TL
guest
ID 11327
04/13/2006
|
Đoạn kết một cuộc t́nh
Anh, người tôi yêu đă ra đi vào một ngày cuối xuân nơi đất khách. Mẹ tiễn cha hôm nào, ngày hôm nay mang xác con mà khóc. Biết bao giờ, tôi có c̣n gặp anh?
Anh ra đi vĩnh viễn mà lời yêu thương đó vẫn c̣n đây.
Nổi đau như dằn xé,trách ḿnh bất lực chưa một lần giúp anh điều ǵ đó trọn vẹn, dù chỉ một lần thôi.
Anh đi mà nụ cuời tươi luôn nở trên môi...Chờ anh về nhé em!
Người ra đi...Hồn ta c̣n một nửa...
...Biết về đâu? Hỡi thế gian này !!!
TL - 14/04/2006
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
GIANG_THANH
guest
REF: 108334
12/03/2006
|
Chuyện kể về cái ṿng tay
Ngày bé,nghe ba kể lại,ngày tôi sinh tôi hơi bự con nên mẹ rất vất vả,sau con vượt cạn,thân thể mẹ đau đớn ră rời,nhưng ṿng tay mẹ vẫn dịu dàng ấm áp ôm tôi.
Rồi tôi lớn lên,tôi nhớ cái ṿng tay cha,to,chắc và mạnh mẽ ôm tôi đưa tôi vào giường mỗi khi tôi ngủ thiếp đi ở đâu đó trong nhà,và nhớ cả cái cảm giác lâng lâng khi cha bế,tôi như mọc thêm đôi cánh để bay...
Thủa thiếu niên tôi đi học và sống trong ṿng tay bè bạn,vô tư và hồn nhiên...
Theo tháng năm,tôi bước vào đời và không tránh khỏi các vấp váp sai lầm của tuổi trẻ,ṿng tay của những người xung quanh bao bọc lấy tôi,động viên cưu mang và giúp đỡ....
Khi lang thang ở VS (hi hi...) tôi vẫn thấy ấm áp ṿng tay bằng hữu,vẫn có các sự đồng cảm và thông cảm của cả những người quen và không quen,kết thành một ṿng tay lớn.
Sáng nay ra phố tôi bỗng thấy một một đôi trai gái nắm tay nhau,họ truyền cho nhau hơi ấm của t́nh yêu và hạnh phúc,cả phố xá đông quay đầu ngắm họ-ghen tị
Ngày xưa,tôi hay hỏi bà"Sao con vịt có màng ở chân,con trâu con ḅ thỉ có móng...."Bà chỉ cười móm mém:"Con người có các khoảng cách ở giữa các ngón tay đó con...lớn lên rồi con hiểu"
Hôm nay,tôi giơ bàn tay tôi lên soi dưới ánh nắng mặt trời,vẫn là những khoảng trống-nh́n ra xung quanh và tôi chợt nhận ra rằng CON NGƯỜI SINH RA CÓ CÁC KHOẢNG TRỐNG GIỮA CÁC NGÓN TAY LÀ ĐẺ NẮM TAY NHAU LẠI,CÁC NGÓN TAY SẼ ĐAN LẤY NHAU, LẤP ĐẦY CÁC KHOẢNG TRỐNG ĐÓ bằng t́nh yêu thương!
Và tôi thấy rằng,ta sinh ra từ ṿng tay mẹ,chết đi trong ṿng tay những người thân,c̣n cả cuộc đời của chúng ta đều cần những ṿng tay ấm áp-bao bọc yêu thương và che chở.
|
|
TL
guest
REF: 108365
12/04/2006
|
Chào các bạn,
Khi TL nhận được bài thơ cuối của Giang-Thanh, ḿnh nhận ra nhiều điều giản dị trong cuộc sống này.
T́nh yêu xung quanh chúng ta, bao hàm nhiều mối quan hệ do chính chúng ta nắm bắt...Cũng như Admin của VS đă kêu gọi bạn bè chia sẻ với những trẻ em khiếm khuyến trong cuộc sống bằng sự kêu gọi đóng góp vật chất.
Thật ra, Trang TL cũng chỉ bắt đầu bởi tâm trạng những ngày tháng 4 trông chờ, niềm tin vào một điều ǵ rất riêng của TL. Cám ơn Voodanh khi TL bất chợt đọc câu chuyện dài của anh và bắt nhịp về trang TL. Chúng ta đă xoay quanh các ư kiến về "NHỮNG CÔ GÁI XINH,NGOAN,TÀI GIỎI MÀ KHÔNG YÊU AI?", về "HẠNH PHÚC?", về "T̀NH YÊU LỨA ĐÔI?" lư trí-tư duy-bàn trong thế giới ảo-ấn tượng ban đầu và đặc biệt món quà bất ngờ dành cho TL trong ngày Sinh Nhật trong tháng 11.
TL cũng b́nh thường thôi. Có thể ư nghĩ nào đó giúp anh Voodanh (có lẽ câu chuyện anh gây ấn tượng với TL)chỉ là bất chợt - cũng là DUYÊN. TL không dám nhận hai chữ "ân nhân" của anh và món quà anh chuyển đến. Anh góp vui và khởi động trang TL ngược lại phải cám ơn anh và các bạn.
Ḿnh rất sẳn sàng mời các bạn cùng tham gia chủ đề xoay quanh "bàn tay ấm áp chia sẻ của Giang-Thanh" trong tháng 12 này, nhân dịp đón Giáng Sinh và Tết Dương Lịch.
(Lời hay, ư đẹp, những câu chuyện đọc mà suy ngẫm, những cảm nhận rất đời thường hàng ngày, h́nh ảnh vui nhộn để chúng ta t́m được hơi ấm nơi dây).
Chân thành cám ơn các bạn đă và sẽ tham gia.
Thân ái,
|
|
TL
guest
REF: 108366
12/04/2006
|
Chào các bạn,
Khi TL nhận được bài thơ cuối của Giang-Thanh, ḿnh nhận ra nhiều điều giản dị trong cuộc sống này.
T́nh yêu xung quanh chúng ta, bao hàm nhiều mối quan hệ do chính chúng ta nắm bắt...Cũng như Admin của VS đă kêu gọi bạn bè chia sẻ với những trẻ em khiếm khuyến trong cuộc sống bằng sự kêu gọi đóng góp vật chất.
