Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> THÊM MỘT LẦN NŨA ( Tâm t́nh.....) đăng sơn.Fr

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1  2  3  4  5  6  7  8  9 Next Page  Xem tat ca - Xem Tung trang  

 dangsonfr
 guest

 ID 22195
 04/05/2007



THÊM MỘT LẦN NŨA ( Tâm t́nh.....) đăng sơn.Fr
  Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Đăng ngày - 12/25/2006 04:01:27
--------------------------------------------------------------------------------

Đêm có vẻ ngập ngừng muốn đổ tuyết,mọi người vội vă vào nhà ,đứng ngồi quanh nhau t́m hơi ấm.Những chiếc bàn,chiếc ghế đựơc sắp hàng cạnh nhau như ra vẻ mời mọc,những màu đèn ấm t́m tiếng nhạc văng vẳng trong tiếng cười nói rộn ră...

Đêm giáng sinh ở đất Pháp năm nào cũng có những điểm tương tự,hao hao như thế,chỉ có điều những nhộn nhịp,những xôn xao gặp gỡ không ở trên những góc đường phố của tuổi trẻ Saigon ngày xưa...hàng cây,con đường,ánh đèn,tiếng nhạc của hàng quán và môi mắt....
Ngồi ở đây,giữa đêm giáng sinh mà có lúc vẫn tḥ tay vào kư ức t́m lại những món quà mang tên kỷ niệm cũ kỹ.Như một kiếm t́m,sống lại trong khoảng khắc ngắn ngủi ở ngày nào có Em và Tôi.
Lại thêm một lần nữa,giáng sinh trở lại.Và thêm một lần nhắc chuyện ngày xưa cho hôm nay.

Đăng Sơn.Noel 2006

dangson

dang son



France
176 Posts
Đăng ngày - 01/10/2007 19:01:58
--------------------------------------------------------------------------------

THÊM MỘT NGÀY NỮA ....

Bắt đầu tất cả bằng buổi sáng mới tinh,Trời có thể đẹp và trong trẻo v́ 5 giờ 30 sáng đă có tiếng chim hót.Chưa mở cửa nh́n ra ngoài,ly cà phê nhè nhẹ thức giấc,trở ḿnh,bàn ghế ở góc bếp cũng khẽ chuyển ḿnh như tôi.Có nhiều việc phải làm cho ngày hôm nay.Tất cả đều cần thiết cho sự chuyển động của đời sống .

Thêm một lần nữa tôi hẹn ḥ với một ngày;nhưng phải bắt đầu bằng sự khởi đầu.Ngồi vào bàn giấy,ṿng đĩa logiciel học tiếng Anh quay tṛn nhả ra tiếng nhạc dạo đầu và thứ ngôn ngữ,văn hóa xuất hiện trên màn ảnh mời chào.Con người có nhiều ước vọng để cùng góp lại cho sự vận chuyển của trái đất mà ngôn ngữ là một trong những hàng rào cản.Ta sẽ dùng mọi cách để vượt ra khỏi lằn ranh giới hạn định.

Những h́nh ảnh theo nhau chạy trên cánh đồng chữ nghĩa...Cứ thế...Và cái hẹn khác nữa chứ ?
Hẹn ḥ là việc không nên quên đi dù bận rộn thể nào .Vài cái click,vài cánh cửa mở đón chào :
"" CHÀO BẠN ĐẾN VỚI....""

Ừ,th́ đến.Ở chỗ này,chỗ kia.Màn h́nh đă thế ngôi phần nào của những trang giấy.Nhưng ư tưởng xuất phát từ tâm hồn th́ lúc nào cững nên chân thật.Người ta có thể học hỏi nhiều điều trên mạng...-Học cách sử trí nhanh nhẹn và hợp lư bằng những lần đóng mở progamme...và học " Yêu " người núp trốn sau màn h́nh màu trắng.Những ḍng chữ,những dấu chấm phẩy có thể thay thế lời nói làm sao động người đọc...Và người ta hẹn ḥ từng ngày,từng tháng cho đến lúc tự hỏi ḿnh :Ta đă yêu rồi sao ?

Thêm một lần nữa,lần nữa,ta biết thêm vài điều về những cảm giác rung động của ḿnh.Ta yêu và sẽ tập yêu lần nữa.Chữ YÊU nghe dễ sợ quá.

dangson


dang son



France
176 Posts
Đăng ngày - 01/13/2007 19:44:39
--------------------------------------------------------------------------------

THÊM LẦN NỮA CHO NHỮNG NGƯờI T̀NH..


Có những người t́nh không mang tên gọi,không h́nh bóng của trần gian,không tóc xơa ngang vai bên khung cửa nhỏ,cũng không tóc ngắn những lần ngồi đợi mùa thu qua.Những người t́nh đó rất im lặng nhưng đă thầm th́ rất nhiều điều riêng tư.Ngôn ngữ của nỗi niềm đó nhiều khi tưởng như những cánh cửa khép chặt.
Rồi tự dưng một ngày,một đêm,t́nh cờ đi ngang,ghé lại.Thử gơ cửa...Thế giới người t́nh mở toang....Và ta ngồi xuống,rất nhẹ nhàng lắng nghe và có một sự đồng cảm nào đó.Những người t́nh thèm kể cho ta nghe những câu chuyện của nhớ nhung,chia ĺa.Những ngôn ngữ mênh mang của những bài hát một thời tưởng quên lại được dùng đến như một sự trở về.

Những người t́nh muộn phiền ơi ! Cứ buồn một thoáng,nếu cần khóc,cứ khóc.Nhưng hăy tin rằng,ngày buồn sẽ qua đi theo từng hạt mưa...Và những ngày vui sẽ đến,mang lại tia ấm áp của vùng nắng đậu trên vai áo.Từ đó,ta sẽ mỉm cười và thầm th́ : " Thêm một lần nữa,ta biết yêu ''

( Sáng Chủ Nhật dậy sớm và nghe tiếng chim hót lời t́nh yêu)

đang sơn.Fr



dangson


dang son



France
176 Posts
Đăng ngày - 01/14/2007 20:12:20
--------------------------------------------------------------------------------

THÊM NHỮNG ĐIỀU ĐỂ NÓI


Ngày đi qua rồi th́ sẽ là chỗ của buổi tối,nhất là tối thứ bảy có những ḍng xe nối nhịp và ḍng đèn tỏa sáng thành phố. Bỏ con sông lặng lờ nuớc chảy và những đốm đèn hắt xuống lung linh...Đi
gặp bạn bè ở chỗ hẹn.Cánh cửa mở,những bậc thang dẫn lên cao và nh́n thấy bàn ghế,ly chén.Những giọng cười đùa nghịch ngợm chọc phá nhau và những mẩu chuyện ḍn tan...nhưng tựu trung,những câu đối thoại vẫn quay về đề tài chính của nhân loại : SEX,t́nh dục.Đàn ông và đàn bà.
" Chuyện kể gă Việt Kiều về nuớc,hể hả chạy đến chỗ có gái đẹp,chuyện kể trong tiệm hớt tóc nam có những nàng xinh như mộng và những bàn tay thoăn thoắt dịu dàng để gă việt kiều híp mắt,thèm thuồng trỏ lại cắt tóc cho đến khi không c̣n sợi nào trên cái đầu đă hói vi tiếng giă từ dĩ văng của râu tóc..."

'' Chuyện tả về cái pḥng massage và những tấm vải khêu gợi trên bụng cô gái để đôi mắt đàn ông được biến thành cái ống kính ẩm ướt thèm muốn..... "

'' Nói về những bàn tiệc linh đ́nh có h́nh ảnh những chai rượu mạnh,những vỏ bia xếp đầy ở trên, ở dưới bàn và những nụ cười ẻ lă chiêu khách của những thân thể rực rỡ của bộ ngực và chiếc mông tṛn lẳng..Khách đàn ông sẽ quên đi số lượng bia rượu ḿnh đă cho vào bụng khi mà đầu óc đă chuếnh choáng,ngụp lặn...""

'' Nói về Sex th́ phải có thêm những h́nh ảnh cho đủ kích động - Đă là thời đại mới của multimédia,thông tin cập nhật th́ phải có internet ! Thế là ông bạn dược sĩ có th́ giờ để biểu diễn sự hiểu biết và bén nhạy... Ông mở máy : www Con Heo.Com /Lovely Net...Congaixinh....cho ta thấy đầy đủ bộ sưu tập về nhục thể.Cái giường đă là nơi hẹn ḥ lư tưởng nhất cho hai sinh vật đực và cái.Cái giường là nơi để những ngôn ngữ mănh liệt hoạt động!

Thế là những cái mồm thay phiên nhau phát biểu,cả những chương tŕnh bẩn thỉu nhất của TV cũng được nhắc đến như một chứng minh hùng hồn nhất về t́nh dục.Người ta sống ăn ngủ và đ̣i hỏi,thơa măn phủ phê.Dần dần chuyện về Sex đă được b́nh thường hóa trên cửa miệng những phái nữ.

Cái ám ảnh không ngừng như ṿng quay của trái đất.
Cái thèm muốn,khát khao đă nhập vào con người tự lúc nào thành thói quen để người bố oang oang nêu đề tài t́nh dục trước mặt những đứa con c̣n bé bỏng.Người mẹ cười đồng lơa và nhiều khi phụ họa cho ra vẻ ủng hộ sự giải phóng t́nh dục của phái nữ...

Thêm một lần nữa.Buổi tối thứ bảy.Thêm một lần nữa hể hả cho câu chuyện đàn ông,đàn bà.Vui,buồn lẫn lộn khi nghĩ đến những con thú hồng hộc chạy trong rừng và kiếm nhau truyền giống.Chúng khác con người có bộ óc quá tân thời chế biến.Con người cải tiến,cập nhật vấn đề theo cách suy nghĩ riêng về nhục thể và kiểu cách.

Cánh cửa khép.Ai cũng ra về.Bóng đen sâu thẫm của đêm bám cứng lấy tôi,nhễ nhăi với ư nghĩ " Tôi nghĩ ǵ,viết ǵ cho những ngày sắp tới,sẽ theo phong trào mới của những nhà văn nữ khoa bảng, và muốn làm mới cho chữ nghĩa,họ viết văn,làm thơ ca tụng t́nh dục một cách bạo dạn và hăm hở ? .Tôi sẽ viết và làm mới những ḍng chũ của ḿnh theo kiểu nào để hợp với sự đ̣i hỏi cao đô( của người đọc ?!

Tôi chậm chạp khi cần suy nghĩ về một vấn đề không đơn giản.Từ từ mà sống và suy tư trước khi viết.Và viết cho ai đọc ?

Thêm một lần nữa,hẹn bạn ở phần Tùy Bút,đoản Văn.Hy vọng c̣n đầy kiên nhẫn để viết tiếp phần chủ đề: VIẾT ĐỂ LÀM G̀ ????

( đang sơn FR / Sáng mùa đông ở Pháp /
"

dangson


dang son



France
176 Posts
Đăng ngày - 01/16/2007 04:49:48
--------------------------------------------------------------------------------

....

THÊM MỘT LẦN NỮA Ở BÊN NHAU ....

Quanh cái bàn vuông vắn,những chiếc ghế đủ để mọi người quay quần bên nhau.Trời mùa đông lưng lững,không sớm không muộn để câu chuyện được vây quanh đề tài tuổi tác,sức khỏe và ngày tử thần đến gọi.Đề mục mà đáng lẽ chẳng hấp dẫn được người nghe nhưng nh́n kỹ,những gương mặt bạn bè từ nỗi đăm chiêu nào đó từ từ đổi ra vẻ thản nhiên,chấp nhận.Chết có phải là tận cuối cùng của con đường mà ta đă đi ngang ?.Đi có thể cũng là một sự trở về với cát bụi...Một đời,một kiếp người của những lần được ngửa mặt réo gọi hạnh phúc hay có khi cả đời người không biết chữ Hạnh Phúc ra sao ? Chữ định mệnh được nhiều người nhắc đến như một sắp xếp an bài nào đó của thượng đế.Cũng có khi người ta dùng chữ này như một ủi an, thừa nhận.

Những lời chia buồn đă được nói và những nỗi lặng thinh bày tỏ niềm tuởng nhớ cho người Mẹ của chủ nhà đă từ giă cuộc đời ở con số 89.Những mùa xuân,mùa đông đă đi qua.Những mùa,những tháng .

Nhưng riêng tôi,không chờ,chẳng đợi.Tôi yêu cuộc đời này với những mặt trái và phải của nó.Cuộc đời ngắn và dài lỡ cỡ này vẫn dành cho tôi nhiều hứa hẹn đau khổ,buồn vui.Những mảng đời của chúng ta.Ôi ! Xin được xem là một trong những chương sách hay một đoạn phim cho cách ăn ở riêng tư với đời và người của ḿnh....

Từ biệt những ngày vui và những ngày buồn bên nhau để có lần nào,nếu ở xa,gặp lại và nh́n nhau sẽ nói '' Ừ,ít ra ta cũng có thêm một lần nữa ở bên nhau. '' Qui vivra verra ! "" AMEN



dangson


dang son



France
176 Posts
Đăng ngày - 01/19/2007 19:54:28
--------------------------------------------------------------------------------

THÊM CHO ĐỦ MỘT CHỖ Ở ĐỜI.

Người ta không thể bắt thời gian ngừng lại.Những ṿng kim đồng hồ quay tṛn .Những con số mải miết nhảy nhót.Và người ta có thói quen chép miệng nói ‘’ Tôi không đủ th́ giờ để ngủ, để làm việc và…để chơi !'' Thế ư ? Những ṿng chân chạy trên lối đến trường lớp,những hộc tốc lúc đuổi theo chiếc bus cho kịp giờ đến hăng,những đoàn xe đầy ứ trên con đường đi và về.

Vậy th́,ta sẽ sống cho cái riêng của ta ở lúc nào ?

Có những lúc,tôi ghét một số câu hỏi đại để như vậy,nên t́m cách kéo dăn cái ṿng quay thời khắc,phải t́m cách xê dịch nó như một thái độ không chịu quá lệ thuộc vào nó.Cái đồng hồ được điều chỉnh để thức dậy sớm hơn mọi ngày.Pḥng giấy và mớ giấy tờ cần ngó ngàng đến như thứ ràng buột ta và guồng máy hành chánh.Màn ảnh vi tính im ĺm chạy hàng dọc những con số khô khan không hồn….
Cứ thế,tôi đánh vật với cái bảng Exel cộng trừ,nhân chia cho đến khi xong việc…

Cơn mưa đă đợi sẵn từ ngoài cổng tự lúc nào .Tránh mở TV để khỏi thấy những cảnh bom đạn chết chóc ở Irac và những bản tin, ảnh về cơn băo kéo về tàn phá ở phía bắc.Cái radio ở bàn ăn sáng nhả mẫu tin về cô bé 12 tuổi bị bắt giữ v́ tội bắt cóc một em nhỏ và lời khai gian tuổi của cô.Cô đă khai gian số tuổi của ḿnh ở con số 18 !
Không hiểu tại sao cô bé muốn ḿnh già đi như thế ?! Ở tuổi 12,có những điều đẹp đẽ lắm để vui đùa và sự hồn nhiên phải có như một cần thiết cho sự phát triển tự nhiên.Vào nhà trừng giới với những màu xám của năm tháng,trái cây non sẽ bị ép đến héo ṃn và vô vị.Tôi đang nghĩ đến những cô gái tuổi dậy th́ khoảng 13.14 đă có những hẹn ḥ,hôn hít với bạn trai ở một góc đường,những ánh mắt đă có ngọn lửa bùng bùng của thân thể réo gọi. Ở bên này,ai cũng nói con trẻ tập thành người lớn nhanh quá.Làm như chúng buồn phiền quá đỗi với cái chập chững ngoằn ngoặc của thời gian.Và chúng t́m cảm giác mạnh theo sách báo,phim ảnh để tập phiêu lưu và phạm tội,chúng gom nhau làm thịt cô bạn học trong vài tháng liền và khi mọi việc được đăng tải trên báo chí,người ta tự hỏi ‘’ Tại sao nạn nhân không báo ngay cho gia đ́nh,cha mẹ để được bảo vệ ngay từ dầu ?!

Cơn mưa đă đợi tôi và vui vẻ cho tôi biết độ ẩm ướt sẽ kéo dài cho những ngày mùa đông.Trời không đủ lạnh để tôi thấy cần thiết và thèm ly cà phê trong quán mù hơi sương.Cái thú ngồi quán của tôi từ Saigon đă bị giảm đi từ lúc cái phin lọc cà phê đă bị về hưu ở bên này.Những cô gái trong quán bên này không có những ánh mắt dịu dàng bẽn lẽn trước mặt người bạn trai,họ không có thứ ngôn ngữ th́ thầm dịu dàng.Họ nhảy tọt ngồi vào ḷng cậu trai và kiễng môi hôn với điếu thuốc ph́ phèo khói.Họ nói lớn và cười to trong một mẫu chuyện về cái giường…..

Như vậy, tôi rời quán nước sau khi nốc vội chất nước đen đậm và nghĩ đến những việc cần làm nốt cho hết một buổi chiều .


Buổi ăn tối muộn màng ở góc bếp vẫn cho tôi sự yên ả cần thiết.Khoảng vườn đă sậm màu từ giọt nắng cuối kéo đi v́ không đủ sức chống chọi với vũng mây xám nặng trĩu.Mọi người trong gia đ́nh thả lại cho tôi khoảng thời gian yên ả một ḿnh.Quyển sách trước mặt có cái tên như phiêu bồng,không thực ‘’ Người Đi Trên Mây ‘’.Chuyện kể về một con người thụ động ;không biết thích nghi với cuộc sống để chính hoàn cảnh xă hội của y đẩy y xuống vực thẩm ‘’
Những trang sách có âm điệu buồn và chất giọng bi quan của vai chính cho tôi h́nh dung lại những ngày Saigon trước 75 .Những ưu tư trong cặp mắt giới trẻ không dám nghĩ đến ngày mai,những biến động của một thảm kịch chính trị trong mùi khét của chiến tranh và mất mát.Những ṿng xe tuổi trẻ chạy lang thang trên phố của chúng tôi... và người viết đă tả lại những ư nghĩ bi thảm của ông trong một nhân vật đầy hoài nghi về bản chất con người và t́nh yêu….

Tôi không để phông nhạc nhẹ để đọc như mọi lần ,để thử lắng hồn nghe giọng nhạc đến từ người kể chuyện.Nhân vật trong truyện đă hoài nghi chính những ư nghĩ của ḿnh để chỉ biết xem t́nh yêu là một cái phao cứu rỗi tạm thời….

Đọc cho đến khi mỏi mắt,tôi bảo ngọn đèn tắt đi thứ ánh sáng ấm v́ ngày mai phải dậy sớm với cái hẹn.Tôi thích cái hẹn nhất ở bàn viết từ bóng đêm nơi khung cửa.Người t́nh ‘’ mặt dẹp ‘’ ( màn ảnh máy ) lúc nào cũng chờ tôi với nỗi im lặng của nàng.Nàng lúc nào cũng dễ thương,gợi cảm chờ tôi thở than,tâm sự.
Nàng dịu dàng nhắc tôi với con số nhỏ dấu trong góc màn ảnh :’’ Anh ơi ! Ngừng chuyện đi. Đến giờ đi làm rồi ‘’ . Ừ,tôi ngoan ngoăn nghe lời và biết rơ ḿnh có một cái hẹn khác với đời sống áo cơm thường nhật .

Hẹn gặp lại một lần khác vậy. Nhé. Dimanche . 6h45


dangson


dang son



France
176 Posts
Đăng ngày - 01/21/2007 19:07:13
--------------------------------------------------------------------------------


THÊM CHO ĐỦ GÓC NGÀY.


Buổi tối đến rất nhanh trên con đường vào phố.
Ở đầu góc công trường và ngọn chuông nhà thờ nh́n sừng sững xuống những con ngơ loang lỗ ổ gà là điểm hẹn.Một gặp gỡ cần thiết cho tối thứ bảy với những khuôn mặt điểm nụ cười từ một tháng năm quen thuộc.
Bữa ăn không cần phải nhét đầy bụng,chỉ cần những mẫu chuyện đưa đến cho nhau. Để thấy những khoảng cách được thu ngắn ở chỗ ngồi.
Câu chuyện bắt đầu về một cách sống,làm việc ,suy nghĩ kiểu USA,kiểu Pháp và những sắp xếp chính trị cho những ngày bầu cử sắp đến.Chuyện nói về những tham vọng của quyền lực và sự cô đơn phải có trên cái ghế cao nhất,quyền thế nhất…
Cho đến khi có một giọng nói vang lên ‘’ Chính trị là một trong những điều bẩn thỉu nhất v́ thủ đoạn ! ‘’. ‘’ Khi làm chính trị,người ta hy sinh cả vợ con,t́nh cảm và bạn bè ‘’.
Những câu nói tương tự như vậy,tôi đă nghe quen lắm từ một năm tháng nào nơi chốn cũ.
Vậy th́ thôi,mọi người đổi đề tài,và nói cho nhau nghe về t́nh yêu và thân phận của nó.T́nh yêu là cái ǵ vậy ? Đă chẳng ai hăng hái ngừng ăn uống để định nghĩa về t́nh nữa.Ai cũng đă đi qua và thấy nó rồi.Sừng sững như một điểm tựa chênh vênh.Cần thiết như một cơn đau vùi.Người ta phải ăn,uống,thở và yêu th́ mới sống được.

Anh việt kiều – hăy tạm gọi là Bôn,tên anh ta - cười híp mắt,móc từ túi quần cái phone di động,bấm máy mở màn ảnh đưa tôi xem ảnh chụp một khuôn mặt trẻ trung và đẹp như cánh hoa rực nắng.
- Ai vậy ?
- Người yêu của tớ .
Người trẻ tuổi trong ảnh cười rất tươi,tôi đếm được những điều rất vui trong mắt cô.Cả bọn nhao nhao xúm lại điều tra làm anh ta trả lời không kịp….
- Vậy t́nh yêu là ǵ hở anh ?
Màn h́nh được đóng lại,ngụm vang nồng nàn giúp Bôn kể về t́nh cảm anh đặt cho 3 cô gái cùng một lúc nhân chuyến về thăm quê nhà vừa rồi.H́nh như trái tim anh rộng lớn để có thể chứa cả thảy ba mối t́nh.Chẳng cô nào thấy cô nào để khỏi ghen tương với nhau.Tôi mỉm cười thầm phục cách sử lư kiểu playboy đó.Nhưng những bạn bè quanh bàn không cùng nhận xét để ‘’ chiêm ngưỡng’’ anh kiểu tôi.

- Làm ǵ có t́nh yêu kiểu kỳ cục vậy ?!
-
Chàng tài tử đóng vai chính nghêu ngao kể về những điểm hẹn ḥ,những lá thư mùi mẫn nhớ nhung….Không nghe nhắc đến lối đi dưới mưa,những ngón tay đan,vai kề vai nghe chung một bản nhạc t́nh.Chỉ nghe anh kể về những cận kề ân ái như lối trả thù đời cho những lần trống vắng,rỗng không của anh bên này.
Chừng nào đưa nàng về dinh ? Câu hỏi khó trả lời quá v́ b́ết đưa ai về.Nhà nào mà chứa đủ ba cô vợ ?. Vả lại ,cái t́nh yêu trong anh chưa có bến đậu để ngừng chân....
Những tiếng cuời rú lên,vừa tức bực,vừa bàng hoàng,hỉ hả sau cái lư luận của Bôn việt kiều lăng tử….

Tôi cảm thấy vui và bật cười với những ư nghĩ riêng,vừa ngộ nghĩnh,vừa thê lương khi đă một thoáng nh́n vào đời sống t́nh cảm riêng của anh ta trong quá khứ.Những màn sương mù phủ kín lối đi,những đỗ vỡ không tài nào cứu vớt được ….và chợt nhiên cảm thấy ḿnh không có cái vô tư để sống như quan niệm của anh ta.Thế cũng hay,khi muốn hiểu rằng ‘’ Đến một lúc nào đó trong phần đời,ta hăy trở thành một đứa trẻ ngu ngơ và dành hết ḿnh sống cho hiện tại để ngày mai sẽ chỉ là một ngày không bao giờ đến.’’V́ ngày mai là ngày mai nữa ‘’.
Nhưng tôi có thể kết nạp cái thuyết vừa kể trên cho ḿnh không lại là một chuyện khác ?

Câu chuyện vẫn sôi nổi,rộn ràng ,vẫn bao quanh các món ăn chơi và chuyện xác thịt.Tôi rời chỗ ngồi, đẩy cửa pḥng trốn vào một góc cầu thang gần cầu xí để đốt một điếu thuốc, ánh sáng vàng vọt từ ngọn đèn mù mờ tỏa xuống để yên cho tôi đọc lại vài hàng chữ đă viết từ sáng sớm.Hàng chữ in đậm đưa tôi vào thế giới riêng tư của ḿnh. Ở đây,tôi được biệt lập để khỏi phải xem lại những đoạn phim đời bị chiếu đi chiếu lại đến thừa chán.Những ḍng chữ ngoan ngoăn đấy cho tôi cái ư nghĩ về người đàn bà trẻ ngồi cạnh ḿnh lúc năy trong pḥng khách.Tôi biết tôi sẽ dụi điếu thuốc,chậm răi trở về chỗ ngồi và thử gơ cách cửa tâm hồn bà bằng thứ ngôn ngữ riêng tư của ḿnh.Nếu bà mở cửa cho tôi lọt vào,tôi sẽ rất dịu dàng mở một vài ổ khóa ở tâm hồn tôi ,sẽ hỏi ,sẽ nói về những giấc mơ không lớn,không nhỏ.Nói cho nhau nghe về cuộc đời đă có sẵn những trái ngang nghiệt ngă.Nói về những ước vọng an b́nh nhất một khi đă thoải mái và t́m lại được thứ cân bằng cho tư tưởng ḿnh.

Ở giữa những nơi chốn ồn ào,náo nhiệt nhất, ít ra tôi không bị lạc lỏng trong ư nghĩ của ḿnh,v́ tôi đă t́m được một tâm hồn,một sự đồng cảm nào đó và tôi sung sướng khi nghĩ đến buổi sớm mai,khi thức dậy,hẹn ḥ với dàn phím nhả tiếng nhạc từ ngón tay .Cho tôi có những điều để viết, để kể.Kể chuyện một ngày mai và về những chỗ ngồi riêng tư,trầm lặng trong một góc đời.

đăngsơn.FR


dangson


dang son



France
176 Posts
Đăng ngày - 01/29/2007 19:34:30
--------------------------------------------------------------------------------

Thêm một đoạn ngắn cho T́nh Yêu….

Đáng lẽ, sẽ viết về những hẹn gặp trong một bữa ăn tối ,
Đáng nhẽ, sẽ kể một mẫu chuyện về người bạn trẻ, đă lâu không gặp lại.Tiếng cười,nói ồn ào của những người chung quanh vẫn chừa chỗ để câu chuyện tâm t́nh chen vào . Đă nói ǵ với nhau ? – T́nh cảm con người và những bí ẩn trong đời sống….
Ngụm vang trong cái ly trong vắt đă ngon vô cùng. Ánh sáng vàng rực hắt xuống từ trên cao và đôi mắt người bạn sáng ấm.Bạn trẻ hỏi. Đột dưng :

- ‘’ Theo anh ,t́nh yêu mang lại khổ đau hay hạnh phúc ?
Tôi khựng lại trong một giây phút và trả lời kiểu huề vốn :
- Không này,không kia ?
- Em ghét cái kiểu trả lời ởm ờ này quá !
- Chứ cậu muốn anh phải trả lời ra sao ?
- Th́ cứ rơ ràng nói về sự suy nghĩ theo cách của anh.Thử xem.Ai cũng nói là anh rất thích đề cập đến vấn đề t́nh yêu.

