hongnhung86
member
ID 68801
07/29/2011
|
yêu! có...không
Có cái ǵ đó cứ lớn lên rồi tắt lịm đi trong những nỗi đau không lư giải được.
Yêu nồng nàn đến thế, mà vẫn phải buông lời nghi ngờ, tự vấn..
Yêu hay không yêu..
Nghe thật giản đơn ,mà khó trả lời.
Yêu..
Không yêu..
Câu trả lời chỉ có một, nhưng lựa chọn giữa hai từ ấy, th́ khó khăn vô cùng…
Đi hết cả một quăng đường rất dài, mà hạnh phúc cũng không nằm trong số những người ḿnh đă gặp..
Hay là ḿnh đă bỏ qua..
Hay là ḿnh đă lạc đường..
Nghi ngờ chính ḿnh, nghi ngờ cả những niềm tin một thời ḿnh sống chết cùng với nó.
Lúc huy hoàng, niềm tin ấy là bất diệt.
Lúc đêm tàn, ngồi tự vấn, ḍ xét, và nghi ngờ được đặt ra với một câu hỏi quá quen thuộc:
Phải chăng, ḿnh đă sai???
Đó là câu hỏi, và cũng chính là câu trả lời cho tất cả.
Người mạnh mẽ th́ dứt khoát ngay giữa có và không, kẻ yếu đuối th́ đắm ḿnh vào nghi ngờ rồi đau đớn,quằn quại trong ngơ cụt không thoát ra được..
Chỉ là có hoặc không thôi mà, sao không dám lựa chọn..
Sợ sai, sợ lỗi, sợ vấp ngă, sợ chê cười, sợ đau khổ…
Đó là những cảm xúc rất con người, nhưng không nên có ở trong tim quá nhiều, quá lâu.
Chỉ cần đủ để ḿnh nh́n lại chính ḿnh.
…
Và khi người ta bắt đầu nghi ngờ chính t́nh yêu của ḿnh, th́ điều đó cũng đồng nghĩa với việc t́nh yêu đó đang dần kết thúc.
Xa nhau chỉ bằng đó thôi, gần nhau chỉ bằng đó thôi, cũng đủ cho một cuộc t́nh, cũng đủ cho một lời chia tay, không hẹn ngày tái ngộ.
Yêu đến thế, mà vẫn phải nghi ngờ chính t́nh yêu mà ḿnh đă dày công vun đắp.
Mới hôm nào, sao ngọt ngào và chân thành với nhau đến thế.
Mới hôm nào, sao nồng nàn, sâu sắc, keo son đến thế.
Mới hôm nào sao đắm đuối, sao thiết tha, sao cháy bỏng, quấn quưt…
Thế mà lại thành ra ngày hôm nay..
Có kẻ tự vấn chính ḿnh với hai từ…
Có..
Không..
Chỉ một câu trả lời thôi, là ra vấn đề…
Nhưng vấn đề là sự lựa chọn..
Nên băn khoăn, nên lo lắng, nên suy nghĩ, nên đau đớn…
Nên không trả lời được…
Nên cứ đi t́m câu trả lời.
Cho một câu hỏi từ rất xa xưa..
Nên t́nh yêu không được vun đắp
Nên t́nh yêu ngày càng lụi tắt
Nên t́nh yêu ắt phải ra đi
Khi ta chưa kịp lựa chọn..
Con đường quá xa
Ta th́ nhỏ bé
Nên không thể đi chỉ một ḿnh
Nên cần t́nh yêu
Mà ta lại cứ phiêu diêu trong những câu tự vấn
Có hay không…
Thôi th́ cứ yêu đi
Cho đến khi không thể nào yêu được nữa
Th́ dừng lại
Nghỉ ngơi.. chứ đừng nghĩ ngợi.
Để t́nh yêu lên tiếng
Để trái tim hiểu , t́nh yêu cần ǵ khi nó muốn nói lời của riêng ḿnh.
Khi đó, lựa chọn là không cần thiết
Bởi t́nh yêu biết tự t́m lối đi
Đến bến bờ hạnh phúc.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat