Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> Mời cả nhà cùng SAO thăm THÀNH PHỐ MỚI BÌNH DƯƠNG.

 Bấm vào đây để góp ý kiến

 saothenhi
 member

 ID 69545
 09/20/2011



Mời cả nhà cùng SAO thăm THÀNH PHỐ MỚI BÌNH DƯƠNG.
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

Đây là thành phố mới BÌNH DƯƠNG .Một góc nhỏ của thành phố trẻ được xây dựng rất hiện đại với những ngôi nhà cao tầng hoặc những biệt thự cao cấp rất đẹp và sang trọng.
.


Photobucket

Photobucket

Photobucket


Photobucket

Photobucket





Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 Page  Previous Page  1  2 3 Xem tat ca - Xem Tung trang  

 aka47
 member

 REF: 619291
 11/25/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Cmr nghĩ của chị SAO trả lời cho anh SXTS hoàn toàn đúng với nhân sinh quan của chị.

Vậy chị yên tâm vui vẻ với những gì mình suy nghĩ chị nhé.

Xã hội nào cũng vậy thôi , bên nhà 10 tầng vẫn có nhà tranh vách đất. Ngón tay có ngón ngắn ngón dài...mình chỉ làm trong khả năng của mình thôi.

Chúc chị vui khoẻ bình an.

hihii


 

 saothenhi
 member

 REF: 619308
 11/25/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
CHI cảm ơn EM AKA với lời lẽ rất chân tình,thân ái.
CÂU NÀY LÀ CÓ NGƯÒI BẠN KHEN EM ĐÓ .CHỨ KHÔNG PHẢI CHỊ ĐÂU NHA.
Xã hội nào cũng vậy thôi , bên nhà 10 tầng vẫn có nhà tranh vách đất. Ngón tay có ngón ngắn ngón dài...mình chỉ làm trong khả năng của mình thôi.

Chúc EM luôn vui nhé.


 

 toixinsangsay
 member

 REF: 619333
 11/26/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Cô Sao thân,
Đầu tiên lão xin lổi đã chúc sai,vì nghĩ là cô cũng còn trẻ cở như Mainuong,cùng là người làm thiện nguyện,mà lão rất ái mộ.Vì thấy Sao cũng có tấm lòng,nên lão gửi cả lá thư,để minh chứng rằng còn rất nhiều người nếu có muốn đi cạo cao su mỗi ngày kiếm 200 ngàn cũng ko thể.Những dòng tâm sự mà lão viết chỉ là để nói lên sự thật bỉ ổi của cuộc đời,có thể Sao đọc ko hiểu hay hiểu sai,Tính của lão người Nam kỳ lục tỉnh,nghĩ sao nói vậy,nên dể bị hiểu lầm.Còn chuyện gây gổ nhau thì lão để dành cho bọn trẻ còn nông cạn.Chỉ vì lão thấy Sao vào nhà lão chơi,nên để đáp lại thịnh tình,chứ nếu như dư hơi,lão vạch đầu gối lên nói 1 mình hây hơn.
Vì trước đây lão có đọc 1 bài viết về 1 lão sư,hiện giờ ở huyện Cẫm Mỹ Đồng Nai,nhận tiền thiện nguyện của bá tánh rồi ăn chia với những tai to mặt bự chơi bời trác táng,nên lão có hơi dị ứng,khi nghe nói nhà chùa làm từ thiện mà ko đến nơi đến chốn.
Riêng Sao thì lão đâu có quen biết, chưa gì mà dùng lời lẻ cộc lốc vậy?
Vậy đi hén,nếu thực sự khó cãm thông nhau thì thôi,ko ghé vào nhà nhau nữa nhen!Đây là lần đầu cũng như là lần cuối mà lão biết Sao!
THANKS ! SORRY !
Chẳng thà tối xỉn sáng say,
Nhìn đời nói tiếng thẳng ngay lụy phiền!


 

 saothenhi
 member

 REF: 619337
 11/26/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
LÃO SAY MẾN!

Vì trước đây lão có đọc 1 bài viết về 1 lão sư,hiện giờ ở huyện Cẫm Mỹ Đồng Nai,nhận tiền thiện nguyện của bá tánh rồi ăn chia với những tai to mặt bự chơi bời trác táng,nên lão có hơi dị ứng,khi nghe nói nhà chùa làm từ thiện mà ko đến nơi đến chốn.

Say không thể nói như vậy đưọc?nhà Sư cũng co' người nọ người kia.Không thể vì một vị Sư mà tất cả các vị Sư xấu cả?

Nghe câu nói này cuả Say SAO thấy mới cộc cằn nè.

cho nhà Chùa nào đó,để nếu như họ có làm thiện nguyện thật sự,thì cũng còn rất nhiều đối tượng,mà đây là 1(ở BD)trong số trên 30 người đang gửi thư nhờ Say giúp đở,hay nếu như Sao có lòng tốt thì cứ tự nhiên

Đọc câu trên cuả SAY .SAo chẳng nghĩ mình có thể co' lòng tốt được.Vì lòng tốt mà cứ tự nhiên thì SAO lại sợ sự tự nhiên đó lắm.bởi đôi khi lòng tốt đặt ko đúng chỗ lại làm trò cười đó say.

Lời nói chẳng mất tiền mua.
Say lại muốn mang chanh chua (vào )nhà SAO
Chẳng phải muốn làm cao
Chỉ vì không thích câu chào (mời )vô duyên
Cũng mong SAY hãy cảm phiền
Nhà SAO cộc lốc đừng nghiền ghé thăm


HIHIHIHI
COPPI lời SAY À.Tính của lão người Nam kỳ lục tỉnh
SAO biết SAY mấy năm .Cũng nhiều lần qua lại hoạ thơ hay có đôi dòng trao đổi. chứ không phải đây là lần đầu SAY ghé thăm nhà SAO đâu? BẠN lại nhầm lẫn rồi. SAO đã sống một năm với người NAM.Và Dù không nhiều nhưng SAO cũng hiểu đôi phần cách nói của họ. SAO thấy SAY không phải người NAM đâu?
Hihihihi.




 

 toixinsangsay
 member

 REF: 619377
 11/26/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Góc tâm hồn: Chỉ là một người đàn ông

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, người phụ nữ đó trông giống như bất kỳ người phụ nữ nào khác khi đã bước đến ngưỡng cửa của tuổi già. Bà bước nặng nề một mình trong tuyết lạnh, lặng lẽ cúi đầu đi.



Những người đi trên vỉa hè của thành phố bận rộn này cố gắng không để mắt họ nhìn thấy bà lão tội nghiệp đó, vì họ sợ rằng bà sẽ nài nỉ sự giúp đỡ và ngăn họ về nhà để ăn mừng giáng sinh.

Một cặp vợ chồng trẻ khoác tay nhau trên đường, cười đùa với nhau và trên tay là một túi quà to cho giáng sinh, họ không chú ý đến bà lão.

Một bà mẹ trẻ với hai đứa con nhỏ vội vã trên đường về nhà bà ngoại của họ để mừng ngày giáng sinh, họ không chú ý đến bà lão.

Một ông bộ trưởng đi trên đường với khuôn mặt tự hào khi trong tay cầm quyển Kinh Thánh nhưng tâm trí lại đang mơ mộng những thứ ở trên trời, và ông cũng không chú ý đến bà lão.

Nếu những người này chú ý, họ sẽ nhận thấy rằng bà lão tội nghiệp đang đi bằng đôi chân trần trong băng tuyết giá lạnh của mùa đông.

Bằng cả hai tay, bà lão cố giữ lấy cái cổ áo đã bị đứt cúc để tránh gió lùa vào bên trong, dừng lại trước chạm xe bus, bà khép nép cúi đầu dựa vào thành cột. Một chiếc khăn màu xanh đỏ cũ kỹ mong manh chùm lên đầu, bà đứng đợi xe đi vào trung tâm thành phố.

Một người đàn ông lịch lãm mang một cái cặp sang trọng bước đến gần bà để đợi xe bus, tuy nhiên anh ta giữ khoảng cách vì sợ có bệnh tật lây lan từ bà lão già khốn khổ này.

Một cô gái độ tuổi thiếu niên cũng chờ xe bus. Cô liếc nhìn mấy lần về phía đôi chân trần của bà lão nhưng cũng không nói gì.

Chiếc xe bus đến và đôi chân bà lão chậm chạp đau đớn bước lên xe. Bà ngồi gần chiếc ghế phụ đằng sau lái xe. Còn người đàn ông lịch lãm và cô gái trẻ vội vã đi xuống phía cuối ngồi. Người đàn ông ngồi cạnh bà lão vội dịch vào bên trong và xoay xoay ngón tay thầm nghĩ: “Sự suy yếu của tuổi già”. Còn tài xế xe bus chỉ thở dài lẩm bẩm: “ Khu phố này rồi sẽ chìm sâu hơn vào cảnh nghèo đói mà thôi, mình ghét nhìn thấy cảnh này”.
Một cậu bé chỉ tay vào bà lão và nói: “Mẹ nhìn này, bà ấy đi chân trần”. Người mẹ xấu hổ vội đánh vào tay đứa con: “Đừng có chỉ trỏ người khác, Andrew, không lịch sự chút nào” . Rồi người mẹ vội nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Bà ấy hẳn phải có những đứa con đã lớn”, một người phụ nữ khoác chiều áo lông dày thì thầm gợi ý. “Những đứa con của bà lão nên tự xấu hổ về bản thân họ”. Người phụ nữ cảm thấy tự hào về bản thân vì mình đã chăm sóc mẹ mình rất tốt.

Một cô giáo ngồi ở giữa xe bus đặt các túi quà lên đùi rồi nói: “Chúng ta đã không nộp đủ thuế để giải quyết tình trạng như vậy ư?” cô nói với một người bạn ngồi bên cạnh. Cô bạn trả lời: “Đó là do sự quản lý của đảng Cộng hoà, họ cướp của người nghèo để cho người giàu”. “Không đúng, đó là do đảng Dân chủ”. Người đàn ông tóc xám xen vào. “Các chương trình phúc lợi xã hội của đảng Dân chủ chỉ làm cho con người lười đi và đẩy họ đến tình trạng nghèo đói”.

“Mọi người cần phải học cách tiết kiệm tiền của mình”, Một thanh niên mặc đồ khá thời thượng chêm vào. “Nếu bà lão đó biết tiết kiệm tiền khi còn trẻ thì sẽ không rơi vào tình trạng như vậy đâu. Đó là lỗi của bà ấy thôi”.

Và tất cả mọi người đều hài lòng với sự nhạy bén của mình khi đưa ra những phân tích và bình luận mà họ cho là đúng đắn đó.

Tuy nhiên, một doanh nhân tốt bụng cảm thấy như bị xúc phạm. Ông thò tay vào ví lấy ra một tờ 20 đô la và sải bước đến chỗ bà lão già, nhét đồng tiền ít ỏi của mình vào đôi tay nhăn nheo và run run của bà. “Bà lão, hãy mua cho mình một đôi giầy nhé”.

Người phụ nữ cảm động gật đầu. Người doanh nhân tốt bụng quay trở lại chỗ ngồi của mình, cảm thấy hài lòng với bản thân và đó là hành động lịch lãm của một người đàn ông.

Một bà xơ đã để ý đến điều này, bà bắt đầu cầu nguyện nho nhỏ: “Thưa chúa, con không có tiền nên không có cách nào để giúp nhưng xin chúa hãy ban phước cho người phụ nữ già khốn khổ kia, hãy để bà lão có đôi giày trong mùa giáng sinh này”.

Tại trạm dừng kế tiếp, có một người đàn ông trẻ bước lên xe bus. Anh ta mặc một chiếc áo jacket màu xám dầy ấm áp, chiếc khăn quàng màu hạt dẻ nhã nhặn quanh cổ và một chiếc mũ len che kín đôi tai khỏi gió lạnh buốt giá. Anh ta đeo tai phone nghe nhạc và trả tiền vé xe bus rồi ngồi xuống đối diện với bà lão.

Khi cái nhìn của chàng trai trẻ bắt gặp đôi chân trần của bà lão, cơ thể anh như đóng băng. Đưa mắt nhìn từ chân bà lão đến đôi chân của mình. Anh đi đôi giầy đắt tiền, mới cứng với thương hiệu nổi tiếng. Trong nhiều tháng, anh ta đã phải tiết kiệm tiền từ những những khoản chi tiêu không cần thiết để mua cho mình những đồ hiệu chất lượng. Mọi người đều nghĩ và nhìn anh với con mắt ngưỡng mộ.

Người thanh niên trẻ cúi xuống và bắt đầu cởi giày của mình ra, anh gạt đi cái ấn tượng lịch lãm của mọi người về đôi giầy đẹp đặt tiền và quỳ xuống trước mặt bà lão.

“Mẹ”, anh ta nói, “Con biết là mẹ không có đôi giày nào, nhưng con còn có nhiều đôi khác”. Cẩn thận và nhẹ nhàng anh giúp bà lão xỏ đôi chân đã co quắp vì lạnh vào đôi tất và giầy ấm áp của mình. Người phụ nữ gật đầu cảm ơn với đôi mắt nhoà nhoà của tuổi già hay của giọt lệ ấm áp tình người.

Trạm kế tiếp, người đàn ông trẻ xuống xe và bước đi với đôi chân trần trong tuyết.

Đám đông hành khách nhìn theo người đàn ông trẻ qua cửa sổ.
“Anh ta là ai”, một người hỏi.
“Anh ấy hẳn là một nhà tiên tri”, một người trả lời.
“Anh ấy hẳn là một vị thánh”, một người khác nói to.
“Có lẽ anh ấy là con của Thiên chúa”, bà xơ nói thêm vào.
Nhưng cậu bé con người đã chỉ tay vào bà lão lúc trước nói : “Không đâu ạ, con đã nhìn rất kỹ ông ấy. Ông ấy chỉ là một người đàn ông mà thôi”.
Minh Anh Theo RFI


 

 toixinsangsay
 member

 REF: 619378
 11/26/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Góc tâm hồn: Chỉ là một người đàn ông

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, người phụ nữ đó trông giống như bất kỳ người phụ nữ nào khác khi đã bước đến ngưỡng cửa của tuổi già. Bà bước nặng nề một mình trong tuyết lạnh, lặng lẽ cúi đầu đi.



Những người đi trên vỉa hè của thành phố bận rộn này cố gắng không để mắt họ nhìn thấy bà lão tội nghiệp đó, vì họ sợ rằng bà sẽ nài nỉ sự giúp đỡ và ngăn họ về nhà để ăn mừng giáng sinh.

Một cặp vợ chồng trẻ khoác tay nhau trên đường, cười đùa với nhau và trên tay là một túi quà to cho giáng sinh, họ không chú ý đến bà lão.

Một bà mẹ trẻ với hai đứa con nhỏ vội vã trên đường về nhà bà ngoại của họ để mừng ngày giáng sinh, họ không chú ý đến bà lão.

Một ông bộ trưởng đi trên đường với khuôn mặt tự hào khi trong tay cầm quyển Kinh Thánh nhưng tâm trí lại đang mơ mộng những thứ ở trên trời, và ông cũng không chú ý đến bà lão.

Nếu những người này chú ý, họ sẽ nhận thấy rằng bà lão tội nghiệp đang đi bằng đôi chân trần trong băng tuyết giá lạnh của mùa đông.

Bằng cả hai tay, bà lão cố giữ lấy cái cổ áo đã bị đứt cúc để tránh gió lùa vào bên trong, dừng lại trước chạm xe bus, bà khép nép cúi đầu dựa vào thành cột. Một chiếc khăn màu xanh đỏ cũ kỹ mong manh chùm lên đầu, bà đứng đợi xe đi vào trung tâm thành phố.

Một người đàn ông lịch lãm mang một cái cặp sang trọng bước đến gần bà để đợi xe bus, tuy nhiên anh ta giữ khoảng cách vì sợ có bệnh tật lây lan từ bà lão già khốn khổ này.

Một cô gái độ tuổi thiếu niên cũng chờ xe bus. Cô liếc nhìn mấy lần về phía đôi chân trần của bà lão nhưng cũng không nói gì.

Chiếc xe bus đến và đôi chân bà lão chậm chạp đau đớn bước lên xe. Bà ngồi gần chiếc ghế phụ đằng sau lái xe. Còn người đàn ông lịch lãm và cô gái trẻ vội vã đi xuống phía cuối ngồi. Người đàn ông ngồi cạnh bà lão vội dịch vào bên trong và xoay xoay ngón tay thầm nghĩ: “Sự suy yếu của tuổi già”. Còn tài xế xe bus chỉ thở dài lẩm bẩm: “ Khu phố này rồi sẽ chìm sâu hơn vào cảnh nghèo đói mà thôi, mình ghét nhìn thấy cảnh này”.
Một cậu bé chỉ tay vào bà lão và nói: “Mẹ nhìn này, bà ấy đi chân trần”. Người mẹ xấu hổ vội đánh vào tay đứa con: “Đừng có chỉ trỏ người khác, Andrew, không lịch sự chút nào” . Rồi người mẹ vội nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Bà ấy hẳn phải có những đứa con đã lớn”, một người phụ nữ khoác chiều áo lông dày thì thầm gợi ý. “Những đứa con của bà lão nên tự xấu hổ về bản thân họ”. Người phụ nữ cảm thấy tự hào về bản thân vì mình đã chăm sóc mẹ mình rất tốt.

Một cô giáo ngồi ở giữa xe bus đặt các túi quà lên đùi rồi nói: “Chúng ta đã không nộp đủ thuế để giải quyết tình trạng như vậy ư?” cô nói với một người bạn ngồi bên cạnh. Cô bạn trả lời: “Đó là do sự quản lý của đảng Cộng hoà, họ cướp của người nghèo để cho người giàu”. “Không đúng, đó là do đảng Dân chủ”. Người đàn ông tóc xám xen vào. “Các chương trình phúc lợi xã hội của đảng Dân chủ chỉ làm cho con người lười đi và đẩy họ đến tình trạng nghèo đói”.

“Mọi người cần phải học cách tiết kiệm tiền của mình”, Một thanh niên mặc đồ khá thời thượng chêm vào. “Nếu bà lão đó biết tiết kiệm tiền khi còn trẻ thì sẽ không rơi vào tình trạng như vậy đâu. Đó là lỗi của bà ấy thôi”.

Và tất cả mọi người đều hài lòng với sự nhạy bén của mình khi đưa ra những phân tích và bình luận mà họ cho là đúng đắn đó.

Tuy nhiên, một doanh nhân tốt bụng cảm thấy như bị xúc phạm. Ông thò tay vào ví lấy ra một tờ 20 đô la và sải bước đến chỗ bà lão già, nhét đồng tiền ít ỏi của mình vào đôi tay nhăn nheo và run run của bà. “Bà lão, hãy mua cho mình một đôi giầy nhé”.

