ototot
member
ID 56522
10/17/2009
|
Một Cái Nh́n Hơi Khác Về Thực Trạng Cuả Người Việt...
Một Cái Nh́n Hơi Khác Về Thực Trạng Cuả Người Việt Tại Hoa Kỳ
Gần đây, nhà báo (?) Phạm Thành Sơn có đăng trong tờ “Sài G̣n Doanh Nhân Cuối Tuần” một bài, nói rằng để tŕnh bày về “Thực Trạng Cuả Người Việt Tại Hoa Kỳ”, mà tác giả cho là một cái nh́n “thực tế và khách quan hơn”, ư nói người Việt ở Mỹ không … ghê gớm lắm như nhiều ông Việt kiều thường vỗ ngực, hay như một số người “nhẹ dạ” ở trong nước cả tin về cái “mác Việt kiều”!
Thực ra, những lập luận cuả ông Phạm Thành Sơn được căn cứ trên những số liệu do Cục Kiểm Tra Dân Số Mỹ (United States Census Bureau) thu thập và công bố.
Tưởng cũng nên nói những con số thống kê mà Cục Kiểm Tra Dân Số (KTDS) đưa ra, thường được công nhận là khá chính xác, v́ nước Mỹ có lệ 10 năm mới tiến hành một cuộc kiểm tra như vậy. (Những năm tận cùng bằng số 0 là có kiểm tra dân số, như 2000, 2010, 2020, 2030…)
Tuy nhiên, Cục KTDS chỉ đưa ra các con số thôi, c̣n diễn giải ư nghiă cuả những con số này th́ dành cho những nhà nghiên cứu chuyên môn, như các nhà hoạch định chính sách (policy makers) kinh tế học, nhân chủng học, xă hội học… tuỳ nghi sử dụng.
Vậy tôi xin mời các bạn xem lại những bảng thống kê sau đây do tác giả Phạm Thành Sơn tŕnh bày, đối chiếu với diễn giải cuả ông, và tự phán đoán xem cái nh́n cuả ông Sơn có thực là “thực tế và khách quan hơn” cái nh́n cuả những người khác không.
Dưới đây, tôi xin đăng lại 5 bảng thống kê trong bài báo trên- Bảng 1 là tỷ lệ số dân Việt so với số các dân châu Á khác, như Trung Hoa, Ấn Độ, Phi, Hàn, Nhật, Lào, Pakistan, Campuchia, Hmong, Thái, Đài Loan.
- Bảng 2 là tỷ lệ phân bố theo nhóm tuổi, như nhóm dưới 18, nhóm 18-44, nhóm 45-64, và nhóm trên 65
- Bảng 3 là thống kê về khả năng tiếng Anh, gồm các nhóm chỉ nói tiếng Anh, nhóm nói giỏi tiếng Anh, và nhóm nói … dở tiếng Anh.
- Bảng 4 là học lực, tức là tŕnh độ học vấn, gồm các nhóm “Dưới Trung Học”, “Trung Học và Cao Hơn”, và “Đại Học và Hậu Đại Học”
- Bảng 5 là Thu Nhập Hộ Gia Đ́nh (SUS=?) và tỷ lệ thành phần nghèo.
Bây giờ mời các bạn xem Bảng 1, và thử đọc những lời dẫn giải cuả ông Phạm Thành Sơn. C̣n phần viết chữ nghiêng là nhận xét cuả tôi.
Ông Phạm Thành Sơn viết là những con số là do chính phủ Hoa Kỳ thực hiện từ năm 2005 (th́ hơi ... cũ rồi!); số người Việt đông sau Trung Quốc, Ấn Độ, Philippines, nhưng lại đông hơn Nhật, Lào,…Thái Lan, Đài Loan…
Như đă nói, chính phủ Mỹ KTDS 10 năm 1 lần, và đợt kiểm tra 2010 đến tháng 4-2010 mới bắt đầu, và số liệu sau đó mới coi là cập nhật, ít nhất là cho đến năm 2020.
Tôi không thấy nhắc đến người Trung Hoa đă di dân sang Mỹ từ đầu … thế kỷ 19 lận, khi mà dân California c̣n đang đi t́m vàng (California Gold Rush), và Mỹ đang xây dựng đường xe lưả Viễn Tây.
C̣n người Ấn th́ di dân sang Mỹ từ cuối thế kỷ 19, và đầu thế kỷ 20! Riêng dân Việt ḿnh th́ chỉ có di dân đáng kể sang Mỹ sau 1975, và trong số 1,3 triệu người Việt, ông Sơn cũng công nhận có 50% là mới đến Mỹ từ năm 1990. Xem như vậy, th́ thấy cộng đồng Việt ở Mỹ trẻ lắm, v́ họ mới đến đây được vài chục năm; khi người Hoa đă đến gần 200 năm nay rồi!
Mời các bạn chờ xem tiếp, bây giờ xin được nghỉ khoẻ.
