nance80
member
ID 73164
08/21/2012
|
Di Linh, một ngày thật ý nghĩa,
Mùa Vu Lan lại về, với những người tình nguyện viên như chúng tôi là một khoảng thời gian để nhìn lại một chặng đường dài đã qua, những niềm vui và những trăn trở còn đọng lại…
Từ những cánh đồng Miền Trung bạt ngàn con nước lũ, tới những cánh đồng Miền Tây nắng cháy, từ những đứa bé dân tộc miền núi với làn da đen nhẻm đến những bà cụ lưng còng chống gậy, từ những giọt mồ hôi của các bác xích lô oằn mình trong nắng Sài Thành tới những bước chân khó nhọc của các anh chị vé số tật nguyền… chúng tôi đã đi qua, chia sẻ những gánh nặng nghèo khó, bệnh tật với người dân nghèo ở đó.
Những đóng góp, chia sẻ của chúng ta cho người dân nghèo chưa hẳn đã nhiều nhưng niềm vui tinh thần, sự động viên, khích lệ người dân nghèo vươn lên vượt khó lại vô cùng lớn lao.
Các anh chị em đã không quảng ngại đường xá xa xôi và luôn đồng hành với VTNA để đến chia sẻ với dân nghèo. Họ đã bất chấp những chặng đường lầy lội vì mưa bão, những con dốc ngoằn ngoèo trơn trượt, những chuyến đi dài cả ngày ngồi trên xe. Họ bất chấp tất cả, đôi khi chỉ lót lòng bằng những bữa ăn vội trên đường, những ổ bánh mì chống đói buổi sáng, những ngụm nước vội vàng để chống khát khi trời nắng như đổ lửa….
Niềm vui sau những chuyến đi ấy đọng lại thì ít mà nỗi buồn thì như nhiều lên, bỡi lẽ bà con nghèo những nơi chúng tôi đến luôn chịu nhiều thiệt thòi, cái nghèo, cái khổ, cái bệnh tật vẫn luôn đeo bám họ.
Và cuối tuần rồi, chúng tôi cũng có một chuyến đi như thế, chuyến đi bắt đầu từ rất sớm với những tinh thần thật “THÉP” của anh chị em. Không biết phải dùng những từ ngữ như thế nào để diễn tả hết được những gì mà các anh chị em dành cho bà con nghèo Di Linh – Lâm Đồng, chỉ biết lưu lại những khoảnh khắc, những phút giây mà nhóm đã kịp ghi lại để chia sẻ với mọi người.
24 giờ ngày 18/8, các anh chị em bắt đầu tập trung tại nhà Mỹ Diên để chất hàng lên xe. Trong đêm khuya thanh vắng, đâu đó ở ngõ hẽm cụt Phan Văn Hớn cất lên những tiếng cười, nói trong veo của những người tình nguyện, những người đã quên mình vì đồng loại. Thật cảm phục biết bao những con người như thế: Chất hàng xong thì thời gian dành cho nghỉ ngơi cũng không còn nhiều, các anh chị em tranh thủ chợp mắt để tiếp thêm sức mạnh cho chuyến đi vào sáng sớm.
Đúng 4 giờ sáng, anh em chúng tôi lại lên đường về với bà con Di Linh. Hơn 6 tiếng đồng hồ ngồi trên xe nhưng anh em chúng tôi lại không ngớt tiếng cười với trò nói chuyện RẤT DUYÊN của chị Fiona và anh Đại Ca Cầm Đầu. Đến nơi tập trung bà con nghèo thì đồng hồ đã điểm 11g30, dù rất mệt, rất đói nhưng các anh chị em lại quên mình thêm lần nữa để phân và phát quà cho bà con. Việc phát quà ở điểm đầu tiên kết thúc lúc 13 giờ, sau đó chúng tôi nghỉ ngơi và dùng cơm trưa tại Chùa Pháp Hoa, nơi mà VTNA chọn làm điểm tập trung phát quà cho bà con nghèo.
Ăn uống xong xuôi, nghỉ ngơi được 10 phút, chúng tôi lại tiếp tục lên đường đến với 100 bệnh nhân Phong gần đó.
Được đến, được chia sẻ những tấm lòng của các anh chị em và bạn bè gần xa với bà con nghèo nơi đây, dù mệt, nắng nóng, nhưng niềm vui trong mỗi chúng tôi lại dâng trào. Một hạnh phúc thật bình thường nhưng sao thấy ấm lòng chi lạ. Phát quà xong và chỉ kịp chụp vài tấm hình lưu niệm, chúng tôi lại lên xe quay về lại Sài Thành để chuẩn bị cho những cơm áo gạo tiền của một tuần mới. Một chuyến đi xa trong ngày, mệt nhưng vui, mệt nhưng ấm áp tình thân, mệt nhưng hạnh phúc ngập tràn. Cảm ơn nhiều lắm những tấm lòng!
************************************Nhân đây VTNA xin được báo cáo sơ qua tình hình Thu Chi của nhóm ở chương trình này.
Tổng Thu của chương trình: "Hành trình yêu thương":
Tổng Chi:
Tồn quỹ cho chương trình sau:
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|