Thật ra, Trang TL cũng chỉ bắt đầu bởi tâm trạng những ngày tháng 4 trông chờ, niềm tin vào một điều ǵ rất riêng của TL. Cám ơn Voodanh khi TL bất chợt đọc câu chuyện dài của anh và bắt nhịp về trang TL. Chúng ta đă xoay quanh các ư kiến về "NHỮNG CÔ GÁI XINH,NGOAN,TÀI GIỎI MÀ KHÔNG YÊU AI?", về "HẠNH PHÚC?", về "T̀NH YÊU LỨA ĐÔI?" lư trí-tư duy-bàn trong thế giới ảo-ấn tượng ban đầu và đặc biệt món quà bất ngờ dành cho TL trong ngày Sinh Nhật trong tháng 11.
TL cũng b́nh thường thôi. Có thể ư nghĩ nào đó giúp anh Voodanh (có lẽ câu chuyện anh gây ấn tượng với TL)chỉ là bất chợt - cũng là DUYÊN. TL không dám nhận hai chữ "ân nhân" của anh và món quà anh chuyển đến. Anh góp vui và khởi động trang TL ngược lại phải cám ơn anh và các bạn.
Ḿnh rất sẳn sàng mời các bạn cùng tham gia chủ đề xoay quanh "bàn tay ấm áp chia sẻ của Giang-Thanh" trong tháng 12 này, nhân dịp đón Giáng Sinh và Tết Dương Lịch.
(Lời hay, ư đẹp, những câu chuyện đọc mà suy ngẫm, những cảm nhận rất đời thường hàng ngày, h́nh ảnh vui nhộn để chúng ta t́m được hơi ấm nơi dây).
Chân thành cám ơn các bạn đă và sẽ tham gia.
Thân ái,
TL - 04/12/2006
|
|
TL
guest
REF: 108368
12/04/2006
|
ĐIỀU GIẢN DỊ
Hơn 10 giờ đêm,anh mệt mỏi bước lên căn hộ tầng 10 của ḿnh. Chợt sững người, dưới ánh sáng vàng vọt ở hành lang, người bạn cũ thời đại học đang ngồi nhẫn nại chờ đợi. Cuộc gặp sau gần bao nhiêu năm được đón nhận bởi câu hởi quán tính "Lâu nay biến đi đâu thế, chắc nhân dịp ǵ mới ghé?...". Anh bạn làm đo đạc địa chính thay đổi công việc nay đây mai đó mà chỉ ở ngoại ô, chẳng mấy khi gặp được bạn bè. Anh nói:"Lâu quá không có tin tức ǵ, tao nhớ tụi bay, thế là cuối tuần nhảy đại lên xe đi mấy chục cây số về đây, chờ đă hơn hai tiếng đồng hồ rồi".
Gợi lên trong anh một cảm giác có lỗi. Cái cảm giác của những kẻ sống thu ḿnh ở thành thị quá lâu, bị bao chặt kiểu sống theo quan hệ mùa vụ, nhân dịp...gặp nhau th́ lại " hẹn có dịp rảnh..." "Alo vài câu..." để rồi chỉ vài ngày sau hay chỉ vài chục phút lại gặp nhau trong quán nhậu, cafe rỉ rả...lại cười chào vờ như chẳng có lời hẹn đă qua. Thậm chí dạo anh mới đi làm, một đồng nghiệp c̣n khuyên rất chân thành:"Nếu các sếp không mời chớ tự tiện đến nhà thăm, kẻo không lại bị cho là ḍm ngó hoặc đến để tâu hót, nịnh nọt...". Những định kiến như vậy cứ vây quanh con người thị thành.
Cái bắt tay của bạn thật chặt, dứt anh ra khỏi những suy nghĩ miên man.
Thế là bạn đi để về kịp việc ngày mai...Anh ngồi bệt xuống chỗ bạn vừa đứng lên, lại miên man nghĩ: Giá mà người ta luôn có thể đến thăm nhau v́ một lư do giản dị như thế, v́ c̣n nhớ về nhau...
Trích net - 04/12/2006
|
|
TL
guest
REF: 108521
12/04/2006
|
T̀NH MẪU TỬ - L̉NG NHÂN ÁI
Chúng ta chẳng biết khi nào chúng ta phải chia ĺa người thân, nhưng tôi biết một điều rằng khi điều đó xảy ra, cho dù người đó là ai th́ tôi cũng vẫn thể hiện cái thói quen của mẹ: "Khi bạn cần tôi, hăy nắm tay tôi và bạn sẽ hiểu rằng tôi ở cạnh bạn".
Bạn có c̣n nhớ khi bạn c̣n nhỏ, bạn bị ngă và đau không? Bạn có nhớ mẹ bạn đă làm ǵ để xoa dịu nỗi đau của bạn không? Mẹ tôi - bà Grace Rose - đă đỡ tôi dậy, đưa tôi vào giường của mẹ, đặt tôi ngồi xuống và thơm vào chỗ đau của tôi. Sau đó mẹ ngồi cạnh tôi, nắm tay tôi và nói. "Khi con đau, hăy nắm tay mẹ và con sẽ hiểu rằng mẹ rất yêu con". Dần dần tôi cứ thường nắm tay mẹ và cứ mỗi lần như thế tôi lại nghe thấy những lời yêu thương của mẹ: "Mary, mẹ rất yêu con".
Đôi khi tôi giả vờ đau để được mẹ làm như thế. Khi tôi lớn lên, thói quen đó đă thay đổi, nhưng mẹ luôn t́m ra một cách để làm tôi đỡ đau và làm tôi cảm thấy cuộc sống thi vị hơn. Trong suốt những năm học cấp III, cứ mỗi khi đi học về mẹ lại đưa cho tôi thanh sôcôla hạnh nhân - loại sôcôla mà mẹ thích. Sau mỗi lần bố mẹ đến thăm tôi, bao giờ mẹ cũng gửi cho tôi một bức thư viết tay chỉ để nhắc với tôi rằng tôi rất có ư nghĩa đối với mẹ. Nhưng thói quen làm tôi nhớ nhất vẫn là việc mẹ nắm tay tôi khi tôi c̣n nhỏ và nói rằng. "Khi con đau, hăy nắm tay mẹ và con sẽ hiểu rằng mẹ rất yêu con".
Một buổi sáng, khi đó tôi gần 40 tuổi, bố đă gọi điện tới cơ quan tôi. B́nh thường ông là người rất gia trưởng và thẳng thắn, nhưng sáng hôm đó tôi nghe thấy giọng bố hoảng sợ và có phần bối rối: "Mary, mẹ con bị ốm và bố không biết phải làm ǵ. Con hăy đến càng nhanh càng tốt". Tôi lái xe mất gần mười phút để tới nhà bố mẹ tôi. Tâm trạng tôi hoang mang không biết điều ǵ đang xảy ra với mẹ.