Thân ái,
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
ototot
member
REF: 491398
10/17/2009
|
Cũng trong phần thống kê về dân số, ông Phạm Thành Sơn viết là Việt kiều nữ “đứng đầu về tỷ lệ “single mom””, và thấy dẫn giải thành phần này là “không chồng mà có con”! Và dường như ông Sơn c̣n muốn báo động rằng nhóm này “vượt xa các nước Á Châu khác ở Mỹ”, và ông đặt vấn đề là Việt kiều phải “quan tâm hơn nưă về giáo dục giới tính” (sex education) cho con em ḿnh!!!
Thực ra, ông Sơn dịch cụm từ “single mom” là “không chồng mà có con” th́ cũng không sai, nhưng người Việt sống trên đất Việt, với văn hoá Việt, chắc sẽ coi đó như một điều đáng xấu hổ, v́ dù sao người Việt ḿnh vẫn chê bai châm biếm những cô gái “không chồng mà chưả”!
Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc,
Phận liễu sao đà nẩy nét ngang!??
(Thơ Hồ Xuân Hương)
Trong khi đó, nếu là người hiểu thực sự được văn hoá ở phương Tây nói chung, và nước Mỹ nói riêng, thành phần “single mom” (mẹ độc thân) có khi là do hoàn cảnh, như chồng chết, chồng bỏ, tự ư ở vậy nuôi con (single mom by circumstances); mà cũng có khi là do lưạ chọn (single mom by choice), và như vậy chẳng có ǵ là đáng chê cả! (Ngược lại, "single mom" có khi c̣n là tốt đẹp, so với hoàn cảnh cuả những phụ nữ có chồng bê tha, vũ phu với vợ!)
Vậy đem con số ra để đối chiếu, với một cái nh́n như vậy, tôi e là có thể xúc phạm đến những bà mẹ người Việt như vậy đang sống ở đất Mỹ và các nước phương Tây! Và có khi cả ở Việt Nam nưă!
Ngay ở Việt Nam, mới đây thôi đă không c̣n chuyện phân biệt đối xử đối với những người mắc bệnh HIV/AIDS nưă, và h́nh như lúc này cũng có những hội người đồng tính (gay, lesbian) được thành lập và hoạt động công khai!
Lại xin hẹn các bạn chờ coi tiếp. Nhưng cũng mong được các bạn nữ , nhất là các Việt kiều nữ, góp ư cho.
Thân ái,
|
|
rongchoi123
member
REF: 491489
10/18/2009
|
Dĩ nhiên, là khỏi cần ông Ototot giải thích, thì ai có chút suy nghĩ cũng biết là ông Phạm thành Sơn dẫn giải theo ý kiến riêng tư của ông ta và ý kiến đó chỉ đọc rồi quên mà thôi, chứ không phải là ý kiến đáng tin cậy.
"Có ở trong chăn mới biết chăn có rận", cái đó thì người Việt ở ngay tại Mỹ họ cảm nhận mỗi người cũng một khác nhau rồi (tuỳ theo hoàn cảnh) nhưng vẫn còn chính xác hơn chỉ là ngồi trong nước nghe ai đó nói rồi copy lại coi như là chân lý!!!
|
|
zuizuibuonbuon
member
REF: 491493
10/18/2009
|
Kính chào bác Ototot.
Cám ơn Bác đă có ḷng với Việt kiều sống ở đất Mỹ. Thưa Bác, khi nói đến con số thống kê, thường th́ người ta chỉ quan tâm mức độ chính xác của nó thế nào; tiếp theo là căn cứ vào các tiêu chí của bảng thông kê. Đó là tất cả cơ sở dữ liệu để phân tích và đánh giá trên cơ sở hoàn toàn khoa học. Con số thống kê nó lạnh lùng lắm!
C̣n chân lư ư? Mỗi người đều có chân lư của ḿnh về cách nh́n xă hội. Khi ta bác cái chân lư của ai khác th́ ta cũng nên bày tỏ và biện dẫn cái chân lư của ḿnh cho người khác thấy, hiểu và đánh giá.
Riêng ZZBB th́ chẳng tin một cá nhân nào có thề đại biểu cho chân lư loài người. Nhưng ZZBB tin bảng thống kê của nước Mỹ.
Kính Bác
|
|
ototot
member
REF: 491675
10/18/2009
|
Thân gởi bà con khách khưá đến thăm tiết mục:
Thành thật cám ơn bà con vào đọc, có hay không góp ư. Đáng lẽ tôi cũng không lập ra tiết mục để nói về một bài đăng cuả ông Phạm Thành Sơn trên báo “Sài G̣n Doanh Nhân Cuối Tuần”, nhưng xét rằng bài báo đó đă dẫn chứng những số liệu thống kê cuả Cục Kiểm Tra Dân Số Mỹ, rồi diễn giải những số liệu đó theo định kiến cuả ḿnh, nên tôi mới mong được làm sáng tỏ vấn đề.
Lẽ dĩ nhiên là những con số thống kê cuả Cục Kiểm Tra Dân Số Mỹ, 10 năm mới lập 1 lần trên toàn cơi nước Mỹ, th́ phải là chính xác và khoa học rồi! Nhưng việc dẫn giải những con số đó như thế nào, cũng như “vận dụng” nó như thế nào, là tuỳ ở người sử dụng.
