Chiều đông gió rét về rồi
Đ̣ lười nhác ngủ mưa vùi triền sông
Thương em! Em vội lấy chồng
Em đành bỏ bến sang sông lỗi thề.
Người đi quên nghĩa phu thê
Anh về t́m lại trăng thề ngày xưa
Rồi mai trong bóng mưa thưa
Có người ôm mối duyên hờ v́ em.
Nhớ ai thao thức từng đêm
Canh khuya một bóng ngọn đèn đầy vơi
T́nh yêu đuổi bắt một thời
Anh nghiêng ngă... suốt một đời v́ em.
Ngoài kia trăng rải bên thềm
Đóa tường vi nở chia bên tục trần
Chuông chùa vẳng tiếng xa ngân
Đời vui chi kiếp trầm luân mấy hồi.
Anh chừ sống kiếp bèo trôi
Buồn trong con nước ngẫm đời sắc không
Yêu chi để măi đau ḷng
Thôi đành con sáo sổ lồng bay đi.
Sáo bay đi trông chi ngày trở lại
Để lồng kia tro bụi bám điêu tàn.
Uổng người năm tháng cưu mang
Bên sông sáo đă họp đàn bay đi.
|