| 
                      
                               thimai
                      member
 
 ID 40864
 05/05/2008
 
  
 
 | THI  PHẨM  BẠCH  TỐ  SƠN  (TT) 
              Chia tay từ giã đôi dường
 En ra biển bắc anh dường phía Tây
 Con thơ vẫn hãy còn say
 Giấc nồng ấm áp thơ ngây biết gì
 Chàng qua sát cạnh Ý Nhi
 Dỗ dề cho ấm mẹ khi vắng nhà
 Nhìn Nhi suối mắt tuôn sa
 Nghĩ Mai sao giống Kiều mà khi xưa
 Hồng nhan đủ kiếp nắng mua
 Khi Tề khi Sở bán mua thâm tình
 Thanh y đã chọn cho mình
 Lầu xanh chẳng thoát chốn tình chua cay
 " Trời Ơi!Sao những đoạ đày
 Người xưa sao giống người nay quá chừng
 Không! Không! tình chẳng dửng dưng
 Mai ơi! Mai hỡi xin đừng luỵ thân
 Thân anh dù lắm gian nan
 Cũng nguyền xin vẹn được toàn lời kia
 Khổ sao xin đặng xớt chia
 Không như Kiều ấy đầm đìa mắt xuân
 Cúi xin tâm nguyện bề trên
 Máu đào ba lượt rửa lần vết nhơ
 Nắng mưa dù hãy nắng mua
 Suốt đời tích thiện vẹn thơ tình nàng
 Kiêm chay thêm lễ rước đàng
 Ba năm cho sáng sắc trong ngọc hồng"
 Nghĩ đến đâu,quặng nổi lòng
 Dật dờ thân cột bên con thơ nằm
 Tình ai vừa khỏi đã êm,
 Tình ai lại đến bao niềm xót xa?!!?
 Mẹ nàng cười thoả bước qua
 "Chim đi xa tổ để lo gia đình
 Vì nghèo nên phải lìa tình
 Cháu thơ nhờ giúp đặng lành nơi con
 Tuổi cao bóng xế đã mòn
 trời chiều chưa nghỉ vẫn còn lao đao"
 Dứt lời ánh mắt liếc chao
 Miệng con tu hú nghe nao nổi lòng
 Mắt xanh còn đọng sương trong
 Gạn lời từ tốn mẹ nàg yên tâm
 " Trời cao dù hãy tối tăm
 Dất bằng sụp đổ chuyển làm hố to
 Sông xanh thì mãi xanh cho
 Không hề vẩn đục nước dơ bên ngoài
 Tình chung hoà lẫn biển khơi
 Thề xin rửa sạch bẩn đời cho em!"
 Lời chàng nói tận đáy tim
 Rung rung nhịp mạnh nổi chìm từng cơn
 Nghe qua bao tiếng của Sơn
 Mài xanh tái nhợt khiếp hơn bao giờ
 Gió ngang mau cuốn bụi mờ
 Lấp ba lấp bấp không ra nửa lời
 Đành cho con nước trôi xuôi
 Mặc tình Sơn muốn việc đời ra sao
 Thư tin Long Khánh đến mau
 Kể lòng thương nhớ xiếc nhào ruột gan
 Nhoà nhoà giấy thắm bao vần lem lem
 " Phong ba vùi dập đời wem
 Nắng xuân đã mất cố tìm nguôi nguây
 Tình xưa ai thắm đong đầy
 Tưới cho hoa thắm những ngày bên nhau
 Phương xa đêm xuống ứa trào
 Vần thơ lời nhạc nói sao lòng này"
 Anh ơi! Sao những đắng cay
 Lúc về quê cũ Hào vây đánh liền
 Hang sâu chuột trốn mé hiên
 Cam đành lìa khỏi xa miền que nhau
 Tố Sơn ơi! Nhói lòng đau
 Đời em sao thế má đào xác xơ
 Nhớ làm sao đến con thơ
 Trăng khuya vành vạnh hằng mơ quay về"
 Tin ai đưa lại não nề
 Càng cho lòng nhói,càng cho rụng rời
 Mau mau nhanh việc đi thôi
 Tim cầu đã rõ thì thời làm ngay
 Máu ơi! Máu biết Sơn đây
 Vì ai mà lại việc rày thế kia
 Đường nhanh bệnh viện đó kìa
 Để cho máu đổ cứu bề người ta
 Giọt đào lấp lánh tuôn ra
 Cỏi tiên nước đổ thác ma giữa chừng
 Tiếng ai cũng vọng vang lừng
 Làm xao náo động hết từng các tiên
 Ngọc Hoàng thấu hiểu thiếu niên
 Truyền lòng bác ái giúp liền chàng ngay
 Lần đầu cũng thấy rõ thay
 Ngọc xinh thêm những sáng`hay lạ thường
 Khổ đau nơi sách đổi nhường
 Của nàng Nguyễn Thị ra dường Tố Sơn.
 Canh khuya khúc nhạc cung đờn
 Khải làm sao đặng những hơn cảnh chàng
 Miệng bia ngày một thêm vang
 Thối đời bạc bẽo luống đang vào người
 Tình sao tình bạc như vôi
 Mới cùng hoạn nạn chung đôi vui cười
 Nay thì vừa mới đổi ngôi
 Đi xa mấy dặm dạy đời người mau
 Còn thêm bạc đãi trước sau
 Như bèo với nước hợp mau tan liền
 Về nhà tạo dáng ngã nghiêng
 Rằng là kiếm được lắm tiền phủ phê
 Chớ đâu có phải trước dè
 Bữa cơm còn lắm dụng bề mà lo.
 
