Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Câu lạc bộ thất tình >> CHUYỆN TÌNH MỘT NGƯỜI LÍNH

 Bấm vào đây để góp ý kiến

 nuagoicodon
 member

 ID 45669
 09/15/2008



CHUYỆN TÌNH MỘT NGƯỜI LÍNH
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Vậy là lai một đêm nữa anh bị mất ngủ.biết rằng lúc này đêm đã sắp tàn canh.trước mặt anh chỉ có chiếc máy tính,những chồng sách in ,sách viết đủ loại đang ngổn ngang trên bàn.những thứ vô tri vô giác này không giúp gì được cho anh ngoài chiếc máy tính mà anh đang gõ để trút nỗi đơn côi và buồn tẻ của mình.
H....em !có thể em sẽ vô tình đọc dược trang viết này của anh trên NCD nếu em còn lướt web.bằng không đây cũng chi là những lời tự tình của anh mà thôi.từ khi anh nhận dược câu trả lời của em rằng:((em không muốn làm người thứ 3 bước vô căn phòng ấm cúng của đời anh-là người phụ nữ em không bao giờ làm như thế.!))tại sao vây em?không lẽ việc chúng ta yêu nhau là có tội?toà án nào dang phán xử chúng ta đây?em à, biết bao kỷ niệm đẹp của quá khứ đang xâm lấn trái tim anh,đang thúc giục anh trở về với em và anh đã làm điều dó.nhưng rồi mọi việc làm của anh sẽ trở thành vô nghĩa khi trái tim em không còn chỗ cho anh như những ngày xưa,hay em sợ điều gì đó xảy ra khi biết rằng mình là người di trước nhưng đích lại đến sau người đi sau...và rồi chiến tranh xảy ra là điều tất yếu.
H...em !anh muốn khảng đinh với em môt lần nữa rằng:người anh yeu duy nhất chi co em mà cũng chỉ có em mà thôi.khi xưa anh đã từng thề :trái tim chỉ một lần yêu và chỉ tôn thờ một hình ảnh lý tưởng-dó là em.năm tháng qua đi,thời gian không trở lại,nhưng những kỷ niệm đẹp của quá khứ vẫn còn nguyên trong anh.anh biết em đang phải chìm nổi nơi góc biển chân trời để mưu sinh,nhưng gặt hái được sự thành công thì quá khiêm tốn.anh muốn em trở về sống bên anh trong quãng đời còn lại của cuộc đời-muôn còn hơn không bao giờ em ạ.em con nhớ không(-một túp lều tranh,hai trái tim vàng,)chính em đã nói với anh như vậy.....



