉ đột , có khỉ đột mới có ...loài người.
hihiii... Mô Phật.
Trả lời rất hay...Hihi.
Chúc ladieubongg-Aka-hungngocpham nhiều vui vẻ.
Lâu quá không gặp Hưng,vẫn khỏe chứ?
MH2011
Bài giảng Lm Nguyễn Thể Hiện DCCT-SG nói về Công Lý Hòa Bình Nhân Phẩm con người và công nhân hạng 2 của xã hội VN .
ladieubongg
member
REF: 638198
08/30/2012
Bác Ot ơi, LDB xin trả lời dựa theo hai ý trên của bác:
1. Theo thiển ý của LDB thì người khiêm tốn thật (có người chỉ giả vờ khiêm tốn để chờ người khác đưa họ lên) là người thành thật, biết mình và biết người. LDB cám ơn lời khen của Bác và cũng rất hy vọng mình thật sự được như thế.
2. Thật ra đoạn Tin mừng của Thánh John ở trên chỉ có hai câu 67 & 68 mà thôi. Tối qua LDB vì buồn ngủ mà cuốn Thánh Kinh chữ lại quá nhỏ nên LDB xin lỗi thay vì John 6: (67-68), thì lại để là John 6: (67-69)
Đây là nguyên văn từ “King James' version”:
6:67 Then said Jesus unto the twelve, Will ye also go away?
6:68 Then Simon Peter answered him, Lord, to whom shall we go? thou hast the words of eternal life.
Còn theo “New King James Version”:
67 Then Jesus said to the twelve, “Do you also want to go away?”
68 But Simon Peter answered Him, “Lord, to whom shall we go? You have the words of eternal life.
Xét hai đoạn văn trên thì tuy hình thức có hơi khác nhau vì lối văn xưa và nay nhưng ý vẫn y hệt như nhau *
"Ví dụ câu cô Bông viết "Bỏ Ngài tôi biết theo ai?" so với câu tiếng Anh là "Do you also want to go away?", thấy cách nói khác nhau hẳn!" (Bác Ot.)
Câu: "Bỏ Ngài con biết theo ai?" chỉ là tựa đề của bài Thánh Ca "Bỏ ngài con biết theo ai?" lấy ý từ câu nói của Thánh Phê Rô trong đoạn Tin Mừng trên chứ không phải câu phiên dịch từ: "Do you also want to go away?"
LDB rất vui và cám ơn sự quan tâm cũng như góp ý của Bác Ot.
-----------
* Đây là điểm rất quan trọng trong Kinh Thánh. Bởi vậy toàn bộ Kinh Thánh đã được phân ra từng chương, từng câu rõ rệt.
ladieubongg
member
REF: 638202
08/30/2012
MH ơi,
Đoạn Tin Mừng của Thánh John 6 (52-69) đã được đọc vào Chúa Nhật vừa qua.
Bài giảng của Cha Nguyễn Thể Hiện có phải là vào Chúa Nhật vừa qua?
Bạn nào chưa nghe, rất nên nghe.
Cho LDB hỏi Cha giảng ở VN hay ở hải ngoại vậy?
Bài giảng thật thấm thía. Hay quá!
muahe2011ger
member
REF: 638203
08/30/2012
Đúng vậy LDB,bài giảng của cha Nguyễn Thể Hiện vào ngày Chúa Nhất 26/08/2012 vừa qua.
Cha Giuse Nguyễn Thể Hiện thuộc Dòng Chúa Cứu Thế Kỳ Đồng Sài Gòn.
LDB nói đúng,nghe bài giảng của cha Hiện rất thấm thía và hay.
Nhớ nghe thật nhiều nha LDB..Hihihi
ladieubongg
member
REF: 638208
08/30/2012
Trời, vậy là Cha đang sống ở Sài Gòn?
LDB tự cảm thấy hổ thẹn với chính mình trước sự dấn thân can đảm của Cha, cũng như của những người khác....
--------------
Trước đến giờ LDB thường xuyên nghe những bài giảng của Đức Giám Mục Phê Rô Nguyễn Văn Khảm, không bỏ sót một bài giảng nào của Ngài.
laoton
member
REF: 638223
08/30/2012
Mừng em chọn hướng đường tu
Thương anh khuya sớm rối mù dạ đau
aka47
member
REF: 638232
08/30/2012
rối mù dạ đau
Anh phải giãi nghĩa cho mau.
"Dạ đau" có phải "bể bầu" không anh?
Ông Trời ở tận mây xanh.
Xin ông xuống phạt cái anh ... rối mù.
Làm cho đau dạ ...hu hu.
Đàn ông ác quá nghìn thu căm hờn.
hihii
ladieubongg
member
REF: 638235
08/30/2012
"Mừng em chọn hướng đường tu
Thương anh khuya sớm rối mù dạ đau"(LT)
Lão ơi đừng nghĩ tào lao
MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI là Đạo nên theo
Thế nên mến Chúa càng nhiều
Yêu nhau càng đậm - một điều ghi tâm
MẾN CHÚA VÀ YÊU THA NHÂN
PHO KINH TÓM LẠI HAI PHẦN ẤY THÔI
Lão Huynh chừ chắc đã vui?
Sau khi đọc thơ trả lời của O
ladieubongg
member
REF: 638238
08/30/2012
Bông nè theo Ngài cũng chưa đủ đâu phải cứu rỗi những linh hồn nữa chứ!? (Hưng)
--------
Dĩ nhiên rồi Hưng ơi,
Như LDB đã trả lời LT bằng mấy câu thơ ở trên. Để theo Ngài ta sẽ phải nghe lời Ngài, mà Lời Ngài tóm lại trong điều này: Yêu Chúa & yêu người
Thế là sẽ cứu được rất nhiều linh hồn.
Linh hồn người sống cũng như linh hồn người đã chết.
Phạm Hưng giờ chắc cũng vui?
Sau khi đọc câu trả lời của Bông hihi....
laoton
member
REF: 638240
08/30/2012
Dạ đau không phải bể bầu
Mà là thắt ruột buồn rầu nhớ thương
Anh chưa chính chính đường đường
Đón em qua ngõ thì làm gì có chuyện mang bầu hả Aka!
Hjhj
laoton
member
REF: 638241
08/30/2012
Em lo yêu Chúa yêu người
Vô tình hờ hững đánh rơi anh rồi
Chưa dzui ...tối ngày yêu chúa yêu người kêu tui dzui là dzui cái chổ nào
aka47
member
REF: 638243
08/30/2012
Em lo yêu Chúa yêu người
Vô tình hờ hững bỏ rơi anh rồi
Đừng làm cho họ ...dạ đau.
Làm người anh nhớ bể sầu mênh mông.
Em đây yêu Chúa thương chồng.
Anh chưa qua ngõ...đừng hòng nói yêu.
hihii
laoton
member
REF: 638244
08/30/2012
Anh nào mà qua ngõ rồi thì mắc mớ gì fải nói yêu nửa chứ, nếu có thì dành cho bồ nhí thui hà phải hong đấng mày rầu diển đàn
Thôi em yêu chúa em đi
Yêu người thiên hạ yêu gì mặc em
Anh đi nhậu...hihihih
ladieubongg
member
REF: 638245
08/30/2012
LH,
Yêu người gồm cả Lão Huynh
Lão còn cắc cớ linh tinh làm gì
Lão đừng có nên phân bì
Yêu không thiên vị……mới dzui cả làng
Còn yêu chỉ một mình chàng
Thì là vướng phải giây oan phũ phàng!
laoton
member
REF: 638246
08/30/2012
Giây tơ sợi buột sợi ràng
Yêu một mình chàng đẹp tiếng thủy chung
ladieubongg
member
REF: 638247
08/30/2012
Hihi...tưởng đi nhậu rồi!
Ở lại cãi ngang ba làng cãi không lại!
Cái miệng của L thiệt tình...!
laoton
member
REF: 638248
08/30/2012
Đi rồi đó mà nhậu hong dzô dzề cải tiếp. Thiệt là tức mà tối ngày yêu chúa yêu người hihihi
aka47
member
REF: 638250
08/30/2012
Cái miệng của L thiệt tình...!
...........
Chị phải viết cái miệng của LT.
Chị viết chữ L thôi làm em tưởng ai.
hihii
laoton
member
REF: 638251
08/30/2012
Aka nói dzậy cũng chưa rõ ràng chính xát lắm, phải nói là cây thiết bảng của LT thiệt tình...!
aka47
member
REF: 638252
08/30/2012
Anh này...
Chị Bông nói "cái miệng L.." chứ có nói "cây thiết bảng" đâu nà.
Anh cứ đổi qua đổi lại ai mà hiểu.
hiihiii
laoton
member
REF: 638254
08/30/2012
Vậy là OB nói lộn á vì anh đánh máy viết chử đăng diển đàn chứ có thu âm lời lẻ bằng miệng gì đâu. Cho nên dùng từ thiết bảng của LT thiệt tình ...! là đúng nhất hiihihi
aka47
member
REF: 638256
08/30/2012
Công nhận cái miệng anh ...dẽo quẹo hà.
Nói không lại anh luôn.
hihii
ladieubongg
member
REF: 638270
08/31/2012
Topic "hát là cầu nguyện hai lần" của LDB bị hư rồi! Mỗi khi mở ra thì các bài hát khởi động cùng một lúc. Không biết có ai có cách nào giúp LDB không?
Con chỉ là tạo vật: Hương Lan & LM. Nguyễn Sang
1. Lạy Chúa, con chỉ là tạo vật, Chúa thật í a sang giàu có gì mà dâng Chúa đâu, có gì mà dâng Chúa đâu.
Vì trước mặt Chúa Thái Sơn cũng mọn hèn, dòng sông cả mấy sâu có là mấy đâu, giữa đời tay không nhỏ bé, biết tìm chi dâng tiến Ngài.
ĐK: Con xin dâng lên lễ vật tình yêu, con xin dâng lên con người nhỏ bé có chi đâu, có chi đâu. Ôi con người ngàn năm mấy thuở có chi đâu.
Con xin dâng lên hy lễ chính là Chiên Thiên Chúa gánh tội tình, gánh tội tình. Tháng năm máu Ngài đã đổ làm lễ hy sinh.
2. Ðời sống bao tháng ngày còn lại, e ngại những cơn mưa đời, sẽ làm lòng con úa phai, sẽ làm lòng con úa phai. Lời Chúa là ánh sáng soi trên đường dài, là gió thổi dẫn đưa con thuyền đền nơi, trót đời con đây nhỏ bé, trót đời xin dâng tiến Ngài.
3. Tình Chúa trao máu hồng tử nạn, chưa cạn suối ơn an hoà dẫu mà ngàn năm đã qua, dẫu mà ngàn năm đã qua. Tình Chúa ngời sáng ví như khung trời đầy lòng con nhỏ có chi hơn một thoáng mây, cảm tạ tình thương tuyệt đối, biết tìm chi dâng tiến Ngài.
sontunghn
member
REF: 638271
08/31/2012
aka47 -REF: 638250 -Date:08/30/2012
Cái miệng của L thiệt tình...!
...........
Chị phải viết cái miệng của LT.
Chị viết chữ L thôi làm em tưởng ai.
hihii
AKA nói một hiểu mười
Lại còn giả bộ làm người ngây thơ
Bông xưa nay vốn mộng mơ
Viết gì cũng có bao giờ hiểu đâu ...
HiHii
ST
ladieubongg
member
REF: 638294
08/31/2012
Các Bạn ghé thăm thân mến,
ST, AK và LT cũng như LDB vì hiểu nhau nhưng chỉ giả vờ không hiểu để có cớ chọc ghẹo nhau qua lại cho vui cửa vui nhà đó mà. hihi
Chứ thật ra trên thực tế, để có một tấm lòng đơn sơ vẫn là tốt nhất.
Nghĩ sao nói vậy, và ngược lại thây ai nói gì mà mình không hiểu tường tận thì đừng suy đoán lung tung, trước hết cứ cho là họ có ý tốt đi.
Tốt hơn đừng đoán lung tung
Sẽ gây rắc rối, vô cùng hiểm nguy
Đoán ngang đoán dọc nhiều khi
Hiểu lầm ý nghĩ rồi thì….cãi nhau…
Cuối tuần vui nhé anh ST. thân thương.
laoton
member
REF: 638295
08/31/2012
Thoi khong dua gion nua
Keo thien ha hieu lam
E bang khuang kho xu
Trieu long a an nang
ladieubongg
member
REF: 638391
09/02/2012
Thui, O đọc nhưng không hiểu mấy, cũng không dám đoán đâu
Lão dzà dzịch dzùm đê
hihi...
sontunghn
member
REF: 638553
09/04/2012
laoton
member
REF: 638295
08/31/2012
Thoi khong dua gion nua
Keo thien ha hieu lam
E bang khuang kho xu
Trieu long a an nang
ladieubongg
member
REF: 638391
09/02/2012
Thui, O đọc nhưng không hiểu mấy, cũng không dám đoán đâu
Lão dzà dzịch dzùm đê
hihi...
Dẫu rất hiểu vẫn nói là không hiểu
Lòng chỉ mong người nhắc lại nhiều lần
Bông hiền thế mà xem chừng ác thật
Để cho ai ngơ ngẩn đứng chôn chân ...
HiHii
ST
ladieubongg
member
REF: 638565
09/05/2012
Dẫu cố hiểu nhưng vẫn không thể hiểu
Đọc ngang dọc, đọc nhiều kiểu, nhiều lần
Thức sáng đêm, nghĩ ngợi suốt một tuần
Thế mới ác, vưỡn phân vân....chả hỉu!!!!
Hi hic…..
__________________
Có Tin Vui Giữa Giờ Tuyệt Vọng
Vì xưa Ta đói các ngươi đã cho ăn; Ta khát các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù các ngươi đến hỏi han…………
Ta bảo thật các ngươi: Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các người đã làm cho chính Ta vậy.
(Matthew 25: 31-46)
laoton
member
REF: 638584
09/05/2012
E thong minh ma e o hieu
Hieu duoc roi la e het thong minh
Co doi khi dung sau sac linh tinh
Boi nhu the chu tinh e can kiet
E da biet va a da biet
Chi nguoi dung chua biet ma thoi
A men
hungngocpham
member
REF: 638621
09/06/2012
Cám ơn muahe2011ger, mình vẫn khoẻ. Mình không biết bạn là ai với cái nick mới này. Bạn có thể cho biết được không?
ladieubongg
member
REF: 638667
09/06/2012
Thanks LH. Cho O thêm tuần nữa để suy nghĩ, may ra dzịch được. hihi
------------
Hưng ơi, "văn là người". Hưng cứ chịu khó ngâm kíu các nguồn văn của MH thì sẽ tìm ra manh mối thui.
thannui1
member
REF: 638689
09/07/2012
ghé qua thăm chị chút. chúc chị gái luôn khỏe và nhiều niềm vui.
ladieubongg
member
REF: 638743
09/08/2012
Núi ơi, cám ơn em nhé. Chị cũng vậy thương chúc em và Gia Đình em nhiều hạnh phúc và sức khỏe.
----------
Trở lại vần đề Kinh Thánh ở trang đầu, nhắc đến Đức Giám Mục Nguyễn Văn Khảm và những bài thuyết giảng của Ngài. LDB quên không thông tin cho những bạn nào Công Giáo cũng như ngoài CG nếu muốn tìm hiểu rõ hơn về Kinh Thánh thì hãy vào trang web 'http://tinvui.info/'. Khi đã vào trang web đó rồi các bạn kéo chuột đến cuối trang thì sẽ thấy NGHE GIẢNG LỚP KINH THÁNH 100 TUẦN - ĐGM PHÊ RÔ NGUYỄN KHẢM
Lớp Kinh Thánh 100 tuần này ĐGM đã dạy trong thời gian Ngài còn là Linh Mục. Trong đó Ngài đã giải thích và hướng dẫn về toàn bộ Kinh Thánh rất rõ ràng và hấp dẫn.
Nhắc đến lớp Kinh Thánh này LDB xin trở lại góp ý của AK về việc Chukim bị "nhồi sọ" khi còn nhỏ.
AK và các bạn không nên lo ngại quá làm chi, LDB xin trích dẫn một đoạn ĐGM đã chia sẻ trong Tuần Thứ 69 (Kinh Thánh 100 tuần của ĐGM Khảm) để chúng ta yên tâm hơn:
"Trung Hoa hay VN đều là những nước theo XHCN, đặt nền tảng trên lý thuyết của Max, Lenin, Mao Trạch Đông. Ta gọi là CS. Những tư tưởng và lý thuyết này trong suốt 5, 7 chục năm qua đã là nền móng cho xã hội và nó chi phối toàn bộ đời sống xã hội không những về giáo dục mà ngay cả trong y tế, trong tổ chức, trong việc làm ăn... Nó được chi phối bởi cái lý thuyết ta gọi chung là CS.
Nhưng khi TQ đi trước và đến VN đi sau ta bắt đầu mở ra với thế giới bên ngoài không khép cửa nữa và ta bắt đầu chủ trương kinh tế thị trường chứ không kinh tế tập trung nữa. Đời sống kinh tế phát triển nên cũng có rất nhiều biến đổi trong xã hội, nhưng mà nó chả ăn nhập gì đến cái tư tưởng làm nền, nói trắng ra là chả mấy ai quan tâm đến cái tư tưởng đó nữa dù vẫn được dạy, nhưng mà như vậy nó sẽ tạo ra một lỗ hổng, một đàng thì phát triển kinh tế rất nhanh nhưng một đằng về mặt tư tưởng thì – ZÊ RÔ. Không có cái hệ tư tưởng nào làm nền như ngày xưa nữa, và chính trong cái tình trạng mà nó bị hổng ở chiều sâu như vậy đó thì nơi con người ngày nay mà cụ thể là ở nơi các bạn trẻ nó xuất hiện một một mối quan tâm đến chiều kích thiêng liêng đi tìm một cái gì làm nền cho đời sống của mình, và khi người ta quan tâm đến chiều kích thiêng liêng cũng có nghĩa là người ta quan tâm đến tôn giáo. Ở Trung Hoa và ở VN cũng thế, số người trở về với tôn giáo những năm sau này nhiều lắm, nhất là Ki Tô Giáo, cho nên các bạn đừng có thất vọng nhá, người ta cứ tưởng là tôn giáo biến mất nhưng không có đâu. Thời đại này tôn giáo đang phát triển. Chính trong cái lỗ hổng về mặt tư tưởng này người trẻ đi tìm tôn giáo để lấp đầy cái lỗ trống đó..."
ladieubongg
member
REF: 638865
09/11/2012
Đọc lại lịch sử thế giới ta sẽ thấy trong những chế độ độc tài và vô thần khi người ta phủ nhận Thiên Chúa, khi người ta gạt bỏ Thiên Chúa ra một bên thì thường người ta có khuynh hướng để thần thánh hoá một con người nào đó hầu lấp vào chỗ trống, nhưng mà làm sao thần thánh hóa được? Làm sao có con người nào là Thiên Chúa được? Làm sao có con người nào là tuyệt đối?
Thế nhưng cái chỗ trống đó cần phải được lấp đầy; vì tự lòng con người, tự chiều sâu thăm thẳm của con người, Chúa đã đặt vào đó một khát vọng tuyệt đối, và khát vọng đó chỉ có thể được lấp đầy bởi Thiên Chúa mà thôi.
“Lạy Chúa lòng con còn mãi băn khoăn khắc khoải cho đến khi nào được nghỉ yên trong Chúa” Thánh Augustino đã viết lên cái kinh nghiệm của bản thân Ngài mà cũng là cái cảm nghiệm của mỗi chúng ta.
(ĐGM NVKhảm – Kinh Thánh tuần 71)
ladieubongg
member
REF: 639129
09/16/2012
Chia sẻ đầu tuần:
Con người chỉ vĩ đại khi cầu nguyện Federic Ozanam, nhà hoạt động xã hội nổi tiếng của Giáo Hội Pháp vào cuối thế kỷ 19 đã trải qua một cơn khủng hoảng Đức Tin trầm trọng lúc còn là một sinh viên đại học.
Một hôm, để tìm một chút thanh thản cho tâm hồn, anh bước vào một ngôi thánh đường cổ ở Paris Đứng cuối Nhà Thờ, anh nhìn thấy một bóng đen đang quỳ cầu nguyện cách sốt sắng ở dãy ghế đầu. Đến gần, chàng sinh viên mới nhận ra người đang cầu nguyện ấy không ai khác hơn là nhà bác học Ampère.
Anh đứng lặng lẽ một lúc để theo dõi cử chỉ của nhà bác học. Và khi vừa đứng lên ra khỏi giáo đường, người sinh viên đã theo gót ông về cho đến phòng làm việc của ông.
Thấy chàng thanh niên đang đứng trước cửa phòng với dáng vẻ rụt rè, nhà bác học liền lên tiếng hỏi: “Anh bạn trẻ, anh cần gì đó? Tôi có thể giúp anh giải một bài toán vật lý nào không?”
Chàng thanh niên đáp một cách nhỏ nhẹ: “Thưa Thầy, con là một sinh viên khoa văn chương. Con dốt khoa học lắm, xin phép Thầy cho con hỏi một vấn đề liên quan đến Đức Tin!”
Nhà bác học mỉm cười cách khiêm tốn: “Anh lầm rồi, Đức Tin là môn yếu nhất của tôi. Nhưng nếu được giúp anh điều gì, tôi cũng cảm thấy hân hạnh lắm?”
Chàng sinh viên liền hỏi: “Thưa Thầy, có thể vừa là một bác học vĩ đại, vừa là một tín hữu cầu nguyện bình thường không?” Nhà bác học ngỡ ngàng trước câu hỏi của người sinh viên, và với đôi môi run rẩy đầy cảm xúc, ông trả lời:
“Con ơi, chúng ta chỉ vĩ đại khi chúng ta cầu nguyện mà thôi!”
Louis Pasteur - Nhà bác học thiên tài - Một tâm hồn khiêm tốn và cầu nguyện
Trên tuyến xe lửa đi về Paris, có một thanh niên trẻ ngồi cạnh một cụ già. Chỉ ít phút sau khi đoàn tàu chuyển bánh, cụ rút trong túi áo ra một cỗ tràng hạt và chìm đắm trong cầu nguyện. Người sinh viên quan sát cử chỉ của cụ già với vẻ bực bội.
Sau một hồi lâu, xem chừng không thể chịu nổi, anh ta mạnh dạn lên tiếng: “Thưa Ông, Ông vẫn còn tin vào những chuyện nhảm nhí thế à?”
Cụ già thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, tôi vẫn tin. Còn cậu, cậu không tin sao?” Người thanh niên xấc xược trả lời: “Lúc nhỏ tôi có tin, nhưng bây giờ làm sao tôi có thể tin vào những chuyện nhảm nhí ấy được, bởi vì khoa học đã mở mắt cho tôi. Ông cứ tin tôi đi và hãy học hỏi những khám phá mới của khoa học, rồi Ông sẽ thấy rằng những gì Ông tin từ trước đến nay đều là những chuyện nhảm nhí hết.”
Cụ già nhỏ nhẹ hỏi người sinh viên: “Cậu vừa nói về những khám phá mới của khoa học, liệu cậu có thể giúp tôi hiểu được chúng không?” Người sinh viên nhanh nhẩu trả lời: “Ông cứ cho tôi địa chỉ, tôi sẽ gởi sách vở đến cho ông, rồi ông sẽ say mê đi vào thế giới phong phú của khoa học cho mà xem.”
Cụ già từ từ rút ra trong túi ra một tấm danh thiếp và trao cho người sinh viên. Đọc qua tấm danh thiếp, người sinh viên bỗng xấu hổ đến tái mặt và lặng lẽ rời sang toa khác. Bởi vì trên tấm danh thiếp ấy có ghi: Louis Pasteur, viện nghiên cứu khoa học Paris
-----o0o-----
(st)
ladieubongg
member
REF: 639493
09/21/2012
hôm qua - hôm nay - ngày mai
Hôm qua cất tiếng chào đời
tuổi xanh nở giữa khóc cười vô tư
chân chim lạc chốn nghiêm từ
dùi mài kinh sử, hững hờ áo xiêm
bốn mùa đi lại không tên
giã trang hồng hạnh vui bên sân Trình
Hôm nay đi giữa nhân sinh
dặm trường bóng nhỏ một mình với ta
bao xuân góp nhặt phôi pha
bao mùa lá đổ xót xa chạnh lòng
bao ngày nóng nỗi chờ mong
bao đêm sương tuyết ấm trong mộng hờ
Ngày mai biết đến bao giờ?
Sinh ly tử biệt có chờ đợi ai
sẽ thương tiếc cõi trần này
đã cho ta trọn những ngày buồn, vui.
Ladieubong
ladieubongg
member
REF: 639536
09/22/2012
Blessed Mother Teresa of Calcutta, born Agnes Gonxha Bojaxhiu and commonly known as Mother Teresa of Calcutta, was an Albanian-born Indian Roman Catholic nun. "By blood, I am Albanian. By citizenship, an Indian. By faith, I am a Catholic nun.
Born: August 27, 1910, Skopje
Died: September 5, 1997, Kolkata
Full name: Agnes Gonxha Bojaxhiu
Education: Loreto Abbey, Rathfarnham (1928–1929)
Awards: Nobel Peace Prize, Bharat Ratna, Padma Shri, More
(Mt.10,40)(Mc.9,41)
ladieubongg
member
REF: 639538
09/22/2012
Đời tù đày với Đức Cố Hồng Y- Francis Xavier Nguyễn Văn Thuận - tập 1
- Do chính Ngài kể lại -
--------------
Đời tù đày của Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận - tập 2
ladieubongg
member
REF: 639539
09/22/2012
Đời tù đày của Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận - tập 3
Đời tù đày của Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận - tập 4
Đời tù đày của Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận - tập 5
ladieubongg
member
REF: 639545
09/22/2012
Lời: Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận
Nhạc: LM Đỗ Bá Công
Con Có Một Tổ Quốc
Tiếng chuông ngân trầm
Việt Nam nguyện cầu
Tiếng chuông não nùng
Việt Nam buồn thảm
Tiếng chuông vang lừng
Việt Nam khởi hoàn
Tiếng chuông thanh thoát
Việt Nam hy vọng
Con có một tổ quốc Nước Việt Nam
Quê hương yêu quí ngàn đời
Con hãnh diện, con vui sướng
Con yêu non sông gấm vóc
Con yêu lịch sử vẻ vang
Con yêu đồng bào cần mẫn
Con yêu chiến sĩ hào hùng
Sông cuồn cuộn máu chảy cuộn hơn
Núi cao cao xương chất cao hơn
Đất tuy hẹp nhưng chí lớn
Nước tuy nhỏ nhưng danh vang
Con phục vụ hết tâm hồn
Con trung thành hết nhiệt huyết
Con bảo vệ bằng xương máu
Con xây dựng bằng tim óc
Vui niềm vui của đồng bào
Buồn nỗi buồn của Dân Tộc
Một Nước Việt Nam
Một Dân Tộc Việt Nam
Một Tâm Hồn Việt Nam
Một văn hóa Việt Nam
Một Truyền Thống Việt Nam
Là người Công Giáo Việt Nam
Con phải yêu Tổ Quốc gấp bội
Chúa dạy con, Hội Thánh bảo con
Cha mong giòng máu ái quốc
Sôi trào trong huyết quản con
ladieubongg
member
REF: 639588
09/22/2012
VỊ MỤC TỬ CỦA NIỀM HY VỌNG
Hà Minh Thảo9/15/2012 VietCatholic News
Trọng kính Đức Hồng y, Tôi tớ Chúa,
Chúa nhật ngày 16.09.2012, người Công giáo chúng con kỷ niệm 10 năm ngày Thiên Chúa gọi Cha ra khỏi thế gian. Trong những ngày này, những Thánh Lễ được dâng khắp thế giới để tưởng niệm. Phần con, con xin suy niệm về Cha như một Mục Tử của niềm Hy Vọng.
1. Hy vọng cho Giáo phận Huế. Cha nhận sứ nhiệm Mục Tử, một Đức Kitô thứ hai, bởi sự đặt tay truyền Chức Thánh Linh mục của Đức cha Jean Baptiste Urrutia (Thi) M.E.P, Giám mục tông tòa Huế, ngày 11.06.1953, tại Nhà thờ Chánh tòa Phủ Cam. Cha là niềm hy vọng cho Giáo hội địa phương trong tiến trình thay thế các Linh mục người Pháp đang lần lượt hồi hương.
Nhiệm sở đầu tiên của Cha là Phó xứ Tam Tòa (Đồng Hới, Quảng Bình), một giáo xứ quan trọng của Giáo phận, phụ giúp Cha Đôminicô Hoàng Văn Tâm để phục vụ giáo dân. Cha Sở đã dành nhiều thời giờ để hướng dẫn Cha về sứ vụ mục tử, tình hình giáo xứ… Nhưng, một tháng sau, Cha Sở thấy sức khỏe Cha yếu dần mà Cha vẫn cố gắng, cho đến khi Cha ho ra máu. Bác sĩ khám thấy Cha có triệu chứng bệnh lao. Tháng 12.1953, Cha nhập Bệnh viện Saint Paul (Sàigòn) và, sau đó, vào được điều trị tại Quân y viện Pháp Grall. Các bác sĩ Pháp nói với Cha họ có phương tiện để giải phẩu, nhưng Cha không thể hồi phục như trước. Cha cám ơn ‘tin tốt’ đó và tiếp tục cầu nguyện và chờ xe đưa vào phòng mổ… Một bác sĩ đề nghị chụp x-ray phổi trước khi gây mê. Kết quả cho thấy ‘khỏi giải phẩu vì không còn thấy dấu bệnh lao ở cả hai phổi’. Phép lạ ?
Trở về Huế, Cha được cử làm Cha Phó cho Cha Richard Barbon (Triết) tại Giáo xứ Phanxicô Xavie, với nhiệm vụ chuyển Giáo xứ này gồm người Pháp sang cho người Việt, khi quân nhân và công chức Pháp hồi hương vì Pháp trả độc lập cho Việt-Nam theo yêu cầu của Thủ tướng Ngô đình Diệm. Đồng thời, Cha còn được cử kiêm nhiệm Tuyên úy Trường Bình Linh, Bệnh viện trung ương Huế và Lao xá Thừa Thiên.
Năm 1956, Cha được gởi du học tại Đại học Giáo hoàng Urbania và tốt nghiệp ưu hạng Tiến sĩ Giáo luật với luận án : ‘Studium comparativum de organisatione capellanorum militum in mondo’.
2. Hy vọng cho Giáo hội Quê Nhà. Trở về Giáo phận nhà, Đức cha Urrutia nói với Cha rằng Người gởi Cha đi Rôma với chủ đích : ‘Giáo hội Việt Nam cần nhiều Mục tử mới, và Cha sẽ là một trong những Vị đó. Đừng khiêm nhượng… Cha phải chuẩn bị để lãnh đạo. Do đó, Cha cần phải hành động, cầu nguyện… và cộng tác với Giám mục của mình. Bước đầu, Cha sẽ dạy tại Tiểu Chủng viện Phú Xuân trong một thời gian. Trong tương lai, có thể tiên đoán Cha sẽ trở thành Bề trên nơi đó.
Ngày 13.04.1967, Cha được Đức Thánh Cha Phaolô VI bổ nhiệm làm Giám mục Giáo phận Nha Trang khi 39 tuổi, tiếp sứ vụ Đức cha Paul Raymond Piquet, MEP. Ngày 24.06.1967, Lễ Thánh Gioan Tẩy Giả, Cha thụ phong Thánh Chức Đức cha bởi Đức Tổng Giám mục Angelo Palmas, Khâm sứ Tòa Thánh tại Việt-Nam, Lào và Campuchia, chủ phong với hai Đức Tổng Giám mục Philipphê Nguyễn kim Điền và Gioan Baotixita Urrutia phụ phong. Thánh Lễ tấn phong đã được cử hành trang nghiêm tại khuôn viên Tiểu Chủng viện Hoan Thiện, Cha đã chọn khẩu hiệu ‘Vui Mừng và Hy Vọng’ (Gaudium et Spes), tên Hiến chế Mục vụ của Công Đồng Vatican II. Ngày 10.07.1967, Cha đã nhận nhiệm vụ Giám mục Giáo phận Nha Trang.
Chọn ‘Vui Mừng và Hy Vọng’ Cha không chỉ nói lên niềm tin yêu, hy vọng của Cha đối với Mẹ Giáo hội mà còn cho thấy tâm hồn thanh thoát, tươi trẻ, hoà bình, vị tha và hướng thượng, đã được diễn tả trong suốt cuộc đời sứ vụ mục tử của Cha. Cha luôn có niềm vui và hy vọng trong mọi chuyện xảy ra đến Cha, nhưng cũng vì Cha muốn nói lên rằng: Cha thấy giáo huấn của Vatican II chứng tỏ Giáo hội đang trên đường tiến về một sự Đoàn Kết tối hậu, đó chính là vui mừng và hy vọng cho toàn thể nhân loại.
Noi gương Đức Kitô, Cha sống niềm hy vọng trong mọi hoàn cảnh. Khi làm Giám mục ở Nha Trang với những thành công rực rỡ. Khi đến Sài Gòn không được làm việc gì. Những ngày cô đơn đen tối trong trại cải tạo. Những lúc mệt mỏi vì chiến đấu với cơn bệnh hiểm nghèo. Khi vinh quang lên đến tuyệt đỉnh. Khi bị hiểu lầm vu oan. Không lúc nào Cha đánh mất niềm hy vọng.
Noi gương Đức Kitô, Cha đi gieo niềm hy vọng khắp nơi. Đi đến đâu Cha gieo niềm hy vọng đến đó. Gặp ai Cha truyền niềm hy vọng cho người ấy. Chứa chan niềm hy vọng nên Cha luôn tỏa ra niềm vui, niềm lạc quan yêu đời và làm cho bầu khí chung quanh Cha luôn vui tươi đáng mến. Trong phòng biệt giam, Cha vẫn nghĩ ra chuyện vui. Trên giường bệnh, Cha vẫn kể chuyện vui cho mọi người cười thỏa thích. Không hoàn cảnh nào có thể ngăn cản Cha tung gieo niềm hy vọng.
Noi gương Đức Kitô, Cha đem niềm hy vọng đến cho mọi người. Cha dễ dàng đón nhận người thân cũng như người xa lạ. Cha sẵn sàng cộng tác với người đồng ý cũng như những người bất đồng ý kiến. Cha yêu thương bạn hữu cũng như những người thù ghét Cha. Cha làm cho những bạn tù và cả cai tù cũng có cảm tình. Tất cả những ai sống gần Cha đều được cảm hóa. Vì ở bên Cha, mọi người thấy phẩm giá mình được tôn trọng, khả năng con người được phát huy.
(Đây là những ý tưởng xin mượn của Đức cha Giuse Ngô Quang Kiệt trong bài giảng ngày 16.09.2005)
ladieubongg
member
REF: 639589
09/22/2012
(tt)
Thi hành sứ nhiệm Giám mục, Cha đã viết những Thư luân lưu có giá trị vượt thời gian và không gian cho mọi người công giáo Việt-Nam.
a./ Ngày 19.03.1968, Lễ kính Thánh Giuse, Cha đã khẩn thiết kêu gọi qua Thư luân lưu đầu tiên ‘Tỉnh Thức và Cầu Nguyện’:
- Tỉnh thức để nhận định, để hành động với trí óc, với sức lực của chúng ta: ‘Là công dân của nước Trời, người công giáo không quên mình cũng là công dân của nước trần thế. Phải quan tâm về cộng đồng chánh trị. Thái độ thoái thác, ỷ lại, dửng dưng ích kỷ trong giai đoạn nầy là đắc tội với Chúa và Tổ Quốc. Bức thông cáo Hội Đồng Giám Mục trong dịp Tết dể nhắc anh chị em điều đó.’
- Cầu nguyện để có Ơn Chúa giúp ta tự cứu thoát.
Chúa muốn cho ta thấy lời cầu nguyện qua trọng chừng nào và lịch sử Hội Thánh cũng chứng minh điều ấy:
- Hội Thánh sinh ra bởi lời cầu nguyện,
- Hội Thánh thắng thù địch bằng lời cầu nguyện,
- Hội Thánh sống nhờ lời cầu nguyện.
b./ Nhân dịp Năm Đức Tin sẽ bắt đầu từ 11.10.2012 đến 24.11.2013, đây là cơ hội tốt để nhắc lại Thư luân lưu ‘Vững mạnh trong Đức Tin? Tiến lên trong An Bình’, được Cha ban hành năm 1969 là năm Cha tuyên bố Năm Đức Tin của Giáo phận. Đó là đường lối xây dựng và củng cố, phát triển một nền Hòa bình chân chính, trường cửu theo quan niệm Công giáo :
« … Tỉnh thức trong bổn phận công dân, vì lúc này hơn bao giờ cả, người Công giáo phải theo ánh sáng của Công Đồng Vatican II, phải bỏ quan niệm chia đôi đời sống xã hội mà Công Đồng cho là sự sai lầm tai hại nhất của thời đại ta.
Tôi đã kêu gọi anh em cầu nguyện, chính vì thiếu cầu nguyện mà Giáo Sĩ, Tu Sĩ, Giáo Dân ngày nay gặp bao nhiêu khủng hoảng, bao nhiêu khó khăn. Thiếu cầu nguyện ta không biết chính bản thân ta nữa, ta sống ta phản ứng theo tinh thần thế tục… »
Trong phần ‘Tiến Lên Trong An Bình’, Cha xác định: « Người Công giáo yêu chuộng Hòa bình, nhưng người Công giáo không yêu chuộng Hòa Bình cách thơ ngây, quá lạc quan. Người Công giáo rất thận trọng. Hòa bình theo quan niệm Công giáo:
- Hòa bình không có nghĩa là không chiến tranh.
- Hòa bình không phải là thế quân bình giữa hai lực lượng đối lập.
- Hòa bình chân chính không phải là Hòa bình chiến lược.
- Hòa bình là con đường duy nhất đi đến tiến bộ nhân loại.
- Hòa bình phải được xây dựng trên nền tảng Chân lý, Công bằng, Tự do và Bác ái. »
c./ Nhân ngày Quốc tế Hòa bình 01.01.1970, Cha đã công bố Thư luân lưu ‘Công Lý và Hòa Bình’ với lời mở đầu:
« Công lý và Hòa bình là hai danh từ mà anh chị em đều cảm thấy cao đẹp mọi dân tộc đều khao khát.
Công lý và Hòa bình là hai danh từ mà mấy tháng nay đã khiến cho nhiều người bỡ ngỡ, vì nó đưa ra một đường lối mới, nó trình bày một chủ trương, một cơ cấu mà anh chị em chưa quen thuộc.
Để đáp lại thiện chí của anh chị em mong muốn hiểu biết rõ ràng hầu cùng ưu tư, cùng khắc khoải, cùng cầu nguyện và hành động với Hội Thánh, tôi xin nhắc lại đây: con đường tiến của Hội Thánh trong lịch sử, nguyện vọng của Cộng Đồng Vatican II, sự thành hình, mục đích và hoạt động của Công lý và Hòa bình. »
d./ Vượt ranh giới Giáo phận và biên cương Tổ Quốc, Cha đã thuyết trình đề tài ‘Các vấn đề chánh trị tại Á châu và những giải pháp liên hệ’ tại Hội nghị Giám mục Á châu họp ở Manila (Phi luật tân), ngày 24.11.1970. Trong đó, Cha lưu ý cử tọa: « Á châu là một lục địa vừa rộng lớn nhất vừa đông dân cư nhất trên thế giới. Những vấn đề nhiều biến tính và phức tạp của Á châu cũng là những vấn đề của toàn thể nhân loại. »
Thưa Cha, đây có phải là sự quan phòng của Thiên Chúa để chuẩn bị cho Cha, vị Mục tử người Việt, trong chức vụ tương lai tại Giáo triều Rôma ?
ladieubongg
member
REF: 639591
09/22/2012
(tt)
3. Hy vọng trong thử thách. Ngày 24.04.1975, Cha được Đức Thánh Cha Phaolô VI bổ nhiệm làm Tổng Giám mục hiệu tòa Vadesi, Tổng Giám mục phó Tổng Giáo phận Sàigòn với quyền kế vị.
Thưa Cha, Cha quyết định đi vào Sàigòn, noi gương Đức Kitô đã phải đi Giêrusalem, dù Cha có thể tiên đoán những gì mình sẽ phải gặp tại đó như Cha viết trong ‘Năm chiếc bánh và hai con cá’ : « Giờ đây, tôi phải đi vào Sàigòn lập tức, theo lệnh Đức Phaolô VI bổ nhiệm… Đêm ấy 07.05.1975, khi tôi ghi âm những lời tạm biệt Giáo phận Nha trang, tôi đã khóc nhiều, đó là một lần độc nhất tôi đã khóc nhiều, đó là một lần độc nhất tôi đã khóc thổn thức trong tám năm ở Nha Trang - vì thương nhớ. Nhưng tâm hồn tôi rất bình an, vì tôi vâng lời Đức Thánh Cha. Tiếp đến là gian khổ, thử thách tại Sàigòn… »
Từ ngày 08.05.1975, nhóm 14 Linh mục do Trương bá Cần và Huỳnh công Minh đứng đầu đã gởi một kiến nghị đến Đức Tổng Giám mục Nguyễn văn Bình bày tỏ mối quan tâm lo ngại về việc thuyên chuyển Cha về Sài-gòn trong tình thế hiện nay sẽ không thuận lợi cho Giáo hội tại Việt-Nam.
Trong phiên họp ngày 27.06.1975, tại Dinh Độc lập, kéo dài từ 15 đến 19 giờ, Cha đã đối diện với ba Cán bộ cao cấp của Ủy Ban Quân Quản cùng các Linh mục và giáo dân tự nhận là ‘Công giáo yêu nước’. Đối với Chính quyền Cộng sản, sự thuyên chuyển độ một tuần trước khi họ tiếp thu Sàigòn vào ngày 30.04.1975, là bằng cớ âm mưu giữa Vatican và các Đế Quốc. Để trả lời sự cáo buộc đó, Cha chỉ xác nhận sự vâng lời của Cha đối với Bài Sai của Đức Thánh Cha. Cha cũng bác bỏ lời cáo gian có âm mưu nói trên.
Chiều 15.08.1975, Ủy ban Quân quản mở cuộc họp tại Nhà hát Thành phố để cáo buộc ‘sau lưng’ Cha. Khoảng 350 giáo sĩ, tu sĩ được mời buộc phải nghe. Ủy ban muốn ngừa tránh mọi phản ứng của người dân đối với vụ bắt Cha.
Trước đó, Đức Tổng Giám mục Nguyễn văn Bình và Cha được đưa đến Dinh Độc Lập lúc 14 giờ. Tại đó, khi đi qua hành lang để đến phòng họp, Đức cha Bình đi trước, Cha đi sau. Lúc đó, một tên công an chận Cha lại và nói: ‘Anh đi lối này’, rồi lôi Cha đi mất luôn. Khoảng 30 phút sau, chỉ thấy tướng Trà nói chuyện vu vơ, Đức cha Bình hỏi : - Thưa Thượng Tướng, còn chuyện gì cần nữa không?
Tướng Trà trả lời:
- Thôi! Cụ ra về được rồi.
- Đức cha phó của tôi đâu mời ngài cùng về.
- Như cụ thấy, chế độ này là chế độ Cộng sản. Tên Thuận là dòng dõi Ngô Đình Diệm, chúng nó chống Cách Mạng từ trong trứng chống ra, nên không thể để nó ở đây được.
Sau đó, Cha bị bắt và đem đi trên một xe hơi có hai công an đi kèm và cuộc phiêu lưu của Cha bắt đầu… Trong cuộc hành trình, Cha biết mình đang mất tất cả. Cha ra đi với chiếc áo chùng thâm trong túi có một cỗ tràng hạt. Cha chỉ còn biết phó thác cho Chúa Quan Phòng. Nhưng giữa bao lo âu ấy, Cha vẫn thấy có một niềm vui lớn: ‘Hôm nay là lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời...’ và Chúa yêu cầu Cha hãy trở về với điều cốt yếu.
Ngày 21.11.1988, Cha được rời nhà tù nhưng và bị quản chế tại Hà Nội. Trong thời gian 13 năm tù không bản án, bắt chước Thánh Phaolô, Cha đã viết thư cho các giáo đoàn về kinh nghiệm sống Đức Tin, Mục vụ, Tu đức. Đó là ba tập sách: ‘Đường hy vọng’ (1975), ‘Đường hy vọng dưới ánh sáng Lời Chúa và Cộng Đồng Vatican II’ (1979) và ‘Những người lữ hành trên Đường Hy Vọng’ (1980).
Năm 1989, các Giám mục Quê hương hy vọng trao cho Cha trách vụ Chủ tịch hay Tổng thư ký Hội đồng Giám mục trong kỳ Đại hội thường niên dự trù diễn ra vào cuối năm. Tuy nhiên, lúc đó, Cha bệnh nặng phải đưa vào điều trị tại Sài-Gòn. Bộ Nội vụ gởi ông Nguyễn tư Hà vào bệnh viện gặp Cha và yêu cầu Cha từ chối bất cứ chức vụ nào. Cha trả lời Cha không kiểm soát sự chỉ định của Hội đồng và nếu được cử, Cha không thể từ chối. Ông Hà đã đến phiên họp của các Giám mục và thông báo rằng chánh phủ không muốn thấy Cha được bầu vào một chức vụ nào trong Hội đồng. Khi Hội đồng Giám mục nhóm Đại hội, Cha phải chịu giải phẫu, nên không thể đến họp và các Giám mục không bầu cho Cha được.
Thưa Cha, tối ngày 12.09.1998, tại Strasbourg, trong lúc nói chuyện thân mật với vài anh em Phong trào Giáo dân hải ngoại chúng con, Cha có nói khi có lời mời của một Hội đồng Giám mục thì Cha không thể từ chối để trả lời việc chúng con mời Cha nói chuyện với Giới trẻ tại Đại học Hè năm sau. Điều đó, cho phép con suy luận là Hội đồng Giám mục một quốc gia rất được tôn trọng bởi Giáo triều và ‘đáng ngại’ tại các nước có chế độ độc tài.
ladieubongg
member
REF: 639593
09/22/2012
(tt) 4. Hy vọng khi phục vụ tại Giáo Triều. Năm 1989, Cha được phép qua Roma chữa bệnh. Nhà nước Việt-Nam đã không cho Cha trở lại Quê Hương, sau khi các chế độ cộng sản tại các quốc gia Đông Âu lần lượt tan rả.
Ngày 09.04.1994, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II bổ nhiệm Đức Cha làm Phó chủ tịch Hội đồng giáo hoàng Công Lý và Hòa Bình. Tiếp đến, ngày 24.06.1998, Đức Cha được bổ nhiệm làm Chủ tịch Hội đồng Giáo Hoàng về Công lý và Hòa bình, tiếp nối Đức Hồng Y Roger Etchegaray.
Trong Nhà Nguyện Mẹ Đấng Cứu Thế, từ chiều ngày 12 đến 18.03.2000, Cha đã giảng tĩnh tâm cho Đức Giáo Hoàng và các thành viên Giáo Triều Rôma. Những bài giảng của Cha được in thành sách ‘Chứng nhân Hy vọng’. Con đã mời nhiều chủng sinh và tu sĩ đọc sách này. Các vị này đều cho con biết là họ chú trọng nhất là ‘Bài suy niệm thứ 5 : Chọn Thiên Chúa chứ không phải những việc của Thiên Chúa’.
Nền tảng đời sống Kitô : « Trong 9 năm biệt giam cơ cực, có lúc tôi bị giam trong một xà lim không có cửa sổ. Có khi đèn điện bật sáng từ ngày này qua ngày nọ. Có lúc lại ở trong bóng tối từ tuần này qua tuần khác. Tôi cảm thấy bị ngộp vì nóng bức và hơi ẩm. Tôi sắp bị điên lên. Lúc bấy giờ tôi là một giám mục trẻ, với 8 năm kinh nghiệm mục vụ. Tôi không thể ngủ nổi. Tôi bị dằn vặt bởi ý nghĩ phải bỏ giáo phận, phải bỏ dở những công việc của Chúa. Tôi cảm thấy một sự phẩn uất nổi lên trong tôi.
Một đêm kia, từ trong thâm tâm có một tiếng nói với tôi: ‘Tại sao con day dứt như thế? Con phải phân biệt giữa Thiên Chúa và các công việc của Chúa. Tất cả những gì ngươi đã làm và muốn tiếp tục làm, như các cuộc viếng thăm mục vụ, đào tạo chủng sinh, tu sĩ nam nữ, giáo dân, giới trẻ, xây trường học, các cư xá sinh viên, cứ điểm truyền giáo… đều là việc rất tốt và đúng là công việc của Chúa nhưng không phải là chính Thiên Chúa! Nếu Chúa muốn con rời bỏ tất cả những việc đó. Hãy bỏ ngay, và hãy tín thác nơi Ngài! Thiên Chúa sẽ giao việc của con cho người khác có khả năng hơn con. Con phải chọn Chúa, chứ không phải những công việc của Chúa!’
Ánh sáng ấy đã mang lại cho tôi một niềm an bình mới mẻ làm thay đổi hoàn toàn cách suy tư của tôi và đã giúp tôi vượt thắng những khoảnh khắc hầu như không thể chịu nổi về phương diện thể lý. Từ đó, một sự an lành tràn ngập tâm hồn tôi và lưu lại trong tôi suốt 13 năm tù đày. Tôi cảm thấy sự yếu đuối của con người mình, nhưng tôi luôn nhắc lại điều đã quyết định khi phải đối diện với nghịch cảnh. Nhờ thế tôi không bao giờ mất sự bình an.
Chọn Chúa, chứ không phải chọn những công việc của Chúa. Đó chính là nền tảng đời sống Kitô trong mọi thời đại. Và đồng thời đó cũng là câu trả lời đích thực nhất cho thế giới ngày nay. Đó cũng là con đường để thực hiện những dự định của Chúa Cha đối với chúng ta, đối với Giáo Hội và nhân loại ngày nay. »
ladieubongg
member
REF: 639596
09/22/2012
(tt)
Phần con, con lưu ý đến : ‘Bài suy niệm thứ 1 : Gia phả Đức Kitô’ : « Thánh sử Tin Mừng Marco mở đầu chứng từ về Đức Giêsu Con Thiên Chúa với những lời sau đây: ‘Gia phả Đức Giêsu Kitô, Con Vua Đavít, Con của Abraham…’ (Mt 1,1).
Chọn gia phả này làm đề tài cho bài suy niệm dẫn nhập chắc gây nhiều ngạc nhiên.
Khi đọc đoạn Tin Mừng này trong phụng vụ, nhiều khi chúng ta cảm thấy hơi khó chịu. Có người trong chúng ta coi việc đọc một đoạn văn như vậy thật vô nghĩa, cứ lập đi lập lại cách nhàm chán. Có kẻ đọc vội vã, khiến cho các tín hữu chẳng hiểu gì; lại có người cắt ngắn, bỏ đi một số đoạn.
Đối với chúng tôi, những người Á châu, đặc biệt là đối với tôi là một người Việt Nam, việc tưởng nhớ các tiền nhân có một giá trị lớn lao. Theo văn hóa Việt Nam, trong niềm hiếu kính, chúng tôi vẫn giữ một cuốn gia phả của gia tộc trên bàn thờ trong gia đình. Chính tôi cũng biết đọc tên của 15 thế hệ các tổ tiên của tôi, từ năm 1698, khi gia tộc tôi được lãnh nhận Phép Thánh Tẩy. Qua gia phả, chúng ta thấy rằng mình thuộc về một lịch sử rộng lớn hơn. Và chúng ta ý thức rõ hơn ý nghĩa lịch sử của mình.
Thưa Cha, qua 15 thế hệ các tổ tiên của Cha, con xác tín đã có không ít những Đấng đã chọn cái chết để chứng minh Đức Tin ‘chọn Chúa, chứ không phải những công việc của Chúa’ và biết bao Vị đã suốt đời phục vụ cho Quê hương và Dân Tộc Việt Nam.
Cha không những là một tấm gương sáng ngời về đời sống Kitô hữu mà còn là một công dân nhiệt thành yêu Tổ Quốc được thể hiện qua lời Cha đã căn dặn chúng con:
… Là người Công giáo Việt Nam
Con phải yêu Tổ quốc gấp bội.
Chúa dạy con, Hội thánh bảo con,
Cha mong giòng máu ái quốc,
Sôi trào trong huyết quản con…
5. Hy vọng cho tương lai. Những tin tức thời sự về kinh tế, chánh trị, xã hội và tôn giáo Việt Nam thật đáng quan ngại còn hơn những điều mà Ủy ban Công lý và Hòa bình Hội đồng Giám mục Việt Nam đã cho phổ biến trong bản ‘Nhận định về một số tình hình tại Việt Nam hiện nay’ ngày 15.05.2012.
Cha đã dạy : « Tôi không chờ đợi. Tôi sống phút hiện tại và làm cho nó đầy yêu thương. Trong Phúc âm, các Tông đồ muốn chọn con đường dễ nhất, khỏe nhất: ‘Xin Thầy cho dân chúng về, để họ mua thức ăn’...Nhưng Chúa Giêsu muốn hành động trong phút hiện tại: ‘Chính các con hãy cho họ ăn đi’ (Lc 9, 1). Trên thánh giá, khi người ăn trộm thưa với Chúa Giêsu: ‘Thưa Ngài, khi về thiên đàng xin Ngài nhớ đến tôi’. Chúa Giêsu đáp: ‘Hôm nay con sẽ ở cùng Ta trên nước thiên đàng’ (Lc 23, 42-43). Trong tiếng ‘hôm nay’ của Chúa Giêsu, tôi cảm thấy tất cả sự tha thứ, tất cả tình thương của Ngài ».
Hy vọng mọi người trong chúng con ý thức Sự Thật đó vì Chúa dạy ‘Các ông sẽ biết sự thật và sự thật sẽ giải phóng các ông’ (Gioan 8 :32).
Hà Minh Thảo
ladieubongg
member
REF: 639658
09/23/2012
Chia sẻ đầu tuần:
Vị tha chính là Hạnh Phúc
Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga Tình yêu: Sòng phẳng, Ích kỷ và Vị tha. Cả ba đều mang theo mình hai gói đồ: Nhận và Cho, nhưng độ nặng nhẹ khác nhau:
Sòng phẳng: Cho = Nhận
Ích kỷ: Cho < Nhận
Vị tha: Cho > Nhận
Trong lúc rỗi rãi ba người tán gẫu về hành lý của mình. Sòng phẳng lên tiếng:
- Tôi thấy hành lý của các anh lệch lạc, thật khó mang theo. Còn tôi luôn cân đối Cho và Nhận nên mang đi dễ dàng.
- Anh làm thế nào cho cân được? Ích kỷ hỏi.
- Thì tôi phải tính chớ. Tôi chỉ cho đi khi tôi chắc có thể nhận về một lượng tương đương. Cho không hay nhận không của ai cái gì, tôi đều không thích. Tính tôi là vậy, không muốn mắc nợ hay mang ơn.
Ích kỷ:
- Anh nói nghe như thể đi mua hàng vậy: Tiền nhiều mua được nhiều, tiền ít mua được ít, không tiền không mua. Nhưng tình cảm đâu thể đong đếm theo cách đó.
Sòng phẳng cười phá lên, rung cả hai vai. Ích kỷ ngạc nhiên:
- Tôi nói vậy không đúng à?
- Quá đúng là khác. Tôi chỉ buồn cười là trông 2 gói hành lý của anh bên Cho thì nhẹ bên Nhận thì nặng, vậy mà anh cũng nói được câu đó.
Ích kỷ nhìn lại 2 gói đồ của mình, gật đầu. Sòng phẳng thoáng bâng khuâng:
- Không phải lúc nào tôi cũng sòng phẳng cả đâu. Có những người cho tôi nhiều mà tôi không cho lại được là mấy. Ví như tình yêu cha mẹ cho tôi gần như vô hạn, chẳng kể tôi có đáp lại hay không. Vậy là tôi Nhận nhiều hơn Cho. Với con cái thì tôi Cho chúng nhiều hơn Nhận về. Cũng nhờ có sự bù trừ như vậy mà 2 gánh hành lý của tôi thường cân nhau.
Ích kỷ tán thành:
- Tôi thấy kiểu hành lý của anh giờ đang thịnh hành. Nhiều người thích sòng phẳng cả trong tình yêu theo kiểu: “Ông rút chân giò, bà thò chai rượu”.
Sòng phẳng trầm ngâm:
- Ðôi khi tôi cũng không thích sống thế này đâu. Luôn phải tính toán nhiều - ít, luôn phải dừng gánh để sẻ từ bên này sang bên kia. Tôi thấy mệt mỏi và nhiều lúc trống rỗng, vô cảm.
Ích kỷ:
- Tôi cũng giống anh, luôn phải so đo tính toán. Nhưng tôi phải tính sao cho Nhận về mình nhiều hơn. Tôi chỉ thích nghĩ cho mình thôi mà.
- Nhận nhiều như thế anh có hài lòng không? Sòng phẳng hỏi.
- Chả mấy khi tôi vừa lòng. Tôi luôn canh cánh trong lòng: Mình có bị mất mát gì không? Cho như thế có nhiều quá không?
- Anh có người yêu không?
- Có chứ. Tôi rất yêu người yêu tôi là đằng khác. Nhưng tôi luôn lo sợ. Tôi sợ mình cho nhiều quá lỡ tình yêu bỏ tôi đi thì tôi chẳng được gì. Tôi không muốn nhận về tay trắng. Ðó là nỗi ám ảnh của tôi.
Tàu qua cầu vượt sông Âu Lo. Tiếng xình xịch của đầu máy át lời tâm sự của Ích kỷ. Qua khỏi cầu, tiếng ồn dịu lại, Ích kỷ và Sòng phẳng lúc này mới nhớ tới người bạn đồng hành thứ ba. Vị tha nãy giờ vẫn yên lặng lắng nghe. Khi thấy hai bạn hướng mắt về mình mới khẽ khàng cất lời:
- Hai anh đều có lý lẽ của mình. Lập luận của anh Sòng phẳng thuần túy là của bộ óc, không có mấy liên hệ đến trái tim. Chính vì vậy anh luôn thấy căng thẳng, mỏi mệt và đôi khi trống rỗng. Còn anh Ích kỷ yêu ghét rõ ràng, nhưng tình yêu của anh là “vì mình, cho mình”. Bởi yêu mình quá mà anh thường trực lo sợ. Tôi nói vậy có phải không hai anh?
Ích kỷ và Sòng phẳng đang mải nghĩ ngợi nên không trả lời. Vị tha nói thêm:
- Anh Sòng phẳng nói đúng: Hành lý của tôi không cân - Cho nhiều hơn Nhận. Ấy là vì tình cảm xuất phát tự đáy lòng thì rất chân thành và giản dị. Nó thấy rằng Cho là lẽ tự nhiên, không gì vui bằng làm cho người mình thương yêu được hạnh phúc. Niềm vui khi dâng tặng làm vơi gánh nặng của tôi, cho tôi sự thanh thản, đủ đầy.
- Ðủ đầy? Sòng phẳng và Ích kỷ cũng thốt lên. Cho là mất chứ, cho nhiều thì phải còn ít đi mới phải.
Vị tha mỉm cười:
- Ðấy là về mặt vật chất, là quy luật trong Toán học thôi. Quy luật của tình yêu thì khác. Lát nữa đến nơi, tôi sẽ chỉ cho các anh.
Ích kỷ và Sòng phẳng nhìn gánh hành lý của Vị tha, lại nhìn hành lý của mình, lòng chưa hết băn khoăn. Cũng vừa lúc tàu đến ga Tình yêu. Tàu chạy chậm dần, chậm dần rồi dừng hẳn.
Ngước nhìn vào sân ga, Sòng phẳng và Ích kỷ đều trông thấy dòng chữ có nội dung Vị tha vừa nhắc đến. Hai người rất đỗi ngạc nhiên vì họ đi trên chuyến tàu nhiều lần, đến ga Tình yêu đã nhiều mà chưa bao giờ thấy hàng chữ đó. Thực ra quy luật của Tình yêu luôn có ở đó, nhưng chỉ những ai có trái tim nhạy cảm mới thấy và thấu hiểu.
Bạn thân mến, tôi sẽ không nói hàng chữ trên sân ga Tình yêu nói gì vì tôi chắc bạn cũng đoán ra được. Ðể kết thúc câu chuyện, tôi chỉ xin tiết lộ về những người sẽ đón 3 hành khách của chúng ta cùng hành lý Cho và Nhận của mỗi người: Ðón Sòng phẳng là Khô khan, Ích kỷ sánh đôi cùng Bất an và người đón đợi Vị tha chính là Hạnh phúc.
(st)
Tôi muốn
Tôi muốn viết lên lời thiết tha
Mong ai đừng cứ mãi bôn ba
Quanh ta bao kẻ cô đơn lắm
Chia sẻ tình thương mến đậm đà
Bác ái đâu xa….ngay ở nhà
Ông bà cha mẹ chị em ta
Người thân bên cạnh luôn gần gũi
Nắng héo mưa sầu vẫn thiết tha
Người ở bên ta đâu có xa
Vợ chồng bà Tám dưới khu Ba
Chị Hoa, năm đứa con nheo nhóc
Thằng bé bên nhà chẳng mẹ cha….
Đừng thấy có người thua kém ta
Huênh hoang lên mặt thói ba hoa
Lên voi xuống chó - đời dâu bể
Lẩn quẩn có ngày sẽ đến ta.
Tôi muốn lau khô giọt lệ nhòa
Đường khuya ai đứng khóc đêm qua
Những ngày mưa gió bao hờn tủi
Đời chẳng xót thương phận lỡ làng
Tôi muốn hóa nên sợi nắng vàng
Muốn làm mưa mát tưới đồng hoang
Muốn làm cánh én đem xuân thắm
Tô điểm vườn xưa đã héo tàn
Ladieubong
ladieubongg
member
REF: 639935
09/27/2012
Những người nghèo là những kẻ thiếu thốn trên bình diện vật chất và tinh thần,
Những người nghèo là những kẻ đói ăn và khát uống,
Những người nghèo là những kẻ cần đến áo mặc,
Những người nghèo là những kẻ không nhà cửa và không nơi nương tựa,
Những người nghèo là những kẻ đau yếu bệnh hoạn,
Những người nghèo là những kẻ mang lấy khuyết tật thể xác và tinh thần,
Những người nghèo là những kẻ già cả,
Những người nghèo là những kẻ bị tù tội,
Những người nghèo là những kẻ cô đơn,
Những người nghèo là những kẻ dốt nát và sống nghi nan,
Những người nghèo là những kẻ đang đau khổ,
Những người nghèo là những kẻ thiếu sự trợ giúp,
Những người nghèo là những kẻ bị bách hại,
Những người nghèo là những nạn nhân của sự bất công,
Những người nghèo là những kẻ không được giáo dục,
Những người nghèo là những kẻ hay nóng giận,
Những người nghèo là những kẻ phạm tội và ăn nói chua cay,
Những ngưởi nghèo là những kẻ làm điều xấu gây thiệt hại cho chúng ta,
Những người nghèo là những kẻ không được ai yêu thương, những người cùng đinh thấp hèn nhất trong xã hội.
Những người nghèo, cách nầy hay cách khác, là chính chúng ta.
Mẹ Têrêsa Calcutta
Tình Là Như Thế / Tam Ca Áo Trắng
ladieubongg
member
REF: 640021
09/28/2012
Tiếng lòng
Trong bóng đêm cuộc đời
Em là que diêm nhỏ
Trong sa mạc nắng đỏ
Em là hạt mưa lành
Em mang hy vọng xanh
Xua bóng mây u ám
Giữa vùng trời sầu thảm
Niềm tin lạc thiên thu
Em mang những lời ru
Vào giấc ngủ muộn phiền
Xuôi theo vầng nhật nguyệt
Với ước vọng nguyên trinh
Đem ánh sáng Thần Linh
Gieo rắc những ân tình
Trong u mê hay tỉnh
Trong vô tình mênh mông
Trên những phím tơ đồng
Em dệt từng cung điệu
Ôi bàn tay kỳ diệu
Gieo tiếng nhạc yêu thương
LDB
Hãy thắp sáng lên
ladieubongg
member
REF: 640091
09/29/2012
Chia sẻ hôm nay
Nhân ái trong thực hành
"Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa mà không có đức mến thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm chọe xoang xoảng. Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức tin đến chuyển núi dời non, mà không có đức mến thì tôi cũng chẳng là gì. Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi.
Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật." (1 Cr 13,4-7)
ladieubongg
member
REF: 640223
10/02/2012
Thiên Thần Bản Mệnh / guardian angels
LỄ NHỚ NGÀY 02/10
Tại một xứ đạo vùng sâu, vùng xa ở nước Pháp, vào một đêm khi cha sở họ đạo chuẩn bị lên giường nghỉ, bỗng có tiếng gõ cửa và tiếng kêu cứu xin cha sở tới xức dầu cho một bệnh nhân đang trong cơn nguy tử. Trời khuya, muốn tới nhà bệnh nhân, cha sở phải băng qua khu rừng vắng. Với trách nhiệm và bổn phận, cha sở chuẩn bị tư trang để lên đường. Khi tới đầu khu rừng vắng, với một thân một mình, bỗng trong tâm trí ngài cảm thấy sợ, lúc bấy giờ ngài nhớ tới Thiên Thần Bản Mệnh, ngài cầu nguyện và xin Thiên Thần đi cùng. Ngài đã đến kịp thời ban các phép và cầu nguyện cho bệnh nhân trước khi bệnh nhân trút hơi thở cuối cùng.
Thời gian trôi qua khoảng 10 năm. Vào một buổi chiều người ta đến báo cho ngài có một một người rất muốn gặp Cha, người đó là một tử tù sắp bị hành quyết. Ngài vội lên đường. Khi đến nơi, người tử tù nói:
- Thưa Cha! Cha có phải là cha sở họ đạo X? Vị mục tử gật đầu và hỏi:
- Sao anh biết tôi? Người tử tù kể lại
- Thưa Cha! Cha có nhớ vào một buổi tối cách đây 10 năm, tại khu rừng vắng, vào thời điểm đó, con đang là một tên cướp của, giết người đang bị truy nã. Con dự tính sẽ cướp và giết bất cứ ai con gặp. Và rồi con thấy cha, nhưng thật là xúi quẩy cho con, vì cha không đi một mình, con thấy người đi cùng với cha rất đẹp và rất cao to, con chợt nghĩ đây không phải là đối thủ của mình nên đành dậm chân, lui gót xa rời con mồi mà mình đã và đang chờ đợi. Rồi anh kể tiếp:
- Thưa Cha! Con là người có đạo, nhưng con đã sống bê tha và trở thành kẻ cướp của giết người, giờ đây con đáng bị người đời trừng trị, xin cha cho con biết người thanh niên đi cùng cha là ai, vì con thấy dung mạo của anh ta rất khác thường, hiền lành nhưng uy nghi làm con sợ. Sững lại ít giây, vị mục tử liền trả lời:
- Chàng thanh niên đó là Thiên Thần Bản Mệnh. Người tử tù nghe thế liền khóc và xin vị mục tử cho anh xưng tội và chịu các phép sau cùng.
Lạy Chúa! Xin cho con luôn biết kính trọng, yêu mến và cậy trông vào sự che chở của các Thiên Thần Bản Mệnh là những người bạn mà Chúa đã quan phòng ban tặng cho con trên bước đường về quê trời. Xin giúp con luôn biết lắng nghe những lời nhắc nhở của các ngài qua tiếng nói lương tâm, để nhờ ơn Chúa giúp và sự đồng hành của các Thiên Thần Bản Mệnh mà con luôn sống trong bình an và sống đẹp lòng Chúa bây giờ và mãi mãi.Amen
“Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.” (Mt 18,10)
Theo thống kê của bộ Lao động và Thương binh Xã hội năm 2006 trong cả nước có gần 1 triệu trẻ em phải lao động. Riêng tại thành phố Hồ Chí Minh năm 2012 đã có hơn 300.000 trẻ em cùng cha mẹ hoặc tự mình đến đây kiếm sống, trong đó gần một nửa làm việc trong những điều kiện độc hại và thậm chí bị ngược đãi. Tất nhiên đại đa số chúng không thể cắp sách đến trường. Ngoài ra còn phải kể biết bao trẻ em bị bạo hành, lạm dụng tình dục, và mỗi năm hàng triệu thai nhi bị giết hại! Về thái độ phải có đối với trẻ em, Chúa Giêsu nói: “Chớ coi thường những kẻ bé mọn này” bởi vì họ được Thiên Chúa coi trọng. Thế nên coi thường, ngược đãi trẻ em chính là xúc phạm đến Ngài cách nặng nề vậy!
Có những việc tưởng chừng là đương nhiên nhưng lại là “coi thường trẻ nhỏ” cách nghiêm trọng đến không ngờ: bận bịu trong việc mưu sinh để rồi quên sót bổn phận giáo dục con cái; hoặc lo cho con cái ăn học nhưng chỉ nhắm đến mảng kiến thức kỹ năng nghề nghiệp mà quên đi việc giáo dục nhân cách cho chúng.
(st)
ladieubongg
member
REF: 640226
10/02/2012
Mỗi ngày ta chọn một niềm vui
Chia sẻ cho nhau những ngọt bùi
Và nhắc nhở nhau rằng cuộc sống
Chỉ là giấc mộng, tựa con thoi
Mỗi ngày ta chọn một điều thôi
Giữa những bon chen của cuộc đời
Giữa những so đo từng tiếng nói
Nụ cười ta chọn nở trên môi
Mỗi ngày ta chọn một con đường
Dẫu ít ai qua, dẫu dặm trường
Lối hẹp - người chê sao dại thế?
Không màng - ta chọn với tình thương
Lạy Chúa
Hôm nay con chọn một điều này
Là chọn tình yêu Chúa đắm say
Là chọn chân tình, lòng bác ái
Với người con gặp gỡ hôm nay
LDB
laoton
member
REF: 640234
10/02/2012
Chọn Gì Đây
Một ngày ta chọn một niềm vui
Quấn quýt con thơ rộn tiếng cười
Ngắm em trang điểm bên bàn phấn
Nâng nhánh hoa hồng đang thắm tươi
Một ngày chỉ chọn một điều thôi
Không gieo than oán với cuột đời
Say đắm hồn trôi cùng cung nhạc
Lan tỏa tình thương người với người
BrianNguyen
OB khỏe không! Dạo này thấy O có vẻ chăm tu nhỉ - chắc là thanh thảng phơi phới lắm phải hôn ...
ladieubongg
member
REF: 640304
10/03/2012
LH ơi, O vẫn bình thường.
‘Cũng chẳng giàu mà cũng chẳng sang
chẳng gầy chẳng béo chỉ làng nhàng’
Thấy L hạnh phúc, đàn hát tưng bừng và.....phát tướng như rứa khiến O vui lắm! hihi….
laoton
member
REF: 640327
10/03/2012
O vui la tot roi - vay L se tiep tuc lang thang quay qzoa Khi nao co nha hung thi theo L tim mot goc pho nguoi dan nguoi hat minh tam su ha hjhj
ladieubongg
member
REF: 640350
10/04/2012
«Người Công Giáo yêu chuộng hòa bình, nhưng người Công Giáo không yêu chuộng hòa bình cách thơ ngây.
Hòa bình phải được xây dựng trên nền tảng chân lý, công bằng, tự do và bác ái».
(Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận)
1langtusay
member
REF: 640380
10/04/2012
"Bỏ Ngài con biết theo ai?"
Hay là đừng bỏ... để Say khỏi sầu
hehe... phẻ hong nường Pông ới ơi... Bộ tính theo chồng dzìa xứ lạ hả? Sao rào trước đón sau dzị?
Mệt quá xá nhưng cũng thụt dzô thăm nường Pông chút nè, để hong thôi mai mốt... hết còn gặp nhau... hìhì...
-lts
ladieubongg
member
REF: 640385
10/04/2012
"Bỏ Ngài con biết theo ai?"
Hay là đừng bỏ... để Say khỏi sầu
Theo Ngài dẫu lắm thương đau
Dẫu đường nhỏ hẹp với bao gập gềnh
Nhưng luôn có Chúa đồng hành
Pông nay nhất quyết, huynh Say chớ sầu!
Mỗi lần có bạn của ‘những ngày xưa thân ái’ ghé thăm là mỗi lần vui hết biết!
Xỉn Huynh ơi, nường pông lúc nào cũng phẻ phắn & xinh xắn hihi
Xỉn Huynh cũng vậy nhé, lâu lâu nhớ ghé.
Đừng quá bận ôm chai mà bye bye luôn là buồn lắm!
ladieubongg
member
REF: 640439
10/05/2012
Hạnh phúc đây rồi!
Hạnh phúc là chi giữa cuộc đời?
Là tâm thanh thản, nỗi lòng vui
Là không ham muốn chi nhiều quá
Là sống an vui với mọi người.
Hạnh phúc là lòng chẳng bận vương
Thù kia oán nọ, chuyện đao gươm
Là không ghen ghét gây chia rẽ
Vững bước vượt qua những đoạn trường
Hạnh phúc là yêu chẳng ngại ngần
Cho không cần nhận, chẳng phân vân
Mặc đời dâu bể còn ta vẫn
Như đóa hoa trinh giữa bụi trần
Hạnh phúc nào xa, tự tấm lòng!
Tiền tài danh vọng chớ tham, mong
Coi như gió thoảng, như hoa cỏ
Giữ tấm lòng son nghĩa vợ chồng.
Hạnh phúc là đây sự thủy chung
Sắc hương dục vọng chẳng nao nung
Trọn bề hiếu đạo ơn cha mẹ
Nợ nước cho tròn một tiết trung
Biết đủ lòng ta sẽ thảnh thơi
Nhàn vui cũng bởi tự ta thôi
Giữa đời vạn biến, tâm không đổi
Mở rộng con tim với mọi người
Hạnh phúc là đây hạnh phúc ơi!
Mùa Xuân bất diệt ở trong tôi
Tìm đâu xa nữa Hoa Hồng Phúc?
Nở giữa tim tôi - giữa cuộc đời!
LDB
laoton
member
REF: 640442
10/05/2012
Bai tho hay
ladieubongg
member
REF: 640500
10/06/2012
Cam on L.
men chuc L. cuoi tuan vui (:
------------------------
‘Tỉnh Thức và Cầu Nguyện’:
- Tỉnh thức để nhận định, để hành động với trí óc, với sức lực của chúng ta:‘Là công dân của nước Trời, người công giáo không quên mình cũng là công dân của nước trần thế. Phải quan tâm về cộng đồng chánh trị. Thái độ thoái thác, ỷ lại, dửng dưng ích kỷ trong giai đoạn nầy là đắc tội với Chúa và Tổ Quốc. Bức thông cáo Hội Đồng Giám Mục trong dịp Tết dể nhắc anh chị em điều đó.’
- Cầu nguyện để có Ơn Chúa giúp ta tự cứu thoát.
Chúa muốn cho ta thấy lời cầu nguyện quan trọng chừng nào và lịch sử Hội Thánh cũng chứng minh điều ấy:
- Hội Thánh sinh ra bởi lời cầu nguyện,
- Hội Thánh thắng thù địch bằng lời cầu nguyện,
- Hội Thánh sống nhờ lời cầu nguyện.