 
 
 
   
						
						Alert webmaster  - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 | 
         
                    
                    
	
 
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340273
 05/05/2008
 
 
 |              Dáng ai ngồi thấy co ro
 Ánh đèn dầu sáng nhợt nhoà bóng in
 Đêm buồn nghe vẳng không thinh
 Tiếng con chim nhạn lạc tình bơ vơ
 Đôi trang giấy trắng bài thơ
 Bao điều vốn quí thốt từ con tim
 " Vui là vui gượng cùng em
 Khi vừa thấy được bóng chim đã về
 Buồn ai sao sớm quên đi
 Nhờ ai mà được ra dè ngày nay
 Máu tim nở trót đổ rày
 Hoa xinh đã thắm thì quay lưng thành
 Đêm nay trăng đẹp lại thanh
 Mà tình sao lại xa tình thế kia?
 Thôi đành cam chịu vì yêu
 Cố ra hết sức những điêù ai mong
 Sớm nên gặp được nắng hồng
 Mình anh thui thủi thân không quay về"
 Thư mau kịp lúc cũng vừa
 Tâm tình trở dậy vẫn chưa muộn màng
 Canh khuya gà gáy đầu làng
 Trông qua hai cửa còn đang hửng hờ
 Bên thì yên lặng như tờ
 Bên thì suối chảy mắt mơ đen huyền
 Còn bà tâm hãm vững yên
 Tưởng rằng hoa đã chọn thuyền cùng đi
 Lòng so lòng gái nhu mì
 Thừa câu vẹn hiếu bà ghì tối đa
 Khi hay được duyên nối se
 Sóng thêm mấy trận phong ba đổ vào
 Tơ vừa nối lại đứt mau
 Cũng vì chữ hiếu cho đau xuân tình
 Nàng rằng:"Bởi việc trớ trinh
 Hiếu-tình chọn một khôn lành đặng hai
 Lại nhà còn lắm đắng cay
 Đành thôi duyên mất phôi phai phụ người"
 "Khéo hay việc của người đời
 Đủ mưu lắm kế chia rời đôi ta
 Bạc châu của lắm ngọc ngà
 Xem như thượng đế vào nhà phước ban
 Tình chi dù có dở dang
 Xin em nghĩ lại cơ hàn bên nhau
 Chim bay nhạn đợi vẹn câu
 Thuỷ chung tổ ấm xiết bao nhiêu niềm!"
 Tạ từ giây phút lặng im
 Mai đi cố giấu con tim nghẹn ngào
 Đường xa trước mắt vẫy chào
 Ý Nhi con trẻ cho đau Sơn này
 "Nhi ơi dù thể ngày mai
 Con đừng giận dỗi mẹ hoài đi xa
 Mây trôi thí cũng việc nhà
 Mưu sinh xứ lạ xót xa thâm tình"
 Vệ đường in bóng rõ hình
 Thân cao to lớn bé xinh cùng cười.
 + + +
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340283
 05/05/2008
 
 
 |              Một nhà lâu cũng quen rồi
 Bởi như ý nguyện của người ác tâm
 Bắt Mai đi chốn xa xăm
 Mặc thân đày doạ miễn làm tiền ra
 Đủ đầy ước muốn của bà
 Cho sao được thoả thân già khoẻ rân
 Tình sao tình vẹn trong ngần
 Yêu người cho đến ba lần máu tuôn
 Nhưng ai có biết nghĩa nhơn
 Đem lòng mà quí Tố Sơn trai lành
 Thấy xem cũng quá mong manh
 Sơn thôi tính chuyện rõ ngành ngọn cơn
 Thư bay giấu đặng nổi hờn
 Thể coi dáng liễu thiệt hơn thế nào
 Hoàng hôn một buổi nôn nao
 Dáng xinh cùng một anh hào về ngay
 Tự xưng là chủ Mai đây
 Chuyên nghề làm thiện lương y cứu người
 Thấu am hiểu rõ chuyện đời
 Biết điều nhơn nghĩa,thuộc người ngày xưa
 Họ tên phân rõ cho vừa
 Từ danh thường gọi Dương gia tộc rành
 Khôi ngô tuổi trạng tam thành
 Thân người nhỏ nhắn cũng thanh gọn gàng
 Ngồi trong trước áng ngang ngang
 Miệng thao bất tuyệt khoe hàng với Sơn
 Rằng:" Nan y hay khó hơn
 Điều thì trị khỏi thoát cơn hiểm nghèo
 Cứu người giúp đặng cho mau
 Không ham tiền bạc sang giàu làm chi
 Xứ ta việc thiện ngành y
 Cũng vừa đủ thứ trọn bì với ai
 Còn thì việc nắm trong tay
 Toàn khu trăm đứa tiếng bay rành rành
 Khi ai nghe đến thanh danh
 Cũng điều kính nể khôn lành cả hai"
 Khoe nghề thêm lại khoe tài
 Trai thơ ngơ ngác còn ngây ngô nhiều
 Chim non so với chim điêu
 Thì làm sao thoát những xiêu xiêu lòng
 Mấy lời tỏ rõ trao ngang
 Bàn về hiếu đạo mãi không hết lời
 Vui cười tâm đắc hả hơi
 Ra phần kính phục thêm tươi tin lầm
 Nào đâu có thể hiểu am
 Người này cùng với đó em thế nào?
 Chia tay cũng lắm dạt dào
 Tình người quyến luyến cho nao lòng chàng
 Còn đây là bóng đài trang
 Tin thư cùng với lòng chàng như nhau
 "Sớm thay được trọn vẹn câu
 Lòng em xin nói xiết bao đoạn trường
 Dầu chi có những đau thương
 Một lời nên đặng tỏ tường ra xem?"
 Đọc xong nước mắt bên thềm
 Nói làm sao đặng những êm lòng người
 Nói sao mà trót đôi lời
 Hoa xuân thêm rũ tả tơi sắc màu
 Tình ơi sao luỵ chi nhau,
 Bởi khi gia cảnh có đâu như dè!
 "Anh ơi! Em đã trở về
 Nắng hồng cho ấm trọn bề tình ta!"
 Tiếng nàng len lõi bà nghe
 Nhanh như tia chớp bước ra hầm hầm
 "Việc xa tiếp hãy mà làm
 Đừng gì trói buộc đi giam đời mình
 Thân hoa lại nở cấm sìn
 Giàu sang không muốn theo tình nghèo xơ
 Trời ơi đoạ lắm cho vừa
 Con tôi nó cãi chỉ mơ về tình!"
 
 
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340296
 05/05/2008
 
 
 |              Mẹ ơi! Chớ đoạ thân mình
 Con nguyền nghe lấy nhửng xin an lòng!"
 Còn chi đâu nữa mả mong
 Còn chi đâu nữa nắng hồng bên nhau
 Sợi tơ lại đứt chia mau
 Người lên thành thị xiết bao u hoài
 Người thì ở lại đắng cay
 Năm canh vò võ nguôi nguây đêm trường
 Chữ tình sao lắm vấn vương
 Anh hùng cho mấy vẫn tương tư người?
 Thân nghèo rớt trái mồng tơi
 Nên tình đi mất không lời về thăm
 Dù cho chết mấy con tim
 Dù cho xơ xác nổi chìm đời hoa
 Dúcho nước mắt tuôn sa
 Miễn sao được toại lòng già này thôi!
 XỨ xa mắt ngước lên trời
 Đài trang thêm xót những người chung quanh
 Ra tâm ông chủ giả nhân
 Thì thầm an ủi thiệt lành hỏi han
 "Tố Sơn chi đó của nàng,
 Mà cho lòng nhói lòng mang ưu sầu?'
 Thật lời chuyện lấy đôi câu
 Ngây thơ tin kẻ đang mưu hại mình
 Lòng Từ việc rõ đinh ninh
 Thư mau Châu Đốc nối tình cho ai
 Rồi đôi ba bữa tới đây
 Đưa Mai về lại hợp đôi Sơn này
 Thư rằng:" Việc rõ xót cay
 Mà sao em lại nín hoài lời kia
 Tâm tình bày tỏ khôn dìa
 Thương sao ánh mắt nhu mì ngây thơ"
 Thư xong thì đến người về
 Liễu vờn kiểu cách làm ngơ với chàng
 Thấy Từ Sơn hãy nhanh chân
 Đón chào nồng hậu ân cần cho ra
 Rượu bày rồi đến thuốc trà
 Hàn huyên tâm sụ gật gà đến say
 Sơn mau:" Bằng hữu mấy ai
 Cùng chung trí hướng giúp hay cho đời
 Màn đêm cũng đã tới rồi
 Sang bên cùng nghỉ chuyện thời thâu dêm"
 Từ rằng:" Đã mệt tuỳ em
 Về yên nghĩ trước mà nằm khoẻ ra
 Bên này còn chuyện với bà
 Ngọc Mai một thể chút thì anh mau."
 
