hongnhung86
member
ID 68802
07/29/2011
|
không bao giờ em trả lại cho anh...
Không bao giờ em trả lại cho anh…
Anh yêu!
Chắc chẳng bao giờ anh còn muốn nghe em gọi anh như vậy nữa, phải không anh. Khi chúng ta cách nhau đến cả ngàn cây số. phải chăng tình yêu là vậy, khi yêu thiết tha đến thế, mà vẫn phải chia xa.
Đối với em, em tôn trọng sự lựa chọn của anh, cũng như anh đã yêu và tôn trọng từng cá tính trong em, dù đôi khi em đã khiến anh mỏi mệt.
Anh đã yêu em như yêu từng hạt nắng trên mảnh đất yêu thương này, như yêu từng góc phố, lối quen trên thành phố nhỏ này, như đã yêu đến thiết tha cái mùi vị ấm áp, thơm nồng từ loài hoa chăm pa, biểu tượng cho đất nước xinh đẹp này.
Em đã yêu anh như thế nào nhỉ, em yêu anh bằng sự trẻ con của một đứa con gái 20 tuổi đầy kiêu căng, ngạo mạn. em đã yêu anh bằng những trò đùa ngốc nghếch của một trái tim nhiều góc khuất. em đã yêu anh bằng những lời hờn dỗi, những câu trách móc khi anh vô tình trễ hẹn, hay quên không đưa em qua góc phố có đám hoa giấy đỏ hồng cả một góc trời. em đã yêu anh bằng cả sự ích kỷ của em, bằng cả sự tham lam của em, và khát vọng của em…
Em yêu anh như thế đấy, nên em khiến anh mệt mỏi, nên em khiến anh phải đấu tranh với chính mình từng ngày, từng giờ, từng phút, để nhắc nhở mình kiên tâm hơn. chịu đựng em, chắc anh đã khổ nhiều…
Em thì vô tư, vô tâm mới đúng, chẳng hiểu những nỗi buồn anh cần chia sẻ, chẳng hiểu những niềm vui anh muốn nói, chẳng hiểu những lo lắng trong đôi mắt anh.. em vô tâm.
Hôm qua, em nhìn thấy sự mệt mỏi trong đôi mắt anh, một nỗi buồn thẳm sâu trong đôi mắt anh, sự đau đớn vô cùng trong đôi mắt anh, sự buông xuôi trong đôi mắt anh…
Và em ngỡ ngàng nhận ra, em đã nhận từ anh rất nhiều, mà em thì chưa cho anh điều gì cả..
Nên em đi.. cho anh tự do, anh đang cần có.
Em sẽ đi, để anh được tự do, vì em biết anh cần điều đó lúc này, em cần làm điều đó lúc này.
Ừ thì em ích kỷ, em xấu xa, em ngốc nghếch, kiêu căng và ngạo mạn…Nên em đánh mất tình yêu đáng lẽ em đã có, thì bây giờ chỉ còn là sự chịu đựng trong mỏi mệt và thất vọng.
Đáng lẽ em phải yêu và chăm sóc anh thật nhiều, thì em lại hành hạ anh và khiến anh mệt mỏi.
Đáng lẽ em phải dành cho anh những phút giây ngọt ngào , ấm áp thì em lại trả cho anh những hờn ghen, giận dỗi..
Nhưng vì em là em..
Nên em không thể làm điều gì khác để giữ anh ở bên em, nên em phải ra đi.
Anh biết đấy, em giờ ở xa anh lắm, xa cả ngàn cây số. em đã tự loại em ra khỏi cuộc đời anh rồi.
Chỉ có một điều, em vẫn còn để lại trong trái tim em, mà em sẽ không bao giờ trả cho anh đâu, anh ạ..
Anh đừng cho em là kẻ tham lam, ích kỷ, quá đáng..
Em chỉ muốn, khi em đau khổ, vì phải chấp nhận xa anh, vì hạnh phúc của anh. khi em gục ngã vì không có anh bên cạnh che chở, ân cần, khi em cô đơn, khi em mệt mỏi.. hình ảnh anh trong trái tim em vẫn sẽ là nguồn hy vọng thắp sáng con đường tăm tối của em, cho em một niềm tin để bước tiếp, những bước đường thênh thang, cô độc.
Cuộc đời em là thế, ,mãi rượt đuổi theo hạnh phúc, chẳng bao giờ em có được.
Và em gìn giữ hình ảnh anh trong trái tim em…
Đó là thứ, em không bao giờ trả lại cho anh, anh ạ.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|