Khi tôi tới, tôi thấy bố tôi đang đi luẩn quẩn trong bếp c̣n mẹ th́ nằm trên giường. Mắt mẹ nhắm nghiền, tay mẹ để trên bụng. Tôi gọi mẹ, cố giữ giọng thật b́nh tĩnh: "Mẹ ơi, con đây". "Mary à?". "Vâng ạ". "Mary, có phải con không?". "Vâng thưa mẹ, con đây". Tôi cũng không chuẩn bị để có thể trả lời câu hỏi tiếp theo của mẹ, khi tôi nghe mẹ nói thế, người tôi lạnh cóng, không biết phải nói những ǵ. "Mary, có phải mẹ sắp chết không?".
Tôi nghẹn lại trong khoảnh khắc và đó dường như tới cả triệu năm để có thể thốt ra lời. "Mẹ, con không biết mẹ đau như thế nào, nhưng nếu không thể khác được th́ con đành chấp nhận. Con yêu mẹ". Mẹ tôi khóc và nói. "Mary, mẹ đau lắm". Lại một lần nữa, tôi không biết phải nói những ǵ. Tôi ngồi xuống cạnh mẹ trên giường, nắm chặt tay mẹ và dường như tôi muốn mẹ cảm nhận câu nói "Mẹ ơi, khi mẹ đau, mẹ hăy nắm chặt tay con và mẹ sẽ hiểu rằng con rất yêu mẹ". Tôi và mẹ cứ nắm tay nhau và nói lặp đi lặp lại câu "I love you" như thế trong suốt hai năm sau đó, cho tận tới khi mẹ tôi qua đời v́ căn bệnh ung thư buồng trứng.
*** Đọc câu chuyện này làm tôi chợt nhớ đến bà ngoại của tôi.
Cách đây 02 năm, bà tôi bệnh năng phải nhập viện. Tôi thay mẹ chăm sóc bà (v́ mẹ tôi ở xa không về kịp). Nhiều đêm, tôi gần như thức trắng v́ cơn đau âm ỉ trong người bà làm bà rên mệt mỏi.Nhớ nhất là đêm vừa phải học để chuẩn bị ḱ thi, bà bảo tôi ngồi cạnh bên giường, nắm chặt tay tôi đặt lên ngực để bà yên tâm ḿnh vẫn "c̣n sống"...Lúc đầu, tôi nghe sợ nhưng rồi ...suốt đêm, bàn tay một già một trẻ ấy đă làm cho bà tôi nhiều đêm yên giấc ngủ sâu, không đau đớn. Trước ngày bà mất, bà vẫn thường gọi tên tôi...rồi lại nói nhỏ chị giúp việc "để nó ngủ, mai c̣n đi làm".Những ngày ấy khi mất một người thân, tôi mới cảm nhận được sự sống c̣n trong gang tấc, sự ấm áp của t́nh thương, sự cô đơn trống vắng của tuổi già...và lúc ấy cũng đă cho tôi nghị lực vượt qua chuyện buồn xảy đến với ḿnh. Tôi TIN vào chính ḿnh,vào ngày hôm nay và cuộc sống phía trước.
Một phút bất chợt chia sẻ tâm trạng vời bạn bè, đọc rồi quên nhé! ...Hihi
TL - 05/12/2006
|
|
cogaixinh19
member
REF: 108593
12/05/2006
|
Chào chị TL!
Em chợt nghĩ không biết chị có giận em không nhỉ,vào đây nói một đằng đi trang khác lại nói một nẻo,chỉ tại em bực ḿnh với anh Giang_Thanh quá thôi-nhưng giờ đọc lại truyện của anh hết giận rùi.Ha ha..có ǵ xí xoá, lượng thứ cho em gái nhé chị!Giao lưu với các anh chị ở đây lâu rùi sẽ hiểu em thôi.Hôm nay em cũng post lên một câu chuyện hưởng ứng mọi người,c̣n chuyện của ông V.H th́ để thư thả bữa nào em rảnh đă nghe...
|
|
cogaixinh19
member
REF: 108594
12/05/2006
|
Cô xinh đẹp và rực rỡ-trung tâm của sự chú ư trong buổi tiệc,cô quay cuồng trong tiếng nhạc với các chàng trai.Anh nh́n rất b́nh thường ngồi một góc và im lặng ngắm nh́n cô,vài lần,qua vai người bạn nhảy thoáng chốc cô bắt gặp mắt anh,trong cô có cái cảm giác thích thú của ḷng sĩ diện phụ nữ được ve vuốt.Tan tiệc,cô ngạc nhiên khi thấy anh tiến lại và đề nghị đưa cô về,không muốn anh bẽ mặt trước đám đông,cô đành đồng ư và trong thâm tâm với ḷng ṭ ṃ của phụ nữ,cô cũng muốn biết anh như thế nào v́ cô có rất nhiều bạn nhưng không ai giống anh cả. Trên đường về,khi anh mời cô một tách cafe cô cũng đă đồng ư.Ngồi trong quán một lát cô oải,anh hơi căng thẳng và tẻ nhạt,năm phút nữa dứt khoát cô sẽ về và phải b́a ra cái lư do nào đó để cắt cái đuôi này,nửa tiếng nữa có bộ phim dài tập HQ chiếu tập cuối không biết hai nhân vật nam chính và nữ chính có lấy được nhau không?Anh cũng khá nhạy cảm,mặt anh đỏ dần lên v́ thấy cô thờ ơ tiếp chuyện rất miễn cưỡng và liếc đồng hồ..
-Anh có muối không,cho tôi một ít muối bỏ vào cafe-Anh nói với người phục vụ,cô và tất cả mọi người quay lại nh́n anh,mặt anh đỏ rực lên nhưng anh vẫn giải thích.
-Quê tôi vốn gần biển,tôi ở xa nhà,rất nhớ gia đ́nh,tôi vẫn uống cafe với muối để nhớ cái vị mặn chát của biển,nhớ về nhà,nhớ những người thân.
Cô nh́n anh ṭ ṃ,chỉ có những người đàn ông có trách nhiệm mới hay nghĩ về gia đ́nh.Cái nh́n của cô về anh đă thiện cảm hơn,chăm chú lắng nghe và cô được anh kể say sưa kể về quê hương,kỷ niệm...Cô cũng như cởi tấm ḷng kể cho anh nghe nhiều chuyện về gia đ́nh,công việc và ước mơ....Cô phát hiện ra dưới vỏ ngoài b́nh thường đó anh lại là một con người khác,ẩn chứa một tâm hồn phong phú.Họ nhanh chóng kết bạn ,sáu tháng sau cô đồng ư trở thành vợ anh.Cô thầm cám ơn tách cafe muối đă giúp cô nhận ra giá trị con người anh trong ngày hôm đó.Và để anh luôn nhớ về nhà,về lần đầu hai người gặp gỡ ,mỗi sáng cô đều dậy sớm pha cho anh một tách cafe có muối,trước lúc anh đi làm,có vài lần anh bảo cô thôi nhưng cô vẫn làm v́ đơn giản đó là t́nh yêu cô dành cho anh-sự quan tâm săn sóc cho người cô yêu thương nhất.