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340310
 05/05/2008
 
 
 |              Thôi cho mình xin tạm dừng ở dây nha.Ngày mai mình sẽ post lên nũa cho các bạn xem tiếp nha. Mình cũng mong rằng với các bạn đọc khi đọc xong phần 4 quyển thi phẩm này của anh HOÀI THIÊN BẢO thì cùng chia sẻ với nổi mất mát quá lớn của anh ấy.Mình chỉ là một cô em gái kết nghĩa của anh ấy thôi. Quyển thi phẩm này dài lắm các bạn ạ.Nó tới 6832 câu thơ đặng là một sự miệt mài ngoài sức tưởng tượng của mình.Mình quí anh lắm vì anh thương mình như em gái thật của anh vậy đó.Thi phẩm có tất cả là 5 phần: từ tuổi thơ đến thành niên rồi đến sự thành công của một chàng trai vượt khó.Câu chuyện quân Kam Pót tại CamPuChia thật như dựng lại toàn bộ hình ảnh cho chúng ta thấy rõ tội ác của chúng. Quân Kam Pót này nó nằm ở phần 3.Xin các bạn khi đọc xong thì có thể giới thiệu cho bạn bè của mình cùng đọc nữa.Mỗi người cùng góp tay nhau để cùng chia sẽ với anh.
 Thiên Bảo ơi có phải là anh không?
 Hay kẻ cô đơn giữa mùa đông
 Lời thơ bay bổng người trầm lặng
 Một cỏi hư vô kiếp lạnh lùng.
 
 Nếu các bạn muốn biết rõ toàn bộ thi phẩm thì xin ghé địa chỉ mail của mai mai sẽ bí mật gởi cho các bạn;
 ngocmai_ct78@yahoo.com.
 Xin đừng cho anh biết
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340585
 05/05/2008
 
 
 |              Mặt trời đã lú hồng hào
 Ánh dương đua sắc đón chào đẹp thay
 Giật mình thức giấc quơ tay
 "Ủa sao không thấy anh đây qua cùng?"
 Bước qua thôi giận bắn rung
 Ngọc Mai ai đó chung mùng với nhau
 Biển đâu lại nổi sóng trào
 Đất bằng rung chuyển hố sâu lòng này
 Nổi lòng dằn lại đặng thay
 Chờ người dậy rõ việc bày ra sao?
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340693
 05/06/2008
 
