Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> Cô đơn trên mạng

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 gockhuat
 member

 ID 38978
 03/26/2008



Cô đơn trên mạng
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Truyện mở đầu bằng cuộc tử tự không thành , và từ đó , các nhân vật lần lượt xuất hiện. Jakub , một nhà khoa học trẻ và tài năng . Cô , người mà sau khi đọc xong toàn bộ tác phẩm , độc giả vẫn không hề biết tên , chỉ biết cô đẹp , mềm mại và tinh tế “tóc em đen dài và màu mắt th́ phụ thuộc vào tâm trạng” . Câu chuyện t́nh của họ bắt đầu từ trên mạng Internet . Một t́nh yêu dịu dàng , một câu chuyện ly kỳ , lăng mạn và nghẹt thở .
Họ đến với nhau từ nỗi cô đơn .

Cô - gặp phải một chuyện buồn , và cần một ai đó để chia sẻ . Một ai đó xa lạ , một người mà hoàn toàn không thể làm cô tổn thương . Một người biết lắng nghe .

Anh - bỏ qua sự ṭ ṃ khi bị khiêu khích từ lần nói chuyện đầu tiên , đă ngạc nhiên đến mức bối rối khi nghe cô nói nhớ anh . Anh , đă từ lâu tin rằng chẳng c̣n ai nhớ ḿnh . Anh chọn như vậy . Từ nhiều năm nay . Dường như sự cô đơn đă bao trùm lấy anh từ rất lâu rồi, anh thản nhiên chấp nhận nó . Chỉ đôi lần , không hề báo trước , anh có những khoảng thời gian “không có ǵ để làm “ , và “cô đơn ập đến như một cơn hen”

Cứ như vậy , họ tṛ chuyện . T́nh yêu của họ là những giờ bên Internet , bên nhau .Họ t́m thấy sự đồng điệu trong tâm hồn , khi họ nói chuyện "về Chúa, về tiền nong, về thời tiết ở Warszawa..., về internet, về gien và chromosom.., về âm nhạc, về sự suy tàn của triết học, về toán học...” . Và v́ thế cô sợ : "Cô không muốn bất cứ một t́nh yêu nào. T́nh yêu chứa trong nó sự đau khổ… Mà họ th́ chia tay nhau hằng ngày... Em CHỈ LÀ ảo.” Về phía anh: "Anh muốn cô chỉ nghĩ đến anh khi trải qua niềm vui, khi đưa ra những quyết định, khi xúc động hay mơ mộng... Anh muốn cô nghĩ đến anh khi chọn đồ lót, son môi, nước hoa, hay màu nhuộm tóc... Anh muốn là ư nghĩ duy nhất của cô mỗi sáng khi thức dậy và mỗi tối khi ch́m vào giấc ngủ...".

Cả hai chờ đợi những giờ được ở cạnh nhau , được sẻ chia tất cả mọi điều .”Thế giới của em vắng anh bỗng trở nên im ắng quá” .. “kể từ ngày biết cô , anh nhận thấy những sự kiện , cảm xúc và suy nghĩ chỉ có ư nghĩa khi anh chia sẻ thông tin về chúng với chính cô”.

Cuối cùng , không thể cưỡng lại việc bước ra khỏi thế giới ảo để t́m đến nhau trong thế giới thật, bằng con người xương thịt của ḿnh chứ không phải chỉ là những nickname trên đường truyền internet . 1 lần đầu tiên và duy nhất , Paris , ánh nến , và OFFLINE .

Cái kết của câu chuyện không hề có hậu . Có lẽ v́ vậy mà nhiều người đă khóc cho Cô đơn trên mạng , khóc cho một cuộc t́nh đẹp .

Cô trở về bên chồng , chạy trốn ḿnh khỏi Internet .

Anh , vẫn cứ nuôi một niềm hy vọng rằng cô sẽ quay lại, sẽ gọi anh trên ICQ, chiếc thẻ màu vàng sẽ nhấp nháy dưới góc màn h́nh của anh để báo là anh có một email của cô.

Anh vẫn viết mail cho cô . Đầy ắp t́nh cảm và sự săn sóc. Những câu chuyện tuyệt vời kể cho một người, là người quan trọng nhất. Không một chút phàn nàn, kêu ca nào. Chỉ đôi khi có những yêu cầu hay nài nỉ nào đó về một điều ǵ đó cho anh.

Bức thư cuối cùng . Số 294 .