Thấm thoát 40 năm,cô gái đă trở thành bà lăo có cháu chắt,ông lăo đă đi xa trở về nơi cát bụi,ngồi thu xếp lại các kỷ vật,bà lăo bỗng thấy một phong thư với nét chữ thân quen:"Anh xin lỗi EM,trong cả cuộc đời sống bên EM anh đă có một lời nói dối,vào ngày đầu anh và EM ,thực ra hôm ấy anh căng thẳng quá nên nói nhịu anh muốn xin một ít đường nhưng nói nhầm thành muối và may mắn anh lại có em.Emcó biết cafe muối có vị khủng khiếp thế nào không?Nhưng anh vẫn uống v́ đó là sự quan tâm mà em dành cho anh,và nếu có thêm một cuộc sống bên em lần nữa th́ anh vẫn muốn uống cafe muối hàng ngày v́ đó là cafe của t́nh yêu"
05/12/2006
|
|
cobengoc1211
member
REF: 108600
12/05/2006
|
chao tat ca cac ban
minh la thanh vien moi
mot nguoi ban da chi cho minh bai bao nay , minh cung co mot tam trang rat buon giong nhu nguoi ban dang bai bao nay
co le minh khong viet gioi nhu cac ban va minh vo nua chung bay gio cung khong hieu cac ban dang noi chuyen gi voi nhau nua , nhung cung duoc chia se mot chuc noi dau voi nguoi ban da mat di nguoi ma minh yeu quy , minh da mat di anh ay va cung rat dau kho nhu ban , nen minh hieu duoc nhung gi ban dang phai trai qua , nhung nho nhung loi dong vien an iu cua cac ban trong nhung trang nhat ky nay , cung voi di bot nhung noi buon , vi the ban va minh hay tu tin len song nhung ngay con lai that vui ve , va de qua khu la mot ki niem dep
|
|
Giang_Thanh
guest
REF: 108608
12/05/2006
|
Chào Bé UYÊN!
Giới thiệu với các bạn đây là bé UYÊN tôi đă có dip giao lưu bên trang khác ,nay em quá bộ về đây thăm chúng ta.
Phàm người ngu đần mơí tin rằng ḿnh thông minh,bậc trí giả mới biết cái ngốc nghếch của ḿnh,UYÊN lấy nick này và vào trang này khen các anh chị vài câu thật các anh chị thẹn lắm đó.Các bạn tụ tập ở trang này,tán chuyện cho vui,lấy t́nh bằng hữu làm trọng,nếu không ai thừa thời gian đi post lên cái bài dài dài thế này.Mỗi người mỗi hoàn cảnh sống,cần nhất là cái t́nh và cái tâm trong sáng !Làm ǵ th́ làm miền là không thẹn với ḷng ḿnh là được!
|
|
voodanh
member
REF: 108647
12/05/2006
|
Chào TL!
Hôm qua Voodanh ngồi khá khuya,đọc những lời tâm sự và câu chuyện của bạn,ngẫm nghĩ về câu chuyện cafe và muối của Cogaixinh,sự xuất hiện đột ngột của bé Uyên,và câu nói khó hiểu của Giang_Thanh.Có lẽ,Giang_thanh đúng,trong "Anh hùng xạ điêu"của KD cũng có một kỳ án mà thông minh cỡ Hoàng Dung cũng phải nhờ đến cô Ngốc để phá án và cô bé UYÊN này không phải là người tầm thường đâu,Giang_thanh lần sau giao tiếp cẩn thận nhé!Có lẽ cô bé SN cùng tháng với TL rồi,nhân tiện muốn hỏi cogaixinh "19" ở đây phải chăng là ngày sinh 1/9-Đừng nói là tuổi đó nghe?Cái này làm nhiều người tưởng wa!
Hôm qua,Côgaixinh post lên một câu chuyện rồi vội vă sang trang khác làm nữ hiệp giúp đỡ người khác.Giang_Thanh th́ lướt qua đây rồi chắc thức đêm xem Champion league.Voodanh th́ ngồi u sầu,trầm ngâm nghĩ,thế ra bạn bè,ở đây thành ra những người vô t́nh vô tâm,chẳng ai chia sẻ với TL về tâm sự cảm động của bạn cả.Voodanh định cuối tuần mới tới nhưng sáng nay phải dậy sớm chia sẻ với TL rồi,coi như là sửa sai vậy.(Thế mới kinh trí tuệ mẫn tiệp của ngựi mơí tới chỉ điểm cho cái sơ xuất của hai bạn).
Ở đây cũng có một câu chuyện hay về bà này,TL ơi!Không có virut đâu,coi như một sự chia sẻ nhé:
BÀ NỘI VÀ..(Truyện ngắn của Đỗ Trí Dũng)
6h30/06/12/2006
|
|
TL
guest
REF: 108664
12/05/2006
|
HĂY NH̀N SỰ VIỆC MỘT CÁCH THỰC TẾ
Nếu bạn làm được điều này, sẽ có một ngày bạn sẽ cảm thấy chẳng cần phải tham dự một "trận chiến" nào hết. Đây là một lời răn của đạo Phật mà tôi đă học được cách đây hơn 20 năm. Rất nhiều lần, lời răn này đă cho tôi một cách nh́n cần thiết để tiến tới mục đích của tôi - một bản ngă dễ chấp nhận hơn.
Bản chất của lời răn này là toàn bộ cuộc sống của chúng ta luôn luôn thay đổi. Mọi thứ đều có khởi đầu và kết thúc. Mỗi cái cây đều nảy mầm từ một hạt giống và dần dần sẽ biến chuyển rồi trở về với đất. Ḥn đá được h́nh thành rồi ḥn đá cũng sẽ biến mất. Trong thế giới ngày nay của chúng ta, điều răn đó nghĩa là mọi chiếc xe hơi, mọi máy móc, áo quần đều được tạo ra và sẽ có ngày ṃn đi rồi biến mất; chỉ c̣n là vấn đề thời gian mà thôi. Thân thể chúng ta được sinh ra và sẽ có ngày chết đi. Một cái ly được sản xuất ra rồi có ngày sẽ vỡ.
Trong lời răn này ẩn chứa một sự yên lành. Nếu như ta biết trước một vật sẽ vỡ, ta sẽ không ngạc nhiên hay thất vọng khi nó vỡ. Thay v́ cảm thấy thẫn thờ khi một vật bị biến mất, ta sẽ cảm thấy biết ơn v́ suốt một thời ta đă có nó.
