kiwivn
member
ID 43831
07/20/2008
|
Kiếp người
Nhà nghèo , Anh chưa được học hết lớp 10 đã phải phụ Ba Mẹ kiếm tiền nuôi mươì miệng ăn.
Con đường từ nhà tơí trường độ 10 cây số , các bạn đồng lứa chỉ đạp vèo một cái là tơí. Anh đã thất thểu cắm cuí đi . Sáng sớm thì còn đỡ . Trưa hè rát bỏng , mồ hôi nhễ nhượi . Anh lê từng bước nặng nhọc như ngươì vưà ốm dâỵ , con đường buị cát càng làm cho Anh khó thở .
Bụng cứ réo lên òng ọc vì từ sáng tơí giờ làm gì đã có cái gì nhét vào bụng đâu . Tối qua chỉ được lưng hai bát cơm toàn là khoai mì .
Những bài học càng ngày càng khô khan ngoài lề , chả giúp cho Anh tiến thân trong một cái xã hội mà đồng tiền mua được tất cả , từ vật chất tơí nhân phẩm cuả con ngươì
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
kiwivn
member
REF: 374397
07/20/2008
|
Anh rơì ghế nhà trường vì nghèo, vì kiến thức không còn được coi trọng hơn bản lý lịch.
Anh lăn lộn vào đời kiếm sống , nuôi thân và nuôi lũ em nheo nhóc.
Bắt đầu bằng nghề gì.? , chẳng nghề chẳng nghiệp . Anh xin làm thợ khuân vác . Từng bao gạo 25Kg nặng bằng nưả cơ thể Anh được đặt ịch lên vai . Vác từ kho xuống xếp gọn ghẽ vào thuyền , caí khoảng cách từ bờ vào lòng thuyền , giá như lúc thường , Anh chỉ phóng 3 bước là tơí , còn bây giờ sao mà nó dài là vâỵ .
Anh mím môi bước từng bước một , cái nắng choí chang như muốn đuà giỡn trêu ghẹo Anh . Mồ hôi cứ nhỏ tong tỏng như cái voì nước rỉ sét ở nhà . Mắt Anh hoa lên , nhưng Anh phải cố bím chặt mười đầu ngón chân vào mảnh gỗ bề ngang độ hai mươi phân , nhún nhẩy theo nhịp Anh đi . Bao gạo như ngày một nặng hơn . Giá mà Anh được vác caí bao gạo này về nhà , thì nặng vầy chứ nặng nưã Anh cũng vác được . Vui vơí cái ý nghĩ ngô nghê ấy , Anh quên béng nặng nhọc , bước dấn tơí để thả bao gạo vào khoang .
Chở đi đâu thì Anh không biết . Nhưng chưa bao giờ Anh được ăn một bưã cơm no nê toàn gạo trắng . Bưã cơm nhà Anh toàn là gạo hẩm , gạo đỏ , có khi còn độn bo bo hay khoai mì . Ăn vào chỉ độ vài giờ sau lại cồn cào sót ruột .
Cái lũ em lau nhau cuả Anh , suốt ngày chạy nhảy , chúng cứ kêu nhặng lên là đói .
Nghĩ cũng tội , chẳng hàng quà hàng bánh gì cả . Ngoaì hai bưã cơm độn khoai , độn rau , không có thịt thì làm sao đang độ tuổi như tằm ăn lên không kêu đói chứ
|
|
kiwivn
member
REF: 374398
07/20/2008
|
Những lúc rảnh rỗi đợi thuyền khác tơí cập neo , Anh xề vào hàng sách cũ bên đường, ngồi lựa những cuốn sách anh văn đọc ngấu nghiến. Có những từ Anh chưa hiểu , Anh ngẩn ra rồi lại dán mắt vào đọc tiếp. Cuốn sách đã vàng ố , mối mọt còn chê , chữ được chữ mất Anh mặc kệ.
Ấy vậy mà bà chủ tạp sách lại quí Anh , bà hay lựa ra toàn những sách tiếng tây tiếng u để sang một bên , chờ Anh tới để hoỉ sách đó làm gì , ước lượng giá bán cho khách hàng. Bao giờ cũng vâỵ , bà cươì trìu mến và đưa cho Anh ca nước mưa , Anh ực một hơi không khách sáo , lại cắm cuí đọc tiếp , đến khi có người goị " khuân đêêê..." thì Anh lại vội vàng chạy lúp xúp về bến . Đôi chân đất cuả Anh chẳng còn cảm giác đau là gì nưã .