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 nuagoicodon
 member

 REF: 390730
 09/16/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
H...em,vậy là đã gần 30 năm trôi qua rồi phải không em?thời gian trôi nhanh quá em nhỉ.mới ngày nào hai ta cùng hoc một lớp,cùng vui đùa trên sân trường,anh còn cướp chùm phượng đỏ của em,em còn nũng nịu với anh-ứ đâu em bắt đền anh đó...và những ngày mưa hai đứa cùng khoác chung một tấm áo đi mưa,cùng sải bước trên dường trở về nhà,ngày đó anh bảo em nép vào gần anh cho đỡ ướt.anh bắt gặp cái nhìn đầy ý tứ mà bảo rằng-anh chỉ dược cái khôn lỏi thôi....thế rồi chiến tranh đã nổ ra.nghĩa vụ của thanh niên lúc này phải lên dường bảo vệ tổ quốc.anh cũng là một trong số thanh niên lên đường vào quân ngũ.khoác trên mình màu xanh áo lính.ngày nhập ngũ ,em tặng anh cuốn sổ tay có ép những cánh phượng hồng với dòng chữ:dù anh có đi đâu,em như cánh phượng hồng,giữ mãi tấm lòng son,chờ anh ngày thống nhất,ngày đoàn tụ đôi ta.
chiến tranh thật ác liệt,chiến tranh cũng thật tàn khốc.nó không thương tiếc một ai nếu ai đã rơi vào vòng xoáy của nó.bao chiến sĩ,bao đồng đội của anh đã nằm xuống không một lời từ biệt.họ còn rất trẻ,rất vô tư và hồn nhiên như chính cuộc đời của họ.trong những ngày của cuộc chiến,anh biêt em luôn mong tin anh,nhưng biết làm sao được,chiến tranh mà em.sống giữa vùng rừng không dân,anh thèm nghe một tiếng chó sủa,thèm nhghe một tiếng gà gáy sang canh,thèm được nghe tiêng ríu rit của trẻ thơ nô dùa..nhưng mở mắt ra chỉ nhìn rừng,muỗi và tiềng đạn pháo gầm rít,tiếng máy bay cào xé bầu trời.
nhưng rồi cái ngày ác liệt ấy cũng đã qua đi.hiệp định về chấm dứt chiến tranh,lập lại hoà bình ở việt nam đã được ký kết.anh cứ nghĩ rằng-anh và các ban anh sẽ được trở về.ngày gặp em chắc sẽ không còn xa nữa,niềm mơ ước tự bao ngày rồi cũng đến.anh được nghỉ hẳn một tháng phép ở nhà.anh nghĩ sẽ gặp được em,nhưng em không còn là cô nữ sinh của trường bách khoa nữa mà em đã tốt nghiệp và đang du học ở nước ngoài.thế là ước mơ của anh đã không thành hiện thực.cũng từ đây khoảng cách giữa anh và em như đang nới rộng ra-không phải vì không gian mà vì quan điểm sống đã có sự khác biệt.linh cảm đã mách bảo anh như vậy.trở về đơn vị với nỗi buồn day dứt trong tim,dôi lúc anh đã cáu giận vô cớ với đồng đội,với chiến sĩ của mình.nhưng đó chỉ là sự hiểu lầm của anh đối với em mà thôi.
đã có một nhà văn nào đó viết rằng:thắng lợi nào mà không phải đổi bằng mồ hôi và máu,hạnh phúc nào chẳng phải giành giật trong đấu tranh......


 

 uyenphuong08
 member

 REF: 390802
 09/16/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào Anh nuagoicodon
đọc câu chuyện của Anh mà em cảm động quá , rơi nước mắt luôn nè
em nghĩ chị H nhất định sẽ đọc được những lời tâm sự này của Anh ,và sẽ hiểu được tình yêu Anh luôn dành cho Chị
cầu mong Anh Chị sẽ được hạnh phúc bên nhau


 

 nuagoicodon
 member

 REF: 390858
 09/16/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Mình cảm ơn bạn uyên phương đã ghé thăm,chúc bạn vui vẻ và hạnh phúc.

 

 nuagoicodon
 member

 REF: 390879
 09/16/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
...sau những ngày nghỉ phép ở nhà,anh trở lại đơn vị với biết bao công việc bộn bề-nào là trinh sát nắm tình hình địch,xây dựng phương án tác chiến,chuẩn bị tốt công tác hậu cần,củng cố,xây dựng,tổ chức huấn luyên kỹ,chiến thuật ,chuẩn bị cho cuộc chiến đấu giành thắng lợi cuối cùng.trong tâm trí của người lính như anh lúc này không còn chỗ cho những tình cảm giêng tư,những hẹn hò lãng mạn nơi công viên,những cuộc gặp gỡ ở một rạp chiếu phim nào đó ,để cùng nhau thưởng thức một bộ phim hay....trước mắt anh là một nhiêm vụ quan trọng và cần thiết.chính vì lẽ đó những cánh thư của em không thể đến được với anh-mặc dù đã nhiều lần anh viết cho em.anh không trách em và em cũng đừng bao giờ trách anh...thời gian chính là thước do cho tình yêu của hai đứa trong lúc này......thời gian...ôi thời gian,cuộc chiến biết bao giờ kết thúc?
đất nước đã hoà bình,thống nhất.khi trở về quê hương,anh vẫn là một người lính không hơn,không kém.còn em ,em đã có một gia đình êm ấm và hạnh phúc.anh biết,em không dám đối mặt với anh để nói lên một sự thật,anh không trách em,bởi em đâu có lỗi gì?lỗi lớn nhất là cuộc chiến tranh này đã kéo dài,bao gia đình phải ly tán,bao người mẹ mất con,bao người anh,người chị đã mất những dứa em thân yêu của mình.còn anh,anh mất một tình yêu từ nơi em.anh vẫn yêu em như những ngày nào,chính vì thế anh luôn cầu chúc cho em được hạnh phúc.với anh khi bước chân vào quân ngũ-đảng trao cho anh cây súng,nhân dân trao vận mệnh Tổ quốc,anh không thể làm khác được-dù biết rằng thế hệ tương lai thuộc về ai đó được hạnh phúc hơn mình,anh vẫn cứ vui.
đơn vị anh được điều động từ miền nam trở ra biên giới phía bắc để đối phó với bọn xâm lược mới.vậy là bước chân của người lính đã không hề ngơi nghỉ.sự cống hiến,sự hy sinh của người lính thật vô bờ...


