tiendaoduy
member
ID 67242
04/11/2011
|
Bí mật rung động “huyệt đạo trai tân” giải oan tội hiếp dâm
Chị là một người phụ nữ có một thân phận đặc biệt và sự quyết liệt hiếm có khi sẵn sàngtự thiêu để chứng minh nhận định của ḿnh là đúng. Mọi chuyện chỉ bắt đầu khi chị pháthiện ba chàng trai này chưa bao giờ có quan hệ với phụ nữ,nhờ một huyệt đạo bí mật, nói theo dân dă th́ họ vẫn c̣n là trai tân...
Ngày 22/4/2002, ba thanh niên ở xă Yên Nghĩa, Hà Đông (Hà Nội) là Nguyễn Đ́nh Lợi, Nguyễn Đ́nh Kiên (cùng 30 tuổi), Nguyễn Đ́nh T́nh (29 tuổi) phải nhận án tổng cộng 41 năm tù, v́ tội hiếp dâm, cướp tài sản. Dù các bị cáo đềumột mực không nhận tội trướcṭa. Thậm chí trong phiên phúcthẩm, khi biết bị bác kháng cáokêu oan, cả ba bị cáo nhất loạt xin... lĩnh án tử h́nh. Và sau gần 10 năm lĩnh án, ba thanh niên này đă được minh oan bởimột người phụ nữ kỳ lạ. Đó là Lương y chuyên sâu Phạm Thị Hồng, công tác tại Bệnh viên Đa khoa Hà Đông (Hà Nội). Chịlà một người phụ nữ có một thân phận đặc biệt và sự quyếtliệt hiếm có khi sẵn sàng tự thiêu để chứng minh nhận địnhcủa ḿnh là đúng. Mọi chuyện chỉ bắt đầu khi chị phát hiện bachàng trai này chưa bao giờ cóquan hệ với phụ nữ, nhờ một huyệt đạo bí mật, nói theo dân dă th́ họ vẫn c̣n là trai tân...
Từ một huyệt đạo mang tên “Dương Minh”
Chị Hồng tự giới thiệu ḿnh làngười say mê những pho sách cổ, đặc biệt là các sách về đông y. Chị thường say sưa nghiên cứu những huyệt đạo, những quy luật âm – dương của cơ thể con người, những kiểu “giáo tŕnh” này người ta thường không đưa vào chươngtŕnh giảng dạy các trường đạotào khoa Đông y. “Chỉ v́ ṭ ṃnên tôi đọc tất cả những cuốn sách cổ về y thuật nếu bắt gặp,thú vị vô cùng” – Chị Hồng nói.
Chị kể:
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
tiendaoduy
member
REF: 596027
04/11/2011
|
Chị kể: Vào năm 2006, trại giam Thanh Xuân có đưa đến một phạm nhân nam, c̣n rất trẻ tuổi tên là Nguyễn Đ́nh Lợi. Bệnh nhân này được nhập viện trong thể trạng suy yếu, gần như liệt nửa người. Sau khi bắt mạch, chị quyết định châm cứu để phục hồi chức năng cho Lợi. Khổ nỗi, cậu ta là phạm nhân nên luôn bị xích ở cổ chân mà nơi ấy là một huyệt quan trọng để châm cứu. Thấy vậy chị đề nghị cán bộ của trại giam tháo xích để tiến hành châm cứu. Vị cán bộ trại giam sợ sai nguyên tắc nêntừ chối, chị đă phải thuyết phục rằng, phạm nhân này không thể chạy trốn v́ anh ta đang bị liệt cả nửa người… Thuyết phục măi cán bộ trại giam mới tháo xích và giúp chị bê bệnh nhân lên giường để châm cứu.
Cảm kích trước hành động củavị bác sỹ, phạm nhân Lợi bật khóc tức tưởi. Lợi mếu máo rằng, đă lâu lắm rồi chưa đượcai quan tâm và chăm sóc tốt như thế… Chị Hồng cười rồi bảo: thanh niên ǵ mà khóc nhè thế, biết hối hận th́ chăm chỉ cải tạo rồi ra thôi… Lần nàyLợi lại càng khóc to hơn kêu rằng ḿnh bị oan, nhất định muốn chết! Thấy lạ, chị Hồng quay sang hỏi cán bộ trại giam th́ biết được cậu ta mắc tội tày đ́nh: hiếp dâm, cướp của, lĩnh 16 năm tù. “Cái tội hiếp dâm ai cũng ghét, tôi cũng thế nên thấy ghê tởm” – chị Hồng nói. Thế nhưng khi nh́n vào khuôn mặt tái dại, đôi mắt trong sáng của phạm nhân này,bỗng nhiên chị Hồng cảm thấy điều ǵ đó bất thường. Chị bènhỏi đùa: “Cậu quan hệ với phụ nữ bao nhiêu lần rồi?”. Phạm nhân Lợi giăy nảy rằng, chưa! Chưa bao giờ quan hệ với phụ nữ. Chị Hồng bật cười rồi dọa: “Này, chị là lương y, biết nh́n trinh tiết đàn ông, đàn bà đấy, đừng nói bừa!”. Nghe vậy, phạm nhân Lợi vẫn kiên quyết khẳng định, ḿnh là trai tân, chưa hề biết thế nào là phụ nữ! Nếu có chết cũng không dám nói bừa!
|
|
tiendaoduy
member
REF: 596055
04/12/2011
|
Sau nhiều ngày suy nghĩ, chị quyết định t́m đến nhà phạm nhân, t́m tài liệu về vụ án, lên viện kiểm sát xin đọc hồ sơ… chị hết sức bất ngờ v́ đó là một vụ án c̣n nhiều mâu thuẫn, có nhiều t́nh tiết cần được làm sáng tỏ, nó cũng củng cố thêm cho niềm tin củachị.