Trong bài báo nói trên, tác giả có nói ông muốn có “một cái nh́n thực tế và khách quan hơn về cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ”, mà tôi lại thấy kết luận cuả ông có chỗ đúng, có chỗ sai, nhưng hầu hết là “không thực tế” và “không khách quan”, không có ích lợi ǵ cho sự đoàn kết giưă người Việt với người Việt, không giúp ǵ cho người muốn tăng tiến kiến thức xă hội, và sau cùng, không giúp ǵ cho cả chính phủ Việt Nam trong việc hoạch định chính sách đối với hàng triệu những con dân cuả ḿnh đang sống rải rác ở khắp nơi trên thế giới…
Tôi cũng không dùng tiết mục này để kích động những thù hận vô ích giưă người Việt chúng ta với nhau, nhưng cũng xin lập lại những định kiến mà ông Phạm Thành Sơn đă đưa ra, hay nói cho đúng hơn là những cố ư xuyên tạc cuả ông Phạm Thành Sơn, lấy những số liệu cuả Cục Kiểm Tra Dân Số Mỹ, sắp xếp lại, biến thành cái b́nh phong để lưà gạt dư luận trong nước.
Cái dă tâm cuả ông Phạm Thành Sơn là ở chỗ đó, nên buộc ḷng tôi phải lập ra tiết mục này.
Xin bà con hăy b́nh tĩnh và b́nh tâm đọc để phán đoán. Tóm tắt lại như thế này:
- Gia đ́nh Việt kiều có “tỷ lệ ly dị cao hạng nh́ sau Philippines”!
- Việt kiều ở Mỹ có tỷ lệ “kém khả năng Anh ngữ” cao nhất!
- Việt kiều có tỷ lệ “học lực dưới trung học nhiều nhất”!
- Việt kiều “tốt nghiệp cử nhân và có bằng cấp sau đại học thấp nhất” so với các sắc dân châu Á khác và c̣n ở dưới mức trung b́nh trên toàn quốc Mỹ!
- Tỷ lệ Việt kiều ở Mỹ làm ”lao động (chân tay) xí nghiệp và vận tải hàng hoá cao nhất trong cộng đồng châu Á”!
- Tỷ lệ Việt kiều “làm việc trong ngành quản trị và chuyên nghiệp thấp nhất so với những sắc dân châu Á khác”!
- Việt kiều có thu nhập trung b́nh hàng năm chỉ là 45.980 USD, tức là chỉ hơn cộng đồng Đại Hàn có chút xíu! (Tức là Đại Hàn cũng là … cộng đồng “nghèo” lắm, với thu nhập b́nh quân là 43.195 USD!)
- Việt kiều “thích mua nhà hơn là ở nhà thuê”, nhưng trị giá nhà cuả họ cũng “chỉ ở mức (b́nh quân) 207.577 USD”!
Ư kiến cuả tôi: Cứ theo như những kết luận trên cuả ông Phạm Thành Sơn, và nói nôm na cho dễ hiểu, th́ Việt kiều ở Mỹ vưà vô đạo đức nhất, dốt nát nhất, ít học nhất, làm lao động chân tay nhiều nhất, nghèo nhất, sống trong những căn nhà tồi tàn nhất…!
Th́ ra những Việt kiều này thật đáng thương và cần được cưu mang nhỉ!
Tôi xin phép được chấm dứt việc phát biểu thêm về đề tài này.
Thân ái,
|
|
zuizuibuonbuon
member
REF: 491681
10/18/2009
|
Thưa bác Ototot.
1. ZZBB không có một b́nh luận nào về Việt kiều ở nước Mỹ, ZZBB chỉ nói rằng con số thống kê nó lạnh lùng lắm, nó không có cảm tính. ZZBB tin vào Cục KTDS nước Mỹ về bảng thống kê này.
2. ZZBB chỉ nói người ta căn cứ vào con số thống kê lạnh lùng đó và các tiêu chí trong bảng thống kê đó mà đánh giá một cách có cơ sở khoa học.
3. ZZBB xin một lần nữa xác định suy nghĩ của ḿnh:
- "C̣n chân lư ư? Mỗi người đều có chân lư của ḿnh về cách nh́n xă hội. Khi ta bác cái chân lư của ai khác th́ ta cũng nên bày tỏ và biện dẫn cái chân lư của ḿnh cho người khác thấy, hiểu và đánh giá."
"Riêng ZZBB th́ chẳng tin một cá nhân nào có thề đại biểu cho chân lư loài người. Nhưng ZZBB tin bảng thống kê của nước Mỹ."
ZZBB chỉ biết có bấy nhiêu.
= = = = =
ZZBB cũng nhân tiện cám ơn bác Ototot đă cung cấp cho biết thông tin sau:
"Th́ ra những Việt kiều này thật đáng thương và cần được cưu mang nhỉ!" (bác Ototot)
Thưa Bác, theo ZZBB nghĩ th́ những người đó có phải được cưu mang th́ cũng là nước Mỹ cưu mang thôi bác ạ.