 

 nuagoicodon
 member

 REF: 391080
 09/17/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
..2h sáng ngày 17/2/1979 tiếng pháo đầu tiên đã nổ.cụôc chiến không hề mong đợi, đã bắt đầu.em biết không?anh và đồng đội của anh một lần nữa lại đối mặt với kẻ thù,đối mặt với bom đạn và sự hy sinh của những người lính.nếu như trước đây khi chiến đấu ở chiến trường b,c thì bây giờ cuộc chiến lại xảy ra ngay chính trên quê hương của mình.nhưng dù ở đâu thì chiến tranh cũng vẫn là chiến tranh-sự tàn khốc,sự ác liệt,sự tàn phá là điều không thể tránh khỏi.
nhưng rồi cuộc chiến cũng nhanh chóng kết thúc.thời gian tuy không dài,nhưng những hậu quả mà nó để lại thì không nhỏ chút nào.nhiều thành phố,thị xã ở 6 tỉnh biên giới phía bắc đều bị tàn phá.bao công sức ,mồ hôi và cả xương máu của biết bao người xây dựng qua bao nhiêu năm bỗng chốc biến thành đống tro tàn,gạch vụn.bao nhiêu bà mẹ,người cha,người anh..lại mất con,mất những đứa em thân yêu của mình-đó là điệp khúc của chiến tranh.
Em thân yêu!sau cuộc chiến lần này anh chính thức trở về với cuộc sống đời thường vì lý do sức khoẻ.anh chấp nhận ở lại nơi vùng cao biên giới,tránh xa sự ồn ào náo nhịp nơi thị thành,nơi có biết bao kỷ niêm khi còn ngồi trên ghế giảng dường đai học giữa anh và em.không phải anh muốn tránh em vì em đã có một gia đình hạnh phúc mà người con gái nơi vùng sơn cước này đã giữ chân anh.cô ấy là một kỹ sư tâm hồn cũng tình nguyên ở lai xây dựng miền biên cương này ,em ạ.
năm tháng trôi di,cuộc sống của anh cũng đã trôi dần theo năm tháng.vợ chồng anh đã có 2 mặt con,một trai,một gái.trong cơ chế của thời bao cấp có muôn vàn khó khăn mà những cặp vợ chồng như anh phải trải qua.vợ chồng luôn động viên nhau,thôi thì nước nổi lo chi bèo chẳng nổi hở em.nhưng vợ anh không nghĩ thế,với đồng lương của một cô giáo vùng cao và đồng lương bệnh binh ít ỏi của anh không đủ trang trải cho đời sống hàng ngày,chú nói chi viêc mua sắm những vật dụng đắt tiền và những hàng xa xỉ khác-và cô dã có quyết định táo bạo,xin chuyên ngành từ giáo viên sang phòng tài chính huyện.
vậy là sau nửa năm sang công tác ở vị trí mới.cuộc sống gia đình có được cải thịên đôi chút........

còn tiếp......


