vitbuocno
member
ID 66573
02/24/2011
|
Chiện ngắn ơi là ngắn
Bố là mẹ
TG: Hữu Thành
Tôi mồ côi mẹ từ nhỏ. Hôm nay sau giờ giảng, tôi hát cho các em nghe… “Mẹ già như chuối chín cây, gió lay mẹ rụng con phải mồ côi…”
Tôi nói với các em: “Chúng ta thật hạnh phúc khi được ở trong vòng tay mẹ”.
Có tiếng khóc ở góc lớp. Tôi đến cạnh em hỏi:
- Sao con khóc
- Con nhớ Mẹ! Đứa bé đáp ngập ngừng
- Mẹ đâu?
Nhìn theo tay đứa bé, tôi thấy một người đàn ông nước da đen sạm đang đứng trước cổng trường.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
vitbuocno
member
REF: 592773
03/14/2011
|
Phấn Son
TG: Nguyễn Hồng Ân
Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm.
Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: “Bạn gái con xinh”.
Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: “Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không…”
Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì.
@Ui da, khách qzúy dzô thăm, em chào chị BGCĐ, em mời chị BGCĐ dzô chơi xem chiện ạ.....hì hì....em cám ơn chị đã ghé qua, em chúc chị dzui đầu từng nha....hiihi
|
|
vitbuocno
member
REF: 592888
03/15/2011
|
Bức tranh
TG: Tăng Khắc Hiển
Đêm.
Dưới trời sương.
Hai mẹ con nhìn trăng tròn treo trên những ngọn dừa và mái ngói ngủ yên.
Người mẹ mơ có một mái ấm. Đứa con ước với được vầng trăng.
Mười năm.
Đứa con đã chạm tới đỉnh cao và nghĩ về tổ ấm.
Người mẹ một mình nhìn trăng qua lỗ hổng mái nhà.
Vầng trăng khuyết đi một nửa…
|
|
vitbuocno
member
REF: 593036
03/16/2011
|
Cổng trường
TG: Thanh Hải
Cổng trường ngày thi đông nghẹt thí sinh & phụ huynh. Những gánh hàng, dãy quán mọc lên san sát trên khoảng đất trống cạnh trường.
"Út, Út, Út ơi!". Cô học trò lúng túng tách khỏi đám bạn, đi về phía tiếng kêu.
"Ăn đi con. Xôi đậu. Thi sẽ đậu đấy".
"Con ăn rồi. Sao má lại ra đây!". Cô quày quả vào trường, vội vàng như trốn chạy ...
...Mùa thi lại về. Cô giáo trẻ tần ngần trước cổng trường nhộn nhịp. Giọt nước mắt muộn màng đọng nơi khóe mắt. "Con mãi sẽ không đậu khi chối từ gánh xôi của má. Má ơi!".
|
|
vitbuocno
member
REF: 593197
03/18/2011
|
Ba
TG: Nguyên Duy
Xưa, nội nghèo, Ba đi ở cho ông bá hộ, chăn trâu để chú được đi học. Thành tài, chú cưới vợ, ra riêng.
Ngày hỏi vợ cho thằng Hai, chú mời mấy người cùng cơ quan. Ai cũng com-lê, ca-ra-vát. Chú bảo: Anh Hai hay đau bao tử, ở nhà nghỉ cho khỏe.
Ba ừ, im lặng vác cày ra đồng. Mồ hôi đổ đầy người.
Cũng những giọt mồ hôi ấy, xưa mặn nồng biết chừng nào, mà giờ, sao nghe chát cả bờ môi.
|
|
vitbuocno
member
REF: 593331
03/19/2011
|
Chân quê
TG: Lê Đoàn
Chị Hai lên thành phố học, được gần năm. Tết chị về. Cả nhà vui lắm. Cu Tí, cái Na tròn xoe mắt nhìn chị rồi rụt rè sờ lên bộ đồ chị đang mặc.
Bữa cơm ngon hơn. Chị kể chuyện thật nhiều. "Ở thành phố thích thật", cái Na nói. Chợt cu Tí giật giật áo mẹ: "Chị Hai không bắt chước được giọng mình nữa, mẹ ơi".
|
|
anhminh26
member
REF: 593350
03/19/2011
|
Góp vui với vitbuocno 1 chùm chuyện vui ngắn nè.
Tiền và bạn
- Từ ngày hắn mất tiền, phân nửa bạn bè của hắn không còn biết tới hắn nữa.
- Còn nửa kia ?
- Họ chưa biết là hắn đã mất tiền.
=======================================
Anh chồng thất thểu về nhà, bùn bê bết từ đầu đến chân. Cô vợ gằn giọng:
- Sao thế?
- Ngã xuống ao...
- Thế là toi cái quần mới toanh rồi à?
- Em nghĩ coi, làm sao mà anh cởi kịp
=======================================
Nửa đêm, hai vợ chồng trẻ rủ rỉ với nhau trong phòng.
