nvdtdnguyen
member
ID 23792
05/14/2007
|
TAM THẬP LỤC KẾ(36 kế): kế thứ 14
Kế thứ mười bốn:
MƯỢN XÁC NHẬP HỒN
Mượn xác nhập hồn (Tả thi hoàn hồn): kế này ư nói là một sự vật đă không c̣n tồn tại, nhưng nhờ vào cách thức nào đó mà sống dậy được. Đây chính là một mưu kế quân sự, nó có nghĩa là phải biết lợi dụng mọi cơ hội, thậm chí đến những vật thoạt nh́n không có giá trị cũng phải biết tranh thủ lợi dụng để tăng tính chủ động, mở rộng thành quả..
Tích truyện:
Vào năm 209 trước Công nguyên, hoàng đế đời thứ 2 của nhà Tần là Tần Nhị Thế tập trung trung 10 vạn nhân công để tu bổ mộ Tần Thuỷ Hoàng và cung A pḥng, gây tiêu tốn rất nhiều sức dân và của cải, khiến dân chúng oán than khắp nơi.
Có một lần, 2 quan nhà Tần áp tải một đoàn binh lính vừa mới chiêu mộ được từ nông thôn, đi tới Ngư Dương để đóng quân. Vừa khi tới được thôn Đại Trạch th́ trời đổ cơn mưa lớn, gây ngập lụt khắp nơi khiến chẳng thể nào đến Ngư Dương kịp lúc nữa. Nhưng theo luật nhà Tần th́ nếu quân binh nào không đến nơi tập trung đúng thời gian quy định th́ phải chịu án chém.
Trong đoàn quân có 2 nông dân vốn rất khôn ngoan, một người tên là Trần Thắng c̣n người kia tên là Ngô Quảng, 2 người này cùng thầm bàn bạc với nhau là không đến được Ngư Dương th́ phải chịu tội chết mà đến được Ngư Dương th́ cũng chưa hẳn là sống được, chi bằng cứ liền tạo phản may ra c̣n t́m được đường sống. Nhưng hai người lại cho rằng ḿnh không quyền không thế nên chẳng thuyết phục được ai. Lát sau, hai người mới nghĩ ra được một kế là mượn danh nghĩa của quỷ thần để tác động đến mọi người. Đầu tiên, họ nhớ đến tên của 2 vị vốn được nhân dân yêu kính, một vị là con cả của Tần Thuỷ Hoàng đă bị Hồ Hợi giết chết tên là Phù Tô, c̣n vị kia là Hạng Yên vốn là tướng nước Sở, không biết hiện nay đă c̣n sống hay đă chết.Thế là Trần Thắng và Ngô Quảng quyết định mượn danh 2 vị này để hiệu triệu mọi người. Ngoài ra hai người c̣n lợi dụng thói mê tín của mọi người để lập thêm một mưu mẹo khác nữa.
Đến ngày thứ 2 khi quân lính làm cơm th́ phát hiện thấy trong bụng cá có một miếng vải, trên vải có viết bốn chữ lớn: “Trần Thắng làm vua”. Thấy vậy mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Khi đem xuống, Ngô Quảng lại chạy đến sau một miếu hoang rồi rân cổ rú lên như ma quái: “Trần Thắng Vương! Trần Thắng Vương!”. Binh lính nghe xong đều bàn tán xôn xao và cho rằng thần thánh phái Trần Thắng xuống để lănh đạo dân chúng.
Trần Thắng và Ngô Quảng thấy thời cơ đă đến, liền chém chết 2 quan triều đ́nh áp tải họ, rồi Trần Thắng mới cao giọng nói với quân lính: “Chúng ta đến Ngư Dương chính là đến chỗ chết, chi bằng chúng ta cứ liều mạng với chúng một phen”. Thấy chẳng c̣n lựa chọn nào khác, các quân binh đều bằng ḷng đi theo Trần Thắng.
Sau đó Trần Thắng cho dựng lên một lá cờ lớn có ghi 2 chữ “Trương Sở”, rồi tự xưng là tướng quân và phong cho Ngô Quảng làm phó tướng cùng thống lănh đoàn nghĩa binh Tấn chiếm Đại Trạch.
Sau trận này rất nhiều người dân khốn quẫn đến xin đầu quân, cứ thế đoàn nghĩa quân không ngừng phát triển. Về sau nghĩa quân lập Trần Thắng làm vua cải quốc hiệu là Trương Sở.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|