TL
guest
ID 11327
04/13/2006
|
Đoạn kết một cuộc t́nh
Anh, người tôi yêu đă ra đi vào một ngày cuối xuân nơi đất khách. Mẹ tiễn cha hôm nào, ngày hôm nay mang xác con mà khóc. Biết bao giờ, tôi có c̣n gặp anh?
Anh ra đi vĩnh viễn mà lời yêu thương đó vẫn c̣n đây.
Nổi đau như dằn xé,trách ḿnh bất lực chưa một lần giúp anh điều ǵ đó trọn vẹn, dù chỉ một lần thôi.
Anh đi mà nụ cuời tươi luôn nở trên môi...Chờ anh về nhé em!
Người ra đi...Hồn ta c̣n một nửa...
...Biết về đâu? Hỡi thế gian này !!!
TL - 14/04/2006
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
smile
guest
REF: 110426
12/14/2006
|
Quà Giáng sinh hoàn hảo
- Không, đó không phải là món đồ trong gian hàng hào nhoáng kia, nó cũng không được gói cẩn thận trong những tờ giấy đầy màu sắc hay trang trí bằng những dải ruy băng cầu kỳ...
Khi c̣n bé, anh đă từng mong ngóng đêm Giáng sinh trôi qua thật nhanh để sáng hôm sau được háo hức mở quà bên cây thông Noel. Đối với anh, hộp quà to nhất chắc chắn sẽ chứa đựng món quà đắt tiền nhất và đẹp nhất.
Khi những ngây thơ trẻ dại qua đi, theo thời gian anh hiểu rằng mỗi món quà là một điều đặc biệt và là duy nhất nếu nó xuất phát từ trái tim của người tặng, như chiếc áo len mẹ đan cho anh bởi cả t́nh yêu mẹ gửi trong đó.
Giáng sinh này Chúa trời đă ban tặng em cho anh, và anh tự hứa với ḿnh phải t́m bằng được món quà ư nghĩa nhất, hoàn hảo nhất để tặng cho người con gái ngọt ngào nhất mà anh từng gặp.
Em biết không, anh đă dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu tạp chí thời trang, bỏ hàng giờ đồng hồ lướt mạng vào các web mua bán, rồi lang thang cả ngày trong những cửa hàng quà tặng nổi tiếng, mong t́m cho ra một món quà đặc biệt cho em. Chúa trời khéo thử thách ḷng kiên nhẫn của anh, món quà anh mong đợi vẫn bặt vô âm tín.
Giáng sinh càng đến gần mà anh vẫn chưa thể có trong tay món quà “hoàn hảo” ấy. Và hôm nay anh quyết định ghé thăm siêu thị lần cuối cùng, với hy vọng sẽ không bỏ qua những món đồ thú vị họ mới nhập về.
Nhưng một lần nữa anh lại thất vọng v́ h́nh như không có ǵ hấp dẫn cả. Trong tâm trạng chán nản, anh thở dài quay trở lại cửa ra. Và đột nhiên, anh nhận ra món quà hoàn hảo mà anh sẽ trao tặng cho em.
Không, đó không phải là món đồ trong gian hàng hào nhoáng kia, nó cũng không được gói cẩn thận trong những tờ giấy màu sắc hay trang trí bằng những dải ruy băng cầu kỳ. Thậm chí nếu có mua nó anh cũng không nhận được hoá đơn tính tiền và cũng không thể mang đổi trả lại.
Em ṭ ṃ muốn biết món quà đó ở đâu và nó là ǵ phải không? Anh đă t́m thấy nó trong ánh mắt ấm áp của đôi vợ chồng già cùng nhau dạo trong siêu thị. Anh đă nghe thấy nó trong những lời nói yêu thương của người cha với cô con gái nhỏ. Anh c̣n thấy nó trong cử chỉ hănh diện của cô gái với niềm vui được làm mẹ.
Đúng vậy, món quà đó là T̀NH YÊU! Em yêu, Giáng sinh này anh đă t́m ra món quà tuyệt vời nhất, đó là t́nh yêu anh dành trọn cho em.
Chúc em Giáng sinh hạnh phúc! Anh yêu em.
(Sưu tầm )
|
|
guest
REF: 110432
12/14/2006
|
::: Xuân Điềm :::
Mùa Hoa Tuyết
Chậu kiểng hôm qua
Nay ai thế cây màu lá ngà
Và tuyết đâu rơi
Trên cành thông lá ngọn đông phong
Ḱa muôn tinh tú
Như ai hái từ quăng cao
Nơi nơi sáng ngời ánh sao
Giăng mắc khoe ngàn sắc màu
Chợt nhớ ra ngay
Mùa hoa tuyết năm xưa đă về
Ngày lễ Noel
Nhưng đồn xa khó về thăm em
Chạnh khơi thương nhớ
Em anh giữa mùa giáng sinh
Bơ vơ ngóng người chiến binh
Chắc em anh đang cầu kinh
Giáng Sinh về,Smile thích nghe giai điệu bài này,tiếc là ko rành HTML(cũng lười nữa,h́)nên mời mọi người nghe chay ,chỉ là một cách chia sẻ bài hát Smile thích.
Chúc mọi người vui khoẻ!!!
==========================****==============================
|
|
sweetlovehvm
member
REF: 110562
12/14/2006
|
ban oi!
dung co buon nua, neu nhu "nguoi do "con song van mong ban gap duoc hanh phuc ma phai ko?
nhung nu cuoi tren guong mat "anh ay" ma ban van giu mai trong tim la nhung khoanh khac hanh phuc nhat.
vi vay ban hay tiep tuc buoc di tren con duong ban chon vi anh ay luc nao cung o ben canh ung ho cho ban. "anh ay" cung mong ban se tim duoc hanh phuc khac.
|
|
Khách Giang Hồ
guest
REF: 111066
12/16/2006
|
NHỮNG MÙA NOEN
(Nhân đọc bài của bạn Smile và Noen lại đang sắp đến,bỗng thấy bâng khuông nhớ lại các Noen đă qua...Tâm sự thật,góp vui vào trang của TL-nên có vẻ hơi sến...)
Những ngày bé xíu, khi c̣n chưa biết chữ, được người lớn trong nhà kể cho nghe chuyện cổ tích, biết về ông già Noen, nên cứ mỗi Noen đến, thấy ḷng háo hức lắm v́ sau đêm giáng sinh, trong giầy hoặc dép lại có một món quà-thường là đúng hoặc gần đúng với mong ước.Rồi đêm noen nào, cũng gắng thức để được nh́n thấy ông già Noen, nhưng rồi mệt mỏi ngủ thiếp đi trong cái giá lạnh của mùa đông, sáng mai ra nh́n thấy những món quà, lại trách ḿnh, tiếc nuối rồi chạy đi hỏi người lớn chỉ nhận được một nụ cười - người lớn cũng không biết ông già Noen vào nhà, tặng quà bằng cách nào.Cho đến một năm, khi tỉnh dậy sớm, thấy bố lúi húi đầu giường - chỗ đặt giầy dép, mới chợt hiểu...Và những năm sau khi Noen sắp về, không c̣n nhắc đến ông già Noen, không c̣n bàn tán và háo hức về món quà sẽ có-có lẽ v́ đă hiểu, và các món quà cũng không xuất hiện - những đứa trẻ đă lớn thật rồi ?
Khi biết chữ, tự đọc được sách, có lần đọc chuyện "Cô bé bán diêm" của Anđecxen - có cô bé đón Noen trên đường phố với các que diêm cháy bỏng trên tay và cô bé nghèo khổ vẫn tưởng tượng ra một thế giới thần tiên đầy màu sắc của riêng cô bé, ngày ấy chỉ thấy thương cô, măi sau này lớn hơn, đọc lại mới hiểu thêm, cám ơn những người lớn đă "Thắp những que diêm cháy bừng lên sự tưởng tượng của con trẻ nh́n thấy những điều rất đẹp trong thế giới lung linh của cổ tích"- tin là có ông già Noen !
Mấy năm sau nữa, có 1 mùa noen buồn, làng có một chị xinh có tiếng, trong trí tưởng tượng của một gă trai mới lớn 13-14 tuổi khi đó th́ chị là người đẹp nhất, chiều hè nào cũng cũng ra sông tắm chỉ để ngắm chị bên kia sông.Ngày chị đi lấy chồng trong mùa noen, bỗng thấy hụt hẫng, thấy mắt mát một cái ǵ đó - dù không phải của ḿnh, dù không biết gọi tên-trời đất lễnh loăng buồn và thấy chênh vênh mất mấy ngày.Và những mùa hè sau không c̣n mấy hứng thú đi tắm sông nữa.
Vài năm sau,những năm cuối cấp 3,chong ngọn đèn dầu tù mù để thức đêm ôn thi đại học,đêm Noen- nghe tiếng chuông nhà thờ đổ dồn ngân vang từ xa đưa tới,tiếng chân người đi lễ, tiếng tṛ chuyện í ới, trong cái lạnh của mùa đông, muốn t́m riêng cho ḿnh một chút cảm giác Noen, mở cửa, ngắm vườn nhà lung linh trong ánh trăng huyền ảo hư thực, trời se lạnh, người run rẩy.Quay vào bàn, vẫn rất nhiều các đẳng thức ngổn ngang, các phương tŕnh bề bộn, những bài toán đang đeo đuổi một lời giải đẹp mà đường đi vẫn bế tắc...Thôi để ngày mai!Ngủ!
Năm đầu đại học, đón noen trong căn nhà trọ khu TX Bắc, khi đang ôn thi môn KTCT-khô và khó-cùng ḿ tôm+nước chè mạn, nửa đêm nghe tiếng chuông nhà thờ khu Mễ Tŕ vọng đến-thấy nôn nao nhớ nhà và thấy lo lắng cho bài vở ngày mai(theo truyền khẩu của các anh chị đi trước thầy cô bộ môn này giết SV không ghê tay).Sáng hôm sau,mặt mũi tái nhợt v́ thức đêm,đứng trong hành lang chờ vào pḥng thi,thấy lũ bạn kháo nhau, hôm qua đi đón Noen, phố Nhà Chung đông lắm,người chen người, rạng sáng lại có đua xe, h́nh như có mấy chú bị cớm vin, vài chú vào Việt Đức...Cái mệt mỏi,cẳng thẳng trước giờ thi dường như tan biến.
Mấy năm cuối đại học, ḷng cũng đă biết buồn, khi giáng sinh về,ḷng buồn tê tái khi nghe anh chàng đẹp trai-Geogre Micheal trong ban nhạc Wham nức nở hát bài "Last Christmas"- bài hát gắn với vài kỷ niệm của thủa dại khờ nông nổi.Những ấn tượng xưa bài hát đem lại, bây giờ rảnh, bật nghe lại không thấy xúc động nữa,bài hát th́ vẫn thế, phải chăng ḷng ḿnh đă thay đổi quá nhiều?
Rồi sau ra đời, cũng có vài lần quan tâm đến cô bạn nào đó cũng tặng quà giáng sinh, nhưng h́nh như chưa được tặng quà cho ai hai mùa noen liên tiếp-cứ có một chút ǵ đó giang dở, hoặc ḿnh hoặc người ?...Và rồi noen dần thành một ngày như b́nh thường- không có ǵ đáng nhớ lắm, có chăng chỉ là một khắc thời gian thảnh thơi nh́n lại ḿnh, nhớ đến các bạn bè thân lưu lạc ở xa, đôi khi ḷng khắc khoải gọi cố hương, nh́n người ta âu yếm bên nhau lâu rồi cũng chẳng thấy chạnh ḷng nữa.Mùa đông Hà Nội, ngày Noen trời hay lạnh đi ngủ sớm, mai đi làm, cuộc sống đôi khi cũng thấy mệt mỏi quá -và ḿnh cũng đâu là tín đồ, nếu có Chúa th́ sẽ đặt Người ở trong tim!
Cách đây 2 năm, cô bạn thân học chung từ cấp 2 lên tận mấy năm đại học gọi điện mấy ngày trước Noen hỏi Noen này sẽ đi đâu? Cười qua điện thoại-Về sớm,thắp lên nhiều ngọn nến.Bạn cười :Thắp nến làm ǵ,lăng mạn thế? Trả lời:Mỗi ngọn nến như một người con gái đă đi qua cuộc đời, nhớ đến họ và chúc họ may mắn!-Đùa bạn tư , nhưng nếu thắp th́ mấy ngọn?- có lẽ là vẫn là số ít!Thả máy, biết bạn không vui, nhưng không muốn sống khác với ḿnh, thật ra từ rất lâu rồi không có hứng lang thang nữa trong mấy ngày này, mấy ngày lễ đường Hà Nội vẫn như cái nồi hơi khổng lồ toàn khói xe máy và bụi.Có lẽ ḿnh già rồi,ngại ra đường và ngại "bon chen".
Mùa Noen năm trước, bạn gửi thiếp hồng, mừng cho bạn nhiều-cô gái cuối cùng của lớp học phổ thông và đại học, cuối cùng bạn cũng t́m cho ḿnh một bến đỗ-con gái tuổi Dần thường cao số-thầy bói bảo thế, người khác không biết, nhưng chuyện t́nh duyên của bạn th́ đúng vậy, ḷng cũng có chút bâng khuông khi mùa Noen ấy qua đi...
Noen năm nay gần đến - đọc bài viết của bạn Smile,bỗng thấy phía bên ngực trái hơi nhói lên, ước ǵ được là anh chàng ấy nhỉ?
C̣n những mùa Noen sau?
Hà Nội, Chủ Nhật-17/12/2006!
|
|
Khách Giang Hồ
guest
REF: 111067
12/16/2006
|
NHỮNG MÙA NOEN
(Nhân đọc bài của bạn Smile và Noen lại đang sắp đến,bỗng thấy bâng khuông nhớ lại các Noen đă qua...Tâm sự thật,góp vui vào trang của TL-nên có vẻ hơi sến...)
Những ngày bé xíu, khi c̣n chưa biết chữ, được người lớn trong nhà kể cho nghe chuyện cổ tích, biết về ông già Noen, nên cứ mỗi Noen đến, thấy ḷng háo hức lắm v́ sau đêm giáng sinh, trong giầy hoặc dép lại có một món quà-thường là đúng hoặc gần đúng với mong ước.Rồi đêm noen nào, cũng gắng thức để được nh́n thấy ông già Noen, nhưng rồi mệt mỏi ngủ thiếp đi trong cái giá lạnh của mùa đông, sáng mai ra nh́n thấy những món quà, lại trách ḿnh, tiếc nuối rồi chạy đi hỏi người lớn chỉ nhận được một nụ cười - người lớn cũng không biết ông già Noen vào nhà, tặng quà bằng cách nào.Cho đến một năm, khi tỉnh dậy sớm, thấy bố lúi húi đầu giường - chỗ đặt giầy dép, mới chợt hiểu...Và những năm sau khi Noen sắp về, không c̣n nhắc đến ông già Noen, không c̣n bàn tán và háo hức về món quà sẽ có-có lẽ v́ đă hiểu, và các món quà cũng không xuất hiện - những đứa trẻ đă lớn thật rồi ?
Khi biết chữ, tự đọc được sách, có lần đọc chuyện "Cô bé bán diêm" của Anđecxen - có cô bé đón Noen trên đường phố với các que diêm cháy bỏng trên tay và cô bé nghèo khổ vẫn tưởng tượng ra một thế giới thần tiên đầy màu sắc của riêng cô bé, ngày ấy chỉ thấy thương cô, măi sau này lớn hơn, đọc lại mới hiểu thêm, cám ơn những người lớn đă "Thắp những que diêm cháy bừng lên sự tưởng tượng của con trẻ nh́n thấy những điều rất đẹp trong thế giới lung linh của cổ tích"- tin là có ông già Noen !
Mấy năm sau nữa, có 1 mùa noen buồn, làng có một chị xinh có tiếng, trong trí tưởng tượng của một gă trai mới lớn 13-14 tuổi khi đó th́ chị là người đẹp nhất, chiều hè nào cũng cũng ra sông tắm chỉ để ngắm chị bên kia sông.Ngày chị đi lấy chồng trong mùa noen, bỗng thấy hụt hẫng, thấy mắt mát một cái ǵ đó - dù không phải của ḿnh, dù không biết gọi tên-trời đất lễnh loăng buồn và thấy chênh vênh mất mấy ngày.Và những mùa hè sau không c̣n mấy hứng thú đi tắm sông nữa.
Vài năm sau,những năm cuối cấp 3,chong ngọn đèn dầu tù mù để thức đêm ôn thi đại học,đêm Noen- nghe tiếng chuông nhà thờ đổ dồn ngân vang từ xa đưa tới,tiếng chân người đi lễ, tiếng tṛ chuyện í ới, trong cái lạnh của mùa đông, muốn t́m riêng cho ḿnh một chút cảm giác Noen, mở cửa, ngắm vườn nhà lung linh trong ánh trăng huyền ảo hư thực, trời se lạnh, người run rẩy.Quay vào bàn, vẫn rất nhiều các đẳng thức ngổn ngang, các phương tŕnh bề bộn, những bài toán đang đeo đuổi một lời giải đẹp mà đường đi vẫn bế tắc...Thôi để ngày mai!Ngủ!
Năm đầu đại học, đón noen trong căn nhà trọ khu TX Bắc, khi đang ôn thi môn KTCT-khô và khó-cùng ḿ tôm+nước chè mạn, nửa đêm nghe tiếng chuông nhà thờ khu Mễ Tŕ vọng đến-thấy nôn nao nhớ nhà và thấy lo lắng cho bài vở ngày mai(theo truyền khẩu của các anh chị đi trước thầy cô bộ môn này giết SV không ghê tay).Sáng hôm sau,mặt mũi tái nhợt v́ thức đêm,đứng trong hành lang chờ vào pḥng thi,thấy lũ bạn kháo nhau, hôm qua đi đón Noen, phố Nhà Chung đông lắm,người chen người, rạng sáng lại có đua xe, h́nh như có mấy chú bị cớm vin, vài chú vào Việt Đức...Cái mệt mỏi,cẳng thẳng trước giờ thi dường như tan biến.
Mấy năm cuối đại học, ḷng cũng đă biết buồn, khi giáng sinh về,ḷng buồn tê tái khi nghe anh chàng đẹp trai-Geogre Micheal trong ban nhạc Wham nức nở hát bài "Last Christmas"- bài hát gắn với vài kỷ niệm của thủa dại khờ nông nổi.Những ấn tượng xưa bài hát đem lại, bây giờ rảnh, bật nghe lại không thấy xúc động nữa,bài hát th́ vẫn thế, phải chăng ḷng ḿnh đă thay đổi quá nhiều?
Rồi sau ra đời, cũng có vài lần quan tâm đến cô bạn nào đó cũng tặng quà giáng sinh, nhưng h́nh như chưa được tặng quà cho ai hai mùa noen liên tiếp-cứ có một chút ǵ đó giang dở, hoặc ḿnh hoặc người ?...Và rồi noen dần thành một ngày như b́nh thường- không có ǵ đáng nhớ lắm, có chăng chỉ là một khắc thời gian thảnh thơi nh́n lại ḿnh, nhớ đến các bạn bè thân lưu lạc ở xa, đôi khi ḷng khắc khoải gọi cố hương, nh́n người ta âu yếm bên nhau lâu rồi cũng chẳng thấy chạnh ḷng nữa.Mùa đông Hà Nội, ngày Noen trời hay lạnh đi ngủ sớm, mai đi làm, cuộc sống đôi khi cũng thấy mệt mỏi quá -và ḿnh cũng đâu là tín đồ, nếu có Chúa th́ sẽ đặt Người ở trong tim!
Cách đây 2 năm, cô bạn thân học chung từ cấp 2 lên tận mấy năm đại học gọi điện mấy ngày trước Noen hỏi Noen này sẽ đi đâu? Cười qua điện thoại-Về sớm,thắp lên nhiều ngọn nến.Bạn cười :Thắp nến làm ǵ,lăng mạn thế? Trả lời:Mỗi ngọn nến như một người con gái đă đi qua cuộc đời, nhớ đến họ và chúc họ may mắn!-Đùa bạn tư , nhưng nếu thắp th́ mấy ngọn?- có lẽ là vẫn là số ít!Thả máy, biết bạn không vui, nhưng không muốn sống khác với ḿnh, thật ra từ rất lâu rồi không có hứng lang thang nữa trong mấy ngày này, mấy ngày lễ đường Hà Nội vẫn như cái nồi hơi khổng lồ toàn khói xe máy và bụi.Có lẽ ḿnh già rồi,ngại ra đường và ngại "bon chen".