Vấn đề hay ’’ vấn nạn’’ ? Cậu trẻ lại làm khó tôi rồi ! Chẳng bao giờ tôi t́m nổi một định nghĩa cho t́nh yêu.Cái điều quỷ quái này đă làm điên đầu các văn hào thi văn trong quá khứ.Các tác phẩm nói về t́nh ái th́ ta đếm không xuể. Đề tài xưa như trái đất này được khai thác triệt để ở cốt chuyện phim ảnh..Nhưng có điều, ở trong cuộc,chạm trán với nó trong cái ṿng lẫn quẩn : fuit l’amour,l’amour suit….Theo t́nh,t́nh trốn…. ta sẽ làm ǵ ?
Hoặc ta câm lặng, gậm nhấm ?
Anh bạn trẻ ngồi không yên trước vẻ cứng đơ của tôi.H́nh như hắn khoái cái thế bí bất ngờ này.Hắn nhắc và tôi lại trả lời kiểu ‘’ kh ông này,không kia’’ .V́ lẽ,tôi mê đắm những câu chuyện t́nh.Khi yêu,ta có cảm tưởng được bay bỗng trên mây.Mắt người yêu là điểm tựa sáng rực rỡ.Vùng tóc người là ḍng sông mát rượi ( hoặc là cánh rừng đen tuyền hạnh phúc ngát thơm ?! ) Và ṿng tay người với môi hôn,th́ ôi thôi ! Cả một trời say đắm.C̣n khi ta mất người,xa người th́ sao ? Ngày và đêm có c̣n nghĩa ǵ khi quằn quại thương nhớ ?

Ừ ừ.Hạnh phúc xanh hay nỗi đau đen nghịt đứng nh́n nhau ở một ranh giới mơ hồ.Ngắn dài làm sao thấy ? Cảm giác sung sướng, đau khổ nhiều khi là ảo.Làm sao tôi đủ sức trả lời một cách rơ ràng khi trong tôi đă có nhiều uẩn khúc và mâu thuẩn với chính ḿnh ?.Nếu tôi yêu,và tôi không đ̣i hỏi,chiếm đoạt.Hoặc ngược lại,tôi lăn ṿng bánh xe t́nh cảm của ḿnh vào một con đường t́nh ngơ cụt,tôi sẽ sung sướng hay bi lụy khổ đau ?

Thôi mà.Nâng ly cụng với nhau đi.Chầm chậm mà nhấm nháp chất nho nồng. Đấy nhé.Những câu chuyện về đời sống vẫn c̣n đấy. Đi đâu mà vội.Nếu t́nh ta yên vui,cảm hứng quá,ta có thể sáng tác bài thơ,bản nhạc tên T́nh Hồng,T́nh Xanh.C̣n nếu cô đơn,thất vọng và ngă v́ t́nh vật, ta sẽ làm sao ?.Làm sao ?

Đăng sơn.FR


dangson


dang son



France
176 Posts
Đăng ngày - 01/31/2007 19:00:27
--------------------------------------------------------------------------------

THÊM MỘT NỬA ĐÊM.

Làm sao ? Tôi biết làm sao khi người bạn t́m đến,buồn rầu.Trời khuya.Khu vườn xào xạc lá,mảng trăng chếnh chếch t́m hồ nước soi bóng.Ánh đèn cửa bật sáng cho tôi thấy ánh mắt thăm thẳm sâu hoắm của bạn.
- Nhà c̣n cái ǵ uống không ? Đi ngủ chưa ? Vào được không ?
- Tại sao không ? C̣n thức để đón anh đây.Ngồi ngoài vườn ngắm trăng hay vào nhà ?
- Vào trong.'' Quán cà phê'' trong ấy ấm hơn.Ở vườn mùa này lạnh bỏ xừ.
Ánh đèn ấm bên trong chờ bạn có tiếng nhạc nho nhỏ.Mọi người trong nhà đă đi ngủ.Chúng tôi có chỗ ngồi yên ổn bên chai whisky như đă hứa với nhau.Chữ '' Bỏ Xừ '' lâu quá mới được nghe lại.Hà Nội và lá rũ bên hồ vẫn c̣n nguyên trong chất giọng bạn.

Tôi ngồi yên nh́n những ngón tay bạn vàng khói thuốc.Những ngón tay xoay xoay trên miệng ly.Nếu không có tiếng violon đang d́u dặt từ góc tường,có lẽ tôi nghe được tiếng nhạc ḷng từ miệng ly và viên đá lăn tăn.
- Anh muốn nói,muốn trút bầu tâm sự th́ cứ việc.Sơn nghe.
Bàn tay nóng đặt lên vai tôi,vẻ tŕu mến mà ánh mắt đầy bóng tối của sự tuyệt vọng.Tôi biết bạn dang bị xúc động mạnh nên lẳng lặng rót thêm rượu cho anh.Khoảng vườn nhỏ nhin từ pḥng khách vẫn rung nhịp gió.Bài ''Anh c̣n nợ Em "" đêm nay thảm nảo quá.Bạn ư ử hát theo ...

Anh c̣n nợ em,
Con tim bối rối
anh c̣n nợ em
con tim bối rối...

- Cứ bối rối,cứ cà lăm như thế th́ nợ nhau suốt đời.
Anh bạn cúi thấp đầu,cổ vai thụt sâu.
- Ừ.Mà thật.Tớ nợ cậu chữ t́nh.
- Sao vậy ?!
- Có thể đêm nay là lần cuối cùng gặp cậu .
- Anh đi đâu ? Về Việt Nam ?
Lắc đầu :
- Chẳng c̣n chỗ nào để đi.

Tôi ngừng câu hỏi để nghe anh kể về đời sống một gia đinh đổ vỡ,phá sản,nợ nần.Chuyện vợ chồng hơn 30 năm trải qua bao gập ghềnh.Chuyện đời sống,chuyện làm ăn, con cái.Chuyện những thâu đêm căng thẳng trong ṣng bạc,hụi hè và chuyện gần đến mức kết cuộc.Sự phá sản từ tinh thần đến tài sản.Chuyện viên đạn được chuẩn bị nằm trên đầu một đời sống.

Tôi đằn ly rượu trên tay anh,gằn giọng :
- Người có bản lĩnh như anh,không làm bậy nghe.Làm lại từ đầu.
Giọng anh chua chát,ngán ngẩm.Cậu bảo sao ?! Người ta có thể làm lại từ đầu khi đă đi quá một nửa đời? Đă mệt mỏi lắm rồi bạn ơi.Ban chiều,nếu không giữ b́nh tĩnh được,tôi đă đập phá tất cả và đốt nhà.Tất cả sẽ tàn theo tro bụi.

- Em không thích chữ tro bụi của anh.
- Không thích cũng thế thôi.Đừng khóc một giọt lệ nào cho tôi,nếu ngày mai không c̣n thấy nhau nhé.
- Em không muốn anh nói cái kiểu như trăn trối.Đừng nói gỡ.

Bạn cười trong đôi mắt ướt và giọng nói át tiếng nhạc :
- Không muốn hay không thích.Mặc xác cậu.Tớ uống với cậu thêm một ly rồi đi về.Chưa bao giờ tôi chán đời và tuyệt vọng như thế này.Trải qua biết bao thăng trầm...Nghĩ lại tôi thèm cái vẻ yêu đời của cậu...

Anh bỏ lững câu nói.Tôi ái ngại.
- Đêm nay ở lại đây ngủ đi.Pḥng sách của em có mùng mền,đủ cả.
Bàn tay anh siết chặt tay tôi.Hơi ấm của ḷng tay có hơi sương đục trong ḷng tôi.
- Không.Tớ phải về xem bà ấy thế nào.Nghĩ lại,sợ bà ấy bị khủng hoảng làm bậy.Nghĩ đến cành hoa tả tơi trong gió băo,tớ không yên.

- C̣n anh ?

Tôi chẳng có tiếng trả lời nào từ miệng bạn.Anh đẩy ghế,ôm vai tôi ra cửa.Ánh trăng không c̣n treo lủng lẳng trên hồ nước.Bức tuợng thiếu nữ cầm giỏ hoa tối nghịt như lọn tóc anh xơa xuống vầng trán.Đứng ở cổng và im lặng một chốc.Anh bóp vai tôi,th́ thầm.Giọng bắc trầm ấm như đêm nào tôi t́m đến ở nhà hàng ăn của anh.

" Bây giờ,tớ chỉ c̣n ḿnh cậu.Cám ơn nhiều.

Anh cúi đầu,vẫy tay và lên xe mở máy.Ánh đèn rời băi cỏ chạy khuất trong màn đêm.Tôi bật lửa châm điếu thuốc cuối cùng,kéo cao cổ áo t́m một chỗ ngồi trong góc vườn.Và nghĩ đến những điều ǵ đó.Lung tung,không rơ nét.....Và cứ thế,tôi lênh đênh đầu óc,quên hẳn cái hẹn phải dậy sớm đi làm /

















dang son



France
176 Posts
Đăng ngày - 02/05/2007 20:10:13
--------------------------------------------------------------------------------

THÊM LẦN T̀M.GẶP VÀ.... VẮNG MẶT

Có những người bạn biệt dạng tin tức.
Bao nhiêu tháng,bao nhiêu năm.Những thăm hỏi vơi dần.Sự im lặng nhiều khi là tiếng gọi của quên lăng !
Người ta thích nhớ và quên điều ǵ ?
Bộ óc con người nhỏ bé và cùng lúc mênh mông.
Bao nhiêu giấc mơ không kịp hoặc không thể nhớ khi thức dậy ?
Những giấc mơ đằm thắm,tuyệt vời...Ở đó,băi biển xanh,cát vàng gió lung linh.Ở đó,dấu chân trên cát cho một ngày nắng hẹn ḥ.
Và những ray rức cũng có thể diễn ra trong cơn ác mộng.Những h́nh ảnh có lúc không màu sắc trong kư ức hiện về...

Vừa lai rai như thế trong những ư tưởng không đầu đuôi th́ một người bạn trờ đến.
- Này ! Có rảnh không,ghé chỗ kia uống nước,tán dóc chơi.
Tôi ghét chữ tán dóc và gật đầu đề nghị cái chỗ ngồi dưới nắng để tán gẫu.Thời đại công nghệ tân tiến này mà la cà ''tán dóc '' th́ hơi uổng và tội nghiệp cho công tŕnh chạy cơm gạo của ḿnh,bạn nhỉ.
- Nào,cụng ly.Lâu quá không gặp nhau,bạn ưốn nói điều chi ?
- Chuyện đời sống.Bạn thế nào rồi ?
Tôi ngẩn người
" Hỏi lạ ! Thế th́ vẫn thế.Lông ngông,ngày qua ngày.lang thang và lang bang..."
" Làm việc tốt chứ ? Đạt chỉ tiêu ? "
Tôi cười,cười rộng miệng để được ra điều ḿnh sung sướng,thoải mái .
" Lao động tốt và t́m ra lư lẽ để yêu việc làm.Lang thang đây đó để thư giăn sau bao điều ngất ngư. C̣n ông ? "

Chúng tôi khề khà kể cho nhau nghe một góc đời riêng.Chuyện vợ chồng,con cái,chuyện ly dị,bỏ nhau theo một vài tin đồn trong thành phố.Chuyện hụi hè và những khuôn mặt nạn nhân méo mó.....

Tâm t́nh,cà khịa quên cả cái đồng hồ đang quay tṛn.Người bạn liếc vào cổ tay -
"" Tôi phải về nhà.Mụ ác thê chờ cơm.Nếu không bả la,căi nhau.Mặt sưng vù,có nguy cơ bị gậy ăn mày.Khổ lắm.Yêu và lấy vợ giống bị tù.
Tôi hiểu ư,bắt tay từ giă,hẹn dịp khác.
Con đường về thênh thang con nắng mùa đông.Sau tuyết trắng cả tuần,trời thương cho ấm áp trở lại.Hàng cây ấm áp,con dốc t́nh tứ thoai thoải lượn theo bờ sông ấm áp.Nhẩn nha lái xe với màn h́nh vun vút trước mặt kính,tôi nghĩ đến những gịng chữ ấm cúng từ một bức thư ngắn ở mail sáng hôm nọ.Vài người bạn vẫn nhín chút th́ giờ thăm hỏi nhau.Viết thư và nói chuyện là hai điều khác nhau.Nghĩ ǵ th́ nghĩ,tôi vẫn thích viết thư cho bạn như thời xưa.Viết,kể về những điều không thể nói lúc gặp mặt.
Bao nhiêu tờ thư gởi đi để t́m bạn cũ.Toronto,Los Angeles...Berlin...?
Bao nhiêu thư trả lời và bao nhiêu cái im lặng,biệt tin ???.Những cánh thư bị trả về với hàng chữ " Thay đổi địa chỉ.Hoàn trả "

Nhiều lúc,tôi có cảm tưởng ḿnh bị bỏ rơi khi không nhận được hồi âm.Nỗi lạc lơng vô h́nh như ngày đứng đợi một cái hẹn vô ích và tuyệt vọng.
Nhưng thôi.Tại sao thất vọng thêm một lần nữa với điều im lặng đă từng có trong ḷng ḿnh ?

đăng sơn.Fr




Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 
 guest

 REF: 152798
 04/05/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
May mà chỉ có một lần chứ hai lần chắc mù mắt luôn. Bạn bị nội tâm hả? Chúc vui

 

 Toi???
 guest

 REF: 152877
 04/06/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Cám ơn anh Đăng Sơn,
Mặc dù, tôi chỉ là một trong số độc giả theo dơi các bài viết của anh.
Trong cái đời thường, những tâm t́nh cuối tuần nhận được từ bài anh làm cho ai chịu khó đọc như tôi t́m được niềm vui, một nu cười sau máy tính đầy chữ với chữ.
Thấy ḿnh chẳng ra ǵ, h́nh như chỉ thích "nhận", thích "đọc" tâm t́nh của người khác hơn là tỏ bày tâm tư của riêng ḿnh. Đúng là thói quen "hưởng" trong cái tham, sân, si của con người...Hihi.
Bài viết hay. Hẹn khi khác được tṛ chuyện và b́nh cùng anh.