 

 nuagoicodon
 member

 REF: 391300
 09/18/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Nhưng một đất nước vừa ra khỏi cuộc chiến tranh kéo dài,viêc khôi phục kinh tế ở tầm vĩ mô vốn đã rất là khó,với một gia đình nhỏ dù chỉ là một tế bào của nó cũng đâu có dễ dàng gì.hầu như tất cả đều phải làm lại từ đầu.với cơ chế như lúc bấy giờ ,vợ anh ,khuyên anh nên mở một trang trại để tăng gia,chăn nuôi để có thêm thu nhập,trang trải cho dời sống hàng ngày.vợ anh,cô ấy cũng đã dươc cơ quan bố trí cho di hoc lớp trung cấp lao động ,tiền lương.sau khi tốt nghiệp ra trường, cô ấy đươc bố trí làm kế toán.còn anh vẫn mải miết với vườn cây,ao cá em ạ.cuộc sống cứ thế dần trôi,hạnh phúc có đựợc trong lúc này đối với anh là sự bình yên.khi về nhà ,các con anh ríu rít ôm lay cổ bố nó-bố ơi:nay bố có mang cá về không hở bố,mẹ bảo ăn cá mắt sáng lắm bố ạ.anh ôm lấy các con..ừ mai bố sẽ mang cá về,nay các con ăn tạm trứng gà luộc cũng dược.trời trở mưa nên cá không chịu cắn câu mà cũng chả chịu vào vó nên bố không cất được.ứ đâu,con thích ăn cá cơ! con nhỏ nũng nịu ôm chặt lấy cổ bố và lắclắc.
có lẽ đấy là những ngày hạnh phúc nhất mà anh có được em ạ.cái hạnh phúc mà bao nhiêu năm ao ước có một mái ấm gia đình,có tiếng trẻ nô đùa ríu rít và nụ cười thương yêu của người vợ hiền bên mâm cơm đạm bạc.hạnh phúc thật đơn sơ,nhưng cũng thật ấm cúng.vậy mà bao nhiêu ban bè cùng ra quân với anh,họ đâu có được như thế.
đã hơn 10 năm trôi qua.các con anh,chúng cũng đã lớn.anh cả(cu lớn nhà anh)Đã học xong cấp 3.cô gái út cũng đã thi đỗ vào trường chuyên của tỉnh.vợ anh giờ cũng không còn làm kế toán nữa-cô ấy giờ đã là phó phòng tài chính của huyện.có anh làm hậu phương vững chắc,luôn tạo điều kiện tốt để cho cô học tâp và tiến bộ.từ khi cô ấy trở thành lãnh đạo thì thời gian chăm sóc gia dình cứ thưa dần.nay cô bận công việc này,mai lại bảo phải họp giao ban gì đó,ngày kia lại phải đi dự lớp tập huấn mấy ngày.cứ thế căn nhà ấm cúng ngày xưa ,giờ trở nên vắng vẻ hẳn đi.nhà lúc nào cũng thấy đóng cửa nhiều hơn là mở cửa.......

còn tiếp.....


 

