tamvooo
member
ID 46308
10/11/2008
|
Nhân chứng sống
Cô Nguyễn Thị Hợi, sinh năm con lợn tại Thái B́nh. Con nhà nghèo nên có phần hơi lam lũ. Thoạt nh́n th́ cũng như bao nhiêu ngưó con gái khác ở cái vùng nước phèn chua này, suốt ngày quần sắn móng lợn đi chân đất tất tươỉ việc ruộng đồng rồi cơm nước heo gà ...v.v...
Cuả đáng tội, mơí vưà mướ tám tuổi, chưa kịp yêu và chưa được yêu th́ Bố Mẹ cô nhận lớ gả cô cho Anh Tương con Ông Bà Thủ đầu làng. Anh cũng chỉ nhỉnh hơn cô một cái đầu, tŕnh độ th́ cũng vưà biết đọc biết viết, dáng ngướ dong dỏng hiền lành nhưng chỉ tội hay cướ và thích nh́n theo những cô gái quần là aó lụa...
Rớ thưả ruộng chua xoét cả chân, Hợi về làm dâu cũng vất vả chả kém cái ngày c̣n ở chung với Bố Mẹ và hai em gái cái Dần và cái Măo.
Sáng sớm tinh mơ, lúc gà c̣n đang gật gù chưa gáy. Hợi đă phải ṃ dậy, ra giếng kéo nước vào đun rồi thổi cơm nấu canh chuẩn bị bưă ăn sáng cho 7 miệng ăn. Ngày nào cũng vậy. Nước sôi pha chè châm vào phích. Nước sôi ủ sẵn để moị ngướ dậy rưả mặt. Cơm canh th́ dọn ngay ngắn ra mâm.
Hợi khẽ khàng vào đánh thức Anh Tương dậy. Có hôm lay măi, Tương cọc tính đạp cho vài cái rồi lại cuộn tṛn vào chăn ngủ tiếp. Hợi uất lắm nhưng không dám to tiếng chỉ sợ Bố Mẹ chồng nghe thấy...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
tamvooo
member
REF: 395975
10/11/2008
|
Phần 2
Ngày mơí về làm dâu, ai cũng tấm tắc khen Hợi lấy phải chồng giầu như chuột sa chĩnh gạo. Có biết đâu là họ đă chấm Hơị vưà khoẻ mạnh lại có cái tướng mắn đẻ.
Cái aó cánh mạ non và cái quần xa teng mua tận ở thành phố HCM, Hợi chỉ được mặc mỗi tuần đầu. Tuần thứ hai Hợi phải nấu cơm ngày ba bưă cho ngướ nhà và cho cả cái đám thợ làm gạch nên sợ than bắn vào hư quần, Hợi đành xếp gọn cất vào rương.
Lại bộ cánh nâu lam lũ, Hợi tất tươỉ gánh cơm chạy từ nhà ra ḷ gạch rồi lại từ ḷ gạch về nhà. Mỗi tuần bảy ngày và mỗi năm 12 tháng. Nhất là vào dịp cận tết, ngướ ta mua gạch để xây nhà sưả nhà dôi lên, th́ việc làm cứ xoắn lấy cổ chẳng thể nào ngơi được.
Mang tiếng là lấy chồng chứ Hợi chả bao giờ được đi chung vơí anh Tương, chả bao giờ được nắm tay riêng tư hay tâm sự trao đổi ǵ thất.
Sau giờ làm việc, Anh Tương hay diện quần aó đẹp rồi phóng lên xe đạp ra phố vơí lư do là đi xem tin tức nắng mưa và học thêm cho nghề nung gạch về mẫu mă màu sắc. Nưả đêm Anh mơí ṃ về, ngướ nồng mú rượu. Lúc ấy Hợi cũng vưà ngả lưng, chưa kịp chợp mắt để thư giăn cho một ngày quần quật vơí ngướ vơí heo th́ Anh Tương đă đó ...quyền làm chồng.
Lúc đầu Hợi c̣n mắc cỡ, hễ Tương cơỉ được cái cúc dươí th́ Hợi đă cài vội cái nút trên lại. Dằng co hồi lâu, cái giường tre cứ rung lên cọt kẹt. Hợi đành nằm im mặc cho Tương làm ǵ th́ làm. Hợi chỉ c̣n biết nhăn mặt cắn chặt răng chiụ đau và cứ cầu khẩn cho chóng xong. Nghe tiếng thở đều đều cuả Tương và cái mú vị nồng nặc cuả rượu, Hợi tưởng phải nôn oẹ ngay ra được. Quay mặt vào trong vách, Hợi để mặc nước mắt tuôn tràn và thiếp ngủ đi lúc nào không hay....
(c̣n tiếp)
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|