Chúc cuối tuần vui vẻ.
Mến,
06-04-2007


 

 dangsonfr
 guest

 REF: 154075
 04/08/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Cám ơn các bạn đă ghé thăm.
Cứ từ từ,thủng thỉnh sẻ chia với nhau nhé.
Đs.


____________________________________________________


....THÊM NHỮNG ĐIỀU ĐỂ NGHE...VÀ NÓI VỚI NHAU.


Vẫn yêu những buổi tối,thong thả,dịu dàng.
Thong thả v́ đă hoàn tất xong những việc phải làm cho một ngày.
Dịu dàng v́ ánh đền ấm được bật lên trong những góc tường.

Không ra quán cà phê hẹn nhau như thời bạn bè ở saigon th́ ở nhà.Tiếng nhạc được vặn rất nhỏ.Bên ngoài,trời ném bóng tối lên từng góc vườn;gió nhẹ xào xạc,ḷng tôi cũng dạt dào với những câu chuyện tán gẫu với bạn.Anh bạn nâng ly,hồ hỡi nhắc về vài điều ǵ đó.Về những mối t́nh ( không phải của anh ) Của người khác....

Tôi thích nghe những câu chuyện t́nh...Man in love,women in love....Vậy th́ ngồi yên nghe...và tiếng nhạc nho nhỏ của Barry Gibb cũng thênhthang,d́u dặt.
Bạn tôi đang lư luận về t́nh yêu và anh khẳng định người ta chỉ có một thời để yêu.Đời người được chia làm bốn mùa.Kiểu X.H.T.D.

X : Mùa xuân,tuổi mới lớn,chập chững với những rung động đầu tiên để lơ ngơ khám phá t́nh yêu.
H : Mùa hạ nóng bỏng của thưở hẹn ḥ trên từng bức thư t́nh âu yếm.
T : Trời ngă màu trên lá rụng.Thảm cỏ của những bước chân và lời chia tay.Có ǵ mà bền vững măi đâu ? T́nh đến rồi đi....

Và Mùa Đông th́ sao ? Tôi nóng ruột nhắc chừng .

_" Ḿnh đang đến tuổi lưng chừng cuối thu và vào đông.C̣n yêu đương;lăng mạn,tha thiết ǵ nổi nữa?!Tôikhông tin rằng ngườitacó thể nói tiếng YÊU vào khoảng U 50;60...nữa.Có thể ngày nào,cá nhân tôi cũng gặp một người,lung tung,vớ vẩn xác thịt chút chơi,nhưng ,nếu bảo đó là T́nh Yêu th́ không."

Bà vợ bạn ngồi cạnh cười tủm tỉm,nhẹ nhàng xen vào :
-Đólà ư riêngcủa anh mà thôi.Mỗi người có kiểu suy nghĩ và yêu khác nhau.Nhiều người đă 7,8 chục vẫn c̣n rung động để yêu th́ sao ?
Bạn tôi lắc đầu không tin và lúc nào cũng giữ vững lập truờng của ḿnh.
Tôi nâng ly,ngụm vang nồng nàn chui vào cổ họng để nhẹ nhàng châm chọc anh :
- Tôi có cảm tưởng bạn đang là một nhà diễn thuyết và nhà hùng biện đang rất cực đoan.Xin chào mừng trái tim nguội lửa của bạn.

Anh vui vẻ với sự không đ̣ng t́nh của tôi.
"" Một thời để Yêu,một thời để chết "
Người ta cần yêu đương để sống....Người ta rất cần thứ cảm xúc,dù ít hay nhiều trong từng hoàn cảnh riêng.
( Những người sáng tác một khi đă mất hết những nguồn cảm hứng bắt nguồn từ sự nhạy cảm và rung động th́ họ sẽ ra sao ?)
Cũng may cho bạn tôi.Anh đă không viết văn,viết nhạc t́nh.Đă có lần,t́nh cờ ,tôi được đọc bài thơ anh viết tay( chữ rất đẹp !)Và bài thơ của anh làm tôi nổi da gà...v́ anh đă rất thực tế so sánh t́nh yêu của một người nữ với chữ Tiền.Nhưng thôi.Nói chi th́ nói.Yêu ít hoặc không yêu ǵ cả;biết đâu cũng là sự yên ả trong tâm hồn.

Thôi.Ḿnh nâng ly và bắt qua chuyện khác.Hăy để những mối t́nh yêu đương nào đó ḥa nhập và loăng tan vào không khí.Đêm đang xuống và đêm nồng nàn lộng lẫy.

Đêm đang cḥ mùa xuân về

đăng sơn.Fr


 

 dangsonfr
 guest

 REF: 154077
 04/08/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
THÊM MỘT LẦN ĐỂ.......

- Đây là Thu,người mà anh đă nói với em.

Chúng tôi chào nhau theo cách của người Pháp,hai cái bises,hôn chạm má.Chúng tôi là ba người,Huy,tôi và nàng.

Nắng buổi sáng đẹp lạ thường.Tôi nh́n thấy tia nắng ở ánh mắt cô gái trẻ,cô độ ngoài 30,tóc xơa,dáng cao,khuôn mặt buồn ,bầu bĩnh với nụ cười có vẻ rụt rè và đôi mắt to sau lọn tóc dài ngang vai.

- Ḿnh qua bên quán kia uống nước.Tôi đề nghị
- Cứ bán hàng đi kẻo mất khách.Huy có vẻ ngần ngaị bảo tôi.
- Không sao.Em có người trông hàng.Có mấy dịp gặp nhau đâu.

Tôi kéo tay bạn sửa soạn băng ngang đường.Quán nước bên kia đường vẫn c̣n vài bàn trống dưới hàng cây cổ thụ.Cô gái theo sau Huy và tôi,khép nép,ngại ngần như chú mèo hoảng sợ một điều ǵ đó . Tại sao vậy ? Khuôn mặt,h́nh dáng của tôi có vẻ "xă hội đen ",dữ dằn làm người ta ngán khi gặp lần đầu chăng ?

Gọi nước,tôi quay lại để kịp nghe cô gái nói lí nhí :
- Em nghe anh Huy hay nhắc về anh,anh nói hai người rất thân.

Cười :
- Cám ơn.Hy vọng không bị ông ấy nói xấu.

Cười,cả ba cùng cười.Ba cách cười không giống nhau.Huy ngượng ngập,không tự nhiên như ngày nào,kể từ đêm đến từ giă tôi để dọn về một tỉnh nhỏ sau khi bán hết tài sản,nhà cửa,xe hơi,nhà hàng....Nghe nói về anh ở loanh quanh thành phố rượu,nơi đă sống và quen anh với bao lần lễ hội gặp nhau.Và sự im lặng từ mấy tháng nay,kể từ lúc nhận được tin hai vợ chồng anh làm giấy tờ ly hôn,ly dị.Mỗi người một hướng và sáng nay cô gái ngồi trước mặt tôi như dấu hiệu của một đổi thay cho đời sống mới nơi anh.

Huy châm điếu thuốc nh́n tôi và nàng.Giọng anh không được tự nhiên :
- Cậu chắc nghe thiên hạ đang nói nhiều về tớ....?
- Nói về điều ǵ ? Em chẳng đi đâu nhiều....

Tôi sựng người,bắt quả tang ḿnh có vẻ muốn nói dối.Đă nghe,nghe thiên hạ nói về quá khứ của Thu,cô gái đến từ qiê nhà theo diện đám cưới với một ông đọc thân,hiện hai người đang làm thủ tục ly dị sau những lần đi về VN của nàng.

- Họ cứ đồn lung tung.Dư luận đáng phiền quá.Tớ muốn tránh hết mọi người...Huy nhấp ngụm cà phê,vẻ buồn bực,phàn nàn.Anh tiếp.
-Cả những bức thư nữa.
- Thư về vấn đề ǵ ?
Cô gái chen vào.Giọng đứt quăng :
- Chị Huy đang quậy em.Chị làm bản sao thư em viết cho chồng cũ và gởi đi khắp nơi.Chắc anh đă nhận được hay đọc qua bạn bè ?

Tôi cười,nh́n đi chỗ khác để tránh cho hai người sự lúng túng rối răm cho một t́nh cảnh đang cần giải quyết.

Tôi tiếp tục phải nói dối :
- Chưa.Chưa đọc.Đọc để làm ǵ ?

Thhật ra tôi đă đọc.Những trang thư trong cái phong b́ trắng không đề tên người gửi và người nhận.Nét chữ đẹp,ngay ngắn.Cách hành văn rơ,mạch lạc,t́nh tứ.
Biết nói ǵ,nghĩ ǵ và có phải viê(c riêng của ḿnh đâu mà đưa ra những nhận định phán đoán....Ôi đời sống này và những t́nh cảm có những lư do riêng của nó.
Tôi nói với Huy như vậy khi Thu đứng dậy như có ư vắng mặt để hai người bạn tự nhiên tâm t́nh với nhau.
Huy đốt thuốc lá,lặng yên nghe tôi nói.

" Đường ḿnh muốn đi,cứ đi và t́nh cảm ở tôi cho anh vẫn cứ nguyên vẹn,dù ǵ th́ ǵ.Yất cả sẽ qua đi.Vỏn vẹn chỉ c̣n cái t́nh.Tôi không nói về những bức thư cũ của ngựi t́nh mới của anh.Không đề cập đến những tin hành lang và tin đồn về anh và những đổ vỡ dến từ nhiều phía.Mỗi người cần có một đời sống t́nh cảm riêng.Một khi khôngc̣n níu kéo được nhau th́ chia tay.¨

Phải thế không cho buổi sáng trong trẻo như thế này.Ḷng tôi yên tĩnh với người bạn buồn rầu trước mặt.T́nh bạn bao nhiêu năm tháng giữa anh và tôi nên giữ tĩnh lặng như mặt hồ có con thuyền nhỏ.
Với bạn hữu,tôi tự xem ḿnh là một băi đậu,một bờ bến yên ả có bóng cây.Bạn cứ làm điều bạn muốn và cần làm.Chỉ xin bạn một điều : Hăy làm đủ mọi cách để mọi chuyện được êm xuôi.

Băo tố sẽ qua.Và t́nh người,t́nh đời th́ sao ? Ta sẽ làm ǵ,cách nào để t́m lại được những thanh thản trong một cuộc t́nh giữa đời sống này.

Tôi không thắc mắc như ngày xưa nữa.Tôi tập đơn giản hóa dể sống vui và trọn vẹn với bạn.Thứ t́nh như món quà đă gói để tặng nhau.

đăng sơn.Fr

( Viết cho bạn và để gói ghém những đổ vỡ trong đời ta....)


 

 dangsonfr
 guest

 REF: 154080
 04/08/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


THÊM MỘT CÁCH ĐỂ ..... VIẾT VỀ MỘT BUổI TỐI !


Con đường đẹp dẫn xe đến điểm hẹn.
Buổi tối êm êm,ít xe cộ,ít gió,ít lạnh.
Mùa xuân đang thong thả đến gần trong bóng tối nhẹ nhàng.
Ánh đèn xe ngừng lại chiếu vào những gốc cây và cụm hoa vàng gần cổng như ve vẩy đón chào.
Ông bạn già nghe tiếng xe,mở cửa đón khách.Cái bát tay rất chặt và mừng rỡ thân t́nh như mỗi lúc có dịp gặp nhau.

- Tưởng chú em lại đi lạc như lần trước ?

Anh vỗ vai tôi,cái vỗ chắc nịt chứng tỏ sự vui thú khỏe mạnh dù đă mang trên người hơn 70 mùa xuân qua.Mắt vẫn sáng, anh đi đứng,dáng điệu nhanh nhẹn như cậu trẻ tuổi hai mươi.Giọng người nam nghe giản dị mộc mạc thấy thương.

- Vào nhà đi.Nàng nấu đồ tây bữa nay.

Tôi theo vị bác sĩ hưu trí " trẻ" vào nhà.Mùi thơm của đồ ăn làm cái bao tử muốn chồm lên như mấy con ngựa chứng...
"Nàng " của chàng là một cô giáo dạy Anh văn thời Đà Lạt và Mạc Đĩnh Chi,saigon.Nàng cũng đă bắt chước chàng về hưu trong căn biệt thự ở thành phố nhỏ này.Hai người lớn hơn tôi cả mấy chục tuổi nhưng lại không thích được và " bị " tôi gọi là Cô ,Bác như lần đầu tiên gặp nhau.

Đi từ pḥng ăn có chiếc bàn ăn rực rỡ của khăn ăn,tách chén và b́nh hoa trang nhă bày cạnh những chai vang óng ánh là vào pḥng khách.Tiếng củi nổ lách tách từ ḷ sưởi khiến tôi nhớ đến một đoạn phim đă xem ở đâu đó.Khung cảnh ấm cúng của salon,tranh cảnh và cách bày biện gây cho tôi sự thanh thản và ấm áp dễ chịu.Mắt liếc vào ngăn kệ đựng sách báo cạnh góc tường ra vào,tôi biết ḿnh có một chỗ ngồi khá tốt để thong thả nhâm nhi ly Gin " cốctai" có vị đăng đắng.

Đoán được ư tôi;ông bạn già cựi ha hả :

" Không thích phải không ? Để anh pha cho chú em ly khác."

Ông biến mất,thả lại cho tôi một khoảng thời gian cần thiết để đợc vài trang ở Sélection Digest. Bài viết của một kư giả người Pháp mang chủ đề " L'Ame soeur.Es tu là ? ( tạm dịch : Tri Kỷ,tri âm ơi! Người ở đâu ? )Bài dưới dạng một phóng sự kể về t́nh trạng cô đơn,độc thân của khoảng 15 triệu người đang pḥng không chiếc bóng tại Pháp,và họ lên các mạng nối toàn cầu t́m bạn t́nh...
Thế là ông kư giả ( để làm nhiê(m vụ ) biến ḿnh thành hai người dưới hai cái tên ; Jeanne - đàn bà,38 tuổi và Jean - đàn ông,cùng tuổi - để thử đăng kư ở 4 sites t́m bạn bốn phương khác nhau .Kết quả có nhiều bất ngờ và kỳ thú vô cùng.