Người phụ nữ cảm động gật đầu. Người doanh nhân tốt bụng quay trở lại chỗ ngồi của mình, cảm thấy hài lòng với bản thân và đó là hành động lịch lãm của một người đàn ông.

Một bà xơ đã để ý đến điều này, bà bắt đầu cầu nguyện nho nhỏ: “Thưa chúa, con không có tiền nên không có cách nào để giúp nhưng xin chúa hãy ban phước cho người phụ nữ già khốn khổ kia, hãy để bà lão có đôi giày trong mùa giáng sinh này”.

Tại trạm dừng kế tiếp, có một người đàn ông trẻ bước lên xe bus. Anh ta mặc một chiếc áo jacket màu xám dầy ấm áp, chiếc khăn quàng màu hạt dẻ nhã nhặn quanh cổ và một chiếc mũ len che kín đôi tai khỏi gió lạnh buốt giá. Anh ta đeo tai phone nghe nhạc và trả tiền vé xe bus rồi ngồi xuống đối diện với bà lão.

Khi cái nhìn của chàng trai trẻ bắt gặp đôi chân trần của bà lão, cơ thể anh như đóng băng. Đưa mắt nhìn từ chân bà lão đến đôi chân của mình. Anh đi đôi giầy đắt tiền, mới cứng với thương hiệu nổi tiếng. Trong nhiều tháng, anh ta đã phải tiết kiệm tiền từ những những khoản chi tiêu không cần thiết để mua cho mình những đồ hiệu chất lượng. Mọi người đều nghĩ và nhìn anh với con mắt ngưỡng mộ.

Người thanh niên trẻ cúi xuống và bắt đầu cởi giày của mình ra, anh gạt đi cái ấn tượng lịch lãm của mọi người về đôi giầy đẹp đặt tiền và quỳ xuống trước mặt bà lão.

“Mẹ”, anh ta nói, “Con biết là mẹ không có đôi giày nào, nhưng con còn có nhiều đôi khác”. Cẩn thận và nhẹ nhàng anh giúp bà lão xỏ đôi chân đã co quắp vì lạnh vào đôi tất và giầy ấm áp của mình. Người phụ nữ gật đầu cảm ơn với đôi mắt nhoà nhoà của tuổi già hay của giọt lệ ấm áp tình người.

Trạm kế tiếp, người đàn ông trẻ xuống xe và bước đi với đôi chân trần trong tuyết.

Đám đông hành khách nhìn theo người đàn ông trẻ qua cửa sổ.
“Anh ta là ai”, một người hỏi.
“Anh ấy hẳn là một nhà tiên tri”, một người trả lời.
“Anh ấy hẳn là một vị thánh”, một người khác nói to.
“Có lẽ anh ấy là con của Thiên chúa”, bà xơ nói thêm vào.
Nhưng cậu bé con người đã chỉ tay vào bà lão lúc trước nói : “Không đâu ạ, con đã nhìn rất kỹ ông ấy. Ông ấy chỉ là một người đàn ông mà thôi”.
Minh Anh Theo RFI


 

 saothenhi
 member

 REF: 619380
 11/26/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Toixinsangxay mến!
Một bài sưu tầm thật hay và y' nghĩa.Nếu mỗi ngưòi trong chúng TA chỉ cần dành một chút nhỏ quan tâm đến những người chung quanh.Một chút nhỏ thôi sẻ chia. dù lời nói thân thương. một chiêc BÁNH. một manh áo. một đôi giày .đều là những nghĩa cử cao đẹp .Phải không BẠN?
Đọc bài viết này SAO lại thấy một TOIXINSANGSAY đáng mến như ngày nào?
Hihihihi

.




 

 saothenhi
 member

 REF: 625294
 01/22/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
MỜI cả nhà cùng MẸ CON SAO dạo chơi đêm giao thừa bên tháp nước tại TPMBD NHA.



 

 Page  Previous Page  1  2 3 Xem tat ca - Xem Tung trang  

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network