Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Y khoa, đời sống >> Gương Chứng Nhân - kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ Fatima

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1  2 Next Page  Xem tat ca - Xem Tung trang  

 ladieubongg
 member

 ID 73960
 11/08/2012



Gương Chứng Nhân - kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ Fatima
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien



ĐƯỜNG HY VỌNG

Một cuốn phim tài liệu tường thuật về cuộc đời của Đức Cố Hồng Y Phanxico Nguyễn Văn Thuận và tác phẩm ĐƯỜNG HY VỌNG mà Ngài đă viết và sống trong thời gian bị tù đày cũng như trong suốt cuộc đời Ngài.
Đặc biệt trong đó có nhắc đến mối thâm t́nh rất cảm động giữa Ngài và cậu ruột của Ngài là Cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm.



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 ladieubongg
 member

 REF: 642612
 11/08/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cha Gioan Lee là Linh Mục Ḍng Salesian, Don Bosco. Tốt nghiệp bác sĩ y khoa nhưng cha đă bỏ tất cả công danh sự nghiệp sau lưng, và cha đă đáp lại tiếng gọi mănh liệt của Thiên Chúa để trở thành một Linh Mục truyền giáo trong Ḍng Salesian, Don Bosco. Ngay sau khi được truyền chức Linh Mục tại Ṭa Thánh Vatican, cha đă t́nh nguyện đến truyền giáo tại miền Nam Sudan thuộc Phi Châu. Cha đă từ bỏ tất cả công danh, sự nghiệp của người bác sĩ để trở thành Linh Mục. Và hơn thế nữa, cha c̣n muốn trở thành người Mục Tử Nhân Lành sống giữa đoàn chiên nghèo khổ để chăn dắt họ. V́ thế nên cha đă t́nh nguyện đến sống tại một xứ sở nghèo đói nhất thế giới, giữa những người đói khổ và bệnh tật trong làng Tonj thuộc miền Nam Sudan, Phi Châu trong suốt 8 năm trước khi cha qua đời vị căn bệnh ung thư ruột già.
Cuốn phim tài liệu: “Don’t Cry for Me, Sudan” năm 2010 ( “Đừng Khóc Thương Tôi, Sudan” ) đă chia sẻ về cuộc đời truyền giáo của Linh Mục Gioan Lee Tae Suk và là cuốn phim sẽ tham dự Đại Hội Điện ảnh lần thứ 61 tại Berlin, Đức, vào năm tới, 2013.


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642615
 11/08/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket


 

 thanhgiangg99
 member

 REF: 642617
 11/08/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào chị Ladieubong ..
Cám ơn chị đă đăng tin .


 

 tuatethy
 member

 REF: 642654
 11/08/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Nh́n mặt Cha Gioan Lee, làm cho tâm hồn ḿnh thanh thảm

Tại sao chúa lại cất đi sơm một mục tử cả đời hiến thân cho ngài

Cảm ơn sis ladieubongg,


 

 thanhgiangg99
 member

 REF: 642662
 11/08/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Em cũng được học giáo lư ở trường ḍng Donbosco Việt Nam đó chị LDB& Ttthy..
Ḍng Salesian ở nước nào cũng có ḍng nam và nữ.Mấy anh hay giỡn là thích tu ở ḍng Đông Các Cô.
Nh́n h́nh cha Gioan Lee em mới nhận thấy là tất cả các cha thầy ở Donbosco đều có nét ǵ đó giống nhau ở khuôn mặt.
Tự nhiên lên đây mà t́nh cờ gặp được Donbosco em thấy vui lắm.


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642700
 11/09/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Xin tổng chào. Cám ơn các bạn đă ghé thăm và chia sẻ những cảm nhận của ḿnh.

Thật vậy, mỗi khi được gặp gỡ hay nghe nói về những tâm hồn cao đẹp như Cha John Lee, như Mẹ Teresa of Calcutta....chúng ta lại cảm thấy được an ủi, khuyến khích và tự tin hơn phải không các bạn?

Mến chúc các bạn nhiều niềm vui và sức khỏe.


 

 laoton
 member

 REF: 642705
 11/09/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Lâu rồi không gặp O nhớ ghê

Tu thời hăy cố chuyên tu
Nhưng đừng như nước khơi mù quên trăng


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642715
 11/09/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
O cũng nhớ Lăo lắm (:

'Tu thời hăy cố chuyên tu
Nhưng đừng như nước khơi mù quên trăng'

Quên mần răng được lăo Hằng
Khi mô cũng thấy lăn tăn giữa ḍng


 

 laoton
 member

 REF: 642719
 11/09/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

hihihihi

Giửa gịng trăng lặn trăng bơi
Thiết tha yêu lắm nước ơi thắm t́nh

O nhớ lắm là nhớ sao! nhiều hay ít hihii


 

 muahe2011ger
 member

 REF: 642721
 11/09/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Cám ơn LDB đă post video clip này nha.


Chúc gia đ́nh LDB vui vẻ và hạnh phúc

MH2011ger


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642724
 11/09/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Tôn Lăo Hiệp Khách
L. giả vờ không hiểu chữ "lắm" ở trên của O phải không? ):



 

 ladieubongg
 member

 REF: 642725
 11/09/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


MH thân mến,
Đọc xong tiểu sử và coi xong phim trên, LDB nghĩ chẳng sớm th́ muộn thế nào Father John Lee cũng sẽ được phong Chân Phước.

Rất mong tháng 6 năm tới sẽ được gặp MH đó.


 

 calinhoem
 member

 REF: 642799
 11/10/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hôm nay em dành chút ít thời gian xem cuốn phim này mới thấy được Cha Gioan Lee là một người có tấm ḷng bác ái thật đáng kính phục.

 

 ladieubongg
 member

 REF: 642823
 11/10/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cám ơn em nhé Cali. Em thiệt là dễ thương! (:
LDB xin post nguyên bài viết về Cha Gioan Lee lên đây cho những bạn nào không thích coi phim:

SỨC MẠNH CỦA ĐỨC TIN

Trong Năm Đức Tin, Giáo Hội mời gọi mỗi người chúng ta hăy tham gia vào công cuộc tái truyền giảng Tin Mừng của Chúa Giêsu cho mọi người qua chính đời sống chứng nhân của ḿnh. Đó là một lời mời gọi đầy ư nghĩa và thiết thực nhất để Lời Chúa được rao truyền đến cho tất cả mọi người trên toàn thế giới. Trong tâm t́nh đó, tôi muốn chia sẻ về đời sống chứng nhân Tin Mừng qua công việc truyền giáo của Linh Mục Gioan Lee Tae Suk tại Nam Sudan, Phi Châu ( 1962 – 2010 ).
T́m hiểu về cuộc đời truyền giáo của cha và những việc làm nhỏ bé nhưng chứa đựng T́nh Yêu phi thường của cha để hiểu rơ hơn rằng: Chính Thiên Chúa, Nguồn sức mạnh của Đức Tin và T́nh Yêu đă giúp cha sống trọn vẹn một cuộc đời chan chứa thương yêu, chia sẻ cho đến tận cùng và sẵn sàng từ bỏ tất cả để theo Chúa. Và cũng chính Đức Tin đă ban nguồn sức mạnh phi thường cho cha để cha đến và sống giữa những người dân nghèo, đau khổ tại Nam Sudan và trở thành một nguồn hy vọng, một ngọn lửa bừng sáng trong ḷng những người dân tại Nam Sudan, Phi Châu. Cuộc đời của cha đẹp như những loài hoa biết nói để tỏa hương sắc của T́nh yêu đến cho tất cả mọi người chung quanh.

Cha Gioan Lee là Linh Mục Ḍng Salesian, Don Bosco. Tốt nghiệp bác sĩ y khoa nhưng cha đă bỏ tất cả công danh sự nghiệp sau lưng, và cha đă đáp lại tiếng gọi mănh liệt của Thiên Chúa để trở thành một Linh Mục truyền giáo trong Ḍng Salesian, Don Bosco. Ngay sau khi được truyền chức Linh Mục tại Ṭa Thánh Vatican, cha đă t́nh nguyện đến truyền giáo tại miền Nam Sudan thuộc Phi Châu. Cha đă từ bỏ tất cả công danh, sự nghiệp của người bác sĩ để trở thành Linh Mục. Và hơn thế nữa, cha c̣n muốn trở thành người Mục Tử Nhân Lành sống giữa đoàn chiên nghèo khổ để chăn dắt họ. V́ thế nên cha đă t́nh nguyện đến sống tại một xứ sở nghèo đói nhất thế giới, giữa những người đói khổ và bệnh tật trong làng Tonj thuộc miền Nam Sudan, Phi Châu trong suốt 8 năm trước khi cha qua đời vị căn bệnh ung thư ruột già.


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642824
 11/10/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Sinh trưởng trong một gia đ́nh nghèo khó gồm 10 anh chị em, cha Gioan Lee Tae Suk là người con thứ chin. Năm cha lên 9 tuổi, người bố qua đời để lại gánh nặng gia đ́nh trên đôi vai người mẹ. Người mẹ đă phải tần tảo làm nghề may vá để nuôi nấng đàn con 10 anh chị em. Ngay từ khi c̣n bé, cha Gioan Lee đă phải sống trong cảnh nghèo khó. Sân chơi của cha chính là ngôi nhà thờ gần nhà. Ngay khi c̣n học bậc tiểu học, cha đă tỏ ra yêu thương các người nghèo khổ và có ư tưởng thành lập một cô nhi viện cho các trẻ em mồ côi.
Một ngày nọ, khi chứng kiến cảnh một người ăn xin nghèo khó, rách rưới mà cha ( lúc đó là một cậu bé ) không có ǵ để giúp đỡ người ăn xin này. Cha đă chạy về nhà và hỏi mượn người chị một cây kim và sợi chỉ để khâu lại chiếc quần rách rưới cho người ăn xin. Sống trong tuổi thơ nghèo túng, có những ngày cậu bé Gioan Lee Tae Suk đă phải ngồi chờ mẹ về ở ngoài đường, trong con hẻm gần nhà… Do đó, tuổi thơ của cha đă sớm cảm thông với những nỗi bất hạnh của con người.
Khi lên bậc trung học, cha đă tự học đàn guitar và chơi dương cầm… Năng khiếu âm nhạc đến với cha một cách tự nhiên và dễ dàng. Có lẽ đó là nguồn cảm hứng giúp cha giăi bày những xúc động ẩn chứa trong tâm hồn khi chứng kiến những cảnh nghèo đói, bất công và bệnh tật của những người nghèo khổ trong xă hội. Cha đă tự sáng tác ra những bản nhạc lúc c̣n học ở trung học. Những bản nhạc này như một cầu nối giúp cha đến gần với Thiên Chúa. Cha đă chia sẻ những cảm nhận của ḿnh qua âm nhạc. Âm nhạc đóng một vai tṛ quan trọng trong cuộc đời của cha, giúp cha sống đạo hạnh hơn ngay khi c̣n là một học sinh bậc trung học. Và sau này, trong cuộc đời truyền giáo của ḿnh, âm nhạc đă giúp cha đến được với những đứa trẻ quen sống trong cảnh bạo lực tại Nam Sudan và từ đó, âm nhạc đă giúp cha chuyển hướng tâm hồn chúng thành những đứa trẻ đầy năng khiếu sáng tạo trong âm nhạc.
Là một trong những đứa trẻ rất nghèo, nhưng cha Gioan Lee Tae Suk đă cố gắng học và thi đậu vào trường y khoa – một nơi mà ngay cả những đứa trẻ nhà giàu được cho ăn học tử tế – cũng rất khó được chọn vào. Và cha đă trở thành một bác sĩ y khoa với con đường giàu sang và danh vọng mở rộng trước mặt; được trở thành một người giàu sang, quyền quí và được xếp vào bậc thượng lưu trong xă hội. Viễn ảnh tương lai thật huy hoàng ngay trước mặt… Nhưng sau những năm tháng phục vụ như một bác sĩ y khoa trong quân đội, cha đă cảm nhận được tiếng gọi mănh liệt của Thiên Chúa. Và cha đă quyết định từ bỏ tất cả con đường sự nghiệp đang mở rộng thênh thang trước mắt để bước vào Ḍng Tu Salesian, Don Bosco và trở thành Linh Mục – người của Chúa.


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642825
 11/10/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Đứng trước sự chọn lựa của cha, người mẹ đă đau đớn v́ phải hy sinh trong suốt bao năm tháng nuôi con trưởng thành; nay lại nh́n thấy viễn cảnh của cuộc sống khó nghèo do bởi sự chọn lựa đó của con ḿnh. Người mẹ đă không đành ḷng mất đi người con yêu dấu sau những tháng ngày vất vả nuôi nấng con nên người. Nhưng rồi bà cũng phải nhận ra Ơn gọi mănh liệt mà Thiên Chúa đă gieo vào tâm hồn cậu bé Gioan Lee Tae Suk ngay những ngày c̣n nhỏ. Cha đă biết ơn người mẹ đă hy sinh trọn vẹn cuộc sống để lo cho đàn con. Và giờ đây, lại một lần nữa, người mẹ đó đă hy sinh những danh vọng lẽ ra sẽ nhận được nếu người con tiếp tục con đường phục vụ như một người bác sĩ tại nơi chính quê nhà của ông – Hàn Quốc. Người mẹ cuối cùng đă nhận ra tiếng gọi của Thiên Chúa đối với con ḿnh c̣n cao cả hơn tất cả những ǵ mà thế gian mang lại. Thế là Gioan Lee Tae Suk bước vào Ḍng Tu Salesian, Don Bosco.
Vào những năm tháng c̣n ở Chủng Viện, thầy Gioan Lee Tae Suk đă có lần được đến thăm miền Nam Sudan, Phi Châu. Ở nơi đó đă xảy ra cuộc chiến tranh Nam – Bắc vào năm 1983, và cuộc chiến đó đă tàn phá khủng khiếp đất nước này. Cuộc chiến đă làm hơn hai triệu người bị chết và đă để lại bao nhiêu tang tóc cho những người dân quê nghèo khổ. Những người c̣n sống sót sau chiến tranh th́ lại bị chết v́ bệnh tật và nghèo đói. Họ phải sống nơi một vùng đất mà nguồn nước uống bị ô nhiễm trầm trọng.
Do đó, ngay sau buổi lễ truyền chức Linh Mục tại Vatican, Rome, cha Gioan Lee Tae Suk đă xin t́nh nguyện đến phục vụ tại miền Nam nước Sudan ở Phi Châu. Tại nơi đây, vào năm 2001, cha đă mở pḥng khám bệnh đầu tiên tại Nam Sudan, và là người bác sĩ duy nhất tại đó. Mỗi ngày, cha khám và chữa trên 30 bệnh nhân. Có những bệnh nhân đă đi bộ hàng trăm kilômét để đến với cha. Có cả những người phải đi bộ hai ba ngày đường để đến được nơi pḥng khám. Mỗi ngày đều có 30 – 40 người chờ đợi để được khám bệnh.
Nhận thấy nhu cầu quá lớn của những người dân tại Nam Sudan, cha đă quyết định xây một bệnh viện bằng những viên gạch do chính tay cha và dân làng tự làm nên. Cha đă đặt mua xi măng từ Kenya và lấy cát từ ḍng sông Tonj thuộc Nam Sudan. Dưới cái nóng trên 50 độC, cha đă cùng làm việc với những người dân làng để đúc những viên gạch và dung chính những viên gạch đó để xây dựng thành một bệnh viện. Năm 2007, bệnh viện do cha Gioan Lee Tae Suk và dân làng xây được h́nh thành gồm 12 pḥng. Nơi đây, cha đă chữa trị cho các bệnh nhân bị bệnh phổi, tiêu chảy, sốt rét, các phụ nữ mang thai, các trẻ em cần chủng ngừa dịch tả v.v…


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642826
 11/10/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Cha không bao giờ từ chối bất kỳ một bệnh nhân nào đến với cha, ngay cả vào ban đêm khi cha đang yên ngủ sau một ngày làm việc mệt nhọc. Khi có những bệnh nhân đang trong t́nh trạng nguy kịch đến cầu cứu cha vào ban đêm, cha vẫn sẵn ḷng giúp họ mà không một lời phàn nàn than trách. Các bệnh nhân vẫn liên tục kéo đến với hy vọng được cha chữa lành các vết thương cả thể xác lẫn tâm hồn. Với họ, cha là một người cha và là một thầy thuốc. Cha đă đến với họ bằng tất cả t́nh yêu thương mà họ chưa bao giờ được ban phát. Cha là hiện thân của Chúa Giêsu trong trái tim và tấm ḷng của họ.
Tại nơi này không có nguồn điện. Do đó, cha đă tự làm những tấm năng lượng mặt trời để tạo ra nguồn điện dùng để cung cấp điện năng cho các tủ lạnh để bảo quản các loại thuốc chủng ngừa cho trẻ em. Mỗi ngày thứ tư trong tuần, cha lái xe đến 8 ngôi làng khác nhau để chữa bệnh cho những người phong cùi, mù ḷa... khi họ không thể đi xa được, mà chỉ có thể ngồi tại nhà của họ. Thậm chí, có những người không có ai chăm sóc th́ bị chết trong nhà mà không ai hay biết. Cha luôn sẵn sàng giúp đỡ bất kỳ ai cần đến ḿnh.
Năm 2005, khi ḥa b́nh được tái lập giữa miền Nam và Bắc Sudan, bảo đảm sự an ninh khi di chuyển; th́ đến năm 2006, cha bắt đầu chương tŕnh thăm viếng các bệnh nhân bị phong cùi khi họ không thể bước chân ra khỏi nhà. Trước khi cha đến, họ đă chết mà cũng không biết chết v́ bệnh ǵ ?
Cha đă thành lập một ngôi làng cho những người mắc bệnh phong ở và cấp thuốc để chữa trị và ngăn ngừa chứng bệnh lây lan. Cha là người duy nhất yêu thương họ, đến với họ và lắng nghe họ. Mỗi lần cha đến thăm họ, cha không bao giờ đi với hai bàn tay không. Cha luôn có quà cho tất cả mọi người, khi th́ là những cái áo, khi th́ là những đôi vớ, lúc th́ là những cái quần, những đôi giày, những cái áo ấm v.v... Cha là người đă khâu những vết thương đầy máu mủ nơi chân tay những người bệnh phong và băng bó vết thương cho họ. Cha đă đo chân từng người và đặt làm những đôi giày cho họ mang để họ bớt đau đớn mỗi khi di chuyển. Không hề có một rào cản nào ngăn cách giữa cha và những người mắc bệnh phong cùi này. Họ đă sống trong hạnh phúc v́ đă được yêu thương mặc dù họ rất nghèo và bị xă hội bỏ rơi. Cha là một Linh Mục đầu tiên trong lịch sử Hàn Quốc đă từ bỏ đất nước của ḿnh và sang phục vụ bên Phi Châu. Cha đă sống và đă hội nhập để trở thành một người dân làng Tonj.
Trong cuốn tự truyện: “Các con là những người bạn của cha”, cha đă chia sẻ động lực thúc đẩy cha đến miền Nam Sudan là: Ngay khi c̣n nhỏ, cha đă cảm nhận được sự hy sinh của người mẹ nuôi nấng và lo lắng, chăm sóc cho đàn con 10 người. Lớn lên, cha nh́n thấy gương hy sinh phục vụ của các cha, các soeur nơi cha sinh trưởng; và nhất là của chính một người anh làm Linh Mục, và một người chị làm nữ tu. Đặc biệt hơn cả là sự hy sinh tận cùng của người mẹ khi chấp nhận cho cha từ bỏ con đường sự nghiệp của người bác sĩ để trở thành Linh Mục. Bà mẹ đă từ bỏ sự hưởng thụ giàu sang khi có con làm bác sĩ để sẵn sàng nâng đỡ cha khi ngài quyết tâm đi theo lời mời gọi của Chúa.


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642827
 11/10/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Chính những tấm gương sáng đó đă là những động cơ thúc đẩy cha lên đường đi đến Sudan – một nơi nghèo khổ nhất trên thế giới để phục vụ cho những người nghèo, bệnh tật và bất hạnh. Ở nơi đó, cha là người đă xây dựng một ngôi trường học đầu tiên từ cấp mẫu giáo đến cấp trung học. Các giáo sư được cha mời đến từ Keyna để dạy cho các em. Và chính cha cũng đă dùng thời gian eo hẹp của ḿnh để dạy môn toán cho các em.
Nh́n cảnh các trẻ em ngay từ nhỏ đă làm quen với súng đạn, cha quyết tâm phát triển năng khiếu âm nhạc nơi tâm hồn các em để thay những khẩu súng trong tay các em thành những chiếc kèn đồng. Cha đă dùng âm nhạc để xoa dịu những vết thương chiến tranh trong ḷng các em. Thế là cha đă hy sinh những giờ ngủ để tập những nhạc cụ, tập thổi kèn trước rồi sau đó dạy cho các em học. Và cuối cùng, giấc mơ của cha đă thành hiện thực. Một đội kèn đầu tiên ở Nam Sudan đă được thành lập. Cha đă xin các ân nhân để gửi tặng những bộ đồng phục của ban kèn cho các em mặc. Cha nâng đỡ những đứa trẻ và phát triển tài năng về âm nhạc của chúng để chống lại bạo lực tại nơi đây. Khi tâm hồn những đứa trẻ bị tan vỡ do những vết thương chiến tranh tạo ra, qua âm nhạc, chúng sẽ t́m được niềm vui và hy vọng. Đây là một biến cố vô cùng trọng đại trong một đất nước bị tàn phá quá nhiều do bởi chiến tranh. Đối với những người dân tại Sudan th́ có được một ban kèn là một sự việc ngoài trí tưởng tượng của họ, và là một biến cố gây kinh ngạc mănh liệt cho họ. V́ từ đây, những đứa trẻ không c̣n cầm súng trên tay mà thay vào đó là những chiếc kèn mang lại những âm thanh của ḥa b́nh, t́nh yêu và hy vọng….
Nhưng thật đau buồn thay, trong một chuyến nghỉ hè vào tháng 10 năm 2008: Khi trở về Hàn Quốc, cha đă làm một cuộc xét nghiệm sức khỏe tổng quát theo lời khuyên của một bác sĩ, và cha đă phát hiện ra ḿnh đang mang chứng bệnh ung thư ruột già ở giai đoạn cuối. Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời, cha vẫn chiến đấu dũng cảm với cơn bệnh qua 14 lần chạy hóa trị ( chemotherapy ) để mong được trở về lại Sudan thăm các em. Cũng trong những ngày tháng chữa bệnh này, cha đă viết cuốn sách: “Các con là những người bạn của cha”. Và cuốn sách đă được phát hành vào tháng 5 năm 2009. Một tháng trước khi về với Chúa, biết ḿnh không thể trở lại Sudan được, cha đă mời hai em trong đội kèn đến thăm cha tại Hàn Quốc. Và tại đây, cha đă bảo trợ cho hai em đó được vào học đại học.
Cuối cùng, vào ngày 14.1.2010, cha đă ra đi về với Chúa khi đă sống trọn vẹn 48 năm cuộc đời tại dương thế với những ngày tháng phục vụ trọn vẹn cho những người đau khổ, bệnh tật, phong cùi, nghèo đói... tại Sudan. Ngày 16.1.2010 là Thánh Lễ an táng cha tại Nhà Ḍng Salesian, Don Bosco. Cha đă ra đi trong nụ cười, c̣n những người ở lại đă đưa tiễn cha trong những giọt nước mắt của đau đớn và tiếc thương. Mặc dù cha đă ra đi về với Chúa, nhưng Niềm Tin của cha đă biến thành hiện thực. Cha đă sống và đă cống hiến trọn vẹn cuộc đời của cha cho những người đau khổ và bất hạnh.


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642828
 11/10/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Tin cha qua đời bay đến Sudan và những người dân ở đây đă đau đớn và không thể chấp nhận một thực tại phũ phàng, quá nhiều mất mát cho họ. Họ khóc thương cha như khóc thương một người thân yêu duy nhất đă yêu thương họ, đă chăm sóc tận t́nh cho họ, đă chia sẻ và ủi an họ với một t́nh yêu đồng loại mà họ chưa từng được biết đến. Có những người dân làng xa xôi đă đi bộ hơn 4 ngày trời để được đến tham dự nghi thức tiễn biệt cha lần cuối tại ngôi Thánh Đường mà chính cha đă cùng với họ xây cất nên. Họ mang trên tay những tấm ảnh của cha như muốn níu kéo cha ở lại măi với họ.
Các em trong ban kèn đă diễn hành từ căn nhà thương – nơi cha xây dựng và chữa bệnh đến ngôi thánh đường- nơi cử hành nghi thức tiễn biệt người cha thân yêu của họ. Tất cả những người dân làng từ khắp nơi kéo về, có những người đă đi bộ hơn 400km để đến tham dự nghi thức tiễn biệt cha lần cuối. Những ḍng nước mắt khóc thương cho một người cha hiện thân của T́nh Yêu và Hy Vọng; hiện thân của Chúa Giêsu trong tâm hồn họ. Chính cha là người đă xoa dịu và chữa lành bao vết thương nơi thể xác lẫn tâm hồn của những người dân đau khổ đang sống tại một nơi nghèo nhất thế giới văn minh này.
Tại nơi đây, những người dân làng đơn sơ, chất phác đă khóc thương cha như khóc thương người cha tinh thần của họ. Trong tâm hồn và trong trái tim của họ đă không c̣n ranh giới giữa giàu sang và đói khổ, mà chỉ c̣n lại t́nh yêu và sự đau xót nhớ thương. Họ đau đớn v́ đă mất đi một con người đă đến sống và ở giữa họ; đă yêu thương và trao tặng họ món quà vô giá của t́nh người. Họ đau đớn v́ đă không c̣n một niềm an ủi và hy vọng giữa cảnh sống nơi một xă hội mà họ đang bị bỏ rơi một cách nghiệt ngă.
Cha Gioan Lee Tae Suk không chỉ là một người cha, một Linh Mục mà cha đă là tất cả của họ. Cha đă sống và đă rao giảng Tin Mừng của Chúa Giêsu bằng chính cuộc đời của cha. Cha là hiện thân của Chúa Giêsu trong ḷng những người dân làng Tonj tại Nam Sudan, nơi mà bản thân họ đang phải chịu đựng những tổn thương do bởi một xă hội đầy rẫy những bất công và một thế giới tràn ngập những đau khổ tạo ra… Cha đă gieo những hạt giống của Đức Tin và T́nh Yêu trong tâm hồn những người dân đau khổ và bất hạnh này.
Sự ra đi của cha ở độ tuổi 48 khi Ngài c̣n đang tha thiết muốn phục vụ và được phục vụ những người dân nghèo là một nỗi đau và là sự mất mát không thể bù đắp nơi tâm hồn của những người dân làng Tonj đầy bất hạnh này. Nhưng Niềm Tin mà cha đă gieo rắc và vun đắp trong trái tim và tâm hồn của các trẻ em, nơi các người già yếu, bệnh tật, phong cùi, mù ḷa v.v… ; Niềm Tin đó vẫn sống măi trong ḷng họ… V́ trong một thế giới dẫy đầy bất hạnh và bạo lực này, vẫn đang có những bàn tay và những tâm hồn của những người môn đệ theo chân Chúa, những người đang hy sinh cả cuộc đời để sống cho T́nh Yêu của Chúa, và mang T́nh Yêu đó xoa dịu những vết đau và lau rửa những vết thương trong tâm hồn và nơi thể xác của bao người bất hạnh.


Photobucket


Trong Năm Đức Tin này, hy vọng mỗi người chúng ta cũng sẽ là những bàn tay nối dài của Thiên Chúa. Những bàn tay của những tâm hồn được lớn mạnh trong Đức Tin và được nuôi dưỡng trong Ân sủng để có thể sẵn sàng chia sẻ và làm chứng về T́nh Yêu Thiên Chúa cho mọi người. Ước chi cuộc sống chứng nhân của cha Gioan Lee Tae Suk trong thời đại hôm nay luôn sống động trong ḷng của tất cả mọi người chúng ta. Qua đó, mỗi người chúng ta cũng sẽ trở nên những người truyền giáo, rao giảng Tin Mừng của Chúa qua chính những việc làm bác ái và yêu thương, cùng với những đóng góp xây dựng một thế giới trong ḥa b́nh qua việc chia sẻ, nâng đỡ, ủi an và yêu thương những người kém may mắn, bất hạnh hơn chúng ta.
Xin thân ái kính chúc cộng đoàn Dân Chúa sống năm Đức Tin tràn đầy Ân sủng và T́nh Yêu của Thiên Chúa và qua Ơn lành từ mẫu của Mẹ Maria.

Maria TRẦN THỊ LỆ XUÂN,
Orange, Cali, Hoa Kỳ, 16.10.2012
Cộng Đoàn Chúa Kitô Vua, Gx. St. Columban


 

 ototot
 member

 REF: 642839
 11/10/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Vào thời buổi đảo điên này, mở computer ra để vào internet, mà đọc được những bản tin như bài đăng cuả LDB, kể ra cũng là hiếm.

Th́ ra, đó đây trên thế gian này vẫn có những tấm gương về t́nh thương yêu, về ḷng vị tha, về đức hạnh..., về những con người sống với niềm tin, với lư tưởng cuả ḿnh!


Photobucket
Ảnh Cha Gioan Lee ban phép lành cho một thiếu niên Sudan


Thân ái,


 

 ladieubongg
 member

 REF: 642860
 11/10/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cám ơn Bác Ot. ghé thăm LDB.
Thân kính chúc bác những ngày cuối tuần vui Bác nhé.

Thật thế Bác Ot. ơi, nhất là trong một hoàn cảnh mà hầu hết mọi người phải tranh đấu để sống c̣n. H́nh như giá trị tất cả mọi sự việc đều được đong đo bằng tiền bạc và bằng cấp, khiến người ta nhiều khi bất chấp tất cả để đạt được hai thứ này.
Buồn v́ rất ít ai có giờ nghĩ đến giá trị của tâm hồn.


Photobucket

Trời xanh mây trắng lửng lơ bay
Tung cánh đàn chim dưới nắng mai
Đôi mắt long lanh, xanh ước vọng
Mong đời xanh thắm một tương lai

Ldb


 

 ladieubongg
 member

 REF: 649438
 02/01/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Một bác sĩ Phật giáo trở thành Linh mục suốt đời phục vụ bệnh nhân phong

Đỗ Tân Hưng1/25/2013
LM. NGUYỄN VIẾT CHUNG, MỘT BÁC SĨ PHẬT GIÁO TRỞ THÀNH LINH MỤC


Linh mục Augustinô Nguyễn Viết Chung nguyên là một bác sĩ Phật giáo, chuyên môn về Da Liễu. Khi lên 18 tuổi, nhân đọc một bài báo nói về cái chết của Đức Cha Jean Cassaigne tại trại phong Di-Linh, cậu Chung cảm thấy cuộc sống đó quá tốt đẹp và vô t́nh Đức Cha Jean Cassaigne đă trở thành thần tượng của cậu. Khi nhắc lại đoạn đời đó, cha Chung cho biết là ngài được rao giảng Tin Mừng bằng đời sống, chứ không phải bằng lời nói. Từ đó cậu Chung có ư nguyện học làm bác sĩ để phục vụ bệnh nhân phong như Đức Cha Jean Cassaigne.

Khi bắt đầu học năm thứ nhất y khoa, nhân dịp tham dự Thánh lễ khai khóa của linh mục giáo sư bác sĩ Lischenberg, cậu Chung nhận thấy con người khoa học uyên bác của giáo sư Lischenberg đă biến thành một linh mục khả kính, trang nghiêm siêu thoát, ch́m đắm trong cơi phúc lạc thần thiêng. Ơn gọi làm linh mục của cha Chung đă chớm nở từ đó.

Khi bác sĩ Chung phục vụ tại trại phong Bến Sắn, D́ Hai Loan thuộc Tu Hội Nữ Tử Bác Ái là Phó Giám Đốc. D́ là người đă phục vụ ở đây gần 17 năm, bất ngờ ngă bệnh ung thư và mất đi sau mấy tháng. Khi D́ hấp hối, bác sĩ Chung đang sửa soạn để đi với bác sĩ Quang, bác sĩ Bích Vân lên trại phong Di-Linh khám mắt cho bệnh nhân. V́ xe chưa tới, bác sĩ Chung tiếc nuối những giây phút cuối cùng c̣n lại với D́ Hai Loan nên đă trở lại giường bệnh của D́. Lúc đó D́ Hai Loan mở mắt ra, nh́n bác sĩ và đôi môi mấp máy như muốn nói điều ǵ. D́ Mười hiểu được, liền nói: “Chung, D́ Hai Loan nói, tại sao chưa đi?”

Khi kể lại kỷ niệm nầy cho tôi, cha Chung đă dùng những ngón tay phải chỉ vào cánh tay trái và cho biết lúc đó cha cảm thấy bị rởn da gà lên. Sau đó, bác sĩ Chung về dự tang lễ của D́ Hai Loan và đă quyết định theo đạo. Một năm sau nữa bác sĩ đă vào tu ở Tu Hội Truyền Giáo Thánh Vinh Sơn và đă nhận lănh Thánh chức linh mục hơn một năm nay.

Ba vị đă tác động mạnh mẽ trên Ơn Gọi của cha Chung là giám mục Jean Cassaigne, linh mục Lischenberg và D́ Hai Loan. Cả ba cùng có một mẫu số chung - như lời cha Chung - đó là họ đă rao giảng Tin Mừng cho cha bằng cuộc sống chứ không phải bằng lời nói!

Nguyện ước của cha Chung là được phục vụ bệnh nhân phong và bịnh nhân Aids rồi cuối cùng ngă bệnh giữa những bệnh nhân mà cha yêu thương phục vụ, đúng như lời Chúa Kitô đă phán dạy: “Không có T́nh Yêu nào cao trọng cho bằng hy sinh mạng sống ḿnh v́ kẻ ḿnh yêu!”

NHỮNG TRỞ NGẠI VỀ PHÍA GIA Đ̀NH

Đáp câu hỏi của tôi là trên con đường theo Chúa, có những trở ngại lớn lao nào về phía gia đ́nh không? Cha cho biết gia đ́nh của cha là một gia đ́nh nghèo. Đời sống gia đ́nh thường xảy ra cảnh “cơm không lành, canh không ngọt”. Điều đó đă ảnh hưởng cha từ thuở thiếu thời nên cha đă có ư định đi tu v́ nhận thấy đời sống gia đ́nh không mang lại hạnh phúc.

Khi làm bác sĩ, trong hai năm đầu cha đă hành nghề để có thể trả nợ cho gia đ́nh. Trong những năm kế tiếp, cha đă giúp đỡ những người em ăn học và hiện có một em trai là bác sĩ chuyên môn về phổi. Người em nầy đă thay thế cha phụng dưỡng hai cụ thân sinh.

Khi c̣n là tu sĩ, chưa được thụ phong linh mục, một ngày kia được tin cụ thân sinh bệnh, cha đi xe đạp về thăm. Vừa vào nhà, cụ thân sinh liền quở trách cha là một người “không biết nhục”. Theo lời cụ, các bạn bè của cha đều đi xe hơi, xây nhà lầu hai ba tầng cho bố mẹ ở. C̣n cha, cha lại đạp chiếc xe đạp cọc cạch về thăm nhà!

Trước đây khi cha ngơ ư với cụ bà là muốn đi tu th́ cụ bà rất vui, v́ tưởng cha tu theo Phật giáo. Nhưng khi biết cha sẽ tu theo Công giáo th́ cụ bà giữ im lặng.

Sau khi được thụ phong linh mục vài ba hôm, cha về thăm gia đ́nh. Mới bước vào nhà, cụ bà cất tiếng nói: “Mẹ có điều nầy muốn nói với con.” Cha vội kéo ghế mời cụ bà ngồi rồi nói: “Thưa Mẹ, xin Mẹ cứ nói, con xin nghe.” Bấy giờ cụ bà đáp: “Mẹ muốn nói với con điều nầy là đạo Mẹ, Mẹ giữ, đạo con, con giữ.” Cha liền thưa: “Xin Mẹ cứ giữ đạo của Mẹ. Con không bao giờ dám có ư nghĩ là sẽ khuyên bảo Mẹ theo đạo của con.”

NHỮNG THỬ THÁCH TRÊN HÀNH TR̀NH TU TR̀

Đáp câu hỏi của tôi là trong thời gian đi tu cũng như làm linh mục, có lúc nào cha cảm thấy những thử thách quá lớn và nảy sinh ư định muốn bỏ cuộc? Cha đăm chiêu nh́n tôi một phút rồi chậm răi trả lời: “Thật ra ở giai đoạn nào trong đời sống tu tŕ cũng đều có những cám dỗ riêng: từ nhà tập đến khấn tạm rồi khấn trọn đời và làm linh mục. Nhưng nếu tu sĩ biết tuân giữ ba lời khấn là vâng lời, khiết tịnh và khó nghèo, đọc kinh Nhật Tụng, suy gẫm Phúc Âm th́ sẽ vượt qua những cơn cám dỗ.”

Cha Chung c̣n chia sẻ với tôi đôi điều có tính cách riêng tư nhưng có phần nào ray rứt tâm can. Trong giờ phút cảm động đó, tôi đă đưa tâm hồn lên với Chúa, cầu nguyện cho cha Chung và cho tất cả các linh mục cũng như nam nữ tu sĩ, đă trải qua những giây phút cô đơn trong cuộc đời tu tŕ, bằng lời kinh “Phút Cô Đơn”, của Ludovic Giraud, (sách LKĐNTNK, trang 49-50):

“Lạy Chúa,
Con dâng lên Chúa những giờ phút cô đơn
Đôi lần đến với con trong cuộc đời.

Con dâng lên Chúa
Lúc con phải làm việc một ḿnh:
Trong sự tẻ nhạt của bổn phận nặng nề
Mà không có lấy một sự khích lệ đỡ nâng
Trong cộng đoàn.

Con dâng lên Chúa
Những lúc cô đơn,
Ṃ mẫm đi t́m trong hoài nghi,
Khi không c̣n biết con đường
Ḿnh đang theo đuổi sẽ dẫn đến đâu
Và trên đó bóng đêm bao trùm.

Con dâng lên Chúa
Những giờ phút con phải
Đau khổ âm thầm một ḿnh,
Dù đang ở giữa những kẻ mà con phải
Bày tỏ Chúa cho họ và bị vô ơn hất hủi,
Do thờ ơ và thiếu cảm thông.

Con dâng lên Chúa
Những giây phút con phải yêu một ḿnh
Giây phút thật nặng nề
Khi trái tim con khắc khoải,
Đi t́m sự tương giao
Mà không gặp thấy trong ḷng người khác.
Và trong ḷng những người con ưa thích
T́m thấy một sự no thỏa mà không nếm cảm được.

Con dâng lên Chúa
Những giờ phút con phải đau khổ một ḿnh,
Những giây phút Giếtsêmani của bản thân con.
Và chính trong những lúc ấy,
Lạy Chúa, con ước ao được nên giống Chúa.

Cũng như Chúa,
Con ước muốn và cầu xin
Cho chén khổ nầy ra khỏi con,
Nhưng xin Chúa cho con sức mạnh
Để chế ngự ḿnh
Mà vâng theo Thánh ư Cha,
Đấng Chúa yêu ngàn đời,
Cả khi Ngài chấp nhận thấy con đau khổ.

Lạy Chúa,
Xin đừng theo ư con
Nhưng cho ư Cha được thể hiện Amen.”

I. THÁP TÙNG CHA CHUNG: TRUNG TÂM MAI-H̉A


Cao điểm của những ngày về thăm Việt-Nam là việc tôi tháp tùng linh mục Augustinô Nguyễn Viết Chung đi thăm viếng Trung Tâm Mai-Ḥa. Cha Chung hiện là một trong ba bác sĩ phục vụ tại Trung Tâm đó do các Nữ Tử Bác Ái Thánh Vinh Sơn đảm trách. Mỗi thứ hai hằng tuần, cha Chung đều lên Mai-Ḥa suốt ngày để dâng Thánh Lễ và khám bệnh. Hai bác sĩ thiện nguyện khác sẽ khám bịnh cho bịnh nhân vào ngày thứ tư và thứ bảy.

Hôm đó tôi rời Saigon đi xe honda “ôm” với cha Chung lúc 7 giờ 30 sáng để trực chỉ Củ Chi, với đoạn đường dài trên 45 cây số. Lần đầu tiên tôi đi honda với nón an toàn nặng trĩu trên đầu. Khi honda vừa chạy độ 5 phút, trời mưa lâm râm, cha Chung đưa tôi mặc bộ quần áo mưa, trông chẳng khác nào hai phi hành gia bất đắc dĩ. Nhưng xe chạy được mười lăm phút, trời tạnh mưa. Một ít lâu sau trời bắt đầu nắng, nhưng cha Chung không hề dừng lại để cởi áo mưa. Sau khi rời đường quốc lộ, xe c̣n chạy trên mười cây số nữa mới tới Trung Tâm Mai Ḥa.

Hôm đó tôi mặc áo dài tay, quần tây dài, mang giày, để tỏ ḷng kính trọng của tôi đối với những chi thể đau khổ của Đức Kitô. Thường ngày tôi chỉ mặc áo cụt tay, quần đùi, đi dép để ứng phó với cái nóng bức của trời Saigon.

SƠ LƯỢC VỀ TRUNG TÂM MAI-H̉A


Đây là Trung Tâm săn sóc bệnh nhân Aids ở giai đoạn cuối, không nơi nương tựa. Đây là một cơ sở Công giáo đầu tiên được chính thức thành lập để chăm sóc bịnh nhân Aids tại Việt-Nam. Trung Tâm không nhận bệnh nhân đến trực tiếp mà chỉ nhận bệnh nhân chuyển đến từ khoa nhiễm E thuộc Trung Tâm Bệnh Nhiệt Đới, Trung Tâm Lao Phạm Ngọc Thạch và bệnh viện miễn phí An-B́nh. Hiện Trung Tâm Mai-Ḥa do nữ tu Nguyễn Kim Thoa (D́ Tuệ Linh) đảm trách.

Địa chỉ của Trung Tâm Mai-Ḥa:
Ấp Lô 6, Xă An Nhơn Tây, Huyện Củ Chi, TPHCM.
Điện thoại: (848) 8 926 135
Địa chỉ email: aidsmaihoa@yahoo.com.vn


NHỮNG EM BÉ MỒ CÔI MẮC BỆNH AIDS

Khi tới nơi, cha Chung và tôi cởi nón an toàn và bộ quần áo mưa ra. Mồ hôi tôi ướt đẫm như tắm. Nghe tiếng xe honda của cha Chung, mấy em bé năm sáu tuổi chạy ra mừng rỡ la lớn: “Cha ơi! Cha!” chẳng khác nào cảnh tượng mẹ đi chợ về. Ban đầu tôi cứ tưởng đó là những em c̣n khỏe mạnh mà cha mẹ đă qua đời v́ bệnh liệt kháng, không được ai chăm nuôi. Sau đó cha Chung cho biết tất cả các em đều mắc bệnh, và mồ côi cha mẹ, ngoại trừ một em bé gái 4 tuổi c̣n mẹ.

Cách đây mấy tháng, mẹ của em nầy đă mang em lại để trước cổng chùa, với một miếng giấy ghi mấy chữ vắn tắt: “xin nhà chùa nuôi giúp”. Ngoài ra mẹ em có cho biết tên em và em được bốn tuổi. Vị sư trụ tŕ đă mang em vào chùa nuôi. Sau đó em bị Viêm Phổi, đi khám nghiệm mới biết em nhiễm HIV, đă trở thành bịnh Aids. Nh́n thân thể ốm yếu và nét mặt kém vui của em, tôi đoán biết em đang bị cơn bẹạnh hoành hành và đang trên đà tiến tới giai đoạn hiểm nguy.

Cảm tưởng đầu tiên của tôi là Trung Tâm Mai-Ḥa ngày nay đă được nhiều ân nhân giúp đỡ, nhất là một số ṭa đại sứ ngoại quốc nên nhà cửa khang trang hơn, chứ không c̣n gây ấn tượng rùng rợn như khi xem cuốn video một năm trước đây.

THAM DỰ THÁNH LỄ VỚI NƯỚC MẮT CHAN H̉A

Đây là Thánh lễ cảm động nhất mà tôi đă tham dự từ trước tới nay. Thánh Lễ được cử hành đơn giản trong một căn nhà thủy tạ h́nh bát giác, bên dưới là một gịng nước đục ngầu ứ đọng, không buồn chảy, chẳng khác ǵ gịng đời với chuỗi ngày dài lê thê của những bệnh nhân ở đây.

Nghe những tiếng thưa đáp của các bệnh nhân trong Thánh lễ nhất là của các em bé tôi không thể cầm được nước mắt. Suốt buổi lễ, nước mắt tôi chan ḥa, khi thấy các em vẫn hồn nhiên đọc kinh, hát xướng như thường, không chút ư thức về số phận đen tối đang đè nặng trên các em. Những lưỡi hái của tử thần đang treo lủng lẳng trên đầu các em và sẵn sàng rơi xuống để gặt hái các em trong một ngày rất gần đây mà các em không chút hay biết.

Tôi nhớ lại sau đó, cha Chung đă vào thăm các em trong căn nhà dành riêng cho các em. Các em đă xúm lại ôm chân cha, níu kéo cha và quyến luyến không muốn rời khỏi cha. Có em đă được cha ẳm lên, vuốt ve một cách tŕu mến. Tôi cũng nhớ lại lúc xế trưa, các em đă vui đùa cười giỡn trong sân với chị nữ tu phụ trách. Khi thấy các em vui đùa, tâm trạng của tôi lúc bấy giờ cũng giống như cha Đông trước kia: thấy các em cười nhưng tôi lại khóc.

MỘT BỮA ĂN ĐẠM BẠC

Hôm tôi lên Trung Tâm Mai-Ḥa, tôi gặp bốn d́ Nữ Tử Bác Ái phục vụ những bệnh nhân liệt kháng ở giai đoạn chót. D́ Tuệ Linh là giám đốc, một D́ trước đây đă phục vụ ở trại phong Di-Linh hơn hai mươi lăm năm, hiện làm y tá, một D́ săn sóc các em bé và một D́ nấu ăn.

Hôm đó tôi thấy thức ăn gồm rau muống luộc, canh khổ qua nhồi thịt và đồ tráng miệng là một miếng dưa hấu đỏ. Thức ăn nầy được dùng chung cho các nữ tu và bệnh nhân. Các bệnh nhân chia làm ba nhóm ăn cơm chung với nhau, đó là nhóm các trẻ em, những người bị lao phổi và những người nhiễm các bịnh khác.

Sau khi chia sẻ với tôi nhiều điều, cha Chung đă dẫn tôi sang pḥng ăn Trung Tâm và dùng bữa ăn trưa. Tôi khâm phục tài nấu nướng của chị nữ tu phụ trách nhà bếp. Những món ăn rất ngon và đậm đà, hợp khẩu vị. Khi ăn trưa xong, đă hơn hai giờ rưỡi chiều và cha Chung đă mất buổi nghỉ trưa.

Sau mấy tiếng đồng hồ được cha Chung chia sẻ tâm t́nh, tôi cầu xin Chúa cho tôi được học hỏi đôi điều qua gương sống chứng nhân của cha, của các linh mục và nam nữ tu sĩ khác, bằng bài thơ “Xin Cho Con Sức Mạnh” của R. Tagore do Đỗ Khánh Hoan dịch (Sách LKĐNTNK, trang 39):

“Lạy Thiên Chúa,
Đây lời con cầu nguyện:
Xin tận diệt, tận diệt trong tim con
Mọi biển lận tầm thường.

Xin cho con sức mạnh thản nhiên
Để gánh chịu mọi buồn vui.

Xin cho con sức mạnh hiên ngang
Để đem t́nh yêu gánh vác việc đời.

Xin cho con sức mạnh ngoan cường
Để chẳng bao giờ khinh rẻ người nghèo khó,
Hay cúi đầu khuất phục
Trước ngạo mạn, quyền uy.

Xin cho con sức mạnh dẻo dai
Để nâng tâm hồn vươn lên
Khỏi ti tiện hằng ngày.

Và cho con sức mạnh tràn trề
Để dâng ḿnh theo ư Ngài luôn.”

II. TRUNG TÂM THIÊN PHƯỚC:
CƠ SỞ NUÔI DƯỠNG TRẺ EM KHUYẾT TẬT


Sau đó cha Chung dẫn tôi sang Cơ Sở Nuôi Trẻ Khuyết Tật Thiên Phước ở bên cạnh. Cơ Sở nầy do một cộng đoàn nữ tu khác đảm trách.

Trong khi cha Chung lên lầu dâng Thánh lễ cho các nữ tu, tôi ngồi ở dưới lầu, nơi có vài chục em dưới năm tuổi, nằm, ngồi hay ḅ hoặc đong đưa trong các chiếc ghế xích đu. Có em ḅ lại gần tôi, lấy tay sờ vào chân tôi, rồi nhoẻn miệng cười. Trông các em thật dễ thương và tội nghiệp. Khi nh́n các em, ḷng tôi se thắt!

Qua việc thăm viếng hai cơ sở nầy ố Trung Tâm Mai-Ḥa và Trung Tâm Thiên Phước ố tôi cầu xin Chúa cho tôi được mở mắt ra để thấy Chúa trong mọi cảnh huống của cuộc đời:

“Lạy Chúa Giêsu,
Xin cho con thấy Chúa thật lớn lao,
Để đối với con, mọi sự khác trở thành bé nhỏ.
Xin cho con thấy Chúa thật bao la,
Để cả mặt đất cũng chưa vừa cho con sống.
Xin cho con thấy Chúa thật thẳm sâu,
Để con đón nhận nỗi khổ đau sâu thẳm nhất.

Lạy Chúa Giêsu,
Xin làm cho con thật mạnh mẽ,
Để không nỗi thất vọng nào
C̣n chạm được tới con.

Xin làm cho con thật đầy ắp,
Để ngay cả một ước muốn nhỏ,
Cũng không c̣n có chỗ trong con.

Xin làm cho con thật lặng lẽ,
Để con chỉ c̣n loan báo Chúa mà thôi

Xin Chúa ngự trong con thật sống động,
Để không phải là con,
Mà chính Ngài đang sống.

(“Xin Cho Con Thấy” trích từ Rabbouni đăng trong sách LKĐNTNK trang 93)

NHỮNG NẮM TRO TÀN

Sau đó cha Chung và tôi trở lại Trung Tâm Mai Ḥa. Trong một giờ đồng hồ, cha Chung hoàn tất những hồ sơ bệnh lư, c̣n tôi đi dạo quanh vườn. Những bông hoa cỏ dại mọc đó đây ở Trung Tâm Mai-Ḥa gợi lên cho tôi sự hoang dại của kiếp sống, cũng như số kiếp của những bệnh nhân ở đó.

“Lời Kinh Của Người Đau Khổ” (Paradoxes Of Prayers) trong sách LKĐNTNK (trang 70-71) đă gói ghém trọn vẹn tâm t́nh của tôi trong giờ phút suy tư đó:

“Lạy Chúa,
Con cầu xin ơn mạnh mẽ
Để thành đạt trong cuộc đời,
Chúa lại làm cho con ra yếu ớt
Để biết vâng lời khiêm hạ.

Con cầu xin có sức khỏe
Để mong thực hiện những công tŕnh lớn lao,
Chúa lại cho con chịu tàn tật
Để chỉ làm những việc nhỏ tốt lành.

Con cầu xin được giàu sang
Để sống sung sướng thoải mái,
Chúa lại cho con nghèo nàn
Để học biết thế nào là khôn ngoan.

Con cầu xin được có uy quyền
Để mọi người phải kính nể ca ngợi,
Chúa lại cho con sự thấp hèn
Để con biết con cần Chúa.

Con xin ǵ cũng chẳng được theo ư muốn.
Nhưng những điều con đáng phải mơ ước,
Mà con không hề biết thốt lên lời cầu xin,
Th́ Chúa lại đă ban cho con
Thật dư đầy từ lâu.

Lạy Chúa,
Hóa ra, con lại là người hơn hết trên đời nầy,
Bởi con đă nhận được ơn Chúa vô vàn”

Trong lúc chờ đợi cha Chung, tôi ngồi đắm ḿnh trong suy tư như thế trên một ghế đá được một ngôi chùa trao tặng, trong cả chục chiếc ghế như thế được nhiều ân nhân khác trao tặng Trung Tâm.

Sau khi hoàn tất hồ sơ bệnh lư, cha Chung dẫn tôi đi thăm nhà quàng của Trung Tâm, mà phía ngoài một bức tường được dựng lên, có ngăn nhiều ô nhỏ để giữ tro tàn những bệnh nhân đă vĩnh viễn ra đi, nhưng không có thân nhân thừa nhận. Những tro tàn đó được chứa đựng trong những cái quách nhỏ với một tấm h́nh gắn lên bên ngoài.

Trong số gần trăm cái quách đó, tôi để ư đến mấy em rất trẻ, khoảng đôi mươi, trai cũng như gái, mới từ giă cuộc đời gần đây thôi. Trông h́nh các em rất xinh! Ḷng tôi quặng đau. Nếu không v́ tai họa của Aids th́ đời các em đẹp biết bao!

Trong khi tôi đang miên man nghĩ ngợi, bỗng nh́n xuống đám cỏ xanh trên mặt đất, phô bày đó đây mấy bông “hoa mười giờ”. Câu hát kết thúc bài ca Hoa Mười Giờ “đời con gái chỉ đẹp lúc ban đầu!” khiến tâm hồn tôi càng thêm năo nuột tê tái. “Lúc ban đầu” của các em quá vắn vỏi và đầy đau thương! Đúng là “Nửa chừng xuân thoắt găy cành thiên hương.” (Đoạn Trường Tân Thanh).

Cha Chung chỉ vào h́nh một cô gái khoảng ba mươi tuổi. Cha cho biết là chị được chồng chuộc ra khỏi một động măi dâm ở Kampuchia. Nhưng về sau chị bị Aids và đồng thời cũng phát hiện ra ông chồng bị lây luôn. Những thảm cảnh như thế nầy không bút mực nào có thể diễn tả được.

TRÊN ĐƯỜNG VỀ

Trong khi cha Chung và tôi sửa soạn ra về th́ một em bệnh nặng đang hấp hối. Ba của em và bà nội vào thăm viếng em lần cuối. Lâu lâu v́ không thể chịu đựng được cảnh đau ḷng nầy, người cha ra ngoài, đứng nh́n trời mây mà ứa nước mắt.

Lúc đó cha Chung đi ngang qua và buột miệng nói với tôi là trong t́nh huống nầy, cha cũng không thể làm ǵ hơn được. Câu nói của cha Chung cho tôi thấy sự bất lực của con người khi phải đối diện với tử thần. Xét về một phương diện nào đó, cái chết trong trường hợp nầy là con đường giải thoát duy nhất cho những người chẳng may mắc phải tai họa nầy.

Sau khi chạy honda ra khỏi Củ Chi để vào xa lộ trở về Saigon, cha Chung quay lại hỏi tôi có buồn ngủ không. Thật t́nh tôi không buồn ngủ mà chỉ lo cho cha Chung đă mất giấc nghỉ ban trưa và bây giờ phải cố thức tỉnh để lái honda trên 45 cây số nữa.

LỜI NGUYỆN CỦA CHỊ VÉRONIQUE

Lúc bấy giờ nền trời âm u, mây đen vần vũ, nhưng may mắn là không đổ mưa. Nh́n những đám ruộng “nửa vàng nửa xanh” hai bên vệ đường, tôi liên tưởng đến cảnh chết chóc đang xảy ra tại Trung Tâm Mai-Ḥa. Chỉ trong tuần lễ trước đây, hung thần Aids đă cướp đi bảy sinh mạng và trong tuần nầy cũng phải một hai mạng người nữa.

Khi tâm tư tôi bị dằn vặt về những ưu tư liên quan đến những cái chết quá đau thương cũng như đoạn chót cuộc đời đầy đau khổ của những bệnh nhân ở Trung Tâm Mai Ḥa, tôi bỗng đưa tâm hồn lên để quyện ḷng ḿnh với chị Véronique qua “LỜI NGUYỆN” của chị được ghi lại trên tạp chí Prier, xuất bản năm 1979 (sách LKĐNTNK, trang 13-16):

Chị Véronique là một người Pháp, tính đến năm 1979, được 58 tuổi, với 55 năm bị mắc bệnh phong Hansen, 20 năm bị mù ḷa, nhưng chị vẫn làm việc trong một xí nghiệp sản xuất đồ dùng của người bệnh Hansen tại nước Cameroun, châu Phi.

“Lạy Chúa,
Chúa đă đến và đă xin con tất cả,
Và con, con cũng đă hiến dâng cho Chúa tất cả.
Xưa kia, con ưa thích đọc sách,
Và Chúa đă muốn mượn đôi mắt của con.
Ngày trước, con thích chạy nhảy trong những khu rừng thưa,
Và Chúa đă mượn đôi chân của con.
Mỗi độ xuân về,
Con tung tăng hái lượm những cánh hoa tuơi,
Và Chúa lại xin con đôi tay.
Bởi con là một phụ nữ,
Con ưa nh́n suối tóc óng ả của con,
Thế mà giờ đây,
Đầu con hầu như chẳng c̣n sợi tóc nào,
Cũng chẳng c̣n đâu,
Những ngón tay hồng xinh xắn nữa,
Chỉ c̣n lại một vài que củi khô queo nham nhúa.

Chúa ơi, Chúa hăy nh́n xem:
Cái thân thể diễm kiều của con đă bị hủy hoại đến độ nào.
Thế nhưng, con không hề muốn nổi loạn,
Con lại muốn dâng lên Chúa lời tạ ơn.

Vâng, lạy Chúa,
Muôn đời con sẽ xin thưa hai chữ tạ ơn,
Bởi v́, nếu đêm nay,
Chúa truyền cho con phải ra đi vĩnh biệt cơi thế,
Con cũng sẽ chẳng tiếc hận ǵ.

Đời con đă được quá ư đầy tràn diệu kỳ tột độ:
Đó là con đă được sống
Đắm ḿnh trong T́nh Yêu,
Đă được Chúa lấp đầy
Chan chứa bằng T́nh Yêu,
Vượt quá cả những ǵ tim con hằng mong ước.
Ôi lạy Chúa là Cha của con.
Cha đă đối xử quá tốt với bé gái Véronique của Cha.

Và chiều nay, ôi T́nh Yêu của con,
Con xin dâng lời nguyện thiết tha,
Cho tất cả mọi người phong cùi trên mặt đất,
Xin Cha thương một cách đặc biệt,
Cả đến những người bị bệnh “cùi tâm hồn”
Đang đè bẹp hủy hoại,
Con yêu thương đặc biệt những con người bất hạnh ấy.

Và chiều nay, trong âm thầm,
Con xin tận hiến đời con cho họ,
Bởi v́ họ cũng là những người anh chị em con.

Ôi lạy Cha, T́nh yêu của con,
Con xin dâng Cha
Căn bệnh phong cùi thân xác của con,
Để cho những người thân yêu kia
Đừng bao giờ biết đến nữa,
Cái đắng cay, cái lạnh lẽo kinh hồn
Của căn bệnh “cùi tâm hồn”.

Con là bé gái thân thương của Cha,
Cha ơi, hăy nắm lấy bàn tay
Đă tàn phế của con để dẫn con đi,
Như người mẹ hiền
Dắt tay đứa con gái cưng của ḿnh.

Cha hăy ôm con vào ḷng,
Như người cha ấp ủ đứa con cưng
Trong ṿng tay của ḿnh.
Cha hăy nhận ch́m con sâu xuống tận đáy trái tim Cha,
Cho con được ở đấy
Cùng với mọi người thân yêu của con,
Bây giờ và cho đến măi muôn đời Amen

GHI CHÚ: Những tên sách viết tắt:
- LKĐNTNK: “Lời Kinh Đẹp Nhất Thiên Niên Kỷ”
- TTTVLĐT: “Tiếng Th́ Thầm Và Lời Đáp Trả” của Eileen, Nguyễn Thị Chung dịch.


 

 ladieubongg
 member

 REF: 649499
 02/02/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Dù bài ST trên hơi dài, thấy th́ ngại đọc, nhưng là một bài viết vô cùng cảm động!