Chiều về , Anh phụ bà bán hàng đóng xập sách , bà bảo Anh cứ cầm 1 cuốn về mà xem . Mai đem lại cũng được . Anh sung sướng như trẻ con được quà , dắt vội vào cạp quần và phóng lên chiếc xe đạp. Chiếc xe kêu lên kèn kẹt , ráng lấy hết sức mình lăn trên con đường ghồ ghề đầy soỉ đá. Lẽ ra giờ này nó đã được nằm yên ngoài nghiã địa xe hay nơi phế thải . Nhưng thương cậu chủ vẫn triù mến vuốt ve tra dầu mỡ nên nó cũng nguyện theo cậu đến hơi thở cuối cùng...
|
|
kiwivn
member
REF: 374399
07/20/2008
|
Ăn uống tắm rưả xong , giờ phút huy hoàng nhất cuả Anh là khệnh lên caí trõng che , gác chân chữ ngũ và từ từ giở từng trang sách ra, nâng niu như sắp sửa đọc lá thư tình ngươì yêu gơỉ vậy .
Anh đọc ngấu nghiến , say mê đến độ quên cả thở . Muỗi bắt đầu vo ve , trơì tối dần .Anh bỏ sách xuống vì nhà không có điện , cái đèn dầu lớn nhất thì toả sáng giưã nhà , lũ em chụm đầu nằm ệch ra đất ê a học bài . Anh vươn vai đứng dậy , bây giờ mơí thấy tứ chi đau buốt . Đôi vai rát bỏng . Anh đi lần ra chum nước , vốc nước vào mặt cho tỉnh ngủ .
Rồi lẳng lặng quảy đôi quang gánh ra đầu ngõ, kéo nước từ giếng lên , gánh về đỡ Mẹ dăm đôi .
Có phải Anh tuổi trâu không , mà sao số phận Anh cơ cực vâỵ nhỉ . Tay làm mà hàm nào có được nhai
Bộ quần aó học sinh đã đổi sang màu cháo lòng. Hai vai sờn rách. Cái quần thì cũn cỡn , chả biết là Anh nhổ giò hay giặt mãi nó rút lên .
Anh cũng không còn nhớ là mình đã có ước mơ hoài bão gì , tâm hồn Anh chưa kịp lớn thì đã đèo đuột chớm toan về già .
Ra đường Anh chỉ dám cắm mặt xuống đất đi như ma đuổi . Có tiếng con gái khúc khích cươì sau lưng , nhưng Anh không dám quay lại ...
|
|
kiwivn
member
REF: 374439
07/21/2008
|
Mới đó mà đã 3 tháng rồi, Thơm thừ người ra đờ đẫn, tay mân mê tờ giấy đã nát nhàu, chỉ vỏn vẹn 3 chữ "tôi yêu em " . Đó là cái thông điệp sau cùng mà Thơm nhận được của John.
Rời Bến Cái lên Sài Gòn , Thơm lúp xúp chạy theo Dì Tư , vừa đi vừa ngó , tất cả đối với Thơm sao mà xa lạ , sao mà sang trọng. Dì Tư lâu lâu cứ phải quay lại gắt lên : "Cái con nhỏ này , đi đứng đàng goàng cái coi..!!!" . Lúc đó Thơm lại ửng mặt cười bẽn lẽn vì mải nhìn những toà nhà cao ốc mà đạp phải Dì Tư hồi nào hỏng hay . Ai biểu Dì thắng gấp chi dạ...hihihi.
Rồi cũng tới được nhà Ông Bà Chủ , nơi mà Dì Tư trông coi dãy nhà trọ kiêm nghề nấu ăn. Ngượng ngiụ , Thơm lý nhí khoanh tay cúi chào Ông Bà chủ, rồi lủi nhanh xuống bếp vì sợ bộ vó nhà quê của mình chỉ làm bẩn đi cái nếp uy nghi sang trọng của dân thành phố.