Mùa Noen năm trước, bạn gửi thiếp hồng, mừng cho bạn nhiều-cô gái cuối cùng của lớp học phổ thông và đại học, cuối cùng bạn cũng t́m cho ḿnh một bến đỗ-con gái tuổi Dần thường cao số-thầy bói bảo thế, người khác không biết, nhưng chuyện t́nh duyên của bạn th́ đúng vậy, ḷng cũng có chút bâng khuông khi mùa Noen ấy qua đi...
Noen năm nay gần đến - đọc bài viết của bạn Smile,bỗng thấy phía bên ngực trái hơi nhói lên, ước ǵ được là anh chàng ấy nhỉ?
C̣n những mùa Noen sau?
Hà Nội, Chủ Nhật-17/12/2006!
|
|
TL
guest
REF: 111270
12/17/2006
|
Đọc câu chuyện Smile và tâm sự rất thật Khách Giang Hồ và cộng với không khí lành lạnh những ngày trước Giáng Sinh, đâu đó tiếng chuông Nhà Thờ ngân vang... TL cũng mong ngày Noel thật đẹp đến với ḿnh.
Thưở nhỏ, ḿnh chẳng mấy quan tâm đến Noel là ǵ có lẽ ḿnh không phải là một con chiên của Chúa, mặc dù bên cạnh trường học của ḿnh là một nhà thờ chỉ thấy người ta giăng đèn, những hang đá thật lớn...Thế thôi! Nghĩ lại ngố thật đấy.
Lớn hơn chút nữa, những đêm Noel ham vui.Nhóm bạn học thân - cả đám với chiếc xe đạp dạo quanh khắp đường Sài G̣n, nơi Vương Cung Thánh Đường th́ ôi thôi!đông nghẹt người với người, tâm trạng náo nức lắm...Nhưng phải về thôi "mai lại thi rồi, sao mà nhà trường sắp lịch đúng ngày thế nhĩ!".
Đến giờ th́, không phải thi, không phải bận bịu bởi một lư do nào đó...nhưng cái cảm giác vui vẻ, vô tư ngày nào không c̣n nữa. Những đêm noel gặp bạn bè tham gia buổi tiệc, gặp một ai đó để rồi sau đó lại quên hay có chăng là dạo ṿng quanh khu xóm đạo mà thấy ḷng buồn buồn như thiếu vắng một điều ǵ đó...Chẳng hiểu nỗi!!!
Noel năm nay sẽ ra sao nhỉ?
CHÚC CÁC BẠN THAM GIA TRANG TL SẼ ĐÓN MỘT MÙA GIÁNG SINH 2006 VUI VẺ VÀ MONG ƯỚC NHƯ Ư.
Thân,
TL - 18/12/2006
|
|
TL
guest
REF: 111308
12/17/2006
|
NGÀY MAI...
Bất luận ngày hôm nay đáng lưu luyến thế nào th́ ngày mai cũng sẽ không chần chừ đến để thay thế, bất luận chúng ta chống chọi hay b́nh thản, sinh tồn hay tử vong th́ ngày mai cũng sẽ bước tới không dừng chân.
Ngày mai b́nh thường mà vô h́nh, nó mau chóng biến thành ngày hôm nay, hóa thành ngày hôm qua, trở thành những ngày đă qua.
Ngày mai không thể biết được, là một chuỗi những dấu chấm hỏi, kéo chúng ta bước tới trước thêm một ngày, lớn thêm một ngày tuổi nhưng vẫn không biết sẽ tăng thêm được cái ǵ, giảm bớt đi cái ǵ.
Ngày mai là gian nan, phải làm việc, phải suy nghĩ, phải chiến đấu.
Ngày mai có thể rất mong manh, giống như hạnh phúc của con người vậy, có thể có bệnh tật, đau khổ.
Ngày mai giống như một tờ giấy trắng! Chúng ta có thể tiếp nhận rồi để nó trở thành một bài thi bỏ trống, cũng có thể nguệch ngoạc vài nét lên nó, nhưng cũng có thể biến nó thành một kiệt tác có màu sắc tuyệt mỹ, có tâm tư t́nh ư diệu vợi.
V́ vậy ngày mai phụ thuộc vào sự sáng tạo của chúng ta. Đối với những người yêu nhau, ngày mai có thể là giai đoạn đẹp đẽ của họ. Đối với người nông dân cực khổ, ngày mai có thể là một vụ thu hoạch lớn... Cho dù có một vĩ nhân nào đó mất đi vào ngày mai th́ hoàn toàn không phải là ngày mai chiến thắng người đó, mà là người đó đă làm cho ngày mai trở nên vĩ đại, khiến ngày mai trở thành một ngày vĩnh viễn được ghi nhớ.
Đừng đợi ngày mai bước tới chúng ta mà hăy bước tới ngày mai! Không chờ đợi mà là xây đắp, chúng ta mới có thể có được một ngày mai thực sự tươi đẹp của chính ḿnh.
HB.net - 18/12/2006
|
|
TL
guest
REF: 111992
12/20/2006
|
Chỉ c̣n 10 ngày nữa kết thúc một năm cũ 2006, có bao giờ bạn ngồi lại để xem ḿnh đă làm trong một năm qua cho bản thân, cho gia đ́nh, cho bạn bè và mọi người xung quanh ta?
Nếu bạn đă đọc câu hỏi này, TL muốn gửi đến bạn chút khung cảnh: một tách cafe thật thơm, góc ngồi thật mát ở quán thân thuộc hay chỉ là một góc nhà ấm cúng ( nơi mà bạn có thể cảm thấy thoải mái và thu giăn nhất sau một ngày bộn bề với cuộc sống), ánh đèn d́u dịu hay bản nhạc yêu thích. Vâng, bạn đă cảm nhận được điều ǵ...!!!
Thân,
TL -21/12/2006
|
|
TL
guest
REF: 111995
12/20/2006
|
BAY VÀ LƯỢN
Chim muốn bay đường dài đều phải biết lượn, chúng phần lớn có đôi cánh rộng và thân h́nh uyển chuyển, sau khi ra sức vỗ cánh sẽ thư giăn x̣e rộng đôi cánh, chậm răi bay lượn về nơi chân trời; v́ vậy trong hành tŕnh thiên di, nh́n th́ tựa như chúng liên tục vỗ cánh bay, nhưng thực ra phần lớn thời gian chúng đều tận dụng sức nâng của không khí để vừa tiêu trừ căng thẳng, vừa tích trữ sức lực, chuẩn bị cho lần vỗ cánh khác.
Người thành công sự nghiệp lớn đều phải biết thư giăn. Họ phần lớn đều có tấm ḷng rộng răi và tính t́nh cởi mở. Sau những vất vả bận rộn, họ thả lỏng bản thân, tận hưởng sự yên tĩnh, lặng lẽ quan sát sự phát triển của thế giới bên ngoài, tính toán bước phát triển ở tương lai, khôi phục nguyên khí và xung lực.
HB.net - 21/12/2006
************* Tôi muốn gửi bài này đến một người bạn.
Có những chuyện, tôi không thể hiểu rơ như người trong cuộc, không thể giúp anh xử trí như thế nào cho phải.
Mong anh sẽ sớm vượt qua những khó khăn trước mắt để đạt điều anh mong ước.
|
|
voodanh
member
REF: 112234
12/21/2006
|
Ô K̀A..
"............
......................
.....................................Một thảm lá sấu rực vàng trên hè phố Trần Hưng Đạo, một làn sương giăng mờ trắng Hồ Gươm trong đêm mùa đông, một tiếng ŕ rào đến nao ḷng của ḍng sông Hồng mùa nước cạn...Bỗng ngạt ngào mùi dạ hương và cơn gió lạnh mùa đông từ hồ Thiền Quang tràn về thấm qua ngực áo, chợt thèm một ṿng tay ấm nồng để ḿnh có thể đắm ch́m trong một t́nh yêu không toan tính....
Và cũng chợt nhận ra một điều thật giản đơn: Dẫu mùa thu Hà Nội có kiêu sa, dịu dàng đến đâu th́ cũng chẳng thể nấn ná lâu thêm nữa, bởi mùa đông mới là tận cùng nỗi nhớ cho những kẻ ngụ cư ở Phương Nam.....
.................
.....................
.............................."
He he...TL ơi! Voodanh không lăng mạn đến thế này đâu - Đây là tâm sự của NS Phú Quang ( Anbum-Về lại phố xưa), ngồi giữa đất Sài G̣n và nhớ về Hà Nội.......
Hà Nội mấy ngày lạnh quá, phố phường như co lại v́ rét, vài ngày hửng nắng vài ngày âm u, ngồi giữa đất Sài G̣n, không biết bạn tôi - TL có tưởng tượng ra không nhỉ? Chưa ghé qua Hà Nội chắc khó thấy hết cái quyến rũ, da diết của đất trời nơi đây mà NS P-Q đă viết nên "Nỗi nhớ mùa đông", "Em ơi,Hà Nội phố", "Mơ về nơi xa lắm", "Im lặng đêm Hà Nội", ...v v...
Hôm qua, có người bạn của Voodanh ngược ra Bắc, mấy bữa nữa vào Nam, sắp Noel rồi gửi cho bạn ..???...(nhận được là sẽ rơ) và 0,5 kg sấu dầm là quà của Hà Nội (hơi ít - v́ nhờ vả người khác ngại phiền quá-nếu có địa chỉ, gửi cho bạn cả yến!), người bạn này sẽ liên hệ với TL vào thứ 3 hoặc 4 tuần sau, chắc phải quá Noel cỡ 2-3 ngày mới tới tay bạn được,nhưng chắc vẫn trước Tết Dương Lịch ! Nhâm nhi và tưởng tượng ra mùa đông Hà Nội nhé!He he he...
(Nếu có ḷng tết âm lịch gửi cho Voodanh một cành mai vàng đón xuân nhé! he he đùa đấy mà...)
|
|
TL
guest
REF: 112308
12/22/2006
|
CHÚC BẠN MỘT MÙA GIÁNG SINH AN B̀NH VÀ HẠNH PHÚC
24 - 12 - 2006
Cầu mong bạn sẽ t́m được sự thanh thản và yên b́nh trong một thế giới có nhiều điều mà bạn không thể hiểu được.
Cầu mong nỗi đau mà bạn chịu đựng cũng như những xung đột mà bạn từng trải qua sẽ trao cho bạn sức mạnh để bạn vươn lên, đối diện những thử thách với ḷng dũng cảm và sự lạc quan.
Cầu mong bạn sẽ khám phá sâu sắc ḷng tốt của người khác để tin tưởng vào một thế giới yên b́nh.
Cầu mong một lời tử tế, một cử chỉ làm yên ḷng, một nụ cười nồng ấm sẽ được tặng cho bạn hằng ngày.
Và, cầu mong bạn hăy trao tặng những món quà như vậy cho người khác ngay khi bạn nhận được chúng. Hăy nhớ, mặt trời vẫn chiếu sáng khi cơn băo có vẻ như kéo dài vô tận.
Hăy nhớ rằng trong cuộc sống những va chạm và đau khổ mà bạn gặp phải sẽ ít hơn nhiều so với những ước mơ và hạnh phúc mà bạn sẽ có.
Cầu mong những điều mà bạn cảm thấy là khiếm khuyết trong hiện tại sẽ trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai. Cầu mong bạn nh́n thấy tương lai của bạn như là một người đầy đủ sự hứa hẹn và những khả năng.
Cầu mong bạn t́m thấy đầy đủ sức mạnh tinh thần để tự quyết định trong những t́nh huống tệ hại mà không bị bất cứ một người nào phán xử v́ kết quả đó.
Cầu mong bạn luôn luôn cảm thấy được yêu thương.
|
|
GIANG_THANH
guest
REF: 112769
12/23/2006
|
Chào TL!
CHÚC GIÁNG SINH VUI VẺ !!! CHÚC NĂM MỚI TỐT LÀNH !!!
Nhân tiện, G-T có viết lại một câu chuyện cách đây hơn 5 tuần (dựa vào một mẩu chuyện cười đă có sẵn ), giờ đọc lại thấy nhạt, đôi chỗ hơi rẻ tiền và cũ wá rồi, nhưng rất quư và cảm động cái t́nh ở đây, mạo muội xin post vào, hi vọng mang lại cho bè bạn vài nụ cười khi Năm mới sắp đến và Giáng Sinh về. Lưu ư rằng, đây là một chút hài hước, bông lơn, có thể đôi chỗ quá đà, nhưng không có ư châm chọc, báng bổ tôn giáo hay chính trị, để bạn bè (những người đă gặp và chưa gặp ở VS này thư giăn).
|
|
GIANG_THANH
guest
REF: 112770
12/23/2006
|
CHUYỆN ADAM VÀ EVA (Phần một)
Sau khi tạo ra thiên đường, Đức Chúa Trời thấy thiên đường hoàn hảo nên vắng vẻ, hưu quạnh quá, Người liền tạo ra Adam cho cuộc sống nơi đó có vẻ có chút đời, nhưng sau một thời gian, Người thấy có vẻ không ổn chàng Adam cứ lủi thủi một ḿnh, khi vui th́ chơi bi với các thiên thần, lúc buồn th́ đứng tồ tồ viết tên chàng lên trên mặt cát, rất trẻ con - thật chẳng ra làm sao cả...Để chàng sống có ư thức và người lớn hơn, Người quyết định ban cho chàng một hạnh phúc và cũng là một sự trừng phạt - Người tạo ra nàng Eva.
Đi vào nhà kho, Người thấy nguyên vật liệu “chuẩn” sau cuộc kiến tạo ra thiên đường cũng không c̣n nhiều lắm:một chút tinh dầu hoa hồng thơm tholấy ở tận xứ Bungari, một chút mật ong nguyên chất ngọt ngào từ cánh rừng nguyên sinh Amazon, một chút muối tinh - mặn mà từ đại dương bao la, một bản nhạc thánh thót của loài hoạ mi chỉ hót một lần trong đời được nhắc tới trong cuốn tiểu thuyết"Tiếng chim hót trong bụi mận gai", một bộ vi xử lư có dán chiếc logo màu xanh dương nổi tiếng : "Intel inside", một phần mềm của hăng Microsoft có tên Lover 1.0...Chừng ấy là chưa đủ, Người đi vào góc nhà kho và thấy có một quả chanh ủng chua loét, vài quả ớt khô cay xé lưỡi, một đĩa nén MP3 hỏng trước đây có thể phát ra âm thanh liên tục trong khoảng: 24-8=16 h và vài thứ lặt vặt linh tinh nữa, ngoái lại sau không thấy Adam, trong thâm tâm cũng thấy có chút áy náy Người vơ tất cả và đi ra, vô t́nh chân Người đau nhói, chiếc giầy Addias của Người bị đâm thủng bởi một vật nhọn - Một chiếc vuốt cong cong - nhưng được sơn vẽ cẩn thận và thoang thoảng mùi axeton, không rơ đây là vuốt hổ hay sư tử nữa, nhưng Người vẫn tặc lưỡi, nhặt lấy và bỏ vào túi...
Một giờ đồng hồ sau, trán Đức Chúa Trời lấm tấm mồ hôi, h́nh hài của Eva đă h́nh thành.Chàng Adam thích thú chạy ṿng quanh và luôn miệng kêu xin, chỉ trỏ: ”Xin Người làm chân nàng dài ra,...xin người làm bộ ngực của nàng căng phồng lên nữa ạ...Lạy chúa con, xin người làm cái eo của nàng bé bé lại một chút...Người ơi, chỉ số vàng là 90-60-90 đấy ạ, con năn nỉ người đấy!”.Rất bực ḿnh v́ sự trẻ con của Adam, Chúa chợt nghĩ “Khi giao người phụ nữ này cho một kẻ hời hợt và trẻ con như Adam liệu hắn có làm hỏng kiệt tác của ta không nhỉ? Nhất là hắn lại sinh ra hai hậu duệ lừng danh là Sở Khanh (ở Vịêt Nam) và Don Joan (ở Tây Ban Nha th́ phải), Hừm...”.Hoàn toàn không yên tâm về tư cách của Adam, nhưng muốn ghép hai cái cá thể độc lập đó lại với nhau lại môt cách hoàn hảo và lư tưởng như... trong sách, muốn họ phải ràng buộc nhau một cách chắc chắn hơn một thứ vô h́nh, không màu, không mùi, không vị, không khối lượng- rất tŕu tượng được gọi tển lên bằng danh từ T́nh yêu.Người vung cây đũa phép lên, hô biến, Adam từ từ thấy mắt díp lại và khụy xuống chàng lăn ra ngủ say sưa, Người nhẹ nhàng lấy của Adam ra chiếc xương sườn số 7 để làm xương cốt cho Eva - bởi Người muốn kiệt tác của Người phải tự đứng vững được trong cuộc sống pḥng khi chàng Adam nổi hứng bất tử thích phở, cháo, ḿ, miến, xôi, bánh bao, đậu phộng, hạt dẻ, khoai nướng, ngô luộc...vv... ở bên ngoài (Chưa có bao giờ chán cơm nhà, chạy ra ngoài đường lại lắm đồ ăn sẵn như bây giờ ?).
Chỉ lát nữa là xong thôi...chợt chiếc Vertu của Người rung nhẹ và ...lè nhè một bản nhạc chuông rất thịnh hành ở Việt Nam năm 200x... “Bẩm cụ,có điện thoại ạ...!!!’’ ấy là ông thánh Pierre, đang canh cửa thiên đàng báo rằng dưới hạ giới chỉ c̣n 15 phút nữa là khai mạc APEC, ông Putin, ông Bush và nhiều VIP tai to mặt lớn khác có mặt hết rồi mà chẳng thấy Người đâu, ban tổ chức đang xôn xao, sợ Hà Nội lại tắc đường, ông Bush hào phóng cho mượn hẳn cái Air Force One đón Người, hiện đă tới cửa thiên đường.Chạy hớt hơ hớt hải đi, Người chỉ kịp hét ông thánh Pierre vào ngồi coi, đừng để ruồi nhặng bâu Eva và nếu Adam có tỉnh dậy, chớ cho chàng táy máy chân tay nghịch bậy.
Tranh thủ lúc cửa thiên đường hé mở, ông Pierre không có mặt ở pḥng bảo vệ , quỷ Satang đang đói khát rách rưới lang thang, khẽ khàng lẻn vào thiên đường, lượn một ṿng t́m đồ chôm chỉa.Thật không may, tối hôm trước, ông thánh Pierre lại thức xem Champion League hơi khuya, trong người thấy hơi mỏi mệt, Chúa đi vắng rồi nên ông cứ thoải mái vô tư ngồi lắc la lắc lư, một lát th́ gục xuống thiếp đi.Quỷ Satang vốn là em họ của ông Lưu Bị trong Tam Quốc-tên thật là Lưu Manh, chỉ chờ có thế, từ trong bụi cây từ từ đi ra, nhón hai đầu ngón tay nhẹ nhàng móc ngay chiếc Nokia 8800 Sirocco edition mới cáu cạnh của Piere (chúng ta vẫn thấy QC trên TV mỗi tối), mắt nh́n thấy miếng xương của Adam đang nằm đó c̣n tươi rói, khá ngon lành, nó bỏ ngay vào miệng nhai rau ráu, nhưng nhăn mặt xương Adam...hôi quá mà toàn mùi rượu đế.Mắt Satang chợt lồi ra, động tử nở to, hai thái dương giật giật, huyết áp tăng vọt tới 200 nhịp/phút, khi thấy nàng Eva đang thiêm thiếp nằm đó - “lồ lộ một ṭa thiên nhiên”, Satang chăm chú nh́n, tự hỏi sinh vật xinh xắn, dễ thương kia từ hành tinh nào tới mà sao nh́n quen quá, và quên mất chuyện đi vơ vét. Bỗng nhiên, chuông điện thoại kêu vang rất to bản nhạc Quan Do vẫn quảng cáo bia Heineken (nhân tiện nói thêm ông Piere có tính thích nổ -nên chuông bao giờ cũng ở level : Very loud !) ấy là đại gia Bùi Tiến Dũng vẫn đang bị tạm giam - gọi ra ngoài đ̣i tiền ông Piere bị thua độ trong trận túc cầu hôm trước (bác PMU 18 này bệnh đă di căn, chết cũng vẫn chơi cá độ).Choàng tỉnh, mắt nhắm mắt mở, mơ mơ, màng màng, móc túi quần không thấy con dế cưng đâu, lại thấy bóng Satang đang co gị chạy phía xa xa, lướt nh́n thánh Pierre hiểu ngay cơ sự, tỉnh hẳn ngủ, ông vội dùng "Lăng Ba Di Bộ" của chàng Đoàn Dự đuổi theo, ṿng vèo một hồi nhờ quen đường, thánh Pierre gần bắt kịp Satang và giơ tay chụp lấy cái đuôi ngoe nguổi phía trước nhưng cổng thiên đàng đây rồi Hấp!!!...Satang có cú bật nhảy ngoạn mục xứng đáng trao.... HCV Asian Games - vọt ra khỏi thiên đường.Trong ḷng bàn tay Pierre chỉ c̣n một mẩu đuôi con con của Satang vẫn đang nghoe nguổi.Ông thánh Pierre đáng kính tiếc rẻ dậm chân than :“Mất toi cái mobile 16 triệu không tiếc, đau nhất là mất cái sim số đẹp, than ôi... ”
Trở về chỗ cũ, thánh Pierre càng choáng váng nhận ra, mẩu xương của Adam không cánh mà bay, lờ mờ đoán biết mọi việc và vô cùng lo sợ trách nhiệm nhưng nảy ra một ư, sẵn có tư phép thuật ( học lỏm được khi đọc Harry Potter ké của con trai), ông Pierre “Úm ba la x́ bùa...” biến ngay mẩu đuôi của quỷ Satang thành mẩu xương sườn của Adam và thấp thỏm, lo lắng, ngồi xuống chờ Đức Chúa về.Lại gà gật, mơ màng, nghiêng sang trái, ngả sang phải, cho đến khi nghe thấy tiếng Adam reo to : ”Đức Chúa về!Đức Chúa về...!!!”.Mở mắt, thánh Piere không thể tin vào vào điều ông thấy : ”Đức Chúa đây sao?”. Đức Chúa mỉm cười ngượng ngịu phân trần: ”Việt Nam năm nay tổ chức APEC, nói chung là thành công rất thành công, ít tắc đường và không có ngộ độc thực phẩm, an ninh rất tốt, chỉ có điều quà tặng lưu niệm hơi hẻo, chọn trang phục áo dài kỳ quá ta đi đường người ta cứ tưởng ta là thằng ba Tàu, nhưng nh́n ông Bush và ông Putin nhăn nhó và vướng víu khi chụp ảnh lưu niệm c̣n tức cười hơn nữa, chỉ có ông Hồ Cẩm Đào cứ phảng phất trên môi một cái ǵ đó rất giống nụ cười, rất tế nhị, tinh tế lắm mới nhận ra.Thôi cất bộ đồ này đi, Olimpic Bắc Kinh 2008 cũng sắp đến gần rồi, ta mặc bộ đồ này đi dự năm đó cho nó có vẻ hoà đồng quần chúng. Al-Qaeda giờ có ở khắp nơi nơi, đại hội lớn mà cứ đóng veston lên xuống Mecedec th́ dễ dính mấy vụ khủng bố và bắt cóc quá, kha kha... ”
Rồi hăng hái xắn tay áo lên, cầm lấy miếng xương (giả) và rút đũa phép ra, Người tiếp tục công việc của ḿnh không hề chú ư đến vẻ căng thẳng của thánh Piere, năm phút sau nàng Eva yêu kiều đă bắt đầu chớp chớp đôi mắt huyền, sâu thăm thẳm như hồ nước nh́n bầu trời trong xanh qua hàng mi cong vút tựa như... lưỡi gươm, và mười phút sau Eva ngồi được dậy ngơ ngác nh́n xung quanh, nh́n Đức Chúa Trời nàng thỏ thẻ giọng oanh vàng : "Chào Đấng Chí Tôn và Toàn Năng ạ", nàng mỉm cười thân thiện khoe hàm răng trắng - bóng nụ cười Close up với các thiên thần đang ṭ ṃ ngắm nh́n nàng từ trên cành cây, liếc ông Piere một cái sắc và ngọt hơn dao cạo... Gillette ba lưỡi ( nàng thông minh lắm mà, nàng biết ngay ra sự dối lừa của ông Piere - cái liếc mắt ấy hiểu thế này : Ta và ông đều có bí mật tốt nhất chúng ta là liên minh ), thấy Adam tồng ngồng đứng đó như Từ Hải, nh́n nàng với cặp mắt ốc biêu vàng , nàng đỏ mặt thẹn thùng rất lady, kêu khe khẽ đầy nữ tính:”Éo eo ơi,khiếp!”.Chạy vội vào bụi cây, nàng dứt lấy một đám dây leo quấn quanh hông và ngực, hái cho Adam vài chiếc lá nho rất to(?), nàng cất tiếng nói dịu dàng và thánh thót như chim sơn ca : ”. Này anh ǵ....à quên ...đằng ấy ơi, mặc vào đi, kẻo lạnh ốm chết đấy...”.Lần đầu tiên, có một người quan tâm đến ḿnh mà không phải là Đức Chúa, trong ḷng Adam trào lên một t́nh cảm rất lạ lùng, chàng xúc động lắm, rơm rớm nước mắt, mặt tái dại rồi đỏ dần lên, luống cuống làm rách vài cái lá nho trước khi thực hiện được việc Eva khuyên bảo.(Nếu đôi mắt chàng không mải dán chặt vào Eva như keo 502 th́ chắc chàng đă khóc lên, nức nở lên v́ cảm động rồi) Đức Chúa Trời xoa tay hài ḷng buột ra một câu tiếng... Trung Quốc bồi “Hảo lớ” (Tốt lắm) một sự khởi đầu đầy hứa hẹn cho hai nửa mà Người tạo ra.
Vậy là xuất phát từ một ư tưởng đẹp của Đức Chúa Trời, nhưng Người lại khởi đầu hơi cẩu thả trong việc chọn nguyên vật liệu, có sự dối trá của ông thánh Piere mà sau này mà người phụ nữ tạo ra không được hoàn hảo như ư tưởng ban đầu, nên hai nửa Adam và Eva cứ trục trặc, đau khổ và hạnh phúc trong t́nh yêu! Adam và Eva không có lỗi, nên khi gặp chuyện buồn, họ luôn kêu lên rất thật thà vô tội: TRỜI ƠI !!!
|
|
TL
guest
REF: 113280
12/25/2006
|
Chào mọi người,
Trước tiên, TL cám ơn anh Voodanh món quà. Thật ra, tấm ḷng là chính, quà cáp là phụ nhưng không có "phụ" th́ làm sao có" chính" ...Hihi. Dù sao, em vẫn cám ơn anh nhiều.
Lâu lắm rồi, Giang-Thanh mới tái xuất. Xuất bản ngay một câu chuyện quá ư...sáng tạo.Bạn mà làm tiếp thị hay CEO th́ tuyệt. Mà này sao EVA của G-T đầy đủ "chua, đắng, ngọt, bùi" thế chứ , hoàn hảo hơn ADAM ban đầu Chúa Trời tạo ra. Thế đầu ai hơn ai thế nhỉ??? Hihi...Mà thói đời "Đă biết yêu là khổ mà vẫn cắm đầu yêu". Chết G-T chưa nè! Trời ơi...
******** Sáng tạo từ đâu mà có? Đố G-T đấy...TL bật mí bằng câu chuyện góp vui cùng anh Voodanh
TL - 26/12/2006
|
|
TL
guest
REF: 113281
12/25/2006
|
KHẢ NĂNG SÁNG TẠO
Khi sắp hoàn thành việc tạo lập loài người, Thượng đế họp mặt tất cả muôn loài và nói: "Ta c̣n một món quà tặng đặc biệt dành cho tất cả loài người nhưng ta muốn giấu họ, ta muốn ban cho họ chỉ khi họ đă sẵn sàng. Đó chính là khả năng sáng tạo".
Đại bàng nói: "Hăy trao nó cho ta, ta sẽ đem nó lên mặt trăng". Thượng đế đáp: "Không được, sẽ có một ngày loài người cũng lên đến đó và t́m thấy nó thôi!".
Cá hồi nói: "Ta sẽ chôn nó ở đáy đại dương". Ngài lắc đầu: "Không đâu, họ cũng sẽ t́m đến đó dễ dàng".
Trâu nói: "Ta sẽ chôn nó trong đồng bằng mênh mông". Thượng đế vẫn chưa bằng ḷng: "Họ sẽ khoan sâu vào ḷng đất, dù là ở đâu họ cũng nhanh chóng t́m ra nó!".
Mẹ Đất lúc đó mới nhẹ nhàng chỉ ra một chỗ: "Hăy đem khả năng sáng tạo giấu vào bên trong mỗi con người, chỉ có kẻ tin tưởng vào bản thân ḿnh mới nhận ra sự tồn tại của khả năng đó!".
Và Thượng đế đă đồng ư.
HB.net
|
|
voodanh
member
REF: 114121
12/30/2006
|
Chào TL!
Mấy hôm nay mới vào được VS, đọc được mấy ḍng của bạn biết là quà đă đến tay bạn tôi rồi, may quá lại nghe được tiếng bạn cười hi hi...chứng tỏ bụng dạ bạn vẫn ổn.Voodanh phải lo xa như thế v́ cách đây khoảng hơn một tháng, đọc báo thấy có cô bé Sài G̣n ra chơi Hà Nội, miêu tả trên Blog của cô bé phố cổ Hà Nội khủng khiếp quá toàn là cống rănh và nước thải, có vẻ rất mất vệ sinh, sau gây ra một cuộc đại chiến trên mạng,căi nhau óm tỏi lên, mà món quà gửi cho bạn cũng xuất phát từ phố cổ Hà Nội nên...He he, Tết âm sắp đến rồi, TL chuẩn bị nhận quà tiếp nhé.Nhưng mà này Voodanh cũng có lần được nghe chuyện thượng đế họp muôn loài mà "Hổng Thấy Giống" chuyện TL kể, bữa nào rảnh post vô đây nhé...He he..
HI! Giang_Thanh,gần một tháng rồi mới thấy xuất hiện ở đây, (chỗ khác th́ vẫn thấy thấp thoáng), mạnh giỏi chớ, mà sao khác quá vậy, đang là môn đệ của Kim Dung tiên sinh mà sao lại chuyển sang thờ cả ông Azit Nêzin nữa vậy...? Xưa xin TL đi học CK bị từ chối giờ được TL phong ngay cho làm CEO, sướng ghê...He he
|
|
GIANG_THANH
guest
REF: 114319
12/30/2006
|
CHÚC MỪNG NĂM MỚI !!!
C̣n vài giờ nữa là hết năm 2006, ghé vào đây gặp gỡ cuối năm với tất cả các bạn bè cái nào.
Với TL, ha ha..Có vẻ bạn đang buồn, viết tiếp câu chuyện kia để chọc cười bạn nhé, nhớ rằng đây là chuyện tào lao, nên xin đừng giễu tôi, tội nghiệp !
Với Ruby Ngọc, cám ơn em về lời động viên, v́ là chuyện bịa nên tuỳ hứng mới viết được em à, cũng chưa biết có mấy phần nữa đây.
Với Voodanh, thật không biết nói ǵ, thôi chúc sức khoẻ vậy !
Câu chuyện này Giang_Thanh viết chỉ mang tính gây cười không mang tính chất phỉ báng tôn giáo,hay mỉa mai phụ nữ, xin không hiểu lầm, cám ơn!
|
|
GIANG_THANH
guest
REF: 114321
12/30/2006
|
Sau khi có màn ra mắt hết sức ấn tượng, đẹp ḷng tất cả, nàng Eva duyên dáng ngồi xuống trước mặt Đức Chúa Trời nhẹ nhàng như mấy cô hoa hậu trong chương tŕnh Duyên Dáng Việt Nam 16 đang tổ chức ở Ḥn Ngọc Việt Nha Trang và nàng nhẹ nhàng khởi động volume, giọng nói của nàng trong và ấm, lên bổng xuống trầm ( tương đương với hai hệ AM và FM của radio ), lỗ tai Đức Chúa Trời, các vị Thánh và các Thiên thần tựa như được rót mật nên ai nấy mắt lim dim tựa như đang ngồi trong khán pḥng yên tĩnh và ấm áp thưởng thức tài nghệ của nghệ sĩ Richard Clayman, cùng với những lời thánh thót những giọt nước nhỏ, trong suốt như thuỷ tinh cũng được phun châu nhả ngọc theo từng lời thánh thót, bay ra theo một quỹ đạo cong cong- được các nhà toán học đặt tên là đường parabol ( Nhưng không ai để ư đến việc này). Loáng thoáng trong bản solo của Eva có những cái tên : Lolita, Channel No 5, Coco Channel, CK, Revillon, Yardley English Lavender..vvv..., rồi : Lovité, Shiseido, L'Oreal, Clinique, Laneige, Lancome....vvv..., tiếp theo : Gucci,Armani, Versace, Bossini, Ralph Lauren, Sky Walker, Ivy, Elle, Umberto Bilancioni...vv...,(*) . Adam nhủ thầm, chắc nàng xài tiếng Hinđu hay Arập cổ, không nắm bắt được chủ đề nhưng Adam vẫn cố gắng lịch sự theo kiểu quư tộc Pháp thế kỷ 15 chàng gật gù ra vẻ ta đây cũng đă đạt tới tŕnh độ nghe - hiểu hai thứ ngôn ngữ rất khó ấy, tỏ ra một gentleman có giáo dục thi thoảng Adam lại ép cơ mặt, khổ sở nặn ra một nụ cười héo hon để khích lệ động viên tinh thần Eva trong màn độc thoại dài lê thê của nàng. Chỉ đến khi lỗ tai chàng, câu đực, câu cái loáng thoáng nghe rằng : có nàng Marilyn Monroe lừng danh, là hiện thân của cái đẹp, là biểu tưọng sexy nữ giới của những năm 195x-196x, sinh thời được các nhà báo hỏi tối tối mặc ǵ khi đi ngủ cô trả lời : chỉ với một giọt nước hoa Channel số 5, rồi chuyện chiếc bikini đạt tiêu chuẩn của người phụ nữ thời đại Y2K, khi vo viên lại phải đút vừa qua cái nhẫn cưới...th́ trong cái đầu óc bă đậu của ḿnh Adam bừng tỉnh, mới vỡ lẽ ra nàng Eva thông thái đang luận bàn về mĩ phẩm và thời trang. Chàng thực sự thấy mất tự tin, với bộ nhớ dung lượng cỡ 1,4 M của một chiếc đĩa mềm, chàng chỉ biêt vài thứ lẻ tẻ sau này hay dùng hằng ngày như Protect tăng cường, Libouy diệt khuổn, Omo tẩy sạch 99 vết bẩn cứng đầu, Sunsilk dầu gội gây rụng tóc, hói đầu mà Adam đáng thương ơi, đó là chất tẩy rửa chứ đâu phải mĩ phẩm ?
Đức Chúa Trời giơ tay che miệng, dù trên cardvisit của Người ghi là Đấng Toàn Năng nhưng Người cũng chỉ nắm phổ quát về thời trang và mĩ phẩm, thua sút con đẻ của ḿnh ở dăm ba cái kiến thức chuyên ngành hẹp nên thâm tâm Người cũng có chút quê độ với các Thánh, liếc thấy Adam mặt thộn, há hốc mồm ra nghe nàng Eva nói, Người lại càng cáu : " Đúng là thằng ngố Tàu, nó nhớ những thứ đó cũng như mày nhớ mấy thứ vớ vẩn : tên và số áo của các danh thủ, tỉ số mấy trận W.C từ những năm 193x, số đo ba ṿng của các cô người mẫu, các ḍng xe hơi mấy chấm, các model điện thoại di động mới thôi mà...Thật là trẻ con! ".Điên tiết, Người vớ lấy một quả táo ném Adam, tưởng Người vui tính như mọi khi, Adam bắt lấy và đưa lên miệng cắn ngon lành, giận điên người, Người rủa mong sao quả táo biến thành táo của d́ ghẻ nàng Bạch Tuyết. Eva vừa đổi tần số, phát đi bản tin headline theo kiểu CNN : Nàng bắt đầu update t́nh h́nh đi shopping của các ngôi sao ca nhạc và thể thao trong 48 giờ qua ở dưới hạ giới, nàng lướt sơ qua về toàn cảnh hậu trường Hollywood : ai ở đâu, làm ǵ, ai yêu ai, ai bỏ ai, ai sắp cưới ai, ai sắp có baby, ai sắp nhận con nuôi,...? Một lát sau, nàng chuyển hệ the thé giọng kim bắt đầu châm chọc và so sánh : Từ cái mũi của nữ hoàng Ai cập thời cổ đại Cléopatre là quá dài- như mũi phù thủy, tới dáng của thần vệ nữ Venus thời Phục Hưng quá đẫy đà - như một khúc dồi lợn, cái miệng của siêu sao điện ảnh Julia Robert quá rộng- cười mỉm th́ c̣n chút duyên con gái chứ cười hi hi như TL... th́ hở hết cả lợi...v.v.... Chúa nhăn nhó kêu khổ : "Thảo nào sau này hăng thông tấn xă con vịt trong mấy chục ngàn năm hoạt động chỉ thuỷ chung tuyển phụ nữ thôi, thời hiện đại có internet wifi, điện thoại vệ tinh, truyền h́nh cáp nhưng khi muốn tiếp cận thông tin mật không phải của CIA dứt khoát vẫn phải qua phụ nữ.Vừa có động đât ở nam xứ Taiwan, gây ra sóng thần, đứt một số cáp quang, đường truyền viễn thông quốc tế bị tê liệt, may mà có Eva ta mới cập nhật được ít tin tức, Eva thông thái và sắc sảo quá nếu không can thiệp bằng biện pháp mạnh th́ thằng Adam ế vợ mất thôi !". Đức Chúa Trời sờ vào tai, lấy ra một cái tăm có nguồn gốc xuất xứ từ hội người mù tỉnh H, cắm vào miệng, Người giả vờ xỉa xỉa, tay kia bắt chước người lịch sự giơ lên che miệng, liến láu đọc rất nhanh một câu thần chú, rất kịp thời và đúng lúc v́ vừa lúc ấy Eva chuyển sang sóng FM phát chủ đề thứ năm yêu thích của nàng : Nữ quyền-Chủ đề tế nhị lẽ ra không nên nói trên Thiên đàng v́ Chúa cũng là đàn ông.
Bỗng nhiên, một màn sương mỏng che mờ mắt Eva trong thoáng chốc, vài giây sau mọi vật trở lại b́nh thường, nàng bừng tỉnh nh́n Adam bằng đôi mắt của nàng công chúa ngủ trong rừng, trăm năm sau mở mắt bỗng thấy chàng hoàng tử khôi ngô hiện ra trước mắt, nàng nh́n Adam và bỗng nháy mắt - rất gợi t́nh, ngốc như Adam mà cũng hiểu ngay ngụ ư - nàng mời mọc chàng việc- mà- không -tiện -gọi -tên -ra, đang cắn dở quả táo, chàng hồi hộp mắc nghẹn miếng táo trong cổ họng ( thủa ấy chưa có bác sĩ T-M-H nên nó mắc nghẹn ngay ở đó và sau này biến thành cái yết hầu của người đàn ông ).Adam mừng quưnh, dắt Eva chạy về phía mấy buị cây xa xa, miệng Eva kêu : " ứ, Ừ..." chiếu lệ nhưng chân nàng sải nhanh như nữ hoàng cự ly 100m Vũ Thị Hương, thoáng chốc đă vượt lên trước, dắt Adam tội nghiệp lếch thếch chạy sau, Đức Chúa trời nở một nụ cười tươi rói, liếc nh́n ông thánh Piere, Người cũng nháy mắt đầy ngụ ư ( may mà ông thánh Piere không tinh tế để liên tưởng đến cái nháy mắt của Eva nếu không chắc ông phải nổi da gà, rùng ḿnh v́ sợ! ), ông thánh Piere thở hắt ra, bao lo lắng tiêu tan, miệng cười tủm tỉm, tay phải đút trong túi quần Jean bí mật ṿ nát đơn xin nghỉ việc vừa viết.Thoáng chốc, Adam và Eva mất hút sau tán lá, cả bụi cây rung lên nhè nhẹ dù trời đang lặng gió, rồi dữ dội dần các cành cây oằn ḿnh kêu răng rắc, lẽ nào cơn băo Đurian ở biển Đông sau khi di chuyển vào các tỉnh phía Nam, lại đổi hướng đi về phía vườn thiên đàng? Các thiên thần trên cây đỏ mặt nhớn nhác, tiếc nuối bay đi.Việc tiếp theo diễn ra y như trong phim "Thập diện mai phục", nàng Mei xinh đẹp với chàng Kim Bộ Đầu - gặp nhau, chỉ khác tư chút là Adam và Eva là người thật việc thật, c̣n Chương Tử Di và Kim Thành Vũ đóng phim (giả) mà đạt và nhiệt t́nh trên mức đạo diễn Trương Nghệ Mưu yêu cầu, thế mới thấy hết tài năng của các ngôi sao tầm thế giới !
Vài phút sau, chiếc Vertu Signature Diamond 4,2 cara của Người rung lên lần thứ hai trong ngày, là tin nhắn, số máy của Adam : "I'm a man, now.". Ngựi nhăn mặt, lại là English, không biết thằng Adam cầu cứu ǵ ḿnh, ḿnh chỉ biết mỗi mấy chữ " The page cannot be displayed" v́ mấy ngày nay không vào được Yahoo thôi mà, chao ơi , không check mail được, không online với mấy bạn trong câu lạc bộ đánh golf , nhớ ghê ! ( nhóm ấy gồm Đức Chúa Trời ḷng lành, Đức Ala hiển linh, nhà tiên tri Mohammaed thông thái, và Đức Phật từ bi người đời gọi là tứ qoái... à quên.. tứ trụ)
Sáng hôm sau, Đức Chúa Trời triệu tập đại hội muôn loài, v́ theo Người, Thiên Đàng giờ đă hoàn hảo và đầy đủ, giờ là lúc phân ngôi thứ cao thấp.Do giống ṇi quyền quư, nên con người xếp hàng thứ ba sau Đức Chúa và các Thánh Thần.V́ vừa trở về từ hạ giới nên Người lại nhiễm một cái thói rất xấu ở đó là cứ họp hành là phải có quà tặng và phong b́, nhưng trên Thiên Đàng ai cũng chê tiền polime in có quá nhiều lỗi, nên Người thay thế bằng một món quà khác có tên gọi là "Quà tặng t́nh nhân".Lần lượt muôn loài xếp hàng đi qua trước mặt Đức Chúa và Người ban quà tặng:
Với Adam, Người ban cho chàng mười năm được ái ân mặn nồng bên Eva, hôm trước Adam vừa được nếm chút hương vị ngọt ngào hạnh phúc của ái t́nh, nên chàng thấy 10 năm là quá ít - lẽ nào nhân duyên chỉ ngắn ngủi như cơn gió thoảng qua thềm mỗi sớm mai ? Nhưng v́ phía sau c̣n có muôn loài xếp hàng chờ đợi, nên chàng đành hậm hực, lầm lỳ im lặng đứng sang một bên, quyết tâm thưa gửi, bẩm báo kiện tụng sau đó.
Với Hổ, Người ban cho Hổ được 9 năm hạnh phúc lứa đôi, nhưng Hổ kêu rằng cuộc sống hàng ngày của loài hổ vất vả, nhận nhiều quá sợ hao tổn chân khí, nhủn gối, giăn gân không chạy nhảy săn mồi được, vả lại mất nguyên khí, ảnh hưởng xấu tới tâm - tỳ - xương cốt, sau này khi chết, xương hổ lại hoá thành thành cao, sợ chất lượng cao con hổ không đảm bảo lại bị con nguời bôi bác dè bỉu là cao trâu, cao ḅ, oan uổng sỉ nhục cho cho giống ṇi, đường đường chúng tôi cũng là ḍng dơi trâm anh thế phiệt- là Chúa Sơn Lâm, vậy nên chỉ xin nhận bảy năm là đủ, nghe có lư, Người liền bớt lại của Sư Tử hai năm.
Tới lượt Khỉ, Người ban cho Khỉ tám năm được đắm ch́m trong hạnh phúc vô biên, Khỉ cũng kêu rằng cuộc sống của loài khỉ phải leo trèo nhảy nhót, sợ thoát dương quá nhiều khi leo trèo, đu nhảy bị hoa mắt, chóng mặt, ù tai, ngă xuống th́ chết không toàn thây, nhẹ hơn th́ đau lưng, mỏi chân cử động chậm chạp, bị con người bắt về làm tṛ vui trong cũi trong lồng.Mua vui, mua cười cho người nhưng khi bực bội người lại lôi ra so sánh mắng mỏ ( Lũ khỉ!, Đồ khỉ!, Khỉ thật! ), thật là bất công ! Vả lại sau này, loài khỉ rất có duyên nơi cửa Phật ( theo thuyết tiến hoá của Saclơ Dacuyn cũng đúng mà theo truyền thuyết Tôn Ngộ Không theo Đường Tăng sang Tây Trúc lấy kinh lại càng chính xác ! ) tham lam quá, sợ không đắc đạo tu hành, chỉ xin nhận ba năm để nếm hết mùi đời biết gái đẹp rượu ngon, sau thành thánh thần rồi không quay đầu luyến tiếc bụi trần, cố gắng ngồi yên trên toà sen thật đĩnh đạc, oai vệ v́ cái tâm đă thực sự yên tĩnh, xin gửi trả lại Người năm năm. Nghe có lư, Đức Chúa cũng chuẩn y.
Tới lượt Khiếu, Người ban cho Khiếu bảy năm bếp hồng đỏ lửa, nhưng Khiếu than rằng đời khiếu bay lượn trên không trung, lại suốt ngày phải líu lo ca hát, việc t́nh ái là chuyện hệ trọng trong đời, phải t́m nơi mặt đất, vắng vẻ, yên tĩnh, lăng mạn để hành sự, mà loài khiếu th́ vốn to mồm, sợ bị kẻ xấu ŕnh rập, quay phim, chụp ảnh phát tán trên mạng như mấy vụ cafe Thanh Đa, nữ sinh Ngô Quyền, diễn viên Yến Vi, học sinh Việt Đức th́ xâu hổ cho họ hàng nhà chim.Lại nữa loài khiếu cũng hay phải sống trong cũi trong lồng, ca hát mua vui cho con người, sống chỉ dựa vào cám c̣ và nước lă nên mất cân đối dinh dưỡng nghiêm trọng, thân thể suy yếu sợ không hoàn thành được nghĩa vụ to lớn của một trang nam tử hán, tự lấy làm hổ thẹn. V́ thế, không dám tham lam, chỉ xin nhận một năm, giúp duy tŕ giống ṇi đỡ mất công các nhà khoa học lại nhiệt t́nh in tên khiếu trong sách đỏ, trả lại Người 6 năm vậy.Thấy Khiếu chân thành và đáng thương quá, Người cũng ngậm ngùi đồng ư.
.........
Hết lượt muôn loài, Adam đứng cạnh Đức Chúa liền giở bài năn nỉ của trẻ con, chàng diễn bài này hơi dẻo : "Xin Người được nhận thêm 2 năm của Sư tử, 5 năm của Khỉ, 6 năm của Khiếu", Chúa cũng chuẩn y, nhưng lầu bầu rất khẽ : "Qúy hồ tinh bất quư hồ đa"- không ngờ Adam tai thính nghe thấy, sau truyền khẩu lại cho con cháu, nên câu này là câu phân trần của đàn ông trong nhiều trường hợp tế nhị.Sau này, Adam trong cuộc sống gia đ́nh, chàng có 2 năm đầu chiến đấu mạnh mẽ như hổ báo sư tử, 10 năm lao động b́nh thường như một con người, 5 năm sau đó chàng làm việc như khỉ, rồi biến thành "con khiếu chỉ biết hót"...( Đây là lời nhận xét của các Eva giàu đức hạnh nhưng không đủ tài năng và ḷng dũng cảm để tiếp bước nữ sĩ Hồ Xuân Hương ! ).
(C̣n nữa )
----------------------------------------------------------------------
(*) Sưu tầm mấy cái tên mĩ phẩm và nước hoa, hàng hiệu thời trang for woman này khó và mất thời gian qúa hu hu...
|
|
TL
guest
REF: 121012
01/22/2007
|
PHÚT BẤT CHỢT...
Mọi chuyện đă qua gần tṛn trèm 01 năm, kể từ cái ngày tôi trút tâm sự VS. Bất chợt một niềm vui nho nhỏ của một người bạn xa dành cho tôi, một chút thoáng buồn khi bạn thân nhất làm ḿnh đau ḷng...và khoảnh khắc nào đó trong cuộc sống chung quanh...Làm cho tôi lại "nhớ đến anh da diết".
Khúc nhạc dạo đâu đó:
"Tưởng rằng đă quên cuộc t́nh sẽ yên. Tưởng rằng đă quên nhưng tim yếu mềm...Một ngày thấy em là đời bỗng đêm vây kín..."
Lâu rồi, tôi đọc lại ḍng tâm sự này của chính ḿnh, nh́n lại h́nh Anh. Bao kỉ niệm lại ùa về trong tôi mà nghe tim đau thắt!
* Nhớ những buổi chiều tất tả chạy nhanh về nhà, vội vàng bữa chiều để gặp anh đang chờ tôi (với thời gian ít ỏi do tính chất công việc của anh).
* Nhớ những sáng cuối tuần hàng giờ tâm sự chỉ mong nghe được giọng nói của nhau trong xa cách không gian.
* Nhớ cái ngày mùng một tết ÂL bên gia đ́nh, chưa kịp mở mắt th́ nhận được điện của anh từ phương xa (khi đó là đêm khuya bên anh). Anh bảo đang đi lễ chùa, mỗi chùa cách xa nhau hàng trăm cây...dù anh không đạo,chỉ để hái lộc đầu xuân cho em, cầu mong cho ḿnh sớm ngày đoàn tụ.
* Nhớ cả những ngày tôi bệnh nặng lay hoay một ḿnh, anh đă rất buồn v́ chỉ động viên, an ủi em bằng những cuộc gọi đường dài, dặn ḍ từng viên thuốc phải uống và biết rằng..."khi bệnh em cô đơn một ḿnh mà không có anh bên cạnh".
Bây giờ, anh c̣n sống nhưng ở một nơi rất xa,nơi đang xô xát đẫm máu. Anh là một người "yêu nghề" hơn chính bản thân ḿnh...Và có lẽ, anh cũng chẳng rănh rỗi,biết nơi đây để đọc những ḍng này. Tôi không buồn mà luôn tự hào v́ anh.
Sự đồng cảm trong tâm tưởng lớn hơn nhiều! Tôi biết anh vẫn luôn nghĩ về tôi ở "nơi quê hương ..."
Nhớ khuôn mặt anh mà nụ cười luôn hiện diện, xoa dịu nỗi nhớ anh trong ḷng tôi rất nhiều.
Mong hai chữ "B́nh An" luôn bên anh.
Thoáng kỉ niệm TL - 22/01/2007
|
|
Gửi Ngư
guest
REF: 121176
01/23/2007
|
( Tưởng đă đi xa, đêm hơi khó ngủ lang thang gặp lại em gái, biết em đang có nỗi niềm, là khách trên NCD, nhưng với em lại là anh trai, không thể không vào an ủi em, như ngày xưa...)
Chiều nay Hà Nội lại lạnh, Sài G̣n chiều nay thế nào ? Mấy lần nói chuyện, lần nào cũng thấy em nói em đang cafe với bạn, nghe tiếng em cười, trước khi anh cúp máy bao giờ cũng là câu em nói: "Anh ơi, cố lên nhé", anh thấy ḷng ḿnh ấm hẳn, xa quá và chưa gặp được em nhưng một ngày nào đó anh sẽ bay vào, một chút t́nh cảm tri ngộ đó mà em.
Mấy ngày trước, mấy người bạn bay ra, anh hỏi Sài G̣n thời tiết thế nào? Bạn trả lời đang nóng lắm, mấy hôm trước ngoài Bắc lạnh th́ trong đó mới mát mát thôi.Ngoài mấy thứ lẻ tẻ gửi cho em khi có bạn vào, anh vẫn muốn gửi cho em chút ǵ đó khang khác, để em giữ lâu lâu, mà phải điều điệu một tí để em có thể tự hào với mấy bạn bè nhưng đồ cho con gái khó sắm lắm mà, màu sắc kích cỡ và chất liệu...Anh lại mù tịt, ngại chọn quá đi thôi,...
Chiều nay, bỗng nhiên, anh có một cú điện thoại của cô em họ từ Sài G̣n ra, anh cười lại có người chuyển quà cho em rồi.Hỏi cô em trời lạnh không ? "Đâu có lạnh lắm hả anh, trong bển sáng trời cũng se lạnh, sáng em chạy xe đi làm vẫn phải mặc áo khoác mỏng không hà". Anh cười : Nghĩ ra món quà độc cho em rồi, một bộ đồ len mỏng khăn, mũ và găng đẹp, điệu và xinh... đầu phố Bà Triệu có bán nhiều, trên Quán Thánh cũng có mấy cửa hàng, bên Đinh Liệt có bán nhiều nhưng không đẹp đâu em...Chợt nhớ, tuần trước em kêu ốm không đi làm được, nhưng 10 h đêm vẫn buồn đi lang thang, em mặc áo khoác mỏng cho đỡ lạnh đó thôi...Sài G̣n không lạnh, it đồ len, lại càng hiếm đồ len đẹp.Mấy bữa nữa nhận được không biết em có hănh diện không ?
Một vài lần em nói, đôi khi trong cuộc sống, vài điều giản dị nhỏ, một chút đồng cảm làm em thấy cảm động, thấy ấm áp và em thấy tin yêu cuộc sống hơn, nhận thấy một chút giá trị của t́nh cảm con người. Biết nói sao nhỉ, trên đời có thân phận và t́nh yêu, cái th́ hữu hạn cái th́ vô hạn biết lấy cái hữu hạn nào để bao bọc được cái vô hạn đây ? Một năm âm lịch sắp hết, trong em bỗng là các kỷ niệm, người th́ vẫn đi miệt mài ngoài sương gió...anh rất hiểu các t́nh cảm trong em, an ủi em ư ? Em dư sức vượt qua mà ! Cuộc sống đôi khi có khô khan và mệt mỏi, nhưng vẫn c̣n chút ǵ đọng lại: chút thiêng liêng, ấm áp trong các kỷ niệm của em , và chút quan tâm thật ḷng trong các món quà của anh chỉ để chúng ta hướng tới một vẻ đẹp tinh thần của t́nh cảm con người ? Phải không em ?
02 h 24/ 01 / 2007
|
|
guest
REF: 121605
01/25/2007
|
ĐỢI ANH VỀ (K.SINIONOV )
********
Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có buồn lê thê
Em ơi em cứ đợi.
Dù tuyết rơi gió thổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé!
Tin anh dù vắng vẻ
Ḷng ai dù tái tê
Chẳng mong chi ngày về
Th́ em ơi cứ đợi!
Em ơi em cứ đợi
Dù ai thương nhớ ai
Chẳng mong có ngày mai
Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại
Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén t́nh dốc cạn
Th́ em ơi mặc bạn
Đợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về!
Đợi anh anh lại về.
Trông chết cười ngạo nghễ.
Ai ngày xưa rơi lệ
Hẳn cho sự t́nh cờ
Nào có biết bao giờ
Bởi v́ em ước vọng
Bời v́ em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.
V́ sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có ǵ đâu em ơi
Chỉ v́ không ai người.
Biết như em chờ đợi!
*****************************
Đọc các tâm sự cảm động của bạn, chép tặng bạn một bài thơ hay.
|
|
TL
guest
REF: 121781
01/25/2007
|
Có một người bạn đă từng biết câu chuyện của tôi và khuyên: "chờ đợi cũng cần cho t́nh yêu nhưng tuổi xuân không quay về với người phụ nữ theo năm tháng".
Có lư!
TL rất cám ơn sự quan tâm và chia sẻ của bạn bè nhưng ḿnh biết chính ḿnh, biết chuyện của ḿnh ngày mai sẽ về đâu.
Đó là một kỉ niệm đẹp đă qua trong cuộc đời TL và tôi vẫn thầm hạnh phúc v́ đă gặp anh và cả quyết định "..." ngày hôm nay cho mối t́nh này v́ anh, v́ tôi.
"Đoạn kết một cuộc t́nh" nhưng "đă kéo dài quá lâu" nhờ thời gian xoa dịu nỗi nhớ cũng "đến lúc phải kết thúc".
MỘT NGÀY MỚI LẠI BẮT ĐẦU CHO MỖI CHÚNG TA.
TL - 26/01/2007
|
|
cafekho
member
REF: 121826
01/25/2007
|
Vậy TL khép lại trang này ... mở lại trang mới
"Ngày Mới" để tâm sự được không ..hay vẫn không ngừng đếm trầm tư..
hời ..
====================
có những giá trị là "bất biến" dù nó đă "biến mất"
>>> xót xa
|
|
G-N-E-G
guest
REF: 124522
02/03/2007
|
Anh vẫn có thói quen đi sớm vể muộn, nên tối nào cũng phải lướt qua xem bản tin dự báo báo thời tiết, xem nhiệt độ Hà Nội ngày mai ra sao? Mấy tối nay anh lại dành thêm mấy mươi giây khi xem bản tin thời tiết, chỉ để xem Sài G̣n nóng lạnh thế nào? Vừa xem anh vừa cười mủm mỉm với các ư nghĩ chợt đến, chẳng phải v́ mấy cô dẫn chương tŕnh ngày càng thấy duyên dáng hơn đâu...
Sáng qua, lật tờ TT&VH, t́nh cờ anh đọc được một đoạn tản văn "Cuối năm chợt lạnh" có đoạn rằng: "Cuối năm không dưng mà trời chợt lạnh. Bộ phận không khí lạnh dời vào phía Nam. Sài G̣n nắng vàng và se se lạnh khiến những buổi sáng ra đường hoá ra điệu đàng. Trong cái vội vàng bứt về phía trước. Bất chợt cái lạnh làm người ta chùng lại. Những kẻ ưa sống chậm th́ vốn đă đa sự lại đa suy lại thêm cái để nghĩ, để ngẫm...". Đọc xong anh lại mỉm cười vu vơ, vậy ra Sài G̣n đương lạnh...
Tối qua, em trai anh từ Sài G̣n bay ra, anh hỏi "Thời tiết Sài G̣n thế nào?", em anh trả lời: " Trưa Sài G̣n nắng gắt, tối lại se se lạnh...". Anh lại cười mỉm, ông em trai tất nhiên không thể hiểu v́ sao...
Anh đă gửi cho em một món quà, vật chất th́ rất nhỏ nhưng tấm ḷng bên trong th́ rất lớn. Anh mong Sài G̣n có một ngày thật lạnh, để em gái được điệu đàng trong khăn len, mũ len...
Sài G̣n mà không lạnh, vài thứ anh gửi vào lại biến thành đồ chơi, chờ tới khi em đi Đà Lạt, hay ngược ra Bắc chơi trong mùa đông th́ lâu quá. Vài năm nữa th́ lạc hậu mất rồi...Thế nên khi mùa đông này chưa qua, anh rất mong có một ngày Sài G̣n chợt lạnh. Anh vẫn sẽ xem bản tin thời tiết, cuối năm khi bạn bè đi xa lục tục trở về, tất nhiên sau những lời hỏi thăm vồn vă anh vẫn sẽ hỏi : Thời tiết Sài G̣n thế nào...? Cười, tưởng tượng ra cô em gái ở xa, xinh xắn trong khăn len mũ len để thấy rằng tại sao lần trước khi anh bạn thân chuyển quà cho em, xong gọi điện hỏi anh: " Sao có cô em dễ thương thế nhỉ....?" . Anh không biết trả lời làm sao?
P/s : Tối nay, anh đă nhận được một cuộc điện thoại đường dài của một người bạn-người em, biết người ấy đang có nỗi niềm, xa quá vài điều tâm sự hay an ủi khi online cũng chỉ là hời hợt, không biết phải làm sao, khuya rồi, mai anh vẫn phải dậy sớm nữa, nhưng anh vẫn ghé vào diễn đàn để an ủi, để chia sẻ và tâm sự với người bạn ấy vài điều : Vẫn c̣n chút ǵ đẹp lắm, đáng hi vọng và trân trọng, của những người biết đồng cảm....và vẫn phải hi vọng chứ nhỉ, cười tươi lên đi nào em, em xem này t́nh cảm quư mến của ông anh dành cho em cả một bầu trời đó thôi(hi hi..) và ĐT cố định anh luôn mở, khi em có nỗi niềm, giờ nào cũng được, ngại ǵ em?
Gửi Người Em Gái, Đêm 2h 15 phút 04-02-2007
|
|
Giang_Thanh
guest
REF: 128573
02/14/2007
|
Hix, TL ơi, xa quá, hôm nay là ngày Valentines, năm mới cũng sắp đến không có ǵ tặng TL, có mấy thứ này gửi bạn hi vọng mang lại chút vui, chút cười cho TL
==============================================
==========================================
Thích không?
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|