 
 |              Chín giờ đã tới bước vào
 Ngọc Mai mừng rỡ đón chào cùng Sơn
 Anh Từ thấy mặt tươi hơn
 Như vừa xuân thắm tình tràn tưới cho
 Còn bà thì vẫn so đo
 Đêm qua chẳng biết thờ ơ lạnh lùng
 Sơn rằng:" Khéo đẹp vẻ nhân
 Vẽ bề hiền đức ngoan trung thánh hiền
 Té ra cáo giả người tiên
 Xuống trần lừa lộc ngã nghiêng hại đời."
 "Việc gì em nói rõ lời
 Anh không hiểu rõ ý thôi lòng vòng?"
 "Việc gì thì rõ biết lòng
 Đêm thâu trăng đẹp luống phòng nơi đây?"
 Tiếng Kiều nhỏ nhẹ phân bày
 "Đêm qua anh đã uống say quá chừng
 Ngã ngang đặt dựa vành lưng
 Tiện luôn một thể chung mùng mà thôi
 Anh ơi! Xin xét kịp thời
 Lòng không gian dối với người xưa đâu!"
 Từ nghe tiếp nối đôi câu
 "Lần đầu rót dại gây đau cho người
 Mong lòng bác ái sáng soi
 Thứ tha cho kẻ bề tôi được nhờ!"
 "Thoi thoi chẳng nói bâng quơ
 Voệc làm đã rõ thấy nhơ nhuốc đầy
 Mau mau đi khỏi nơi đây
 Đừng thêm xấu mặt xấu mài cho ta
 Hoa xinh đẹp dáng lụa là
 Lời em cho rõ những ra chân thành
 Dẫu gì quyết định nơi anh
 Lần này bỏ lấy phải lành lánh mau
 Đường xa dẹp thói mưu cầu
 Con thơ lo giữ trọn câu mẹ hiền."
 "Lời anh ghi dạ hiển nhiên
 Em thôi ở lại cho yên phận mình"
 Lắng nghe bà hãy làm thinh
 Dám chi xao động chuyện tình thanh cao
 Tha Từ cùng lượt Mai nào
 Đến bà Sơn nói ra đâu vẹn toàn
 "Nghĩ tình Mai rất hiền ngoan
 Đã cam nhịn nhục những đàn áp kia
 Bao lần cố cắt phân chia
 Mặc cho nước mắt đầm đìa giọt ngân"
 "Làm con phải hiếu trọn phần
 Lúc trên dương thế nên toàn phải hơn
 Lo cho cha mẹ vuông tròn
 Thảnh thơi vui hưởng hẳn còn bao lăm?
 Thân dù cực có mấy năm
 Hoa xơ tan tác xứng tầm cưu mang?"
 Tiếng xa đẫ xấu thêm vang
 Biết chi nhục nhã giữa đàng người dưng
 Còn Sơn sao mãi rưng rưng
 Miệng bia châm biếm đã lừng khắp nơi
 Tới đâu cũng bị người cười
 "( Uổng công xe cát biển khơi Dã Tràng
 Thân cò xốc tép nuôi ngan
 Miệng hang canh giữ cua nàng phụ đi)"
 Tình ơi,trói buộc làm chi,
 Đã người cố bỏ còn gì nữa yêu?
 Lòng ai đầy những hoang liêu
 Đã suy hào khí mấy điều bên tai
 Nắng hồng có buổi ban mai,
 Mà sao hết cả một ngày chiều buông?
 Đêm sang có ánh trăng tròn,
 Mà sao nguyên tháng bóng suông mịt mù?
 Tiếng đời đã bớt dịu lu
 Liễu xinh ngoan ngoãn từ từ nghe theo
 Ở bên sát cạnh người yêu
 Chung tay cho trẻ thêm nhiều ước mơ
 Tính bà dù đặng êm cho
 Lòng còn ấm ức bởi mơ sang giàu
 Ghét xưa nay ghét thêm vào
 Thứ người trời đánh cho mau Sơn này
 Nhổ đi con mắt có gai
 Tinh thần nhẹ nhõm tiếp thôi việc mình
 Thư liền gởi đến Long Thành
 Chung tay Từ ấy tống nhanh Sơn này
 Đã mang nổi hận chưa nguây
 Tin thư vùa nhận thì bay vào liền
 Gặp nhau cười nói ngã nghiêng
 Con,con-mẹ,mẹ như điên ngạo đời
 Bà rằng:" Khi xảy việc rồi
 Quyền toàn nắm hết không coi ra già
 Bóng mây giờ thiệt còn chi
 Vẫn không yên được con thơ ngày nào
 Từ ơi phân rõ cho mau
 Đặng bề già rãnh thật đau vô cùng!"
 
 
 
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340708
 05/06/2008
 
 
 |              Từ thưa:"Việc thế dám từng
 Lời ngang xốc ngược bất nhân mẹ à
 Đã mang tiếng hổ Thích Ca
 Quan Âm cứu thế tâm từ hơn ai
 Cớ hay lộ rõ mặt mài
 Cũng là thứ bọn an mày ranh đua."
 Sơn đâu bước đến cũng vừa
 Những phần trang trọng như xưa cúi chào
 "Đã lâu thân bách tùng cao
 Vẫn xuân trai tráng hồng hào văn nhân?"
 "cảm lời thăm hỏi ân cần
 Sức còn khoẻ mạnh vững thân không hề
 Chẳng hay tin thật vừa nghe
 Đúng không với việc em dè mẫu thân
 Cho người lâm cảnh khốn bần
 Với thân nhành liễu mang ân giả tình?"
 Lặng im nghe mấy lời trình
 Rung rung cơn gió thắm mình lạnh hơn
 Mắt Sơn to tướng ve tròn
 "Hồi nào việc ấy phụ ơn mẹ nàng
 Tin ai khéo thế bẻ ngang
 Mang lời du khống trách oan cho lòng?"
 "Mẹ đây nói thật rõ trong
 Hay là bảo mẹ phụ hòng tránh xa?"
 "Lời này do bác nói ra
 Mà ai là mẹ anh Từ nơi đây?"
 Miệng tao nói đúng sụ rày
 Có chi mầy được cho đây thân già
 Thân nghèo lại vẻ nhân gia
 Văn thơ giả giọng thầy đồ gớm ghê!"
 Từ nhanh:"Thật rõ trọn bề
 Còn chi chối cãi dối thề Ngọc Mai
 Mẹ ngồi dáng toả bóng cây
 Sao còn không hiểu thật rày quá ngu?"
 Nghe xong con mắt mù mù
 Lòng người sao lại đổi như thế này
 Hay nghèo phải chịu đắng cay,
 Chữ tình không nhẽ lại bay theo tiền?
 Bởi lời của đấng mẹ hiền
 Còn em trọn hiếu diềm nhiên phụ chàng
 Dẫu chi sự thể rõ ràng
 Liễu bay theo gió xuôi ngang không dừng
 Mai thưa:"Vạn đội tình quân
 Một lòng vẹn trọn nghĩa trung với tình
 Thân em còn nặng gia đình
 Liễu tơ gió thoảng gãy cành xuân xanh
 Phỉ tình nào dám dối anh
 Hôn phu Từ ấy duyên thành mẹ cha
 Thừa khi rượu đã say ngà
 Đời em như hết phụ mà tình chung"
 Mưa ngâu thêm những bão giông
 Ầm ầm đổ xuống không ngần tiếc thương
 Tình chia đôi ngã sầu vương
 Bên thì tan tác bên dường đớn đau
 Hởi ai mấy chữ làm đầu
 Làm con phải hiếu vẹn câu cho tròn
 (Công cha như núi Thái Sơn
 Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra)
 Mẹ cha thì cũng mẹ cha
 Thương con cho đặng cho ra tình người
 Đừng vì tiền của ở đời
 Sang giàu ép gả đau thôi con mình
 Xứ người lắm việc trớ trinh
 Quê nhà hay dặng những tình của con?
 Bao lời rõ đáy lòng Sơn
 "Thân xin cam phận nghèo hèn hơn ai
 Thua người lắm của bạc tài
 Nói sao cũng đặng những lời nghĩa nhân
 Đoạt tình phá hoại gia can
 Cũng thì trọn nghĩa trọn nhân với đời"
 Từ rằng:"Dẫu tiếc cũng rồi
 Việc thì đã hết xong xuôi mọi phần
 Chuyện đời của đức thánh nhân
 Tôi xin hối hận với ngần bạn đây
 Vẹn tình thêm chữ đức tài
 Thật làm thán phục cho trai đương thời"
 Sơn thưa:"Lắm sợ người cười
 Không bằng với bậu một đời danh thơm
 Phận hèn như thể cỏ rơm
 Làm sao dám sánh sao hôm giữa trời
 Liễu xinh xin gởi cho ai
 Hoa trông có thắm nhờ ngài một tay
 Tình kia dù lắm đắng cay
 Nhưng không dám hận oán ai bao điều
 Trách mình thân lại bọt bèo
 Trắng tay không đặng dáng kiều một khi."
 Tiếng Mai sao nghẹn cứng lời
 Nói trong nước mắt đang khi rã rời
 "Kiếp này dẫu đứt chia đôi
 Kiếp sau duyen ngộ đặng mười ngày nay
 Xin chàng bớt nổi nguôi nguây
 Sầu vương gối chiếc đêm dài trống canh
 Tố Sơn ơi!Hỡi tình anh?
 Lòng em ai thấu phận mành liễu tơ?"
 Tình em phận liễu ngây thơ
 Tòng cao hiểu đặng bóng mơ đêm huyền
 Ép dầu người nở ép duyên
 Thôi thì em hãy chọn thuyền cho xong
 Vùi thây vào chốn mưa giông
 Hoa tơi tả cánh,nhuỵ tàn tàn hương
 Mong sao được thắm sắc hơn
 Lung linh giữa chợ phố phường thêm xinh"
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340712
 05/06/2008
 
