Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Y khoa, đời sống >> Tâm sự của một cô gái

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 nguoikhongyeu
 member

 ID 50408
 03/17/2009



Tâm sự của một cô gái
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Trong quán cà phê nhỏ trên đường Nguyễn Chí Thanh, cô gái sinh năm 1989 ngồi kể chuyện đời bi đát của ḿnh. Cô khá thấp, hơi gầy, gương mặt chẳng có ǵ đặc biệt ngoài đôi mắt đen láy.

Đời cay đắng

Tôi sinh ra trong một gia đ́nh nghèo khó ở Hà Nam, quê tôi chẳng có ruộng, cũng không có đất đai để bố mẹ tôi có thể trồng rau, nuôi gà. Bố tôi làm thợ đập đá tại một mỏ khai thác đá tư nhân, c̣n mẹ tôi th́ đi giúp việc cho một người quen ở gần nhà.

Năm 18 tuổi, tôi biết ḿnh chẳng thể nào thi đỗ đại học, v́ tôi học kém, và nhà tôi cũng chẳng có tiền cho tôi đi học. Mẹ tôi bảo: “Mày làm ǵ th́ làm, hết lớp 12 tao không nuôi được mày nữa đâu”. Không cần mẹ nói th́ tôi cũng biết là phải tính đường đi cho ḿnh. Nhưng mà, làm ǵ, làm như thế nào th́ tôi không biết.

Chán nản, tôi lao vào chat. Rồi một ngày tháng 1 năm 2008, tôi quen anh. Tôi kể cho anh nghe về cuộc sống của ḿnh, về sự hoang mang và bế tắc mà ḿnh đang gặp phải.

Tháng 6 tôi thi xong tốt nghiệp lớp 12, đó cũng là lúc anh và tôi hẹn gặp nhau. Việc đầu tiên anh bảo với tôi không phải là vào nhà nghỉ mà là sẽ t́m thuê cho tôi một pḥng trọ, hướng dẫn tôi nên đăng kư vào học một trường trung cấp ở Hà Nội và thời gian c̣n lại sẽ đến công ty anh làm. Anh bảo, mọi chi phí ăn ở học hành của tôi anh sẽ lo hết.

Cuộc đời tôi như mở một trang mới. Thiên đường, hay địa ngục, tôi chẳng thể nào biết được. Chỉ hiểu rằng, nhờ có anh tôi không c̣n là một con bé nghèo rớt lúc nào cũng ở t́nh trạng thiếu ăn và thèm ăn.

Hàng tuần, anh đến với tôi vào tối thứ 7. Đó là khoảng thời gian tôi được tái sinh. Và đôi khi tái sinh cho đến kiệt cùng sức lực v́ trong "chuyện ấy" anh rất khỏe. Có những đêm anh bắt tôi phục tùng suốt 4,5 tiếng đồng hồ, sáng ra th́ người tôi như một cái giẻ rách và phải một tuần liền mới hồi lại sức. Nhưng bù lại, tôi có tiền của anh.

Mỗi tuần anh đưa tôi 300.000 đồng, cuối tháng anh đưa tiền nhà cho tôi trả, c̣n lúc nào cần chi cho quần áo, giày dép th́ anh sẽ đưa riêng. Anh không bao giờ đưa nhiều tiền cho tôi v́ sợ nếu có nhiều tiền tôi sẽ hay đi chơi. 300.000 đó, tôi chỉ dám tiêu 150.000 đồng, c̣n lại tôi thường gửi quê về cho mẹ. Thời gian gần đây, tiền anh cho tôi tăng lên một chút, khoảng 500.000 đồng/tuần, tôi gửi về cho nhà 200.000, c̣n lại cũng đủ cho tôi sống qua ngày.

Mẹ tôi chẳng bao giờ thèm hỏi sao tôi có tiền học, tiền ăn, thậm chí nếu hết tuần mà không thấy tôi gửi tiền về bà c̣n điện ra chửi.

Một lần, thằng em trai tôi ra pḥng trọ, nghe chuyện từ những người hàng xóm, nó chửi thẳng vào mặt tôi: “Bà chả khác ǵ con cave, bà đừng bao giờ vác cái mặt về nhà nữa”. Tôi chỉ biết đứng lặng nh́n nó!