Một lần nữa cám ơn Bác đă cung cấp cho thông tin này.
Kính Bác
ZZBB
|
|
xamoigoi
member
REF: 491767
10/18/2009
|
Việt th́ cũng có năm bảy thứ Việt , xưa có trăm thứ là Bách Việt .Nay bàn về Việt Kiều th́ cũng phải lấy một Việt nào đó ra để so sánh , chứ ai lại so hơn kém giữa người đă định cư lâu đời với kẻ mới đến ,mà tài sản mang theo chỉ là những ác mộng .
Ta so Việt Kiều (VK) với Việt Công tác (VC) chơi .
-VK ngèo hơn VC . So tài sản và ăn tiêu .
- VK dốt hơn VC .So bằng cấp tiến sĩ ...
... So cái ǵ VK cũng kém VC .
Vậy mà sao VC cứ muốn làm VK . Trùm VC cũng biến con ḿnh thành VK . Noi gương ngài , con cái VC đi du học Mỹ, Anh, Úc .v.v..để mưu t́m cơ hội thành VK .
Đúng! VK Mỹ chẳng là cái đinh ǵ , có ai muốn làm VK ở Trung Quốc không .
|
|
zuizuibuonbuon
member
REF: 491769
10/18/2009
|
@ xamoigoi
Bạn ơi, ZZBB nói cái này nhất định bạn giận đó. Sau này xamoigoi có đọc hay góp ư ǵ th́ cố gắng hiểu chủ đề là ǵ đă nhé. Nghĩa là hiểu bài viết đang nói ǵ, trên cơ sở nào, về lănh vực nào. Nếu thấy không hiểu th́ nhờ ai đó chỉ cho hiểu rồi hăy tham gia góp ư! Hiểu được mới góp ư đúng vấn đề được xamoigoi ơi. C̣n không hiểu chịu khó học thêm đi nha, có muộn đâu mà, cũng chẳng có ǵ mắc cở hết á. Chưa hiểu biết th́ học chứ có chi đâu.
xamoigoi góp ư ǵ mà sai chủ đề cả tầm... đại bác. ZZBB chẳng biết VK hay VC dốt hơn, nhưng qua góp ư này của xamoigoi th́ có đủ cơ sở khẳng định xamoigoi dốt kinh khủng.
Vây thôi he, nói nhiều nữa xamoigoi lại chẳng hiểu ǵ th́ phí công gơ phím của ZZBB lắm.
= = = = =
xamoigoi -REF: 491767 -Date:10/18/2009
Việt th́ cũng có năm bảy thứ Việt , xưa có trăm thứ là Bách Việt .Nay bàn về Việt Kiều th́ cũng phải lấy một Việt nào đó ra để so sánh , chứ ai lại so hơn kém giữa người đă định cư lâu đời với kẻ mới đến ,mà tài sản mang theo chỉ là những ác mộng .
- VK dốt hơn VC .So bằng cấp tiến sĩ ...
|
|
limonit
member
REF: 491789
10/18/2009
|
Thưa bác Ototot
Limo cháu đọc bài suu tầm của anh MXX Thực trạng người Việt tại Hoa Kỳ và bài của bác Một Cái Nh́n Hơi Khác Về Thực Trạng Cuả Người Việt Tại Hoa Kỳ . Cá nhân cháu cho rằng hai bài này rất đáng quan tâm.
Tuy nhiên một bài viết có tính xă hội rất cao như thế th́ sự nhạy cảm cũng không kém phần... chút nào. Cháu ví dụ như bác - một người có học thức, từng trải, có tŕnh độ lư luận cũng như khả năng hiểu biết sự việc. vậy mà đâu tránh được sự tác động từ sự nhạy cảm đó mà ảnh hưởng đến tính khách quan trong vấn đề này. Cháu xin trích dẫn một số câu bác đă đánh giá về bài viết và cá nhân ông Phạm Thanh Sơn.
"... ư nói người Việt ở Mỹ không … ghê gớm lắm như nhiều ông Việt kiều thường vỗ ngực, hay như một số người “nhẹ dạ” ở trong nước cả tin về cái “mác Việt kiều”!"
= = = =
...mà tôi lại thấy kết luận cuả ông có chỗ đúng, có chỗ sai, nhưng hầu hết là “không thực tế” và “không khách quan”, không có ích lợi ǵ cho sự đoàn kết giưă người Việt với người Việt, không giúp ǵ cho người muốn tăng tiến kiến thức xă hội, và sau cùng, không giúp ǵ cho cả chính phủ Việt Nam trong việc hoạch định chính sách đối với hàng triệu những con dân cuả ḿnh đang sống rải rác ở khắp nơi trên thế giới…
Tôi cũng không dùng tiết mục này để kích động những thù hận vô ích giưă người Việt chúng ta với nhau, nhưng cũng xin lập lại những định kiến mà ông Phạm Thành Sơn đă đưa ra, hay nói cho đúng hơn là những cố ư xuyên tạc cuả ông Phạm Thành Sơn, lấy những số liệu cuả Cục Kiểm Tra Dân Số Mỹ, sắp xếp lại, biến thành cái b́nh phong để lưà gạt dư luận trong nước.
Cái dă tâm cuả ông Phạm Thành Sơn là ở chỗ đó, nên buộc ḷng tôi phải lập ra tiết mục này
= = = =
Ư kiến cuả tôi: Cứ theo như những kết luận trên cuả ông Phạm Thành Sơn, và nói nôm na cho dễ hiểu, th́ Việt kiều ở Mỹ vưà vô đạo đức nhất, dốt nát nhất, ít học nhất, làm lao động chân tay nhiều nhất, nghèo nhất, sống trong những căn nhà tồi tàn nhất…!
Th́ ra những Việt kiều này thật đáng thương và cần được cưu mang nhỉ! "
Ngoại trừ những ư kiến trên, theo Limo bác Ototot bị cảm tính (hay nói như trên, bị tính nhạy cảm của vấn đề chi phối) c̣n lại những phân tích, lập luận của bác trên từng mục (những phần in ngiêng) rất thuyết phục, thể hiện sự tinh tế sâu sắc vô h́nh chung có những khía cạnh phản biện lập luận của ông Phạm Thành sơn... Bài viết của bác rất đáng đưọc tham khảo.
Limo nghĩ không riêng ḿnh mà rất nhiều thành viên muốn được nghe những ư kiến khác, đặc biêt là ư kiến của anh chị em Việt kiều ở Mỹ để nh́n bức tranh phong phú đa dạng hơn.
Một lần nữa cám ơn bác Ototot đă tham gia trao đổi với những bài viết có giá trị. Mong rằng nếu có thể bác sẽ tiếp tục viết tiếp theo như dự kiến ban đầu.
Kính Bác
Limo
|
|
cafekho
member
REF: 491818
10/18/2009
|
Trích:
"Ư kiến cuả tôi: Cứ theo như những kết luận trên cuả ông Phạm Thành Sơn, và nói nôm na cho dễ hiểu, th́ Việt kiều ở Mỹ vưà vô đạo đức nhất, dốt nát nhất, ít học nhất, làm lao động chân tay nhiều nhất, nghèo nhất, sống trong những căn nhà tồi tàn nhất…!
Th́ ra những Việt kiều này thật đáng thương và cần được cưu mang nhỉ!"-OT
---
Đọc bài của OT rồi đọc trở lại bài của Ô Sơn, cố ư lắm cũng không t́m đâu ra cho được cái ư đại loại như trên này.
Khi đọc bài của O. Sơn cafe hiểu được thực trạng cộng đồng người Việt ở Mỹ c̣n chịu nhiều thua sút, thiệt tḥi đối với các cộng đồng khác v́ hoàn cảnh, v́ rất nhiều nguyên nhân, đồng thời lại nghĩ đến một ưu điểm đáng ngợi khen nhất của cộng đồng người Nhật và người Trung Quốc là họ rất đoàn kết, tinh thần dân tộc, giúp đỡ nhau cùng tiến rất cao.
Người Việt ḿnh (nói chung) sẽ chưa hoặc không bao giờ có được.
Đọc bài này, người Việt ở VN hiểu là những VK ở Mỹ họ cũng chịu nhiều thiệt tḥi, cô đơn, khó khăn nơi đất khách khi ḥa nhập cộng đồng lạ, t́m hiểu văn hóa để theo kịp văn minh xứ mới. Yêu thương hơn những người con xa xứ vẫn hướng về VN hàng ngày với nhiều niềm trăn trở.
Công tâm th́ bài viết của O. Sơn rất chừng mực, chỉ nêu rơ thực trạng, không "dă tâm" ǵ, càng không bêu rếu những Việt Kiều nơi xứ Mỹ.
Có thể có nhiều khía cạnh khiến những Việt Kiều "trí thức" tự ái nhưng sự thật vẫn là người ta tin bản so sánh đánh giá của Cục Kiểm Tra Dân Số Mỹ hơn. Nó ràng ràng là như vậy, bút mực nào sửa được ngay, chỉ chờ đợi sự đổi mới và bản đánh giá mới của tháng 4/2010 thôi.
C̣n người Việt ở VN th́ khỏi nói rồi, khổ hơn nhiều lắm, nên đừng so sánh nữa. Lạc đề topic nhưng vẫn ...
Đau.
---
|
|
ototot
member
REF: 491875
10/19/2009
|
Trong nhận định cuả tôi về bài báo cuả ông Phạm Thành Sơn viết về cái gọi là “Thực Trạng Người Việt Tại Hoa Kỳ” mà ông Sơn viết, dưạ theo những con số cuả Cục Kiểm Tra Dân Số đưa ra, tôi có nói đến “dă tâm” cuả ông Sơn, khi dùng những con số mà “Việt kiều” bắt buộc phải tin là “đúng”, để ấm ức với điều mà họ cho là ông Sơn nói “sai”!
