raine0211
member
ID 75396
05/02/2013
|
Người dưng...
Em không thể gọi anh là "người yêu" và em cũng chưa một lần nắm tay anh thật chặt mỗi khi vội vã băng qua những con đường tất bật dễ lạc nhau. Dễ hiểu, bởi chúng ta chưa bao giờ yêu nhau theo đúng nghĩa trọn vẹn nhất của thứ tình cảm thiêng liêng này. Nhưng không có nghĩa là em không dành một góc rất riêng trong trái tim để yêu thương anh bằng hết sự dịu dàng, cũng như đâu đó trong nỗi nhớ của anh... vẫn đã từng có em lưng chừng hiện diện.
Có những tình yêu để đi tìm niềm hạnh phúc trọn vẹn và cái kết đẹp đến tận vô cùng. Nhưng cũng có những tình yêu chỉ để nhận ra rằng chúng ta không thể thuộc về nhau, dù đều hiểu trong trái tim mỗi đứa vẫn đập khẽ khàng khi buộc phải quay lưng bỏ lại những kỷ niệm vừa mới thành hình phía sau mình. Tình yêu của những người dưng trót lỡ nặng lòng vì nhau..
Em nhìn anh bước đi, không phải vì đã cạn lòng và chùng chân sau những tháng ngày đầy hồ nghi bên nhau, mà đơn giản chỉ vì em biết mình chẳng có quyền níu giữ trong mối-quan-hệ-không-ràng-buộc-này. Thế nên, buông tay anh là điều em cần phải làm trong những phút cuối cùng còn gần nhau - để làm tròn vai trò của một "người dưng" từng nặng lòng vì anh và yêu anh !
Em nhìn anh bước đi, tự hỏi nỗi đau này - đến bao giờ anh cảm thấy ? Bởi nếu có thật khoảnh khắc ấy, thì xin anh hãy thản nhiên và nhẹ lòng, đừng hoài công xao động vì những điều đã qua chưa bao giờ tồn tại, anh nhé. Chẳng phải ngay từ giây phút đầu nông nổi, hai đứa tự hiểu rằng: Chúng ta lao vào nhau trong một nỗi chia lìa..
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|