Tương lai mờ mịt

Ngày mới quen anh, tôi biết anh đă có vợ và hai người không có một cuộc sống hạnh phúc. Vợ anh là một người đàn bà ghê gớm, dù nhất định không chịu li dị với anh nhưng cũng cặp với nhiều gă đàn ông. Một ḿnh anh phải lo ăn học cho hai đứa con và mẹ ruột của ḿnh. Thời gian tôi mới ra Hà Nội, tôi có đến làm việc tại công ty anh. Có lẽ v́ tôi chẳng xinh đẹp ǵ và anh cũng khéo giấu nên mọi người ở đó không biết quan hệ của chúng tôi.

Chỉ đến khi chị vợ theo anh đến tận nhà trọ và phát hiện ra kẻ đang sống với chồng ḿnh bên ngoài là tôi th́ ngay hôm sau bà ta đến công ty và tát thẳng vào mặt tôi, lao vào định xé áo tôi. Chẳng hiểu sao lúc đó tôi không thấy sợ, cứ nh́n trừng trừng vào mặt bà ta, rồi khi mọi người kéo được bà ta đi th́ tôi cũng dắt xe về pḥng trọ của ḿnh. Trước lúc đi bà ta tuyên bố: “Mày cứ làm con đĩ bám chồng bà đi, nhưng đừng mong rút được tiền của nhà bà và lấy được chồng bà”.

Tôi biết anh chẳng phải đại gia ǵ, lại gánh nặng nuôi gia đ́nh nên chẳng bao giờ dám mơ tưởng ḿnh được sống trong nhung lụa hay có ngày trở thành vợ của anh. Nhưng thỉnh thoảng v́ những cơn giận dữ anh chẳng đưa cho tôi đồng nào. Có lần, suốt nửa tháng anh không đến, tôi điện anh cũng chẳng nghe máy, tôi lên đến cơ quan anh không thèm gặp. Tôi không dám làm căng, chỉ có thể quay về pḥng trọ và nằm khóc.

Cơn đói ập đến, mấy hôm đầu tôi c̣n có thể ăn cháo trắng qua ngày v́ trong nhà c̣n một ít gạo, nhưng rồi gạo cũng hết và tôi chỉ có thể uống nướng lọc cầm hơi. Tôi đói, lử đử. Và đă không ít lần hàng xóm phải đưa tôi vào viện trong t́nh trạng ngất v́ đói. Chỉ đến lúc đó, anh mới hết lạnh lùng và đến đưa tôi ra khỏi viện, làm ḥa và đưa tiền cho tôi.

Có những buổi tối, tôi ngồi trong căn pḥng trọ của ḿnh, với những vỉ thuốc ngủ trước mặt. Đó là những lúc anh hẹn đến nhưng rồi lại không, và với linh cảm của ḿnh, tôi biết anh đang đi cùng một con nhỏ nào khác. Tôi nhớ anh, tôi khát khao anh, tôi cần anh và tôi căm thù anh.

Nhưng tôi mới chỉ dám chết 2 lần. Cả 2 lần anh đều đến khi tôi đă thoát hiểm, và trong cơn lơ mơ của ḿnh, tôi có nghe anh nói với mấy người hàng xóm: “Yên tâm đi, nó cao số lắm không chết đâu mà lo”.

Tim tôi đau nhói, tôi hiểu rằng ḿnh chẳng là ǵ trong cuộc sống của anh, và tôi cần anh chứ chưa bao giờ anh cần tôi.

Rồi tôi nghe lời khuyên của nhiều người, quyết định đi t́m việc làm để không phải phụ thuộc vào anh. Nhưng khi mang hồ sơ đến gần 10 nơi th́ chẳng nơi nào nhận, tôi cũng mất mấy trăm ngh́n ở trung tâm việc làm nhưng đều thất bại, cứ nghĩ t́m việc bán hàng cũng đơn giản nên tôi thử. Tôi xin làm một chân bán hàng quần áo ở gần nhà, người ta bảo lương tháng 1,2 triệu, thời gian từ 10 giờ sáng đến 10 giờ tối, tôi chấp nhận. Làm hùng hục 5 ngày liền, tôi bất ngờ bị cho nghỉ việc mà chả được trả đồng lương nào. Tôi buông xuôi, dường như số phận vẫn cột chặt tôi với anh, với túi tiền của anh.

Một người bạn của tôi bảo: “Mày đă chấp nhận sống bám vào lăo th́ cố mà moi cho lắm tiền chứ, việc ǵ phải tằn tiện thế”. Tôi cũng chỉ im lặng. Họ không biết rằng, gần 20 tuổi, được đọc và nghe kể nhiều về những món ăn ngon, nhưng thực sự là nhờ có anh tôi mới biết đến những món như gà Mạnh Hoạch, gà đen, cá om dưa...., tôi biết quả măng cụt ăn mát như thế nào, quả vú sữa phải ăn ra sao….và tôi biết hạnh phúc là một thứ quá xa xỉ đối với ḿnh.




Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 soluuhuong1
 member

 REF: 432736
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Chào bạn Nguoikhongyeu

Sự thực dụng và ích kỷ từ gia đ́nh và của người yêu
Đang giết chết một tâm hồn một cách lạnh lùng tàn nhẫn
Mong rằng cô gái sẽ vượt qua được chính ḿnh vươn lên

Sự đau khổ và dằn vặt trong tâm hồn hơn gấp ngàn lần nỗi đau thể xác


...Cảm ơn bài viết hay và ư nghĩa của bạn về một mảnh đời bất hạnh!!!


 

 da1uhate
 member

 REF: 432767
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Câu chuyện thật xúc động, không biết có bao nhiêu người phụ nữ phải chịu đắng cay như bạn gái này? Ngẫm lại th́ thấy ḿnh vẫn c̣n rất may mắn.

Cám ơn bạn NKY đă post bài.


 

 nguoikhongyeu
 member

 REF: 432783
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cám ơn soluuhuong1,da1uhate đă chia sẻ,thật sự tôi cũng rất đau buồn cho số phận của cô gái,cũng là phụ nữ như nhau,tôi hiểu tất cả những ǵ cô ấy đang gặp phải,cuộc đời....khó ai hiểu và biết trước số phận sẽ an bài ra sao...phải chăng...t́nh...tiền...thù....hận....ơn nghĩa...luôn đi đôi với nhau....? để phải có kết cuộc bi thảm như thế này...buồn thật nhiều


 

 gailang
 member

 REF: 432876
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Câu chuyện buồn, gây đau ḷng cho người đọc và để lại trong tôi những suy nghĩ như sau:

1/ Các bậc làm cha làm mẹ nên có trách nhiệm với con cái, dù cực khổ, nghèo hèn cũng không nên thả con giữa chợ như vậy. Không cần biết con ḿnh làm ǵ, ở đâu để có tiền gửi về cho ḿnh mà c̣n chưởi mắng khi không có tiền? Họ có thấy đau ḷng, đứt ruột khi nh́n thấy cảnh con ḿnh bị đánh chưỏi, chết đói, tự tử hay không?

2/Bản thân cô gái: 50-50 cho cả đáng thương và đáng trách. Với hoàn cảnh ban đầu như vậy mà c̣n biết "chat" lúc mới xong lớp 12 ở 1 vùng quê?- cô ấy không quê chút nào. Ngay ban đầu cô không nghĩ đến việc tự lực để mưu sinh để rồi mới đổ ra cớ sự như vậy.

Cô ấy đáng thương ở chổ là không biết được 1 lời tư vấn, 1 sự quan tâm từ gia đ́nh, người thân. Không được đầy đủ điều kiện để được học tập. Khó khăn cả về đời sống vật chất và tinh thần. Khi dám kể ra câu chuyện này cũng chwúng tỏ sự thật thà, chất phác của cô gái thôn quê vẫn c̣n luôn đọng lại trong người cô ấy.

3/Người đàn ông: Không vượt qua nỗi giới hạn của t́nh thương và t́nh ái. Nhưng ông bà ḿnh để lại câu ǵ cũng đúng.Cũng không phải là anh ta xấu nhưng có lẽ anh ta bất lực trước hoàn cảnh.

Mong là câu chuyện sau này sẽ có một đoạn kết có hậu


 

 nguoikhongyeu
 member

 REF: 432894
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Bạn gailang chia sẻ rất đúng,nhưng nói th́ dễ lắm,một khi bước vào con đường ấy,người ta mới biết được tất cả sự việc...nên và không nên...hy vọng đây cũng là bài học,kinh nghiệm cho các bậc phụ huynh và tất cả lớp trẻ chúng ta..hy vọng hy vọng thật nhiều sẽ bớt đi những chuyện như trên....


 

 gailang
 member

 REF: 432896
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Cảm ơn bạn Nguoikhongyeu. Và Gái Làng cũng xin lỗi chị và mọi người nếu em có nói ǵ sai nha chị, em cũng chỉ muốn chia se suy nghĩ của ḿnh thôi v́ em cũng đi ra từ gốc ra, em cũng nh́n thấy một vài trường hợp tương tự câu chuyện này, và em cũng thấy ḿnh may mắn hơn là ba má ḿnh đă chịu cày sâu cuốc bẫm để cho ḿnh được đi học. Rất mong những điều tốt đẹp.

Trân trọng


 

 nguoikhongyeu
 member

 REF: 432900
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Bạn gailang ui,mỗi người mỗi ư,ở đây ai cũng có quyền lên tiếng,dù đúng hay sai,một lời góp ư cũng có nghĩa,giúp nhau hết,điều quan trọng là học hỏi,rút kinh nghiệm cho ḿnh thôi,ḿnh cũng cám ơn cuộc đời v́ ḿnh c̣n có rất nhiều may mắn hạnh phúc hơn những người bất hạnh kia...


 

 hanhngan19801
 member

 REF: 432918
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Con người ta phải sống bằng nghị lực, đừng đổ lỗi cho số phận. Mong rằng nhân vật trong câu chuyện sớm vượt qua được thử thách của chính bản thân ḿnh.

Chúc cả nhà sức khỏe.

HN.


 

 nguoikhongyeu
 member

 REF: 432942
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hi hanhngan19801
Ai mà chẳng biết nên phải cố gắng sống hết ḿnh,hết nghị lực như bạn nói,nhưng bạn ơi...một khi con đường là cuối cùng ngơ hẻm th́ hỏi bạn thoát ra sao đây,nếu như bác sĩ nói với bạn rằng,bạn bị ung thư giai đoạn cuối,ngày sống chỉ c̣n vài phút giây ǵ đó....vậy xin hỏi bạn,bạn có nghị lực nổi vượt qua không?đừng nói trước khi biết ḿnh chưa bước tới như cô gái...
Bạn nói đừng đổ lỗi cho số phận...con người đều có số phận an bài hết...đây là một lời tâm sự của một cô gái mà thôi...không liên quan ǵ tới đổ lỗi cho một ai,bạn có thể đọc lại bài viết này...cô ấy có vượt qua được hay không?th́ phải xem may mắn có mỉm cười với cô ấy không?nhưng vẫn hy vong thật nhiều phải không bạn?


 

 nguoikhongyeu
 member

 REF: 432943
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chuyện ǵ đến th́ đă đến,mọi thứ đă xảy ra hết rồi...chúng ta nên thương cô ấy nhiều hơn là trách...v́ biết đâu trên bước đường đời sau này...ta lại chính là người mắc phải lỗi như cô ấy th́ sao....?
Cám ơn mọi người đă góp ư và chia sẻ,chúc vui


 

 da1uhate
 member

 REF: 432960
 03/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
D cũng nghĩ như bạn NKY. Trong cuộc đời ḿnh D sợ nhất là rơi vào bước đường cùng. Con người sẽ có nghị lực khi họ được yêu thương. T́nh thương giúp người ta vượt qua mọi thử thách của cuộc đời. Cô ấy đáng thương hơn là đáng trách. Bị chính gia đ́nh và người thân của ḿnh quay lưng th́ không c̣n ǵ chua xót hơn. Nếu đứng ở vị trí cô gái ấy, có lẽ D sẽ nghĩ rằng ḿnh không c̣n lư do để tồn tại trên cơi đời này.

 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network