 
 |              Thế ưu bà tiến thẳng mình
 "Biết rồi lắm chuyện nghĩa tình thêm dai
 Biến đâu cho khuất mặt mài
 Cho già rãnh việc hưởng đời giàu sang"
 Từ mau:"THiệt lẽ nhờ chàng
 Chỉ mong được kết hữu bằng cùng ai
 Chung nhau tạo sức gió bay
 Nước non ra giúp sẽ ngày vinh qui!"
 :Trách thay phận bạc Trương Chi
 Có tài mà lại cũng thì như không
 Áo ôm thuyền lạc giữa dòng
 Dám mơ có bạn giàu sang như dè
 Sông kia đi khắp bốn bề
 Bước chân lữ thứ sẽ về quê xưa"
 Tình trong thế cũng đủ vừa
 Lòng nhân thêm trọn ước mơ của người
 Ra đi chi bấy ngậm ngùi
 Còn thương tiếc nối những lời mỉa mai
 Đường xa trở lại còn dài
 Bâng quơ nhớ đến bao ngày bé thơ
 Núi Sam di tích của bà
 Vương Tâm bạu chọn gìn thờ trung kiên
 Đã thôi mười mấy năm liền
 Ngôi nhà xưa ấy bạn hiền còn không?
 GIỗ thầy lỡ trót phụ lòng
 Mười hai mùa lá long đong kiếp người
 Mười hai năm,bấy nhiêu thôi
 Cho đầy đủ cả biết đời là sao
 Núi Sam đường thẳng triền cao
 Chốn xưa theo gót cho mau tới nhà
 Người xưa vừa gặp ngó qua
 Đã phần cao lớn dáng ra trai dường
 Mặt ngơ mặt chưa tỏ tường
 Vài điều gạn lẽ Tâm huờn nhớ ngay
 Đôi tay mừng bắt đôi tay
 Thông cao gặp phải gió bay theo chiều
 Hàn huyên tâm sự đủ diều
 Lòng xao xuyến mến đăm chiêu ra đầy
 Chạnh tình theo mỗi phút giây
 Bao năm xa cách thật hay có ngày
 Hoàng hôn tắt nắng ban mai
 Núi cao thêm ấm đèn say chông dầu
 Tâm rằng:"QUả thật nhanh sao
 Mới đây chớp mắt đã màu cây to
 Sơn thưa:"Cũng lắm đắn đo
 Rã ròng sức kiệt quanh co thân tàn
 Tuổi thơ mắc bởi tiếng oan
 Cây to bị đốn đưa sang xứ người
 Hết rừng sâu đến biển khơi
 Bướm ong cũng đoạn những đôi oan tình"
 "Việc rồi thôi đã yên lành
 QUa bao khổ cực giờ hanh tươi màu
 Nắng hôm em tính thế nào
 Hay là ở lại triền cao một đời
 Chung nhau lo thuốc cứu người
 Mộ thầy đôi buổi ra phơi phoi lòng."
 "Chốn quê mẹ hãy luống trông
 Chim bay tìm lại nắng hồng ngày xưa
 Trọn đời chữ hiếu gắng chu
 Lỗi xa vắng bóng đã thừa bảy xuân"
 Khuya về cơn gió lâng lâng
 Thổi ngang mái lá gợi lần tìm ai
 Chong đèn vách lá song hai
 Chung nhau một nổi ưu hoài đệ huynh.
 +  +  +
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340714
 05/06/2008
 