- Nhân dịp Năm Đức Tin sẽ bắt đầu từ 11.10.2012 đến 24.11.2013, đây là cơ hội tốt để nhắc lại Thư luân lưu ‘Vững mạnh trong Đức Tin? Tiến lên trong An Bình’, được Cha ban hành năm 1969 là năm Cha tuyên bố Năm Đức Tin của Giáo phận. Đó là đường lối xây dựng và củng cố, phát triển một nền Hòa bình chân chính, trường cửu theo quan niệm Công giáo : « … Tỉnh thức trong bổn phận công dân, vì lúc này hơn bao giờ cả, người Công giáo phải theo ánh sáng của Công Đồng Vatican II, phải bỏ quan niệm chia đôi đời sống xã hội mà Công Đồng cho là sự sai lầm tai hại nhất của thời đại ta.
Tôi đã kêu gọi anh em cầu nguyện, chính vì thiếu cầu nguyện mà Giáo Sĩ, Tu Sĩ, Giáo Dân ngày nay gặp bao nhiêu khủng hoảng, bao nhiêu khó khăn. Thiếu cầu nguyện ta không biết chính bản thân ta nữa, ta sống ta phản ứng theo tinh thần thế tục… »
Trong phần ‘Tiến Lên Trong An Bình’, Cha xác định: « Người Công giáo yêu chuộng Hòa bình, nhưng người Công giáo không yêu chuộng Hòa Bình cách thơ ngây, quá lạc quan. Người Công giáo rất thận trọng. Hòa bình theo quan niệm Công giáo:
- Hòa bình không có nghĩa là không chiến tranh.
- Hòa bình không phải là thế quân bình giữa hai lực lượng đối lập.
- Hòa bình chân chính không phải là Hòa bình chiến lược.
- Hòa bình là con đường duy nhất đi đến tiến bộ nhân loại.
- Hòa bình phải được xây dựng trên nền tảng Chân lý, Công bằng, Tự do và Bác ái.
… Con có một tổ quốc Nước Việt Nam
Con phục vụ hết tâm hồn
Con trung thành hết nhiệt huyết
Con bảo vệ bằng xương máu
Con xây dựng bằng tim óc
Vui niềm vui của đồng bào
Buồn nỗi buồn của Dân Tộc
Là người Công giáo Việt Nam
Con phải yêu Tổ quốc gấp bội.
Chúa dạy con, Hội thánh bảo con,
Cha mong giòng máu ái quốc,
Sôi trào trong huyết quản con…
(Trích lại những lời nhắn nhủ của Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận)
ladieubongg
member
REF: 643498
11/18/2012
18/11/12 CHÚA NHẬT TUẦN 33 TN – B
Kính trọng thể Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
NHỮNG CON NGƯỜI SỐNG VÌ ĐẠO, VUI VÌ ĐẠO VÀ CHẾT VÌ ĐẠO Xin Các Thánh nguyện cầu và ban ơn cho Quê Hương Việt Nam
Đây Bài Ca Ngàn Trùng
ladieubongg
member
REF: 643928
11/24/2012
GIESU VUA TINH YEU
Lắng theo cung bậc mơ hồ
Mà nghe từng đợt sóng xô trong lòng
Trần gian, ôi...chỉ hư không!
Mà con chới với giữa dòng hắt hiu
Hỡi Giê Su Vua Tình Yêu
Cho con luôn vững tay chèo không lơi
ldb
Sunday 25/11/12 (Christ the King!)
thuonghan03
member
REF: 643932
11/24/2012
HI LDB
sao ldb có khỏe không ?, chúc ldb và G/D luôn được mạnh khỏe ,vui vẽ ,
và dd ncd cũng vậy. th03
ladieubongg
member
REF: 643933
11/24/2012
TH mến, LDB vẫn bình thường, lâu quá không thấy TH ghé qua!
LDB cũng mến chúc TH nhiều sức khỏe và niềm vui (:
ladieubongg
member
REF: 644500
12/01/2012
Khúc Ca Tạ Ơn
Casĩ: Phan Đình Tùng
1 Đời con là những nốt nhạc thiêng, Chúa thêu dệt nên thành khúc ca tuyệt vời.
Đời con là khúc hát tri ân, xin dâng một đời lời tạ ơn thiên Chúa.
Tạ ơn vì Chúa đã rộng ban phúc ân tràn lan tình mến thương vô vàn.
Tạ ơn vì những nỗi oan khiên Chúa đã tôi luyện một niềm tin trung kiên
ĐK: Xin tạ ơn con xin tạ ơn Chúa, mãi muôn đời con xin tạ ơn Chúa.
Dù trần gian bao khó nguy ngập tràn, tình Ngài thương con bước đi bình an.
Xin ngợi ca bao la tình thương Chúa, mãi muôn đời ca vang tình thương Chúa.
Trọn niềm tin con phó trong tay Ngài, vì đời con tất cả là hồng ân.
2 Đời con là những tháng ngày trôi, Chúa an bài cho thật biết bao lạ lùng.
Đời con là tiếng hát không ngơi, ca khen muôn đời lời tạ ơn Thiên Chúa.
Tạ ơn vì những lúc bình an Chúa thương tặng ban cuộc sống vui chan hoà
Tạ ơn vì những lúc nguy nan Chúa đã thương ban niềm cậy trông miên man.
3 Đời con là những lúc buồn vui, Chúa luôn kề bên cùng sớt chia vui buồn.
Đời con là tiếng hát vang xa, hoan ca muôn đời lời tạ ơn Thiên Chúa.
Tạ ơn vì những lúc hiền ngoan Chúa thương tặng ban nguồn Thánh ân tuôn tràn.
Tạ ơn vì những lúc điêu ngoa Chúa đã thương tha bằng tình yêu bao la.
tuatethy
member
REF: 644512
12/01/2012
Cho mình góp mọt bán mà mình mê lắm đó, khi buồn mình hay lấy MP3 để nghe đi nghe lại bản nầy
Mẹ là bóng mát
- Mai Thiên Vân
ladieubongg
member
REF: 644561
12/01/2012
Bài hát quá hay nhất là với tiếng hát của Mai Thiên Vân. LDB là người rất mê Thánh Ca, biết rất nhiều Thánh Ca, nhưng đây là lần đầu được nghe bài này. Thế mới biết là Thánh Ca Việt Nam thật phong phú.
Cám ơn tuatethy nhiều nhé. Mến chúc bạn một Mùa Giáng Sinh an lành.
ladieubongg
member
REF: 644563
12/01/2012
Mùa Hồng Ân lại trở về
Giữa bao thất vọng ê chề đời con
Chắp tay con hướng về Trời
Thêm một lần nữa xin Người rủ thương!
Giúp con san phẳng lối đường
Lấp đầy vực tối, lụy vương cõi lòng
Lạy Trời mưa Đấng Đợi Mong
Cứu đời cùng khổ ngập trong biển sầu
Sunday, December 2, 2012
Chúa Nhật Thứ Nhất Mùa Vọng
ladieubongg
member
REF: 644607
12/02/2012
SẴN SÀNG (CN 1 MV.C)
(Giêr 33, 14-16; 1Thess 3, 12-4,2; Lc 21, 25-28, 34-36)
Năm Phụng Vụ 2012 kết thúc. Hôm nay, Giáo Hội Công Giáo bước vào một năm phụng vụ mới cử hành Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng, năm C. Kết thúc năm cũ và bắt đầu năm mới theo thời gian của năm tháng trong lịch phụng vụ. Năm Phụng Vụ tính theo chu kỳ năm A, B và C. Cũng thế, cuộc đời con người là một hành trình tiến tới được kết nối bởi các biến cố. Có lúc khởi đầu thì sẽ có khi kết thúc. Kết thúc sự cố này lại bắt đầu một sự cố khác. Điều quan trọng nhất vẫn là giây phút bắt đầu trong hiện tại. Không khi nào trễ, nếu chúng ta biết bắt đầu lại. Giáo Hội quan tâm đến cuộc sống tâm linh của con cái mình. Hết mùa lễ này sang mùa lễ khác, Giáo Hội dùng các cơ hội để nhắc nhở và hướng dẫn con cái trở về. Trở về nguồn cội tâm hồn, như khi chúng ta mới lãnh nhận bí tích Rửa Tội. Soi mình qua nghi thức rửa tội để thấy được chiếc áo trắng mà chúng ta đã lãnh nhận còn tinh trắng và ngọn nến đức tin được trao ban có còn chiếu sáng cuộc đời hay không?
Chúa Giêsu mời mọi chúng ta hãy tỉnh thức đề phòng: Vậy anh em phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo Ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em (Lc, 21, 34). Cầu nguyện trong tỉnh thức là ý thức mình đang thực hiện việc thờ phượng Thiên Chúa. Chúng ta không chỉ cầu nguyện, ca hát và xướng kinh bằng môi miệng nhưng bằng chính tấm lòng. Trong các giờ cầu nguyện, chúng ta thường dành nhiều giờ đọc kinh riêng hoặc chung ngoài môi miệng mà ít có giờ lắng nghe. Nhiều khi chúng ta chỉ đọc cho đủ số kinh đã được ấn định nhưng thiếu sự gẫm suy trong lòng và biếng nhác đem ra thực hành. Đọc kinh chiếu lệ qua lần hay đọc cho xong lời kinh mà chúng ta không để tâm, lời kinh sẽ trở thành trống rỗng. Để tỉnh thức, chúng ta cần biết việc mình đang làm Chúa Giêsu nhắc lại lời ngôn sứ Isaia để cảnh tỉnh chúng ta: "Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta” (Mt 15, 8).
Mỗi ngày là một ngày hoàn toàn mới. Sống giây phút hiện tại là quan trọng nhất. Bao nhiêu công đức của một đời người trải dài trong qúa khứ chỉ được đánh giá ở giây phút của hiện tại. Kinh nghiệm cho chúng ta thấy đã có rất nhiều người miệt mài cả đời lo dựng xây nhưng chỉ một sai lỗi và lầm lỡ đã hủy phá danh dự cả một đời. Đúng là công dã tràng. Người ta có thể mỉa mai rằng: Khôn ba năm dại một giờ. Trái lại, một tội nhân đi trong mê lầm cả cuộc đời nhưng trong giây phút hiện tại này biết ăn năn sám hối trở về, đó là một hồng ân. Cho dù qúa khứ có chất chồng tội lụy, họ sẽ được xóa sạch như một làn sóng kéo phẳng lịm mặt cát bề bộn nơi bãi biển .
Trong mọi thời, con người tò mò tìm xem khi nào đến ngày cùng tận của thế giới. Các nhà tiên tri, bói toán, chiêm tinh và cả những nhà khoa học đưa ra những giả thuyết về ngày cùng tận. Các nhà làm phim đạo diễn đã sản xuất nhiều bộ phim giả tưởng về ngày tàn của thế giới. Một số phim ảnh tiêu biểu như: Armagadden, Deep Impact, Independence Day, The Day after Tomorrow và 2012... Mỗi cuộn phim, các đạo diễn và các tài tử đã diễn tả những cảnh ghê rợn hãi hùng như lửa cháy, nước dâng, động đất, bão gió và các tại họa trên thế giới. Các phim ảnh có nhiều âm vang và làm nhiều người lo âu, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn họ lại lãng quên. Chúa Giêsu cảnh báo cho chúng ta ngày giờ sẽ đến không ai biết trước được nên luôn ở trong tư thế sẵn sàng: Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người (Lc 21, 36).
Có lẽ chúng ta nhàm chán khi nghe đi nghe lại nhiều lần những bài phúc âm, những lời kêu mời tỉnh thức và những sự sám hối sẵn sàng. Thực tế cho chúng ta bài học sẵn sàng qua cơn Siêu Bão Sandy vừa qua. Cơn bão Sandy bắt đầu cuộn gió và nổi sóng vào ngày 22 tháng 10 tại vùng Caribbean chạy dài giữa vùng biển Đại Tây Dương, đổ vào ven vịnh từ Nam tới Đông Bắc Hoa Kỳ, giảm xuống dần ở vùng Đông Nam và Miền Tây Gia Nã Đại. Tại Hoa Kỳ, cơn bão đã ảnh hưởng tới 24 tiểu bang từ Florida tới Maine. Ngày 29 tháng 10, siêu bão đã đi vào vùng ven biển của New Jersey và New York. Hằng ngày ai cũng nghe tin tức cảnh báo, kêu gọi di tản và chuẩn bị sẵn sàng. Với kỹ thuật tân tiến hiện đại và có đủ các phương tiện dự trù nhưng khi cơn bão đến, vẫn là những sự bất ngờ đáng sợ, chết chóc và tàn phá. Người dân đã phải đối diện với những hậu qủa khó lường về mọi mặt. Có trên 100 người thiệt mạng và sự thiệt hại vật chất lên đến trên 50 tỷ đôla. Có rất nhiều lý do để bào chữa cho sự thiếu chuẩn bị. Mỗi một biến cố xảy ra là một dấu chỉ và bài học cho chúng ta suy gẫm. Đúng là ngày ấy đến như kẻ trộm, chẳng ai lường trước được.
Mùa Vọng là mùa mong chờ chuẩn bị đón Đấng Cứu Thế. Tiên tri Giêrêmia đã loan báo: Trong những ngày ấy, vào thời đó, Ta sẽ cho mọc lên một mầm non, một Đấng Công Chính để nối nghiệp Đa-vít; Người sẽ trị nước theo lẽ công bình chính trực (Giêr 33, 15). Chuẩn bị trong tư thế tỉnh thức đợi chờ. Sự chờ đợi có hướng đi và có đích đến. Cho nên mỗi người chúng ta cần tích cực sống trong niềm hy vọng của ơn cứu độ. Chúng ta không nên có thái độ sống dửng dưng, thờ ơ và lẩn tránh. Hôm nay hãy bắt đầu ngay sự sám hối trở về. Quay đầu là bờ. Bờ có thể ở xa hay ở gần. Quay đầu là khởi sự của sám hối. Sám hối là trở về với cái thực của tâm hồn. Chuẩn bị cho tâm hồn được sống an hòa, thanh thản và ấm áp để đón Chúa giáng sinh trong lòng.
Chúng ta trở về với lục căn là tai, mắt, miệng, lưỡi, ý và thân để nhìn thấu tâm hồn. Chúng ta phải đi từng bước trở về để xét mình qua những điều đã nhìn sai, đã nghe lời tà, đã nói xấu, đã hưởng sắc, đã tưởng lầm và đã làm bậy. Con mắt là cửa để tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Giống như các bóng đèn điện tự nó sẽ không có ánh sáng, cần có dòng điện để làm sáng các bóng đèn. Đèn bị cháy thì thay bóng đèn khác. Tâm hồn là cốt lõi cùng với lý trí, ý chí và tự do điều khiển lục căn. Với đôi tai, đôi khi chúng ta nghe lời tà bậy và sai quấy. Đuổi theo tiếng vang bên ngoài mà quên đi những gì cần phải nghe. Tai chúng ta có khả năng để nghe dù có âm thanh hay không. Mũi ngửi các hương thơm, đừng chạy theo hương trần. Có mùi thơm thương lôi cuốn, mùi hôi khói nghiện ngập và mùi ngon ngọt hấp dẫn kéo lôi. Miệng lưỡi cần phát biểu những lời chân thật và trân quí. Chúng ta phải ý thức chọn lựa những điều hay, lẽ phải và cái tốt cho tâm mình.
Lục căn là sáu cửa ngõ đối diện với cuộc sống. Chúng ta cần tỉnh thức để canh giữ các giác quan. Thường khi chúng ta chỉ chú ý tới con mắt là cửa sổ của tâm hồn nhưng thực tế mọi giác quan đều là cửa ngõ. Chúng ta không thể xem thường hay lơ là những tác động của ngũ quan và thân ý, vì nó đều có ảnh hưởng lẫn nhau. Giữ gìn giác quan tinh sạch đòi hỏi sự hy sinh tu luyện chuyên cần. Bảo vệ và gìn giữ giác quan ngay lành chính thật. Tập nhìn xem những hình ảnh đẹp. Nghe những gì tốt lành. Nói những lời chân thật. Suy những điều ngay lành. Thực hành điều tốt.
Lạy Chúa, không có ơn Chúa, chúng con không thể làm được gì. Xin Chúa ban thêm đức tin, đức cậy và đức mến để chúng con tiếp tục phấn đấu với sự yếu đuối của bản năng. Chúng con sẽ dọn đường Chúa cho ngay thẳng qua sự chỉnh đốn các cửa ngõ của giác quan để chúng con được chiêm ngưỡng những kỳ công tạo dựng của Thiên Chúa.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
bagiacodon
member
REF: 644610
12/02/2012
Xin chào cả nhà
Bagiacodon ghé thăm bà Diêu Bông. Chúc bà Diêu Bông và cả nhà vui nha
Bà Diêu Bông cho bagiacodon hỏi thăm tí nhé:
Bà Diêu Bông dạo này có gì mới không? Tết này bà về Việt Nam ăn tết chứ?
ladieubongg
member
REF: 644621
12/02/2012
BGCĐ ơi!!!!
LDB nhớ Bà và các bạn ở Hà Nội quá cứ tưởng là Tết này sẽ về nhưng vì Mẹ trở bệnh bất ngờ nên đã phải về gấp cách đây mới có 1 tháng. Hiện giờ thì Mẹ vẫn chưa ổn nên ldb chưa biết là khi nào mới lại về.
Còn Bà hỏi 'dạo này có gì mới không?' là nghĩa làm sao? hihi...
ladieubongg
member
REF: 644943
12/05/2012
Chia sẻ trong tuần:
Trong xã hội loài người có rất nhiều chuyến xe, có chuyến tốt, có chuyến xấu: Xe khách, xe tải, xe buýt, xe xích lô, xe ôm, xe chở hàng, xe buôn lậu, xe tăng, xe hủ lô, xe cứu thương, xe cứu hỏa, xe hành hương, xe cứu trợ, xe cảnh sát, xe dân sự, xe hoa, xe tang,…
CHUYẾN ĐỜI
Cuộc đời có nhiều chuyến xe, nhưng mỗi người chỉ có một “chuyến đời”, một chuyến duy nhất để mà sống, không thể “rút kinh nghiệm” cho chuyến nào khác. Tuy nhiên, với “chuyến đời” ấy, vấn đề không phải là dài hay ngắn, đi trên đường đất bụi mù hay đường nhựa trơn láng, đường hẹp và đầy ổ gà hay đường rộng thênh thang và đẹp đẽ, mà vấn đề là “chuyên chở” những thứ gì.
Từ hồi còn là thiếu niên, tôi đã cảm thấy thích ca khúc “Những Chuyến Xe Trong Cuộc Đời” của nhạc sĩ Hoài Linh. Theo tôi, ca khúc này đầy triết lý của kiếp người. Với cấu trúc phổ biến A–A’–B–A’’ đối với các ca khúc trong nửa sau của thế kỷ XX, nhưng “Những Chuyến Xe Trong Cuộc Đời” không hề đơn điệu, giai điệu nhẹ nhàng và sâu lắng, ca từ bình dị mà thâm thúy:
“Chuyến xe đầu, đưa người từ lòng nôi vào tư thế chơi vơi. Tay không hành lý ngóng nhìn về tương lai, ngỡ ngàng lên tiếng khóc cười, thay cho lời đầu tiên người nói”.
Người ta bật khóc ngay khi vừa sinh ra. Phải chăng là “điềm báo” về chuyến đời đầy gian truân, khổ ải? Chính chuyến xe đầu tiên ấy đưa con người vào “tư thế chơi vơi” vì “tay không hành lý”, thế nên con người cứ “ngóng nhìn về tương lai”, để rồi biết bao lần “ngỡ ngàng lên tiếng khóc, cười”.
Khởi đầu cuộc đời bằng tiếng khóc, nối tiếp là những nỗi buồn:
“Tháng năm dài, vui buồn tuổi trầm vui, ngọt cay cũng mau quen. Xe lăn một chuyến cát bụi mòn chân đen, sang giàu may mắn phút đầu, hay nhịp độ gãy đôi ba cầu”.
Nỗi buồn quá nhiều, mà niềm vui quá ít. Nhưng cứ phải chịu đựng mãi rồi cũng thành quen. “Người ăn không hết, kẻ lần không ra” như một quy luật. Nhiều người phải gian nan đủ thứ mới được thanh thản đôi chút, như người ta thường nói: “Ba chìm, bảy nổi, chín lênh đênh”. Mệt thật! Hạnh phúc nào cũng tốn nhiều nước mắt, vinh quang nào cũng chứa nhiều tủi nhục, thành công nào cũng nếm nhiều thất bại.
Thế mà sóng đời vẫn chưa chịu lặng:
“Xe hoa đưa người êm ấm tình nồng, em anh nên đôi vợ chồng, xe tơ hồng một duyên hai bóng. Duyên đưa, có người chỉ một xe đầu, có người vài lần thương đau, có người chẳng bao giờ đâu”.
Chuyến xe được người ta quan tâm nhất là “chuyến xe hoa”. Thế nhưng các cô gái miền quê có lấy chồng cũng chẳng được ngồi xe hoa về nhà chồng, có chăng việc “lên xe hoa” của họ là ngồi trên chiếc xe trâu hoặc xe bò lọc cọc leo đồi mà về nhà chồng, thậm chí có những người còn phải lội bộ.
Có những cô gái chỉ một lần lên xe hoa, nhưng có người lên xe hoa chưa được bao lâu đã phải khóc thương người chồng bạc mệnh, hoặc vì lý do nào đó mà phải chia tay. Có người bước thêm bước nữa nhưng rồi cũng chẳng vui hạnh phúc được bao lâu. Tái giá vài lần mà hạnh phúc vẫn xa tầm tay. Theo NS Hoài Linh, “có người chỉ một xe đầu, có người vài lần thương đau, có người chẳng bao giờ đâu”. Không ai hiểu được ẩn số cuộc đời nên người ta gọi là “duyên số” hoặc “duyên phận”.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Biển không bao giờ cạn nước, thế nên khổ hải (bể khổ) cũng chẳng bao giờ hết đau khổ.
“Sáng trưa chiều, khi tuổi đời nặng gieo, vòng tay cũng xuôi theo. Công danh ngày ấy, giấc mộng tình hôm nay, cũng về như chiếc lá gầy, xe đơn lạnh tiễn ai trong này”.
Ai cũng một thời trẻ, rồi già: “Khi tuổi đời nặng gieo”. Và đó là lúc “vòng tay cũng xuôi theo”, nghĩa là Tử thần bắt đầu “dòm ngó” hoặc đứng chờ ngoài cửa. Công danh, sự nghiệp, tiền tài, địa vị, tình yêu,… cũng chẳng còn nghĩa lý gì, vì tất cả “cũng như chiếc lá gầy”, cuối cùng là “chuyến xe đơn lạnh” mà thôi.
Cuối ngày. Cuối tháng. Cuối năm. Và đặc biệt là cuối đời. Định luật muôn thuở và bất biến. Thời gian không nhanh không chậm, muôn thuở vẫn vậy. Cảm giác nhanh hay chậm là do cảm giác của con người. Người ta vui thì thấy thời gian trôi qua mau, người ta buồn thì thấy thời gian trôi qua chậm. Người ta trẻ thì thấy thời gian “dài” với sắc màu rực rỡ, người ta già thì thấy thời gian “ngắn” với sắc màu ảm đạm.
Người ta gọi cuộc sống là “dòng đời” vì người ta thấy nó cũng cứ trôi đi như dòng sông. Sông hoặc biển cũng đều có sóng. Và cuộc sống cũng có một loại sóng đặc trưng là “sóng đời”. Với ý nghĩa đó, trong ca khúc “Sóng Về Đâu”, NS Trịnh Công Sơn viết: “Biển sóng biển sóng đừng xô tôi, đừng xô tôi ngã dưới chân người… Biển sóng biển sóng đừng trôi xa, Bao năm chờ đợi sóng gần ta, Biển sóng biển sóng đừng âm u, Đừng nuôi trong ấy trái tim thù”.
Trăm năm tưởng dài mà ngắn. Đời người qua nhanh tựa “bóng câu qua cửa sổ” (Trang Tử – Nam Hoa Kinh). Tương tự, Nguyễn Gia Thiều (1741–1798) cũng đã diễn tả trong “Cung Oán Ngâm Khúc”: “Đời người như bóng câu thoáng bên mành mấy nỗi”.
Tác giả Thánh vịnh cũng nói về đời người thế này:
Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi
Tươi thắm như cỏ nội hoa đồng
Một cơn gió thoảng là xong
Chốn xưa mình ở cũng không biết mình
(Tv 103:15-16)
Nghe buồn quá. Nhưng đó là sự-thật-của-sự-thật. Không ai có thể làm gì. Không còn cách nào khác. Con người xem chừng đành thúc thủ, nhưng lại có thể “quản lý” những “vật dụng” trong “chuyến đời” của mình. Bằng cách nào?
Thánh Faustina tâm sự về “chuyến đời” của Chị: “Tôi luôn hiện diện trước mặt Thiên Chúa trong linh hồn tôi, và tôi kết hiệp mật thiết với Ngài. Tôi làm việc với Ngài, tôi giải trí với Ngài, tôi chịu đau khổ với Ngài, tôi vui mừng với Ngài; tôi sống trong Ngài và Ngài sống trong tôi. Tôi không bao giờ cô đơn, vì Ngài luôn đồng hành với tôi” (Nhật Ký, số 318).
Chắc hẳn chỉ còn như vậy. Nghĩa là theo lời khuyên (và cũng là mệnh lệnh) của Chúa Giêsu là thực hành điều Ngài đã mặc khải qua Kinh thánh: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3:16) hoặc “ai tin vào người Con thì được sự sống đời đời; còn kẻ nào không chịu tin vào người Con thì không được sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên kẻ ấy” (Ga 3:36), và qua mặc khải với Thánh Faustina: “Lạy Chúa Giêsu, con TÍN THÁC vào Ngài!”.
TRẦM THIÊN THU
(ST)
ladieubongg
member
REF: 645053
12/05/2012
Ối trời!!!.....vậy hả???
hihihi.....
ladieubongg
member
REF: 645056
12/05/2012
Bà Saothenhi, dù chưa một lần gặp Bà nhưng nhìn vào tư cách của Bà đã mấy năm nay trong NCD này, tôi thấy Bà đáng thương hơn là đáng ghét.
Vậy đi nhá.
thichtaolao
member
REF: 645073
12/05/2012
Quớ trùi...!!!
Chị Bông của em ui....
Chị thông cảm tại sáng nay cơn điên của iem nó quành hành, nặng hơn mấy ngày qua nên iem vào topic của chị iem lên đồng chút. Chị thấy iem đáng thương thì chắc chắn chị sẽ kg ghét iem đâu, nha nha chị...!!!
Hihi!
ladieubongg
member
REF: 645106
12/06/2012
Hi Thíchtaolao,
Nhìn hình trên này là em đủ hiểu chị rồi.
Đừng bận tâm em nhé. hihi
ladieubongg
member
REF: 645109
12/06/2012
Chia sẻ hôm nay:
14 ĐIỀU LỚN NHẤT CỦA CUỘC SỐNG
1. Kẻ thù lớn nhất của cuộc sống là bản thân mình.
2. Thất bại lớn nhất của cuộc sống là tự cao tự đại.
3. Lừa dối lớn nhất của cuộc sống là bất trí.
4. Đáng buồn nhất của cuộc sống là ghen ghét.
5. Sai lầm lớn nhất của cuộc sống là tự bỏ (chê) mình.
6. Tội lớn nhất của cuộc sống là dối mình dối người.
7. Tính tình tội nghiệp lớn nhất của cuộc sống là tự ti.
8. Cái đáng phục nhất của cuộc sống là tinh thần.
9. Phá sản lớn nhất của cuộc sống là tuyệt vọng.
10. Của cải lớn nhất của cuộc sống là khỏe mạnh.
11. Nợ nần lớn nhất của cuộc sống là nợ tình.
12. Quà tặng lớn nhất của cuộc sống là tha thứ.
13. Cái thiếu lớn nhất của cuộc sống là lòng thương và tài trí.
14. Vui vẻ lớn nhất của cuộc sống là bố thí.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb
thichtaolao
member
REF: 645125
12/06/2012
1. Kẻ thù lớn nhất của cuộc sống là bản thân mình.
Em cám ơn chị!
Em xin lỗi vì có thể là do em hay ghé nhà chị phá nên chị mới bị vậy.
Sorry chị rất nhìu...!
ladieubongg
member
REF: 645140
12/06/2012
Em đừng có nói thế. "Không phải tại em cũng không phải tại chị, tại...."
suýt nữa được trớn đổ lỗi cho Trời! hihi.....
Thân tặng em:
Này em ơi!
Này em ơi cuộc đời trăm ngàn hướng
biết tìm đâu ra đường nẻo mà đi
Hợp rồi tan rồi hát khúc biệt ly
Đời là thế, là những gì không chắc.
Thôi vậy đi, đừng nghĩ suy, cứ mặc
Hãy vui lên dù người chẳng yêu ta
Hãy cười lên, dù đầy những phong ba
Đón ngày lên nắng chan hòa rực rỡ.
Này em ơi đừng xót xa bỡ ngỡ
Khi tình yêu tan vỡ chẳng như mơ
Khi người yêu quay lưng bước hững hờ
Vui lên nhé dệt vần thơ ngày mới
Hát lên đi khúc tân ca phơi phới
Đường ta đi chân trời nở đầy hoa
Cuộc đời ta tương lai vẫn chói lòa
Thì xá chi những ngày qua buồn tủi
Ldb
thichtaolao
member
REF: 645142
12/06/2012
Hỏng biết em của chị có phải là Thichtaolao em hong? (Em bit mình hong xứng nên hỏi vậy...)
Nhưng mờ... cho em nhựn đại bài thơ chị tặng nha, hihi!
Cám ơn chị!
ladieubongg
member
REF: 645192
12/06/2012
Ave Maria
Hàn Mặc Tử
Như sóng lộc triều nguyên: ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần nhạc sáng hơn trăng.
Thơm tho bay cho đến cõi Thiên đàng
Huyền diệu biến thành muôn kinh trọng thể.
Và Tổng lãnh Thiên thần quỳ lạy Mẹ
Tung-hô câu đường hạ ngớp châu sa.
Hương xông lên lời ca ngợi sum hòa:
Trí miêu duệ của muôn vì rất thánh.
Maria! Linh hồn tôi ớn lạnh,
Run như run thần tử thấy long nhan,
Run như run hơi thở chạm tơ vàng...
Nhưng lòng vẫn thấm nhuần ơn trìu mến.
Lạy Bà là Đấng tinh tuyền thánh vẹn
Giàu nhân dức, giàu muôn hộc từ bi,
Cho tôi dâng lời cảm tạ phò nguy
Cơn lâm lụy vừa trải qua dưới thế.
Tôi cảm động rưng rưng hai dòng lệ
Dòng thao thao như bất tuyệt của nguồn thơ.
Bút tôi reo như châu ngọc đền vua,
Trí tôi hớp bao nhiêu là khí vị...
Và trong miệng ngậm câu ca huyền bí,
Và trong tay nắm một vạn hào quang...
Tôi no rồi ơn vũ lộ hòa chan.
Tấu lạy Bà, Bà rất nhiều phép lạ,
Ngọc Như Ý vô tri còn biết cả,
Huống chi tôi là Thánh thể kết tinh
Tôi ưa nhìn Bắc đẩu rạng bình minh,
Chiếu cùng hết khắp ba ngàn thế giới...
Sáng nhiều quá cho thanh âm vời vợi,
Thơm dường bao cho miệng lưỡi khong khen.
Hỡi Sứ thần Thiên Chúa Gabriel,
Khi người xuống truyền tin cho Thánh nữ,
Người có nghe xôn xao muôn tinh tú,
Người có nghe náo động cả muôn trời?
Người có nghe thơ mầu nhiệm ra đời
Để ca tụng, - bằng hương hoa sáng láng,
Bằng tràng hạt, bằng Sao Mai chiếu rạng,
Một đêm xuân là rất đỗi anh linh?
Đây rồi! Đây rồi! Chuỗi ngọc vàng kinh.
Thơ cầu nguyện là thơ quân tử ý,
Trượng phu lời là Tông đồ triết lý,
Là Nguồn Trăng yêu mến Nữ Đồng Trinh
Là Nguồn Đau chầu lụy Nữ Đồng Trinh.
Cho tôi thắp hai hàng cây bạch lạp,
Khói nghiêm trang sẽ dân lên tràn ngập
Cả Hàn giang và màu sắc thiên không,
Lút trí khôn và ám ảnh hương lòng
Cho sốt sắng, cho đê mê nguyền ước...
Tấu lạy Bà, lạy Bà đầy ơn phước,
Cho tình tôi nguyên vẹn tợ trăng rằm,
Thơ trong trắng như một khối băng tâm,
Luôn luôn reo trong hồn, trong mạch máu,
Cho vỡ lở cả muôn ngàn tinh đẩu,
Cho đê mê âm nhạc và thanh hương,
Chim hay tên ngọc, đá biết tuổi vàng,
Lòng vua chúa cũng như lòng lê thứ
Sẽ ngây ngất bởi chưng thơ đầy ứ
Nguồn thiêng liêng yêu chung Mẹ Sầu Bi
Phượng Trì! Phượng Trì! Phượng Trì! Phượng Trì!
Thơ tôi bay suốt một đời chưa thấu,
Hồn tôi bay đến bao giờ mới đậu
Trên triều thiên ngời chói vạn hào quang?
tuatethy
member
REF: 645195
12/06/2012
Chào bạn vào đây để tìm những giây phút thư giản cho đời
Cảm ơn bạn nhiều!
aka47
member
REF: 645197
12/06/2012
Em muốn hỏi chị Bông cưng của em là BỎ NGÀI CON BIẾT THEO AI..
Chữ CON trong này chỉ về CON TRAI hay CON GÁI ?
Chứ gặp em em không bỏ Ngài đâu , em bỏ ảnh thì có.
Em có quen anh kia , ảnh hứa là sẽ theo em để đi lễ mỗi chủ nhật , cái miệng ảnh dẻo quá , em hổng ưng.
Đạo Phật của ảnh từ nhỏ mà ảnh còn bỏ để theo em thì mai này ảnh cũng sẽ bỏ em là chuyện bình thường. Đạo mà ổng hổng care , care gì em chứ!!!
Cho nên em ...đá ổng văng rùi.
hihii
ladieubongg
member
REF: 645243
12/07/2012
Mến chào Tuatethy,
Mỗi khi rảnh rỗi LDB cũng hay vào đây để tìm sự thư giãn và chia sẻ những tâm tình với các bạn.
LDB rất vui mỗi khi gặp được người đồng cảm với mình. Tuatethy cứ tự nhiên nhé.
ladieubongg
member
REF: 645244
12/07/2012
AK nghĩ thế chứ chị lại nghĩ khác.
Cũng có trường hợp được làm phép chuẩn, tức là đạo ai nấy giữ, nhưng chị đã gặp nhiều người (kể cả nam và như nữ), phải theo đạo mới lấy được người có đạo. Thế mà sau này chính người theo còn đạo đức hơn cả người đạo gốc nữa đó.
AK hỏi chị là: "BỎ NGÀI CON BIẾT THEO AI..
Chữ CON trong này chỉ về CON TRAI hay CON GÁI?"
- Vì AK là CON GÁI thì câu trả lời sẽ là: "BỎ NGÀI CON QUYẾT THEO TRAI.."
HIHI...
ladieubongg
member
REF: 645245
12/07/2012
Chia sẻ hôm nay:
NHÌN LẠI BẢN THÂN
Sở dĩ, con người không có thái độ khoan nhượng và cảm thông với người khác là vì họ không biết nhìn vào bản thân.
Một buổi tối nọ, người đàn bà nóng ruột chờ chuyến bay nhưng quá lâu. Bà bèn mua một cuốn sách và một gói bánh, rồi tìm một chỗ yên tĩnh để ngồi đọc. Tuy cắm cúi đọc sách, bà cũng nhận ra một người đàn ông đang ngồi bên cạnh bà, ngoài cái đầu hói ra, người đàn ông không có gì để gợi sự chú ý của bà. Tuy nhiên, điều khiến cho bà cảm thấy khó chịu là chốc chốc, người đàn ông lại đưa tay vào gói bánh của bà và kéo ra một hai cái. Tuy khó chịu, nhưng người đàn bà cố tình dường như không biết gì, để tránh cho người đàn ông khỏi ngượng. Bà cố gắng quên sự hiên diện của người đàn ông. Thỉnh thoảng bà đưa tay vào gói bánh, lấy một cái và người đàn ông cũng lấy một cái, cuối cùng gói bánh chỉ còn vỏn vẹn lại một cái, Bà chờ xem người đàn ông mất dạy sẽ làm gì. Người đàn ông liền mỉm cười, lấy chiếc bánh cuối cùng bẻ ra làm hai và trao cho bà một nửa, nửa kia ông cho vào miệng. Người đàn bà nghĩ bụng, đây quả thật là một người đàn ông vô liêm sỉ, đã không biết thẹn thì chớ, lại còn không biết nói một lời cám ơn. bà thở ra nhẹ nhõm khi chuyến bay của bà được loan báo sắp cất cánh.
Bà thu dọn hành lý và đi vào cổng lên máy bay, bà cũng chẳng buồn quay lại chào người đàn ông bên cạnh. Sau khi thắt dây an toàn, bà mới bắt đầu kiểm soát lại hành lý. Cuốn sách bà đã mua vẫn còn nguyên vẹn trong xách tay, bên cạnh cuốn sách là gói bánh cũng vẫn còn nguyên vẹn. như vậy, cuốn sách bà đã đọc khi đang chờ máy bay là của người đàn ông, và bánh bà đã dùng cũng là của người đàn ông. Quá trễ để quay lại xin lỗi người đàn ông, bà thở ra và tự nhận rằng: kẻ ăn cắp bánh, người vô liêm sỉ, chính là bà.