Tôi mới chỉ nêu một số ví dụ nho nhỏ, chứ không có th́ giờ phân tách hết được những lập luận cuả ông Sơn. Ví dụ như ông viết về hiện tượng “single mom” cuả cộng đồng Việt ở Mỹ, nhưng đặt nó vào bối cảnh những “cô gái chưả hoang”!
Thực ra, “single mom” ở Mỹ, và ở cả Việt Nam nưă, chỉ có nghiă đơn giản là người “mẹ độc thân”, một lối sống khá phổ biến ngày nay. Vậy mà ông Sơn lại đặt vấn đề là người Việt ở Mỹ nên quan tâm hơn đến việc giáo dục giới tính cho con cái!!!
V́ thế, tôi coi đó là “dă tâm” cuả ông ta, muốn làm nhục người phụ nữ Việt ở Mỹ, nhưng không ngờ cũng làm nhục luôn cả tập thể những bà “mẹ độc thân” cả ở Việt Nam nưă! (Diễn đàn này cũng có nhiều thành viên ghi là “ly thân” và có con cái đàng hoàng, có sao đâu!)
Điểm thứ hai là người Việt ở trong nước mà nói về chuyện tiêu cực ở trong nước, th́ khác với cũng những tiêu cực đó mà do người Việt ở ngoài nước nói ra.
Lời chê cuả người trong nước về chuyện trong nước thường có vẻ … dễ nghe hơn; c̣n cuả người từ ngoài nói, thường được coi là xuyên tạc, hận thù…!
Tâm lư đó rất người các bạn à!
Mới đây, tôi được gởi tặng một cuốn sách tiếng Việt vưà xuất bản tại Mỹ, có nhan đề là “Hồi Kư Cuả Một Thằng Hèn” cuả tác giả là ông Tô Hải ở trong nước. Ông ta tự gọi ḿnh là “thằng hèn” và … cố chứng minh bằng được rằng ḿnh “hèn”, bất kể những đồng chí cuả ông, lănh tụ cuả ông!
Và tôi đọc th́ tin hơn là nếu nó do người ở ngoài nước viết!
Lời thú tội
Lời buộc tội
Tôi không coi đây là chuyện chính trị, mà chỉ muốn nói lên một điều rất dễ hiểu : lời buộc tội bao giờ cũng cay nghiệt và khó tin; và lời thú tội bao giờ cũng tha thiết và dễ tin hơn!
Đến đây, tôi cũng không muốn nói thêm điều ǵ về bài báo nói trên nưă!
Thân ái,
Chú thích quan trọng: Tôi đă chụp lại và đăng hai tấm ảnh từ trang sách trong cuốn “Hồi Kư”. Tôi biết nó hơi nhạy cảm, nhưng tôi chỉ coi nó là một điển h́nh về những lời buộc tội và thú tội bao giờ cũng khác nhau. Ai đọc nội dung cuả ảnh, xin giữ lấy trong ḷng, xin đừng kích động, đừng biến tiết mục thành chủ đề chính trị, để bị xoá đi th́ thật uổng! Xin cảm ơn.
|
|
cafekho
member
REF: 491883
10/19/2009
|
Trích
"Điều này đặt ra cho các bậc làm cha mẹ người Việt - vốn c̣n ràng buộc ít nhiều tập quán phương Đông - một sự lo lắng và cần phải quan tâm hơn nữa về vấn đề giáo dục giới tính cho thanh thiếu niên."-Phạm Thành Sơn
Trích
[Ví dụ như ông viết về hiện tượng “single mom” cuả cộng đồng Việt ở Mỹ, nhưng đặt nó vào bối cảnh những “cô gái chưả hoang”!]- OT
[V́ thế, tôi coi đó là “dă tâm” cuả ông ta, muốn làm nhục người phụ nữ Việt ở Mỹ, nhưng không ngờ cũng làm nhục luôn cả tập thể những bà “mẹ độc thân” cả ở Việt Nam nưă! (Diễn đàn này cũng có nhiều thành viên ghi là “ly thân” và có con cái đàng hoàng, có sao đâu!)]-OT
>>. OT cũng có nhận xét luôn :
[ lời buộc tội bao giờ cũng cay nghiệt và khó tin ]-OT
---
Và khi đề cập đến cuốn sách khác.
Cà phê coi như OT đă phần nào bẻ lái đề tài khi trưng cuốn Hồi kư của ông "Hèn" nào đó.
"Lời thú tội th́ dễ nghe hơn buộc tội" nhưng thú tội th́ chỉ nên thú tội của ḿnh thôi, c̣n thú tội một cách "liều cho chết cả lũ" th́ rất là "om bom" cảm tử.
Chưa kể h́nh ảnh b́a có những ḍng chữ rất nhạy cảm. Cộng sản tốt đẹp hay thối tha, câu trả lời không dành cho diễn đàn này, nhưng dù có căi nhau đến chết th́ nó cũng chưa có câu trả lời.
Thật sự nếu muốn người khác không kích động th́ không nên làm cho người ta kích động chứ không phải là xin người ta đừng kích động.
Happy
---
|
|
nakata
member
REF: 491896
10/19/2009
|
Hi hi mượn topic bác Oto nói về hiện tượng "single mom", xin phép copy của blog Trang Hạ.
