songdongnai
member
ID 70723
12/31/2011
|
cẩn trọng
Trên đường hoành pháp, Khổng tữ và các học trò của ông nhiều lúc cũng gặp cảnh đói, khổ vào những năm hạn hán, mất mùa ở trung quốc.Thầy trò thường ăn rau rừng lót dạ. Hôm đó có một nhà giàu tốt bụng, biếu cho một ít gạo.Khổng tữ sai Nhan hồi là đệ tữ lớn nấu cơm,còn những người khác thì vào rừng kiếm rau, đễ ăn độn thêm. Đang ngồi đọc sách, bổng nhiên ông ngó xuống chổ nấu cơm, chợt thấy Nhan hồi dở nắp nồi cho tay vào bốc cơm ăn. Ông than thầm, người đệ tữ thân tín nhất mà vẫn không thắng đưọc lòng ham muốn. Khi mọi người tụ tập đông đủ,đễ ăn cơm.Ông nói,nhân nay có bửa cơm ngon ta nên cúng để tạ ơn trời,đất rồi hảy dùng. Nhan hồi thưa,cơm này không sạch nên không cúng được. Lúc dở vung để xới cơm,có gió thổi làm tro bay vào nồi cơm, con gạn lớp cơm dơ này và đã dùng trước, giờ chỉ xin ăn rau.Vì con đã ăn trước rồi nên cơm này không cúng được, con xin chịu tội với thầy. Khổng tữ than thầm, chút nữa mình đã trách lầm học trò.Thế mới biết,thấy tận mắt mà đôi lúc còn lầm, hà huống chỉ nghi hoặc nghe người khác kể lại.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
vitbuocno
member
REF: 622957
01/01/2012
|
Câu chuyện này thật là hay, có những việc thấy vậy mà không phải vậy, tai nghe thấy, mắt trông thấy mà cũng còn không phải là sự thật, cho nên những việc chỉ nghe người khác kể lại càng cần phải suy xét cho thấu đáo, cám ơn anh SĐN nha, có chuyện gì hay anh lại post thêm nha, chúc anh một năm mới an lành và hạnh phúc.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|