Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> Mưa và.... Anh....!

 Bấm vào đây để góp ý kiến

1

 tranthuykieu
 member

 ID 70772
 01/06/2012



Mưa và.... Anh....!
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien


Mưa! Và đêm chỉ còn lại trong tiếng thở dài của gió… 

Mỗi hạt nước lạnh buốt rơi vào lòng bàn tay. Thật kì lạ vì em đã từng có cảm giác mưa rơi mát lạnh kia mà. Vì lúc này là mùa đông hay tại bây giờ anh đã không còn bên em nữa? 

Mùa đông năm nay thật lạ, ban ngày nắng nóng như giữa hạ tới buổi tối thì gió lạnh thốc từng hồi tê cứng bàn tay. Đôi khi lác đác mỗi chiều lại có những cơn mưa chợt đến chợt đi. Chắc vì trời cũng có bệnh tương tư mà sớm nắng chiều mưa, nỗi nhớ vì thế cũng trải khắp nơi theo những hạt nước. Kì lạ, trong đêm tiếng mưa nghe nặng đầy cả nỗi nhớ.Và dường như lúc này trong em cũng đong đầy yêu thương. Tiếc là, tình mình chỉ còn là những kỉ niệm cho mai sau.. 

Nắm tay về và em cầm chắc những hạt mưa. Mà sao nước cứ lặng lẽ trôi đi mất. Có phải em cũng nắm tình yêu mình quá chặt, đến khi nhận ra rồi thì đã không còn gì trong tay. Hôm nay mưa thật lâu, thật buồn và thật lạnh. Vì mới đầu đông nên mây gom lại trút một lần những bụi nước nhỏ cuối cùng. Và cũng bởi vì xa anh mới thấy kỉ niệm là những thứ gom góp từng niềm vui, nỗi buồn đáng tiếc nhất. Mưa và kỉ niệm. Em và nỗi nhớ mùa đông. 

Người hỡi nhớ anh đã bao đêm rồi, 
Tiếng mưa vẫn rơi từng đêm 
Dường như cũng nhớ thương đến ai vô cùng 

Trong bao bộn bề cuộc sống, em vẫn thường giấu mình trong cả núi việc không tên. Từ đó mà nỗi nhớ sẽ bị kéo căng và em hi vọng tới một lúc nào đó nó sẽ đứt như sợi chỉ. Thật không may là cứ mỗi đêm chìm mình trong không gian vắng lạnh và ẩm ướt thì những sợi nhớ chùng lại và gom thành một mớ lộn xộn trong lòng em. Người ta bảo nhớ để quên mà em thì ngược lại, tìm quên rồi vẫn nhớ. 

Nhiều lúc ngỡ như đã quên nhau rồi 
Thế nhưng giấc mơ ngày xưa vẫn còn đâu đó 
Lắng trong tiếng mưa từng đêm . 

Có lần anh nói rằng những khi bên này trời có tuyết rơi thì lại nhớ về hai đứa mình đầu trần đi dưới mưa. Khi đó trời cũng chớm lạnh và sương giăng khắp nẻo đường làm bất cứ ai cũng có cảm giác bị lạc giữa phố. Anh không bao giờ nói về cảm giác bên em lúc đó mà chỉ nói rằng anh thương em hơn bất cứ ai trên đời. Vậy mà những cơn mưa nơi xứ người lại có thể rửa trôi đi hết thảy: Lời anh nói, niềm hi vọng của em và cả một trời hoang lạnh nỗi nhớ… 

Yêu anh và yêu anh mãi dẫu nay đã xa cuối trời 
Tim em càng thêm thao thức mỗi khi thấy mưa lại rơi 
Mong cho thời gian qua nhanh sớm mai thấy anh quay về 
Ta xây lại bao thương nhơ mãi mãi sẽ ko lìa xa 

Dù thật lòng chẳng thể giấu chính bản thân mình, không biết bao lần em vội vàng ẩn nấp tiếng mưa tí tách day dứt. Rồi nước mắt chảy ngược vào trong lòng và vần vũ đã bao nhiêu ngày tháng. Cũng là từng ấy ngày tháng em che chở nuôi dưỡng một hi vọng ngày mai anh sẽ trở về… Vì dù sao đi nữa, cảm giác lạnh lùng của mưa hôm nay không thể lấn át vòng tay ấm áp của anh sát kề ngày hôm ấy. 

Đêm nay, mình em lại ngồi nghe tiếng mưa…

st



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 kissme007777
 member

 REF: 623514
 01/06/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta hiểu được chân lý của Hiểu và Thương.



