cafekho
member
ID 33703
12/08/2007
|
Nhớ người dưng - NK ku cafe 2... !!!!
Náo nức không khí lễ hội mùa đông.
Noel năm nay có lẽ mọi người chuẩn bị từ rất sớm, hihi, đã thấy rất sôm rồi kìa, sôm nhất là mấy "tiệm bán nón bảo hỉm" (dzô diên chả liên quan). Thì đó đội nón bảo hỉm thì có liên quan gì tới noel.?
Bắt đầu từ 15/12 này, tất cả mọi người lưu hành bằng xe máy trên đường phố đều phải đội mũ bảo hỉm ..
Chao ôi, chao, chẳng quen chút nào, cực khổ cho ông già noel tuy là ngồi xe tuần lộc đi phát quà cũng phải đội mũ bảo hỉm, chắc vậy..(mình lỡ tay remove photoshop rùi, hong, mình phát cho ông già noel cái mũ bảo hỉm màu đỏ chót..)
Noel gần tới rồi, Noel mình có biết bao việc để làm, mệt quá luôn, lễ này ko phải lễ của nhà mình, nhà mình có má và các bà chị theo đạo Phật, mình cũng hay đi chùa, nhưng mình không theo đạo nào cả, đáng trách chưa kìa, lúc trước suýt chút mà làm con dân công giáo(có vợ theo đạo mừ..) Nhớ người iu quá đi, nhớ mấy lúc cằn nhằn người ta đi lễ lâu quá để mình chờ cả buổi, đôi lúc còn giận luôn.. hihi.. Giờ ai đưa đón mấy người đi lễ vậy, mấy người chịu lấy chồng chưa ??? Nhớ mấy người quá đi, mua cái thiệp lần này là cái thiệp thứ ba rồi mà chưa gửi nè (mốc meo).. Miss U..
Giờ này người dưng trên những đường bay có nhớ mình không, có mệt mỏi không ? Lo cho người dưng rất ghét đi máy bay, vì sẽ bị khổ sở lắm, chắc là cũng gần tới nơi rồi người dưng ha, cố lên chút nữa,, buồn nôn thì cứ nôn ra, ha, nôn hết rồi thôi chứ gì..hihi.. Cố lên, love U..
Bữa này viết cái gì lộn xộn quá, chẳng gì ra gì, có lẽ tâm trạng không được bình ổn, và chắc cũng do mình dời nhà mới, ở cái nhà cũ mình thấy viết trơn tru hơn nhiều, rất là dễ chịu luôn, ở đây thấy cái mạch như bị khựng lại.. nhớ topic cũ quá chừng...
(Có lẽ chỉ tạm vậy thôi, mình sẽ sửa lại tối này, vì bài mở đầu sao thấy vun vặt quá, có huông thì sao ?? hớ)
12h30 pm 9/12
---
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
cafekho
member
REF: 344679
05/14/2008
|
Nát ơi, tên trùng tên ý mà, cafe đâu có biết BT nhà mấy ngừi ra seo, cafe đang kể câu chuyện về BT của cafe.. cho người iu nghe.. liu liu..
(típ)
---
Một buổi chiều miên man gió lộng, những chùm nắng màu rơm úa rơi xuống mảng đường đá lỏm ngỏm đang chờ được trải nhựa, xa xa, có đám khói đen ngút nghít và mùi ốc nướng mỡ hành ngào ngạt thổi tới,
Bạch Tuyết và mụ dì ghẻ đang cùng nhau ngồi trước khu biệt thự sân vườn cha nàng mới mua, chơi bài cào ăn tiền, bất chợt cả hai thấy một con chim to, phải nói là rất đẹp (đẹp hơn chym Vàng Anh) trước giờ cả hai đã thấy nhiều loại chim, chim có cánh, có lông, chim không cánh có lông, chim mỏ ngắn, chim mỏ tè(tà), mỏ dài rất nhiều nhưng chưa có con nào đẹp như con này. Mụ dì ghẻ buộc miệng:
- Ồ, chim đẹp quá, chúng ta bắt chim này mần thịt coan nhé, mình sẽ làm chim rôty, uống cùng với rượu chuối hột thì tuyệt lắm
Bạch Tuyết cũng nuốt nước miếng thòm thèm
- Dì nói sao đó chứ Tuyết thích bắt nó làm chả chim,
- Chả chim dì không ưng, chả chim ăn vừa béo vừa ngậy, dì đang đai-ẹt (diet) mà, làm chim nướng muối ớt ăn cho rồi, uống với rượu “Sơn Tinh”(1 loại rượu mới của VN)
- Cũng được, dì nhớ chừa cho Tuyết nửa con đấy.
- Không, có 1 con tao ăn chả thấm, ở đó mà chia cho mài
- Dì thật là tham ăn, đáng xấu hổ, hừ hừ.
- Ừ, tao là đồ tham ăn đấy, mài là đồ hỗn láo
Lời qua tiếng lại con chim lạ thấy động bay mất tiu,
Tiếc rẻ dẫn tới cãi nhau xô xát, với sức khỏe 8x của mình Tuyết lỡ tay móc cái giày cao gót vào mặt dì, máu chảy đằm đìa, nhớ lại chuyện “hòn vọng phu”, Tuyết xanh mặt chạy vào nhà, gom tiền, vòng vàng cuốn gói ra đi ngay trong buổi chiều hôm ấy.
Tạm bàn.
Cao trào ở chổ dì ghẻ tưởng tượng con chim đã bắt được rồi bắt đầu bỏ quên hiện thức và hoang tưởng. Bài học cho chúng ta là không nên xem vật chưa sở hữu cụ thể là sự thật mà ảo tưởng rồi tranh giành cái sở hữu ảo đó.
(chừng nào có thiệt rồi mới giành ..hihi….)
Ngoài ra còn chê trách tật tham ăn.
Người iu đừng có tham ăn nhé.. lêu lêu..
---
(Phần “Chả chim” được cào cấu từ một chuyện ngụ ngôn VN)
Mời em xem tiếp phần 3 ..
“Những nẻo đường lưu lạc…” – dĩ nhiên là của Bạch Tuyết..
|
|
cafekho
member
REF: 372913
07/17/2008
|
12:00 AM 17/7/08
Đêm, cảm giác mênh mang khó tả, không kịp kéo hồn lại tôi để nó chạm nóc với trăm luồng cảm xúc ùa về.
Nếu tôi nhắm mắt tôi sẽ nghe tiếng nhạc, nếu tôi mở mắt tôi sẽ thấy những dòng thơ không hình hài bay bay. Tôi đang nghe trong mình một bài thơ mà giai điệu của nó cứ bổng trầm vang lên lướt thướt như một mảnh lụa trắng lượn lơ theo gió. Từng con chữ không tượng hình mà nó tượng thanh, bằng, trắc,thượng, phú, nhập, bình thanh ăm ắp trong đầu nhưng không hình thành rõ rệt. Nó làm tôi hoang mang, cảm giác như mình sắp đạt được ý tưởng lại như chới với, tắt ngầm những giao thoa giữa thực và ảo. Tôi có vẻ như một người làm thơ đang hốt hoảng trong đêm, không biết mình đang tỉnh hay đang mơ, chẳng biết phải bắt đầu và vịn vào đâu để viết. Con chữ bay bay, thoắt hiện và thoát mất để lại "bài thơ giấy trắng" và cơn thổn thức điệu vần.
Tôi muốn làm bài thơ yêu người, bài thơ thanh cao, thơ chỉ để thơ, như hoa lan thì thơm, nó đâu phải vì cánh bướm đa tình, nó đâu phải vì con ong cần mẫn, thơ chỉ để cho tôi, chẳng gửi riêng ai, chằng chờ ai hay..
Bất tựu hình hài, bất lực thi ca, khi câu thơ không mang hình chữ, âm nhạc vang vang, lời bài ca dưa dứt, câu thơ Trịnh mỏng dính bay lên
“hư không là gì hư không nhỉ?, là chút hồng phai, chút hòai nghi.” khi lời bài ca bập vào những đôi môi hồng hé nở “dưới chân người cỏ xót xa đưa” “dưới vòng nôi mọc từng nấm mộ”
“hòai nghi là chiếc hôn có lẽ”
“hòai nghi là chiếc hôn có lẽ”
“hòai nghi là chiếc hôn có lẽ”
“hòai nghi là chiếc hôn....
Có lẽ
Đã tàn phai quá giữa đường về….”
Là tiếc nuối, là xót xa, cái ảo ảnh tựa như thơ của tôi cứ ẩm thấp vang lên từ dòng dòng lông vịt, câu thơ sỏi đá con chữ trầm ngâm..
Bắt đầu bằng câu thơ phù du
Ta bắt nhịp, thở trên đài hoa ngộ nhận
Với con mắt gieo thơ lận đận
Ta buộc mình chói sáng dưới tầm mây
Không như dây leo đánh đu cổ thụ tàng cây
Không thể buộc hào quang vào đá tảng
Cũng không thể bắt hồng hoa phát sáng
Chỉ để làm thơ, chỉ để làm vui, chỉ để đang đêm nổi khùng
Mụ phù thủy và công chúa thiên nga không hề khác biệt
Công chúa lọ lem có thể yêu cô bé quàng khăn đỏ
Chiếc hài đánh rơi có size là 47
Người mang vừa duy nhất là hoàng tử lợn
Hôn lễ cử hành tại Sóc bombo
Cắc cùm cum, cắc cùm cum..
Chỉ đề làm vui, chỉ để đùa thôi …
hihihi..
---
Dzô đây mới nhớ những nẻo đường của Bạch Tuyết mình còn chưa san lắp mặt bằng..
Hãy đợi đấy..
|
Page
1
2
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|