 
 |              Thế ưu bà tiến thẳng mình
 "Biết rồi lắm chuyện nghĩa tình thêm dai
 Biến đâu cho khuất mặt mài
 Cho già rãnh việc hưởng đời giàu sang"
 Từ mau:"THiệt lẽ nhờ chàng
 Chỉ mong được kết hữu bằng cùng ai
 Chung nhau tạo sức gió bay
 Nước non ra giúp sẽ ngày vinh qui!"
 :Trách thay phận bạc Trương Chi
 Có tài mà lại cũng thì như không
 Áo ôm thuyền lạc giữa dòng
 Dám mơ có bạn giàu sang như dè
 Sông kia đi khắp bốn bề
 Bước chân lữ thứ sẽ về quê xưa"
 Tình trong thế cũng đủ vừa
 Lòng nhân thêm trọn ước mơ của người
 Ra đi chi bấy ngậm ngùi
 Còn thương tiếc nối những lời mỉa mai
 Đường xa trở lại còn dài
 Bâng quơ nhớ đến bao ngày bé thơ
 Núi Sam di tích của bà
 Vương Tâm bạu chọn gìn thờ trung kiên
 Đã thôi mười mấy năm liền
 Ngôi nhà xưa ấy bạn hiền còn không?
 GIỗ thầy lỡ trót phụ lòng
 Mười hai mùa lá long đong kiếp người
 Mười hai năm,bấy nhiêu thôi
 Cho đầy đủ cả biết đời là sao
 Núi Sam đường thẳng triền cao
 Chốn xưa theo gót cho mau tới nhà
 Người xưa vừa gặp ngó qua
 Đã phần cao lớn dáng ra trai dường
 Mặt ngơ mặt chưa tỏ tường
 Vài điều gạn lẽ Tâm huờn nhớ ngay
 Đôi tay mừng bắt đôi tay
 Thông cao gặp phải gió bay theo chiều
 Hàn huyên tâm sự đủ diều
 Lòng xao xuyến mến đăm chiêu ra đầy
 Chạnh tình theo mỗi phút giây
 Bao năm xa cách thật hay có ngày
 Hoàng hôn tắt nắng ban mai
 Núi cao thêm ấm đèn say chông dầu
 Tâm rằng:"QUả thật nhanh sao
 Mới đây chớp mắt đã màu cây to
 Sơn thưa:"Cũng lắm đắn đo
 Rã ròng sức kiệt quanh co thân tàn
 Tuổi thơ mắc bởi tiếng oan
 Cây to bị đốn đưa sang xứ người
 Hết rừng sâu đến biển khơi
 Bướm ong cũng đoạn những đôi oan tình"
 "Việc rồi thôi đã yên lành
 QUa bao khổ cực giờ hanh tươi màu
 Nắng hôm em tính thế nào
 Hay là ở lại triền cao một đời
 Chung nhau lo thuốc cứu người
 Mộ thầy đôi buổi ra phơi phoi lòng."
 "Chốn quê mẹ hãy luống trông
 Chim bay tìm lại nắng hồng ngày xưa
 Trọn đời chữ hiếu gắng chu
 Lỗi xa vắng bóng đã thừa bảy xuân"
 Khuya về cơn gió lâng lâng
 Thổi ngang mái lá gợi lần tìm ai
 Chong đèn vách lá song hai
 Chung nhau một nổi ưu hoài đệ huynh.
 +  +  +
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340718
 05/06/2008
 
 
 |              Giờ thì đã xong đoạn dầu của phần bốn.Xin các bạn dọc góp cho mình ý kiến và có cùng với suy nghĩ mình không là cảm thấy thế nào về bà mẹ của Ngọc Mai.MÌnh xin nói thật hiện tại có một tin thật trớ trêu cho anh Bảo là gia đình cô Mai đã tung hô rằng anh muốn bắt cóc bé Ý Nhi.Bây giờ có lẽ anh dang buồn lắm.Mong anh vượt qua được.Thật khốn nạn sao khi người ta đã quá nhịn nhục.Theo như mình hả thì chắc sẽ đi thưa công an liền vì tội du khống.Con mình mà gặp được Ngọc Mai hả chắc mình thế nào cũng xé xác cô ấy ra trăm mảnh cho mà coi.
 Thật tiếc sao kết thúc quyển truyện anh bảo lại cho quá có hạu với cô mai.Các bạn đón thử xem đến kết` thúc thì mai như thế nào? Mình xin chờ ý các bạn.Chúc các bạn vui.
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                               
                      |  | 
                    
                    
                    
                      | 
                       thimai
                      member
 
 REF: 340934
 05/06/2008
 
 
 |              Các bạn có biết 2 số dt mà mình đăng tải lên là của ai ko?
 Đó chính là những người bạn của Ngọc Mai đó chứ ko phải là bạn của anh Thiên Bảo đâu.Anh đã nói dối là bạn của mình đó đúng hơn vì sợ gia đình cô Mai này thù nên anh đã nhịn nhục.Các bạn biết ko cũng vì những số đt này mà có người đã hăm doạ rằng sẽ cho người thủ tiêu anh nếu như anh cho thi phẩm ra đời.Nhưng thử xem nha các bạn là những con người khốn nạn đó có thực hiện được hành vi của mình ko? Lần này là mình sẽ lên tiếng cho anh Bảo và sẽ đăng lên tât cả rồi sẽ cho xuất bản nữa.Mình cũng hy vọng rằng qua nhịp cầu này chúng ta cùng nên chia sẻ với nổi đau với anh khi mọi người hiện tại đang muốn ép anh đi vào đường cùng.
 Thân chào các bạn và mình chờ tin các bạn.
 
 
 | 
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                              1 
                      
   
							
							
                    
                    
                
 
                      |  | 
                
 
                      |  
                      Kí hiệu:
                       : 
                      trang cá nhân  :chủ 
                      để đã đăng  : 
                      gởi thư  : 
                      thay đổi bài  :ý kiến | 
                
 
                      |  |