“Tôi đă quyết định đứng tên viết đơn kêu oan, nhưng lẳng lặng làm, ai hỏi th́ nói là t́m hiểu cho biết…” – Chị Hồng nói. Chị đă đi tất cả 36 cơ quan, những nơi liên quan đến vụ việc này, viết vài trăm lá đơn, tŕnh bày tất cả những hiểu biết của ḿnh về y học đểchứng minh rằng Lợi vô tội. Tất cả những lá đơn gửi đi đềubặt vô âm tín, nếu có trả lời th́cũng khẳng định rằng bản án đă được tuyên đúng người đúng tội, có cả bản tự thú của phạm nhân, cơ quan pháp luật không sai.
Mệt mỏi, chán chường, thỉnh thoảng lại bị ai đó gọi điện hămdọa, rồi cứ sểnh ra là mất xe máy (chị đă mất tới 4 cái xe máy trong quá tŕnh đi kêu oangiúp). Nhiều người thân bạn bècũng khuyên can rằng, việc khó lắm lại là người dưng, chẳng quen biết ǵ, lao đầu vàonhư thế không may chuốc họa vào thân th́ khổ! “Tôi không chịu, tôi vẫn quyết tâm v́ tôi có lư do…” – chị Hồng vừa nói vừa lục t́m ra một lá thư đă cũ, được ép nhựa cẩn thận. Đólà bức thư của ba chị - một chiến sỹ cách mạng hi sinh rất anh dũng, bạn hoạt động cùng thời với cố thủ tướng Vơ Văn Kiệt, chính ba Sáu Dân đă giao lại bức thư này cho chị hồi c̣nbé. Trong đó có đoạn: “… Con không được phản bội lại chính lương tâm ḿnh với bất kỳ lư do nào. Cuộc sống của con phảilấy nhân nghĩa làm lẽ sống…”.Chị Hồng rơm rớm nước mắt kể: đời chị chưa bao giờ biết mặt ba. Lá thư này là ba viết cho chị trước lúc địch mang ông ấy ra trường bắn, không lâu sau má chị cũng bị chúng giết chết. Chị được gửi lại cho một gia đ́nh nông dân ở huyệnHoài Đức (Hà Tây cũ). Cha mẹ nuôi của chị cũng tốt vô cùng, họ không bao giờ hé lộ chuyệnchị là con nuôi,
|
|
tiendaoduy
member
REF: 596073
04/12/2011
|
chỉ sau khi chị lớn, ba Sáu Dân và một số bạn hữu của ba má đẻ chị t́m tới giao lại lá thư chị mới biết ḿnh là con nuôi, người gốc Bến Tre, ba má tập kết ra Bắc th́ sinh chị nhưng v́ nhiệm vụ của cách mạng, họ phải gửi chịlại để vào Nam tiếp tục chiến đấu… “Từ đó tôi lấy cái đức của ba má mà sống. Tôi không thể chịu đựng được khi thấy sự oan ức mà không hành động!” – Chị Hồng khẳng định.
Thế rồi đến năm 2008 một lầnnữa Lợi được đưa ra bệnh việnđiều trị, lần này chị có cơ hội tiếp xúc lâu hơn với bệnh nhân. Chắp nối tất cả các dữ kiện, cùng những chứng cứ thu thập được, chị quyết định t́m gặp các vị lănh đạo cao cấpđể minh oan. Thế nhưng mọi chuyện vẫn như vậy, họ vẫn giữ quan điểm ban đầu rằng họkhông sai. Quá bức xúc, chị tuyên bố rằng sẽ tự thiêu để chứng minh nhận định của ḿnh. Chị tin rằng sau cái chết của ḿnh sẽ có người lật lại toàn bộ hồ sơ sự việc. Chị đă tính đến việc gửi lại hai đứa con của ḿnh cho người thân nếu chị tự thiêu. Với sự lỳ lợmđến khó tin, cuối cùng câu chuyện cũng đến được Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, ông đề nghị VKSND tối cao xem xét lại báo cáo. Cuối năm 2009 các cơ quan tố tụng có công văn gửi các cấp lănh đạo thừa nhận: "Quá tŕnh điều tra và xét xử đă có những thiếu sót…Cơ quan điều tra đă thiếu khách quan, không đầy đủ và không triệt để, nhiều chứng cứgỡ tội chưa được xác minh làmrơ…”. Và kết quả là họ trả tự do cho ba thanh niên đó.
Chúng tôi – những người làm báo đến nghe chị kể chuyện đăhỏi: “Chị định tự thiêu là để dọa hay làm thật nếu họ khôngnghe?”. Chị Hồng khẳng định: “Tôi không dọa, tôi chưa bao giờ đùa trong chuyện này. Ngày mới gặp Lợi, tôi hứa sẽ điđến cùng để minh oan và tôi đălàm như thế. Tôi là lương y, cứu người là nhiệm vụ, và chếtv́ người khác cũng không phảilà cái ǵ ghê gớm!
|
|
tiendaoduy
member
REF: 596147
04/13/2011
|
Nh́n người phụ nữ 53 tuổi này mà chúng tôi thấy ấm ḷng, cuộc sống sẽ đẹp hơn nếu có nhiều và rất nhiều người như chị! Kiến thức, ḷng quyết tâm của chị, đă giúp ba chàng thanh niên đ̣i lại công lư, đ̣i lại nhânphẩm, và cũng cảnh báo với tất cả những người đang cầm cân nảy mực, có trách nhiệm phải thật cẩn trọng với pháp luật v́ chỉ một sai sót nhỏ cũngcó thể hủy diệt cuộc đời một con người.
Nguồn Internet
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|