Tại sao tất cả mọi người đều bỏ anh? Tại sao?!
Hôm nay em hăy t́m thấy anh đi.
Như một năm trước đây.
Xin em, hăy t́m thấy anh. Hăy cứu anh!

Lời cầu cứu không được đáp lại . Jakub của tôi t́m đến đường tàu số 4 sân ga số 11 , để đi gặp hầu như tất cả những người mà anh yêu thương . Gần như tất cả . Ba mẹ anh , Natalia , Jim . Chỉ thiếu cô. Mà không , anh vẫn sẽ gặp lại cô thôi .

Sự sống vẫn tiếp diễn đằng sau cái chết . Jakub , sự đầu thai . Và sẽ không c̣n cô độc nữa . Tin là vậy đi , được không .

Hăy tự thả ḿnh trong những câu chuyện lư thú về máy tính , email và SMS , về AND , giải mă gene và bộ năo , về những phân tử của cảm xúc được đan quyện tinh tế với nỗ lực t́m kiếm những cảm xúc và nhu cầu lớn lao được gần gũi yêu thương chống lại sự lạnh lùng , cô độc của con người trong xă hội hiện đại , bạn nhé Cô đơn là điều tồi tệ nhất.



Từ mấy năm nay, cô đơn như một cảm giác hiếm khi chạm phải anh trong cái nhịp sống thường nhật điên cuồng. Người ta chỉ cô đơn khi có thời gian cho nó. Anh không có thời gian. Anh cần mẫn tổ chức cuộc sống của ḿnh sao cho không c̣n thời gian.



Có thể quan trọng nhất không phải là muốn cùng ai lên giường, mà là muốn sáng mai cùng ai dậy và pha trà cho nhau?




Hôm qua anh vào một cửa hàng bán nước hoa và đă thấy các bà thích thú xịt vào chỗ cổ tay để thử những loại nước hoa mới như thế nào. Ngắm nh́n họ, anh cảm thấy muốn được hôn vào cổ tay em quá.





Thế giới của em vắng anh bỗng trở nên im ắng quá…





Bởi anh thích viết cho em. V́ nhiều lư do. Một trong số đó là, anh muốn em biết rằng anh nghĩ đến em. Đây là một động cơ khá ích kỷ, nhưng anh không có ư định từ bỏ nó. C̣n anh th́ hay nghĩ và nghĩ nhiều. Đúng ra là những ư nghĩ về em đồng hành với anh trong mỗi t́nh huống. Và em không có khái niệm là như vậy tốt cho anh như thế nào đâu. Mỗi lần như vậy, anh lại tưởng tượng ra đủ thứ. Và như vậy, thường cũng rất tốt cho anh. Bởi là anh đánh giá rất cao cái thực tế, là em đă xuất hiện trong cuộc đời anh. Anh gần đây th́ thật khó khăn khi phải dùng những từ kiểu như “anh đánh giá”. Gần đấy đôi khi anh tưởng như từ ngữ là quá nhỏ bé. V́ vậy mà anh cám ơn em. Cám ơn em với tất cả ḷng can đảm, với niềm xúc động dịu êm không che giấu v́ có em hiện hữu.





Trên mạng tất cả đều xa như nhau hoặc gần như nhau, bởi suy cho cùng th́ có ǵ khác nhau đâu.




Kể từ ngày biết cô, anh nhận thấy là những sự kiện, cảm xúc và suy nghĩ chỉ có ư nghĩa khi anh chia sẻ thông tin về chúng với chính cô.





Đă có lần nào đó anh hỏi, "nhớ anh" có nghĩa là ǵ.

Nói một cách gần đúng, th́ đó là một kiểu lai giữa suy nghĩ, mong ước, âm nhạc, ḷng biết ơn v́ em cảm nhận được điều đó, niềm vui v́ có anh hiện hữu và làn sóng ấm áp nơi tim.





Em cảm thấy thiếu anh vô cùng, Jakub… Từ ba ngày nay, em cảm thấy đến đau đớn, anh đă bước vào cuộc đời em sâu sắc biết bao và điều ǵ sẽ đến với em nếu anh rời bỏ nó.





Anh đă ban tặng cho em một cái ǵ đó, cái thậm chí rất khó gọi tên. Anh đă lay động trong em một cái ǵ đó, mà về sự tồn tại của nó thậm chí em cũng không biết. Anh đang và sẽ măi măi là một phần của cuộc đời em. Măi măi.





..............


Cô mở folder mà trong đó cô cất giữ tất cả e-mail của anh gửi, và đánh dấu tất cả để xóa. Chương tŕnh hỏi: Bạn có chắc chắn là muốn xóa những thông tin này không?

(Có / Không)

Cô ngồi im một lúc, chăm chắm nh́n vào màn h́nh. - Một câu hỏi điên rồ! - cô cáu kỉnh nghĩ. Bỗng nhiên cô cảm thấy như thể phụ thuộc vào câu trả lời của cô cho câu hỏi điên rồ kia là cuộc đời của một ai đó .

......................




Những bức thư gửi cho người phụ nữ mà người ấy sẽ không đọc chúng. Đầy ắp t́nh cảm và sự săn sóc. Những câu chuyện tuyệt vời kể cho một người, là người quan trọng nhất. Không một chút phàn nàn, kêu ca nào. Chỉ đôi khi có những yêu cầu hay nài nỉ nào đó về một điều ǵ đó cho anh.

Bưu thiếp cuối cùng mang số 294. Gửi ngày 30 tháng tư từ máy tính ở Munich. Nó như một lời kêu cứu. Anh viết :

Tại sao tất cả mọi người đều bỏ anh?
Tại sao?!
Hôm nay em hăy t́m thấy anh đi.
Như một năm trước
-------------------------------------------------

CÔ ĐƠN TRÊN BLOG

Năm của blog, viết cho blog...

Thế giới ảo đă cho ta những ǵ và lấy đi của ta những ǵ? Có bao giờ bạn đặt ra những câu hỏi như thế và t́m kiếm cho ḿnh câu trả lời. Bạn sẽ không bao giờ t́m ra câu trả lời nếu bạn đă bước vào thế giới ấy, lạc lối trong đó, bị nó chi phối và dần dần đánh mất tâm hồn và cảm giác thực tại mà không có lối ra. Tôi đă nhiều lần tự hỏi về điều đó, và chính tôi cũng không biết cách trả lời. Tôi cũng chỉ nhận ra ḿnh đă là một phần của cuộc sống bị mă hoá bởi những dăy số nhị phân 0 1 0 1 dài hàng cây số, những ḍng thương mại nhiều chiều đi lại qua 5 châu 4 biển từng giây từng phút, là một tế bào của cả một cơ thể sống gồm hàng tỷ tỷ tế bào khác như những vệ tinh quay quanh nhau, sống dựa vào nhau hoặc chia tách nhau, thậm chí hận thù và t́m cách tiêu diệt lẫn nhau, một cuộc sống hỗn độn mà 24 giờ một ngày trong đó là một serie những quan hệ, những hành động, những cảm xúc hối hả của một thế giới thực mệt mỏi đă dần mất đi sự ấm áp của con người.

Khi internet ra đời, người ta nói thế giới đă không c̣n biên giới và người với người đă gần nhau hơn, và cuộc sống một ngày của con người bận rộn hơn, v́ họ có thể đi khắp nơi trong tích tắc chỉ bằng một cú click. Khi blog ra đời, người ta khẳng định đó là một thế giới của những cá nhân. Internet làm cả hành tinh nhỏ lại và blog làm thế giới của bản ngă to hơn lên. Mỗi cú nhấp chuột là một cuộc phiêu lưu trong thiên hạ, điều chỉ có trong chuyện cổ tích của những thế kỷ đă qua. Mỗi blog nhỏ lại là một thế giới rộng lớn hoặc nhỏ hẹp của mỗi con người. Cuộc sống công nghệ đă đem đến cho người ta những tư duy và phong cách mới, cả một sự tự tin và những vỏ bọc mà thế giới thực không có được. Chẳng ai để ư đến bạn trong đám đông nếu như bạn không chứng tỏ ḿnh là một thằng ngu si hay dũng cảm nào đó, nhưng bạn có thể khiến tất cả ngưỡng mộ trên một blog. Sự dối trá, lừa lọc, phản trắc, tự an ủi, t́m chia sẻ, tự làm cho ḿnh thoả măn bằng cái tôi tách biệt với xă hội...đă thay thế con người thực trong thế giới ảo, phủ lên nó một bức màn mờ ảo của những điều có thực và không có thực.

Thế giới ảo đă dần dần trở thành quyết định trong cuộc sống của hàng triệu người, không dành cho họ một khoảnh khắc ngắn ngủi nào nữa để sống trong thế giới thực, mà những cảm xúc của thế giới không có thực ấy đă dần trở thành cảm xúc ngự trị trong những con người muốn không thể t́m được sự hoàn hảo và yên b́nh của cuộc sống không trong bầu không khí mà anh ta vẫn hít thở, cơm mà anh ta ăn và những quan hệ thực mà anh ta đang có. Trong tiểu thuyết "Cô đơn trên mạng", Janusz Leon Wisniewski đă viết một cách xác thực đến mức sống sượng nhưng cũng đầy nỗi cay đắng về cái thế giới ảo ấy. Những nhân vật của ông đă sống, đă yêu, trao gửi cho nhau tất cả trên mạng sau những trống rỗng, mất phương hướng trong cuộc đời thực, để rồi cũng phải đau đớn nhận ra rằng, cuộc sống ảo đem đến những cảm xúc ảo, những t́nh yêu ảo, những cám dỗ ảo, và cuối cùng vẫn phải trở lại với cuộc sống thực để tự giải quyết những rắc rối của riêng ḿnh.

Có bao nhiêu phần trăm là sự thật trong cái thế giới tưởng chừng vô giới hạn mà chúng ta nh́n vào nó thông qua một cái màn h́nh nhỏ bé như tivi và sống với nó không biết bao nhiêu tiếng mỗi ngày? Phải chăng chat bằng nickname và sau đó làm blog là một bước phát triển tột cùng của cái tôi cá nhân trước sự bất định và hỗn độn của xă hội xung quanh mỗi cá thể, để luôn phải vươn lên chứng tỏ sự tồn tại của ḿnh một cách dằn vặt và đầy nỗ lực? Đó không chỉ đơn giản là một sự khát khao chia sẻ những quan điểm, ư kiến, thể hiện một cách mạnh mẽ cái tôi độc lập trước xă hội mà đấy cũng là một cuộc đấu tranh để tồn tại trong thế giới ảo như người ta vẫn dẫm đạp lên nhau để tồn tại trong thế giới thực. Bạn có là chính bạn như ngoài đời không? Bạn có bao nhiêu cuộc sống và nỗi đam mê để thể hiện cá nhân cũng là bấy nhiêu cuộc chiến đấu sinh tồn trong xă hội? Bạn có dám thể hiện chính con người thật của bạn trên blog, viết những ǵ bạn nghĩ, bạn trăn trở và dám nói hết tất cả tâm can bạn không? Bạn không thể, v́ bạn đă lên mạng là đă cho thế giới thấy bạn, và bạn không thể cứ măi nói dối. Nhưng bạn cũng không thể bộc lộ tất cả. Vậy là ngay cả trong thế giới ảo, bạn vẫn không thể là chính bạn như bạn đă từng phải che giấu ḿnh ở cuộc đời thực. Thế là 2 lần cô đơn.

Thế giới hiện đại là vậy. Con người càng chứng tỏ ḿnh càng trở nên cô đơn hơn bao giờ hết, và thế giới gần nhau về địa lư hoá ra lại càng xa nhau hơn về tâm hồn và cái gọi là sự kết nối giữa mỗi người trong thế giới ảo ấy ("friends", trong ngôn ngữ blog) không thể và không bao giờ thay thế nổi những quan hệ đời thường. Con số người đọc blog và chia sẻ với mỗi người chẳng thể thay được những ánh mắt tŕu mến ấm áp hay những cái vỗ vai. Bây giờ th́ tôi hiểu điều ấy, nhưng tôi vẫn chơi blog như một thú vui, và có lẽ tôi sẽ ngừng không chơi nó nữa, nếu một ngày kia, có một ai đó đến nói với tôi, rằng: "Xin lỗi anh, tôi là ảo, tôi không có thực"...





Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 soluuhuong1
 member

 REF: 322508
 03/27/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


dẫu biết t́nh em là ảo mộng
xin nhắn lời yêu thương ấm ḷng
một tin nhắn anh vẫn hằng mong
hăy viết cho anh dẫu một ḍng
để ḷng anh vợi bớt cô đơn!!!

hihihii... chúc bạn vui nhiều!!!


 

 gockhuat
 member

 REF: 326999
 04/06/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
dẫu biết t́nh anh là ảo mộng
xin nhắn lời yêu thương ấm ḷng
một tin nhắn em vẫn hằng mong
hăy viết cho em dẫu một ḍng
để ḷng em vợi bớt cô đơn!!!


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network