Sở dĩ, con người không có thái độ khoan nhượng và cảm thông với người khác là vì họ không biết nhìn vào bản thân. Lục soát lại hành lý, nghĩa là nhìn lại chính mình, người đàn bà trong câu chuyện trên đây mới có thể nhận ra được lầm lỗi của mình, và thay đổi cái nhìn với người đàn ông. Một trong những sứ điệp nền tảng của Kitô giáo được chứa đựng trong lời kêu gọi, mà Chúa Giêsu đã đưa ngay khi vừa khởi sự sứ mạng công khai của Ngài: Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.
sám hối là chiều kích nền tảng trong đời sống đức tin. có nhận ra thân phận yếu hèn tội lỗi của mình, con người mới cảm nhận được ơn cứu rỗi, tình yêu thương của Thiên Chúa. có biết mình vấp ngã yếu đuối, con người mới dễ cảm thông với người anh em của mình. như vậy, mến Chúa yêu người chỉ có thể được xây dựng trên nền tảng của sám hối mà thôi. lòng sám hối càng sâu sắc, tinh thần khiêm tốn càng cao độ, thì tình yêu đối với Thiên Chúa mới chân thành, và lòng mến đối với tha nhân mới thiết thực. Chúa Giêsu đã lên án một cách gay gắt thái độ của những người biệt phái, họ có tất cả mọi nhân đức, nhưng chính vì thiếu lòng sám hối, mà toà nhà đạo đức của họ không có nền tảng. tình yêu của họ đối với Chúa là giả tạo, và họ cũng không hề biết thế nào là cảm thông, tha thứ, yêu thương đối với tha nhân. nhìn lại bản thân để nhận ra những giới hạn bất toàn và vấp ngã của mình. để từ đó, mở rộng tâm hồn đó nhận tình yêu của Chúa, và cảm thông tha thứ cho người anh em. Đó là sứ điệp mà Giáo Hội không ngừng nhắc lại cho chúng ta trong mỗi thánh lễ.
Nguyện xin Chúa ban cho chúng ta, luôn có tâm tình sám hối đích thực ấy. Amen.
(ST)
tuatethy
member
REF: 645269
12/07/2012
Câu chuyện nầy thật là hay
Nhưng ít nhất người đàn bà nầy còn biết mình là ai
"Quá trễ để quay lại xin lỗi người đàn ông, bà thở ra và tự nhận rằng: kẻ ăn cắp bánh, người vô liêm sỉ, chính là bà."
Weekend vui
aka47
member
REF: 645273
12/07/2012
là CON GÁI thì câu trả lời sẽ là: "BỎ NGÀI CON QUYẾT THEO TRAI.."
.....................
Chưa hẳn vậy chị ui.
Nếu con bỏ Ngài thì con không theo ai cả , ngay cả con trai , lý do là Ngài là niềm tin của con , tin tuyệt đối mà con còn bỏ thì CON TRAI chẳng là gì cả chị ui.
Nếu thật sự con bỏ Ngài thì con sẽ theo anh nào giúp con trở lại với Ngài ...
Như vậy được không chị cưng.
Câu chuyện đọc rất hay và giá trị. Cảm ơn nhiều....
hihii
tuatethy
member
REF: 645278
12/07/2012
Chúc bạn Giáng sinh vui vẻ và năm mới hạnh phúc!
Joyeux Noel 2012
ladieubongg
member
REF: 645281
12/07/2012
Giáng Sinh như đã gần kề khi nhìn cảnh tuyết rơi và nghe nhạc Giáng Sinh.
Tuatethy ơi, nếu mẹ không trở bệnh thì có lẽ Noel này theo như dự tính LDB cũng sẽ được mừng lễ ở Âu Châu, và sau đó mới từ Âu Châu bay về VN ăn tết.
Một lần nữa cám ơn Tuatethy.
Cuối tuần thư giãn, nhiều niềm vui nhé Tuatethy!
ladieubongg
member
REF: 645284
12/07/2012
“Nếu con bỏ Ngài thì con không theo ai cả, ngay cả con trai, lý do là Ngài là niềm tin của con, tin tuyệt đối mà con còn bỏ thì CON TRAI chẳng là gì cả chị ui”
AK thân mến! Góp ý của AK thật là hợp với tâm tình của chị. (Câu trên kia chỉ là câu nói đùa hìhì…)
Ở trang 3 Topic này chị cũng đã trích dẫn lời của Đức Giám Mục N.V.Khảm:
'….vì tự lòng con người, tự chiều sâu thăm thẳm của con người, Chúa đã đặt vào đó một khát vọng tuyệt đối, và khát vọng đó chỉ có thể được lấp đầy bởi Thiên Chúa mà thôi.
“Lạy Chúa lòng con còn mãi băn khoăn khắc khoải cho đến khi nào được nghỉ yên trong Chúa” Thánh Augustino đã viết lên cái kinh nghiệm của bản thân Ngài mà cũng là cái cảm nghiệm của mỗi chúng ta'.
ladieubongg
member
REF: 645372
12/08/2012
CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG Lc 3,1-6
Xã hội phát triển nhờ những con đường được mở mang, nối kết thông thoáng. Tín ngưỡng và tôn giáo thu hút con người nhờ đạo - đường dẫn đến bình an, hoan lạc, yêu thương...
Một trong những vấn đề Giáo hội suy tư và sống trong Năm Đức Tin, đó là Giáo hội đang đi trên đường, đang hành trình hướng đến Nước Trời. Công Đồng Vatican II đã nhận định sức mạnh của Giáo hội trên hành trình này, trong trần gian, là sự hiện diện của Chúa Phục Sinh. Và hành trình đó "không bao giờ hoàn toàn kết thúc trong cuộc đời này".
Câu chuyện Tin Mừng mùa Vọng hôm nay lại đưa ra những tiêu chí để chỉnh sửa những con đường : Lấp hố sâu, bạt núi đồi, cong quẹo làm cho thẳng, gồ ghề san lấp cho bằng. Sao Chúa không làm một siêu xa lộ để Chúa yên tâm có phải hay hơn không, chứ con người mà làm đường cho Chúa thế nào cũng xà xẻo rút ruột ? Cho nên sẽ có những con đường "chờ lún" là tội lỗi, bất công, ghen tương đố kỵ, loại trừ, lên án. Rồi có những nẻo đường làm cho xa cách, đi vào ngõ cụt của sự chia rẽ. Phải chăng Gioan Tẩy Giả đã biết trước chất lượng công trình các con đường, nên cứ nhắc nhở chúng ta hoài ? Gioan Tẩy giả chỉ là tiếng kêu trong hoang địa, cảnh báo cho chúng ta biết Chúa là Lời mà mọi người sẽ thấy ơn cứu độ do Ngài mang đến. Ngài chính là con đường hoàn hảo, sáng tươi, đưa ta tới thiên đàng ; là chính lộ an toàn tuyệt đối, chứ không phải là đường chia rẽ bất hòa, ngõ cụt tội lỗi.
Lợi ích từ những con đường đem lại ai cũng phải thừa nhận. Nhưng lưu thông trên đường đầy gập gềnh, lồi lõm ổ gà ổ vịt, đường xấu, đường xuống cấp, con người cũng trả một cái giá khá cao. Giá này có khi là tính mạng, nhẹ thì cũng mẻ đầu, sứt tai. Một cuộc hành trình liên lỉ mà Giáo hội đang kêu mời trong Năm Đức Tin là chúng ta gặp gỡ được chính Chúa, đi trên lộ trình tình thương của Thiên Chúa. Giáo hội kêu gọi một cuộc trở về với Chúa, Đấng cứu độ duy nhất của trần gian. Chúng ta đang mang vác trên vai và đi con đường về với Chúa với tội lỗi của chính mình, nội thù và ngoại thù, sự ghen ghét của trần gian...
Chính lộ là con đường chúng ta phải đi. Con đường chuẩn bị đón Chúa hôm nay được Gioan Tẩy giả kêu mời và việc duy tu là rất cần thiết. Con đường có tốt cách mấy nhưng không duy tu bảo trì thì cũng hỏng. Tâm hồn con người càng dễ hỏng hơn. Nhiều thế hệ ngày nay đang hư hỏng do không duy tu, sửa chữa chính con người mình. Ngày 11-5-2010 tại Lisbonne, Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI nêu lên nội thù của Giáo hội ngày nay chính là tội lỗi của nhiều người chúng ta trong Giáo hội. Những điều đó có cảnh giới cho chúng ta sống Năm Đức Tin và sống triệt để mùa Vọng này không ?
Xã hội và Giáo hội, trong cuộc lữ hành, sử dụng những con đường dẫn đến sự công bằng, văn minh, tình người. Riêng đối với Kitô hữu, chúng ta chấp nhận những con đường bất công, tội lỗi hay con đường đến với Chúa và tha nhân ? Chúa không cần những con đường theo kiểu "chào mừng". Chúa muốn chúng ta đến với Chúa trong mùa Vọng này bằng những cải đổi, sám hối, sửa chữa, để rồi trên con đường mới này chúng ta nhận thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa, giúp chúng ta có khả năng đi đến với tha nhân là anh chị em đồng loại của chúng ta hôm nay đang bị những đường cụt, đường xấu làm chậm lại tiến trình yêu thương.
Lạy Chúa Giêsu từ trời cao đến với nhân loại bằng con đường yêu thương, hy sinh, xin cho chúng con dõi theo chính lộ của Ngài và biết sửa đổi con đường mình đang đi bằng sự thay đổi đời sống ; đừng để những gập ghềnh, cong quẹo của con đường trần thế là tội lỗi cản bước chúng con. ■
Mùa Hồng Ân lại trở về
Giữa bao thất vọng ê chề đời con
Chắp tay con hướng về Trời
Thêm một lần nữa xin Người rủ thương!
Giúp con san phẳng lối đường
Lấp đầy vực tối, lụy vương cõi lòng
Lạy Trời mưa Đấng Đợi Mong
Cứu đời cùng khổ ngập trong biển sầu
ladieubongg
member
REF: 645501
12/10/2012
Chia sẻ trong tuần:
AI MONG - AI ĐỢI - AI CHỜ
Lm. Giuse Trần Đình Long
Dòng Thánh Thể
Gioan tẩy giả là vị tiên tri cuối cùng của Cựu ước, nhưng ông lại là vị tiên tri lớn hơn tất cả vì ông đã được lãnh nhận niềm vui cứu độ ngay từ lúc còn là bào thai trong lòng mẹ (Lc 7, 26). Khi ra rao giảng ông lại được thấy Đấng mà các tiên tri Isaia, Giêrêmia, Ezêkiel cho đến khi nằm xuống vẫn còn khao khát ngóng chờ. Gioan tẩy giả đã được đụng đến NGÔI LờI ĐÃ THÀNH XÁC PHÀM. Chính ông đã giới thiệu Đức Giêsu cho chúng ta : “Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xóa bỏ tội trần gian.” (Ga 1, 29).
Trong những ngày Mùa Vọng, trước lễ Giáng Sinh, chúng ta sẽ còn được nghe nói nhiều về nhân vật Gioan tẩy giả. Nhưng tất cả sứ mệnh và cuộc đời của ông chỉ gồm tóm một cách chính xác và rõ ràng trong mấy câu ở phần mở đầu Tin Mừng theo thánh Gioan như sau : “Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng.” (Ga 1, 6)
Cũng như Gioan tẩy giả, tất cả những ai mang danh là Kitô hữu đều phải làm chứng cho sự sáng. Nghĩa là trong cách sống của mình hằng ngày, phải làm cho mọi người nhận biết có sự sáng của Đức Giêsu Kitô lóe rạng ở trong đó. Đọc kinh, xưng tội rước lễ nhiều là tốt, nhưng chưa hẳn chỉ như vậy là làm chứng cho sự sáng.
Khi rao giảng hay chia sẻ Lời Chúa trước cộng đoàn hoặc trong các lớp giáo lý cũng vậy, nếu Lời Chúa được nói ra mà không cho người nghe, người tham dự gặp được dung mạo Đức Kitô để yêu mến và chịu lấy Người, mà chỉ gặp thấy những điều răn dạy về luân lý, hoặc những sự uyên bác của thế gian mà thôi, thì cũng chưa phải là làm chứng cho sự sáng.
Chính Gioan đã nép mình đi, để một mình Đức Giêsu, để ánh sáng cứu độ của Người chói lòa vào trong thế gian. Ông nói : “Phần tôi, tôi làm phép rửa cho anh em bằng nước, nhưng có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa.” (Lc 3, 16)
Chúng ta đang ở trong Mùa Vọng, mùa mà Hội Thánh muốn mọi người nôn nao khao khát hướng về một con người : Đức Giêsu Kitô.
Nếu tất cả vũ trụ, tất cả nhân loại trên thế giới này không có con người Giêsu đó tới và cứu độ, thì coi như bị phế thải, bị tiêu mất rồi!
Khi con người Giêsu đến, mọi sự phải biến đổi như Isaia 11, 1-10 khẳng định : “Trên Người, Thần khí Giavê sẽ đậu xuống. Thần khí khôn ngoan, trí tuệ. Thần khí mưu lược và anh dũng. Thần khí hiểu biết và kính sợ Giavê. Bấy giờ sói ở với chiên. Sư tử và bê con chung một chuồng. Trẻ nhỏ còn bú, chơi giỡn bên hang rắn hổ lửa. Trẻ em còn hôi sữa, thọc tay vào trong hang mãng xà.”
Beo sói, sư tử là thú dữ cắn xé, phanh thây xẻ thịt người ta. Rắn hổ lửa mang phun nọc độc giết người. Những thứ này thuộc vương quốc của Satan, một vương quốc tràn đầy tội ác, bất nhân, bất nghĩa, nói hành, nói xấu, cáo gian bỏ vạ, kiêu căng khoác lác, ngu muội, bất hiếu, sát nhân, mê dâm, hung bạo, chè chén, như thư Roma đã mô tả (Rm 1, 28-31). Một vương quốc như vậy là một vương quốc dưới án thịnh nộ của Thiên Chúa. Một con người lòng đầy nọc độc, sống ác tính như beo sói, là con người khuyết hẳn vinh quang của Thiên Chúa. Một thế giới tối tăm như thế, dù có giàu sang phú quý đến đâu, văn minh khoa học kỹ thuật tiến bộ đến đâu cũng là một thế giới cần được cứu sống, bởi vì nó đang nằm trong sự chết.
Khi Đức Giêsu đến thì chính bản thân Người là sự sống và sự sống lại cho mọi người. Chỉ có máu và sự chết thập giá của Đức Kitô mới có quyền năng tẩy rửa và xóa sạch tội lỗi do con người gây nên, và đem những kẻ tin vào Người ra khỏi nước của tối tăm, đưa vào vương quốc ánh sáng của Thiên Chúa. Sói sẽ nằm bên cạnh chiên, vì lòng dạ độc ác của nó đã được thay đổi rồi. Sư tử sẽ gặm cỏ chung với bê con, và trẻ con măng sữa tha hồ thọc tay chơi giỡn trong hang rắn lửa. Tất cả phải biến đổi, không phải do sức cố gắng của những con rắn độc, những con sói, mà do phép mầu lòng thương xót của Thiên Chúa quy tụ nơi trái tim vô cùng yêu thương của Đức Giêsu Kitô. Ai nhận lấy trái tim ấy vào trái tim của mình, thì con người ấy được trở thành người theo đúng nghĩa của nó, trước Thiên Chúa và trước những người khác. Đó là chân lý mà những kẻ tin phải tìm ra khi lặng lẽ một mình nơi máng cỏ trong ngày lễ Giáng Sinh sắp tới. Còn đèn hoa nhấp nháy, sao lớn sao nhỏ, kể cả những hoạt cảnh, những buổi trình diễn thánh ca với những bài hát du dương đi nữa, tất cả chỉ là phụ, hết sức phụ thuộc, nếu những cái ấy không giúp cho người ta gặp được Đấng Cứu Chúa nhân hậu của mình là Đức Giêsu Kitô. Không phải chỉ gặp Đấng ấy ở trong nhà thờ, trong hang đá, mà còn phải gặp được ngay trong cõi lòng đầy u uẩn, đầy xao xuyến, đầy lo âu của chính mỗi người, chính bản thân mình.
Vào thế kỷ thứ V, Clovis, một ông vua của nước Pháp nổi tiếng là ác độc hung dữ, và say máu. Cái búa nơi tay ông đã bửa đôi sọ não của biết bao bạn hữu và những kẻ thuộc quyền ông. Vàng bạc châu báu chất đầy két sắt của ông là những thứ bê bết máu người khác. Nhưng vào ngày 25-12-496 con trẻ Giêsu đã biến đổi con sói Clovis thành một ông vua đạo đức, thánh thiện và nhân từ. Clovis đã quỳ xuống lãnh nhận bí tích rửa tội qua bàn tay của Đức giám mục Rémi. Con sói Clovis đã trở nên con chiên hiền lành nhờ chịu lấy Đức Giêsu Kitô vào đời mình. Qua Clovis, cả nước Pháp được hưởng nhờ ơn cứu độ từ đó.
Mỗi năm, trong những ngày Mùa Vọng, người ta thường lấy những lời sau làm câu sửa mình :
“Hãy dọn sẵn con đường cho Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.
Mọi thung lũng phải lấp cho đầy, mọi núi đồi, phải bạt cho thấp,
khúc quanh co, phải uốn cho ngay, đường lồi lõm, phải san cho phẳng.
Rồi hết mọi người phàm sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa.” (Lc 3, 4 -6)
Hãy bỏ thói kiêu căng như núi cao mà hạ mình khiêm tốn như đất thấp. Hãy san bằng ganh ghét hận thù như hố sâu ngăn cách rồi lấy yêu thương mà lấp đầy, chuẩn bị lòng dạ trong sạch để xứng đáng đón Chúa Giáng Sinh. Những lời khuyên này nghe cũng hợp lý và tốt là đàng khác. Nhưng nếu tôi làm được như vậy thì như Phaolô nói với dân Galat rằng : “Nếu con người tự công chính mình được thì quả Đức Kitô đã chết một cách vô lối!”
Cái thời Isaia, cái thời Gioan tẩy giả chưa có nhà thờ, chưa có tòa giải tội thì người ta sẽ dọn mình cho sạch để đi xưng tội ở đâu ?
Ngày Con Thiên Chúa đến trong thế gian, Kinh Thánh đã mạc khải bi đát thế này : “Ngài đến nơi nhà của Ngài, mà người nhà đã không tiếp nhận Ngài”. Ơn cứu độ là một ơn cho không biếu không và lớn lắm. Vì chúng ta không cục cựa được, chúng ta chỉ còn bó tay chìm sâu trong khốn đốn của mãnh lực tội lỗi, nên Thiên Chúa chạnh lòng xót thương. Kinh Thánh nói : “Thiên Chúa đã yêu thương thế gian như thế đó, đến nỗi đã ban cho Con Một Ngài, để chết thay cho thế gian, để ai tin vào Ngài thì khỏi hư đi”.
Vì yêu thương mà Thiên Chúa đã bắt Con Ngài phải chết thay tội lỗi thế gian, thì việc Thiên Chúa sai Con của Ngài đến để dọn đường, bạt lối, xẻ núi lấp sông, để đến gặp người ta, cũng là điều hợp lý thôi.
Đức Giêsu, Đấng Thiên Chúa cao sang vời vợi không núi nào sánh kịp, đã tự hạ mình xuống tận đất thấp bằng con người. Con Thiên Chúa cao quý tinh tuyền mà tự hạ xuống tận đất thấp bùn đen để mang lấy tội lỗi của tất cả chúng ta trên mình, rồi chết tử hình như một tên tội phạm giữa hai tên cướp ác ôn.
Trong sách tiên tri Isaia 45, 2 : “Chính Ta, Ta đi trước mặt các ngươi, mọi gồ ghề ta sẽ san phẳng”. Còn Lời Chúa trong sách tiên tri Baruc nói : “Bởi Thiên Chúa đã quyết định phải hạ xuống mọi núi cao, và lấp đầy các thung lũng để làm bằng mặt đất, ngõ hầu Israel bước đi vững chắc trong vinh quang Thiên Chúa” (Br 5,7).
Loài người trở thành xấu xa vì đã bỏ Thiên Chúa. Giữa tội lỗi và Thiên Chúa có một hố ngăn cách không ai có thể lấp đầy. Chỉ có Đức Giêsu Kitô, khổ nạn thập giá và phục sinh của Người mới có thể lấp đầy hố sâu đó. Chính Đức Giêsu đã kéo chúng ta từ hố thẳm của thung lũng tối đen lên ngang bằng với Con Thiên Chúa, loài người chúng ta có phải cúi xuống chút nào đâu mà gọi là khiêm tốn với sửa mình. Tất cả đều là ơn huệ nhưng không của Thiên Chúa.
Trong Mùa Vọng này, chúng ta vọng là vọng cái tình thương này, mong là mong cái con người Giêsu này. Ông già Simêon, Gioan Tẩy Giả và Đức Maria suốt đời các ngài cũng chỉ có sự khát vọng đó thôi. Đó là gặp được con người Giêsu Kitô, dù chỉ một lần trong đời mình là đủ rồi. Vì Thiên Chúa đã làm xong tất cả, làm đầy đủ tất cả ơn cứu độ nơi Đức Giêsu. Phần mỗi người, chúng ta phải cộng tác với Thiên Chúa. Cộng tác không phải chỉ bằng cố gắng luyện tập nhân đức, ăn ngay ở lành, mà cộng tác với Thiên Chúa căn bản là mở rộng lòng mình ra, mở đời mình ra đón nhận Đức Giêsu Kitô. Lúc ấy tôi sẽ thấy sự giàu có vô phương dò thấu của Thiên Chúa nơi Con của Ngài, và tôi mới sống trọn cuộc đời mình với hết lòng yêu mến, hết lòng tạ ơn Thiên Chúa trong vui mừng và bình an. Như thế là tôi đã có một mùa Giáng Sinh hoàn hảo, và sau đó tôi hãy nghĩ đến chuyện đi xưng tội rước lễ, hãy nghĩ đến chuyện hang đá máng cỏ, thánh ca giáng sinh... Vì tất cả những việc sau muốn có ý nghĩa và giá trị thực sự thì phải xuất phát từ điểm căn bản là gặp được Đức Giêsu Kitô Con Thiên Chúa làm người trước đã.
Lạy Chúa Giêsu, chính Chúa vẫn ngày ngày mong đợi trông chờ con, đặc biệt là nơi bí tích Thánh Thể, thế mà con có đến gặp Chúa đâu. Con mong gặp bạn bè, gặp người yêu hơn mong gặp Chúa. Con đợi người đến giúp đỡ, đợi một thùng quà, đợi một cơ hội làm ăn hơn là đợi Chúa. Con chờ được lên lương, được thăng quan tiến chức hơn là chờ Chúa. Con có thật lòng mong đợi trông chờ Chúa đâu, nhưng chính Chúa mong đợi trông chờ con đến với Chúa từng phút từng giây. Chúa khát khao mòn mỏi đợi chờ con, xin cho con biết đáp lại lời mời gọi khẩn thiết này Chúa nhé!
ladieubongg
member
REF: 645829
12/14/2012
CHÚA NHẬT III MV C: NIỀM VUI TRONG TÂM HỒN
Vi buồn nó là những sắc thái, là những gam màu sáng tối của cuộc sống, tuy nhiên xã hội và thế giới hôm nay đem đến cho con người nhiều lo lắng buồn sầu hơn niềm vui, nhiều vẻ hào nhoáng bên ngoài nhưng lại trống rỗng bên trong. Chính vì thế mà từ người lớn đến người trẻ cứ muốn tìm cho mình những cách thế để bớt buồn, tìm vui, nhiều người trẻ rơi vào nghiện ngập cũng chỉ vì muốn tìm một chút niềm vui, nhiều người khác rơi vào rượu chè với lý do để bớt buồn, nhưng nhấp chén tiêu sầu càng sầu thêm không thấy ai uống rượu mà hết được buồn.
Hôm nay bước vào tuần thứ ba mùa vọng, Lời Chúa rộn rã mời gọi chúng ta: vui lên, tôi nhắc lại một lần nữa anh em hãy vui lên! Phải chăng vì người Kitô hữu chúng ta vẫn chưa vui được hay vì chúng ta vẫn chưa tìm được một lý do để có thể có được một niềm vui thực sự? Đâu là lý do đem đếm niềm vui thực sự cho chúng ta?
Không có gì khiến người ta đau khổ và buồn bã cho bằng khi mang sư bất an giày vò trong tâm hồn, và khi trút được gánh nặng trong tâm hồn, người ta sẽ tìm lại được niềm vui. Tiên tri Sophonia đã nói đến một thứ niềm vui sâu xa đích thật, niềm vui đầy tràn từ trong tâm hồn đó là niêm vui vì được giải thoát khỏi gánh nặng trong tâm hồn, tìm lại được sự bình an: vui lên hỡi thiếu nữ Sion, nhảy mừng lên hỡi thiếu nữ Giêrusalem… vì Đức vua của Israel đang ngự giữa người, Người là vị cứu tinh là Đấng anh hùng. hẳn nghe những lời kêu gọi đầy hân hoan phấn khởi này sẽ là một nguồn động viên, là sự thúc đẩy cho dân Israel khi họ đang phải đối diện với cảnh lưu đày tại Babylon; Sự đau khổ dày vò tâm hồn họ không chỉ là nỗi nhục mất nước, mà họ đau khổ vì nghĩ rằng Thiên Chúa đã rời bỏ đền thờ, Ngài đã bỏ rơi dân Ngài đã chọn, thì hôm nay vị tiên tri nói với họ rằng Thiên Chúa không hề bỏ rơi họ Ngài sẽ trở lại Giêrusalem, vì Ngài là vị Cứu tinh, là Đấng anh hùng, Ngài sẽ lấy tình thương mà đổi mới người, Người sẽ làm cho ngươi vui mừng hoan hỷ.
Thánh Phaolô trong thư gửi cộng đoàn Phipphê đẽ đề cập đến một thứ niềm vui khác, đó là niềm vui phát xuất từ một cuộc sống thánh thiện tốt lành, yêu thương và quảng đại vì Chúa. Chỉ khi cuộc sống của chúng ta có Chúa, việc làm của mỗi người được thúc đẩy bởi lòng yêu mến Chúa, thì niềm vui sẽ lan tỏa ra bên ngoài qua việc làm và trên gương mặt: Anh em hãy sống sao cho mọi người thấy anh em hiền hòa và rộng rãi. Trong mọi hoàn cảnh, anh em hãy cứ đem lời cầu khẩn, van xin và tạ ơn mà giải bày trước mặt Thiên Chúa, và bình an của Thiên Chúa sẽ gin giữ lòng trí anh em. thế có nghĩa là những người có Chúa trong tâm hồn thì dù có gặp những nghịch cảnh bên ngoài, điều đó cũng không làm cho họ mất đi niềm vui sâu thẳm bên trong tâm hồn, trái lại chính niềm vui trong tâm hồn sẽ giúp họ bình an và vượt qua được nghịch cảnh bên ngoài.
Thế nhưng phải làm thế nào để có được sự bình an trong tâm hồn, và có được niềm vui sâu xa vì có Chúa? Thưa, một điều chắc chắn rằng muốn có Chúa trong tâm hồn thì phải loại trừ những gì nghịch lại với Thiên chúa, muốn có niềm vui sâu xa của chúa thì phải loại trừ những thú vui thấp hèn. Đó là điều mà Thánh Gioan Tiền hô hôm nay dạy cho những người đến xin Ngài chỉ dẫn. Những người tuốn đến với Gioan, họ cũng muốn làm một cuộc thanh tẩy từ trong tâm hồn, nên họ mới hỏi Gioan: Tôi phải làm gì? Thánh Gioan đã chỉ dẫn họ, tước hết là hãy làm những việc bác ái chia sẻ cụ thể: ai có hai áo thì cho người không có, ai có của ăn cũng hảy làm như vậy, vì việc bác ái sẽ đem đến niềm vui cho cả người cho lẫn người nhận, hơn nữa khi việc chia sẽ được thực hiện với lòng yêu mến và với tâm hồn sám hối, thì niềm vui đích thực sẽ đến trong tâm hồn. Kế đến là mỗi người hãy làm tròn bổn phận của mình một cách tốt đẹp: Đối với người thu thuế, thi hãy làm cho phù hợp lẽ công bằng, làm việc với hết trách nhiệm và hết khả năng, không đòi hỏi không tìm tư lợi, còn những người lính thì thánh Giaoan dạy họ chớ ức hiếp ai, đừng lạm quyền để tham lam chiếm đoạt của người khác, sống cách vui vẻ với đồng lương của mình. Tức là khi mỗi người hết mình làm việc theo trách nhiệm bổn phận của mình, thì họ sẽ tìm được sự bình an trong tâm hồn, và khi có bình an thì sẽ có niềm vui.
Chính Gioan cũng đã ý thức điều đó, ông sống với ơn gọi và trách nhiệm của mình là một người dọn đường cho Đấng Cứu Thế, ông không lấn sân, không đòi hỏi cũng không gây một ảnh hưởng nào, nhưng giữ đúng vị trí và công việc của mình, khi dân chúng kéo đến với ông và họ nghĩ ông chính là Đấng Mesia, ông đã trả lời rõ ràng cho họ: chỉ là người làm phép rửa cho anh em bằng nước, nhưng Đấng đến sau tôi, Ngài cao trọng hơn tôi, mà tôi không đáng xách dép cho Ngài, chính Ngài sẽ rửa anh em bằng Thánh Thần và lửa. Ông đã vui với nhiệm vụ của mình, và biết biết rõ về vai trò mình chỉ là người dọn đường cho Đấng Cứu Thế, cho Đấng cao trọng hơn ông.
Lời Chúa hôm nay cũng đang thôi thúc mới gọi chúng ta vui lên, và để thực sự có được niềm vui, chúng ta cũng cần phải có được những thái độ, và đáp ứng được những đòi hỏi của Lời Chúa hôm nay. Trước hết hãy làm sao để có Chúa trong tâm hồn. Thiên Chúa là Đấng Thánh, Ngài không thể sống chung với ma quỷ, tội lỗi và sự ác, vì thế muốn có niêm vui của Chúa trong tâm hồn thì đòi chúng ta phải dọn sạch những hang ổ của ma quỷ và tội tỗi trong tâm hồn chúng ta, tẩy trừ sự gian ác bất công và chuẩn bị cho tâm hồn mình thành một nơi sạch sẽ xứng đáng cho Chúa cư ngụ thì Chúa sẽ đem đến sự bình an và niềm vui của Người. Nhiều người ngày nay đang để trong mình sự mặc cảm của tội lỗi và nhiều thứ mặc cảm khác khiến họ không dám mở lòng với Chúa và với anh em, họ bị nhốt kín trong cái vỏ của mình, nhiều người khác thì đang bị lương tâm dày vò vì tình trạng tội lỗi và sư ác họ đã gây ra cho anh em, và nhiều người khác đang bị công việc và những lo toan của cuộc sống đè nặng tâm hồn họ, dù họ có rất nhiều tiền bạc của cải nhưng họ vẫn không vui lên được. tất cả những tình trạng tâm hồn như thế, cần được tháo gỡ giải tỏa khỏi những gánh nặng và bất an đang đè xuống trong tâm hồn, hãy đến với Bí tích Giải tội để được tháo cởi những gánh nặng và cắn rứt của lương tâm, hãy đến với Bí tich Thánh Thể được được Chúa hiện diện trong tâm hồn và ban thêm sức mạnh, và hãy ra khỏi vỏ bọc của bản thân để làm nhiều việc tông đồ, bác ái và phục vụ, thì sẽ thấy cuộc sống có nhiều ý nghĩa và nhiều niềm vui hơn.
Có nhiều gia đình ngày hôm nay đã mất đi niềm vui và nụ cười, Lời Chúa hôm nay mời gọi các bậc cha mẹ hãy cố gắng tạo lập nên niêm vui cho gia đình và con cái, hãy loại trừ khỏi gia đình mình tình trạng rượu chè cờ bạc, cá độ, nó đang là nguyên nhân đưa đến bất an và bất hạnh cho nhiều gia đình, các bậc cha mẹ hãy tạo nên nhiểu những cơ hội trò chuyện trong gia đình, những bữa cơm ấm cúng, để gia đình không còn lạnh lẽo, không còn tiếng cãi vả chửi bới tục tĩu, và hãy đem Chúa vào gia đình bằng những giờ kinh sớm tối trong gia đình, có Chúa gia đình sẽ lại tìm lại được niềm vui và hạnh phúc.
Nhiều bạn trẻ ngày hôm nay đang lao vào những cuộc vui của xã hội người ta bày ra, đó là những tụ điểm ăn chơi, những lối sống đua đòi, càng lao vào, càng tim kiếm nó càng làm cho các bạn cảm thấy buồn chán và trống rỗng mà thôi, vì những cách sống ấy là những lối sống hời hợt không có chiều sâu, không có lý tưởng, một lối sống không biết nghĩ đến người khác. Lời Chúa hôm nay mới gọi chúng ta điều chính lại cuộc sống của mình, lấp đầy những khoảng trống trong tâm hồn bằng những việc hữu ích cho mọi người, chu toàn và làm tốt những công việc hằng ngày: hãy là những bạn sinh viên học sinh tốt, dễ thương nơi trường học, hãy là những người trẻ biết chạnh thương và hay giúp đỡ, hãy là những anh những chị công nhân thật thà lương thiện, làm việc với tinh thần trách nhiệm, và nhất là đừng bao giờ để thiếu vắng Thiên Chúa trong cuộc đời, vì thiếu vắng Thiên Chúa cuộc đời các bạn sẽ rơi vào buồn chán và mất đi ý nghĩa.
Cầu chúc cho mọi người tìm được niềm vui thánh thiện trong những ngày mùa vọng này và sẽ ngập tràn niềm vui vì đón được Chúa trong mùa Giáng sinh sắp tới. Amen.
Tác giả bài viết: Giuse Đỗ Đức Trí
khoailantay
member
REF: 645859
12/14/2012
BỎ NGÀI CON BIẾT THEO AI
thôi thì chắc dzạ ...từ nay theo ngài
dzù cho tháng rộng ...năm dzài
thế nào con cũng ...có ngày ...gặp được nàng BÔNG...!!!
ladieubongg
member
REF: 645873
12/14/2012
Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi
Mà khó vì lòng người ngại núi e sông
- Khoai cứ xuống bến Melbourne là sẽ có Cô Lái Đò ra đón liền!
ladieubongg
member
REF: 645886
12/15/2012
NGƯỜI
Trên đường dài rong ruổi
Trên dòng đời lênh đênh
Con mỏi mệt rã rời
Có Người là quán đợi
Có Người là bóng mát
Giữa trưa hè nóng rát
Và là nơi yên nghỉ
Giữa nguồn cơn lâm lụy
Gian trần một bóng nhỏ
Dấu chân mòn con đó
Người dìu con đi tới
Nâng đỡ con một đời
Con là kẻ lang thang
Giữa cuộc đời gian nan
Đường đi trăm ngàn hướng
Người là Kim Chỉ Nam
Giữa kiếp sống lầm than
Sóng gió với phũ phàng
Người chính là núi đá
Che đời con bình an
Ladieubong
ladieubongg
member
REF: 646023
12/17/2012
Chia sẻ trong tuần:
NHÌN NGƯỜI
Có một giai thoại về đại học Stanford, “Một câu chuyện thật thú vị”, nội dung như sau:
Một phụ nữ trong bộ trang phục áo bằng vải lanh kẻ sọc và chồng mình trong bộ com-lê giản dị đã mòn xơ cả chỉ, xuống ga tàu ở thành phố Boston và rụt rè bước đi không hẹn trước tới văn phòng ở phía ngoài của đại học Harvard. Trong chốc lát cô thư ký có thể nói rằng những người ở nông thôn lạc hậu về văn hóa như thế không có việc gì phải bước chân vào đại học Harvard thậm chí còn không xứng đáng được vào đại học Cambridge.
Cô thư ký mặt mày cau có. Người đàn ông nói nhẹ nhàng:
- Chúng tôi muốn gặp thầy hiệu trưởng
Cô thư ký gắt gỏng lên:
- Ông ấy bận rộn cả ngày.
Người phụ nữ trả lời.
- Chúng tôi sẽ đợi.
Suốt nhiều giờ trôi qua, cô thư ký không thèm để ý đến họ, trong lòng hy vọng rằng hai người rốt cuộc sẽ nản lòng mà bỏ đi.
Nhưng hai người vẫn không đi. Và cô thư ký đã nản lòng, và cuối cùng quyết định phải quấy rầy vị hiệu trưởng, mặc dù đó là công việc thường ngày mà cô luôn luôn thấy ân hận mỗi khi làm. Cô nói với vị hiệu trưởng:
- Có thể nếu họ gặp được thầy ít phút họ sẽ đi ngay.
Vị hiệu trưởng thở dài bực tức, rồi gật đầu. Ai đó có vai trò quan trọng như ông ta thì rõ ràng là không có thời gian để tiếp họ, thế nhưng ông ghét cay ghét đắng chiếc áo vải lanh sọc và bộ com-lê đã sờn chỉ cứ phủ đầy bừa bãi căn phòng ở phía ngoài của ông ta.
Vị hiệu trưởng với gương mặt lạnh lùng đầy vẻ nghiêm nghị đi khệnh khạng về phía cặp vợ chồng. Người phụ nữ nói với vị hiệu trưởng:
- Chúng tôi có một đứa con trai đã từng theo học ở trường đại học Harvard một năm. Nó thực sự yêu mến ngôi trường này. Nó cảm thấy hạnh phúc khi học ở đây. Thế nhưng, cách đây một năm, nó đột nhiên bị giết chết. Và vợ chồng tôi rất muốn xây dựng một tấm bia để tưởng nhớ con trai mình ở một nơi nào đó trong khuông viên trường.
Vị hiệu trưởng không động đậy, ông đã bị sốc. Ông nói một cách thô lỗ cộc cằn:
- Thưa bà, chúng tôi không thể dựng tượng cho mỗi người đã từng theo học ở Harvard rồi sau đó bị chết. Nếu chúng tôi làm như vậy thì ngôi trường này sẽ trông giống như một nghĩa trang !
Người phụ nữ nhanh chóng giải thích:
- Ồ, không phải như vậy. Chúng tôi không có ý định xây dựng một bức tượng. Chúng tôi nghĩ sẽ xây một tòa nhà cho nhà trường.