Ở đâu được chừng 2 tháng , Thơm đã bắt đầu thay da đổi thịt. Đôi má bầu hơn lên . Tóc đen nhánh mượt mà ,nhất là lồng ngực căng tròn phập phồng dưới làn vải tám được cắt may khéo léo trông rất là bắt mắt. Nhìn Thơm cong lên cúi xuống lau chùi bàn ghế , Ông chủ cứ len lén nhìn . Tờ báo trải ra trước mắt mà hồn Ông cứ bám vào nơi đâu .
Nửa đêm Bà Chủ bỗng nghe tiếng la "Rắn , rắn ..cứu con Má ơi ". Cả nhà đổ xô xuống bếp nơi mà Thơm ngủ tạm để chờ Chị Bảy hai hôm nữa dìa quê lấy chồng , sẽ nhường phòng trống lại cho Thơm. Ông Chủ thì lồm cồm bò dậy còn Thơm thì vội vã cài những cái nút áo vừa bật tung ra , để lộ một mảng da bụng trắng bóc như hoa bưởi ....
|
|
kiwivn
member
REF: 374499
07/21/2008
|
Đưa tay quệt gịot nước mắt , Thơm mới chợt nhận ra là mình vừa khóc.
Đã từ lâu lắm rồi , sau cái lần tiễn Sư Cô Diệu Tâm về lòng đất lạnh , Thơm đã khóc tưởng khô giòng nước mắt . Từ nay trên cõi đời này Thơm chẳng còn ai cả , ngoài mảnh giấy nhoè nhoẹt dăn dúm và chiếc áo sơ sinh mà trước khi nhắm mắt lìa trần Sư đã thều thào gọi nó vào vuốt tóc nó .
Nước mắt dàn dụa , trong hơi thở hổn hển Sư chỉ nó vào góc giường lôi ra một cái bị . Dấn vào tay nó và bảo : Con ơi , đây là tất cả những gì ta giữ trong 19 năm qua , nay trả lại cho con . Hãy sống cho nên người con nhé , rồi Sư gục mặt qua một bên , cặp mắt khép hờ chẳng còn bao giờ trìu mến nhìn nó nữa ...
Ngày ấy trời như cũng thương sót dùm số phận cho nó , sụt sùi mưa cả ngày . Nó ngồi lỳ lại không chịu về , đến khi người nó nhũn ra không còn biết gì nữa , Dì Tư ra hiệu cho 2 Anh thanh niên xốc nó lên đưa về nhà Dì.
Trong cơn sốt mê man ,nó như sống lại cái thuở lên chín lên mười. Mỗi lần theo Sư ra phố chợ khất thực , nó thích nhìn những tiệm bán quần áo đủ cỡ đủ kiểu rồi tới quầy hoa , cơ man nào là hoa , không biết ai trồng mà lắm màu nhiều sắc lại còn to bé khác nhau đến thế, nó chỉ mở tròn mắt ra nhìn .
Thích nhất là hàng đồ chơi có những con Búp bê giống hệt như người , mổi con có một mái tóc trông ngồ ngộ, rồi bất chợt nó đưa tay lên xoa xoa đầu, cái đầu láng o mà mấy đứa trong xóm hay gọi nó là " đầu ban sư cọ " , nó chả hiểu là gì nhưng cũng cứ toét miệng ra cười ...
|
|
kiwivn
member
REF: 374566
07/21/2008
|
Có những ngày Sư Cô đi tụng kinh siêu thóat hay tụng kinh thất thất lai tuần , hiểu nôm na là tụng kinh cho ngươì chết thì Sư đem nó gơỉ sang nhà Dì Tư năm ba bưã . Nó vui lắm nhưng cố xị mặt ra , bấu chặt lấy tay Sư và rơm rớm nước mắt. Sư vưà đi khoỉ là nó hét lên : Dì Tư ơi , mình đi phố đi .
Dì Tư mỉm cươì , dẫn nó vào phòng tắm , lấy xà bông thơm tắm cho nó , mặc cho nó cái aó đầm mơí mua có thắt nơ hồng , và nhất là đổi cho nó đôi giầy có đôi bướm ở trước muĩ . Mỗi bước đi như đôi bướm nhún nhẩy theo nhịp. Dì Tư ôm chặt nó vào lòng , hít lên đôi má bướng bỉnh cuả nó và khẽ khàng đội caí nón mầu hồng lên che nắng ( thật ra là che cái đầu láng o đó ...hihihi) .
Nó ưỡn qua , ẹo lại trước gương , giống như con bướm vưà thoát xác từ con nhộng . Nó nôn nao lôi Dì Tư ra cưả , vưà đi vưà noí luyên thuyên như đôi bạn chí tâm.
Dì Tư vui lắm , ba lần sanh , ba lần sẩy . Dì buồn lắm nhưng không làm gì được . Dượng Tư thì đi suốt nên có con hay không , cũng không quan trọng.
Ngày đó , Dì đang ngồi đạm trà vơí Sư , trơì mưa tầm tã . Ngớt tiếng sấm thì có một tiếng khóc thét lên trong đêm tối . Dì và Sư cùng ngạc nhiên , ngại ngùng cho ai giờ này còn ẵm con nhỏ đến kiếm Sư ở cái am rách mướp, quạnh quẽ này .
Tiếng khóc ngay cưả làm Dì Tư giật mình . Một caí giỏ tre chắn bước , Dì cuí xuống sách vào đặt lên bàn. Tung lớp vải bố ra , Dì giật mình .Một đưá bé nhắm mắt ngủ say , trên má còn hằn giọt nước mắt . Dì run rẩy bế nó ra , một tờ giấy rớt vội xuống đất . Sư cũng bàng hoàng , đứng lặng nhìn mầm sống bị vứt trong một đêm mưa bão , Sư thở dài: Mô phật ...
Con van Sư haỹ thương lấy nó , con không thể có nó vì một phút ham vui . Nếu sau này có điều kiện , con xin về đón nó . Con ơi , Má xin lỗi con
Trước khi trở về Sài Gòn làm việc , Dì Tư mua sưã tã để sẵn cho Sư . Và cứ thế , ngày này qua tháng nọ nó lớn lên trong tình thương cuả Sư và Dì Tư
- Dì Tư ...
-Ờ, gì đó con
- Con đói bụng
Ngồi nhìn nó húp xì xà xì xụp tô phở mà thấy tội . Ở vơí Sư chỉ có cơm rau . Hoạ hoằn khi nào đi chung với Dì , thì nó mơí được thử những món lạ . Nó và Dì đã nghéo tay nhau là giữ bí mật , không cho Sư biết ...hihihi
|
|
kiwivn
member
REF: 374709
07/22/2008
|
@ lovevh
Thế đấy , học lớp năm trường làng mà vẩn còn hiểu biết sách thánh hiền dạy phải khiêm tốn , biết người biết ta.
Chứ có phải cán bộ đảng sau ngày giải phóng còn lê la đi học bình dân học vụ , chỉ mới biết đọc biết viết thôi ạ , mà đã vỗ ngực xưng là đỉnh cao trí tuệ của loài người .
Tôi không thích bàn về chính trị , tôi chỉ thương cho dân nghèo bị đè nén . Chủ nghĩa vô sản mà các cán bộ nắm chính quyền thì ôi thôi tiền bạc của cải không có chỗ chứa phải tẩu tán ra nước ngoài . Sống nhà lầu xe hơi trong khi dân nghèo không có miếng cơm no bụng , không có mảnh vải che thân .
Về kiếm lại vụ xập cầu Cần thơ thì rõ ,Hình ảnh còn đấy đấy , có muốn coi không , thì tôi post lên cho mà xem .
Rồi đi ngược lại nhà của các cấp chính quyền đi .
May mà tôi mới lớp măm trường làng nên phát hiện ra đấy ,
tôi tội nghiệp cho Anh , học cao hơn mà có mắt như mù . Có óc như bã đậu .
Về nghiên cứu lời tôi nói đi nha .
|
|
cocastamp007
member
REF: 375049
07/23/2008
|
mình no idea
nhưng thật sự phục những người như thế
mình may mắn được sinh ra trong gia đình được bố mẹ chăm sóc mọi cái nên có thể không cảm nhận được hết nỗi khổ của người khác..
-----------------------
|
|
tamvo
member
REF: 375079
07/23/2008
|
Chào Chị Cocastamp
Bài bị khóa nên Kiwi không thích viết nữa. Cảm ơn Chị đã ghé thăm và chia xẻ . Thật sự ngoài đời còn có ´những mảnh đời khổ hơn như vậy nữa đó Chị .
Chúc Chị luôn vui và hạnh phúc với những gì mình có nghen . Mến Kiwi
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|