"Trong những lời mời làm việc của những công ty dành cho tôi năm 2008, đại đa số đều là những cơ hội mời làm việc tại các tập đoàn truyền thông, quảng cáo, xuất bản và các đơn vị báo chí trong và ngoài nước. Nhưng đặc biệt nhất là lời đề nghị tôi xây dựng và thực hiện một dự án nhân sự cho một tập đoàn lớn tại Việt Nam.
Về tài chính và hỗ trợ nhân sự, tôi được phép đề xuất và huy động ở phạm vi rộng, ở cả ngoài công ty, ngoài ngành, thậm chí có thể mời những chuyên gia giỏi của cả hai miền vào đội ngũ tư vấn dự án. Về tài chính, tôi hầu như được hỗ trợ tối đa. Về nội dung công việc, tất cả chỉ là cuối tuần uống một tách cà phê với ai đó, gọi điện tám với bạn bè nhân viên, được lựa chọn những không gian thư giăn và thoải mái nhất miễn là cảm thấy cà phê ở đó ngon, không gian ở đó ấm cúng, và câu chuyện bên tách cà phê thân thiện.
Và ngay cả nếu tôi, với những điều kiện dễ chịu và thảnh thơi nhất ấy, vẫn không hoàn thành công việc mà gặp phải thất bại th́ cũng không sao, dù tôi không đạt được bất kỳ kết quả nào, lănh đạo cũng không hề trách cứ.
Bởi công việc của tôi sẽ là làm thế nào các nhân viên nữ, nhất là những người đang ở vị trí quản lư của tập đoàn, tuổi ngoài ba mươi, đồng ư làm mẹ một ḿnh. Càng nhiều càng tốt, thậm chí sau một vài năm, công ty sẵn sàng mở riêng một nhà trẻ quốc tế để chăm sóc những em bé của những người mẹ độc thân ấy, để mẹ em yên tâm làm việc. Và nếu trong số hơn một vạn nhân viên của tập đoàn này trên toàn quốc, rốt cuộc chỉ có một người được tôi tư vấn thành công, th́ cũng tốt. Thậm chí kể cả khi Trang Hạ hoàn toàn thất bại, Trang Hạ cũng không bị coi là thất bại.
Bởi giám đốc nhân sự của tập đoàn giải thích với tôi, khi đưa ra lời mời: Chúng tôi cũng biết đây là một kế hoạch đầy tham vọng. Việc quyết định sinh con một ḿnh, hay có định nuôi con một ḿnh không, là quyết định lớn của cả đời người, là việc rất cá nhân và tuyệt đối tế nhị của họ mà không ai can thiệp được. Nhưng cho dù không nhân viên hoặc quản lư nào của tập đoàn trở thành single-mom, th́ họ vẫn có thêm một người bạn là Trang Hạ, những trao đổi, tâm t́nh của chị vẫn giúp họ tự tin hơn, họ mạnh mẽ hơn và có thể điều đó có ích cho họ hơn.
Tôi ngạc nhiên hỏi, tại sao lại chọn tôi, tại sao lại là single-mom, sao anh cho rằng làm mẹ một ḿnh sẽ tốt cho những phụ nữ ấy, và tại sao một công ty kinh doanh, đáng lẽ chỉ lo doanh số và lợi nhuận, th́ lại theo đuổi một mục tiêu hoàn toàn kỳ quặc, chưa từng có tiền lệ, và thậm chí có thể sẽ c̣n bị xă hội lên án là làm băng hoại đạo đức?
Giám đốc nhân sự cho biết, việc làm sao cho nhân viên cảm thấy hạnh phúc cũng là việc mà bộ phận nhân sự phải quan tâm. Không phải hàng năm, mọi công ty đều phải đưa nhân viên đi nghỉ mát, đi chơi, có hoạt động tập thể, tặng quà, trao thưởng, tổ chức các cuộc thi, bữa tiệc, thậm chí tổ chức hoạt động cho cả chồng con của nhân viên, tổ chức Trung thu cho cả con cái của nhân viên đó sao?
Nhưng những điều ấy hoàn toàn là những ǵ ở bề nổi, có thể tính toán ra mức độ vui vẻ được. Nhưng sự tự tin trong cuộc sống, măn nguyện với cuộc sống, mới đích thực là nội lực của một phụ nữ, ảnh hưởng tới hiệu quả công việc. Đối với những chị em trong tập đoàn, đều đang được coi là những người thành đạt trong xă hội, có học vấn, thu nhập cao, làm quản lư, th́ ngoài ba mươi, việc kiếm một ư trung nhân sẽ vất vả hơn người b́nh thường nhiều. Họ không bao giờ chấp nhận người đàn ông thua kém. Trong khi người đàn ông thành đạt, phù hợp với họ trong độ tuổi bốn mươi dường như đều đă “có nơi có chốn”, thậm chí với những phụ nữ c̣n thua kém họ. Một hoặc vài đứa con có thể là một sợi dây ổn định nhất gắn kết nhân tài đó với tập đoàn, để họ yên tâm làm việc tại đây cho đến lúc về hưu.