Vị hiệu trưởng trợn tròn con mắt. Ông liếc nhìn chiếc áo vải lanh sọc và bộ com-lê đã sờn chỉ rồi thốt lên:
- Một tòa nhà ! Ông bà có tưởng tượng được một tòa nhà trị giá bao nhiêu không ? Chúng tôi phải đầu tư hơn 7 triệu rưỡi đô la cho xưởng thiết bị vật lý ở Harvard.
Người phụ nữ im lặng một lát. Vị hiệu trưởng có vẻ hài lòng. Bây giờ thì ông có thể rời khỏi họ. Người phụ nữ quay lại phía chồng và nói nhỏ:
- Bắt đầu xây một trường đại học tất cả chỉ tốn ngần ấy thôi sao ? Tại sao chúng ta không xây một trường đại học riêng ?
Người chồng gật đầu đồng ý.
Khuôn mặt của vị hiệu trưởng thượt ra đầy bối rối và lúng túng. Và ông bà Leland Stanford đã bỏ đi, đến thành phố Palo Alto, bang California, nơi đó họ lập nên trường đại học mang tên mình, một đài tưởng niệm để tưởng nhớ đứa con của mình mà trường Harvard không còn quan tâm đến nữa.
“Bạn có thể dễ dàng đánh giá tư cách của những người khác thông qua cách mà họ đối xử với những người không thể làm gì vì họ và cho họ” (Malcolm Forbes).
ladieubongg
member
REF: 646024
12/17/2012
CHIA SẺ MỘT CHÚT SUY TƯ
NHÌN NGƯỜI (tiếp theo)
Vẻ hào nhoáng bề ngoài
Ngày nay, người ta thích chạy theo vẻ hào nhoáng bề ngoài. Nhiều người đua nhau phô trương sự giàu có của mình. Vì sự giàu có thường mang lại cho người ta danh giá và lời ca tụng.
Nhưng, “không phải mọi thứ lấp lánh đều là kim cương”. Nhiều kẻ giàu có đã sống một cuộc đời vô nghĩa. Có câu: “Người ta ca tụng trước tài năng, nhưng người ta cúi phục trước lòng nhân”.
Nhiều kẻ sống chỉ biết đi tìm sự giàu có, nên những ai có thể giúp họ vững bước trên con đường giàu có, thì họ mới cần quan hệ, ngoài ra, họ chẳng quan tâm đến ai. Thật không sai khi Malcolm Forbes kết luận: “Bạn có thể dễ dàng đánh giá tư cách của những người khác thông qua cách mà họ đối xử với những người không thể làm gì vì họ và cho họ”.
“Vì họ” và “cho họ” là thứ “ích kỷ thời đại”. Là cội nguồn của sự thoái hóa đạo đức con người. Nó làm cho con người lạnh lùng trước những kẻ thiếu thốn, và ngoảnh mặt trước những kẻ khốn cùng. Vì họ nghĩ rằng: những người “thiếu thốn và khốn cùng” kia làm cản trở bước tiến của họ, thậm chí có thể làm cho họ bị thiệt hại và nghèo đi, khi họ phải đưa bàn tay cứu giúp.
Và, cứ như thế, tháng năm nối tiếp, họ lo củng cố sự hào nhoáng bề ngoài của họ, còn tâm hồn của họ thì ngày càng trống rỗng !
LA FONTAINE để lại câu nói đáng ta suy ngẫm: “Danh giá phần đông chỉ là bọn hề ở hí trường. Cái bề ngoài của nó chỉ lòe được kẻ ngây ngô thôi” (Les grands pour la plupart sont masques de théâtre. Leur apparence impose au vulgaire idolâtre).
ladieubongg
member
REF: 646025
12/17/2012
NHÌN NGƯỜI (tiếp theo)
Điều cao quý bên trong
Cái gì ở trong thẳm sâu tâm hồn thì khó thấy, nhưng đó lại là điều cao quý và bền vững với thời gian. Đó là vẻ đẹp tâm hồn, mà chỉ có những ai sở hữu một tâm hồn cao đẹp mới “nhìn thấy” và “hiểu được”. Người ta thường dùng “ngôn ngữ riêng” để diễn tả sự cảm nhận kỳ diệu ấy qua một thứ “giác quan thiêng liêng” mà không phải ai cũng có được, như “đôi mắt tâm hồn”, “đôi tai tâm hồn”…
Như câu chuyện về đại học Stanford, vị hiệu trưởng không thể thấy được “tâm hồn” của hai vợ chồng Leland Stanford vì chiếc áo vải lanh sọc và bộ com-lê đã sờn chỉ mà họ mặc đã làm tối mắt vị hiệu trưởng thông minh ấy.
Vấn đề không phải là vì vị hiệu trưởng không có thời giờ để tiếp khách, mà vì khách chỉ là những người trông nghèo nàn thiếu học, không có lợi gì khi bỏ công sức và thời gian để trò chuyện với họ.
Ai đó có vai trò quan trọng như ông ta thì rõ ràng là không có thời gian để tiếp họ, thế nhưng ông ghét cay ghét đắng chiếc áo vải lanh sọc và bộ com-lê đã sờn chỉ cứ phủ đầy bừa bãi căn phòng ở phía ngoài của ông ta.
Trong ánh mắt phàm phu, biết bao điều còn mờ tối. Lòng kiêu căng tự phụ, chận lối biết bao người. Nhiều khi ta không nhận ra được “viên ngọc tâm hồn” ở tha nhân, vì ta quá vội vã, ta tự cho là mình đã thông suốt tất cả. Giống như nhiều thầy tu tự cho mình là thánh, nên nhìn ai cũng là những kẻ tội đồ.
Chắc các bạn đã biết câu chuyện “Ngọc bích họ Hòa”:
Nước Sở, có người họ Hòa, được một hòn ngọc ở trong núi, đem dâng vua Lệ Vương. Vua sai thợ ngọc xem. Thợ ngọc nói: “Đá, không phải ngọc”. Vua cho người họ Hòa là nói dối, sai chặt chân trái.
Đến khi vua Vũ Vương nói ngôi, người họ Hòa lại đem ngọc ấy dâng. Vua sai thợ ngọc xem. Thợ ngọc nói: “Đá, không phải ngọc”. Vua lại cho họ Hòa là nói dối, sai chặt nốt chân phải.
Đến khi vua Văn Vương lên ngôi, người họ Hòa ôm hòn ngọc, khóc ở chân núi Sở Sơn suốt ba ngày ba đêm đến chảy máu mắt ra. Vua thấy thế, sai người đến hỏi. Người họ Hòa thưa: “Tôi khóc không phải là thương hại cho chân tôi bị chặt, chỉ thương về nỗi ngọc mà cho là đá, nói thật mà cho là nói dối”. Vua bèn cho người xem lại cho rõ kỹ, thì quả nhiên là ngọc thật, mới đặt tên gọi là “Ngọc bích họ Hòa” (Hàn Phi Tử).
ladieubongg
member
REF: 646026
12/17/2012
Nhìn người (tt & hết)
Có câu: “Con cáo nó tưởng ai cũng ăn gà như nó”. Vị hiệu trưởng trong câu chuyện không ngờ trong những con người “nghèo nàn” thế kia lại có thể chứa một “kho tàng” như thế ! Đúng là “ngọc trong đá” ! Đối với những con người kia, có thể việc làm của họ chỉ là chuyện “bình thường”, nhưng với vị hiệu trưởng, đó lại là chuyện “phi thường” vì lòng ông quá “tầm thường”. Vị hiệu trưởng ! Ngạc nhiên chưa !? Và ngạc nhiên trong sự thẹn thùng.
Khuôn mặt của vị hiệu trưởng thượt ra đầy bối rối và lúng túng.
Vị hiệu trưởng đã để vuột mất một cơ hội lớn để phát triển hơn nữa cho đại học Harvard, nhưng nỗi đau không phải là sự mất mát mà là sự tủi nhục trong tâm hồn. Khi vị hiệu trưởng thấy mình quá lớn lại là lúc nhận ra mình quá nhỏ, và bài học hôm nay không phải đến từ bậc quân sư, mà chỉ là từ những con người xem ra thật bình dị.
Còn sống ngày nào đừng đoán người qua vẻ mặt. (La Fontaine)
Nào, ta hãy thận trọng. Khi “nhìn người” để rồi phê phán và ứng xử, có khi chính lúc ấy lại là lúc ta để lộ nguyên hình “tâm hồn đầy rong rêu” của ta.
Họ - những người ta đang tiếp xúc - là những kẻ quá bé mọn hay vì lòng ta quá hẹp hòi. Họ là những người quá vụng về hay vì lòng ta quá đòi hỏi. Họ là những người quá thấp hay vì lòng ta quá kiêu căng. Họ là những người quá tội lỗi hay vì ta tự phong mình là thánh nhân...
Và ta nhìn người, nhìn đời, không vừa ý ta. Không vừa ý ta vì không có lợi gì cho ta. Không “vì ta, cho ta”. Khi ta muốn tom góp lại là lúc ta đánh mất tất cả.
Biết bao điều tốt đẹp đến với ta, nhưng ta đã từ chối vì ta không nhận ra được điều quý giá tiềm ẩn, những điều mà chỉ có “đôi mắt tâm hồn” ta mới thấy được.
"Nếu bạn cảm thấy sao đời mình u ám quá, thử coi lại xem cánh cửa sổ tâm hồn mình thật đã có lau kỹ chưa" (La Rochefoucauld)
(ST)
Bật mí: Đây là cửa sổ tâm hồn của ldb.
Đã lau...hi vọng không đến nỗi! (:
ladieubongg
member
REF: 646130
12/18/2012
O Come, O Come Emmanuel by Selah
ocsen2010
member
REF: 646160
12/18/2012
Chị!
Em bận làm cho xong vài việc trước ngày... tận thế (Hichic!) nên giờ mới quởn, em tạt qua thăm chị xíu xiu...
Tặng chị bài thơ của... chị nè. Em phá thui nên hỏng đẹp chị đừng chê nhé. Hihi!
-------------------
(Hình ảnh st)
ladieubongg
member
REF: 646176
12/19/2012
Đẹp quá chừng, chị thích lắm.
Cám ơn H. nhiều thiệt nhiều!
ladieubongg
member
REF: 646293
12/20/2012
Mến chúc tất cả các bạn xa gần của Ladieubong
Một Lễ Giáng Sinh tràn đầy Ơn Chúa
và Một Năm Mới an bình thịnh vượng
ladieubongg
member
REF: 646322
12/20/2012
Một lần trên sân cỏ đang lúc đá banh cùng các bạn, có người hỏi vị thánh trẻ Xavie:
- "Nếu bạn chỉ còn một ngày để sống thì bạn sẽ làm gì?"
Vị Thánh Trẻ trả lời:
- "Thì tôi sẽ vẫn tiếp tục đá banh"
Nếu chỉ còn một ngày để sống
ladieubongg
member
REF: 646377
12/21/2012
MÁI ẤM HY VỌNG
CĐ CHÚA LÊN TRỜI
HD MẾN THÁNH GIÁ NHA TRANG
Bãi Giếng Trung - Thị Trấn Cam Đức - Huyện Cam Lâm
Tỉnh Khánh Hòa .
Home phone : 8458 3981 692
Mobil : 0909 505 204
Web pace : hoatinhthuong.net
ladieubongg
member
REF: 646443
12/21/2012
CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG C
TIN MỪNG: Lc 1,39-45
(39) Hồi ấy, Bà Ma-ri-a lên đường vội vã, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. (40) Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào bà Ê-li-sa-bét. (41) Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được tràn đầy Thánh Thần, (42) liền kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc”. (43) Bởi đâu tôi được Thân mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? (44) Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. (45) Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em”.
ladieubongg
member
REF: 646520
12/22/2012
Bài Tin Mừng hôm nay, lời tung hô của bà Êlisabét đã khắc hoạ cho chúng ta những đường nét chính yếu trong dung mạo của Đức Maria: “Đấng được chúc phúc”, “Thân Mẫu của Đức Chúa”, “Đấng hoàn toàn tin vào Thiên Chúa”.
Suy niệm
Bài Tin Mừng Lc 1,39-45 cho thấy biến cố Đấng Mêsia ngự đến đã được thực hiện như thế nào và mầu nhiệm cứu độ được diễn tả trong biến cố đó ra sao. Để thăm viếng và ban tặng ơn cứu độ cho nhân loại, Thiên Chúa đã ưu ái chọn Đức Maria. Con người Đức Maria, lòng tin của Mẹ, sự tuân phục của Mẹ, tình mẫu tử của Mẹ... đã là những “lối nẻo” Thiên Chúa đã chọn để viếng thăm và cứu độ chúng ta. Trung tâm sứ điệp của bài Tin Mừng này, vì thế, tập trung nơi Đức Maria, Mẹ của Chúa Giêsu.
Vừa khi Đức Maria chào bà Êlisabét, bà liền được đầy tràn Thánh Thần và kêu lớn tiếng. Tâm hồn bà Êlisabét tràn ngập một niềm vui khôn tả. Và bà cất lời chào Đức Maria.
Chắc chắn niềm vui mà bà Êlisabét đang trải nghiệm không phải chỉ là một niềm vui bình thường của một người phụ nữ được một người họ hàng đến thăm, mà chính là niềm hân hoan thánh thiện của thời đại Đấng Thiên Sai đến thực hiện chương trình cứu độ của Thiên Chúa.
Có một niềm vui mới mẻ ùa vào trần gian do mầu nhiệm Con Thiên Chúa nhập thể. Thiên sứ của Thiên Chúa, trong khung cảnh của biến cố Con Thiên Chúa đến trần gian, đã luôn tự trình bày về mình như là sứ giả của niềm vui, và là niềm vui của thời cứu độ. Với ông Dacaria, thiên sứ nói: “Ông sẽ được vui mừng hớn hở và nhiều người cũng sẽ được mừng vui” (1,14). Lời đầu tiên mà thiên sứ Gabriel thưa với Đức Mẹ trong biến cố truyền tin là lời “Mừng vui lên!”. Và với các mục đồng, thiên sứ nói: “Này tôi loan báo cho anh em một tin vui lớn lao” (2,14). Phần Đức Maria, ngay từ giây phút đầu tiên nói lời xin vâng, Mẹ đã được trải nghiệm một niềm vui sâu xa khôn tả. Tất nhiên niềm vui của Mẹ không phải là một cái gì đó dễ dãi và có sẵn, mà là một thực tại lớn dần theo thời gian. Niềm vui ấy sẽ trở nên ngày càng sống động hơn, sâu sắc hơn và thâm trầm hơn, sau một quá trình chín muồi dần. Một trong những thời điểm đặc biệt mà chúng ta thấy niềm vui đó của Đức Mẹ như vỡ oà, là thời điểm Đức Mẹ cất lên bài ca Magnificat tán dương Thiên Chúa, trong cuộc viếng thăm bà Êlisabét này (1,46-47).
Đặt trong chuỗi những niềm vui đó, chúng ta có thể nói: chắc chắn niềm vui khiến bà Êlisabét thốt lời ca ngợi Đức Maria trong bài Tin Mừng này, phải có một ý nghĩa đặc biệt và thuộc về cảnh vực của mầu nhiệm Thiên Chúa cứu thế gian. Khi Đức Maria đến thăm bà Êlisabét, Mẹ mang đến cho bà niềm vui thánh thiện và sâu sắc ấy, vì Đấng mà Mẹ đang cưu mang chính là Đấng cứu độ nhân loại.
Trong niềm hân hoan đó, bà Êlisabét nói với Đức Maria: “Em được chúc phúc” (c.42b).
Theo lối nói đặc biệt trong Kinh Thánh, “em được chúc phúc” tức là “Thiên Chúa đã chúc phúc cho em”. Thực tại đầu tiên mà bà Êlisabét nhận ra nơi Đức Maria chính là ơn phúc Thiên Chúa đã thực hiện nơi Mẹ: “Thiên Chúa đã chúc phúc cho em”. Luôn luôn, chính hành động của Thiên Chúa mới là yếu tố căn bản và có tính quyết định. Theo gương bà Êlisabét, chúng ta chỉ có thể tôn kính Đức Mẹ một cách đúng đắn nếu chúng ta chiêm ngưỡng Mẹ không phải nơi chính Mẹ, mà là trong tương quan với Thiên Chúa.
“Chúc phúc” theo nghĩa riêng biệt của hạn từ, là công trình của một mình Thiên Chúa mà thôi. Và nó có nghĩa là: ban cho sự sống, giữ gìn trong sự sống, mang đến sự viên mãn của sự sống. Thiên Chúa là Chúa của sự sống, mỗi thụ tạo đều “mắc nợ” Ngài về chính sự sống của mình. Nhưng Thiên Chúa chúc phúc cho Đức Maria một cách đặc biệt, khi Ngài tạo nên nơi Mẹ một sự sống thần linh, mới mẻ và hoàn hảo. Đó là chính Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa đang nhập thể làm người nơi cung lòng Mẹ.
Khi nói Đức Maria được chúc phúc “hơn mọi người phụ nữ” (c.42b), bà Êlisabét muốn nói rằng: Thiên Chúa, Chúa của sự sống, đã làm nên nơi Đức Mẹ sự sống vô cùng đặc biệt, và Người đã làm điều đó không giống như Người đã làm nơi bất cứ người phụ nữ nào khác. Mọi sự sống đều tuỳ thuộc vào Thiên Chúa, theo đúng quy luật mà Người đã đặt trong tạo thành. Chính bà Êlisabét cũng đang mang thai, tức là chính bà cũng đang được Thiên Chúa chúc phúc, đang được Thiên Chúa gây nên nơi mình một sự sống là cậu Gioan Tẩy Giả. Trong tư cách là một phụ nữ cao niên và son sẻ, bà đang trải nghiệm nơi chính mình tính cách đặc biệt của phúc lành của Thiên Chúa. Nhưng đứa con bà đang mang trong bụng vẫn là con của bà và con của ông Dacaria. Trái lại, Đức Maria trở thành một người mẹ theo một cách thức hoàn toàn khác lạ so với mọi phụ nữ trên trần gian, vì sự sống đang tượng hình nơi Mẹ hoàn toàn là do một sự can thiệp độc đáo, đặc biệt và sáng tạo của Thiên Chúa. Khi ta đọc lời kinh Kính Mừng “Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ”, là chúng ta suy gẫm về mầu nhiệm lạ lùng đó nơi Đức Mẹ.
Tiếp đó, bà Êlisabét nói một cách rõ ràng: người con mà Đức Maria đang cưu mang trong thai được chúc phúc (c.42c). Nói cách khác, Thiên Chúa đã chúc phúc cho người con mà Đức Maria đang cưu mang. Người ban cho Đấng ấy sự sống và sức mạnh. Mầu nhiệm ấy xảy ra thế nào, chúng ta sẽ chỉ có thể hiểu được khi đi đến điểm cuối cùng của cuộc sống Đức Giêsu. Với mầu nhiệm phục sinh, Ngài chiến thắng hoàn toàn sự chết và trở nên nguồn sự sống vĩnh cửu. Nhờ Ngài, Thiên Chúa tự mạc khải theo một nghĩa tròn đầy, rằng Người là Đức Chúa của sự sống và Người ân ban phúc lành lớn lao nhất của Người là sự sống đời đời. Đó là công trình của Thiên Chúa. Người đã dùng Đức Maria để đem vào trần gian này chính Đấng sẽ chiến thắng sự chết và mang đến sự sống vĩnh cửu. Phần mình, Đức Maria góp phần vào công trình cứu độ bằng việc cưu mang và hạ sinh chính Đấng sẽ đem lại sự sống thật cho nhân loại, sự sống vĩnh cửu.
Bà Êlisabét còn đi xa hơn nữa khi tuyên bố rằng người con mà Đức Maria đang cưu mang ấy chính là Đức Chúa: “Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này?” (c. 43). Đức Maria đang cưu mang Con Đấng Tối Cao (1,32), Con Thiên Chúa (1,35). Vì thế, Mẹ là “Thân Mẫu của Đức Chúa”, nơi Mẹ, Đấng là Con Đấng Tối Cao đang bắt đầu cuộc sống thế tạm của mình. Đứng trước mặt Đấng là Mẹ của Đức Chúa ấy, bà Êlisabét ý thức ngay sự bất xứng của mình. Bà hân hoan vì cuộc viếng thăm của Người, nhưng đồng thời cũng ý thức một cách rõ ràng rằng bà không thể và không bao giờ đồng hàng với Đức Maria được. Có một sự khác biệt quá lớn lao và hoàn toàn giữa Đức Mẹ và bà Êlisabét. Nhưng tất nhiên sự khác biệt ấy đã không hề ngăn cản Mẹ hiệp thông và hân hoan cùng với bà Êlisabét.
Cuối cùng, bà Êlisabét nói về thái độ đức tin của Đức Maria: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” (c. 45).
Đức Maria có phúc. Đó cũng là điều mà thiên sứ Gabriel đã nói khi truyền tin cho Đức Mẹ. Thiên sứ Gabriel đã không gọi Mẹ bằng tên riêng “Maria”, mà gọi là “Đầy ân sủng”. “Có phúc” hay “đầy ân sủng” là những lối nói mạc khải cho chúng ta biết Thiên Chúa đã thực hiện điều gì nơi Đức Maria và do đó, Đức Maria đã trở nên điều gì đối với chính Thiên Chúa. Thiên Chúa đã làm cho Mẹ được tràn đầy ân phúc; Người đã ban cho Mẹ tất cả vẻ duyên dáng nhờ những ân điển của Người; Người đã làm cho Mẹ trở thành vô cùng đáng yêu trong mắt Người; và vì vậy, ân huệ của Người và tình yêu của Người luôn hướng về Mẹ; Người bị hấp dẫn bởi vẻ duyên dáng của Mẹ, vẻ duyên dáng do chính Người tạo nên bằng các ân huệ thiêng liêng của Người. Đức Maria đã xứng đáng được Thiên Chúa lưu tâm và yêu mến. Thiên Chúa làm cho Mẹ được tràn đầy ân phúc, đến nỗi tình yêu và sự quan tâm của Người lại bị thu hút bởi chính vẻ duyên dáng của Mẹ, vẻ duyên dáng mà ân sủng của Người đã làm nên.
Và đó thực sự là một mầu nhiệm của mối tương quan giữa Thiên Chúa với Đức Maria: làm sao Thiên Chúa vĩ đại vô biên và toàn năng khôn lường, lại đã nghiêng mình một cách đặc biệt như thế trên cô thôn nữ Nadarét và đã làm cho cô thôn nữ ấy trở nên xứng đáng với tình yêu của Người như vậy?
Về phần mình, Đức Maria đã ứng đáp với tình yêu vô cùng đó của Thiên Chúa bằng một lòng tin tuyệt vời: Mẹ đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với Mẹ (c.45). Thái độ trước hết và trên hết của Mẹ là thái độ của một người tin tưởng hoàn toàn vào Thiên Chúa. Mẹ đã đón nhận lời Thiên Chúa với tất cả lòng tin. Mẹ hoàn toàn tin tưởng vào quyền năng và lòng trung tín của Thiên Chúa. Mẹ thực hiện sứ mạng của mình trong lòng tin. Chưa hiểu được tất cả, chưa khám phá được tất cả, chưa nhận biết được tất cả, nhưng Mẹ hoàn toàn tin vào lời Thiên Chúa, tin vào tình yêu Thiên Chúa, tin vào quyền năng Thiên Chúa.
Tóm lại, trong bài Tin Mừng hôm nay, lời tung hô của bà Êlisabét đã khắc hoạ cho chúng ta những đường nét chính yếu trong dung mạo của Đức Maria: “Đấng được chúc phúc”, “Thân Mẫu của Đức Chúa”, “Đấng có phúc” và “Đấng hoàn toàn tin vào Thiên Chúa”.
* Trong tư cách là Đấng được chúc phúc, Đức Mẹ nói cho chúng ta biết rằng Đấng mà Mẹ sắp sinh ra cho nhân loại chính là Sự Sống thần linh, là Con Thiên Chúa làm người để đem lại cho chúng ta sự sống viên mãn của chính Thiên Chúa.
* Trong tư cách là Thân Mẫu của Đức Chúa, Đức Mẹ nói cho chúng ta biết rằng Đấng mà Mẹ sắp sinh ra cho nhân loại chính là Đức Vua Mêsia và là Con Thiên Chúa, Đấng cầm quyền sinh tử.
* Trong tư cách là Đấng tràn đầy ơn phúc, Đức Maria nói cho chúng ta biết rằng Thiên Chúa vĩ đại vô biên và toàn năng khôn lường đang nhìn đến nhân loại với tất cả sự ưu ái của Người, mà vì thế, Người đã làm cho Mẹ trở thành cung lòng tuyệt vời để Con Thiên Chúa ngự đến khi viếng thăm nhân loại.
* Trong tư cách là một con người hoàn toàn tin vào Thiên Chúa, Đức Maria nói cho chúng ta biết rằng lòng tin chính là điều căn bản và chính yếu mà chúng ta phải có khi đón Con Thiên Chúa nhập thể cứu độ nhân loại.
Lm. Giuse Nguyễn Thể Hiện, DCCT
ladieubongg
member
REF: 646537
12/22/2012
LỜI CHÚA BẰNG HÌNH ẢNH
ladieubongg
member
REF: 646614
12/23/2012
TIN SÁNG
Vì yêu Chúa đã xuống làm người
Máng cỏ bò lừa giữa tuyết rơi
Trời đất giao hòa - Đêm Cực Thánh
Ngập tràn ơn phúc - cõi trần vui
Xin chúc bình an đến mọi nơi
Tâm thành - trí sáng - đức không vơi
Con dân Nước Việt trên hoàn vũ
Vui hưởng Hồng Ân ngập tiếng cười
Ladieubong
***
Ladieubong xin thân ái gửi đến tất cả các bạn xa gần lời cầu chúc
AN BÌNH và HẠNH PHÚC
trong mùa GIÁNG SINH 2012
ladieubongg
member
REF: 646849
12/26/2012
Little Drummer Boy
Món quà dâng Chúa Hài Đồng
Trong các ca khúc giáng sinh có một số không là Thánh ca nhưng lời ca tương tự Thánh ca. Một trong số đó là ca khúc “The Little Drummer Boy” (Chú Bé Đánh Trống).
Ca khúc này được viết ở âm thể Trưởng, giai điệu đơn giản nhưng vẫn quyện vào nhịp 4/4 với tiết tấu rộn ràng. Bài hát chỉ là một đoạn nhạc, câu nhạc lại ngắn gọn, nhưng được lặp đi lặp lại. Sau mỗi câu ngắn đều có tiếng “gõ” theo nhịp trống: Pa-rum-pa-pum-pum (Pa rám păm pắm păm).
Ca khúc này được nhạc sĩ Harry Simeone sáng tác năm 1941, được nhóm The Trapp Family Singers thu âm năm 1955, phổ biến từ năm 1958 nhờ Ban hợp xướng Harry Simeone thu âm trong album “Sing We Now of Christmas”, và đã được dịch sang 7 ngôn ngữ. Sau đó, ca khúc này còn được Katherine Kennicott Davis và Henry Onorati thu âm, và rồi hai người này đòi quyền để tên chung với NS Harry Simeone (như chúng ta thấy ghi tên ba tác giả ở bản nhạc này).
Lời ca nói về một chú bé nghèo được các Đạo Sĩ mời đến hang Belem cùng thờ lạy Vương Nhi mới sinh, nhưng chú bé nghèo này không có quà dâng cho Hài Nhi Giêsu. Thế là chú bé xin được đánh trống để làm món quà dâng Chúa Hài Đồng. Được Đức Mẹ “gật đầu” đồng ý, chú bé đánh trống với cả tài sức mình có. Chú bé khua trống rộn ràng, tiếng trống âm vang. Mấy con bò và mấy con chiên (cừu) hòa tấu và giữ nhịp bằng cách gật gật và lắc lắc cái đầu. Nghe xong, Bé Giêsu đã mỉm cười với chú bé. Đó là ơn phước Chúa Hài Đồng dành cho chú bé nghèo đáng thương kia.
Chắc hẳn chú bé cũng cười toe toét, cười “hết cỡ thợ mộc”. Một đứa trẻ nghèo đâu dám mong gì hơn là được hưởng niềm hạnh phúc giản dị với tâm hồn đơn sơ và trong trắng. Món quà đơn sơ chỉ là một “bài khua trống”, nhưng đó lại là món quà Bé Giêsu rất thích nên mới mỉm cười với chú bé đánh trống.
Có thể vì gia cảnh nghèo hoặc mồ côi mà chú bé phải mưu sinh bằng nghề đánh trống. Chắc hẳn chú bé chẳng được ai dạy đánh trống, chỉ đánh mãi thành quen. Trăm hay không bằng tay quen, nghề lại dạy nghề thôi.
Ngay trong đêm Giáng Sinh, đêm hạnh phúc của những trẻ em có cha mẹ, đêm vui mừng của mọi người, đêm bình an của nhân loại, nhưng chú bé kia không được hưởng chút niềm vui đơn giản nhất của kiếp người, vì em còn phải tự mưu sinh. Nghèo không là tội nhưng là cái vạ của kiếp người, vì người nghèo luôn bị mọi người khinh miệt và xa lánh!
Thế giới văn minh ngày nay với công nghệ và kỹ thuật tiên tiến, những Công Tử Bạc Liêu vẫn “vô tư” ném tiền qua cửa sổ, những đại gia giàu sụ vẫn vung tay quá trán và sẵn sàng “rửa tiền”, thế nhưng có biết bao người phải cực khổ mưu sinh mà không đủ sống, đáng lưu tâm là có biết bao trẻ em đang phải làm những việc không phù hợp với lứa tuổi, không được đi học, thiếu tình thương gia đình. Những người có chức, có quyền (cả đời và đạo) vẫn hô hào ầm ĩ, nhưng “sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi”.
Chắc hẳn người Việt nào cũng thuộc lòng câu ca dao này:
Bầu ơi, thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn
Hoặc là:
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng
Còn Đức Kitô đã dạy: “Hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em (Ga 13:34; Ga 15:12). Ngài còn đòi buộc cao hơn: “Hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em, hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em” (Lc 6:27-28).
Chúng ta nghe nhiều lần và đã thuộc ca dao hoặc Lời Chúa, nhưng vấn đề là có THỰC HÀNH hay không. Giữ đạo quá dễ, sống đạo mới khó, và sống đạo mới là thể hiện đức tin.
Chú bé ngheo kia không chỉ đánh trống mà còn “đánh thức” đức tin của chúng ta. Chúa Giêsu sinh ra nghèo, sống nghèo và chết nghèo, vậy tại sao chúng ta khinh ghét người nghèo? Chúa Hài Đồng không cần những của ngon vật lạ, những món quà giá trị vật chất, mà Ngài chỉ cần (và bắt buộc) chúng ta hành động như chú bé đánh trống. Đừng nói suông, đừng nghĩ rồi thôi, mà phải HÀNH ĐỘNG ngay trong Mùa Giáng Sinh này.
Lời Anh ngữ của ca khúc “The Little Drummer Boy” cũng ngắn gọn với ca từ đơn giản:
Come, they told me (pa-rum-pa-pum-pum) – A newborn king to see (pa-rum-pa-pum-pum) – Our finest gifts we bring (pa-rum-pa-pum-pum) – To lay before the king (pa-rum-pa-pum-pum) – So, to honor Him (pa-rum-pa-pum-pum) – When we come.
Little baby (pa-rum-pa-pum-pum) – I am a poor boy too (pa-rum-pa-pum-pum) – I have no gifts to bring (pa-rum-pa-pum-pum) – That's fit to give a king (pa-rum-pa-pum-pum) – Shall I play for you (pa-rum-pa-pum-pum) – On my drum.
Mary nodded (pa-rum-pa-pum-pum) – The ox and lamb kept time (pa-rum-pa-pum-pum) – I played my drum for Him (pa-rum-pa-pum-pum) – I played my best for Him (pa-rum-pa-pum-pum) – Then, He smiled at me (pa-rum-pa-pum-pum) – Me and my drum.
Lời Việt ngữ do NS Phạm Duy soạn khá sát nghĩa với lời Anh ngữ:
Người ơi! Ðến nhé (pa rám pa pắm păm) – Ðể cùng coi Chúa giáng thế (pa rám pa pắm păm) – Quà tặng đâu, xin mang theo (pá rám pa păm pằm) – Qùy lạy bên chân Ngôi Cao (pa rám pa păm pằm – rám păm păm pùm, rám păm păm pằm) – Quà dâng tới Ðức Chúa (pa rám păm pắm păm) – Ơi người ơi người!
Hài nhi Giêsu (pa rám păm pắm păm) – Lạy Ngài! Con, bé đánh trống (pa rám păm pắm păm) – Nghèo nàn nên đôi tay không (pa rám păm păm pằm) – Vì lòng yêu thương Giêsu (pa rám pa păm pằm – rám păm păm pằm, rám păm păm pằm) – Ðể con đánh tiếng trống (pa rám păm pắm păm) – Con (ờ) dâng Người.
Mẹ Maria (pa rám pa pắm păm) – Gật đầu cho phép đánh trống (pa rám pa pắm păm) – Lòng thật vui, con khua vang (pa rám pa pắm păm) – Nhịp này đây con dâng lên (pa rám pa păm pằm – rám păm păm pằm, rám păm păm pằm) – Nhìn con đánh trống, Chúa (pa rám pa pắm păm) – Vui (là) vui cười.
TRẦM THIÊN THU
Giáng Sinh 2012
ladieubongg
member
REF: 647346
12/31/2012
THỜI GIAN LÀ HỒNG ÂN
LỄ MẸ THIÊN CHÚA 2013 Ngày đầu năm mới và cũng là ngày Quốc Tế Hòa Bình, Giáo Hội hân hoan cử hành lễ Đức Maria rất thánh, Mẹ Thiên Chúa. Cả hai sự kiện này cùng diễn ra khi Giáo Hội đang cử hành mầu nhiệm Con Thiên Chúa làm người, Ngài là Hoàng Tử Bình An, là hòa bình đích thực của nhân loại.
Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban chính Con của Ngài sinh bởi Đức Trinh Nữ Maria. Đức Maria đã được nâng lên địa vị là Mẹ Thiên Chúa. Giáo Hội muốn đặt thánh lễ hôm nay lên hàng đầu của năm tháng ngày giờ.
1. Mẹ Maria khiêm nhường và tín thác vào Thiên Chúa
Tại sao một thiếu nữ nhỏ bé sống ở làng nghèo Nadaret lại trở thành Mẹ Thiên Chúa? Nhìn về bề ngoài, Mẹ Maria không có gì nổi bật so với những người phụ nữ thời ấy. Tên Maria là một tên rất phổ biến, giống như tên Tuyết, Cúc, Đào…trong giới phụ nữ Việt Nam. Mẹ Maria người làng Nadaret (Lc 1,26), một làng rất tầm thường như sau này Nathanael nhận xét: “Từ Nadaret làm sao có cái gì hay được?” (Ga 1,46).
Ðể có câu trả lời, cần tìm về ý nghĩa của biến cố Truyền Tin.
Thi sĩ Hàn Mặc Tử viết bài thơ ‘Ave Maria’ bất hủ từ câu chuyện này.
Hỡi Sứ thần Thiên Chúa, Gabriel.
Khi Người xuống truyền tin cho Thánh Nữ.
Người có nghe xôn xao muôn tinh tú.
Người có nghe náo động cả muôn trời.
Người có nghe thơ mầu nhiệm ra đời.
Để ca tụng bằng hương hoa sáng láng.
Bằng tràng hạt, bằng Sao Mai chiếu rạng.
Một đêm xuân là rất đỗi anh linh.
Cho tôi thắp hai hàng cây bạch lạp.
Khói nghiêm trang sẽ dâng lên tràn ngập.
Cả Hàn Giang, cả màu sắc thiên không.
Lút linh hồn và ám ảnh hương lòng.
Cho sốt sắng, cho đê mê nguyền ước.
Tấu lạy Bà, lạy Bà đầy ơn phước.
Cho tình tôi nguyên vẹn tựa trăng rằm…
Sứ thần Gabriel đến Nadaret chào thôn nữ Maria: “Mừng vui lên hỡi Đấng đầy ân sủng, Thiên Chúa ở cùng Bà”. Ba tiếng “Đầy-ân-sủng” gộp lại trở thành như là tên gọi riêng của Đức Maria. Mẹ được tràn đầy ân sủng. Mẹ luôn luôn có Thiên Chúa ở cùng. Không có giây phút nào mà Mẹ không có Thiên Chúa với mình. Không có giây phút nào mà Mẹ không trọn vẹn thuộc về Chúa. Không có bất cứ dấu vết tội lỗi chen vào giữa Mẹ và Thiên Chúa.
Tại sao Thiên thần nói với Maria: hãy vui lên? Lời mời gọi này nhắc lại lời Ngôn sứ Xôphônia thế kỷ thứ VI báo tin ngày cứu độ cho Israel: “Reo vui lên hỡi thiếu nữ Sion, hò vang dậy đi nào, nhà Israel hỡi…Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi đang ngự giữa ngươi, Người là vị cứu tinh, là Đấng anh hùng” (Xp 3,14-17). Sứ thần Gabriel cũng mời gọi Đức Maria hãy vui lên vì giờ cứu độ của Thiên Chúa đã đến. Sứ thần trình bày: “Này Bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai và đặt tên là Giêsu. Đức Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng Đavit tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Giacop đến muôn đời, và vương quyền của Người sẽ vô cùng vô tận” (Lc 1,31-33).
Maria khiêm nhường thưa lại: ‘Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin làm cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,38). Và thế là Ngôi Hai Thiên Chúa đã nhập thể làm người trong lòng Đức Trinh Nữ. Và thế là Đức Maria khiêm nhường đã trở thành thánh mẫu của Thiên Chúa.
Mẹ được Thiên Chúa sủng ái, và được trở nên cao trọng, vì Mẹ khiêm nhường. Đức khiêm nhường dẫn Mẹ đến chỗ hoàn toàn tín thác vào Thiên Chúa.
Trong bài Magnificat, chính Đức Mẹ đã nói về mình rằng:
Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa
Thần trí tôi hớn hở vui mừng
Vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
Phận nữ tỳ hèn mọn,
Chúa đoái thương nhìn tới.