Đã có biết bao nhiêu lần, ta cười chua chát chấp nhận rồi thì cũng từ bỏ

Nhưng rốt cuộc ta vẫn chỉ là kẻ nông nổi, dại khờ vụng về và ngốc nghếch
Nếu như yêu thương cũng cần phải học, thì ta sẽ chẳng có thể nào tốt nghiệp bao giờ



Bởi vì mãi mãi, mãi mãi và mãi mãi, ta chỉ là một kẻ ngu ngơ
Đem những yêu thương của mình hóa thành gánh nặng, thành ràng buộc mệt mỏi, níu bước chân của người.



Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta hiểu được chân lý của Hiểu vàThương.

Vì ta hiểu người không còn cần tới ta, vì ta thương người có những nặng trĩu trong lòng vì ta mà day dứt.
Nên ta từ bỏ để cho người được quên mà không muộn phiền, không một chút vương sợi buồn mà áy náy vì ta.



Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta hiểu được điều mình thực sự mong muốn là gì.
Ta muốn được bên người, ta muốn có được trái tim của người mãi mãi. mãi mãi không bao giờ thay đổi.


Nhưng điều ta thực sự mong muốn hơn cả là những hạnh phúc của người, những nụ cười của người.


Ta đã từng khao khát việc đem đến cho người hạnh phúc, chăm lo cho người, nấu cho người một bữa cơm ăn hay mua cho người viên thuốc mỗi khi ốm bệnh nhưng điều mà ta mong muốn người nhận được là những điều tốt đẹp hơn thế. Nên ta từ bỏ bởi vì ta biết sẽ có người mang đến cho người những điều tốt đẹp hơn những điều ta có thể mang đến được cho người.


Ta hiểu rằng chân lý của tình yêu chính là một sự hiến dâng chứ không phải là hưởng thụ.


Và việc từ bỏ đó cũng như là một sự hi sinh, một sự dâng hiến để con đường người được rảnh rang mà chậm bước.



Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta vẫn biết mình vụng về.
Ta không biết cách bày tỏ và trao đi yêu thương.


Những gì ta nhận được là ngập tràn hạnh phúc nhưng niềm hạnh phúc ấy khi chạm đến tim người chỉ là một nỗi buồn tới mức ngao ngán.


Ta hiểu sự vụng về của ta nên ta đành lặng im để người bước đi.


Ta học cách từ bỏ bởi vì ta vụng về tới mức không hề biết cách cố gắng, không hề biết cách giữ lấy những yêu thương của mình.


Ta chỉ biết cho đi, cho đi một cách dại khờ ngu ngốc.



Điều ta mong muốn chỉ là người hiểu. Và rồi thì người đã hiểu.... và người ra đi.
Ta phải chấp nhận và từ bỏ. Coi như đó là cách khôn khéo nhất để người có thể cười mỗi khi nghĩ đến ta.


Ít nhất trong cuộc đời ta, ta đã làm được cho người một việc tốt đó là buông tay.



Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta đã chán nản.
Ta chán với việc vùi mình trong nỗi buồn bã để yêu thương, để đắm say trong một sự vô vọng.



Ta vẫn biết rằng người sẽ chẳng bao giờ trở lại, chẳng bao giờ đến bên ta, nắm lấy bàn tay ta mà gạt đi những giọt nước mắt.
Ta chán với những giọt nước mắt ướt gối mỗi đêm, ta chán với những cơn đau thắt ngực.



Ta chán với những bài thơ, những entry trải đầy blog hay những câu chuyện tình yêu lâm ly bi đát đã lấy đi nước mắt của bao nhiêu người.

Và ta chán với việc viết những dòng tin nhắn chẳng bao giờ được gửi. Chán với việc chờ đợi, hi vọng vào những thứ chẳng có thật.
Ta chán với việc chờ đợi, tin vào lời hứa mà người đã hứa lúc còn chưa chia xa.



Lời hứa hẹn cỏn đó chỉ với ta là quan trọng, còn với người cũng như nước bọt vội vã khô trên môi.
Ta vẫn hiểu rằng người không bao giờ thích hứa hẹn hay buông những lời ngọt ngào.



Nhưng người đã hứa và rồi người vẫn thất hứa.

Ta đã muốn tin, ta đã muốn đợi vào dịp kỉ niệm ý nghĩa của chính mình, lời hứa kia người sẽ thực hiện. Nhưng ta đã chán với cái việc tin tưởng.
Ta đã chán tất cả, chán luôn cả tình yêu và chính mình.



Ta học cách từ bỏ bởi vì ta đã kiệt sức, không còn đủ sức để mong đợi và hi vọng nữa. Và bởi vì tất cả. Vì ta mong người được bình yên.
N2T


 
  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network