Và giám đốc nhân sự cho rằng, việc những người phụ nữ chơi vơi và lưỡng lự giữa cuộc sống là một trong những yếu tố ảnh hưởng tới chất lượng nhân sự của tập đoàn. Vài năm nữa, nếu họ thành đạt hơn và trở thành tầng lớp lănh đạo không chồng khó tính của tập đoàn, th́ t́nh h́nh c̣n đáng e ngại hơn, v́ lúc đó tâm trạng của họ sẽ ảnh hưởng tới những nhân viên dưới quyền. Mà khi họ đă nỗ lực phấn đấu, đă cống hiến toàn bộ thời gian tuổi trẻ cho công việc để đổi lấy sự thành đạt nhưng lại cô quạnh trong cuộc sống, th́ đó chính là trách nhiệm của tập đoàn. “Chúng tôi cho rằng, một công ty không chỉ cần kinh doanh tốt, có lợi nhuận, phúc lợi xă hội cho nhân viên tốt, là đủ. Một doanh nghiệp trước tiên phải có trách nhiệm với người lao động, sau đó là trách nhiệm với toàn xă hội. Khái niệm trách nhiệm xă hội của một doanh nghiệp c̣n khá xa lạ ở Việt Nam. Mà trách nhiệm đó không chỉ cứ trả bằng tiền là đủ!”
Và nhiệm vụ của tôi sẽ là làm bạn của những người ở trong một danh sách bí mật của riêng ông giám đốc nhân sự. Tôi sẽ được tập đoàn tạo điều kiện để chat, để gặp, tâm sự với chị em, cùng nhau đi mua sắm, đi quán xá, lắng nghe chị em nói, trở thành người tin cậy để họ thổ lộ, biết được họ cần ǵ, họ đang có vấn đề ǵ trong cuộc sống. Mặt khác, tôi phải tế nhị tṛ chuyện để những người bạn gái độc thân ấy dần dà nghĩ rằng, có rất nhiều cánh cửa cuộc sống ở trước mắt. Cánh cửa có mở ra hay không là tuỳ thuộc ḿnh có muốn mở nó ra hay không, chứ đừng ngồi oán trách cánh cửa nào đă đóng lại trước mắt.
Chỉ cần họ tự tin vào tuổi ba mươi, không sợ tuổi ba mươi nữa, tự tại trong cuộc sống, mạnh mẽ hơn để đối mặt với sự thật là họ không phải là chỉ đang t́m kiếm một gia đ́nh hạnh phúc mà họ có thể tạo ra một gia đ́nh hạnh phúc. Và nếu họ cũng tin rằng, đứa con mang lại hạnh phúc, th́ lănh đạo tập đoàn sẽ tạo mọi điều kiện để nhân viên nữ có những chăm sóc tốt nhất. Chúng tôi lên kế hoạch mời thêm những chuyên gia tâm lư, bác sĩ y khoa, sản khoa, nhi khoa để hỗ trợ kiến thức, mở website trao đổi cho những người mẹ đơn thân muốn sinh con hoặc muốn t́m con nuôi. Thậm chí kể cả phương án giúp các bạn ra nước ngoài thụ tinh nhân tạo cũng được chấp nhận, nếu chị em có nguyện vọng ấy. Mọi phí tổn do tập đoàn đứng ra chi trả toàn bộ.
Tôi rất bất ngờ v́ những dự định tưởng như kỳ quặc nhưng lại đầy nhân bản và t́nh người ấy. Tôi chỉ thắc mắc, v́ sao lại chọn tôi?
Giám đốc nhân sự nói, qua trao đổi cá nhân, chính những nhân viên nữ trong “danh sách bí mật” của ông đề cử tôi cho ông. Họ chưa gặp tôi, nhưng họ hàng ngày tụ họp nhau trên blog Trang Hạ. Chính những entry trên blog Trang Hạ là thứ thuyết phục các nhân viên của ông nhiều nhất, và qua thăm ḍ, chị em cũng nói rằng, cái cách nh́n vào đời sống và quan điểm của tôi gần nhất với cách mà các chị em nghĩ về cuộc sống.
Giám đốc nhân sự cho rằng, ông có thể cho người thiết kế ngay một website single-mom để chị em vào trao đổi, đọc bài, tám chuyện, thổ lộ dưới nick ảo. Nhưng ông cho rằng tốt nhất nên sử dụng ngay chính blog Trang Hạ để thực hiện dự án.
Chúng tôi không hề giấu chị em rằng, chúng tôi đang làm dự án để hướng chị em về phía khả năng làm single-mom, nhưng chúng tôi muốn chị em hiểu rằng, đó là bởi chúng tôi vô cùng trân trọng và vô cùng tôn trọng họ, hy vọng họ hạnh phúc, hy vọng họ mạnh mẽ và dám bộc lộ chính ḿnh ở khía cạnh tế nhị nhất. Bởi có rất nhiều phụ nữ thành đạt, phía sau sự thành đạt, tiến bộ và tài năng lại là một sự lặng lẽ."
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|