Cho ta thấy giữa một xă hội tăm tối đầy sa đọa hiện nay trên thế giới, vẫn tiếp tục bùng lên những tâm hồn sáng láng, đáng để cho ta kính phục và suy nghĩ như LM Nguyễn Viết Chung.



 

 ladieubongg
 member

 REF: 675266
 04/24/2014

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Con đường Đức tin vào Nước Chúa qua cây cầu Hồng Y F.X Nguyễn Văn Thuận

14 Tháng 4 2014
Nhà văn Phao_Lô Nguyễn Hoàng Đức, một chứng nhân sống động của Chúa, của Chân phước F.X Nguyễn Văn Thuận. Ông từng là trung uư an ninh, công tác tại cục "chống phản động" A16 thuộc Bộ Nội Vụ, phụ trách vấn đề tôn giáo.
Năm 1987, ông có dịp gặp ĐHY F.X Nguyễn Văn Thuận lúc đang bị giam cầm để học tiếng Pháp. Sau gần hai năm học cùng ngài, ông được khai sáng Đức Tin Thiên Chúa. Một thời gian sau khi ĐHY được trả tự do sau 13 năm giam giữ bất công, ông Đức cũng từ bỏ ngành công an và chính thức trở thành con cái Chúa vào dịp lễ phục sinh 2003.

Tôi được ông gửi tặng bản photo viết tay này trong lần gặp ở Hà Nội vào tháng ba vừa rồi. Câu chuyện này đă giúp tôi gia tăng thêm Đức Tin cả về lư trí lẫn linh hồn. Một câu chuyện tuyệt vời, sống động mà tôi muốn đánh máy lại để chia sẻ cùng các bạn, những người yêu mến Chúa như một món quà tặng gửi các bạn trong tuần Thánh và những ngày Phục Sinh sắp tới.


--------------------


Tôi viết bài này để chia sẻ và hiệp thông cùng cảm ơn Cố Hồng y Phanxicô Xavie Nguyễn Văn Thuận trong niềm hân hoan c̣n tươi dấu cuộc khai sinh lần hai, khi sinh làm con Thiên Chúa trong nước rửa tội và thần khí thiêng liêng, đúng dịp lễ Phục sinh, thứ bảy, ngày 19 tháng 4, năm 2003.

Lễ Phục sinh, Thế giới đón nhận hồng ân Thiên Chúa đă chết và sống lại sau biến cố vượt qua đầy nhiệm mầu thánh hiến. Riêng đối với tôi, đă được đón nhận ân sủng Phục sinh bằng cả một cuộc trải nghiệm, đầy ánh sáng rọi soi từ hiện thực.

Thứ nhất: Tôi đă được rửa tội trong nước và thần khí Thiên Chúa. Để vượt qua từ công dân trần gian trở thành công dân nước Chúa.

Thứ hai: Kể từ đầu tháng 4 năm 1993 tôi mắc bệnh thần kinh tọa rất nặng, người cong vẹo h́nh chữ “C” mới đầu là chân phải bị teo, sau đó đến chân trái. Sau nữa có thể phù lên từ dưới da, và ra máu xấu từ ngón chân lên tận đỉnh đầu. Tất cả kéo dài hơn 10 năm, cho đến khi tôi tham dự lớp dự tong tháng 10 năm 2002, th́ trên mặt vẫn c̣n bị lở loét, việc đó có linh mục Nguyễn Xuân Thủy, linh mục An Tôn Nguyễn Văn Thắng, Các hồng y Phanxico Asisi Doanh và thầy Hùng, thầy Hải, thầy Kỳ, thầy Hải, cùng các bạn trong lớp dự tong đều thấy. Vào dịp tháng 8 năm 2001, học giả, dịch giả Trần Thiện Đạo khá nổi tiếng từ Pháp về thăm Việt Nam có đên thăm tôi và chụp ảnh cùng. Tôi vẫn c̣n giữ tấm ảnh mà khuôn mặt vừa cương cứng vừa phù sưng toàn máu đọng và lở loét. Cách lễ rửa tội vài ngày thôi, Linh mục Thomas Thủy và thần Phanxico Doanh thấy mặt tôi vẫn c̣n lở loét nên ái ngại hỏi: “Sức khỏe của anh Đức thế nào?”

Trong quá tŕnh trị bênh tật, nhiều đêm đằng đẵng liên tục lo bóp nặn máu mủ, nhưng tôi vẫn yên tâm sống và làm việc bởi tin vào hai giấc mơ Chúa đă mạc khải cho tôi.

Giấc mơ thứ nhất, trước ngày tôi bị ốm là: Tôi vào trong buồng tắm vặn nước chỉ thấy phân chảy ra, tôi chạy ra ṿi nước khác vặn, vẫn thấy phân chảy ra, và vài ṿi nước khác ở trong và ngoài nhà cũng chỉ có phân chảy ra, sáng ra lúc tỉnh dậy người tôi rất nặng nề và u uất.

Giấc mơ thứ hai, cách một ngày sau là: Tôi lắp đặt một ṿi nước mới bắc qua một mảnh vườn mới, nó phun lên toàn nước sạch, xối xả, mạnh mẽ, khi tỉnh dậy, người tôi rất sảng khoái, và dường như tôi được mặc khải để suy ra điều rằng: Ống nước là h́nh tượng của ống xương hay hệ dây thần kinh, nó đang chứa chất bẩn và độc như phân. Sau đó sẽ trào vọt một nguồn nước sạch mới và ta sẽ khỏi bệnh.

Trong quá tŕnh bệnh tật, nhiều lúc quá đau đớn tôi đă từng muốn hờn trách, thậm chí nguyền rủa Thiên Chúa, nhưng tôi vẫn nghĩ đến h́nh ảnh của ông Gióp. Ngài bị bệnh bảy năm lở loét hôi thối đầy người, bị vợ con xa lánh có lúc không chịu được ngài khẽ trách Thiên Chúa “sao không để cho ngài được chết” tôi nghĩ tôi đă có được h́nh ảnh của ông Gióp để làm gương, vậy không thể nào lặp lại “dấu ngă ḷng” đó, v́ thế mà tôi vẫn cắn răng chịu đựng. Thêm nữa trong quá tŕnh bệnh tật, tôi tự ngẫm thấy ḿnh nhận được quá nhiều ánh sáng vinh quang của Chúa, mà không có Chúa trợ giúp và dẫn dắt, tôi không thể làm được. Trong thời gian đó tôi đă viết được hàng chục cuốn sách, gồm chuyên luận, truyện ngắn, trường ca… có những cuốn quan trọng như “Y hướng tính văn chương” – có hẳn một chương bàn về Thượng Đế, “Hành tŕnh nhận thức nhân loại”, “Hành tŕnh tâm linh nhân loại”, và trường ca thần học “ Ngước lên cao” – Tôn vinh Chúa và đức tin của con người. Tôi luôn nghĩ, vinh quang là món quà lớn nhất mà Chúa đă trao cho ta, th́ ta c̣n kêu ca về những đơn đau thể xác làm ǵ ?(!)

Vào dịp rửa tội – lễ phục sinh tôi xuất hiện trước mắt mọi người tinh tuyền, sạch sẽ. Và tôi chime nghiệm đó là món quà Chúa ban cho tôi: Vượt qua một cơ thể đầy rẫy bệnh tật u ám để phục sinh thành con cái Chúa trong một thân xác mới.
Thứ ba: Trước lễ rửa tội một tuần, bố tôi bảy mươi tuổi lâm bệnh rất nặng, tôi phải về nhà đưa cụ vào bệnh viện Việt – Xô cấp cứu. Ngay trong đêm đó, bệnh viện hội chẩn và quyết định mổ, sau ca đại phẫu lấy mật cho cụ, lúc 3 giờ sáng tôi trở về nhà, việc đầu tiên tôi mặc quần áo, leo lên gác xép, thắp 3 ngọn nến cầu nguyện Thiên Chúa ban phước lành để bố tôi vượt qua bệnh tật. Mỗi ngọn nến nhỏ hơn ngón tay út, được cắm vào chiếc đế bằng sứ màu nhỏ như đáy chén. Vậy mà tôi cho rằng một việc như phép lạ đă xảy ra, lúc gần 9 giờ sáng tôi tỉnh dậy, vẫn thấy một ngọn nến c̣n cháy. Như vậy một ngọn nến bé xíu, cùng một chút nến c̣n sót lại nơi đế chén đă cháy bảy giờ đồng hồ. Tôi nghĩ Chúa Thánh Thần đă ban cho tôi sự ấm ḷng, Ngài như muốn bảo: “ Ta cho con một dấu chỉ để con yên tâm”. Trọng bệnh của bố tôi dần dần b́nh phục. Vào ngày tôi rửa tội, tôi nghe, sang tuần bố tôi có thể xuất viện. Như vậy Chúa không chỉ cho bố tôi sức khỏe, cho gia đ́nh tôi b́nh an, mà c̣n cho tôi một đêm rửa tội an b́nh, thuận buồm, xuôi gió. Và tôi tự chiêm nghiệm rằng: với gia đ́nh và tôi, đây cũng là ân sủng phục sinh của phép nhiệm mầu vượt qua.

Nhưng tất cả hành tŕnh “vượt qua” để trở thành con chiên của Chúa đó được bắt đầu từ đâu? Lần lại hơn mười năm, nó được bắt đầu từ cái ngày tôi may mắn được gặp Đức cha Phanxico Xavie Nguyễn Văn Thuận. Một triết gia có nói “ Một ḥn đá đặt đúng chỗ có thể thay đổi hướng chảy cả một ḍng sông”, có thể nói Đức cha Nguyễn Văn Thuận là viên đá làm chuyển hướng ḍng sông cuộc đời tôi, đặc biệt Ngài khơi nguồn để ḍng sông tâm hồn tôi chảy từ trần gian qua miền đức tin hướng về nước Chúa. Nói chính xác hơn, cho đến nay tự thân tôi vẫn luôn đánh giá, việc gặp Đức cha Nguyễn Văn Thuận là “biến cố tha nhân lớn nhất cuộc đời tôi” (le plus grand événeement de l’antrui).

Ngài là người nhân ái nhất, trí tuệ nhất, nguyên tắc nhất mà tôi từng gặp. Và Ngài như một hạt men hùng hậu nhất đă gieo vào cuộc đời tôi, để triển nở thành một đức tin vô cùng mănh liệt. Đến nay, dù tôi sống vẫn c̣n nhiều vấp phạm, song tôi không bao giờ có thể mảy may nghi ngờ: “Chúa là sức mạnh lớn nhất trong tôi. Chúa là vinh quang lớn nhất cuộc đời tôi!”

Sự việc bắt đầu thế này. Trước kia tôi là sinh viên khóa VI của Đại học An Ninh, c̣n gọi là C500, đóng ở khu vực giáp khi Thanh Xuân, Hà Nội. Tôi học từ năm 1974, đến năm 1979 ra trường được phân về công tác tại cục “ Chống phản động” tức A16 thuộc Bộ Nội Vụ. Thời gian đầu tôi công tác tại pḥng “Dân tộc”. Sau bảy năm, số phận bắt đầu đưa đẩy tôi vào một sự sắp đặt mới, tôi được chuyển sang pḥng “Tôn giáo”. Mới về pḥng, tôi đă nghe anh em bàn tán về việc của Đức cha Nguyễn Văn Thuận. Nào là “ Ngài giỏi lắm, biết đến tám ngoại ngữ!” “Ngài nhân từ với mọi người!” “ Ngài bị cầm tù mà lúc nào cũng vui vẻ và tràn đầy hy vọng”… rồi tôi cũng được xem tập hồ sơ của Ngài. Cái ấn tượng đầu tiên của tôi là ảnh Ngài chụp chung với khoảng 200 tu sinh và thanh thiếu niên mặc toàn đồ trắng trên băi biển Nha Trang. Và cái tội lớn nhất của Ngài trong tập hồ sơ là: Thành lập “Tu hội Hy Vọng” và là thành viên của gia đ́nh “mũ rất to” là Ngô Đ́nh Diệm (Tổng thống Việt Nam Cộng Ḥa).

(c̣n nữa)


 

 ladieubongg
 member

 REF: 675281
 04/24/2014

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


14 Tháng 4 2014

Trong thời gian đấy cục tôi, do ông Hoàn Thành cục trưởng, ông Lam trưởng pḥng Tôn giáo có trách nhiệm quản thúc Đức cha Nguyễn Văn Thuận tại số nhà 23 phố Ḥa Mă. Sau mười năm công tác, tôi đă trở thành một cán bộ cốt cán nằm trong chỉ tiêu được nâng lên cao hơn, khi các ông cục trưởng và trưởng pḥng hỏi tôi về nguyện vọng, tôi đă trả lời: “Thưa các thủ trưởng, hiện nay tôi đă hoàn thành chương tŕnh học tiếng Anh khóa buổi tối, nay tôi theo học tŕnh độ C tiếng Pháp. Vậy nguyện vọng của tôi chỉ mong được hàng tuần gặp Đức cha Nguyễn Văn Thuận để tập nói tiếng Pháp”. Với tổ chức, nguyện vọng đó khá giản dị, v́ tôi không đ̣i thăng quan, tiến chức mà chỉ đ̣i học. Thế là tôi được cấp cục và cấp pḥng đồng ư cho gặp Đức Đức cha và tất nhiên tôi được ông trưởng pḥng sửa soạn cho lập trường tư tưởng, làm sao không để “đối tượng” cảm hóa ngược.

Vào một chiều đầu năm 1987 tôi đến số nhà 23 phố Ḥa Mă. Đó là một ngôi nhà so với điều kiện của người Việt thời đó, có thể nói là trên cả tiêu chuẩn của thủ trưởng. Ngôi nhà kiểu Pháp, mặt tiền khoảng 6 mét, phía dưới có hai pḥng. Pḥng ngoài để Đức cha ăn uống và sinh hoạt. Qua phần cầu thang đến pḥng thứ hai để cho hai cán bộ thường trực ở đó quản lư Ngài. Hai pḥng trên gác, pḥng phía ngoài với một mảnh tre màu xanh che phía trước dành cho Đức cha ở, c̣n pḥng thứ hai, có kê bàn ghế kiểu văn pḥng giành cho lănh đạo cục pḥng, đôi khi chỉ lănh đạo Bộ làm việc với Đức Cha.

Khi tôi ra, ngay cái nh́n đầu tiên chúng tôi đă mến nhau. Tôi th́ đă biết khá kỹ về Ngài, cùng danh tiếng của Ngài, c̣n Ngài th́ chí ít cần một người đối thoại, để cho vơi bớt cô đơn. Hôm thứ nhất Ngài c̣n hỏi tôi: “Nhà này thuộc phố nào?” Tôi không trả lời! Và tôi giữ nguyên tắc đó từ đầu đến cuối, nghĩa là tôi có thể rất chân t́nh với Ngài về phần con người, rất thành thật với Ngài trong các cuộc trao đổi, hỏi Ngài về các nhăn quan chính trị, xă hội hay tôn giáo, nhưng không đánh mất vai tṛ của một cán bộ có chức năng chuyên môn.

Hôm sau, Ngài dẫn tôi vào thăm pḥng Ngài. Ngài chỉ qua cửa sổ của lớp mành che nói rằng, phía bên kia đường phố chủ nhật nào cũng có các bà mặc áo dài đi lễ. Và Ngài nói, tôi có thể nh́n rơ biển quảng cáo trên các hiệu may để biết đây là phố nào.
Rồi sau hai giờ tập nói tiếng Pháp với Ngài, qua các cuộc trao đổi về mọi lĩnh vực, tôi có ra tận nơi Ngài tự nấu ăn. Ở phía sau tầng trệt. Ngài chỉ ra phía cổng sau, nơi có chiếc loa phóng thanh và nói: “Hỏi để thử anh Đức vậy thôi, c̣n sáng nào chiếc loa kia chẳng mở đầu bằng câu 'Đây là phường Ḥa Mă'
… đó là những kỹ niệm làm quen đầu tiên của tôi với Đức cha.

Trong thời gian đó, để chống lại nỗi cô đơn không được làm phụng vụ, Đức cha Phanxico Xavie Nguyễn Văn Thuận soạn và viết khá nhiều sách, như cuốn từ điển tám thứ tiếng, sách học tiếng Đức, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Italia, Ngài viết sách và làm b́a bọc bằng các túi nilon đựng thực phẩm. Ngài tặng tôi một cuốn Lexikon. Từ vựng tiếng Đức – Anh – Pháp – Việt (cùng gốc – đồng nghĩa), học bằng b́a Osuimono – một thứ gia vị của Nhật Bản, với hàng chữ: “Avec mes meilleurs souhaits et mes sincères felicitations pour vos succcès en Frangais et en Anglais”, Hà Nội, 24, Avrie 1988.

Ngài c̣n tặng tôi cuốn sách học tiếng Đức “L‘Allemand sán peine” của tác giả A Chérel được bọc trong chiếc b́a cứng cùng khổ của một cuốn sách phụng vụ khác có tên là “Lé Actes du concile, Vatican II texts intégrou” Với hàng chữ đề tặng “Affeclueuse Souvenir, Hà Nội 20 –x-1988). Ngoài ra cho đến giờ tôi vẫn c̣n áy náy và ân hận, đó là việc mượn cuốn từ điển tám thứ tiếng tự soạn bằng chữ viết tay của Ngài về để nhờ anh bạn cùng lớp photocopy, nhưng anh này đă làm thất lạc mất sách của Ngài. Thật là một sự cẩu thả làm phí phạm bao công sức của Ngài. Tôi đă xin lỗi Ngài nhiều lần về việc này.

Hồi đó tôi cũng đọc một số trang Kinh Thánh và cùng đọc sách Kinh Phật, so sánh tôi thấy Đức Phật nói nhiều vấn đề khúc triết, trái lại Chúa Giê-su th́ nói những điều khá b́nh dị.
Đức cha Phanxico Xavie Nguyễn Văn Thuận từ tốn trả lời:"Đức Phật nói khúc triết v́ Ngài nói như một nhà triết học, một nhà thần học. Trong khi đó, Chúa Giê-su nói cách giản dị v́ Ngài là Chúa tể tạo ra trời đất, Ngài ở trên mọi người, và Ngài nói cách giản dị để mọi người thực hiện. Lời Chúa là bản chất của vũ trụ từ trong Ngài đi ra nên mạch lạc và giản dị, v́ Ngài là Đấng sáng tạo vũ trụ hiểu thấu mọi việc Ngài làm. Trái lại Đức Phật t́m cách kiến giải vũ trụ bằng sự giác ngộ của Ngài, v́ vậy Ngài phải dùng lời khúc triết."
Nghe xong sự giải thích của Đức cha, tôi thấy sự sáng tỏ, tôi bị chinh phục hoàn toàn chẳng hỏi thăm ǵ nữa.

Đức cha Phanxico Xavie Nguyễn Văn Thuận là người lúc nào cũng bày tỏ sự chân t́nh, kiên nhẫn và lạc quan. Hầu như lúc nào Ngài cũng hát, lúc xách một phích nước lên gác Ngài hát tranh thủ thời gian của vài bước chân, lúc nhặt rau Ngài hát tranh thủ một thời gian của một xoong nước bé tư bốc hơi, những bài ngài hát toàn là những thánh ca. Ngài có rất nhiều chuyện tiếu lâm, đời có, đạo có, và mỗi khi có dịp ngài lại kể ngay một chuyện. Mọi người ở quanh ngại đều thường bị tính t́nh, cách sống, trí tuệ uyên bác, Đức tin sâu thẳm của ngài cảm hóa. Riêng tôi, bị thấm nhiều ngài nhanh đến mức, chỉ sau vài lần tiếp xúc với ngài, khi tôi đến nhà vợ của chú em út, th́ cô em dâu dù rất xa lạ với Đức tin Ki-tô giáo, đă sững sờ thốt lên: "Anh Đức trông giống cha Đạo quá!". Tôi ngắm lại ḿnh, và tự hỏi, có lẽ ánh mắt ḿnh đă xa hơn, sâu hơn, bao dung hơn, c̣n phong thái th́ nho nhă đĩnh đạc hơn chăng mà "lật trang" thành một người khác hẳn? Và tôi hiểu tất cả ảnh hưởng vừa nhanh-vừa mạnh-vừa sâu đó được bắt nguồn từ Đức cha Phanxico Xaviê Nguyễn Văn Thuận.

C̣n nữa...


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network