hoasenhanoi99
member
ID 76582
11/01/2013
|
Thư Tình em viết cho anh ( bức thư tình thứ sáu)
Anh thân yêu !
Hôm nay ở nơi miền trung nắng lắm , mưa nhiều em lại ngồi viết thư tình cho anh.Đầu thư em xin gửi lời chúc sức khỏe chân thành nhất tới mẹ và anh cùng hai bên gia đình cô bác gần xa, bạn bè thân hữu.
Anh yêu ! Anh biết không , biển mùa này khác lạ lắm anh à! Biển hình như đang nổi giận.Những con sóng cứ thét gào xô bọt tung trắng xóa.Bờ cát hình như vơi đi một nửa vì bị sóng dữ vô tình cuốn ra khơi.
Anh ! Bây giờ thì em đã có lời giải thích về cái điều lạ lùng mà hai đứa cứ thắc mắc hoài : Vì sao người nước ngoài cứ thich đến Nha trang vào mùa biển động, khi mà đối với người Việt nam thì mùa du lịch đã đi qua. Tại vì người ta là người xứ lạnh,khí hậu êm đềm quá , ít có bão dông nên người ta mê biển động.Để được thấy những thét gào , dữ dội mới thiệt là thú vị.Thế mà anh của em hôm qua gửi tin nhắn cho em anh lại cũng nói rằng :
-ÔI anh yêu những ngày biển đông, anh thich những ngày có bão dông bởi vì sau dông bão biển lại dịu êm , hiền hòa em ạ.Ngư dân sẽ lại được mùa cá xếp đầy khoang.
Em ghét anh vì anh đã để em một mình lâu quá , nhưng mà em cũng rất rất là nhớ anh.Để em kể anh nghe về mot câu chuyện tình của biển.
Ngày xửa ngày xưa, biển không có sóng, chỉ có những gợn nước lăn tăn nhè nhẹ vuốt ve bờ.Bờ cát thì trắng phau mịn màng ôm lấy những rặng Phi lao chạy dài xa tít tới chân trời.Biển và Sóng là một cặp , họ yêu nhau rât là thăm thiết.Biển sống em dịu, hiền hòa bên bờ cát trắng.Tưởng đâu hanh phúc sẽ mãi bình yên phẳng lặng ,nhưng ai có đâu ngờ một ngày kia bờ Cát trắng đổi thay lòng.Bờ bỗng nhiên thấy thèm khát một tình yêu mới, tình yêu đó sẽ phải có rất nhiều săc , nhiều màu.Thế là bờ cát trắng bỏ đi tìm tình yêu khác để lại biển tan hoang đau đớn tột cùng.Trong thời gian Biển cô đơn lạnh lẽo vì bị phụ tình ,Biển chợt nhận ra mình đã quá vô tình.Biển đã sống những ngày vô nghĩa lý.Chẳng có khát khao, chẳng có hận thù, cứ cống hiến hết mình như một cỗ máy xuẩn ngu lặp đi lặp lại.Thế là Biển từ đây đổi khác.Biển chẳng cam tâm để người ta phụ bạc, từ đó về sau Biển biết giận hờn , biết khát vọng , biết yêu thương .Tin đồn vể một chàng trai tên Biển.Chàng mạnh mẽ , bao dung và cũng rất nồng nàn.Tin đồn cứ thế loang đi khắp chốn.Ở một xứ sở cách xa vạn dặm, có một nàng thiếu nữ tên gọi là; Cát tiên.Nàng đã nghe tin và nguyện được là người nâng khăn sửa túi cho chàng Biển.Từ ngày đó đến nay , họ đã cùng nhau viết lên một tình yêu bất diệt mang tên Chuyện tình của Biển.Họ chẳng bao giờ rời xa nhau.Vì vậy, nên những khi nào anh thấy biển cồn lên sóng dữ, thì anh đừng có mà nghĩ là Biển giận hờn, đó chỉ đơn giản là Biển đang yêu nàng Tiên Cát mà thôi.Thế cho nên những cặp vợ chồng mới cưới chung đôi, họ thường dắt tay nhau đi dạo trên bờ Biển, để ngắm nhìn huyền thoại của Tình yêu và cũng để răn mình đừng có bao giờ lãng quên người đang đi bên cạnh.Tình yêu là phải luôn luôn chuyển động, chớ có coi thường mà có ngày lạc mất người thương.Câu chuyện này chính tai em nghe Biển kể vào một ngày có bão.Ngày hôm đó cơn bão lòng em có khi còn lớn hơn cơn bão của biển rất nhiều nên Biển thương tình kể em nghe.
Anh dấu yêu của em ! Anh ở nơi miền xa ấy , có nhớ về em, có cồn cào nổi sóng vào những đêm không Trăng.Riêng em thì em rất nhớ anh vào những ngày Biển động thì nỗi nhớ lại nhân lên gấp mấy mươi lần.
Thôi thư em viết cũng đã hơi dài rồi anh nhỉ? Em chỉ muốn nhắc với anh rằng : Anh đừng có để em một mình lâu quá nghen anh !
TB : Anh nhớ giữ gìn sức khỏe và ăn ngủ ch đúng giờ anh nhé!
Hôn ông xã của em một cái thật lâu.
Bà xã của anh
hoasenhanoi99
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat