Bạn học cũ sau bao năm gặp lại.
Quán cafe,lưu bút chuyền tay nhau.
Chợt bồi hồi khi thấy mình trong đó.
Luôn cả bạn bè,10b1 của ngày xưa.
Nào Phượng,nào Hà,nào Can,nào Huệ...
Nét trinh thơ của một thuở học trò.
Những dòng chữ tươi hồng màu kỷ niệm.
Bao yêu thương xanh ngát với ước mơ.
Thời gian rồi trôi như bóng câu qua khung cửa.
Thoáng đó mà giờ đã bốn mươi năm.
Bốn mươi năm đủ để tóc xanh bạc màu mưa nắng.
Bốn mươi năm đủ cho khóe mắt hằn vết chân chim.
Hạnh phúc,khổ đau mỗi người một số phận.
Kẻ sung túc tràn đầy,kẻ trôi nổi áo cơm.
Có đứa đang lưu lạc,gian truân nơi đất khách.
Đứa từ giã cuộc đời đi mãi vào cõi thiên thu.
Tất cả giờ đây đã già nua theo năm tháng.
Tìm làm sao được ngày ấu thơ xinh như mộng.
Tìm làm sao được thời áo trắng vàng son.
Tìm đâu,
Biết tìm đâu.
Thì thôi,
Hãy thương nhau thật nhiều.
Khi mà cả bọn chúng mình ,
Đang dần khuất nẽo hoàng hôn.
Chào CLNE,cám ơn bạn đã cho nghe bài LƯU BÚT NGÀY XANH,và một vài hình ảnh
của các anh chị lớp đệ tứ ,niên khóa 63-64.MY cũng có rất nhiều những tấm
hình thật dễ thương với các bạn học chung lớp,nhưng còn lạc hậu với máy tính
nên không biết cách post lên.Buồn quá chừng luôn.
Chúc Calinhoem luôn vui và hạnh phúc.
lekieu
member
REF: 594828
03/30/2011
Các bạn ạ , ai cũng có 1 thời vàng son và đầy kỷ niệm ,giờ đây đã trưởng thành và thành lập gia đình sau đó nào chồng , nào con , nào cơm áo gạo tiền ....biết bao lo toan ............
Ước chi có gậy thần cầu nguyện cho thời gian quay trở lại .
Chúc các bạn vui và hạnh phúc .
aka47
member
REF: 594833
03/30/2011
Tuổi học trò ở VN dễ thương wá.
Ở đây... mỗi năm chỉ có cuốn sách đầy đủ các khuôn mặt từng lớp thày cô được nhà trường in ra giấy bóng láng bìa cứng và bán cho học sinh trước khi nghỉ hè mỗi cuốn khoảng gần 100 đô.
Cái tình , cái chất thơ , cái dễ thương khó mà tìm thấy trong đó nhất là khi bỏ ra gần 100 đô để đem về đau điếng.
hihiii
lynhat
member
REF: 604862
06/25/2011
Nhớ lúc hồi còn nhỏ đi học bị Con Chín Mía Ghim gài số de mà theo Thằng Tư Đờn Cò và “gài độ” cho tui cặp với “bà ngoại của con của con gái tui”, tui chưa hề... biết ăn phở.
Cứ cơm nguội mà nhai gần mười mấy năm nay, càng nhai càng... phê!