 nuagoicodon
 member

 REF: 391956
 09/22/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Từ khi có chính sách cải cách ,mở cửa của nhà nước.nhiều gia đình cuộc sống đã khấm khá lên rất nhiều.ở một thị trấn nhỏ nơi vùng cao, biên giới này cũng đã thay da ,đổi thịt.nhiều đường xá được mở mang.những nhà xây cấp 4,cấp 2 lần lượt mọc lên.những cửa hàng bách hoá của tư nhân,những dịch vụ, những buổi chợ phiên, khách hàng ngày càng đông đúc.bộ mặt của một huyện vùng cao đã thay đổi rõ rệt.với gia đình anh,cuộc sống đâu có bắt nhịp dược với trào lưu của xã hội.chính vì lẽ đó,vợ anh đã khuyên anh nên bán trang trại và tìm một việc khác để làm có thu nhập cao hơn.nhưng anh đâu có muốn thế.ở cái trang trại này dù sao cũng đã gắn bó với anh biết bao năm,đã từng cung cấp lương thục,thưc phẩm cho gia đình trong những tháng ngày khó khăn nhất.mỗi buổi chiều nhìn cá lượn tung tăng đớp mồi,nhìn những đàn dê lũ lượt kéo nhau về chuồng,những đàn gà,đàn vịt con nào con nấy no căng diều tụ về đầy sân bãi mà trong lòng cảm thấy hạnh phúc-cái hạnh phúc đơn sơ và thanh bình ấy.
nhưng vợ anh đâu có muốn vậy.cô nói rằng;giầu nhà quê không bằng ngồi lê góc chợ.hơn nữa cuộc sống bây giờ đâu có khó khăn như ngày xưa.con lớn đã học xong phổ thông,nó phải đi học chuyên nghiệp,cô út cũng phải đi học cấp 3 tận trên tỉnh,nhà bây giờ có còn ai mà anh muốn ôm cái trang trại của anh nơi rừng sâu núi thẳm ấy.tính giá trị kinh tế thu nhập một năm không có nổi vài chục triệu đồng chứ nói chi đến vài trăm triệu....vậy là một lần nữa,anh lại chiều theo ý vợ anh.bán trang trại mà mình đã từng gắn bó,xây dựng qua biết bao năm.chấp nhận trở về ngồi trông cái ((mái nhà hạnh phúc)) ấy.trở về nhà,anh cũng muốn tìm một công việc gì đó để làm,nhưng làm gì bây giờ?mở cửa hàng bán để bán hàng nhu yếu phẩm hay hàng bách hoá thì vốn liếng có hạn.chạy hàng chuyến đường dài ư !đâu có còn sức để đi ngày đi đêm như lớp trẻ nữa.nói tóm lại,dù làm gì cũng phải mang lại hiệu quả kinh tế,cũng phải phù hợp với đièu kiện ,sức khoẻ,hoàn cảnh gia đình của mình.quả thật quá khó đối với một người như anh trong lúc này ,em ạ.


 

 nuagoicodon
 member

 REF: 392744
 09/25/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
... giữa lúc đang buồn chán chưa biết làm công việc gì thì có người ban từ dưới xuôi lên chơi.sau khi nghe qua về tình hình phát triển kinh tế địa phương,cậu ấy khuyên anh nên mở một tổ hợp sán xuất vật liệu xây dựng.nghe có vẻ xuôi tai,anh đã làm dự án để vay thêm vốn và được ngân hàng chấp nhận.nhưng lãi xuất lúc đó khá cao vì tốc độ lạm phát phi mã.nhưng cân đối theo phương án đặt ra thì vẫn có thể làm ăn được.vậy là một xưởng sản xuất gạch ngói ra đời với hơn 30 công nhân làm việc thường xuyên,chưa kể lao động hợp đồng theo thời vụ.những sản phẩm đầu tiên đã ra lò với tỉ lệ85% loại A.nhưng trong cái cơ chế lúc đó việc bán hàng và thu hồi vốn quá khó.nhiều khách hàng không chịu trả tiền hoặc trả giỏ giọt khiến việc quay đồng vốn chậm, thậm chí không có lãi.sau một thời gian đi vào sản xuất,tiền lãi ngân hàng cũng đã tăng lên nhanh chóng,cộng với sự dai hoi của một số khách hàng không chịu trả tiền vật liệu,nên đồng vốn cứ teo dần lại và cơ sở sản xuất đã đi đến phá sản.(lúc đó chưa có luật phá sản danh nghiệp nên mọi nợ nần chủ danh nghiệp phải gánh chịu.)vậy là từ một ông chủ nắm trong tay một lượng vốn khá lớn bỗng chốc biến thành một con nợ.cũng từ đây sợi tình cảm giữa anh và vợ anh vốn đã mỏng manh lại càng thêm yếu đuối.cô ấy-vợ anh bây giờ cũng không còn là phó phòng tài chính nữa,cô đã đường hoàng là một phó chủ tịch phụ trách tài mậu.nợ thì phải trả-đó là lẽ tự nhiên ở đời.anh lại một lần nữa nhờ anh em ,họ hàng đứng ra vay,mượn những nơi có thể vay được để trả vào những nơi cần trả.còn vợ anh,cô ấy luôn trì chiết anh,cho anh là đồ vô tích sự,không làm được viêc gì ra hồn.giờ phải mang công mắc nợ,làm khổ anh em ,họ hàng.còn anh,anh phải xuy nghĩ rất nhiều.nhưng sự đời ai chẳng va vấp trong cuộc sống.đến napoleon cũng phải thốt lên khi thua trận ở oatêclo rằng:((từ đỉnh cao vinh quang đến sự lố bịch chỉ cách nhau có một bước))vâng!chỉ cách nhau có một bước!
các con anh thì nhìn anh với con mắt đáng thương hơn là đáng ghét.nhưng con gái anh luôn động viên anh -thôi bố ạ,bố đừng làm kinh tế nữa,cứ chịu khó trông nhà cho các con là được,con sẽ chịu khó học hành để thực hiên ước mơ của bố.con bé vốn đã học rất giỏi từ nhỏ.nay lại được trường chuyên của tỉnh,nên thi đại học năm ấy đỗ hẳn hai trường đại học với số điểm rất cao.(29điểm)....