Cách dễ dàng nhất để bắt đầu học lời răn trên là với những vật nhỏ, một cái ly nước chẳng hạn. Hăy lấy cái ly uống nước mà bạn thích nhất ra. Hăy nh́n nó, hăy tận hưởng vẻ đẹp của nó và những ǵ nó đem lại cho bạn. Tiếp theo, hăy tưởng tượng rằng chính cái ly đó đă bị bể, vỡ vụn trên sàn nhà. Hăy cố gắng giữ lại cách nh́n đó, rằng đến lúc của nó th́ mọi thứ sẽ lại tan biến và trở về với thực thể ban đầu.
Rơ ràng là chẳng ai muốn thấy cái ly ưa thích hay bất cứ thứ ǵ khác bị bể cả. Lời răn trên không phải là một bài thuốc khuyến khích sự thụ động hay thái độ thờ ơ, mà để tạo khả năng chấp nhận sự việc một cách thực tế. Khi chiếc ly quư của bạn bị vỡ, lời răn này cho phép bạn duy tŕ một cách nh́n: "À, đă đến lúc nó ra đi". Nếu bạn tiếp tục khám phá lời răn này, bạn sẽ thấy ḿnh không chỉ b́nh thản hơn mà c̣n biết nhận chân giá trị của cuộc sống hơn bao giờ hết.
~ Phỏng "Don’t sweat the small stuff" của Richard Carlson ~
|
|
vangtrangkhoc
member
REF: 108666
12/05/2006
|
Cuộc sống này thực sự sẽ chẳng là ǵ nếu chúng ta thờ ơ với những ǵ ta thấy , đúng vậy không ?
Và cuộc sống sẽ chẳng c̣n ư nghĩa nếu người ta không dằn vặt trong một mớ tâm trạng rối bời ,thật vậy không ?
V́ những lúc đó ,người ta mới cảm nhận được những ǵ họ đang có ,đă có và đă mất ! Lúc đó ,họ mới thấy cuộc sống này c̣n vô vàn điều khiến họ phải sống tiếp đấy !
Đừng bao giờ quỵ ngă trước bất cứ thứ ǵ , nếu ngă rồi mà đứng lên được th́ quư giá biết bao !
|
|
TL
guest
REF: 108672
12/05/2006
|
Trang TL có nhiều nội dung tṛ chuyện khác nhau, đến nay với hơn 60 ư kiến, nhiều bạn như cobengoc1211..."vo nua chung bay gio cung khong hieu cac ban dang noi chuyen gi voi nhau nua!!!"
LƯU Ư: CÁC BẠN ĐẾN THAM GIA SAU THEO DƠI NỘI DUNG THEO "TỪNG THÁNG" ĐỂ CÓ THỂ BẮT NHỊP KỊP CÂU CHUYỆN.
Rất vui được đón tiếp các bạn,
TL -06/12/2006
|
|
contauma
member
REF: 108738
12/06/2006
|
CHÀO CÁC BẠN!
THEO DƠI CÁC BẠN BÀN LUẬN LÂU RỒI,TÔI RẤT THÍCH,HÔM NAY MUỐN GẶP GỠ,GIAO LƯU VỚI CÁC BẠN,LUẬN BÀN TƯ CHÚT VỀ CHỦ ĐỀ CÁC BẠN ĐANG QUAN TÂM.
Bạn GIANG_THANH có nói"không thể lấy tĩnh diễn tả động" nên tôi xin kể một câu chuyện,để diễn tả sự tồn tại,đau khổ và hạnh phúc,t́nh yêu và sự hi sinh,ḷng trắc ẩn và sự vô tâm.
Mong các bạn đừng chê cười v́ truyện này quá nổi tiếng rồi,nay tôi xin rút gọn lại thôi và post lên làm hai đoạn.Có sai sót mong các cao thủ lượng thư,
|
|
contauma
member
REF: 108739
12/06/2006
|
ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG-Watanabe Dzunichi/Nhật Bản
Bệnh viện tư hạng trung Oriental ở Tokyo-với sự xắp đặt ngẫu nhiên của số phận những con người nối nhau chảy về,vài gă nát rượu đánh nhau phải cấp cứu,những người già cô độc,những bệnh nhân mắc bệnh nan y,một cô ngôi sao truyền h́nh trẻ nổi tiếng tới bí mật để giải quyết cái thai...
Ở nơi giữa lằn ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết đó-Bệnh viện trưởng Yutaro sống hời hợt mải mê kiếm tiền trên các bệnh nhân,bắt bồ với một cô gái pḥng trà trẻ bằng con gái đẻ ḿnh.Bác sĩ trẻ Kobaki mới ra trường,giỏi chuyên môn,tràn trề nhiệt huyết và lư tưởng đẹp đẽ,muốn thay đổi cả thế giới thực tại xung quanh,cô y tá Noriko nhân hậu nhưng không có quyền lực,âm thầm bên các bệnh án và các ca trực đêm,vị bác sĩ bí ẩn và lạnh lùng-Naôe.
Dù sống ồn ào hay lặng lẽ,mỗi người đều phải đối diện với các vấn đề của cá nhân ḿnh,đương đầu và giải quyết với các câu hỏi đại loại như"Anh là ai?Tŕnh độ của anh tới đâu?Hiểu biết về cuộc sống của anh có đủ rộng lớn để anh giải quyết các vấn đề cuộc sống mang đến không?"
Với bác sĩ trẻ Kobasi là lư tưởng về cuộc sống thật đẹp và hoàn hảo lại là rào cản khiến anh không thể thích nghi với hoàn cảnh thực tế:Để cho một bệnh nhân nghèo khó chết đi một cách nhẹ nhàng khi mắc bệnh nan y vô phương cứu chữa hay là bằng mọi cách giúp đỡ họ?Trung thực mù quáng cho báo chí biết sự thật ngôi sao truyền h́nh tới là để giải quyết cái thai hay nói dối là cô đau ruột thừa?
Với giám đốc bệnh viện đó là xung đột trong các mối quan hệ chồng vợ,ông và con gái về một cuộc hôn nhân sắp đặt,về ông với cô bồ trẻ mà để rồi sau đó tất cả bọn họ đều phản bội ông dù bằng cách này hay cách khác.
Với Noriko là sự nhẫn nhục và hi sinh và bế tắc.Cô lặng lẽ động viên các bệnh nhân,an ủi những người già cả bằng cả tấm ḷng của một người phụ nữ hiền dịu.Trong các mối quan hệ với đồng nghiệp,cô cũng luôn nhường nhịn và không ganh đua.Với cô t́nh yêu dường như chỉ là con đường một chiều chỉ có cho mà không có nhận.Cô chấp nhận một t́nh yêu lạnh lùng và đau đớn...
Vị bác sĩ bí ẩn Naôe,dường như là phương án giải quyết tốt cho tất cả khúc mắc các vấn đề trên:Đầy trải nghiệm,anh biết xoa diu và an ủi người bệnh-dạy họ cách chấp nhận thực tại cuộc sống,không mù quáng lao theo các con đường duy nhất mang màu sắc lư thuyết kinh viện,không lảng tránh mâu thuẫn,uyển chuyển để cuộc sống vận hành theo đúng quy luật của nó sinh-lăo-bệnh-tử.Làm được điều này,anh vượt qua các biểu hiện thô sơ của t́nh thương yêu,đưa ḷng nhân ái bước lên một tầm cao và sâu sắc hơn ,đó mới là đích đến của sự trưởng thành,trong công việc và nhận thức cuộc đời.Nhưng anh cũng có các bế tắc của riêng anh!
|
|
contauma
member
REF: 108740
12/06/2006
|
Naôe là một người đàn ông bí ẩn,thông minh và tự chủ trong mọi t́nh huống,rất giỏi về chuyên môn và đặc biệt có sự hấp dẫn kỳ lạ với phụ nữ.Tự chủ đến mức nhốt bệnh nhân cấp cứu trong nhà vệ sinh,chờ cho đến khi họ tỉnh hẳn rượu rồi mới thèm chữa chạy.Anh thông minh đến mức có thể nh́n thấu tâm can mọi người,biết anh ủi tất cả mọi người về các vấn đề của họ để họ tự biết vượt qua và chấp nhận các khó khăn.Anh tự chủ đến mức trong các phiên trực vẫn lang thang đi uống rượu bên ngoài,khi có việc ạnh mới về,và có khi anh hướng dẫn cách chữa trị cho bệnh nhân với y tá qua điện thoại.Sự bí ẩn của anh,như thỏi nam châm hút tất cả phụ nữ xung quanh:Dù là cô gái mới lớn-con gái Yutaro,là người đàn bà đến độ hồi xuân nhưng vẫn c̣n nhan sắc-vợ Yutaro,là cô gái bao-bồ của Yutaro,cả ngôi sao ca nhạc truyền h́nh lừng lẫy...Mối quan hệ t́nh cảm giữa anh và cô y tá Noriko là câu chuyện t́nh yêu một chiều,bí ẩn và gây đau đớn.Đứng bên cạnh Naôe tài hoa cô là con người khá lặng lẽ và cam chịu,ngay cả khi phút giây gần gũi nhất về thể xác và t́nh cảm-Tâm hồn Naôe vẫn là một pháo đài bất khả xâm phạm,cô có thể yêu và tin ở anh nhưng cô không biết anh nghĩ ǵ.Nariko dần cam chịu tin rằng mối quan hệ giữa đàn ông và đàn bà th́ bắt buộc phải như vậy:"Một phút bục phát của dục vọng-sau đó là sự im lặng dửng dưng".Khi cô im lặng nằm trong ṿng tay anh th́ cô là con người hạnh phúc.Ở bên cạnh anh và cô thấy một loạt các bất thường: anh quan hệ với rất nhiều các phụ nữ khác dù vẫn rất yêu cô,anh là người đứng đắn nhưng lại lấy moocphin của bệnh viện về dùng,và những tấm phim chụp bí ẩn ở nhà anh-không bao giờ có một lời giả thích.Đau đớn và tổn thương nhưng cô vẫn quay cuồng trong tâm trí một ước mơ"Ḿnh sẽ gắng đẻ một đứa con,nhất định nó sẽ giống anh trầm lắng,cứng cỏi và cương quyết..."trong toàn bộ cái dáng vẻ của anh:"đôi vai rũ xuống một cách mệt mỏi,cái lưng gầy hơi khom-cô cảm nhận ở anh có nỗi đau thầm kín nào đó vô vọng..."tâm hồn anh không sao có yên tĩnh được và cô không hiểu tại sao?"Anh càng ngày càng ủ rũ khác thường,giá như cô biết được điều ǵ trong ḷng anh-cái khoảng cách đó làm cô tủi thân nhất-luôn ở bên cạnh mà không biết ǵ-cô như một sinh vật không lời" "Sao trong anh cứ có một nỗi buồn vô vọng..?" Cứ thế có một t́nh yêu hi sinh và bế tắc...
...........
Rồi một ngày giáp Tết,anh rủ cô đi lên phương Bắc trong một kỳ nghỉ đông."Bỗng Naôe vụt biến thành một người khác,ánh mắt anh nh́n cô dịu dàng âu yếm và thân ái mà cô nghĩ một người lạnh lùng như anh không bao giờ có được",anh có những cử chỉ quan tâm săn sóc với cô mà cô không bao giờ mơ ước được nhận,cô ch́m trong hạnh phúc mênh mông.Cô cũng rất vô t́nh khi anh nói"Em đừng bao giờ quên chuyến đi này nhé...".Cô cũng không hỏi tại sao gần tết rồi mà anh chưa về nhà dù nhà cách đó không xa.Cô cũng không hiểu tại sao khi nghe cô có thai,đôi mắt anh lại buồn như vậy dù vẫn cho cô giữ nó,nhưng anh nói"Anh không có ư định lấy vợ,lấy bất cứ ai...nhưng nếu chúng ḿnh có con,anh sẽ làm tất cả những ǵ có thể cho con..".Và cô mừng nhất khi anh hứa không dùng matuư nữa..
Và rồi tấm màn bí ẩn về bác sĩ Naôe được vén lên,giữa bao nhiêu người phụ nữ vây quanh anh,Naôe chỉ yêu ḿnh Noriko-cô là mảnh gương của cuộc đời để anh soi vào,chỗ bấu víu duy nhất trong cơn đau bệnh tật .Anh mắc bệnh nan y,y học hiện tại bó tay, khi cái chết gần kề anh vẫn âm thầm nghiên cứu trên chính cơ thể ḿnh để t́m ra cách chữa chạy,ma tuư là cách anh chạy trốn khổi nỗi đau thể xác do bệnh tật gây ra và các người đàn bà khác là chỗ trốn chạy của anh với t́nh yêu thương vô bờ bến mà anh dành cho Noiriko-Anh biết anh sẽ chết,nhưng ḷng kiêu hănh và yêu thương với cô anh không muốn phơi bày sự thật,để khi anh đi xa cô phải buồn.Khi cô hiểu được con người thật của anh,th́ anh cũng tan biến trong hư vô rồi-vài ngày sau khi tạm biệt cô,anh đă trầm ḿnh trong hồ nước lạnh anh không muốn sống những ngày cuối cùng trong bế tắc-Và anh để lại toàn bộ gia tài cho đứa con mà không bao giờ anh thấy mặt.T́nh yêu đau đớn của cô cuối cùng cũng được đền đáp,dù muộn mằn.