Đang đọc đến đoạn cuối của phần kết luận th́ những vị khách khác lần lượt vào nhà.Tiếng cười nói,chào hỏi nhau phá đi nỗi yên lặng cần thiết mỗi khi cần đọc của tôi,thêm cái TV mắc dịch trong góc tường có dương cầm rỉ rả phun phần tin tức nói về cuộc tranh cử đang diễn ra ở chính trường cho ngày bầu cử tổng thống pháp sắp đến.Thế là mọi người nhao nhao bàn luận về các nhân vật hiện trường và chương tŕnh chính trị của họ.
Khách mời của hai vị chủ nhà toàn là cựu cô giáo và thầy giáo,đó là chưa kể một " người đẹp "cựu sinh viên" khoa học ....mọi người có vẻ hăng hái đưa ra các lập luận thời cuộc của ḿnh.Tôi cũng đứng dậy " "hăng hái" kiếm đường tẩu thoát theo kiểu kiếm hiệp,phim bộ Hồng Kông " Tẩu vi thượng sách ".
Cái kế kiểu hèn nhát này của tôi đơn giản thôi.Sau cánh cửa chính bên tay trái pḥng khách là lối dẫn ra vườn.Ngoài cổng,ánh đèn đường dịu dàng nhả xuống mặt lộ và hàng vỉa hè đang hấp dẫn những bước chân tản bộ.Thế là tuyệt hảo.

Tôi thả bộ,hít thở mùi cây cỏ từ những cánh vườn của những ngôi biệt thự dọc theo đường cái.Từng ô cửa thấp thoáng ánh đèn bên trong,từng bóng lá,hàng cây ngoài cửa chính lúc nào cũng mang lại cho tôi chút êm ả cần thiết.Đi dạo loanh quanh.Im lặng với những ư nghĩ vẩn vơ,nghe tiếng sỏi đá lạo xạo dưới chân là một cái thú không thể bỏ của tôi những lần đến thăm một nhà nào ngoài chỗ cư ngụ của ḿnh...

Những lúc bềnh bồng tự do như thế này là những dịp kỷ niệm sắp hàng ngoan ngoăn đến t́m tôi,những khuôn mặt bạn bè cũ,những mối vấn vương của những cuộc t́nh không đầu không đuôi....những câu nói của một ngôn ngữ riêng biệt ..Và cũng nhớ để thèm đi dạo,xa,rất xa trên một băi biển vắng người/Ở đó.Tôi được t́m lại tôi.Cái tôi có khi rất " dễ thương dịu ngọt và lắm khi bẳn gắt,hung hăng với đời.

Tiếng chuông của máy phone di động reo nho nhỏ :
- Ê.Chú em.Lang thang lạc đường ở đâu ? Về đi nghe.Mọi người đang chờ ở bàn tiệc đó nghe.Về trễ,chú phải rửa chén đó.

Ừ,về th́ về.Về để trả lại khoảng trống cho con đường đă qua.
Cám ơn nho nhỏ.Cám ơn buổi tối như thế này. Về thưởng thức bữa ăn của nàng thày giáo;những ly rượu ngon của vùng đất này sẽ thả ra những mẩu chuyện.Chuyện của một thế giới ngày xưa,ngày nay.Chuyện đứng trên bục gỗ,phấn trắng;bảng đen lúc giảng bài nh́n xuống bàn ghế và những mái đầu xanh có tia nghịch ngợm trong mắt.Giữa những câu chuyện trầm ấm như thế,tôi sẽ thấy lại tôi,cậu học tṛ nghịch ngầm,bao lần bị phạt, bị nhét giữa bầy con gái. (Và nhớ lại,tôi đă rất ư là sung sướng để được nhận h́nh phạt).Giữa bầy bạn học nữ,tôi thoải mái v́ đưọc họ cưng chiều, sau những cái trọc phá của họ,là ô mai,là những viên kẹo ngọt lịm trong miệng,là những gịng chữ lưu bút nắn nót ngày băi trường.

Ôi! Tôi học tṛ ngọt ngào ơi,tôi đang trở về gặp bạn và bữa ăn tối.Tôi đă đói lắm rồi và tôi đang hy vọng mọi người trên bàn đă ngừng nói về chuyện chính trị khô khan để kể những ǵ tôi thích nghe.....

Chào buổi tối trên con đường dài tôi đă chưa kịp đi hết.
Hẹn buổi tối dịp khác nghe.

đăng sơn.Fr



 

 Toi???
 guest

 REF: 155845
 04/13/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào anh Đăng Sơn,

"Thêm" là có phải là mong mỏi, cái muốn trong sự đủ đầy hiện tại của anh hay chỉ là "Thêm" để đếm lại một ngày... từng ngày đă qua và "Thêm" như những trải nghiệm, những cảm xúc của anh đă học và đọc được từ cuộc sống (!)

"Thêm" như chứa đựng những vướng bận, trăn trở, nghĩ suy của con người trong cái ṿng đời thường nhật...Anh đă trả lời cho từng câu chuyện của ḿnh nhưng có lúc tôi cảm nhận "Nó không t́m được lối thoát cho riêng ḿnh" bởi sự đa cảm trong anh (?)

Đọc và nghĩ bài viết, trong ḷng trổi dậy câu hỏi:
Đăng Sơn - Anh là ai?
Câu hỏi về anh "rộng mà không sâu" như chính những bài viết "Thêm ... vô tận" của anh. Tôi đang chỉ trích hay ư khen anh ??? Bởi đời thường tôi thích là người ba phải,người có quan điểm trung lập hơn là một kẻ cực đoan, bonsevich.

Tự nhiên muốn diện kiến anh, muốn hỏi nhiều điều về anh!
Lạ hen, thói "ṭ ṃ, tọc mạch của người hay tám chuyện".
Mong anh thông cảm!
Mến,
13-04-2007



 

 dangsonfr
 guest

 REF: 167723
 05/16/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
..THÊM MỘT LẦN ĐỂ VIẾT
và TẬP SỐNG VỚI M̀NH.....


...Đă lâu .

Lâu lắm rồi th́ phải.
Khi mà những con số,con chữ của tháng năm không c̣n nh́n đến nhau nữa.
Tờ lịch - điểm khắc - giữ cái vẻ quan trọng nhất khi người ta mua về,treo lên tường sửa soạn cho một năm sap tàn và đón một năm mới sắp đến.
Tháng một,tháng hai...Tháng ...Tháng con khỉ đột ! Đếm măi sốt cả ruột.
Một ngày chỉ có ư nghĩa khi tụ ḿnh thấy vui và cố gắng hoàn thành tốt ( hoặc tạm gọi là tốt các việc cần làm ).

Vậy đó,bao nhiêu buổi sáng,buổi chiều trôi qua ?

Đă bao nhiêu buồn vui chồng chất và ta có chịu khó dùng thời giờ và bước lùi lại một chút với cảm nghĩ : '' Tôi của tôi ơi ! Tôi có lăng phí thời gian khi đứng ngồi trách móc và than phiền những điều chẳng đâu đâu vô nghĩa. ? Bao nhiêu lần tôi đă ngẩng mặt,chép miệng phàn nàn trời đổ mưa,trời giông gió....Và bao nhiêu lần,tôi đă tụ họp với những người khác để nói về những điều ḿnh chưa rơ ràng chính xác khi vội lên án một lời nói,một hành động trong xă hội hoặc trên b́nh diện chính trị ?.

Con người có những lúc như thế;Tâm trạng hụt hẩn và dễ bị ảnh hưởng hóa v́ thời tiết và những tác động bên ngoài.

Đi tới,đi lui,Đi và về.

Nh́n lại ḿnh trong gương,có lúc thấy ḿnh đẹp quá thể và cũng có lúc thấy ghét cái h́nh ảnh ảo,thật ấy quá xá là ghét. Hắn đó sao ? Cặp mắt,cái mũi,cái miệng hằng ngày,hằng năm đeo cứng.Ngó hắn thân thuộc và xa lạ....Lắm lúc ,chỉ muốn hắn biến đi để có một cuộc sống mới....

Nghĩ ǵ th́ nghĩ.Ta vẫn ù ĺ ,hiện diện,an ,ngủ làm việc ,sống và Viết....
À ! May quá.Thôi th́ viết,tử tế mà viết như một cách ủi an,đùa giỡn với những ư nghĩ của ḿnh.

Cứ thế đi.Tập dịu dàng,hiền lành,thoải mái với ḿnh- ngày qua ngàỵ Sẽ đi,sẽ buồn vui và gặp gợ những người,những quăng đời khác và ...sẽ có điều để viết.

Vậy nhé,tôi của tôi và ḿnh của tôi ơi.Sẽ gặp lại nhau .

Nhé.

đăng sơn.Fr




 

 mtbha
 member

 REF: 167820
 05/16/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
wow anh DangSonFR ơi mtbha muốn đọc mà anh viết dài thiệt,em đọc một hơi mệt nghĩ luôn.......Chúc anh luôn vui,;
Ngày mai anh có nghĩ lễ hông,?


 

 Toi???
 guest

 REF: 168077
 05/17/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
THÊM MỘT LẦN NỮA...BẠN BÈ

Nếu mỗi ngày Tôi phải sống như anh, đếm ngày qua...tháng qua...năm qua, có lẽ ước muốn vươn lên mỗi ngày của tôi sẽ chùng bước(!)

Thỉnh thoảng, tôi vẫn thích dành riêng cho ḿnh những khoảng lặng chỉ để nh́n lại ḿnh (những ǵ đă qua, hành xử trong cuộc sống, soi vào gương) để biết ḿnh vẫn hiện hữu giữa đời, vẫn và đang dược "nhận" những ǵ đấng sinh thành và cuộc sống đă cho dù đó là khuyết hay đẹp, được hay mất.

Lúc này đây, song hành với tôi vẫn là cô đơn một ḿnh...nhưng điều đó không măi như vậy.
Có những lúc như thế này, đọc câu chuyện của anh, tôi được cảm xúc thèm được viết gửi anh, bạn bè hay cho riêng tôi.
Có những lúc như thế, bạn bè ư ới nhau bên tách cafe vẫn thấy thi vị.
Có những lúc tôi có thể làm ǵ đó cho một người bạn đă thấy ḿnh vui.
V́ ḿnh có ích.

B́nh minh,nhộn nhịp giữa đời.
Đi tới, đi lui. Đi và về
Đêm, góc khuất của chính ḿnh lại hiện hữu.

Tôi là ai? Là ai đi giữa cuộc đời này để biết yêu thương hờn giận, biết là ḿnh cũng quan trọng cho một ai đó,biếtlà ḿnh "đang được" giữa cuộc đời.

Cám ơn anh v́ câu viết cuối:
"Vậy nhé,tôi của tôi và ḿnh của tôi ơi.Sẽ gặp lại nhau"
Thêm một lần nữa...anh nhắc tôi nhớ đến ngườixưa.

Tôi???
TL - Thiên Lư

17-05-2007


 

 dangsonfr
 guest

 REF: 168191
 05/17/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
°°°°°

Các bạn tâm t́nh ơi !.Cám ơn v́ đă đọc bài...như...một cách chia sẻ vài cảm nghĩ.Niềm vui buồn như nắng ,như mưa từng đợt trong ngày.

Sẽ gặp lại nhau.

....Đăng sơn làm nghề tự do ( buôn bán ) nên không được nghỉ lễ.Thích thật !

Hẹn gặp ở những bài khác nhé.

Đăng sơn.Fr

_______________________________________


 

 dangsonfr
 guest

 REF: 174061
 06/01/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
...........................................





THÊM MỘT LẦN VIẾT CHO NHỮNG CUộC T̀NH ..........



Khi dăy nắng chéo khuất sau lưng đồi và những hàng cây xanh nghịt là tôi đến,cửa xe mở cắt ngang ḍng nhạc của piano jazz và những ư nghĩ rời rạc của tôi.

Tránh vũng nước của cơn mưa c̣n xót lại đêm qua đưới chân,tôi bắt gặp một chú mèo đen đang gương mắt nh́n tôi một cách kỳ lạ.

Vui vẻ nh́n nó,tôi cất giọng :
- Ê. Chạy vào nói với Annie ,nhà có khách.
Con mèo đứng yên vơí bộ điệu rụt rè ,nghi kỵ.Chủ nhà nghe tiếng động ,mở toang cửa với nụ cười loang nắng.Nắng rực rỡ,nắng lưng chừng nửa buổi sáng.

- Không lạc đường là giỏi lắm rồi.Tưởng cứ nửa đường là tôi phải chạy ra đón bạn.Hôm qua mưa mịt mù,nghe nói ở chặng đuờng phía dưới có một tai nạn lật xe...

Tôi theo bà bạn vào nhà.Hơi ấm lùa trên sàn gạch nhắc tôi là mùa xuân vừa trườn đến sau bao ngày ảm đạm ,mưa gió.....

- Cà phê nhé.Để tôi pha thêm một ấm trà,Chờ nhé.Trên góc bàn pḥng khách có một xấp sách vở nói về Phsychologie,cứ tự tiện.Đă soạn cho bạn một mớ.Tha hồ luyện.

Liếc vào hướng Annie chỉ tay,tôi thấy những cuốn sách,những chiếc ghế gỗ gụ im ĺm dươi ánh sáng tràn vào từ cửa sổ.Vẫn cảnh vật êm đềm quen thuộc như thế mỗi dịp đến thăm của tôi.

Để yên bà bạn trong góc bếp để sửa soạn cho bữa ăn trưa họp mặt,tôi xách máy ảnh,mở cửa bước ra vựn đi dạo....

Đây là một vùng đất ph́ nhiêu để canh tác,trồng trọt của miền Trung Nam ,nước Pháp.Bà bạn Annie của tôi thuộc tầng lớp nông dân pháp với một t́nh yêu mảnh liệt được ươm trồng từ mùa màng,đất đai trù phú.Thứ t́nh cảm ràng buột bắt cộ nguồn từ thời cha ông .