...còn tiếp...


 

 nuagoicodon
 member

 REF: 393545
 09/30/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
..Một cô bé nhỏ con đi học trước tuổi,vậy mà đỗ hẳn hai trường đại học nghiêm đó là học viện tài chính và đại học y dược.tin ấy nhanh chóng được lan truyền đến bạn bè,nhiều người khuyên cháu nên học ngành tài chính-một nghề được cho là hái ra tiền.nhưng việc học trường nào thì cháu không tự quyết định mà tham khảo ý kiến cả bố và mẹ.mẹ muốn con học ngành tài chính,còn bố lại thích con theo học ngành y.cái ngành gọi là hái ra tiền ấy cũng rất quý nhưng sự giầu có đâu có chắc chắn gì.với lại đồng tiền luôn đi đôi với sự bạc bẽo,vô lương tâm.cuối cùng cháu cũng theo học ngành y dược-một ngành phải học với thời gian khá dài và vất vả.nhưng với nỗ lực cua mình ,cháu năm nào cũng đạt sinh viên giỏi của trường.thành tích ấy của con phần nào đã động viên bố trong giai đoạn khó khăn này.nhưng tình cảm giữa anh và vợ anh đâu có được cải thiện,trái lại cô ấy càng nới rộng khoảng cách bằng việc làm của mình.cô lao vào thành lập các hội để có lý do vắng nhà nhiều hơn,với khoảng thời gian trong vòng 3năm,cô sinh ra ngiện rượu và thường xuyên có những trận say mang tiếng để đời.thật là không còn gì để nói nếu như không có đồng đội ,đồng chí bạn bè giúp đỡ.đến khi tỉnh ngộ thì cái chức phó chủ tịch cũng không còn.căn nhà xưa vốn đã vắng vẻ giờ đây như rộng thêm ra,tĩnh lặng hơn.một ngôi nhà xây sừng sững hơn 200m2 giữa phố núi ,niềm mơ ước của biết bao người,vậy mà với anh nó trở nênlạnh giá,hoang sơ như một lâu đài cổ.hàng ngày hai vợ chồng chỉ nhìn nhau mà không nói,việc ai người đó làm,đến bữa xếp mâm cơm thì hầu như lúc nào cũng vắng một người.ngày lễ tết,các con tụ về đông đủ thì không khí có trở nên ấm cúng hơn,vui vẻ hơn.nhưng những ngày đó đâu có kéo dài,cái không khí nặng nề thủa nào giờ vẫn vậy.
có lẽ không ai có thể tin được,ở cái tuổi chiều tà ,xế bóng lại có hai vợ chồng dắt tay nhau ra toà đòi ly dị.nhưng việc ấy cũng đã xảy ra.đã hai lần lên hầu toà,nhưng việc ly di đâu có đơn giản vậy,bởi vì một người muốn ly dị,còn một người thì không muốn.và rồi một cặp vợ chồng cơm không lành ,canh không ngọt ấy kéo dài mãi cho đến hôm nay,em ạ.

còn tiếp....


 

 nuagoicodon
 member

 REF: 393813
 10/01/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
H...em!
hãy tha lỗi cho anh em nhé,từ khi ra quân và ở lại trên vùng cao sơn cước. anh cứ nhgĩ em là người hạnh phúc nhất.nhưng khi anh có việc trở về Hà nội,hỏi thăm đến em,anh mới biết rằng cuộc đời của em cũng đầy sóng gió chẳng kém gì anh.một ước mơ khi ánh còn đang chiến đấu nơi chiến trường đầy máu lửa,anh luôn cầu mong cho em thành đạt,có một mái ấm hạnh phúc.nhưng cuộc đời đâu có phẳng lặng êm xuôi như thế.cái hạnh phúc ta luôn mong ước và kiếm tìm nó thật xa vời đối với anh và cả với em.anh biết,em đã định xuống tóc đi tu,ẩn mình dưới những mái chùa âm u tĩnh mịch,lãnh mình trong tiếng mõ tiếng chuông.bỏ xa tất cả những gì nơi trần thế.nơi những gì con người đang bon chen,đang giành giật lẫn nhau.thế nhưng tình yêu thương con người,trái tim đày nghị lực của em đã mách bảo em.em đã đứng dậy và bước tiếp trên con đường đi của mình.em đã làm lại tất cả sau khi em chia tay với người chồng khốn nạn của em.anh biết đến giờ này ,em vẫn còn độc thân,vẫn phải sống xa nơi chân trời góc bể.nơi xứ sở xa lạ.nhưng trái tim em vẫn luôn hướng về quê hương,về nơi chôn rau cắt rốn của mình.đã có nhà thơ viết rằng:quê hương là chùm khế ngọt,cho con trèo hái mỗi ngày...chính vì thế,anh đã luôn nhớ đến em,giành tất cả tình yêu của anh cho em như tự thủa nào.hạnh phúc có thể đến muộn,nhưng còn sự sống,còn nghị lực thì chúng ta có thể còn hy vọng em ạ.
H...em, tình yêu của anh !đừng tự dối lòng mình nữa,hãy trở về với thưc tại,trở về với tình yêu đích thực mà khi xưa hai đứa mình đã dày công vun đắp.biết bao nhiêu điều giá như đã xảy ra trên con đường của mình.có lẽ đấy là những thử thách mà ông trời đặt ra để chúng mình đến với nhau muộn hơn phải không em? bão dông di qua,trời lại sáng.nắng ấm lại chan hoà với muôn loài cỏ cây hoa lá.vạn vật trên vũ trụ này lại sinh sôi...còn tình yêu đôi ta,em hãy cứ tin vậy đi em.

......còn tiếp.


 

 nuagoicodon
 member

 REF: 397016
 10/16/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Thay lời kết:
-Khi các bạn đọc câu chuyện này thì nhân vật chính trong cốt chuyên không còn nữa.anh ấy đã ra đi tuổi 47.cái tuổi mà chưa được gọi là thọ.với những vết thương trên người,cộng thêm với chất độc da cam đã cướp đi sự sống của anh.những khát khao cháy bỏng về một cuộc sống hạnh phúc,về một tương lai tốt đẹp với người mình yêu đã không còn.căn bệnh ung thư quái ác đã vĩnh viễn lấy đi của anh sự sống.
còn cô ban gái của anh,cô ấy cũng đã định cư ở nước ngoài.thề sẽ không bao giờ trở lại việt nam nữa.(bởi hoàn cảnh cô ấy cũng khá đặc biệt-là con của một cán bộ miền nam tập kết,gia đình cũng đã ly tán bởi chiến tranh...)
-Các bạn thấy đấy,chiến tranh đã để lại cho những con người rơi vào vòng xoáy của nó những nỗi đau khó có thể hàn gắn hay xóa nhòa được.trong vòng xoáy ấy người thiệt thòi nhất có lẽ chỉ có người lính.mà cũng chỉ có người lính mới hiểu được giá trị đích thực của sản phẩm mà mình đã góp một phần để tạo ra nó.
-lịch sử đã sang trang,chiến tranh chỉ còn là ký ức.
(Ghi theo lời kể của bạn tôi-thiếu tá H......Lào cai tháng 10/2008)





Free Image Hosting at www.ImageShack.us

<br>
<br>
<br>
<br>
<br>
<br>
<br>
<br>
<br>
<br>
 </font><br><br>
                      

                      
                       </td>
                    </tr>
                    
                    
                    
                    
                    
                    
                   
                    
                              1 

                      </b>
   
							
							</td>
                    </tr>
                    



                
 <tr>
                      <td width=
  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2025 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network