Khi cô buớc vào căn pḥng phẫu thuật cũ cô mới nhận ra trong căn pḥng mổ này không có ǵ hắt bóng.Và khi sống Naôe cũng là 1 ngọn- "ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG"
P/S:Không có núi Phú Sĩ,các cảnh cảnh sắc chùa chiền,núi non hồng rực hoa anh đào hay những tấm áo kimono sặc sỡ,với văn phong độc đáo mang đậm chất Thiền tác giả mang tới cho người đọc một không khí xám bạc đặc trưngcủa Nhật bản bởi sự suy tư giữa sự sống và cái chết,sự dằn vặt của t́nh thương yêu của con người với con người.Sự tồn tại và ư nghĩa của sự tồn tại đó trong cuộc sống.Đến phút cuối cùng t́nh yêu cũng cất lên nói an ủi và vị tha!
|
|
cobengoc1211
member
REF: 108758
12/06/2006
|
khi ban dang dung dao cat mot thu gi do , vo tinh ban cat vao tay va mau chay ra , ban la len dau qua , khi ay chinh ban nhan ra rang vet thuong qua nang , khong cam mau duoc , khi ay ban chi con co biet la len cho bot dau va cho chet thoi , ban tuyet vong khi khong ai nghe tieng keu cuu de giup ban , roi bong nhien mot nguoi xa la den ben ban giup ban bang bo vet thuong lai , than chet khong con cho ban nua , mot mau hong hien len khi ban nhin thay nguoi cuu minh dang mim cuoi , nhung roi nguoi tot ay dung len ra di , ban chua kip noi mot cau cam on chan thanh an nhan cuu mang , ban tu thay minh an han va ho hung qua , nhung chinh ban cung khong muon la ke vo tinh nhu vay , chuyen ay say ra khien ban cu nghi den hoai , nhung ban khong hieu ra rang nguoi ay luon ben canh ban an ui ban ma khong can nhan mot loi cam on cua ban
song trong cuoc doi nay , tat ca moi nguoi luon san sang giup do nguoi khac ma khong can ho tra on , ban cung dung suy nghi de lam sao tra on ho , hay tu minh giup do nhung nguoi xung quanh that chan thanh , do cung la ban tu tra on nhung nguoi giup do minh , moi nguoi song can co nhau hay song vi minh va song vi moi nguoi , chinh ban se nhan thay cuoc doi loun la mau hong , noi dau du co lon den dau , cung co the chua lanh khi chung ta biet quan tam de nhau
chuc moi nguoi loun co duoc nhung tinh ban cao quy , chan thanh
|
|
cobengoc1211
member
REF: 108760
12/06/2006
|
chao ban TL
khi doc xong bai ban viet , u thay rat buon khi ban noi cobengoc khong la nguoi tam thuong dau , y ban la sao ? ban noi anh Giang Thanh lan sau giao tiep phai can than nhe,u chi la mot nguoi het suc binh thuong , cung co tam trang buon nhu bao nhieu nguoi khac , co le ban khong vui khi mot thanh vien nhu cobengoc xuat hien tren dien dan nay phai khong ?
vay thi u xin loi truoc nhe , da lam cac ban mat vui
xin chuc cac ban luon vui ve
|
|
Giang_Thanh
guest
REF: 108772
12/06/2006
|
Bé UYÊN này!
Anh phải xin lỗi em rồi,hôm qua anh có việc không thoải mái nên tâm trạng không vui,vào diễn đàn mang tâm trạng ấy vào,thấy em nói mấy câu lại ngỡ em giễu cợt cái hội TÀO LAO TỬ bọn anh chị nên có mấy câu phản ứng,em thư lỗi cho anh nhé.Đây là diễn đàn mở,ai thích vào ra để lại chính kiến đều được mà em gái.Anh mong em cứ tiếp tục dạo chơi,bọn anh chị chẳng qua cũng ngồi một chỗ ngông cuồng trêu chọc nhau thôi mà,có ma nào biết ma nào đâu,nhưng cũng cảm cái nghĩa t́nh trong cuộc sống,tán dóc cho vui thôi mà!
Em gái thứ lỗi nhé!
Cá nhân anh cũng phải nói thật đi giao tiếp ở đâu anh cũng ngại nhất là người khiêm tốn,em viết nên những tâm sự trên ai dám coi em là ngốc th́ hẳn đó phải là người ngốc nhất rồi.Có bao cái nịck em không chọn lại chọn cái nick này em xem,anh toàn gọi em bằng tên không hà...Anh đâu dám...Em cứ dạo chơi ở đây nhé!Thân mến.
|
|
cobengoc1211
member
REF: 108777
12/06/2006
|
chao anh Aslp Giang Thanh
em khong co gian anh chuc nao het do , co le chuyen hieu lam nho nho do thoi , anh thay la khi cai nick cua em lai la cobengoc phai khong ?
that ra o nha nhieu khi moi nguoi noi chuyen gi do em khong hieu , ho that buc minh , nen noi em la do ngoc , len dien dan moi nguoi noi em la nen danh chu co dau cho de doc , hoc hoai ma kh ong hieu , kho ghe vay do , vay nen dat cho em cai nick la cobengoc luon , anh thay chua dung voi cai ten cobengoc thiet do
|
|
cobengoc1211
member
REF: 108779
12/06/2006
|
anh goi em be uyen , em thay cai ten rat de thuong , khong nhu moi nguoi goi em cobengoc , em that vui khi co duoc nguoi anh hieu minh va khong xem minh nhu mot tro dua de treu choc , cam on anh nhieu nha , sao hom nay khong thay cac ban cua anh len dien dan tam su nhi , buon thiet
|
|
Giang_Thanh
guest
REF: 108783
12/06/2006
|
Anh Voodanh c̣n chạy xe ôm chưa về,chị TL đang ngồi trên ban công làm thơ và đọc đồ thị phân tích CK xem bao giờ thị trường down,cogaixinh đang bận soi gương nặn trứng cá,người bạn mới "Contauma" đang ngồi viết truyện ma và kịch bản phim kinh dị,chỉ có anh ngồi trông quán net cho ông chủ đang ăn bánh ḿ,may quá có khách vùa ra,anh có máy tán dóc với em.Đùa tư thôi,hết tự ái nhé em!Anh chị ở đây biết yêu thương con người nhiều nhiều đấy em a,hiểu lầm trong cuộc sống cũng có nhiều,ở đây càng dễ hiểu nhầm hơn nhưng quan trọng là dành cho nhau mối chân t́nh thực sự em ạ.
|
|
TL
guest
REF: 108866
12/06/2006
|
NGÀN CON ẾCH
Một người nông dân lên thành phố và hỏi người chủ một nhà hàng xem ông ta có cần 1000 cắp đùi ếch để chế biến thức ăn không. Người chủ ngạc nhiên và hỏi người nông dân làm sao ông có thể cung cấp nhiều ếch như vậy.