Bà kể "" Đi đâu th́ đi. Đă sống hàng năm ở Paris ngột ngạt,xô bồ,rồi cũng phải trở về nguồn cội.Nghĩa là vùng đất này,nơi được sinh ra;lớn lên,làm việc với những cánh đồng và trang trại chăn nuôi ...''

Loanh quanh mải mê với những góc cạnh cần bắt vào máy ảnh,tôi không c̣n để ư đến những cọng giờ giấc đuổi nhau đến gị hẹn với tiếng xe trờ đến.
Một cặp bạn khác đến cho bữa họp mặt.
Sylvie,cô gái nhong nhỏng cao,tóc ngắn,bộ điệu ngổ ngáo, vẫn giọng nói ồn ào miền Bắc đất tây,đóng mạnh cửa xe,chào tôi.Giọng liếng thơắng :
- Bộ ông muốn đổi nghề thành phó nḥm đi săn h́nh phong cảnh ư ?
Đến lâu chưa ?.

Michel,người bạn cùng xe,nh́n tôi;cười hiền lành.Cái gọng kính to bản bị cái mũ quá lớn che khuất hẳn vầng trán và nếp nhăn :

- Chào bạn. Hôm nay trời không dược nóng lắm,nên Annie báo rằng ta phải nhậu trong nhà.Uổng thật.

Tôi cười theo hai người vào nhà.
Annie đă sắp sẵn ê hề ly tách bát đĩa.Đân tây th́ cứ thế.Bữa ăn nào cũng đủ thứ lễ bộ,bát chén chai lọ đầy đủ....

Nói nhậu th́ hơi quá đáng.Bà bạn chủ nhà nói là lợi dụng ngày nghỉ gặp nhau.Bữa nay Sylvie và Michel cũng nghỉ.Không ra trang trại nuôi ngựa như mọi ngày.Cái chateau rượu của Michel cũng đóng cửa nghỉ ngơi vài ngày.

- Vào bàn nhé.Sửa soạn nâng ly.
Tôi được đặt ngồi trước mặt Michel,anh đă cởi bỏ cái nón to bản,rót rượu khai vị vào ly cho mọi người.Sylvie ngồi truớc mặt Annie.Giọng vẫn ồn ào :

- Bữa nay không say không được về .
Tôi hỏi :
- Bữa nay bạn trúng số ? Thấy có vẻ vui tươi,nhộn nhịp ?.

Cái miệng chúm lại.Vần trán nhăn nhăn:

- Không.T́nh đen,bạc cũng đen.

Michel hơi nhăn mặt,ngồi im ỉm lầm ĺ.Trong ánh mát vẫn có vài điều buồn bă dấu kín.

Trong đám bạn giao thiệp hằng ngày,tôi hiểu từ khi nhận thấy vẻ sát cánh, chung lối làm việc của Sylvie và Michel. Họ là đôi bạn thân thiết.Tôi được biết anh chàng âm thầm yêu cô đồng nghiệp đă từ lâu.Sylvie có nhiều lư do để không đắp lại t́nh chàng v́ chị dang yêu và đau khổ với một mối t́nh riêng.C̣n Michel đă có vợ - người vợ đau yếu và hạnh phúc hương nồng đă nguội lửa từ lâu...

Trong bữa ăn giữa bốn người chúng tôi.Sylvie là người nói và uống nhiều nhất,chị ta cần tâm sự,thở than về mối t́nh đang điêu đứng.

Trong quá khứ,Sylvie là người chống t́nh yêu với giọng điệu vủ băo,phủ phàng nhất.Mọi từ khước,mọi hy vọng trong một cuộc sống t́nh cảm,lứa đôi được chị diễn tả và tuyên bố rất hùng hồn,cho đến ngày gặp t́nh yêu.

- Xem vậy mà không phải vậy.Tôi đă bị người ấy lợi dụng ḷng thành thật của ḿnh.Từ tinh thần đến tiền bạc.Từng tuổi này mà ḿnh vẫn ngây ngô......

Michel lẳng lặng hớp từng ngụm rượu,chậm răi ăn uống và lắng nghe.Chính anh là người vẫn âm thầm theo sát chị vừa an ủi ,vừa theo chị đi đến các nhà tâm thần,cố vấn tâm lư để chữa bệnh trầm cảm.

Sylvie chép miệng sau hớp vang óng ánh.Giọng trầm xuống :

- Bây giờ tôi mới biết thấm chữ Ái T́nh và nỗi cô đơn hằng đêm...


Annie ngừng ăn,đưa chiếc khăn giấy cho bạn lau mắt.Người đàn bà khóc nức nở,buồn thảm.Michel vỗ vai bạn,cặp mắt buồn.

Tôi viện cớ đi giải,bỏ ra ngoài,ngồi xuống bậc thềm và dải nắng vừa trờ đến dưới chân.Chú mèo đen đang nằm gần đó,trố mắt quan sát tôi một hồi lâu,thấy tôi có vẻ hiền lành,bất động,nó ḅ đến sát bên.

- Làm quen sau khi đă nghiên cứu ta rơ ràng;Phải không ?

Tôi nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông con mèo với câu hỏi như thế .Không biết nó có hiểu ǵ không? Không biết nó có từng yêu và đau khổ như những con người không nhỉ.,?

Một khi bị từ khước trong yêu đương,nó ra sao ?

" Vậy mà khỏe,phải không mèo ?
Cứ đơn giản sống.Không suy nghĩ,không tâm trạng buồn phiền.
Khoẻ cái đầu,khỏe cái thân.Mèo ơi.
Người ta yêu ,người bồ gái cũng có khi được gọi là Mèo. "Mèo hai chân ",nhưng lại rắc rối hơn nhiều .Hử.?

C̣n bà chủ của mày nữa ? Chuyện đời sống,chuyện yêu đương của bà ấy ra sao rồi ? Không lẽ sau lần ly dị,đổ vỡ,hoang tàn,sau vài lần thử lửa,yêu thương lại cứ ngang trái,lại cứ thất vọng ?

Trang trại này,căn nhà này quá rộng lớn cho mày và bà chủ.Mỗi ngày,mỗi đêm bóng tối lại đậm nét.Mày an ủi và nếm nỗi lặng thinh ấy ra sao ?


Tôi định bụng sẽ hỏi bà bạn và nếu cần ,sẽ ra công t́m kiếm và giới hiệu cho bạn ḿnh một ông Việt Nam để thử thời vận xem sao.

Ai Biết được sẽ ra sao ngày mai .Qui saura ?


đăng sơn.FR




 

 dangsonfr
 guest

 REF: 179977
 06/19/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



°°°°°°°°

THÊM LẦN TRỞ LẠI VÀ
Viết thật ngắn...

Trở về sau những lần đi xa.Lại mở cửa t́m những thói quen của ḿnh.

Những hạt bụi,những ly tách và bàn viết của hàng chữ và trang giấy.
Từng đó,b́nh thường,êm ả.Thứ hạnh phúc vô bờ bến và cũng có thể rất chừng mực.

Hẹn với trang viết một lần khác,Sẽ nói nhiều với nhau khi có th́ giờ hơn.

Đăng sơn.Fr

Vậy nhé.


 

 dangsonfr
 guest

 REF: 180950
 06/23/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.

 

 dangsonfr
 guest

 REF: 182315
 06/28/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



THÊM MỘT LẦN NỮA VỚI KHỐN KHÓ.........



- Từ lầu hai như thế này,rơi xuống chắc chẳng chết đâu anh nhỉ ?
Chắc chỉ què thôi há ?

Đang tḥ đầu ngó xuống khoảng không ngắn ngủi bên dưới,tôi giật ḿnh thụt cổ,quay lại nh́n nàng.

- Nat.Em lại trở cơn khùng phải không ? Nghĩ tơàn chuyện ǵ đâu ?

Ánh mắt c̣n vương chút ǵ đó rất trẻ thơ nh́n tôi.Sâu hoắm.Tôi chẳng tài nào đoán được cô nàng đang nghĩ ǵ ? Muốn ǵ ?

Nat cười,rót thêm cà phê vào ly tôi:

- Muốn ở lại ăn cơm với em không ?
- Không.Anh có nhiều việc phải làm chiều nay.Ngồi một chốc ,phải về.Vả lại,trong tủ lạnh,em có ǵ để ăn đâu ?.

Nát kéo tôi đứng dậy để đi theo vào bếp.Tủ lạnh được mở toang :
- Th́ mấy món đồ ăn anh vừa mang đến.Hai đứa ḿnh dư ăn cả hai bữa.

Tôi lắc đầu rời bếp :
- Cứ để dành,để ăn vài hôm.Thời gian cầm cự để kiếm việc làm c̣n dài.Cần giấy tờ ǵ th́ bảo anh.

Cô bạn có vẻ cảm động,dấu mặt vào cánh tay ốm yếu.
- Làm sao em t́m được lời cám ơn anh đây.Em nợ anh quá nhiều.

Chữ nợ làm tôi sợ hăi và chán chường.

Nat lúc nào cũng như thế.Hay khóc,dễ cười và hay để cảm xúc lấn át ư chí.
Đă có lần tôi trách nàng như vậy.

Làm sao tôi quên được h́nh ảnh cô gái trẻ co ro ở một mùa đông.Đôi vai gầy,chân đất và bộ quần áo mỏng manh trên người.Nàng ,hôm ấy ,đă run bần bật như con cầy sấy.Giọt nước mắt chảy dài xuống g̣ má.Không biết v́ đói khát hay v́ cảm động khi tôi đưa cho món đồ ăn nóng từ cửa hàng ?

Cảnh khốn khó thường ngày của đời sống,tôi đă chứng kiến từ lúc c̣n nhỏ dại khi được đi ăn nhà hàng với cha mẹ,ngồi ở bàn ăn và không tài nào nuốt trôi khi thấy cô bé trạc tuổi ḿnh ,tay bế em nhỏ nhem nhuốt,tay x̣e xin,hoặc nhiều khi đứng chực từ xa,chờ thực khách rời bàn là nhào tới nhặt cơm thừa,cá cặn,nhưng vẫn không quên nhường cho em ḿnh ăn trước.Nước mắt tôi trào ra...Chỉ biết quay đi ,dấu sự xúc cảm .....

Lần gặp Nat như thế - Mùa đông cóng lạnh đó - Tôi đă không khóc được nữa.H́nh như sự sống và sự từng trải của tuổi tác đă làm tôi biết điều chỉnh cảm xúc riêng tư.
Dấu đi,dồn xuống khi nghĩ rằng ḿnh chỉ có thể làm được những điều nhỏ nhoi nhất trong khả năng của ḿnh.

Câu chuyện của người con gái da đen tên Nat được tôi kể ,và vận động được một vài sự giúp đỡ ( tiền bạc,thực phẩm ,quần áo...) và từ đó Nat quư mến và thành người bạn của tôi.

Đă nhiều lần ,cô gái da đen xinh đẹp này kể về những chuỗi ngày cơ cực trong chính mái nhà của ḿnh.Đứa con trưởng da đen duy nhất từ mối t́nh dở dang đầu đời của bà mẹ.Sau đó những đứa em khác màu,trắng trẻo,mát mẻ ,xinh tươi coi người chị như kẻ thừa thăi và nô lệ để sai khiến.Bà mẹ để mặc con gái cho đến lúc cô bị ông bố dượng cưỡng hiếp,cô bỏ nhà ra đi với tấm thân và tâm hồn oằn kín thương đau.

Vài lần cắt gân tay,thêm kỳ mở ống ga định chết ngộp.

- Anh có tin con người có số mạng không ?

Làm sao tôi đủ sức trả lời ?

Nếu ta cứ buông tay để cho cái gọi là số phần đưa đẩy ?
Nếu ta tin ở Trời cao có mắt,ta phải làm ǵ để vươn lên sau khi gục ngă ?
Tôi lừng khừng tự đặt vài câu hỏi.Ở đây ,ở đó:
Những khốn khổ,hoạn nạn,những nghèo khó,dốt nát,bệnh tật,chiến tranh,những bất công trong đời sống thường nhật......


...


Nat tiễn tôi ra cửa với cái hôn nhẹ từ giă :
- Cám ơn đă đến tham và các món quà.Em sẽ cầu nguyện khi nhớ đến anh đêm nay.
- Hi hi...Em làm như em là t́nh nhân của anh không bằng ?
- C̣n hơn thế.Nếu mai chết,làm ma ,em sẽ ám anh.

Tôi bước xuống những bậc thang.Im lặng.
Ngày lên,đêm xuống.Tôi mong rằng Nat sẽ giữ được mạng sống của ḿnh để vươn lên.

Trời cao có mắt.
B́nh an dưới thế cho người thiện tâm.



đăng sơn.FR

...( à Nathalie,un jour,une femme,une histoire entre nous )


 

 conuong11
 member

 REF: 182403
 06/28/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Đúng là trời cao có mắt mà.Anh cứ tin là vậy đi.Rồi chị Nat sẽ hạnh phúc thôi.Người Việt Nam ḿnh có câu"ở hiền th́ gặp lành " mà.Ít ra chị ấy cũng đă gặp anh đó thôi.Em nghĩ đó cũng là một niềm vui và hạnh phúc.Vui v́ có được một người bạn tốt.Hạnh phúc v́ có một người để chia sẻ.
Nhiều khi em cũng tự hỏi ḿnh rằng :con người có số phận...
Nếu đúng như vậy th́...mọi cố gắng để muốn có sự thay đổi là vô nghĩa?Như vậy th́ không phải rồi.Không thể phó mặc tất cả được,không thể để mọi thứ theo ḍng đời xô đẩy được.Ḿnh làm chủ cuộc đời,làm chủ số phận ḿnh cơ mà.
Khổ nỗi,cũng có khi ...có những điều không thể...vậy là "ừ,số phận vậy rồi".
Thật mâu thuẫn phải không ạ?Biết làm sao được.Thôi th́ cứ làm theo những ǵ ḿnh nghĩ là nên làm.Luôn cố gắng để đạt được những ǵ tốt đẹp nhất cho cuộc sống nhưng cũng phải biết bằng ḷng và cảm thấy hạnh phúc với những ǵ ḿnh đă,đang có.