Chúa hạ bệ những ai quyền thế
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường<
Đức Maria đã trở thành Mẹ của Chúa qua thái độ khiêm nhường và lời đáp xin vâng phát xuất từ lòng tin của Mẹ. Do đó, khi tuyên xưng Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa, chúng ta không chỉ hiểu chức làm mẹ đó chỉ thuộc về thân xác mà thôi, nhưng nhìn nhận Đức Maria là Mẹ do hành vi tin hoàn toàn tự do của Ngài, như bà Êlisabet đã thốt lên : “Phúc cho em vì đã tin những lời Chúa phán”. Chúa Giêsu có lần đã tuyên bố : “Mẹ và anh em Ta là những ai biết lắng nghe và thực hành Lời Thiên Chúa” (Lc 8,21).
Mẹ Thiên Chúa trở thành một tín điều và là mầu nhiệm của đức tin Công Giáo. Tước hiệu này đã trở nên một phần vĩnh viễn trong những kinh tuyên xưng đức tin và trong phụng vụ của toàn thể Giáo Hội Công Giáo.
2. Tín điều Mẹ Thiên Chúa
Tín điều Mẹ Thiên Chúa được xây dựng trên nền tảng Thánh Kinh.
Tiên tri Isaia loan báo: “một trinh nữ sẽ thụ thai, sinh con trai và sẽ đặt tên con trẻ là Emmanuel” (Is 7,14). Đức Maria sinh ra Đấng Emmanuel, nên Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa. Lời tiên tri được thực hiện khi sứ thần Gabriel báo tin cho Mẹ Maria : "Bà sẽ thụ thai, sinh con trai và sẽ đặt tên con trẻ ấy là Giêsu... Vì thế Con Trẻ sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa." (Lc 1,31-35).
Thánh Phaolô viết : ‘Thiên Chúa đã sai con mình đến sinh bởi người nữ và sinh dưới chế độ luật” (Gal 4,14). Trong Tin mừng Gioan, Mẹ Maria được gọi là Mẹ Chúa Giêsu (2,1 ; 19,26), và trong Tin mừng Luca, Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa đến thăm bà Elidabet (1,43).
Các Kitô hữu thời sơ khai được các Tông Đồ hướng dẫn, luôn có một niềm tin vững chắc vào thiên chức Mẹ Thiên Chúa của Đức Maria. Điều này được chứng tỏ bằng những việc tôn kính phổ quát như Kinh Tin Kính của các Tông Đồ.
“Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con…” là lời kinh được đọc lên hàng triệu triệu lần mỗi ngày. Danh hiệu Mẹ Chúa Trời được đọc trong phụng vụ của Giáo Hội, trong kinh nguyện riêng tư tại gia đình, trên xe, trên giường bệnh... Càng hiểu biết và yêu mến mầu nhiệm Mẹ Thiên Chúa của Đức Maria, chúng ta càng hiểu biết và yêu mến cách trọn vẹn hơn mầu nhiệm Chúa Cứu Thế, Người Con rất yêu dấu của Đức Mẹ.
Giáo Hội mừng lễ Mẹ Thiên Chúa vào ngày đầu năm Dương lịch, cũng là ngày cầu nguyện cho hòa bình thế giới như một nhắc nhớ việc chiêm ngưỡng Mẹ là một Tạo Vật mới tinh tuyền của Thiên Chúa, một Evà mới khởi đầu một thời đại mới, một tạo dựng mới. Kỷ nguyên cứu độ đã khởi sự qua việc Chúa Giêsu nhập thể trong cung lòng Đức Mẹ sau lời xin vâng. Mẹ được tuyển chọn làm Mẹ Đấng Cứu thế để bắt đầu kỷ nguyên cứu độ. Nếu Evà cũ đã bất tuân để vùi lấp con người trong khổ đau và sự chết, thì Đức Mẹ với tâm tình xin vâng đã đưa Chúa Giêsu đến với nhân loại mang lại sự sống và tình yêu. Từ đây nhân loại sẽ bước đi trong ánh sáng cứu độ. Chúa Giêsu vị Vua Thái Bình, Hoàng Tử Bình An đã đi vào lòng thế giới, để thiết lập vương quốc Nước trời qua Mẹ Maria.
Lễ Mẹ Thiên Chúa kết thúc tuần Bát Nhật Giáng Sinh làm tỏa sáng vẻ đẹp kỳ diệu của tình yêu cứu độ. Ngôi Hai đã vâng phục nhập thể cứu độ nhân loại. Với tiếng xin vâng, Đức Maria làm Mẹ Ngôi Lời nhập thể và làm Mẹ hết thảy những ai được tháp nhập vào thân thể mầu nhiệm của Đức Kitô.
3. “Phúc thay ai xây dựng hòa bình”
Chúng ta đặt năm mới này vào tay Đức Mẹ. Xưa Đức Mẹ đã sinh ra Đấng Cứu Thế mở đầu một nhân loại mới, nay xin Đức Mẹ cũng cho năm mới này được chúc phúc, được cứu độ và được hòa bình. Chúng ta cũng cầu nguyện cho mọi người biết noi gương mục đồng, luôn lắng nghe sứ điệp hòa bình, luôn phấn đấu đi tìm đến nguồn mạch hòa bình và luôn phấn khởi loan tin mừng hòa bình.
Năm 2012 đã trôi qua. Ngày 01.01.2013 là thời gian khởi đầu một năm mới. Năm cũ kết thúc để lại dấu ấn 12 tháng đã qua đi. Thời gian là một vòng tròn, tuần hoàn đều đặn, trong đó, 60 phút trong một giờ, 24 giờ trong một ngày, 7 ngày trong một tuần... cứ lặp đi lặp lại. Nhưng thời gian là một đường thẳng gồm những sự kiện, phút, giờ, ngày, tháng, năm riêng biệt, mỗi đơn vị trôi qua trong một chuỗi nối tiếp nhau không bao giờ kết thúc. Thời gian đang xoay vần từ những ngày đông chí đến lập xuân, để bắt đầu một mùa xuân mới. Rõ ràng là thời gian đang qua đi, và thời gian không bao giờ trở lại. Thời gian luôn luôn mới, và thời gian không thể luân hồi.
Thời gian là chiều kích tự nhiên của đời người và người đời.Thời gian gắn liền với thân phận mỗi người. Sống trong thời gian là có một khởi đầu và sẽ có một kết thúc.
Thánh Vịnh 90 nói đến cái mau qua của thời gian: “Ngàn năm Chúa kể là gì,
tựa hôm qua đã qua đi mất rồi,
khác nào một trống canh thôi!” (câu 4).
“Đời chúng con tàn tạ, kiếp sống thoảng qua, một tiếng thở dài.
Tính tuổi thọ, trong ngoài bảy chục,
mạnh giỏi chăng là được tám mươi,
mà phần lớn chỉ là gian lao khốn khó,
cuộc đời thấm thoát, chúng con đã khuất rồi.” (câu 9-10).
Quả thật, những nhăn nheo của làn da, những vết chân chim ở đuôi mắt, già nua của tuổi tác, bệnh tật của thân xác… là “dấu tàn phá của thời gian”.
Nhìn thực tế chóng qua của dòng thời gian, Thánh Vịnh 90 mời gọi con người hãy biết hướng về Thiên Chúa là chủ của thời gian để cầu xin với một niềm tin tưởng lạc quan:
“Xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống,
ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan.” (câu 12).
Mỗi sớm mai thức dậy cần nguyện xin:
“Từ buổi mai, xin cho đoàn con được no say tình Chúa, để ngày ngày được hớn hở vui ca.” (câu 14).
Thời gian năm tháng năm cũ trôi qua và đi vào qúa khứ. Nhưng cuộc sống con người không vô tình xuôi chảy như dòng nước. Bởi lẽ, con người sống trong thời gian là để yêu thương nhau.
Người ta vẫn thường nói thời giờ là tiền bạc. Đúng hơn, thời gian là tình yêu. Đơn giản là vì một trong những điều tốt nhất con người có thể dành cho nhau, đó là thời gian.
Thời gian thật quí. Thời gian là hồng ân. Sống trong thời gian là yêu để sống. Ai đang yêu là người đang sống trong thời gian. Sống trong thời gian là yêu để sống. Thời gian không có tình yêu sẽ cô đơn lạnh lùng buồn chán. Tình yêu ý nghĩa hoá và thắp hồn cho thời gian. Bởi đó, kẻ đang yêu là người sống trong thời gian với đầy ắp niềm vui êm ả. Kẻ biết yêu là người biết nhìn thời gian như dòng ngọc bạc.
Kinh Thánh định nghĩa : Thiên Chúa là Alpha và Omêga,là khởi nguyên và cùng tận (Is 44,6). Điều ấy có thể diễn tả cách khác: Thiên Chúa là thời gian. Thánh Gioan xác định : “Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga 4,8).Thiên Chúa là thời gian và là tình yêu. Như thế tình yêu và thời gian song hành là một. Sống trong Thiên Chúa là sống để yêu và sống trong thời gian là yêu để sống. Kẻ sống trong Thiên Chúa là người biết quý chuộng thời gian.
Thời gian quý giá vẫn liên tục trôi qua không dừng nghỉ. Hãy sống như thế nào để thời gian trở thành một dòng sông, một dòng suối mát cuộn tràn niềm vui và hạnh phúc đến với ta trong dòng chảy không ngừng của nó. Chỉ như thế chúng ta mới không bỏ phí đi giá trị của thời gian, và mới nhận ra được tình yêu đong đầy trong từng phút giây cuộc sống.
Giờ phút linh thiêng của thánh lễ khởi đầu năm mới hôm nay, chúng ta hãy đặt 365 ngày của năm 2013 này dưới sự che chở và nâng đỡ của Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa và Mẹ chúng ta.
Sứ điệp Ngày Hòa Bình Thế Giới năm nay với chủ đề: “Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa” (Mt 5,9). Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI chúc lành: “Năm mới luôn mang lại cho chúng ta niềm hy vọng về một thế giới tốt đẹp hơn. Trong ánh sáng này, tôi nguyện xin Thiên Chúa, là Cha của nhân loại, ban cho tất cả chúng ta sự hoà thuận và bình an để những khao khát của chúng ta về một đời sống hạnh phúc và thịnh vượng có thể được thành tựu”.
Trong ngày Thế Giới Hoà Bình hôm nay, chúng ta xin Đức Maria là Nữ Vương Hoà Bình ban cho chúng ta, cho các gia đình, nền hoà bình của Chúa Kitô – Hoà bình mà Đấng Cứu Thế, Con của Mẹ Maria đã đem xuống trần gian cho loài người trong đêm Giáng Sinh, để chúng ta biết sống hoà thuận yêu thương nhau, cùng nhau xây dựng hoà bình hòa giải trong gia đình, trong cộng đồng, trên quê hương đất nước và trên toàn thế giới. Lm Giuse Nguyễn Hữu An
ladieubongg
member
REF: 647358
01/01/2013
Lời Nguyện Cầu Năm Mới
Tạ ơn Thiên Chúa ban cho con
Năm Mới vừa sang lúc rạng đông
Xin dẫn đưa con trên chính lộ
Đường đời vạn nẻo chốn long đong
Hãy thắp trong con ngọn nến hồng
Soi đời cùng khổ bước thong dong
Cho con sức mạnh, lòng can đảm
Nâng đỡ đời ai nặng chất chồng
Một Tân Niên nữa đang chờ trông
Ban xuống cho con một tấm lòng
Vui sống những ngày xuân bất tận
Với niềm hạnh phúc hằng chờ mong
Lạy Thánh Linh xin hãy chỉ đường
Các nhà lãnh đạo với tình thương
Thương dân thương nước thương đồng loại
Thế giới chung nhau Một Địa Đường
Chúa hỡi xin ban cho thế nhân
Trái tim đầy ắp những tình chân
Sống trong bác ái, trong thương mến
Vui hưởng Thiên Ân giữa cõi trần
Ladieubong
chuyển ý từ bài thơ "New Year’s Prayer" của Charlotte Anselmo
ladieubongg
member
REF: 647423
01/02/2013
Đức Giám Mục Nguyễn Văn Khảm lại mới vừa kết thúc thêm khóa học Kinh Thánh 100 tuần nữa bằng Thánh Lễ và bài giảng vào tháng 11/12 vừa qua.
Nếu muốn học Kinh Thánh trước hết các bạn nên có toàn bộ Kinh Thánh Cựu & Tân Ước. Sau đó mở web site sau đây để nghe Đức Cha N.V.Khảm hướng dẫn và giải thích.
Đây là bài giảng kết thúc khóa học Kinh Thánh 100 tuần trong 3 năm vừa qua của Đức Cha NVKhảm:
ladieubongg
member
REF: 647897
01/09/2013
Lòng Mẹ
Con ơi đời mẹ sớm đau thương
Một bóng nuôi con, những đoạn trường
Nhớ nước, thương nhà, bao khắc khoải
Vì con chôn kín những tơ vương
Một nắng hai sương chẳng ngại ngần
Thân cò lặn lội bước gian truân
Nuôi con dẫu biết rằng năm tháng
Lặng lẽ xa rời mãi tuổi xuân
Đường đời muôn lối vẫn an tâm
Vững dạ nuôi con giữa bể trần
Quãng vắng đường khuya tâm sự đắng
Nuốt vào những giọt lệ thương thân
Đêm đêm mẹ nguyện tiếng kinh trầm
Hòa với chuông buồn thánh thót ngân
Mong ước con nên người đức hạnh
Xa rời gian dối cõi phù vân
Chỉ muốn cho con suốt cuộc đời
Thương người lỡ bước kiếp đơn côi
Trên hòa dưới thuận lòng son sắt
Kinh nguyện sớm hôm đẹp ý Trời
Ladieubong
Mẹ hát ru con
Tác Giả: LM Nguyễn Văn Tuyên
Ca sĩ: Bảo Yến
ladieubongg
member
REF: 648006
01/10/2013
Sám hối
Đêm trắng đêm, bình minh sao chưa đến?
Một mình con bên ánh nến lung linh
Dâng lên Cha dòng lệ với hương kinh
Với đời con...và tội tình năm tháng.
Con quì đây với nỗi buồn sâu lắng
Với tâm hồn bao cay đắng xót xa
Với Niềm Tin đôi khi ngỡ phai nhòa
Với cuộc đời đầy phong ba chìm nổi
Con quì đây với lời kinh sám hối
Với con tim đầy nhức nhối muộn phiền
Với đôi chân vấp ngã đã bao phen
Với triều lòng dâng mờ hoen đôi mắt
Con quì đây với nỗi sầu tím ngắt
Với môi hồng đã phai nhạt từ lâu
Với niềm đau…con nức nở gục đầu
Người thấu hết ….tận cõi sâu thăm thẳm!
Người đã biết con đa mang chìm đắm
Chốn hồng hoang nhiều lắm những nhiêu khê
Giữa bao nhiêu cơn lâm lụy ê chề
Giữa u mê trong cõi hề gian dối…..
Con về đây gục đầu xin thú tội
Nâng cao tay lòng thống hối ăn năn
Trái Tim Cha - nơi an nghỉ yên hàn
Là núi đá vững vàng con nương ẩn.
(Melbourne - 2g sáng)
Ladieubong
Thánh Ca: Sám hối
Ca sĩ: Hoàng Quân
ladieubongg
member
REF: 648135
01/11/2013
Niềm nhớ Quê Hương
Bao năm lê gót đường trần
Ngây ngô không rõ giả chân cuộc đời
Xinh tươi hoa thắm môi cười
Nào đâu có hiểu tình người là chi
Mặc cho ngày tháng trôi đi
Tóc xanh nào biết có khi bạc mầu
Trải qua bao cuộc bể dâu
Như chim tung cánh rừng sâu ngút ngàn
Đường bay cánh mỏi ngày sang
Nhớ thương cảnh cũ xóm làng năm xưa
Nhớ đàn trâu với hàng dừa
Nhớ hương hoa bưởi, gió đùa cành tre
Những ngày rực rỡ nắng hè
Thầy cô bạn học, tiếng ve, mái trường…
Đường xa ngoảnh lại cố hương
Lòng quê luống nặng nên thương nhớ hoài….
Ladieubong
Niềm nhớ Quê Hương
Tác giả: Lm. Nguyễn Văn Tuyên
Ca sĩ: Bảo Yến
ladieubongg
member
REF: 648188
01/12/2013
Hôm nay Chúa Nhật, LDB mời các bạn ghé thăm nhà cùng nghe những bài Thánh Ca tuyệt vời trong số hàng trăm bài được hát bởi tiếng hát cũng tuyệt vời của ca sĩ Bảo Yến.
Mến chúc các bạn Một Tuần Mới thật hạnh phúc và nhiều may lành.
Lời cảm mến
----------
Chúa sống trong tôi (Rm 6, 1-11; Cl 2, 11-13)
-----------
Thuyền về bên Mẹ
-------------
Kinh Mân Côi vạn năng
ladieubongg
member
REF: 648371
01/14/2013
Nguồn Tình Yêu
Người Yêu ơi hãy nghe con gọi
Từng ngày dài con mong mỏi đợi Ngài
Đêm qua rồi sao chưa thấy nắng mai?
Ngài hãy đến sưởi lòng ai băng giá
Đã bao năm lạc loài nơi đất lạ
Con tìm về tình Ngài quá bao la
Tìm về niềm an ủi lúc chiều tà
Tìm cội nguồn đã rời xa năm tháng
Người Yêu ơi suốt một thời quên lãng
Con đi tìm bóng dáng của phù hoa
Con chạy theo những ảo ảnh nhạt nhòa
Để vuột mất chuỗi ngày qua thơ mộng
Con muốn sống một tương lai đáng sống
Đem yêu thương làm hạt giống cho đời
Đem lại nguồn hy vọng đã phai phôi
Đem nắng mới sưởi ấm đời cô lẻ
Tình yêu con như giọt sương nhỏ bé
Một mối tình của con trẻ ngu ngơ
Còn bơ vơ còn yếu đuối dại khờ
Còn vương mắc những đường tơ oan nghiệt
Tìm về Ngài một tình yêu thanh khiết
Nguồn hồng ân ôi diễm tuyệt bao la
Xin cho con một lòng mến không nhòa
Một tấm lòng vị tha hơn vị kỷ
Tìm về Ngài - chính nguồn Chân-Thiện-Mỹ
Bánh-Trường-Sinh con no phỉ giữa đời
Mặc mưa sa hay bão tố tơi bời
Ngài là chốn tuyệt vời con an nghỉ
Ladieubong
Yên vui một đời
Tác giả: Lm. Nguyễn Mộng Huỳnh
Ca sĩ: Bảo Yến
ladieubongg
member
REF: 648461
01/16/2013
Ngài ở nơi đâu?
Thuyền con giữa bể gian truân
Sóng vùi bão dập muôn phần nguy nan
Ngày xưa dẫu có phũ phàng
Tuổi xanh vốn đã lang thang quên thề
Bây giờ heo hút đường quê
Ngang trời rộng cánh buồm về cô đơn
Bây giờ hiu hắt nguồn cơn
Gia đình than trách, bạn hờn chê bôi
Quân thù soi mói nhạo cười
Ngang nhiên chúng hỏi: “Chúa ngươi đâu rồi?"
Sao đành im lặng hỡi Người
Giữa cơn sóng gió ngất trời phủ vây!
Trong cô đơn giữa chốn này
Con tin Người vẫn ở đây dẫn đường
Con tin Người mãi vẫn thương
Giúp con vượt sóng, Quê Hương cùng về
Con tin Người vẫn lắng nghe
Con tin Người mãi chở che một đời
Ladieubong
Ngài ở nơi đâu?
Tác Giả: LM Nguyễn Hùng Cường
Ca sĩ: Bảo Yến
"Ngài ở nơi đâu? Ngài ở nơi đâu?
Sao để con chới với cơn đau một đời người
Ngài ở nơi đâu? Ngài ở nơi đâu?
Xin hãy đến cùng con sớt chia phận người
............
Ngài ở bên tôi, Ngài ở trong tôi
Sao mà tôi cứ mãi long đong tìm Ngài hoài
Ngài ở trong anh, Ngài ở trong em
Và mãi mãi ở trong trái tim mọi người"
ladieubongg
member
REF: 648712
01/20/2013
Có những lúc đời là dòng sâu thẳm
Mà thuyền ta hòng chìm đắm bao phen
Cũng có khi là bóng tối đêm đen
Giữa hờn ghen, giữa bon chen, lao nhọc
Cũng có khi là dòng sông thơ mộng
Là tia nắng hồng chiếu lung linh
Là một vườn hoa thơm ngát hữu tình
Là trạm nghỉ an bình đời cô lữ
Ladieubong
Tâm sự với Thượng Đế
Ca sĩ: Bảo Yến
Tác giả: Phạm Vĩnh Sơn - Ý thơ: Nguyễn Viết Hưng
sontunghn
member
REF: 648728
01/21/2013
Bỏ Ngài con biết theo ai
Em bỏ anh biết yêu người nào đây ?
ST
ladieubongg
member
REF: 648751
01/21/2013
Thì thôi, thôi nhé, thế này:
- Yêu đời, yêu Chúa đêm ngày với em?
Chịu hong??? (:
ladieubongg
member
REF: 648795
01/22/2013
Sao Biển
Vì sao nào của người
Vì sao nào cho tôi?
Ánh sáng nào đưa lối
Trong bóng tối nhạt nhòa?
Giữa bão táp phong ba
Giữa mưa sa mờ ảo
Giữa cuồng phong thét gào
Lạc bờ nào thấy lối...
Giữa mịt mùng u tối
Rạng ngời Một Vì Sao
Mãi chiếu sáng trên cao
Vì Sao đó cho tôi
Trên tầng cao vời vợi
Yên lòng thuyền lướt tới
Về bến đợi bình an
Ladieubong
Thuyền về bên Mẹ
Ca sĩ: Bảo Yến
Tác giả: Minh Anh
ladieubongg
member
REF: 648951
01/25/2013
Ngoài kia nắng rọi lung linh
Trời xanh mây trắng thanh bình yên vui
Mà con sao vẫn ngậm ngùi
Trăm cay ngàn đắng Mẹ ơi những ngày
Lệ buồn rơi mãi trên tay
Biển đời bão tố thuyền nay hòng chìm
Mẹ - Ngôi Sao Sáng con tìm
Giúp con vượt sóng ngày đêm vững chèo
Giúp con thoát ách hiểm nghèo
Vượt bao hải lý cheo leo tư bề
Dẫu còn xa lắc lê thê
Mẹ là Sao Sáng thuyền về bình an.
Ladieubong
Trên con đường về quê
Ca sĩ: Anh Phương - Phi Nguyễn
Tác giả: Nguyễn Khắc Xuyên
ladieubongg
member
REF: 649014
01/26/2013
Tạ ơn Chúa đã thương ban
Một ngày tươi sáng mênh mang nắng hồng
Trời xanh mây trắng mông lung
Sóng lăn tăn gợn trùng trùng biển xanh
Mộng lành ươm với lá cành
Niềm vui như thể chạy quanh bên mình
Tiếng buồn bỗng chợt làm thinh
Nụ cười thánh thiện nguyên trinh đang kề
Mắt nào thôi hết ủ ê
Lệ nào trôi nỗi ê chề hôm qua
Giờ đây con hát tân ca
Mà nghe âm hưởng thiết tha ngọt ngào
Thực là đây, chẳng chiêm bao!
Bình minh soi dẫn lối vào bình an.
Ladieubong
Cảm tạ - Hoàng Quân
Tâm tình tụng ca - Chí Nhân
con sẽ cao rao Lòng Thương Xót Chúa đến muôn đời
con sẽ hân hoan ngợi khen Danh Chúa mãi không ngơi
vì Chúa là Đấng Cứu Chuộc con
vì Chúa là Lũy Tướng đời con
và Ngài là tình yêu lẽ sống
cho trái tim con ngày đêm thổn thức biết yêu Ngài
cho bước con đi dù đời xô ngã vẫn hiên ngang
để đến làm đuốc sáng trần gian
là sống tình bác ái với vị tha
mang tình Ngài vào bài ca
con sẽ nâng phím lấy cung đàn dệt khúc tân ca dâng Ngài từ nơi sâu thẳm hồn con.
thiết tha cảm tạ tình Chúa
và con cũng biết khúc ca này dù chẳng thêm chi cho Ngài
nhưng được tụng ca Thiên Chúa là hạnh phúc của con
khi tiếng chuông ngân hoàng hôn buông xuống phía chân trời
những ánh sao đêm nhìn con thao thức viết tân ca
từng nốt nhạc luyến lánh đời con
dù thăng trầm vẫn vững niềm tin vào Ngài mọi sầu đau tan biến
ôi phúc cho con được làm con Chúa rất nhân từ
ôi phúc cho con được gần bên Chúa hát ngân nga
vì Chúa là tiếng nói mẹ cha
là an bình những nẻo đường xa
con nguyện một đời tụng ca
con gắng vươn tới không ưu phiền
nguyện sẽ trung kiên theo Ngài dù nơi phía trước đầy gai
vẫn luôn cảm tạ tình Chúa
và con cũng biết khúc ca này dù chẳng thêm chi cho Ngài
nhưng được tụng ca Thiên Chúa là hạnh phúc của con
và con cũng biết khúc ca này dù chẳng thêm chi cho Ngài
nhưng được tụng ca Thiên Chúa là hạnh phúc muôn đời!
Chí Nhân
ladieubongg
member
REF: 649390
02/01/2013
Con vẫn dâng lời ca
bao phen lạc bước xa Người
tình đời oan trái, ngọt lời đầu môi...
mênh mông bóng tối ngập trời
hồn con chìm đắm chơi vơi biển đời
lạc loài bến vắng mù khơi
sóng vây muôn lối thuyền trôi mịt mùng
tựa bên lòng Chúa khoan dung
Chúa ơi con muốn kiên trung suốt đời
con muốn yêu mình Chúa thôi
dù con yếu đuối..... xin Người thứ tha
cho con Đức Mến chan hoà
tiếng lòng con trổi khúc ca thiên đường
Ladieubong
Chia sẻ Kinh Thánh bằng hình ảnh: Chúa Nhật Thứ 4 Năm C
(Luke 4:21-30)
ladieubongg
member
REF: 649426
02/01/2013
Chúa là Mùa Xuân
Chúa Xuân ơi xin thôi đừng lần lữa
Hãy đến đây một lần nữa trong tim
Xua gió đông soi dẫn lối con tìm
Xuân hạnh phúc, Xuân nghìn đêm bất tận!
Chúa chính là Mùa Xuân con cầu khấn
Với thăng trầm con dệt khúc Tân Ca
Nâng cung đàn con hát rất thiết tha
Tiếng lòng con chan hòa vang xa mãi….!
Ladieubong
Dâng Chúa mùa xuân
Ca sĩ: Tuyết Mai - Trần Ngọc
Tác giả: Lm. Nguyễn Duy
"Chúa chính là Mùa Xuân con mong chờ
cho con đẹp tuổi xuân thắm niềm mơ"
ladieubongg
member
REF: 649437
02/01/2013
Chia sẻ trong Tuần:
Chúa Giêsu Không Được Chấp Nhận. (trích Trong ‘tin Mừng Chúa Nhật’)
Sau khi đã sai nhóm Mười Hai đi từng hai người để thực tập việc tông đồ tại miền quê xứ Galilê, Đức Giêsu một mình trở về thăm Nagiarét, nơi mà Ngài đã được nuôi dưỡng và lớn lên trong mái ấm gia đình dứoi sự chăm sóc của mẹ Maria và thánh Giuse. Sau khi làm cho cô bé con ông Giairô viên trưởng hội đường sống lại, Ngài dừng chân tại Ca-phác-na-um. Các môn đệ đi theo Ngài ít ngày đầu, nhưng sau đó, một mình Ngài trở về thăm quê, và tới dự một buổi thờ phựơng nhằm ngày sabat. Được mời lên tiếng, Ngài có cơ hội đưa ra một thông điệp quan trọng.
Các khán giả nghe Ngài với nỗi kinh ngạc. Họ không thể nào chống lại vẻ dịu dàng của bài giảng, hoặc chối bỏ vẻ quyến rũ của lời Ngài nói, nhưng họ cũng không thể chấp nhận lời tuyên bố của Ngài. Họ biểu lộ lòng không tin bằng một câu hỏi: “Hẳn không phải là con ông Giuse sao?” Ý họ muốn nói: “Đây không phải là người lân cận với chúng ta, một người thợ mộc mà chúng ta đều quen biết, chúng ta đã không biết bản thân anh ta và cả gia đình anh ta sao? Chắc chắn anh ta không thể là Đấng Mêsia được!”
Câu trả lời của Chúa Giêsu ngụ ý nói sở dĩ họ không nhận Ngài, vì Ngài không làm trước mặt họ những phép là mà Ngài đã làm ở nơi khác. Khi Ngài trích dẫn câu tục ngữ: “Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình” là Ngài có ý nói: “Hãy chứng thực lời tuyên bố của anh ở đây như anh đã làm ở các nơi khác. Nếu anh muốn chúng tôi nhận anh là Đấng Kitô.” Chúa cũng trích dẫn một câu tục ngữ khác cắt nghĩa đầy đủ hơn về mối nghi ngờ ghen ghét của họ: “Không có ngôn sứ nào được chấp nhận nơi quê hương mình.” Những kẻ quá quen thuộc với những bậc vĩ nhân thường không thể nhận biết được sự vĩ đại của họ. “Quen quá hóa lờn” (Bụt nhà không thiêng) vì người ta có khuynh hướng phán đoán kẻ khác theo tiêu chuẩn giả dối, theo hình thức bên ngoài, vì người ta không hiểu biết những kẻ mà họ tưởng họ từng quen biết hơn cả. Chính những nhận xét nông cạn này đã làm tài hại cho đời sống ngày nay. Nó khiến ta không nhận thức được giá trị của bạn hữu, của cơ hội để khi biết được thì quá trễ. Chính cái đó đã có một ảnh hưởng bi đát trên chức vụ của Chúa Giêsu, có người chối bỏ Ngài vì những lý do hết sức nông cạn và điên rồ, tưởng rằng họ đã biết Ngài vì đã quen thuộc với tên Ngài từ lâu, trong khi trên thực tế họ không thể hiểu được vẻ đẹp của nhân vị Ngài và quyền năng hối cải của ân điển Ngài.
Thái độ của khán giả biến thành tức giận khi Chúa Giêsu lấy hai thí dụ trong Cựu ước, cả hai câu đều ám chỉ rằng dầu người đồng hương của Ngài biết rõ về Ngài hơn hết, nhưng họ vẫn không xứng đáng hưởng ơn cứu rỗi do chức vụ của Ngài đem lại hơn những người ngoại bang. Ngài tự ví sánh mình với Êlia và Êlisê. Êlia đã đem ơn phúc lớn cho người ở Siđon và Êlisê cho người ở Syri, trong khi dân Israel vẫn không nhận được ơn vì lòng họ cứng cỏi. Như vậy các dân tộc trên thế giới sẽ nhận được ơn phúc cho Chúa Cứu Thế mang lại trong khi những kẻ quen biết Ngài lại phải khổ sở vì không tin. Họ đâu có chịu nổi lời quở trách nghiêm khắc ấy, điều làm họ tức giận là Ngài khen tụng dân ngoại. Người Do thái vẫn đinh ninh rằng chỉ có họ là dân của Thiên Chúa, cho nên họ xem khinh các dân tộc khác. Họ tin rằng “Chúa đã dựng nên các dân ngoại để làm chất đốt cho lửa hỏa ngục”. Thế mà giờ đây chàng thanh niên Giêsu này, người mà hết thảy họ đều biết, lại giảng như thể dân ngoại được Thiên Chúa ưu đãi, họ nổi xung lên đuổi Ngài ra khỏi thành và toan làm hại mạng sống Ngài.
Ngay từ khi mới sinh ra, Đức Giêsu nhận được một định mệnh “Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Israel phải vấp ngã hay được chỗi dậy. Cháu còn là dấu hiệu bị người đời chống báng.” (Lc 2,34), lời tiên tri ấy nay đã thành sự thật.
Hẳn thật, sau khi đã suy gẫm lâu dài về cuộc đời Thầy mình, Gioan tông đồ đã phải đưa ra một nhận định cay đắng: “Ngài đã đến nhà mình nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận!” (Ga 1,11). Việc xảy ra thật đáng buồn nhất cho Chúa Giêsu là người giàu tình cảm đối với quê hương xứ sở. Đáng lẽ họ phải mở rộng vòng tay đón tiếp Ngài, đáng lẽ Ngài được tiếp rước như một người đi xa trở về, người đã làm mở mày mở mặt cho quê hương xứ sở. Nhưng Ngài đã bị chối bỏ.
Bài học của Nagiarét đây vẫn luôn được lặp lại, nhiều người có cơ hội để biết Chúa lại chối bỏ Ngài, nhưng nơi nào có đức tin thì những tấm lòng tan vỡ được hàn gắn như thời Êlia, và những người phong sẽ được lành mạnh như Na-a-man nhờ lời của Êlisê. Vậy trong khung cảnh nhà hội Nagiarét, Chúa Giêsu đã nói, chẳng những về ơn lành của chức vụ Ngài mà còn về quyền năng phổ thông của chức vụ ấy nữa. Ngài đến để thỏa mãn những nhu cầu của nhân loại trong cả thế gian.
Jelana là một trong sáu em đã được phúc nhìn thấy Đức Mẹ trong suốt mười tám năm, và được đích thân Đức Mẹ dạy dỗ, một lần có người hỏi cô về số phận của những người theo đạo Công giáo, cô kể lại lời Đức Mẹ dạy: “Có lần Đức Mẹ cho biết có một phụ nữ đang sống ở Mễ Du, bà ấy đã gần đạt tới sự thánh thiện. Các thị nhân hỏi tên bà ấy, Đức Mẹ trả lời: bà ấy là một người Hồi giáo. Nghe câu trả lời ấy, các thị nhân sửng sốt hỏi lại: sao lại thế được. Đức Mẹ trả lời: “Chỉ mình Thiên Chúa mới có quyền xét đoán về những điều ấy.” Sau đó Đức Mẹ giải thích: “Các con hãy nói cho mọi người biết là chính các con tự chia rẽ nhau ở trần gian. Người Hồi giáo và Chính thống giáo cũng một thể như người Công giáo, đều bình đẳng với nhau trước Con Mẹ và Mẹ. Các con hết thảy đều là con cái Mẹ. Thật ra mọi tôn giáo không phải đều bằng nhau, nhưng hết mọi người đều bình đẳng trước mặt Thiên Chúa. Không phải cứ thuộc về Giáo Hội Công giáo là đủ để được cứu rỗi… Những người không Công giáo không phải là những thọ tạo kém hơn đâu. Họ cũng được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa và được định phần chung là cuộc sống trong nhà Thiên Chúa, Cha chúng ta. Ơn cứu độ được cống hiến cho hết mọi người không trừ ai. Chúa Giêsu Con mẹ đã cứu chuộc toàn thể nhân loại trên địa cầu. Chỉ những ai từ chối Thiên Chúa một cách cố tình thì bị kết án, do bởi sự lựa chọn của chính họ.
ladieubongg
member
REF: 657124
06/15/2013
"tất cả mọi thứ đều là ân sủng"
ladieubongg
member
REF: 657159
06/15/2013
Thế Giới Nhìn Từ Vatican 07/6 -13/6/2013
Chúa giàu lòng xót thương
Trình bày: Phan Đình Tùng
ladieubongg
member
REF: 658583
07/04/2013
Trái Tim Cha
Bao phen lạc bước xa Người
Thuyền con chìm đắm chơi vơi biển đời
Lạc loài bến vắng mù khơi
Sóng vây muôn lối dạt trôi nghìn trùng
Giữa cơn giông tố hãi hùng
Thánh Linh soi dẫn con bừng cơn mê
Và rồi con đã trở về
Nép vào lòng Chúa não nề ăn năn
Ôi tình Cha rất khoan nhân
Trái tim Cha đã ân cần thứ tha
Ôi tình Cha thật bao la
Dù con bất xứng, vẫn là con Cha
Cho con lòng mến chan hoà
Để con hát khúc Tân Ca dâng Người
Cho con nương náu trọn đời
Trong Trái Tim Chúa là nơi yên bình
(Thứ Sáu Đầu Tháng 05/07/13)
Ladieubong
Trong Trái Tim Chúa
Ca sĩ: Hoàng Quân
ladieubongg
member
REF: 658731
07/06/2013
Tin vào Lòng Chúa Thương Xót
1. Sự công bằng và Lòng Thương Xót Chúa
Thiên Chúa công bằng – Bởi vì Người công bằng, nên Người không thể xét xử chúng ta như Người đã xét xử các thiên thần. Vì chúng ta là thân cát bụi yếu đuối từ trong lòng mẹ – Hơn nữa, ơn cứu chuộc và của lễ hy sinh trên núi Can-vê đã làm đầy đủ đức công bằng của Thiên Chúa – Nên ở đời này, Thiên Chúa sẽ muôn ngàn lần nhân từ thương xót hơn là công bằng nghiêm thẳng – Muôn ngàn lần, Ngài là Chúa Cứu Thế hơn là Đấng oán phạt. Muôn ngàn lần, Ngài là Người Cha nhân từ hơn là quan án chí công.
