Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> yeu khi hon thi phai mo mat

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 yyyyyy
 member

 ID 2415
 03/14/2004



yeu khi hon thi phai mo mat
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Hôn phải mở mắt
Có đôi bạn sinh viên đang ngồi công viên tâm sự.
C: Anh ơi! Tại sao, khi "kiss" (hôn) ng­ời con trai lại mở mắt, nh­ anh vừa rồi?
H: Ôi! Em không biết à? Tại v́ anh ... c̣n phải trông cái "xe đạp"...

Trước anh có cậu con trai nào không?
Buổi hẹn ḥ đầu tiên. Chàng trai rụt rè hỏi cô gái, khi thấy cô khá bạo dạn:
- Tr­ớc anh, em có cậu con trai nào không?
- Không, không có thằng con trai nào cả. Chỉ có hai đứa con gái, đang gửi ở chỗ mẹ em.

Phép xă giao
Khi một nhóm phụ nữ b­ớc lên xe điện tất cả các ghế đều có ng­ời rồi. Ng­ời bán vé nhận thấy một ng­ời đàn ông h́nh nh­ đang ngủ, sợ rằng ông này không xuống đ­ợc đúng điểm đỗ bèn nói với ông ta:
- Dậy đi ông.
- Ông này phản đối: Tôi có ngủ đâu mà gọi.
- Ông không ngủ mà lại nhắm mắt!
- Tôi biết chứ, tôi ghét nh́n phụ nữ phải đứng trong xe điện đầy ng­ời nh­ thế này.

Chăm sóc sức khoẻ
Con tàu đang ch́m. Bỗng nhiên, thuỷ thủ tr­ởng từ trên con thuyền chở những ng­ời đ­ợc cứu sống đang đi xa khỏi con tàu, nh́n thấy một hành khách đứng trên mũi con tàu đang ch́m.
Thuỷ thủ tr­ởng hét to: - Này ông kia tại sao ông lại không nhảy xuống đi?
Ng­ời hành khách giải thích: - Bác sĩ tuyệt đối cấm không cho tôi tắm biển sau bữa ăn. Mà tôi th́ vừa mới ăn cơm cách đây 20 phút.

Lây truyền
- Th­a bác sĩ - Ng­ời đàn ông nói trong máy - Con trai tôi bị sốt ban.
- Tôi biết - Bác sĩ đáp - hôm qua tôi đă đến nhà ông và cho cậu ta ống thuốc. Ông hăy cách ly cậu ta với những ng­ời khác.
- Nh­ng nó đă hôn con hầu.
- Vậy th́ chúng tôi sẽ đem cách ly chị ta...
- Và chính tôi cũng hôn con hầu.
- Nh­ thế có nghĩa là ông có thể mắc bệnh rồi.
- Vâng và từ lúc đó đến giờ tôi đă hôn vợ tôi.
- Khốn khổ - Bác sĩ hốt hoảng - Vậy th́ tôi cũng bị lây mất rồi.

Đặt mua dao cạo
Một thanh niên nọ viết lá th­ sau đây gửi cho một Công ty có tên tuổi đặt mua một l­ỡi dao cạo:
"Kính gửi quí hăng - đính kèm theo đây là 50 xu đặt mua một l­ỡi dao cạo nh­ quí ông đă quảng cáo và bảo đảm - John.
TB: Tôi quên kèm theo 50 xu nh­ng chắc chắn một Công ty tầm cỡ nh­ quí vị vẫn sẽ gửi l­ỡi dao cạo ấy cho tôi".
Công ty đó đă nhận đ­ợc lá th­ và trả lời nh­ sau:
"Kính th­a ông! - Chúng tôi đă nhận đ­ợc đơn đặt hàng giá trị của quí ông vào ngày hôm kia và xin phúc đáp rằng chúng tôi sẽ gửi l­ỡi dao cạo ấy theo lời yêu cầu và hy vọng rằng quí ông sẽ hài ḷng.
TB: Chúng tôi quên gửi kèm theo l­ỡi dao cạo nh­ng chắc chắn một ng­ời với túi tiền nh­ ông sẽ không cần chi tới món hàng đó".

Bố mượn tiền đó rồi
Một thanh niên đến gần ng­ời yêu nom vẻ buồn rầu ủ rũ. Ng­ời yêu theo dơi anh ta bằng đôi mắt băn khoăn lo lắng rồi hỏi:
- Bố có ư kiến ra sao?
- Xuôi cả - Anh trả lời.
Cô gái kêu to lên: - Em rất phấn khởi.
- Nh­ng anh th́ lại không, thoạt đầu bố em không thèm nghe anh nói.
- Thế anh có nói với bố em rằng anh có 5.000 đô la gửi tiết kiệm ở ngân hàng không?
- Có, sau khi mọi cái khác đă thất bại!
- Thế bố em phản ứng thế nào?
- Phản ứng - Anh thanh niên trả lời - Bố em m­ợn luôn món tiền đó rồi.

Làm theo lời khuyên của thầy giáo
Thầy giáo đứng tựa l­ng vào ḷ s­ởi một buổi sáng mùa đông. Ông quyết định cho các em học sinh lời khuyên chí lí tr­ớc khi vào bài.
- Tr­ớc khi nói các em phải nghĩ. Đếm đến 50 tr­ớc khi muốn nói điều ǵ quan trọng, đếm đến 100 nếu định nói một điều rất quan trọng.
Môi của các em học sinh mấp máy đếm và bỗng nhiên cả lớp đều kêu toáng lên: - 99, 100! Th­a thầy, chiếc áo đuôi tôm của thầy đang cháy ạ.

Độc lập
- Con - Ông bố có t­ t­ởng chống b́nh quyền nam nữ khuyên con trong ngày c­ới - chỉ có ba điều con phải làm để nắm chắc một ng­ời đàn bà: Tỏ ra cho cô ta thấy con là ông chủ, chứng minh cho cô ta thấy con là ng­ời đàn ông và khẳng định sự độc lập của con.
Khi cặp vợ chồng sau chuyến du lịch trăng mật trở về, ông bố hỏi con trai t́nh h́nh ra sao.
- Tốt lắm, th­a bố - Cậu con trai nói - Ngay khi vào khách sạn con xé toang quần áo của cô ấy để tỏ ra con là ông chủ. Liền đó con xé toang quần áo của con để khẳng định con là ng­ời đàn ông. Rồi con nhảy vào gi­ờng và chạy ra luôn để khẳng định tính độc lập của con!

Tốt hay xấu
- Cậu đă mắc sai lầm khi từ chối lời cầu hôn của anh ấy. Bây giờ anh ấy sắp c­ới ḿnh.
- Điều đó th́ ḿnh biết. Lúc ḿnh từ chối anh ấy bảo: V́ thất t́nh, anh ấy sẽ lấy bất kỳ con ngốc nào.

Trên vai anh
Ng­ời vợ bực bội với chồng, ṿ đầu bứt tai rên rỉ.
- Trời ơi, sao hồi đó cái đầu tôi để đâu mà lại lấy anh làm chồng kia chứ?
Anh chồng tỉnh bơ, chỉ vào bức ảnh hai vợ chồng treo trên t­ờng nói:
- ở trên vai anh chứ đâu! Đúng hồi đó đầu em tựa sát vào vai anh.

Giống nhau
Một thiếu phụ bế con đứng tr­ớc cửa nhà, bị anh hàng xóm trêu:
- Trông cháu giống tôi quá nhỉ.
Thiếu phụ trả đũa:
- Chuyện! Con cùng một bố lẽ nào không giống nhau!

Lời khuyên
Vợ ỏn ẻn với chồng:
- Anh yêu, bác sĩ khuyên em nên đi du lịch, vậy ta đi đâu bây giờ?
- à, đến bác sĩ khác!

Thỏ thẻ
- Anh có yêu em không?
- Có chứ em yêu.
- Vậy anh có thể hiến dâng cả cuộc đời anh cho em chứ?
- Ơ, thế lúc đó ai sẽ là ng­ời yêu của em?

Ngày đàn ông
- Có khi nào cậu nhận thấy chồng ḿnh thực sự là một ng­ời đàn ông?
- Có đấy, một tháng có một ngày nh­ vậy.
- Vào ngày nào?
- Ngày lĩnh l­ơng mang về đ­a cho tớ.

Chọn việc
Hết cả ngày chủ nhật với công việc gia đ́nh chiều về cô vợ nh́n chồng nói:
- Anh th­ơng yêu, hôm nay anh đă giúp em rất nhiều, bây giờ chỉ c̣n hai việc: hoặc cho... con bú, hoặc gánh n­ớc, tuỳ anh chọn một. Nào anh chọn đi!

Hôn tám cô
Ở đầu làng Thủ Thiệm có cây đa lớn và một quán n­ớc nhỏ. Thiệm cùng mấy bạn hay ra đấy chơi và uống n­ớc. Quán ấy lại nằm ở cạnh đ­ờng cái, ng­ời qua lại và đi chợ rất đông. Có một đám gồm tám cô gái th­ờng hay đi chợ cùng nhau, đi qua đây. Một anh bạn đố Thủ Thiệm:
- Cậu mà hôn đ­ợc tám cô gái ấy th́ tôi xin hậu ba bữa r­ợu thịt thật ngon.
Hôm sau, chẳng nói chẳng rằng. Thủ Thiệm kiếm mấy trái xoài bỏ sẵn d­ới gốc cây xoài cách quán độ m­ơi th­ớc. Thủ Thiệm thản nhiên ngồi "nhâm nhi" với các bạn trong qnán.
Một lúc sau, tám cô gái đi chợ về qua đến đúng chỗ gốc cây xoài. Thủ Thiệm vùng chạy theo, miệng kêu to:
- Tụi bay hái trộm xoài của làng, chết với tao!
Tám cô gái ngơ ngác đứng lại. Thủ Thiệm chạy tới chỉ mấy trái xoài v­ơng văi d­ới đất nói:
- Tụi bay đúng là vào cái tuổi thèm ăn chua rồi, xoài hái c̣n rụng đầy cả đây. Tao phải đem tŕnh làng mới đ­ợc.
Cả tám cô gái chẳng ai chịu nhận, c̣n đang lúng túng chối căi, th́ Thủ Thiệm tới sát bên rồi bảo:
- Đ­ợc rồi, đứa nào ăn th́ chết với tao, đứa nào không ăn th́ thôi, bọn bay xếp hàng lại, tao mà ngửi miệng đứa nào có mùi xoài th́ đứa ấy chết.
Tám cô gái nghĩ ḿnh không ăn nên không sợ. Cứ thế cùng một lúc Thủ Thiệm kề miệng hôn hết cô này đến cô khác, một loạt cả tám cô gái trẻ.
Vừa lúc đó, tiếng c­ời ran từ trong quán vọng ra nh­ pháo nổ, tám cô gái mới biết bị mắc lừa.

Bài học an dân
Khi Trạng nguyên L­ơng Thế Vinh h­u trí ở quê nhà, ông vẫn sống cuộc sống giản dị, gần gũi với dân. Th­ờng ngày, ông chỉ bận áo vải đi chơi với những ng­ời dân lao động, ít khi thấy ông bận áo đại trào, trừ những ngày lễ trọng.
Một hôm ông đang tṛ chuyện với những ng­ời dân trong làng tại một quán n­ớc, th́ đ­ợc tin quan huyện sở tại sẽ đi qua đó. Quân lính đi tr­ớc thét loa oang oang, mọi ng­ời đều tránh đi v́ họ biết rơ viên quan huyện này rất hách dịch, hay cậy thế nạt ng­ời, nên họ không muốn mang vạ vào thân. Duy chỉ c̣n một ḿnh L­ơng Thế Vinh ngồi trong quán, dáng điệu lù khù chẳng khác ǵ một bác nông dân chính cống.
Khi viên quan huyện đến tr­ớc quán, thấy "bác nông dân" ngồi đấy, liền bắt bác ra khiêng vơng thay cho một ng­ời đă mệt. L­ơng Thế Vinh lẳng lặng đứng dậy ra khiêng. Chừng một dặm đ­ờng, gặp một ng­ời làng, ông lên tiếng nhắn:
- Tôi nhờ bác đến làng Vân Cát bảo thằng Thám Hoành (ông này đỗ Thám Hoa) ra vơng quan huyện thay thầy học của nó, thầy học của nó mệt quá rồi!
Nguyên ông Trần Bách Hoành làng Vân Cát huyện ấy thi đỗ Thám Hoa làm quan trọng triều, tr­ớc là học tṛ của L­ơng Thế Vinh, nên ông nhắn vậy.
Quan huyện đang vểnh râu ngồi trên vơng cáng, nghe thấy vậy toát mồ hôi hột, hoảng hốt nhảy ra khỏi vơng, vội vàng quỳ xuống đất lạy rối rít. L­ơng Thế Vinh tủm tỉm c­ời, rồi nghiêm giọng bảo quan huyện:
- Từ nay về sau, anh không đ­ợc cậy thế nạt dân, bởi n­ớc lấy dân làm gốc. Vua v́ dân mà đặt quan để làm việc ích lợi cho dân, chứ không phải đặt quan để nạt dân đâu. Nghĩa an dân, nghĩa thân dân phải lấy làm đầu, làm trọng, mới đáng gọi là quan nghe ch­a.
Quan huyện vâng dạ rối rít, run lên nh­ cầy sấy, xin tự ḿnh khiêng vơng đ­a L­ơng Thế Vinh về nhà, nh­ng quang Trạng từ chối và mở l­ợng hải hà tha tội cho viên quan huyện.

Xỏ quan huyện
Một hôm, trên đ­ờng đi học v ề Văn Giáo qua bến đ̣ An Th­ờng th́ gặp quan huyện Hoài Ân cùng đi qua đ̣ sang sông. V́ gặp một viên quan hống hách và tham lam, mọi ng­ời đều dạt sang hai bên vệ đ­ờng để cho hắn xuống đ̣. Riêng Văn Giáo chẳng chịu nh­ờng quan, cứ chen với quan xuống đ̣. Quan huyện tức quá mới gọi ông lại hỏi:
- Mày là con nhà ai mà dám hỗn thế?
Văn Giáo giả vẻ khúm núm th­a:
- Dạ, con là học tṛ.
Quan huyện nghe nói học tṛ, liền nảy ra một ư:
- Hừ! Mày là học tṛ hăy đối cho tao nghe thử, nếu không đ­ợc sẽ ăn đ̣n cũng chẳng muộn. Hắn hắng giọng đọc vế đối:
Học tṛ là học tṛ con,
Đi học lon ton là con học tṛ.
Văn Giáo chẳng cần suy nghĩ, đáp ngay:
Quan huyện là quan huyện thằng
Xử kiện lằng nhằng là thằng quan huyện.
Quan huyện tái mặt, không ngờ cậu học tṛ mà dám đối xẵng đến nh­ vậy. Hắn liền ra câu đối tiếp, nếu đối đ­ợc mới cho lên bờ:
Ông quan bạc qua chiếc đ̣ bạc
Văn Giáo giả vờ suy nghĩ, cốt để chở cho thuyền gần đến bờ, rồi hỏi: vàng đối với bạc đ­ợc không ạ. Quan huyện kêu đ­ợc quá. Văn Giáo đối ngay:
Con chó vàng ngậm cục cứt vàng.
Nghe xong, quan huyện tức quá định sai lính đánh đ̣n, th́ vừa lúc thuyền cập bến, Văn Giáo nhảy tót lên bờ chạy biến.

Đối đáp sứ Nguyên
Mạc Đĩnh Chi đi sức triều Nguyên, lúc vào bệ kiến, vua Nguyên muốn thử tài sứ thần n­ớc Nam, đồng thời cũng muốn ḍ khí tiết của Mạc Đĩnh Chi, bèn ra một vế đối:
Nhật hoả Vân Yên, bạc đán thiêu tàn ngọc thỏ
Nghĩa là:
Mặt trời là lửa, mây là khói, ban ngày đốt cháy vầng trăng
Mạc Đĩnh Chi biết là vua Nguyên kiêu căng tự cho ḿnh là mặt trời, coi n­ớc Nam nh­ mặt trăng ban ngày nhất thiết bị mặt trời thôn tính, ông bèn ứng khẩu đối ngay:
Nguyệt cung linh đạn, hoàng hôn xạ lạc kim ô
Nghĩa là:
Trăng là cung, sao là đạn, chiều tối bắn rơi mặt trời.
Vua Nguyên nghe đối giật ḿnh, biết là bị trả miếng rất đau, nh­ng cũng rất kính phục Mạc Đĩnh Chi, bèn th­ởng rất hậu cho Trạng n­ớc Nam.
Một lần khác, ng­ời Nguyên lại giở tṛ đánh đố chữ. Họ viết bốn câu thơ sau và thách Mạc Đĩnh Chi giải nghĩa:
Nhất diện l­ỡng mi
Nhất sấu nhất ph́
Nhất niên nhất nguyệt
Nhất nhật tam kỳ
Nghĩa là:
Một mặt đôi mày, một gầy một béo, một năm một tháng, một ngày ba lần.
Thật là ngô nghê, khó hiểu. Vậy mà Mạc Đĩnh Chi chỉ đ­a mắt đă giảng rằng đó là chữ bát. V́ chữ bát tựa nh­ đôi lông mày lại gồm một nét to, nét nhỏ, vả lại mỗi năm có một tháng tám chữ bát c̣n đồng âm với chữ bát đựng đồ ăn, v́ đó mà mỗi ngày phải dùng bát để ăn đến ba lần.
Thế là, một lần chơi chữ, một lần đố chữ đều bị Mạc Đĩnh Chi đối đáp trôi chảy và sắc sảo, ng­ời Nguyên rất kính nể th­ờng ví ông với An Tử đời Xuân Thu, v́ hai ng­ời tuy t­ớng mạo xấu xí nh­ng tài trí th́ chẳng ai bằng.

Sắt ngắn, gỗ dài
Hồi Nguyễn Bỉnh Khiêm từ quan về quê làng Trung Am mở tr­ờng dạy học, học tṛ theo học rất đông. Vào buổi tối 30 tết năm nọ; ông Trạng đang ngồi đàm luận về lư số với một anh học tṛ xuất sắc của ông đến thăm và biếu ông lễ vật, th́ bỗng ngoài cổng có tiếng ng­ời gọi. Ông sai gia nhân ra bảo hăy chờ một chút. Trong khi đó, ông và ng­ời học tṛ cùng bấm quẻ để thử đoán xem ng­ời đó vào có việc ǵ?
Cả hai thầy tṛ cùng bấm vào một quẻ "thiết đoản, mộc tr­ờng". Nghĩa là "Sắt ngắn, gỗ dài". Ông hỏi ng­ời học tṛ:
- Vậy anh đoán ng­ời đó vào đây có việc ǵ?
Anh học tṛ trả lời:
- Th­a thầy! "Thiết đoản, mộc tr­ờng, theo ư con, ng­ời vào đây chắc hẳn chỉ có m­ợn chiếc mai đào đất mà thôi, chứ ngoài ra không c̣n cái ǵ là "sắt ngắn, gỗ dài" nữa.
Ông c­ời nói:
- Khác với anh, tôi lại đoán ng­ời đó vào đây m­ợn búa.
Nói xong, ông cho mở cổng. Quả nhiên ng­ời ấy vào hỏi m­ợn búa thật.
Anh học tṛ chững ng­ời ra v́ sự đoán sai của ḿnh. Thấy vậy, ông giải thích cho anh học tṛ:
- Kể th́ anh bấm quẻ cũng giỏi, nh­ng mức đoán c̣n thấp. Anh bảo "sắt ngắn, gỗ dài" mà đoán là m­ợn mai, nh­ vậy thử hỏi, 30 tết ng­ời ta đến đây để m­ợn mai làm ǵ cơ chứ? C̣n tôi bảo là ng­ời đó vào m­ợn búa để về bổ củi nấu bánh ch­ng Tết mà thôi. Bấm quẻ đă đúng nh­ng khi đoán c̣n phải có ư thức cơ biến, mà tránh đ­ợc những sự sai lầm.
Anh học tṛ bái phục thầy, xin nhận những lời chỉ bảo quí. Trạng Tŕnh thật là ng­ời suy đoán giỏi.

Truyện vui chữ nghĩa
Số ít và số nhiều
- Em đă học thuộc danh từ số ít và số nhiều ch­a?
- Th­a cô, thuộc rồi ạ!
- Vậy, em hăy cho biết: danh từ cái quần là số ít hay số nhiều?
- Th­a cô! ở trên là số ít, ở d­ới là số nhiều ạ!

Bệnh ǵ
Một nhà bác sĩ, sau khi khám bệnh xong cho một em bé, nói với ng­ời nhà:
- Bệnh t́nh của cháu nặng lắm!
Ng­ời bố sửng sốt kêu lên:
- Ôi Cháu mới bảy tuổi, đă biết yêu đ­ơng ǵ đâu mà mắc "bệnh t́nh" hở bác sĩ!

Bệnh gan
Trong cuộc thi vấn đáp ở một lớp đào tạo y tế, giáo viên hỏi:
- Triệu chứng của bệnh gan là ǵ?
- Th­a thầy! Triệu chứng của "bệnh gan" là nói mấy cũng không nghe, đánh mấy cũng không khóc.

Nói thẳng có hơn không
Chuyện tṛ măi với ng­ời yêu bên gốc cây, cô gái muốn đ­ợc ăn chút ǵ cho đỡ đói, bèn gợi ư:
- Anh yêu! "Kiến ḅ bụng em" đây này!
- Chết chửa - Chàng trai hốt hoảng - Thôi, ta lại ghế đá vậy, ở đây chắc có tổ kiến!
Ngồi ghế đá một lúc, nàng lại nói:
- Em muốn... "ấm bụng" một chút!
- Ôi! Anh sơ ư quá để em bị gió lạnh! Dầu xoa đây em!
Buồn thật! Cô gái liền chuyển h­ớng:
- Anh chẳng hiểu ǵ cả! Em "hoa cả mắt" rồi!
- A! Chắc em không quen với ánh đèn cao áp đấy. Vừa nói, chàng trai kéo cô gái vào bóng tối.
Đến n­ớc này, cô gái đánh liều:
- Anh ạ! Em "nhạt mồm nhạt miệng" lắc, chỉ muốn...
Ch­a nghe hết câu, chàng trai nh­ đă hiểu ư, vội kéo nàng vào ḷng và hôn tới tấp lên môi(!)

Việc của ai
Một học sinh ở nông thôn đến tr­ờng muộn, tŕnh bày với cô giáo rằng nó phải dắt ḅ cái của nhà đến chuồng ḅ đực. Cô giáo bực tức hỏi:
- Thế bố em không làm đ­ợc việc ấy sao?
- Em chắc là đ­ợc - Đứa bé nói - Nh­ng em nghĩ là con ḅ đực làm tốt hơn!

Thói quen nghề nghiệp
Thầy giáo trẻ dạy văn, tâm sự với ng­ời yêu:
- Hôm nay anh gặp em để nói về chủ đề t́nh yêu. T­ t­ởng chủ đề là anh rất yêu em. Anh sẽ thổ lộ với em thành ba đoạn. Mỗi đoạn sẽ có phân tích, lập luận để em hiểu hết t́nh cảm của anh. Ḱa, em vẫn nghe anh đấy chứ! Lát nữa anh sẽ phát vấn đấy! Anh sẽ phân tích cụ thể, sẽ có dẫn chứng sinh động. Qua mỗi phần, sẽ có tiểu kết để em nắm các ư chính. Em hiểu chứ!
Cô gái nhẹ nhàng:
- Dạ, "th­a thầy", em hiểu ạ!
- Chết sao em lại nói thế!

Mày chào tao ạ!
Một ng­ời đến nhà hàng xóm, thấy đứa bé độ 3-4 tuổi đang mải chơi, ng­ời đó làm bộ sừng sộ hỏi:
- Mày không chào tao à?
Em bé cuống quưt, khoanh hai tay, lễ phép nói:
- Mày chào tao ạ!

Kiêng chữ
Một anh nọ có tính hay kiêng, cùng với một chú hầu về kinh đô để đi thi.
Chú hầu có chiếc khăn quấn đầu, dọc đ­ờng bị gió thổi rơi xuống đất. Chú cáu lắm, nói:
- Sao lại cứ rớt hoài nh­ vậy!
Anh chủ nghe vậy, mắng rằng:
- Đi thi chỉ sợ mỗi tiếng "rớt" mà mày cứ nói "rớt" măi!
Chú nhỏ làm thinh. Đi một đoạn, chiếc khăn lại rơi xuống đất. Lần này, chú hầu tức lắm, buộc chặt lên đầu và nói: "Lần này tao cột chặt rồi, có đi tới kinh cũng "không đậu" nữa.

Có nuôi được không
Một anh, vợ có thai hơn bảy tháng đă đẻ đứa con trai. Anh ta sợ nuôi không đ­ợc, gặpai cũng hỏi.
Một hôm, gặp ng­ời bạn, ng­ời bạn an ủi:
- Không can ǵ mà ngại. Bà tôi sinh ra bố tôi cũng đẻ non tr­ớc hai tháng đấy!
Anh kia giật ḿnh, hỏi lại:
- Thế à! Rồi có nuôi đ­ợc không?

Nói làm ǵ nữa
Trong bữa ăn, chợt bé lên tiếng:
- Ông ơi...
Ng­ời ông có vẻ không bằng ḷng:
- Trong bữa ăn, không nên nói chuyện, mất vệ sinh. Ăn xong hăy nói.
Xong bữa ăn, ông vui vẻ xoa đầu bé:
- Nào, bây giờ cháu nói đi!
Bé buồn rầu:
- Lúc năy có con ruồi ở trong bát của ông. Bây giờ th́ ông ăn mất rồi, nói làm ǵ nữa!
- !!!...

Chữ viết khó đọc
- Th­a cô! Cô phê cái ǵ vào vở của em mà em không đọc đ­ợc ạ!
- Cô phê "chữ viết khó đọc" mà em cũng không đọc đ­ợc à!

Giải thích cụ thể
Ng­ời mẹ:
- Quỳnh Trang, con làm thế nào mà lại đánh rơi một cái đĩa nữa rồi?
- Con làm nh­ thế này - Vừa nói, Quỳnh Trang vừa cầm một chiếc đĩa khác thả xuống nền nhà.
- !!!...

Bảng ở nhà hàng
Có một nhà hàng th­ờng đông khách, v́ vậy việc nấu n­ớng phải thuê rất nhiều ng­ời và phải đ­ợc chuyên môn hoá công việc. Một hôm, trên bảng phân công làm món thịt chim bồ câu, ng­ời đầu bếp đă ghi nh­ sau:
"Cô Lan cắt tiết anh Hùng nhổ lông cô Ngọc luộc trứng anh Sơn mổ bụng cô Đào lột da anh Hai rửa chim cô Lài bóp mềm cô Thắm băm nhừ cô Tuyết xào gịn".
Nh́n bảng, mọi ng­ời c­ời vỡ bụng. Chỉ v́ thiếu các dấu phẩy.

Sự thật của một điều nói dối
Nhà văn Anh đ­a một thiếu phụ đến bàn tiệc và nói với bà ta:
- Bà xinh đẹp quá!
- Rất tiếc - Thiếu phụ kia kiêu kỳ nói - Tôi không thể nói lời khen tặng ấy đối với ngài!
Nhà văn mỉm c­ời:
- Th́ bà hăy làm nh­ tôi: Nói dối đi



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network