Thôi chúc anh Hai vui nha!Cho em gửi lời hỏi thăm,lời chúc đến chị Nat nữa.Chúc chị ấy vững niềm tin để sống vui hơn.Mọi điều tốt lành sẽ đến với chị ấy!


 

 Toi???
 guest

 REF: 182514
 06/29/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
THÊM MỘT LẦN NỮA ...CHÀO ANH

Thỉnh thoảng, tôi vẫn ngấp nghé nh́n sang tập thơ anh chứa "cười trong cái bi mà buồn trong hy vọng".

Ừ th́, cuộc đời vẫn vậy!
Cũng giống chữ NỢ bao hàm nhiều ư, như nợ vật chất th́ phải ráng cày mà trả, nợ t́nh duyên th́ âu cũng là số mà có ráng chăng không đành đáp th́ lại để luân hồi nhưng cái nợ ân t́nh của cô Nat lại là một cái nợ khác "Nợ nhân nghĩa ứng xử giữa con người và con người" việc ǵ anh ngại hay là anh nhạy cảm quá chăng?
Nghĩ mà buồn cười khi tôi tưởng tượng khuôn mặt anh chao mày, nhăn trán trước câu hỏi của cô Nat:"Anh có tin con người có số mạng không ? Làm sao tôi đủ sức trả lời".
Nếu hiểu đơn giản:Anh trả lời được cho số phận cô ấy cũng có nghĩa là phần đời anh sắp thay đổi v́ thêm một trách nhiệm...hihi...
Nếu hiểu sâu hơn th́ Phật, Chúa, Thánh Ala cũng chẳng trả lời được trọn vẹn th́ làm ǵ có phần tôi và anh lên tiếng. Thế nhưng, tôi nghĩ cha mẹ sinh cho h́nh hài, mỗi người có một số mệnh không ai giống ai trong cuộc đời này, có bẻ lái được con tàu cuộc đời ḿnh đi tốt hơn hay xấu đi là do nhận thức và hành động sống trên con đường đi từ sinh đến tử.
Bởi vậy, "Cười lên đi" dù trong vui buồn...th́ cũng đứng dậy được sau những lần gục ngă, yếu đuối quá th́ đành buông số phận t́m đến tử nhanh hơn mà thôi. Vậy nhé!

Viết cũng là một cách thể hiện lối nghĩ của một người. Tôi thắc mắc tại sao Nat lại nghĩ: "Nếu mai chết,làm ma ,em sẽ ám anh" chỉ nghĩ riêng ḿnh hay đây cũng là cách nghĩ của anh(!) sao không là "Nếu mai em chết, em cầu mong đem lại cho anh nhiều điều tốt hơn". Ngộ hen!

Hihi...Lại "lư sự cùn" như ngày xưa ông ngoại thường mắng đứa cháu yêu hay căi bướng...Hihi
Làm tôi lại nhớ ông tôi rồi đấy!

Mến,
29.06.07





 

 dangsonfr
 guest

 REF: 183099
 07/01/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
...

THÊM MỘT LẦN GẶP BẠN.


Đúng lẽ ra,ḿnh nên gặp nhau ở một quán nước.Quán càng vắng càng tốt.Xin có chút nhạc nhẹ làm phông đỡ đần cho câu chuyện.
Tôi thích những cái quán để đèn nhẹ nhàng ,trang nhă.C̣n ánh đèn néon th́...trắng bệch,cứ nhàn nhạt như ly chanh ít chanh,ít đường...

Nhớ có lần đi công việc,c̣n nhiều th́ giờ rảnh rỗi,đă ghé một quán nước mới mở bên đường.Quán buổi trưa ế,vắng tanh để người chủ quán vừa ngồi trông con,vừa mở cái Tv rỉ rả ba cái cảnh phim đắnh đấm,người lớn xà nẹo hôn hít nhau và đứa bé gái khoảng 7,8 tuổi thích chí dán cặp mắt vào màn ảnh.Mê ly,mê ly !Bà mẹ c̣n khá trẻ,ăn mặc sexy,hơi thiếu vải ,ngồi vắt vẻo,ph́ phà điếu thuốc lá quên cả kéo đứa con ra khỏi cái cảnh xà nẹo,hôn hít mê tơi từ cuốn phim.

Ngồi im,mắt rời tờ báo,không lẽ tôi phải lên tiếng can thiệp với bà mẹ ? Tôi lấy tư cách ǵ mà mở lời ?.Người khách như tôi chẳng là ǵ cả.Một sinh vật như triệu triệu kẻ đi đứng,sống sững sờ trên quả đất màu mỡ này.

Bạn ơi.

Có rất nhiều điều để nói với nhau.Có những việc ta có thể đồng ư,có những điều tôi e rằng ta không tránh khỏi sự tranh căi...Đă bảo rằng "Chín người ,mười ư mà".


Tôi tạm ngưng ở cái xuống hàng như thế này để đi ..ngủ.
Dĩ nhiên rồi.Một ngày của tôi luôn bắt đầu từ 5 giờ sáng.
Cái đồng hồ sinh học của tôi đă báo thức rồi đấy.

Thôi tạm biệt.Tôi để bạn ngồi lại một ḿnh.
Có nhiều khi một ḿnh cũng là cái hay đấy .Hử ?


đăng sơn.Fr

...Nếu cảm thấy hứng thú và thèm viết như một cách chia sẻ th́ cứ nhanh tay,nhẹ chân viết tiếp vào trang này.Nhé.
Tôi sẽ vào đọc và lại ...tâm t́nh.Nữa,cứ nữa nữa và thêm cứ thêm.....


 

 dangsonfr
 guest

 REF: 185687
 07/09/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
VIẾT CHO LẦN TRỞ LẠI..



Lâu lắm rồi.Về lại nơi ḿnh đă đóng cửa ra đi.Cửa không cài.Ánh sáng ngày đi ngày đến.Ta,cái ta nhỏ nhoi vẫn nghênh ngang sống,thở,ghi nhận một vài cảm súc đây đó,dể viết và bềnh bồng,lăng đăng...

Mỗi sáng,ngồi im ĺm trước màn ảnh .Đọc lại vài bài thơ,vài đoạn viết đă tải lên mạng ...Những cảm xúc,nhè nhẹ.Những rung động trờ đến rồi bay đi qua những kẻ ngón tay.
Rất cám ơn những đôi mắt đă ghé đọc.Đáng lẽ ra,nên ghi tặng nhau một vài chữ chứ hỉ ?,.
Tại sao yên lặng.Đồng t́nh hay chống đối ?
Cái ốc đảo như một cô nhỏ đă diễn tả ở đây.Vắng vẻ. Hoang dă !.Ḷng người ấm hay lạnh nơi này ?.Ai nào biết ?

Chỉ thấy ḿnh và tiếng tí tách của bàn phím chữ.
Viết như một thú vui - như một giải toả nỗi niềm......

Đang muốn nói về những mối rung động ngu ngơ,những ước mơ hoặc những thèm muốn riêng biệt.

Một buổi chiều mưa.Ngồi bên nhau.Thử t́m lại nỗi rung động không thể nào diễn đạt được của thời mới lớn.....

Một buổi sáng uẻ oải.Tự dưng có lúc biếng lười không muốn làm những công việc hằng ngày phải làm nữa.Muốn bỏ hết.Quẳng lại những ràng buột để lang thang.Như một chút ǵ thay đổi cho đời sống phẳng ĺ.

Thèm có một người .Ngồi vui vẻ nghe người nói.Nh́n sâu vào mắt người và rù ŕ ,rủ rỉ ...
" Em ơi ! Anh đang thèm hôn em,đang thèm nói những diều anh thích khi ở trưóc mặt một người khác phái quyến rũ ".


Mà thôi.Nên ngừng ở đây.Đừng bật mí tất cả.Những bức tường đôi khi biết nghe ngóng như người Pháp hay nói : " Les murs ont des oreilles "
Những đôi tai thầm lặng kia ơi , ta không tiết lộ thêm đâu.Ta vẫn biết giữ cho riêng ta.
Một ḿnh.Riêng biệt.

đăng sơn.Fr


 

 baby2004
 member

 REF: 185880
 07/09/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
THÊM MỘT BƯỚC

Buổi trưa nay trời khá đẹp, không nắng lại có gió hiu hiu làm tăng thêm cơ hội cho cơn lười biếng ùa về. Nh́n măi cái màn h́nh vi tính rồi chợt phóng mắt ra ô cửa kính văn pḥng cảm thấy ḿnh như bị bỏ tù. Cái khoảng khắc quyết định chóng vánh đă cứu tôi ra khỏi 4 bức tường văn pḥng khô cứng, bỏ lại đàng sau hàng đống email chưa trả lời…và câu hỏi vói theo của một đồng nghiệp :
“Đi đâu thế, 1.30 chiều nay có cuộc họp đó nha”
“Nhớ rồi, đi đây chút thôi”

Thêm một bước, thế là tôi bước ra khỏi cái cửa, để lại sau lưng không khí văn pḥng làm việc gây cho tôi khó chịu. Thêm một bước, thế là tôi bước vào một góc quán café tĩnh lặng, vào góc nhỏ mà tôi hằng yêu thích, gọi một ly café sữa đá thơm lừng, nhâm nhi và tự do thả ư tưởng đi rong chơi.
“Em ơi, có thể bật bài Buồn Tàn Thu được không, nhỏ thôi nhé”, quán ban ngày và vào cái giờ mà ai nấy c̣n đang làm việc, nên tôi tự do yêu cầu cái bài mà không phải ai cũng thích này.

Cái câu nói của anh cứ lảng vảng trong đầu tôi suốt tuần qua “Em có nghĩ đến chuyện đi thêm bước nữa không?”. Tôi giật ḿnh, phản xạ bằng một câu không ăn nhập ǵ “Sao thế?” rồi lại thấy ḿnh vô duyên. Thà vậy, cứ im lặng lập lờ cho qua để khỏi phải trả lời cái câu khó nghĩ - ngàn lần khó hơn cái quyết định bước-thêm-một-bước để đến bàn kư quyết định ly hôn.

“Vẽ chuyện ! nhà mi c̣n trẻ thế, xinh thế th́ sợ ǵ mà không đi bước nữa. Cám treo để heo nhịn đói à, hay mi sợ thiên hạ dị nghị” – cô bạn bỗ bă, trực tính của tôi đă nói như thế khi nghe kể lại.
H́nh như không phải vậy.

Tôi nh́n quanh cái góc quán này, dưới kia là cái cửa, vượt qua nó là một ḥn non bộ, đi ṿng quanh thác nước, bỏ qua tầng trệt đi lên cầu thang, rẽ trái, len qua 2 cụm bàn… Những bước thêm đó, thật dễ dàng để đến góc nhỏ b́nh yên của tôi, như hiện giờ - thong thả mà thưởng thức vị café ngọt đắng mà tôi ghiền biết bao.

“Thêm một bước”, tôi bật cười khô với cái ư nghĩ này. Cái ǵ là t́nh yêu, cái ǵ là men say, cái ǵ là thơ mộng, cái ǵ là t́nh tứ….mọi khái niệm trôi xa đến mức giờ mà lật tự điển tra lại tôi lơ ngơ chắc cũng giống như người ngoại quốc học tiếng Việt.

Chao, đến giờ phải trở về với cuôc họp rồi. Tôi phải dừng lại cái chuyện đi rong này thôi.

Sài G̣n, ngày không mưa - JULY 10, 2007
Baby2004
----------
Xin lỗi anh Đăng Sơn nhé, viết trong chủ đề của anh mà không xin phép trước. Thật thất lễ. Chỉ là vài ḍng suy nghĩ về chuyện người xung quanh ḿnh thôi. Mong anh bỏ qua.


 

 ndangsonfr
 guest

 REF: 198323
 08/09/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



THÊM MỘT LẦN ĐỂ RỜI NHAU .



Buổi trưa.Giờ nghỉ,tôi và cô bạn kéo nhau ra hành lang của quán cà phê ngồi đấu chuyện.Bàn ghế dưói những cây dù che nắng đủ màu được sắp xếp cạnh nhau thành một dăy dài duới nắng trông vui mắt.Ly bia sủi bọt men cũng vui mắt lênh đênh trên vị lưỡi.Chỉ có ánh mắt bạn là không mấy vui.

Tôi hỏi :
- Sao vậy ? Có ǵ không ổn ?

Lydie nh́n tôi rất lâu với màu biển xanh của cặp mắt.Cặp môi đỏ ngập ngừng :
- Có nhiều thứ không ổn.Không biết bạn muốn nghe không ?
- Tùy.Buồn hay vui ?
- Không này,không kia....
- Nghe.Sao ?
- Tụi này sửa soạn ly dị.Hai mươi năm rồi.Cuối cùng th́ nên chia tay...

Tôi trố mắt :
- Lại chướng đời rồi.Lúc này,người ta khoái húc nhau và đ̣i ly dị !
Đừng hở cái là ly dị nghe.Bộ yêu thằng khác rồi hử ?

Lydie vỗ cách tay tôi.Những ngón tay chải chuốt sơn đỏ,bóng.Giọng cô nàng mềm nhũn như cục xà bông đẫm nước :
- Khi t́nh yêu nguội lửa th́ nên ngừng là vừa .Lúc này,lăo chán đời,im thin thít.Hai đứa chẳng c̣n ǵ để nói với nhau.Cứ bao lâu nay rồi.
- Th́ làm cho lăo nói.Có cần tớ đi gặp chàng không ?
- Thôi.Tôi đă suy nghĩ và nhất định chia tay.

Tôi thừ người,ngồi im ,mặc cặp mắt đẹp nh́n ḿnh đăm đăm.Cũng ánh mắt đậm đà sâu hút như thế ,hôm nào đă nh́n tôi trong cái góp bếp gọn ghẽ của nàng.Vợ chồng họ đă có những điều mà ngựi khác thèm thuồng nh́n vào : Căn nhà xinh xắn ở một địa điểm yên tĩnh,ngôi vườn nhiều hoa trái đủ màu tươi tốt,những màn cửa nhung ấm áp trong lối trang hoàng nhà cửa rất mỹ thuật.Đây ánh đèn rọi lên từng góc tường chưng hoa,kia những góc bàn gọn ghẽ.Tất cả đă như muốn nói lên nỗi hạnh phúc trong một mái ấm lứa đôi.Nàng vui vẻ,mau mắn,nhạy cảm,chàng điềm đạm siêng năng.

Vậy mà ! Tôi bị lầm như bao lần lầm lẫn.Tôi cứ tưởng.Tôi ngây thơ tin ở những điều ḿnh thấy để gọi là hạnh phúc.....

Giọng Lydie reo lên,phá vỡ phút suy nghĩ loanh quanh nơi tôi :
- Hắn đến ḱa .Sơn !

Hắn,gầy g̣ ,tiều tụy hơn bao ngày tôi gặp ở cửa hàng.Gầy,già đi trông thấy.Mái tóc trắng và bàn tay cứng buồn bắt tay tôi ,André,chồng Lydie kéo ghế ngồi cạnh và đưa tay vuốt má vợ.Nàng ngoảnh mặt né tránh cử chỉ âu yếm làm như đă quen ,đă nhàm chán.
André ngượng ngập nh́n tôi.

- Hai người muốn nói ǵ riêng tư không ? Moi dọt.Cứ tự nhiên.Tôi đứng dậy.

Bàn tay Lydie nắm chặt cánh tay tôi như muốn t́m cái phao cứu cấp:
- Không.Ở lại với tôi chứ.Ḿnh chưa hết câu chuyện.

André quay nh́n vợ :
- Mai anh làm món ǵ ,rủ Sơn lại ăn.
- Khỏi cần ông làm,tôi dư sức làm một ḿnh.

Tự dưng,tôi đâm ghét cô bạn kinh khủng.Ngó anh chồng tiu ngỉu như con mèo ướt,tôi muốn đấm cho cô bạn vài cái thật đau.

Đoạn cuối của một t́nh yêu khô cứng đến thế.
Tôi nhất định rời bàn ,để t́nh yêu lại một ḿnh để xử trí với nhau.Chứng kiến làm chi thêm buồn ḷng.

Từ băi đậu xe,một lúc sau,tôi lại thấy dáng ông chồng lủi thủi đi bộ về một góc đường.Vai thụt,cổ gập,dáng buồn hiu.
Tôi nghĩ bụng,thế nào cũng có dịp nói cô bạn ḿnh nghĩ lại.

Níu kéo ǵ dể giữ một mối t́nh hơn 20 năm.Điều đó có nên cố gắng thử xem sao không ?


đăng sơn.Fr



 

 dangsonfr
 guest

 REF: 201474
 08/15/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


THÊM CHUYỆN HAI CON MÈO ƯớT.


Thường th́ tôi không thích mèo,chỉ thích chó.Chó mến chủ,trung thành,mèo tính t́nh độc lập và hay bỏ nhà đi hoang,nhất là vào đêm khuya...

Vậy mà trong ṿng hai ngày vào buổi trưa,tôi gặp hai con mèo không biết bắt chuột và rất sợ chuột.

1. NGÀY THỨ NHẤT.

Trưa thứ ba,con mèo ướt nh́n tôi với cặp mắt đỏ hoe ở quán cà phê :
- Điệu này không xong rồi.Chắc phải ly dị quá.Chịu đựng nhau cả đến hơn 6 tháng rồi...
- Bộ nước Pháp đang có Đại Hội Ly Dị mùa hè hả ?

Con mèo nhỏ,quốc tịch tây,tóc nâu ,lúc lắc mái tóc và khuôn mặt xinh xắn ngoe nguẩy,phụng phịu :
- Anh cứ ba trợn,giỡn hớt hoài.Em nói thật.Sao cứ ngồi tủm tỉm cười ?
- Chứ em bảo anh phải làm sao ?

Phải làm sao ? Tôi ngồi nghe chứ làm sao.Buồn ǵ cứ nói,cứ thở than cho nhẹ bụng rồi về đi ngủ..Chuyện đâu c̣n đó.

Trong khi tôi yên lặng,con mèo nhỏ ngồi tỉ tê chuyện chồng con,chuyện đời sống và những lư lẽ thiếu hụt từ vật chất và t́nh yêu.Từ những hục hặc nho nhỏ rồi những bức tường thành im lặng được dựng lên từ hai tâm hồn với hai cá tính trái biệt...

Mèo tóc nâu đổi thế ngồi,ghé sát tôi,dáng điệu bồn chồn :
- Anh nghĩ sao ?
- Jeanne ! Nghĩ sao ? Em muốn anh nghĩ cái ǵ ?
- Anh có ư kiến ǵ ,giúp em với ?
- Lắm thầy nhiều ma em ạ.Nhưng đừng nóng tính nói câu chia ĺa vội.
Cứ thủng thỉnh nhẹ nhàng ăn nói với nhau.C̣n nước c̣n tát mà....

Con mèo nhỏ đă điềm tĩnh trở lại với đôi mắt không c̣n uớt.Mèo nhỏ gọi thêm bia cho tôi để dụ tôi nói.

Nói ǵ ? Nói điều em ghét hay chỉ nói về điều em muốn nghe cho đẹp ḷng em ? Tôi không phải là nhà tâm lư học,cũng không là bác sĩ tâm thần.Người ta không trả tiền cho tôi để nghe nói.

Cô vợ trẻ kia ơi ! Cô đă kể cho tôi nghe về chàng của cô.Chàng có nhiều suy tư,lo nghĩ về việc làm và các áp lực nặng nề của đời sống.Chàng đă ít nói,hoặc im ĺm không biết nói như bao lần em phàn nàn,làu nhàu.Em mà la làng,nói dẳng dai hơn th́ chàng sẽ hoảng kinh,vọt mất.Chàng - Gă đàn ông như con thú hoang - Trở về nơi trú ẩn,hắn cần những khoảng khắc riêng tư,im ĺm.Em đă thử tập và chấp nhận những điểm mạnh và yếu của hắn không ?

Tôi nh́n em và biết chắc rằng em là một người đàn bà rất thông minh và đủ nhạy cảm để xoay chuyển vấn đề và làm nó tốt hơn....

- Em hiểu điều anh phân tích.Sẽ cố gắng thay đổi phương cách xem sao ? Hy vọng.
- Ừ.Anh thích chữ hy vọng của em.Cứ thử đi với sự ḥa nhă và cảm thông.Thử xem sao ?

Mèo nhỏ và tôi chia tay nhau ở băi đậu xe.Trời lùa mặt trời rời đỉnh đầu với những cơn gió nhẹ nhàng.

Tôi ghé tai mèo tóc nâu :
- Thử đi.Nếu không xong,quẳng hắn ra đựng,khiêng anh về làm chồng,biết đâu sẽ có ít vấn đề hơn.
- Đồ quỷ.Dám không ?
- Để anh chạy về hỏi ư bà nhà xem sao.Hi hi...


đăng sơn.Fr

...
Tập 2.NGÀY THỨ HAI VỚI MÈO ƯớT KHÁC.......
(c̣n tiếp )



 

 dangsonfr
 guest

 REF: 202338
 08/16/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
;

 

 ndangsonfr
 guest

 REF: 203336
 08/19/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Tập 2.
NGÀY THỨ HAI VỚI MÈO ƯớT KHÁC.......


Sáng thứ tư.

Mèo có nhiều loại mèo : hiền,dễ thương hoặc dữ như cọp hay nhút nhát như thỏ đế....
Con mèo này không nằm trên danh sách kể trên.Mèo đến từ bên Đức,xứ sở nổi tiếng về cung cách làm việc và sự kỷ luật.Hăy gọi con mèo tóc vàng ,quốc tịch đức này là Lisa cho tiện việc sổ sách.

Lisa là đồng nghiệp thương mại của tôi,mỗi khi ế khách hay chạy qua thăm và mang cả cà phê cho tôi uống.Không phải v́ tôi đẹp trai,giàu có hoặc ăn nói lưu loát mà v́ nàng có tâm sự buồn.Nàng cần t́m kẻ biết lắng nghe ,vừa có bạn vừa dỡ tốn tiền đi bác sĩ tâm thần !

Cặp mắt mèo Đức không vui.Mây xám đục và buồn,tối như địa ngục.Nàng bắt tôi ngừng tay với công việc đang dở dang.
- Hắn bỏ đi.Buồn quá chừng !
- Sao vậy ? Hắn....
- Ừ.Chồng tôi ? Căn nhà vắng phát sợ.
- Sợ ǵ ?
- Sợ ma.Sợ cô đơn.Ê,ê ,ngừng tay,nh́n mặt và nói chuyện đàng hoàng với tôi đi.

Lại nổi cơn như bao lần rồi ! Em thật là một con quái vật mà lần đầu tôi gặp.Em như ngày mưa,ngày nắng.Lúc dịu dàng như con suối,lúc cứng,lạnh như tảng băng...

Mèo khóc lóc :
- Làm sao đây ?.Hôm qua tôi gọi,dọa sẽ leo lên cầu nhảy xuống.Hắn tỉnh bơ.Kỳ vậy ? !!

Tôi nổi cạu,muốn húc cho mèo đúc vài cái.Cứ tại sao với kỳ kỳ hoài,bố tôi cũng không trả lời được.

- Ông ơi ! Hắn có người đàn bà khác rồi : Mẹ hắn và t́nh yêu dành cho đứa con độc nhất.
Tôi im lặng để hiểu những điều ḿnh không đủ sức hiểu.Th́ ra tâm lư Âu,Á vẫn có những mẫu số chung về t́nh và lư.

Để giữ ḷng ḿnh dược yên tĩnh,tôi muốn bịt tai,không nghe,không thấy.
Lisa thấy vẻ lănh đạm của tôi,nàng hậm hực,dậm chân và làm mặt sưng lên,bỏ ra cửa với câu nói :
- Ta đi kể cho người khác nghe,có ích lợi hơn.

Tôi quay lại ,gọi :
- Này Lisa ! Không phải với ai em cũng kể lể tâm sự được đâu.
- Mặc kệ tôi.Ghen à ? Đừng gặp tôi nói chuyện nữa.

Con mèo ướt biến mất như cơn băo chớp nhoáng.



Tôi quay về việc đang làm,lẳng lặng với vài ư nghĩ riêng tư.
Cũng chuyện của hai con mèo bị ướt.Chẳng cái ướt nào giống cái nào.
Mèo tây của trưa thứ ba dịu dàng cởi mở.Con mèo Đức mang kiếp cọp coi bộ rất làm phiền nỗi yên ả trong hồ nước là tôi....



đăng sơn.Fr


 

 dangsonfr
 guest

 REF: 210903
 09/03/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

THÊM MỘT LẦN KIẾM T̀M.



Hè muộn.

Vậy mà những cơn mưa cũng có th́ giờ đi chỗ khác chơi, chúng tôi c̣n chút thời gian ấm áp để gặp nhau.
Ngôi vườn rộng của bàn ghế và túp lều đủ để cho mọi người quay quần hội tụ..Những mẫu chuyện nổ rang như bắp,tiếng cười,tiếng cụng ly bao quanh....

Cười nói cho đến khi hoàng hôn t́m đến.Chợt nhớ đến một người bạn đă khuất bóng.Sự vắng mặt của anh đă nói lên được nhiều điều về thân phận,về cuộc sống với những tuyệt vọng,khốn cùng.

Anh vĩnh viễn vắng mặt trong những cuộc vui với bạn bè và hoàn toàn có những lư do để không nói lên điều thất vọng của ḿnh : một hoàn cảnh bi đát,một mối t́nh không trọn vẹn...Và để lại một cậu con trai nay đă trưởng thành.
Tôi có nhiệm vụ đi t́m nó,để nói và nghe về cha của nó.

Ở những tiệc vui như thế này,tôi vẫn không quên lời ḿnh hứa : T́m cho bằng được cậu trẻ bằng mọi câu hỏi với người quen.

Và tôi gặp.
Không gặp '' thằng bé '' ,nhưng gặp lại những ngựi bạn thân t́nh của cha cậu.Từng kỷ niệm được nhắc đến với nhiều điều vui và buồn quanh người bạn khuất bóng.Tôi t́m và gặp những mối t́nh cảm,t́nh người mà không bao giờ vật chất và tiền bạc có thể mua được.


Giữa tiếng nhạc,tiếng cựi nói xôm tụ,tôi im ĺm nghe bản nhạc quen mà tôi đă hát nhiều lần theo lời yêu cầu của anh bạn vắng mặt :'' Để quên con tim. ''

Ừ. Người ta có thể quên nhiều thứ.Và hơi ấm của nhịp tim,ngựi ta có thể quên lăng không ?


đăng sơn.Fr

' Viết tặng Anh chị Gérarl ,Vân - Bordeaux )




 

 dangsonfr
 guest

 REF: 213279
 09/07/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



THÊM MỘT LẦN ĐỂ GHÉT CÁI '' MỘT M̀NH ''


Những quán nước của buổi sáng,buổi chiều...
Những quán có bàn ,có ghế để nhiều ngựi đến,ngồi xuống và nói với nhau.

Vậy mà.

Nhạc chạy quanh tường một ḿnh lạc lỏng.
Vậy mà,tôi ngồi yên nín lặng,nín thin thít..

Bữa nay,chán đọc. Bỏ tờ báo một ḿnh với thế giới của h́nh ảnh và những trang chữ đen nghịt.
Đọc ǵ và suy nghĩ điều ǵ để viết?

Viết về cảm nghĩ sau những bản tin chết chóc của chiến tranh nơi này,nơi kia ?

Viết về những bà mẹ không hề thấy đứa con đang mang trong bụng ḿnh và chờ ngày con ra đời để giết ? Như một chối bỏ một lần nào rung động,say ngất của tiếng gọi da thịt và những rên xiết nhục cảm...?

Không viết,Không đọc.

Chỉ cần một ánh mắt.Dịu.Êm.
Cần một tiếng cười trong câu chuyện trên môi người.

Vậy thôi.Vậy mà ...hôm nay.Một ḿnh, và chợt ghét cái một ḿnh lặng thinh.


đăng sơn.Fr



 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network