Người nông dân trả lời: "Có một cái hồ nước gần nhà tôi đầy ếch trong đó - cả ngàn con. Chúng kêu ộp ộp suốt cả đêm khiến tôi muốn điên lên được".
Thế là ông chủ nhà hàng và người nông dân kư một giao kèo - mỗi ngày người nông dân sẽ cung cấp cho nhà hàng 50 con éch cho đến khi hết số éch trong hồ.
Sáng hôm sau, người nông dân trở lại, với vẻ mặt bối rối, trên tay chỉ có một cặp ếch bé tí. Người chủ nhà hàng hỏi: "Thế cả ngàn con ếch đêu rồi?"
Người nông dân trả lời:"Tôi đă lầm. Chỉ có hai con này ở trong hồ thôi nhưng rơ ràng là chúng kêu rất ồn!".
Nếu bạn nghe ai đó chỉ trích hay lên án ḿnh, hăy nhớ rằng đó chẳng qua chỉ là một vài con ếch ồn ào. Có khi nào bạn nằm trằn trọc trên giường vào buổi tối lo lắng về một chuyện dường như bao phủ khắp nơi- như là ngàn con ếch đang kêu ộp ộp? Rất nhiều khả năng là khi b́nh minh đến và sau khi bạn nh́n kỹ hơn, bạn sẽ ngạc nhiên về những tiếng ồn ào thực ra chẳng có nghĩa lư ǵ cả.
Hăy suy nghĩ tất cả những ǵ bạn nói nhưng đừng nói tất cả những ǵ bạn nghĩ.
*** Qua câu chuyện này, tôi muốn gửi đến hai bạn Giang_Thanh, cogaingoc1211...Vui ḷng đọc kỹ và nghiền ngẫm và cẩn trọng trong lời nói trước khi phát ngôn.
(TL thật sự rất bất ngờ khi đọc góp ư của Giang-Thanh cho Hươngtham dành cho cogaingoc2011 ngày 06/12/2006)
Trang TL thật ra khó hiễu với nhiều bạn v́ dài ḍng, nhiều vấn đề ...nhưng ai thấu hiểu nó và nh́n trên mặt hệ thống sẽ cảm nhận một điều khác rất riêng cho mỗi người. Nếu không thích th́ chỉ đọc mà không cần ư kiến. Tṛ chuyện cùng nhau để t́m niềm vui, sự chia sẻ...không có sự chỉ trích lẫn nhau.
Xin cám ơn!!!
TL - 07/12/2006
|
|
voodanh
member
REF: 108902
12/07/2006
|
Ha ha ha....hi hi hi....he he he...
Chào bạn TL!
Chào Uyên và Giang_Thanh!
Chào các bạn ghé vào đây!
Bữa trước theo Cogaixinh được nghe chuyện một con ếch,bữa nay về đây lại được nghe TL kể chuyện 1000 con ếch biến thành hai con ếch,từ bé Voodanh mới được nghe mỗi chuyện hoàng tử Ếch-lột xác biến thành con người khác không hà......Mấy ngày qua,bạn bè tới thăm TL hơi nhiều,hôm nay Voodanh vào tán dóc nhé:
Trong câu chuyện TL có nói tới Uyên-lấy nick là Cobengoc,theo cảm nhận riêng của Voodanh,em c̣n trẻ và thơ ngây,đối xử với bạn bè rất thật ḷng có lẽ chị TL muốn bênh vực anh tư chút trước vài lời bông đùa của anh Giang_Thanh thôi (ở trang này và trang bên kia)vơ cả em vào em đừng buồn nhé.(Thật ra,chị TL theo cảm nhận của riêng anh có cá tính và tâm hồn,sống thẳng thắn có tâm với mọi người lắm-cũng là một kỳ nữ trong VS đó).Riêng với Giang_Thanh,bạn này hơi bí ẩn,bên này -bên kia sống khác nhau rất nhiều và c̣n vài trang khác nữa,TL t́m kiếm và thử tự đánh giá về bạn này xem,có lẽ bạn đó cũng có ǵ đó...không đơn giản!Hi vọng ngày nào đó bạn kể cho mọi người nghe lư do bạn xuất hiện ở VS này.Cá nhân tôi thấy bạn là người ...thú vị... he... he...
Bạn Giang_Thanh nói rằng"em viết nên những tâm sự trên ai dám coi em là ngốc th́ hẳn đó phải là người ngốc nhất rồi" Nhưng cũng nói thêm:"Anh chị ở đây biết yêu thương con người nhiều nhiều đấy em a,hiểu lầm trong cuộc sống cũng có nhiều,ở đây càng dễ hiểu nhầm hơn nhưng quan trọng là dành cho nhau mối chân t́nh thực sự em ạ." Có lẽ câu này chỉ nên coi là câu an ủi bé Uyên thôi!
Bạn Giang_Thanh cũng mang vài bạn ở đây ra nói đùa-coi nhw chuyện tào lao lẻ tẻ có xá ǵ,Chắc TL muốn bênh vực Voodanh tư chút thôi phải không?Voodanh hiểu đó là câu nói đùa thôi mà.
(Chuyện này x́tốp ở đây nhé ,các bên liên quan không tranh luận thêm,mất hoà khí chung-lâu dần hiểu nhau thôi mà)
|
|
cobengoc1211
member
REF: 108934
12/07/2006
|
chao cac anh chi
cam on nhung loi thiet thuc cua cac anh chi goi den em , co le em ngu ngoc den muc khong the hieu noi rang cac anh chi dang dua gion voi nhau de vui , em khong thong minh de tim ra nhung cau chuyen hay de ke cho cac anh chi nghe , co le em chi ngoi doc va suy ngam nhung mau chuyen cac anh chi viet , ma khong can binh luan , anh vodanh noi dung , khong tranh luan ve van de nay nua , noi nhieu se lam mat long het , hay lang nghe ma khong can binh luan
cobengoc nhu em xin duoc ngoi ngoai lang nghe
chuc cac anh chi luon co nhung mau chuyen hay de ke cho moi nguoi cung thuong thuc
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|