2. Lòng Thương Xót Chúa theo chúng ta đến ngai tòa phán xét:
Trong một Nhà thờ nước Tây Ban Nha, người ta thờ một tượng Thánh giá rất cổ xưa – Tượng ấy, cánh tay hữu Chúa rời khỏi Thánh giá, hạ xuống giơ ra ban ơn tha tội cho một hối nhân – Hối nhân này bỏ xưng tội lâu năm và phạm nhiều tội ghê gớm quá – Lần xưng tội đầu tiên, Cha giải tội ban ơn xá giải với lời căn dặn phải cố gắng chừa tội – Giữ mình được một thời gian, rồi yếu đuối sa ngã lại, hối nhân phải trở lại tòa giải tội, lần này Cha giải tội không muốn ban ơn tha thứ vì cho rằng hối nhân không thật lòng sám hối, nhưng vì hối nhân nài nỉ quá, Cha giải tội miễn cưỡng ban ơn xá giải – Hối nhân giữ mình được một thời gian khá lâu, nhưng lại yếu đuối sa ngã, nên phải trở lại tòa giải tội, lần này Cha giải tội bảo: Con cứ sa đi ngã lại nhiều lần, chứng tỏ con không thực lòng ăn năn sám hối và chừa tội, mặc dù hối nhân có nài nỉ thế mấy, Cha giải tội cũng đứng dậy ra khỏi tòa, lúc đó có tiếng nức nở từ Thánh giá treo trên tòa giải tội, ngực Chúa xưng phồng lên như khi hấp hối, tay Chúa rời khỏi Thánh giá giơ lên trên hối nhân và nói: Hỡi con, Cha tha tội cho con, vì Cha đã mua con bằng giá máu rất đắt.
Câu chuyện này thực hư không cần biết, nhưng bài học của nó rất thực. Nó diễn tả đúng Lòng Thương Xót của Chúa. Nó có thể đánh tan những tư tưởng tối tăm của những người hay sợ sệt, ít cậy trông, hay của những nô lệ chứ không phải là con của Cha trên trời, Đấng đã hy sinh Con một mình vì phần rỗi con người.
3. Thiếu lòng trông cậy là một điều bội bạc
Mặc dù chúng ta yếu đuối tội lỗi, nhưng Chúa Giêsu đã yêu thương chúng ta và yêu cho đến chết vì chúng ta, để kéo chúng ta ra khỏi đáy vực sâu tội lỗi. Đừng để gì ngăn cản chúng ta. Hãy là những người con ngoan, hãy trông cậy, hãy hít thở trong sự cậy trông vào Chúa. Đó là nguyên nhân sức mạnh và sự sống của chúng ta. Luôn luôn chúng ta sẽ còn gặp những yếu đuối, những thất bại nhưng hãy ném chúng vào vực sâu của Lòng Chúa Thương Xót. Ngài sẽ biến sự yếu đuối thành sức mạnh cho chúng ta. Hãy đối xử với Ngài thân mật như cha con. Chúng ta có biết Chúa Giêsu xin gì với Thánh Giêrônimô? Giêrônimô đã dâng cho Chúa: Sự sống, tài sản, sức khỏe, hạnh phúc, mà Chúa còn bảo Giêrônimô: Con chưa cho Ta điều Ta mong muốn – Giêrônimô thưa: Vậy, lạy Chúa, Chúa muốn gì? Chúa bảo: Giêrônimô, dâng các tội lỗi của con cho Ta.
Chúng ta hãy dâng lên Chúa tất cả mọi yếu hèn và tội lỗi của mình và thưa lên với Chúa: Lạy Chúa, xin hãy nhận lấy, đây là tất cả kho tàng của con. Con tin vào tình Chúa thương con – Con trông cậy nơi Chúa.
4. Chúa không lầm khi yêu thương chúng ta
Thật vậy, Chúa Giêsu yêu chúng ta, mặc dầu chúng ta là những người tội lỗi. Ngài là Đức Chúa Trời, nên Ngài biết rõ sự sâu rộng và số lượng vô vàn các bất xứng của chúng ta. Nhưng Ngài yêu chúng ta nhiều hơn, và tình yêu của Ngài luôn lớn hơn tội lỗi của chúng ta, nên Ngài rất dễ dàng tha thứ và khoan dung cho chúng ta. Ngài cũng biết rõ và xem thấy bên cạnh những tội lỗi và bất xứng ấy, chúng ta có lòng ao ước khát khao mến yêu Ngài. Chúng ta hãy tin điều ấy bằng đức tin vững vàng không gì lay chuyển vì đó là sự thật rất thật. Hãy cám ơn Chúa vì Chúa đã yêu chúng ta vô vàn mà chúng ta chỉ biết điều đó một cách rất mơ hồ.
Hôm nay, chúng ta hãy mở rộng tâm hồn... mở rộng chân trời thánh thiện... hãy vào sâu trong Lòng Thương Xót bao la của Chúa, linh hồn chúng ta sẽ không bao giờ chết ngạt... nhưng sẽ gặp được mọi sự trong Trái tim của Chúa Giêsu là suối tình yêu và lòng thương xót.
5. Để kết thúc, tôi xin ghi lại những lời tốt đẹp của Thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu: “Không phải tôi đã được ơn giữ mình sạch tội trọng, mà tôi trông cậy mến yêu Chúa. Tôi cảm thấy dù tôi vướng mắc hết mọi giống tội nặng nề, và tai ác có thể phạm ở thế gian này, tôi cũng không mất lòng trông cậy. Với lòng ăn năn thống hối, tôi sẽ lăn vào cánh tay Chúa Cứu Thế. Tôi biết Người đã yêu dấu đứa con trai hoang đàng. Tôi đã nghe lời Chúa phán cùng bà Mađalêna, cùng người phụ nữ ngoại tình, cùng thiếu phụ Samaria một cách nhân từ đầy xót thương, nên không ai có thể làm tôi sợ sệt, vì tôi đã vững tin cậy vào tình yêu và Lòng Thương Xót vô biên của Chúa – Tôi biết muôn vàn tội lỗi của tôi sẽ tan biến đi trong chốc lát, như hạt nước rơi trong lò lửa nóng”. (Trích Chuyện Một Tâm Hồn, trang 204)
Lm G.B Võ Văn Ánh
Tâm Tình Tụng Ca
Sáng tác & trình bày: Chí Nhân
ladieubongg
member
REF: 659106
07/12/2013
THÁNH VỊNH 139
Lạy CHÚA, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ
biết cả khi con đứng con ngồi
Con nghĩ tưởng gì, Ngài thấu suốt từ xa
đi lại hay nghỉ ngơi, Chúa đều xem xét
mọi nẻo đường con đi, Ngài quen thuộc cả
Miệng lưỡi con chưa thốt nên lời
thì lạy CHÚA, Ngài đã am tường hết
Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước
bàn tay của Ngài, Ngài đặt lên con
Kỳ diệu thay, tri thức siêu phàm
quá cao vời, con chẳng sao vươn tới
Ði mãi đâu cho thoát thần trí Ngài
lẩn nơi nào cho khuất được Thánh Nhan?
Con có lên trời, Chúa đang ngự đó
nằm dưới âm ty, vẫn gặp thấy Ngài
Dù chắp cánh bay từ phía hừng đông xuất hiện
đến ở nơi chân trời góc biển phương tây
tại đó cũng tay Ngài đưa dẫn
cánh tay hùng mạnh giữ lấy con
Con tự nhủ: "Ước gì bóng tối bao phủ tôi
và ánh sáng quanh tôi thành đêm tối!"
Nhưng đối với Ngài, tối tăm chẳng có chi mù mịt
và đêm đen sáng tỏ như ban ngày
bóng tối và ánh sáng cũng như nhau
Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo
dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con
Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng
công trình Ngài xiết bao kỳ diệu!
Hồn con đây biết rõ mười mươi
Xương cốt con, Ngài không lạ lẫm gì
khi con được thành hình trong nơi bí ẩn
được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu
Con mới là bào thai, mắt Ngài đã thấy
mọi ngày đời được dành sẵn cho con
đều thấy ghi trong sổ sách Ngài
trước khi ngày đầu của đời con khởi sự
Lạy Chúa, con thấy tư tưởng Ngài khó hiểu biết bao
tính chung lại, ôi nhiều vô kể!
Ðếm sao nổi, vì nhiều hơn cát
dù có đếm xong, con vẫn ở với Ngài
Lạy Chúa, xin dò xét để biết rõ lòng con
xin thử con cho biết những điều con cảm nghĩ
Xin Ngài xem con có lạc vào đường gian ác
thì dẫn con theo chính lộ ngàn đời
ladieubongg
member
REF: 659807
07/19/2013
Đường ta đi
Trên lối ta đi giữa cuộc đời
Muôn vàn cảnh sắc thật xinh tươi
Sông dài uốn lượn quanh thôn dã
Lớp lớp mây cao phủ núi đồi
Chim bay, bướm lượn khắp vườn hoa
Tím ngắt trời tây bóng xế tà
Thánh thót cung đàn trong quán vắng...
Cho ta choáng ngợp những âm ba!
Nhưng cũng có khi giữa dặm trường
Cỏ gai phủ kín, mịt mù sương
Khiến ta nhức nhối chùn đôi gót...
Ngừng lại bao lần thấm lệ vương!
Anh hãy nhớ luôn những đoạn đường
Đã qua nhưng vẫn ngát dư hương
Và quên đi những điều nhỏ nhặt
Chẳng đáng làm ta tắt nụ cười!
Ladieubong
Xin cho con biết Chúa, biết con
Ca Sĩ: Lệ Hằng
ladieubongg
member
REF: 659893
07/20/2013
Chia sẻ cho tuần mới:
Maria đã chọn phần tốt nhất (Lc 10, 42)
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại một câu chuyện hết sức đời thường, ai cũng đã từng gặp trong cuộc sống, nhất là khi đón khách quý đến nhà. Chuyện kể lại việc Chúa Giêsu đến thăm nhà hai chị em Mattha và Maria, Mattha là chị. Đón khách, nhất là một vị khách quý như Thầy Giêsu, được mọi người thán phục, ngưỡng mộ trong cả vùng là điều vinh hạnh cho gia đình. Chính vì vậy, người chị cả phải dọn nhà cửa, dọn bữa ăn để mời khách, đó là điều đương nhiên. Còn cô em, Maria cũng vui mừng không kém, nhưng là em nên không lo lắng gì mấy đến việc cơm nước, bởi từ lâu nay trong nhà đã có bà chị lo cả. Maria nghe biết Thầy Giêsu rao giảng, nhưng chưa một lần được diện kiến Ngừơi, chưa bao giờ được thưa chuyện, trao đổi với Người một cách trực diện. Hôm nay quả là dịp may hiếm có, cô xoắn xít bên Người, “ngồi bên chân Chúa để mà nghe lời Người”.
Chị lo bếp núc, em lo tiếp khách, trò chuyện với khách, xem ra là chuyện bình thường trong mỗi gia đình. Thế nhưng chính vì muốn công việc đón tiếp Đức Kitô thật sự tươm tất, không để Người chê cười nếu chẳng may có điều gì không trọn hảo. Mattha đã lo lắng nhiều, đã chuẩn bị nhiều. Rồi trong sự đa đoan ấy, cô cần có em phụ giúp một tay, nên có lẽ hơi bực bội trong lòng. Đó là tâm lý bình thường của một con người, không có gì đáng trách. Nhưng cũng vì tâm lý cố hữu của một người phụ nữ khiến Matha lên tiếng, không phải chỉ là phiền trách em mình, mà lây sang cả vị khách quí. “Lạy Thầy, em con để con hầu hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao?“. Chính sự nôn nóng đã làm cho Mattha đánh mất đi thiện chí của mình. Cô quay sang đòi hỏi Chúa “ Xin Thầy bảo em con giúp con (với chứ!). Đức Giêsu đã không phê phán Mattha, Người chỉ khéo léo nhắc cô đang trong tâm trạng bối rối “Mattha, Mattha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện. Chỉ có một sự cần mà thôi: Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất“.
Chúa không cho rằng việc chuẩn bị về của ăn thức uống là không cần thiết, nhưng thông qua việc đến thăm hai chị em, Người muốn tỏ cho con người hiểu được sứ mạng của Người đến trần gian. Người là một vị Thiên sai mà có tiếng từ Trời vọng lên: “Này là con ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người” . Mattha nhìn Đức Giêsu như một vị khách quý, một người Thầy dạy trong dân. Còn Maria, cô nhận ra Thầy Giêsu là Đấng được sai đến trong dân Israel để cứu độ con người. Cô đã tận dụng những giây phút quý giá bên Người để đón nhận Lời Người. Cả hai chị em đều chọn Chúa, đều muốn làm vui lòng Chúa. Nhưng với Mattha, cô muốn Chúa theo ý cô, cô muốn Chúa phải nhìn nhận thiện chí của cô là đang phục vụ Người. Còn Maria, cô muốn được lắng nghe Lời Chúa, muốn được trao trọn vẹn lòng mến đến Chúa, trao trọn cuộc đời cho Chúa mà không kể công sức mình. Chỉ xin Chúa thực hiện nơi cô bất cứ điều gì Người muốn, như Đức Maria thân mẫu Chúa từng thưa với sứ thần.
Ngày hôm nay, trước biết bao thần tượng ảo trên thế giới này khiến con người, nhất là các bạn trẻ, đang chạy theo. Xin cho con biết chọn lựa, biết nhận ra và xác tín rằng Đức Kitô là đối tượng lớn nhất và duy nhất của cuộc đời con. Xin Chúa giúp con đừng mải mê, bối rối, lo lắng về nhiều chuyện mà quên đi việc cần làm là mỗi ngày dành ra ít phút, kề bên Chúa để được nghe Lời Người vọng lên trong tâm hồn con.
“Xin cho con biết lắng nghe lời Ngài dạy con trong đêm tối. Xin cho con biết lắng nghe Lời Ngài dạy con lúc lẻ loi. Xin cho con cất tiếng lên trả lời vừa khi con nghe Chúa. Xin cho con biết thân thưa: Lạy Ngài, Ngài muốn con làm chi?“ .
Fx Đỗ Công Minh
Lắng nghe tiếng Chúa
ladieubongg
member
REF: 660298
07/27/2013
Chia sẻ Kinh Thánh cho tuần mới:
Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật 17 Thường Niên năm C
(Lc 11; 4)
Kinh "Lạy Cha"
(1) Có một lần Ðức Giêsu cầu nguyện ở nơi kia. Người cầu nguyện xong, thì có một người trong nhóm môn đệ nói với Người: "Thưa thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông gioan đã dạy môn đệ của ông". (2) Người bảo các ông: "Khi cầu nguyện, anh em hãy nói:
"Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển,
Triều Ðại Cha mau đến,
(3) Xin Cha cho chúng con ngày nào có lượng thực ngày ấy;
(4) Xin tha tội cho chúng con,
vì chính chúng con cũng tha
cho mọi người mắc lỗi với chúng con,
và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ". Người bạn quấy rầy
(5) Người còn nói với các ông: "Ai trong anh em có một người bạn, và nửa đêm đến nhà người bạn ấy mà nói: "Bạn ơi, cho tôi vay ba cái bánh, (6) vì tôi có anh bạn lỡ đường ghé lại nhà, và tôi không có gì dọn cho anh ta ăn cả"; (7) mà người kia từ trong nhà lại đáp: "Xin anh đừng quấy rầy tôi: cửa đã đóng rồi, các cháu lại ngủ cùng giường với tôi, tôi không thể dậy lấy bánh cho anh được". (8) Thầy nói cho anh em biết: dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh cần, vì thể diện. Cứ xin thì sẽ được
(9) "Thế nên Thầy bảo anh em: anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho. (10) Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho. (11) Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, lại lấy rắn thay vì cá mà cho nó? (12) Hoặc nó xin trứng, mà lại cho nó con bọ cạp? (13) Vậy nếu anh em là những kẻ xấu, mà còn biết cho con cái mình những của tốt lành, phương chi Cha trên trời, Người sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người?".
----------------------
Xin tha cho chúng con
Cầu nguyện đối với Đức Kitô là hơi thở và là cuộc sống. Trong suốt cuộc đời ẩn dật, sống tại Nagiarét, Đức Giêsu đã được thừa hưởng một bầu khí thánh thiện trong Thánh gia thất, với Đức Maria và Thánh cả Giuse. Cha và mẹ Người hẳn đã dạy con cầu nguyện ngay từ tuổi ấu thơ. Một mẫu gương cho các gia đình hôm nay. Đức Giêsu khi lên mười hai, đã say mê nghe những lời giảng, đã học hỏi, đối đáp với các vị Rabbi trong đạo Do Thái. Chính vì thế, trong cuộc đời công khai rao giảng, Người không ngừng kêu gọi mọi người phải cầu nguyện. Đặc biệt với nhóm Mười hai, Người luôn làm gương trước. Khi làm bất cứ việc gì, Người cũng đặt việc cầu nguyện, xin ơn thánh hóa lên trên. Người đã không ngừng nhắc các đồ đệ “Hãy cầu nguyện luôn để khỏi sa chước cám dỗ”. Sau những ngày rao giảng, làm việc, chữa bệnh, Chúa cũng nhắc các ông hãy lui vào nơi thanh vắng mà cầu nguyện và nghỉ ngơi . Rồi những lúc thể hiện quyền năng của Thiên Chúa qua việc trừ quỷ, làm phép lạ, Người cũng cầu nguyện với Thiên Chúa Cha đấng ngự trên trời. Đặc biệt trước khi dùng bữa, Người đều dâng lời tạ ơn rồi bẻ bánh.
Bài Tin mừng hôm nay, Chúa dạy các tông đồ cầu nguyện. Ngừơi từng nhắc các ông nhưng xem ra các ông bối rối không biết dùng những lời lẽ gì để cầu nguyện. Có thể các ông cũng dùng sách Kinh Thánh trong đạo để đọc theo thói quen, theo hình thức, một ngày vài ba lần theo luật Do Thái. Nhưng miệng đọc mà lòng không suy, đọc nhiều nhưng chẳng hiểu điều mình đọc, nên dù có đọc kinh nhiều mà lòng tin thì trống rỗng, không thực sự tha thiết, không thực sự tin tưởng vào những lời thưa với Thiên Chúa là Cha của mình. Lời Chúa Giêsu dạy khi thưa với Thiên Chúa là Cha, đơn giản nhưng hàm chứa một niềm tin, lòng cậy trông, lòng yêu mến nhiệt thành và lời cầu xin tha thiết. Thể hiện điều đó ở chỗ trước tiên trong khi cầu nguyện là xác tín Thiên Chúa, Đấng ta kêu cầu là Đấng ngự trên trời, nguyện cho Danh Cha được cả sáng, nước Cha lan tỏa. Đó là thể hiện lòng tin thật Đấng ta kêu cầu là Đấng tòan năng, sẵn sàng lắng nghe tiếng ta kêu cầu. Kế đến là việc bày tỏ những ý nguyện, những nhu cầu của con người cần được Cha lắng nghe trong tâm tình ta sám hối, ăn năn vì những vấp phạm trong cuộc sống, trong giao tiếp. Với lòng khiêm nhường thống hối, qua đó bày tỏ niềm tin Ngài sẽ tha thứ và chấp nhận những lời cầu xin của mình.
Bản dịch kinh Lạy Cha như đã có trong kinh nguyện Thánh Thể trước đây ”Xin Cha tha lỗi cho chúng con, như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con“ chính là một điều kiện để Thiên Chúa đóai thương nhận lời cầu xin cho các nhu cầu hàng ngày. “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hàng ngày VÀ tha lỗi cho chúng con như…”. Đây không phải là sự so sánh lòng bao dung của Chúa bằng của con người, nhưng là một minh họa để các tông đồ và chúng con hôm nay hiểu được rằng, nếu anh em sống bên con có lầm lỗi với con, mà con không tha thứ, thì không thể được Chúa nhận lời. Chính Chúa Giêsu đã từng khẳng định “Nếu khi con dâng của lễ mà nhận thấy còn đang hận thù với anh em con, thì hãy để của lễ đó, về làm hòa với anh em rồi hãy đến dâng của lễ“.
Lạy Chúa!
Cầu nguyện và cầu xin là việc làm thường xuyên của con đối với Chúa. Con vẫn kêu cầu Chúa thương đến con, đến gia đình con, đến những nhu cầu của con và vẫn mong được Chúa nhận lời, dù những điều con cầu xin chưa hẳn là ý Chúa muốn nơi con. Nhiều lần con phiền trách Chúa sao không nhận lời con xin. Trong những lúc đó, con đã quên xét mình. Con lỗi đức bác ái nhưng cố tình quên đi và cho rằng mình thánh thiện. Con vẫn giận hờn, để tâm thù ghét người khác nhưng vẫn cứ chạy đến cùng Chúa để xin Người thứ tha.
Xin cho con biết nhớ lời Chúa dạy khi cầu nguyện, biết nhận phần lỗi về mình và sửa lỗi, nhất là việc lỗi đức bác ái, yêu thương. Hẳn rằng khi ấy những lời cầu xin của con, nếu đẹp lòng Chúa, con tin chắc Chúa sẽ thương nhận lời con. AMEN.
Lạy Chúa,
Con xin Chúa thật nhiều,
Ngài cho chẳng bao nhiêu
Niềm tin con yếu ớt
Lòng con thấy buồn thiu
Khi yêu Chúa thật nhiều
Lòng con mới thấu hiểu
Con không có gì thiếu
Ngài cho con quá nhiều
Của đời nhiều bao nhiêu
Con cũng cho là thiếu
Khi xin được Chúa yêu
Đời thiếu nhiều cũng đủ
Cuộc đời muôn muôn thứ
Tất cả là Hồng Ân Xin được hơn một lần
Cất lên lời cảm tạ. Amen.
(st: http://longchuathuongxot.vn/)
Mến chúc các bạn Một Tuần Mới an vui
ladieubongg
member
REF: 669329
01/01/2014
Lời Nguyện Cầu Năm Mới
Tạ ơn Thiên Chúa ban cho con
Năm Mới vừa sang lúc rạng đông
Xin dẫn đưa con trên chính lộ
Đường đời vạn nẻo chốn long đong
Hãy thắp trong con ngọn nến hồng
Soi đời cùng khổ bước thong dong
Cho con sức mạnh, lòng can đảm
Nâng đỡ đời ai nặng chất chồng
Một Tân Niên nữa đang chờ trông
Ban xuống cho con một tấm lòng
Vui sống những ngày xuân bất tận
Với niềm hạnh phúc hằng chờ mong
Lạy Thánh Linh xin hãy chỉ đường
Các nhà lãnh đạo với tình thương
Thương dân thương nước thương đồng loại
Thế giới chung nhau một địa đường
Chúa hỡi xin ban cho thế nhân
Trái tim đầy ắp những tình chân
Sống trong bác ái, trong thương mến
Vui hưởng Thiên Ân giữa cõi trần
(chuyển ý từ bài thơ “New Year’s Prayer” của Charlotte Anselmo)
Ladieubong
Thân mến chúc các bạn Một Năm Mới
AN LÀNH - HẠNH PHÚC - THỊNH VƯỢNG
Mến gửi các bạn CD Thánh Ca của Tâm Đoan.
luca909
member
REF: 669348
01/02/2014
Chị LDB cho Luca đóng góp một phần nho nhỏ này nhe? Nguyên văn này không phải là của Luca, mà tìm thấy qua một "Trang Mạng Lưới Cầu Nguyện."
"Chúng ta hãy xuất phát từ cái chính yếu của đời sống đạo đức, từ cái đem đến cho đời sống con người phẩm chất và mật độ con người hoàn vũ. Cái chính yếu này không thuộc phạm trù sự thông minh, sự nổi tiếng, sức mạnh vật lý hay sắc đẹp, văn hoá … mà thuộc về đạo đức . Nói về đạo đức của một người là nhìn nhận phẩm chất riêng biệt của đời sống và hành động của người đó, cái làm cho người đó nên tuyệt vời và cao cả. Người ta không thể định nghĩa đạo đức là cái gì, vì nó gồm nhiều đức tính tập hợp với nhau. Có thể nêu vài ví dụ như : sự thận trọng, công bằng, điều độ và sức mạnh (trước kia gọi là những đức tính).
Sự thận trọng: có tầm tổng quát và tỏa ra ở mọi lãnh vực đạo đức. Sự thận trọng ở đây không nên được hiểu như là một thái độ dè dặt và không dám dấn thân. Đức tính ấy là cách tổ chức một cách hợp lý đời sống chúng ta, cách cư xử của chúng ta, bổn phận của chúng ta đối với chính chúng ta, đối với tha nhân và đối với Thiên Chúa. Đức tính này đòi hỏi phán đoán đúng (hay là thông minh), cách phân xử lành mạnh, khả năng áp dụng những phương tiện để đạt tới mục đích. Đó là sự sáng suốt để phục vụ điều thiện, phục vụ cho Nước Thiên Chúa và để cho Nước Chúa đến trong đời sống cụ thể hàng ngày.
Sự công bằng: thuộc phạm trù tương quan giữa người và người. Nó tập hợp những hành vi liên quan đến quan hệ giữa con người với những ngưới sống quanh mình : quan hệ trao đổi giữa các cá nhân (công bằng giao hoán) và cả quan hệ giữa cá nhân và tập thể nhằm phục vụ lợi ích chung (công bằng xã hội). Đạo đức này liên quan đến quyền lợi, có nghĩa là nó bao gồm đồ vật hay là trợ phí phải trả. Một cách căn bản hơn, Đức tính công bằng được đề ra để phẩm giá con người được kính trọng. Nó chấp nhận sự khác biệt của con người.
Sự điều độ và sức mạnh: là những đức tính cá nhân. Chúng gồm những hành vi liên quan đến đời sống cá nhân, như khả năng quản lý tình cảm của mình, để có thể chọn điều thật tốt, tránh xa những cám dỗ mê hoặc như quyền lực, tiền bạc, thụ hưởng không giới hạn. Các đức tính này làm cho ta biết chọn lựa và kiên trì một cách can đảm trong sự trung thành."
Xin chúc Một Năm Mới tràn đầy: Bình an, Hy vọng, và Hạnh phúc!
ladieubongg
member
REF: 669352
01/02/2014
Mến chào Luca, cám ơn Luca đã ghé thăm và đóng góp đề tài về những nhân đức giá trị cho đời sống chúng ta.
“Nhân vô thập toàn”, vẫn biêt thế nhưng chúng ta luôn luôn cố gắng không ngừng phải không Luca? Vì Chúa Giêsu đã dạy: “Các con hãy nên hoàn thiện như Cha các con trên trời là Đấng Hoàn Thiện” Mt 5 (48).
LDB cũng mến chúc Luca Một Năm Mới tràn đầy: Bình an, Hy vọng, và Hạnh phúc!
ladieubongg
member
REF: 670071
01/17/2014
TẤT CẢ LÀ HỒNG ÂN
Hãy hát vang lên những khúc ca
Hòa theo tiếng nhạc trổi ngân nga
Giữa lòng đại hội hay cùng tận
Đến cõi mịt mờ xa rất xa
Hãy ngâm lên hỡi tiếng lòng ta
Những áng thơ xanh rất mượt mà
Giữa lúc vui vầy nơi mái ấm
Hay còn trôi dạt kiếp bôn ba
Rằng: Tình Yêu Chúa quá bao la
Lòng Chúa xót thương thật hải hà
Chính Chúa là nơi ta ẩn náu
Giữa ngàn nguy khốn giữa phong ba
Những ngày ta sống ở dương gian
Danh vọng, tài năng với bạc vàng
Đâu phải ngẫu nhiên mà có được
Mà vì: TẤT CẢ LÀ HỒNG ÂN
Lạy Chúa,
”Hồn con những khắc khoải băn khoăn
Và sẽ còn luôn mãi trở trăn
Cho đến khi nào con gặp Chúa,
Nghỉ yên trong Chúa, cõi bình an” *
Ladieubong
(*Thánh Augustine)
ladieubongg
member
REF: 670393
01/24/2014
CHÚA LÀ MÙA XUÂN
Chúa Xuân ơi xin thôi đừng lần lữa
Hãy đến đây một lần nữa trong tim
Xua gió đông soi dẫn lối con tìm
Xuân hạnh phúc, xuân nghìn đêm bất tận!
Chúa chính là Mùa Xuân con cầu khấn
Với thăng trầm con dệt khúc Tân Ca
Nâng cung đàn con hát rất thiết tha
Tâm hồn con chan hòa niềm vui mới
Chúa chính là Mùa Xuân con mong đợi
Giữa đông sầu lạnh lẽo kiếp lầm than
Chốn dương gian bóng tội lỗi ngập tràn
CHÚA CHÍNH LÀ MÙA XUÂN ban sự sống
Ladieubong
ladieubongg
member
REF: 671092
02/02/2014
Xuân về, mến gởi đến bạn lời cầu chúc vừa đủ, vừa đủ thôi :
- Vừa đủ HẠNH PHÚC để giữ tinh thần bạn luôn sinh động.
- Vừa đủ THỬ THÁCH để giữ cho bạn luôn kiên cường.
- Vừa đủ MẤT MÁT để bạn yêu những gì đang có.
- Vừa đủ KHỔ ĐAU để bạn biết yêu quý cả những niềm vui nhỏ nhất.
- Vừa đủ THẤT BẠI để giữ bạn mãi khiêm nhường.
- Vừa đủ THÀNH CÔNG để giữ bạn mãi nhiệt tâm.
- Vừa đủ BẠN BÈ để cho bạn luôn được an ủi.
- Vừa đủ VẬT CHẤT để đáp ứng các nhu cầu cuộc sống của bạn.
- Vừa đủ NHIỆT TÌNH để bạn có thể chờ đợi trong hân hoan.
- Vừa đủ NIỀM TIN để xua tan nghi nan những khi bạn chán nản ngã lòng.
- Vừa đủ HY VỌNG để mỗi ngày của đời bạn sẽ tốt đẹp hơn ngày hôm trước.
- Và vừa đủ TÌNH YÊU để bạn có thể thực hiện tất cả những điều này…
TRI TÚC TIỆN TÚC ĐÃI TÚC HÀ THỜI TÚC
(Biết đủ tức là đủ, đợi đủ biết bao giờ mới đủ)
(trang web Muối Cho Đời)
muahe2011ger
member
REF: 671150
02/04/2014
Mến chào LDB!.
Lâu quá không gặp,LDB vẫn khỏe.Nhân dịp xuân về,MH mến chúc LDB và các cháu một năm mới Giáp Ngọ 2014,luôn dồi dào sức khỏe-hạnh phúc và mọi sự tốt đẹp.
Tiện MH xin góp một số bài thánh ca do Lm.Nguyễn Sang hát.
Cầu Cho Cha Mẹ. Lm Nguyễn Sang
Tình Yêu Chúa Lm. Nguyễn Sang
Khúc Cảm Tạ Lm. Nguyễn Sang
Thân
MH2011ger
ladieubongg
member
REF: 671276
02/06/2014
Cám ơn anh MH nhiều lắm.
LDB cũng xin thân gửi đến anh và những người thân yêu của anh lời cầu chúc Năm Mới an bình, vui tươi và hy vọng.
Đó cũng là lời chúc của Đức Thánh Cha gửi đến mọi người Á Châu trong dịp Tết Giáp Ngọ này.
LDB xin được chia sẻ với anh MH và mọi người thông điệp và lời chúc tết của ĐTC trong Video Clip dưới đây:
Thế Giới Nhìn Từ Vatican 24/01 - 30/01/2014
ladieubongg
member
REF: 672419
03/01/2014
Thứ Tư tới này (5/3) là Thứ Tư Lễ Tro.
Thứ Tư Lễ Tro là ngày bắt đầu Mùa Chay Thánh trong Năm Phụng Vụ của Đạo Công Giáo.
Mùa Chay kéo dài 40 ngày, từ Thứ Tư Lễ Tro cho đến Lễ Phục Sinh.
LỊCH SỬ MÙA CHAY THÁNH
Tứ thời bát tiết Xuân, Hạ, Thu, Đông, thay đổi tuần hoàn luân vòng chuyển đổi. Niên lịch phụng vụ của Giáo hội Công Giáo cũng nằm trong chu kỳ ấy.
Phụng vụ Giáo Hội cũng có bốn Mùa như: Mùa Vọng, Mùa Giáng Sinh qua đi, Mùa Thường niên tiếp nối, chúng ta chuẩn bị bước vào Mùa Chay Thánh, cao điểm là Tuần Thánh và Đêm Vọng Phục Sinh. Vậy Mùa Chay có từ bao giờ, kéo dài bao lâu? Những việc chúng ta làm trong Mùa Chay có ý nghĩa thế nào? Mùa Chay đến rồi lại đi, chúng ta làm gì để Mùa Chay không trở nên nhàm chán và có ý nghĩa?
Mùa Chay có từ bao giờ, kéo dài bao lâu?
Vào những thế kỷ đầu Kitô giáo, để sống đạo và thực hành đạo, các kitô hữu tiên khởi đã quan sát những người chung quanh xem họ sống đạo và thực hành đạo thế nào, cụ thể như việc người Dothái giữ ngày Sabát, hay lên Đền thờ cầu nguyện. Tuy các kitô hữu tiên khởi họp nhau thành một cộng đoàn tế tự, cử hành phép rửa nhân danh Cha và Con và Thánh Thần theo một công thức tuyên xưng đức tin. Nhưng khi cử hành các ngày đại lễ như lễ Vượt Qua, lễ Năm Mươi, dù vẫn giữ nguyên những ngày lễ của người Dothái nhưng lại mặc cho các ngày lễ ấy một ý nghĩa mới, chẳng hạn: khi cử hành, họ không chỉ nhắc lại các biến cố Xuất Hành Cựu Ước, mà còn tưởng nhớ cuộc khổ nạn và phục sinh của Chúa Kitô, cũng như việc Chúa Thánh Thần hiện xuống trên các Tông đồ.
Mãi đến thế kỷ thứ IV, trong Giáo hội mới nảy sinh những ý kiến khác nhau như: liệu có cử hành lễ Phục Sinh vào ngày lễ Vượt Qua của người Dothái không? Tại các Giáo đoàn thuộc Tiểu Á, họ vẫn giữ nghi lễ chiên vượt qua. Riêng Giáo đoàn Antiokia lại ấn định lễ Phục Sinh vào ngày Chúa Nhật sau lễ Vượt Qua của người Dothái, trong khi đó, các kitô hữu tại Alexandria do các nhà chiêm tinh tính toán nên đã chuyển rời lễ Phục Sinh vào dịp phân xuân.
Cho dù có sự khác nhau về ngày cử hành các ngày lễ, nhưng lễ Phục Sinh vẫn là lễ chung của toàn thể cộng đoàn Kitô giáo, vì lễ Phục Sinh dựa trên nền tảng đức tin, trước lễ Phục Sinh, có một thời gian chuẩn bị tương đối dài gọi là Mùa Chay hay «40 ngày», tưởng nhớ Chúa Giêsu ở trong hoang địa 40 đêm ngày.
Việc thực hành Mùa Chay đã có từ thời đầu Kitô giáo, nhưng trải qua những bước thăng trầm, mãi tới thế kỷ thứ II, thời thánh Irênê, giám mục thành Lyon, việc giữ chay ngắn hạn từ hai đến ba ngày, không ăn bất kỳ thức ăn nào mới được phổ biến. Sang kỷ thứ III tại Alexandria, người ta kéo dài việc ăn chay ra hết một tuần. Những dấu tích của Mùa Chay hay «40 ngày» được tìm thấy ở thế kỷ thứ IV, trong lễ qui của Công Đồng Nicêa. Đây là thời gian chuẩn bị mừng lễ, nhưng ưu tiên vẫn là việc giúp các người dự tòng chuẩn bị lãnh Phép Rửa Tội và Đêm Vọng Phục Sinh.
Cuối thế kỷ thứ IV, Giáo đoàn tại Giêrusalem bắt đầu giữ chay 40 ngày hay còn gọi là Mùa Chay 8 tuần, người ta ăn chay suốt thời gian này, trừ thứ Bẩy và Chúa Nhật. Sang thế kỷ thứ V, tại Aicập người ta cũng giữ chay, tiếp đến là xứ Gôlơ, người ta ăn chay ngày thứ Bẩy và thứ Sáu tuần trong Mùa Chay. Trong khi giữ chay, các kitô hữu chỉ ăn một bữa mỗi ngày, thức ăn gồm có bánh, rau và nước. Giữ nghiêm ngặt nhất là ngày Thứ Sáu và Thứ Bẩy Tuần Thánh, người ta không ăn một chút thức ăn nào. Giờ ăn chay được qui định tùy theo sự khác nhau của mỗi giáo đoàn. Vì mùa chay gồm 6 tuần không thể tương ứng với 40 ngày được. Nên sang thế kỷ thứ VII, người ta đã lùi về trước Mùa Chay mấy ngày, cụ thể như bắt đầu từ ngày thứ Tư cho đến ngày thứ Bẩy tuần trước khi bước vào Mùa Chay, ngày mà hôm nay chúng ta gọi là Thứ Tư Lễ Tro, ngày ăn chay. Đồng thời, ba Chúa nhật trước Mùa chay, là gồm tóm thời gian chuẩn bị mừng lễ Phục Sinh, cách lễ Phục Sinh chín tuần. Việc giữ chay ngày càng đòi hỏi nghiêm ngặt hơn, chẳng hạn như buộc chỉ ăn bữa tối. Nhưng đến thế kỷ thứ VIII, việc giữ chay được nới rộng ra, nghĩa là cho phép những người ốm đau bệnh tật được ăn trứng, bơ, sữa, cá và cả rượu nữa. Sang thế kỷ XII và XIII, bữa ăn ngày chay được ấn định là trước giờ trưa 3 giờ tức 9 chín giờ sáng, tiếp theo được ăn «bữa ăn nhẹ» vào buổi tối. Sang thế kỷ XVII việc ăn chay giảm dần và Giáo hội cho phép được ăn cháo, sữa và cá nhỏ. Trong ngày chay, tại các hoàng gia, nhà bếp thi nhau trổ tài làm ăn với những thực đơn sao cho dồi dào phong phú hơn ngày thường.
Từ năm 1949, Giáo hội Công giáo qui định việc giữ chay và kiêng thịt là ngày Thứ Tư lễ Tro và Thứ Sáu Tuần Thánh mà thôi. Lý do vì hai ngày đó là ngày tưởng nhớ sự chết: ngày thứ tư lễ Tro, linh mục chính thức làm phép tro được đốt từ những cành lá đã làm phép vào ngày Lễ Lá năm trước rồi vẽ hình thánh giá trên trán người nhận tro và nhắc lại rằng «ngươi là tro bụi, và ngươi sẽ trở về tro bụi», nhắc lại cái chết của mỗi người chúng ta, tiếp đến, ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, ngày tưởng niệm cái chết của Chúa Giêsu trên Thập giá.
Trong phụng vụ của Giáo hội Chính Thống, thời gian chuẩn bị bước vào Mùa Chay kéo dài năm tuần liền, mỗi tuần đọc một đoạn Tin Mừng riêng, với cách thức sám hối sâu xa. Tuần thứ bốn, được ấn định là ngày kiêng thịt và ăn chay trong toàn Giáo hội. Chúa nhật thứ năm được gọi là Chúa nhật Hòa giải, mỗi người hòa giải với người bên cạnh trước khi toàn thể cộng đoàn xin lỗi Chúa.
Cảm tưởng chung là một bầu không khí «vui và buồn». Mỗi tín hữu, với sự hiểu biết có giới hạn và khác nhau về phụng vụ, nên khi bước vào nhà thờ với các kinh nguyện của Mùa Chay, mỗi người mỗi cảm tưởng khác nhau. Một phần vì những lời kinh tiếng hát mang đậm nét buồn, màu áo tím, những bài đọc dài hơn, đơn điệu hơn ngày thường, và hầu như không có nét vui tươi. Một nét đẹp nội tâm rực sáng, tựa như ánh sáng ban mai chiếu rọi từ thung lũng tối tăm lên tận đỉnh cao của núi đồi.
Niềm vui âm thầm, êm dịu và toàn bộ các bài Sách thánh trong Mùa Chay nghe thật đơn điệu cho thấy sự bình an đã dẫn đưa người ta tới những điệp ca hòa tấu Allêluia trong Đêm Vọng Phục Sinh.
Chúa nhật lễ Lá là thời gian không còn dành riêng cho việc tưởng niệm cuộc khổ nạn nữa, bước vào một Tuần Thánh, với những bài đọc nhắc lại những ngày sau hết của Chúa Kitô trên trần gian và sự Phục Sinh của Ngài.
Tại sao lại gọi là 40 ngày chay thánh?
Từ «Mùa Chay» là một từ tương phản với từ gốc latinh là «quadragesima» có nghĩa là 40. Trong Kinh thánh, con số 40 có ý diễn tả một khoảng thời gian chờ đợi, một quá trình, tượng trưng cho việc chuẩn bị gặp gỡ Thiên Chúa. Số 40 còn diễn tả hành trình trong sa mạc trên đường về Đất hứa của Dân Dothái kéo dài 40 năm. Ông Môisen đã ở trên núi Chúa 40 ngày (x. Xh 24, 18; 34, 28). Những người trinh sát đã ở trong vùng đấy 40 ngày (x. Ds 13, 25). Elia đã đi 40 ngày trước khi tới được hang ở đó Ngài được thị kiến (x. 1V 19, 8). Ninivê đã được cho 40 ngày để sám hối (x. Gn 3, 4). Và quan trọng nhất là Chúa Giêsu được Chúa Thánh Thần thúc đẩy vào trong hoang địa 40 ngày để ăn chay cầu nguyện trước khi thi hành sứ vụ công khai (x. Mt 4, 2).
Như vậy Mùa Chay là mùa nhắc nhớ 40 năm hành trình trong sa mạc của dân Dothái, 40 ngày trong hoang địa của Chúa Giêsu. Con số 40 ngày, là thời gian đi vào hoang địa của cõi lòng, thinh lặng để chuẩn bị gặp gỡ Chúa. Đây là thời gian phụng vụ cao điểm thuân tiện thích hợp cho các kitô hữu noi gương Đức Kitô dùng 40 ngày để ăn năn đền tội và dấn thân phục vụ anh chị em. Và bằng 40 ngày long trọng của Mùa Chay, mỗi người được liên kết mật thiết hơn với các Mầu Nhiệm của Chúa Giêsu, Đấng đang tiến đến cái chết và sự sống lại.
Mùa chay mang lại cho chúng ta điều gì?
Phần lớn người kitô hữu không thực hành việc ăn chay, nguyện ngắm, nên Mùa Chay không có ảnh hưởng tới đời sống của họ là bao? Khi nói về Mùa Chay, người ta thường hiểu một cách không tích cực lắm. Đại đa số dân chúng cho rằng trong Mùa Chay việc kiêng ăn, kiêng uống giữ chay chiếm vị trí hàng đầu.
Tuy nhiên điều đáng lưu ý là đại đa số người kitô hữu không thực hành đạo trong đời sống nhưng họ vẫn đến nhận tro vào Thứ Tư Lễ Tro. Đây là một nghi thức giầu tính biểu tượng, nó tác động đến tận đáy lòng con người, nhắc nhớ người ta suy nghĩ về thân phận của mình khi nhận tro và mời gọi con người trở về với Chúa. Vì nhiều khi con người quên đi thân phận yếu hèn, mỏng giòn của mình, dẫn đến đau thương và đổ vỡ. Bi kịch cuộc đời con người đều từ đó mà ra. Con người phạm tội, tội cắt đứt sự hiệp thông giữa con người với Thiên Chúa, làm cho con người mất đi hạnh phúc, phải đau khổ và phải chết. Chuyện sa ngã của Nguyên tổ đã chứng minh điều đó. Lịch sử cứu độ của Dân Chúa, tội thì Chúa phạt, hối cải thì Chúa tha và cứu. Nên mỗi khi lâm vào hoàn cảnh bi đát đau thương hay thất vọng, Dân Chúa đều nhận ra rằng cần phải sám hối trở về giao hòa với Thiên Chúa để được chữa lành. Mùa Chay là mùa sám hỗi, chúng ta hãy ra sức làm những việc cần thiết để được giao hòa và hiệp thông với Chúa, hầu được Chúa ban ơn.
Trong đời sống người kitô hữu, nhiều khi lắng nghe lời Chúa xong, chúng ta đã có quyết tâm đi xưng tội, làm việc đền tội, nhưng rồi kết quả không mấy khả quan, thì Mùa Chay là cơ hội rất thuận lợi. Thư thánh Phaolô nói với chúng ta: «Đây là lúc thuận tiện, đây là ngày cứu độ» (2 Cr 6, 2). Đây là thời gian khẩn trương trong năm phụng vụ, thời gian thuận tiện được ban cho chúng ta để đẩy mạnh quyết tâm hoán cải, tăng cường việc lắng nghe Lời Chúa, cầu nguyện, thống hối, mở rộng tâm hồn đón nhận thánh ý Chúa, thực hành khổ chế một cách quảng đại hơn, để đi tới và giúp đỡ tha nhân đang túng thiếu: đó là một hành trình tinh thần giúp chúng ta chuẩn bị sống Mầu Nhiệm Phục Sinh. Vậy chúng ta hãy tin tưởng điều đó và bước vào Mùa Chay Thánh.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
-------------------
Thân Bụi Tro…
Từng ngày qua bước chân mòn tê tái
Theo xa hoa, tiếng Ngài đã lãng quên
Trong u mê, trong tăm tối triền miên
Con lạc bước trên đường về quê cũ
Tình nhân gian như chiều đông ủ rũ
Lời yêu đương dẫu ngọt cũng đầu môi
Và thuyền con như chiếc lá ngoài khơi
Theo dòng trôi…trôi hoài…trôi biệt xứ!
Giê Su ơi con về đây tự thú
Kinh van xin Ngài hãy rủ lòng thương
Giơ đôi tay lau sạch hết lệ vương
Dắt con về với Ngài là Đường, là Sự Thật,
Là Sự Sống, là Khởi Nguyên và Cùng Tận
Xin đừng để con long đong lận đận
Nhưng ngoan hiền bên chân Chúa chí nhân
Và khôn ngoan chọn điều tốt nhất làm phần
Chọn cho mình sự bình tâm yên ắng
Xin cho con những tháng ngày tĩnh lặng
Một vườn xuân có vạt nắng lung linh
Một con tim chan chứa một mối tình
Và đôi tay đón bình minh mỗi sáng
Dẫn đưa con bằng vì sao chiếu rạng
Qua đêm đen, qua ngày tháng hoang mang
Đừng để con trong ngục tối điêu tàn
Giữa ác nhân, giữa muôn vàn ganh ghét
Thuyền đời con biết bao giờ tới bến
Kiếp hồng nhan lỡ hẹn với gian truân
Rồi ngày mai khi đã hết tuổi xuân
Còn lại chi hay chỉ thuần nước mắt?
Và đến khi hơi thở này sẽ tắt
Hai tay xuôi, môi cũng bặt tiếng cười
Còn lại ai, hay con vẫn đơn côi
Ôm lòng đất với phận người trơ trụi
THÂN BỤI TRO SẼ TRỞ VỀ TRO BỤI!
LDB
Con nay trở về
violet13
member
REF: 672420
03/01/2014
Trang nhà của chị thấy ấm áp và nhẹ lòng
Chúc chị cuối tuần nhiều niềm vui bên gia đình
ladieubongg
member
REF: 672423
03/01/2014
Cám ơn Violet đã ghé thăm.
Cầu chúc Violet sẽ được "ấm áp và nhẹ lòng" luôn mãi.....nhất là mỗi khi ghé thăm nhà chị.
violet13
member
REF: 672486
03/02/2014
Tâm tình với chị chút xíu nha
Em thì còn con nít lắm, thường thì nghĩ gì nói đó, có gì chị chỉ dậy cho em biết với nha
Em cũng theo Đạo Chúa giống chị
Em cũng tin, nhưng niềm tin của em đôi khi lạc bước nơi nào, và con tim thì hay lung lay, đuầ thì vẩn vơ
Em cũng cầu nguyện và xin nhieu72 thứ lắm, nhưng cầu xin mãi mà chưa bao giờ được nhậm lời, khiến em dôi khi cứ nghĩ Chúa chẳng hiểu tiếng mình nói
Bao năm qua chỉ xin có chữ tình, mà tình toàn nơi đâu, làm mình đau khổ mãi
Chị có thể chia sẻ với em không
ladieubongg
member
REF: 672496
03/02/2014
Cám ơn Violet đã tỏ bày tâm sự với chị. Lúc nãy chị có thấy nhưng chị mắc công chuyện, giờ chuẩn bị đi khò chị mới rảnh.
Đọc những lời tâm sự của Violet chị thấy não lòng quá đi thôi!
Bớ các chàng đẹp trai học giỏi con nhà giàu…….(nghèo) gì cũng được! Trốn đâu mất tiêu hết rồi? Ra biểu coi!!! (:
Hìhì…đùa tí cho vui thôi. Hy vọng Violet không có giận.
Thật ra chị cũng không biết phải chia sẻ với Violet thế nào đây nữa. Vì hoàn cảnh của chị có khác gì; còn “thảm” hơn nữa! (: Có điều mỗi người nhìn đời, nhìn sự việc một cách khác nhau.
Nếu bàn về ‘niềm tin’ thì chị xin được chia sẻ với em kinh nghiệm của chị thế này: Cũng có rất nhiều lúc chị cảm thấy thất vọng ngã lòng, nhất là những lúc gặp đau khổ, cùng quẫn…. mà chẳng cảm nhận được sự hiện diện của Chúa đâu cả. Nhưng rồi sau mỗi lần chị lại cầu nguyện, lắng nghe Lời Chúa và tìm lại tìm được sự bình an cho cuộc sống.
Người có đức tin thì tín thác và tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa
Tâm sự của Violet lại trùng hợp đúng với bài Phúc Âm hôm nay về việc Chúa quan phòng, Chị Bông xin trích một đoạn để chia sẻ với em nhé:
“Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho” Mt:6: (32-34)
violet13
member
REF: 672533
03/03/2014
Cám ơn chị thương yêu em chia sẻ tận tình
Thiệt tình thì ai cũng có nỗi khổ, nỗi niềm rieng, mà cá nhân mỗi người đang gánh lấy, và không nói ra
Chỉ có riêng mình em xưa nay vốn bướng bỉnh chẳng chấp nhận, để rồi rên rỉ mãi chuyện tình trái ngang
Gap nhau là duyên, yêu nhau là nợ, mình yêu nhưng người ta thì không, em không biết chấp nhận cái gọi là con tim không chung nhịp đập...
Ái da nói tới nói lui chắc chuyện của em nói tới ngàn sai cũng không hết
Em có đi lễ hôm Chủ Nhật, Kinh Thánh nói về, những bông hoa ngoài đồng, đẹp hơn những bộ trang phục lỗng lẫy của các Vua, mà mỗi ngày đều có cái khổ của nó
Chị chia sẻ em cũng phần nào hiểu được cuco65 sống cần chấp nhận, bằng lòng với những gì mình có, niềm tin phó thác
Em cũng hy vọng một ngày kh6ong xa, mọi thứ sẽ được nhận, bình an nơi con tim
Cám ơn chị về tất cả
ladieubongg
member
REF: 676665
05/24/2014
"Lá Diêu Bông thân mến!
Lâu quá mình lười viết thư thăm hỏi LDB. Không biết lúc này LDB
có khỏe không? Và tình hình sức khỏe của bà cụ thế nào rồi?
Bên này thời gian gần đây rất là nóng - nóng do nhiệt độ tăng cao
của mùa hè đến sớm, mà cũng nóng do biển Đông dậy sóng trước
mộng xâm lăng của kẻ thù truyền kiếp Trung Quốc - ngày đêm quậy
phá quê hương mình. Đời sống vốn đã nhiều khó khăn, lại càng thêm
khó khăn hơn trước tình trạng kinh tế suy thoái trầm trọng .
Tuy vậy, mình vẫn tin rằng: mỗi biến cố của cuộc sống đều là một
dấu chỉ của Thiên Chúa gởi đến con người, nhằm cảnh tỉnh con người
về thân phận thực sự của mình và đâu là điểm đến đích thật cũng như
con đường nào đưa đến chốn đích thật đó. Vấn đề là chúng ta có bình
tâm để suy nghĩ và cảm nhận được dấu chỉ của Thiên Chúa trước mỗi biến
cố trong cuộc đời hay không. Chợt nhớ đến một câu Kinh Thánh : "... Thầy là
đường, là sự thật và là sự sống ...."
Chắc LDB có nghe nói đến nhạc sĩ Tô Hải, tác giả của cuốn " Nhật ký của
một thằng hèn " rất nổi tiếng được ấn hành và xuất bản bên Mỹ. Ông năm
nay đã 87 tuổi. Đi theo cách mạng từ năm 16 tuổi, 22 tuổi là đảng viên đảng
CSVN. Vừa rồi, ông tâm sự với linh mục Đinh Hữu Thoại là sau một quãng
đời dài ông đã mất niềm tin vào cuộc sống nhưng cuối cùng ông tìm về với
Chúa để nhận được sự bình an trong tâm hồn. LDB vô " www .ducme.tv Phóng
sự - Nhạc sĩ Tô Hải tâm sự 23.05.2014 " giữa ông với Cha Thoại rất là cảm động .
mình không biết cách gởi link cho LDB, nên chịu khó tìm vô xem hén!
Vậy đó, trên con thuyền mong manh của phận đời, đôi khi mình cảm thấy cô
độc lẻ loi, nghiêng ngả và suy sụp trước bão tố phong ba của số phận ... thì đôi
khi những tâm sự của " những người trở về " như Tô Hải chính là những
dấu chỉ cho mình thấy đâu là cùng đích của sự sống và cũng là những niềm an ủi
nâng đỡ về tinh thần để ta an tâm vượt qua mọi giông tố.
Bình an luôn đến với ta nếu ta có Chúa cùng đồng hành!
Thân ái chúc LDB luôn bình an trong Chúa."
-----------------------------------
Cám ơn anh, không biết lúc này anh có còn vào thăm D/Đ của NCD nữa không?
LDB hy vọng anh không ngại cho phép LDB được post những tâm tình của anh mới gửi cho LDB vào Topic này để cùng chia sẻ với các bạn ghé thăm.
CON TIN CHÚA ƠI!
Con tin chính Chúa mới thực sự làm chủ lịch sử. Con xin phó thác bản thân con, gia đình con và Quê Hương con cho Chúa.
1) Thời gian qua mau, mà còn đây bao nỗi u buồn
Cuộc đời hôm nay cho bao nhiêu tủi hờn đắng cay
Một đời miệt mài lầm than dãi dầu sớm hôm
Bao năm tháng con mỏi mòn
Tình Ngài thương vẫn luôn vuông tròn
Niềm cậy trông Chúa thương đời con
[ĐK:]
Con tin Chúa ơi, Chúa chính là niềm vui của con
Tình Ngài đỡ nâng, cho con qua muôn ngàn nguy khó
Con tin Chúa ơi, Chúa chính là niềm an ủi con
Ngài hằng chở che cho con thoát những ngày tối tăm
2)Rồi bao lo toan, mà đời con sao mãi ê chề
Tình người hôm qua, sao hôm nay tựa làn khói bay
Và tình đời này đổi thay như một giấc mơ
Con xin Chúa thương con nhiều
Dù đời con đớn đau trăm chiều
Nguồn ủi an Chúa là tình yêu
3)Dù hôm nay đây, đường trần ai vương vấn bên lòng
Tình Ngài bao dung luôn cho con trọn niềm tín trung
Dù đường còn dài, ngày mưa đêm buồn mãi thôi
Con luôn vững tin nơi Ngài
Dù đời con sống trong u hoài
Tình Ngài luôn chiếu soi ngày mai
4)Trần gian hôm nay, dù đổi thay như lá trên cành
Tình đời như vôi, cho con trông cậy một Chúa thôi
Tình Ngài nhiệm mầu dìu con qua từng tháng năm
Con luôn bước trong ân tình
Ngài gọi con sống trong an bình
Ngài chờ con giữa ánh bình minh
ladieubongg
member
REF: 677828
06/14/2014
Chia sẻ Tin mừng Lễ Chúa ba Ngôi, năm A
Thiên Chúa sai con của Người đến thế gian
TIN MỪNG: Ga 3,16-18
(16) Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời. (17) Quả vậy, Thiên Chúa sai Con Một của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người mà được cứu độ. (18) Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án, nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh Con Một Thiên Chúa.
Đọc bản văn Tin mừng hôm nay có người thắc mắc sao không thấy đề cập đến Thiên Chúa Ba Ngôi. Quả vậy, qua đọan Tin Mừng này, Thánh Gioan chỉ nói đến lòng yêu thương của Thiên Chúa với nhân lọai. Ngài cũng đã từng nhấn mạnh “Thiên Chúa là Tình Yêu“ . Mừng lễ Chúa Ba Ngôi chính là mừng kính tình yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa đối với nhân lọai: Chúa Cha tạo dựng, Chúa Con cứu chuộc và Chúa Thánh Thần thánh hóa. Chú giải điều này, Đức Thánh Cha Phanxicô trong buổi đọc kinh Truyền tin ngày 26 tháng 5, lễ Thiên Chúa Ba Ngôi năm 2013 đã khẳng định: ”Danh xưng Thiên Chúa là Tình yêu. Tình yêu này không phải là tình cảm hay xúc cảm cá nhân, nhưng tình yêu của Chúa Cha là nguồn sống của mọi sinh linh; tình yêu của Chúa Con, đấng chết trên thập giá và đã sống lại; Tình yêu của Chúa Thánh Thần, Đấng đổi mới con người và thế giới”. Ngài nhấn mạnh: ”Chúa Ba Ngôi không phải là thành quả của lý trí con người nhưng chính là dung mạo của Thiên Chúa mạc khải cho con người bằng cách bước xuống và bước chung với con người trong cuộc lữ hành trần thế trong suốt lịch sử, nơi cuộc xuất hành của dân Israel, và trên hết là nơi mầu nhiệm nhập thể của Đức Giêsu. Chính Chúa Giêsu mạc khải cho chúng ta Chúa Cha là đấng giàu lòng thương xót, chính Chúa Giêsu là đấng mang ”Lửa Tình Yêu” vào thế gian này, và ”Lửa” ấy chính là Chúa Thánh Thần”.
Mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi là một huyền nhiệm con không thể suy cho thấu, nhưng dưới ánh sáng của Tin Mừng, nhờ huấn quyền của Hội Thánh, con dễ dàng nhận ra được mầu nhiệm ấy chính là Tình yêu. Một cách gần gũi nhất như Thánh Gioan diễn tả “Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì không phải chết, nhưng đượcsống muôn đời“ . Tình yêu ấy con không thể chiếm hữu riêng cho mình mà phải có bổn phận làm cho ngọn lửa tình yêu của Cha lan tỏa đến hết mọi người.
Lạy Chúa,
Tin vào tín điều Thiên Chúa Ba Ngôi bằng lời tuyên xưng không khó, nhưng sống niềm tin ấy trong cuộc sống hẳn không dễ chút nào. Thiên Chúa là tình yêu, tình yêu ấy có nơi con? Con có sống tình yêu ấy trong gia đình, với những người ruột thịt với con thực lòng? Tình yêu ấy có xuất hiện nơi con sinh họat, học tập, làm việc? Có ở nơi xóm ngõ con đang sống, giữa chợ đời? Chỉ khi nào con biết sống chan hòa với anh chị em,những người đang sống bên con mỗi ngày. Biết chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với nhau, nhất là với những người kém may mắn, khi đó con mới hãnh diện là người “tin vào Con của Người“, con sẽ đựơc tiến vào cõi sống muôn đời. AMEN.
Fx Đỗ Công Minh
ladieubongg
member
REF: 683252
09/06/2014
SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT 23 THƯỜNG NIÊN, A
SỬA LỖI CHO ANH EM THEO TINH THẦN CỦA CHÚA
Khi đảm nhận vài trò sửa lỗi cho anh chị em, hẳn chúng ta đều cảm thấy quá khó! Khó là vì không ai muốn nhận lỗi về mình, và nếu có nhận ra lỗi của mình thì cũng khó lòng chấp nhận sửa sai vì cái “tôi” quá lớn.
Tại sao vậy? Thưa! Đơn giản là vì tâm lý chung của mọi người đa phần là bảo thủ nên dễ nhận thấy lỗi của người khác hơn là lỗi của mình, còn người khác thì dễ nhận ra lỗi của ta hơn là lỗi của họ.
Hôm nay, Đức Giêsu đã dạy cho các môn đệ của mình hãy sửa lỗi cho anh em. Tuy nhiên, theo lẽ thường, muốn thành công, người môn đệ phải có được tâm tình như: yêu thương chân thành, tôn trọng, tế nhị, kiên trì và cầu nguyện. Bỏ một trong các bước trên, thành công là điều khó có thể xảy ra!
Sửa lỗi nhau trong yêu thương chân tình:
Trước tiên, khi muốn sửa lỗi cho người khác, chúng ta phải luôn tâm niệm rằng: “Nhân vô thập toàn” và lỗi của người anh em đôi khi cũng là lỗi của mình. Chính thánh Gioan đã quả quyết: “Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta” (1Ga 1,8). Khiêm tốn nhận ra mình tội lỗi, yếu đuối và bất toàn sẽ mang lại cho ta bài học về sự thông cảm, nhẹ nhàng và bao dung. Ngược lại, nếu không khiêm tốn, ta dễ rơi vào tình trạng vô cảm, dửng dưng với người tội lỗi. Và như một lẽ tất yếu, hẳn chúng ta không những không được Thiên Chúa tha thứ cho chính mình, nhưng Người sẽ đòi nợ ta theo lẽ công bằng. Lúc ấy, chúng ta cũng là những người sẽ bị kết án vì sự bất nhân của mình với anh chị em đồng loại.
Điều này được quảng diễn qua dụ ngôn người mắc nợ không biết thương xót, ông chủ đã lên án con người “cạn tình ráo máng” này khi nói: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao? Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông” (Mt 18,32-34).
Như vậy, khi sửa lỗi cho nhau dựa trên tình yêu nhờ động lực của đức ái, chúng ta mới có thể đi vào tình yêu của Thiên Chúa để đón nhận sự tha thứ cho chính mình và diễn tả tình yêu đó cho người khác trong khi sửa lỗi cho họ.
Sửa lỗi trong tâm sự nhẹ nhàng, kín đáo, tế nhị và tôn trọng:
Thứ đến, là sửa lỗi cho anh chị em mình trong tâm sự nhẹ nhàng, kín đáo, tế nhị và tôn trọng: Đức Giêsu đã nói rất rõ: “Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã được món lợi là người anh em mình” (Mt 18, 15).
Thường thì con người dễ nghe những lời tâm sự, kín đáo, tế nhị, chân tình hơn là những sự nạt nộ, kết tội… hơn nữa, một mình ta với người được sửa lỗi nói lên tính riêng tư và mang lại cảm giác an toàn, kính trọng vì họ đang được yêu thương.
Thật vậy, nếu không có sự tôn trọng, nhẹ nhàng, tế nhị và kín đáo, chúng ta không thể hiểu được tâm trạng của người tội lỗi!!! Bởi vì, thường những người phạm tội luôn mang hai trạng thái, một là tự ái, hai là mặc cảm, xấu hổ. Mặt khác, người sai lỗi thường rơi vào tình trạng bất ổn về lương tâm, nên tinh thần, thái độ của họ rất mỏng dòn, yếu đuối và dễ buông xuôi. Chỉ cần một lời nói thiếu tế nhị là có thể đổ bể mọi vấn đề… và vô tình, chúng ta lại đào thêm hố ngăn cách cho anh chị em, làm cho sự việc trở nên trầm trọng hơn. Thiếu đi sự tôn trọng thì chỉ còn những lời chỉ trích, nguyền rủa. Có được sự tôn trọng, chúng ta sẽ nhẹ nhàng, khiêm tốn khi sửa lỗi.
Như vậy, cần phải có thái độ trân trọng với người mà tôi đang muốn giúp đỡ họ. Trân trọng vì người lầm lỗi đó là người anh em, là bạn, và trên hết là hình ảnh Thiên Chúa. Trân trọng nữa là vì nơi họ vẫn còn đó những suy tưởng tích cực và lương tâm chân chính thủa ban đầu mà Thiên Chúa đã phú bẩm nơi tâm hồn họ, vì thế, tận sâu thẳm của tâm hồn, họ vẫn được tiếng nói lương tâm thúc đẩy để “làm lành lánh dữ” và cách nào đó họ vẫn khao khát tìm về Chân, Thiện, Mỹ.
Mặt khác, khi chúng ta nhẹ nhàng để chỉ cho người anh chị em của mình thấy được lỗi của họ mà sửa, ấy là lúc biểu hiện của tâm hồn một người thánh thiện, chân thành chứ không phải nhân cơ hội này, mình hạ thấp nhân phẩm và nhấn chìm họ xuống để mình được vươn lên trong sự huênh hoang, tự mãn… hãy mặc lấy tâm tình của một người bạn hơn là người chỉ giáo; có tâm tình của một người cha hơn là một quan tòa…
Làm được điều đó, chúng ta sẽ loại bỏ điều oán ghét, giận hờn… để chỉ vì một động lực duy nhất là tình yêu, một mục đích nguyên tuyền là muốn cho người anh chị em chúng ta được trở nên tốt hơn mà thôi.
Sửa lỗi trong kiên trì và cầu nguyện:
Cuối cùng, khi thi hành việc sửa lỗi là cả một quá trình. Chuyện liên quan đến toàn thể con người, nó đụng đến tận gốc rễ của cái “tôi”, vì thế, không phải là chuyện làm một lần là xong. Cần phải có nhiều phương án. Đức Giêsu đã vạch ra cho chúng ta những phương án như sau: gặp riêng, gặp có người làm chứng và sau cùng mới đưa ra cộng đoàn (x. Mt 18,15-17). Hãy nhớ lại sự kiên trì của thánh nữ Mônica với thánh Âu tinh!
Tuy nhiên, kiên trì là điều cần, nhưng không thể đóng vai trò quyết định. Thật vậy, mọi chuyện sẽ không thể thành công và sẽ trở thành “công dã tràng” nếu phủ nhận ơn Chúa và cậy dựa vào khả năng thuần túy của ta.
Như thế, đời sống cầu nguyện, kết hợp với hy sinh là điều quan trọng để quyết định thành công hay thất bại. Chúng ta nên nhớ rằng sửa lỗi là việc của chúng ta, nhưng kết quả là việc của Chúa. Chúng ta không có khả năng để thay đổi người khác. Bởi vì: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên”.
Bên cạnh đó, người sửa lỗi phải có sự can đảm chấp nhận sự thiệt thòi về mình khi dám nói lên sự thật, bởi vì đôi khi bị hiểu lầm, ghen ghét, ganh tỵ và bị trả thù ngang qua những sự thật mà ta đã nâng đỡ…
Mong sao, khi đứng trước lỗi lầm của người khác, chúng ta đừng rơi vào tình trạng: khắt khe hoặc vô cảm. Bởi vì khắt khe, chúng ta sẽ hướng chiều về sự loại trừ khi can thiệp cách thô bạo nhằm đẩy lui người anh chị em vào bóng tối. Còn thờ ơ, chúng ta lại rơi vào tình trạng lãnh cảm, tức là không cần quan tâm, bỏ rơi. Tất cả những điều đó hoàn toàn là một “tấm vải đen”, “một bầu trời u ám” cho cả người sửa lỗi và người được sửa lỗi.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết ý thức mình cũng là con người bất toàn nên cần đến ơn Chúa trợ giúp. Đồng thời, xin cho chúng con biết sửa lỗi anh chị em trong tinh thần khiêm tốn và thánh thiện. Xin Chúa cũng ban cho chúng con ơn can đảm, trung thành trong sự thật khi thi hành công việc khó khăn này. Amen.
Jos. Vinc. Ngọc Biển
ladieubongg
member
REF: 688493
11/23/2014
SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT 34 THƯỜNG NIÊN A
LỄ CHÚA KITÔ VUA
NƯỚC CỦA ĐỨC GIÊSU Ở CHỐN NÀO?
Ngày nay trên thế giới, rất ít nước còn chế độ quân chủ, vì thế, chỉ còn đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Ấy vậy mà đạo Công Giáo hằng năm lại mừng lễ Chúa Kitô là Vua Vũ Trụ vào Chúa Nhật cuối cùng của năm Phụng Vụ! Tại sao vậy? Và, Đức Giêsu làm Vua như thế nào? Chúng ta có thuộc về dân trong đất nước của Ngài không?
1. Vị Vua Lạ Lùng
Mỗi khi mừng lễ Chúa Kitô Vua Vũ Trụ, Giáo Hội mời gọi chúng ta hướng về Đức Giêsu như là điểm quy chiếu, như cái tâm trong vòng tròn; như cùng đích của con người. Bởi vì Ngài là Thiên Chúa bởi Thiên Chúa. Ngài là khởi đầu và cùng đích, là Anpha và Ômêga. Là Chủ Vũ Trụ; là Vua các vua, Chúa các chúa. Ngài làm Vua trong sự toàn thiện, hoàn mỹ.
Tuy nhiên, khi nói đến Đức Giêsu là Vua, chúng ta thấy Ngài là một vị Vua không như các vua chúa trần gian! Ngài là Vua, nhưng là một vị lạ lùng!
Lạ lùng lúc sinh ra trong cảnh nghèo nàn. Rong ruổi bôn ba khắp ngả đường. Đến nỗi: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu” (Mt 8, 20). Không thành quách, cung điện ngọc ngà.
Khi tổ chức vương triều thì lại không binh lính, cũng chẳng có kẻ hầu người hạ, lại càng không dùng vũ khí, sử dụng quyền lực, binh đao.
Ngược lại, cung điện lại được đặt trong lòng mỗi con dân. Thành quách là sự liên đới. Lãnh đạo bằng tình yêu và tha thứ. Luôn phục vụ người khác thay vì được người khác phục vụ mình.
Nhưng có lẽ điều làm cho người ta chú ý nhất đến vị vua hy hữu có một không hai này chính là: khi được mọi người tôn vinh làm vua thì không muốn, nên tìm cách trốn tránh. Đến khi mọi người thù ghét, bôi nhọ, bêu dếu, chẳng ai bênh vực, đỡ nâng và không ai muốn trao Vương Quốc cho mình thì lại khẳng khái tuyên bố mình là Vua và đến thế gian này chỉ vì một mục đích là làm chứng cho sự thật (x. Ga 18, 36).
Tuy nhiên, ngược đời ở chỗ: Nước của Vị Vua ấy lại “không bao giờ cùng” “vô biên cương”, “không ranh giới” và “không thuộc thế gian này”.
Trong nước ấy, chỉ có sự thật, công lý, bình an và tình yêu ngự trị. Thần dân là tất cả những ai thuộc về đặc tính trên (x. Ga 18, 36).
Tất cả những điều lạ lùng đó, Đức Giêsu muốn mặc khải cho chúng ta biết: Ngài là Vua sự thật; đồng thời, Ngài mời gọi chúng ta đứng về phía sự thật để được gia nhập đoàn dân của những người yêu mến công lý.
2. Vua Sự Thật
Sự thật mà Đức Giêsu mang đến và mời gọi là gì? Thưa, đó là: mặc khải cho nhân loại biết sự thật, một sự thật được xây dựng trên tình yêu. Vì thế, Ngài đã chấp nhận đánh đổi ngay cả mạng sống của mình để biểu hiện tình yêu của Thiên Chúa cho nhân loại.
Thật vậy: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3, 16). Khi Ngài đến, Ngài đã yêu thương họ đến cùng và chấp nhận đánh đổi chính cái chết trên thập giá để làm chứng cho nhân loại biết tình yêu của Thiên Chúa dành cho những người tội lỗi, nghèo khó, bị áp bức, bóc lột… Vì tình yêu không giới hạn và vô biên, nên Đức Giêsu đã gọi những người đó là bạn hữu và chấp nhận chết cho bạn hữu của mình được sống và sống dồi dào (x. Ga 10,7-10; 15, 9-15). Quả thật: “Không ai có tình thương lớn hơn tình thương của người hy sinh mạng sống mình cho bạn hữu” (Ga 15, 13)
Sự thật ấy nhằm diễn tả đặc tính của tình yêu trong một Vương Quốc khác chứ không phải nơi trần gian.
Điều này đã được Đức Giêsu đã nói trước quan toàn quyền Philatô: “Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Dothái. Nhưng nay Nước tôi không thuộc chốn này” (Ga 18, 36).
Vì thế, vinh hoa, phú quý, sung túc, sang giàu, quyền lực và ngay cả sự sống trần gian này chẳng đáng gì đối với sự sống vĩnh cửu trong Nước của Chúa.
Và, như một sự tất yếu, muốn vào được vương quốc của Chúa, phải biết từ bỏ tất cả, kể cả mạng sống nữa.
3. Sống sứ điệp Lời Chúa
Trong thời đại hôm nay, việc sống chứng nhân cho sự thật không phải là chuyện dễ! Lại càng khó hơn nữa khi trong một xã hội tình yêu luôn bị đánh cắp, nghi ngờ và bị lợi dụng!
Bởi vì:người ngay thẳng, trung thực thì thường thua thiệt, và bị coi là ngu dốt, còn kẻ gian dối lại được coi là khôn ngoan… Sống man trá mà thành công thì thì được tưởng thưởng, còn vì sự thật mà bị thất bại thì bị khiển trách…
Đứng trước một xã hội như thế, hẳn sống đời chứng nhân cho Chúa quả là khó! Tuy nhiên, dù khó, chúng ta vẫn phải thi hành vì đây là hành vi mang tính quyết định thuộc về hay khước từ… Khi sống như thế, ấy là lúc chúng ta chấp nhận lội ngược dòng để làm chứng cho sự thật và tình yêu của Thiên Chúa trong bối cảnh hiện nay.
Thật vậy, ngày chúng ta lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, mỗi người được trở thành thần dân của Đức Giêsu và trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài, đồng thời được mời gọi sống đặc tính của Nước ấy trong cuộc sống đời thường của mình. Vì thế, hẳn chúng ta phải mặc lấy Ngài và những tâm tình của Ngài như: từ bi, nhân hậu, hiền lành, nhẫn nại, bao dung, chết đi cho tính xác thịt, ý riêng và ra khỏi chính mình, từ bỏ tính kiêu ngạo, hóng hách để cúi xuống rửa chân cho cả kẻ thù. Sẵn sàng yêu thương, làm phúc cho kẻ đói ăn, khát uống. Nâng đỡ những người thấp cổ bé họng, chân yếu tay mềm, nhân phẩm bị trà đạp…
Quyết tâm đứng lên để bảo vệ những người không có tiếng nói… Chấp nhận vì sự thật mà bị bách hại, vu khống đủ điều xấu xa.
Nếu thế gian chống đối lại sự thật, vì sự thật làm cho họ thua thiệt, thì chúng ta, không bao giờ được thỏa hiệp với bất công dù dưới bất kỳ hình thức hay nhãn giới nào…
Khi làm chứng cho Đức Giêsu trong sự thật như thế, hẳn chúng ta sẽ không thể thoát được số phận phải chết như Thầy của mình, tuy nhiên: “… can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16,33). Thật thế, chỉ trong sự thật, chúng ta mới được vào Nước Trời và được Đức Giêsu tuyên bố nhận chúng ta trước mặt Chúa Cha và Triều Thần Thiên Quốc: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta” (Mt 25, 34-37).
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Vua Vũ Trụ, xin cho con được yêu mến và ham thích đường lối sự thật và tình yêu của Chúa, đồng thời biết chia cơm sẻ bánh cho người nghèo khổ.
Ước gì khi làm những điều đó trong lòng mến, chúng con sẽ được vào Vương Quốc của tình yêu và sự thật để được sống đời đời. Amen.
Jos. Vinc. Ngọc Biển
ladieubongg
member
REF: 690965
01/03/2015
Theo chân Ba Vua đi tìm Hài Nhi Giê Su:
BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC CHA PHÊ RÔ NGUYỄN VĂM KHẢM:
ladieubongg
member
REF: 713341
11/01/2016
PHÚC ÂM: Lc 19, 1-10
"Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông lại thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì Người sắp đi ngang qua đó.
Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy ông ấy, nên Người bảo ông rằng: "Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta phải lưu lại tại nhà ngươi". Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: "Ông này lại đến trọ nhà một người tội lỗi".
Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: "Lạy Ngài, tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn". Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: "Hôm nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất".