tieuthubenho
member
ID 64771
11/09/2010
|
cuối năm ḿnh làm đám cưới!
Nhạc chuông điện thoại vang lên réo rắt…
Số 0987xxxxxx đang gọi….
4h10pm
Một thoáng lưỡng lự nhưng cuối cùng cũng nhận điện
- Alo
- Em khỏe không
- Em khỏe, có chuyện ǵ không
- Em đă đc 48kg chưa
- Anh hỏi làm ǵ
- Béo lên th́ lên cô dâu mới xinh, em vẫn uống sữa đều đấy chứ
- Có liên quan ǵ đến anh không
- Sao lại không liên quan, nhiệm vụ của em bây giờ chỉ có học, ăn, ngủ và uống sữa cho béo lên, không đi làm nữa. Anh có cách này, hay là ḿnh có con đi, có con chắc chắn em sẽ béo.
- Nhố nhăng. Anh đi mà cưới ai sẵn sàng sinh con cho anh, c̣n em chỉ sinh con cho chồng em thôi. Cúp máy!
- Cuối năm ḿnh làm đám cưới, anh xây nhà cho vợ chồng em trai anh xong rồi, nhà của chúng ḿnh cũng làm xong tầng 2 rồi
- Đó không phải là việc của em, đó cũng chẳng phải nhà của em, anh muốn cưới ai th́ cưới, em không liên quan
- Không liên quan đến em th́ anh nói với em làm ǵ, không phải nhà của em th́ anh nói với em làm ǵ, không cưới em th́ cưới ai, hay em có ai th́ giới thiệu cho anh đi.
- Anh đi mà tự t́m lấy, sao anh không chịu hiểu ḿnh đă chia tay lâu rồi? Đừng làm đảo lộn cuộc sống hiện tại của em. Cúp máy, đừng làm phiền em nữa.
Nó tắt nguồn điện thoại
Giá như nó của 1 năm về trước nghe thấy những lời này th́ ắt hẳn nó sẽ sung sướng mà nhảy cẫng lên và bắt đầu tưởng tượng tới 1 cái đám cưới, xúng xính trong bộ đồ cô dâu, mơ về 1 mái nhà hạnh phúc với những đứa con ngoan ngoăn với anh. Nhưng hôm nay nghe anh nói mà nó gần như vô cảm, tất cả chỉ có những kư ức đau buồn chảy ngược trở lại, dội vào tận sâu trong ḷng của nó.
“Con ấy làm trong công ty tư nhân chẳng là ǵ so với công ty nhà nước. Nó làm ra bao nhiêu tiền lại bao con ấy hết. Mỗi lần nó về lại tha con ấy về”
Nước mắt nó lại rơi!
Không bao giờ nó có thể quên được từng câu, từng chữ mà bố của anh nói sau lưng nó. Nghĩ lại thôi mà thấy uốt nghẹn trong ḷng. Giá như nó là hạng người ăn bám, giá như nó cứ thế mà lù lù vác mặt về nhà anh trong khi mẹ anh không gọi nó về, giá như chưa bao giờ ông cầm những đồng tiền của nó và giá như nó đă từng cầm những đồng tiền của anh…th́ khi nghe những lời này nó sẽ phải cảm thấy xấu hổ chứ không phải uốt nghẹn như thế này.
10 tháng nay nó không bước chân vào ngôi nhà rộng nhưng lạnh lẽo t́nh người ấy.
Nó yêu anh không phải v́ bằng cấp, học vị, địa vị mà anh có, nó yêu anh bởi bản tính hiền lành, chân thật. Nhưng anh trưởng thành trong 1 cái nôi “tiền bạc, địa vị, danh vọng” là trên hết, chính v́ vậy mà khi anh càng thành đạt th́ khoảng cách giữa nó và anh ngày càng xa dần. Anh ngày càng không hợp với nó, ngày càng không hiểu nó và t́nh yêu th́ cũng héo hon mà lụi tàn dần. Nó cảm thấy ngột ngạt, căng óc, bất lực và gần như phát điên khi ở bên anh, khi nghe thấy giọng nói của anh và chứng kiến những việc anh làm. Nó ghét sự chờ đợi đến mỏi ṃn. Nó ghét cái bản tính nhu nhược của anh.
Nó không bao giờ quên được cái cảm giác hoang mang, chống chếnh, vô nghĩa khi bố anh bảo hoăn cưới v́ nhà có tang. “Đúng ngày này năm sau sẽ bàn đến đám cưới. Nhưng bác chưa hứa trước điều ǵ đâu đấy nhé”. Đó là câu nói cuối cùng mà ông nói với nó, chỉ ḿnh nó nghe thấy trước khi anh đưa nó về nhà. Tựa hồ như 1 bản giao kèo, 1 sự thỏa thuận của ông về cái sự cưới xin của nó với anh. Nực cười.
“Ba mẹ chỉ có 1 trên đời”. Bất kỳ ai cũng không muốn người khác làm tổn thương, coi thường ba mẹ của ḿnh nên nó chưa bao giờ oán trách ông đặt điều, bạc bẽo với nó. Có trách th́ trách chính bản thân nó đă không cố gắng mà giỏi giang cho xứng tầm với gia đ́nh anh.
Chia tay là sự giải thoát cho cả 3.
Nó cũng sẽ phải thầm cảm ơn rất nhiều tới mẹ của anh, bà đă yêu thương, che trở và bảo vệ nó trước những oan nghiệt của ông.
Hôm nay khi nghe anh nói đến cái đám cưới nó đă không c̣n cảm giác ǵ hết. Nó cố t́m cái cảm giác nâng nâng hạnh phúc vui sướng của ngày trước nhưng càng cố t́m kếm th́ nó lại càng ở nơi nào đó rất xa. Dù cho mẹ anh thỉnh thoảng gọi điện bảo nó về và bố anh có đồng ư cho anh cưới nó th́ giờ anh không phải để dành cho nó, nó không c̣n yêu anh và nó không thể trở thành 1 thành viên trong đại gia đ́nh của anh.
Tất cả đă quá muộn!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|