- Ngọn lửa của đời em.
- Anh sáng tình yêu của anh.
- Ngọn đèn của trái tim em..
Từ sau vách ngăn, giọng ngái ngủ của bà mẹ chồng cất lên:
- Con ơi, khuya rồi, tắt đèn đi ngủ thôi !
=======================================
Cô giáo: Em nào cho cô biết giao thông bằng đường sắt và đường bộ, đường nào tiện lợi hơn?
- Thưa cô đường sắt!
- Tại sao?
- Thưa cô vì đường sắt không bị đèn xanh, đèn đỏ và không lo công an thổi ạ!
=======================================
Hai học sinh ngồi nói chuyện với nhau. Một học sinh than thở:
- Cô giáo tao thật không ra gì. Cả bài văn tao viết hay như thế, chỉ vì sai một lỗi chính tả mà cho tao ăn trứng.
- Thế mày viết sai chỗ nào?
- Thay vì viết "cô giáo em say mê trồng người", tao viết nhầm thành "cô giáo em say mê chồng người".
=======================================
Toàn dấu nặng!
Một chục chị bộ đội đội một chục hột vịt lộn bị một bọn lạ mặt chặn lại tại cột trụ điện, chục chị bộ đội sợ chạy lại gọi một chục cụ bộ đội, chục cụ bộ đội chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận, bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ bộ đội rượt kịp, bọn lạ mặt bị đập nện, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận. Một chuyện thật tội nghiệp !—-> đọc thật mệt...
Chúc vitbuocno và cả nhà thật vui....hihi
|
|
vitbuocno
member
REF: 593371
03/19/2011
|
Cua rang muối
TG: Chưa rõ
Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu.
Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui:
- Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
- Còn răng đâu mà ăn?!
@Em chào anh AM, hihi.....mí chiện anh post vui lém ạ, em cảm ơn anh ghé thăm nha, chúc anh dzui thiệt nhìu cúi từng nha.....hihi
|
|
vitbuocno
member
REF: 593493
03/20/2011
|
Xót xa
TG: Tầm Duyên
Tốt nghiệp Đại học Văn hóa – Nghệ thuật – Du lịch, chị Hai ở luôn trên Thành phố làm Phó giám đốc cho một công ty Đầu tư và phát triển Du lịch tại Sài Gòn. Mãi đến hôm nay – dễ chừng gần ba năm – chị Hai mới về. Cả nhà khôn xiết vui mừng. Má lật đật chèo xuồng đến chợ nổi mua đồ về làm bữa cơm thịnh soạn:
- Tội nghiệp chị Hai tụi bay, hồi giờ có được bữa ăn nào đàng hoàng, tử tế đâu?
Đang ăn, chị Hai bỗng giật mình, lấy đũa khều một sợi tóc từ trong đĩa lòng xào ra:
- Ai làm bê bối và cẩu thả thế này? Kiểu này ở nhà hàng họ đã đổ vào thùng nước cơm! Khách du lịch mà biết, chỉ có nước đóng cửa dẹp tiệm! Sạt nghiệp là cái chắc!
Nói xong, chị Hai đứng dậy bỏ ăn, nhanh chân bước lên nhà trên.
Từ nãy giờ, má ngồi đó, im lìm như tượng đá. Thằng Út cầm sợi tóc lên săm soi một lúc rồi la to lên, giọng còn ngọng nghịu :
- Sợi tóc bạc hơn một nửa rồi má ơi
|
|
vitbuocno
member
REF: 593653
03/21/2011
|
Đi thi
TG: Ngô Thị Thu Vân
Chị Hai thi đệ thất. Ba thức dậy từ tờ mờ chở chị đi trên chiếc xe đạp cũ. Chị Hai đậu thủ khoa. Má bảo: “Nhờ Ba mày mát tay”. Từ đó, lần lượt tới anh Ba rồi cô út - cấp II, cấp III, tú tài, đại học - Đứa nào cũng một tay Ba dắt đi thi. Giờ cả ba đều thành đạt.
… Buổi sáng, trời se lạnh, Ba chuẩn bị đi thi “Hội thi sức khỏe người cao tuổi”. Má nhìn Ba ái ngại: “Để tôi gọi taxi. Tụi nhỏ đều bận cả”.
Buổi tối, má hỏi: “Ông thi sao rồi?”. Ba cười xòa bảo: “Rớt!”.
|
|
vitbuocno
member
REF: 593757
03/22/2011
|
Vợ chồng
TG: Tùy nghi
Mỗi lần du lịch, anh vẫn bật cười vì tính nhát gan của chị. Xe qua đèo: sợ. Lên núi cao: sợ. Biển sóng lớn: sợ. Những lúc ấy, anh lại ôm lấy chị, vỗ về:
- Đừng sợ, có anh đây. Em hãy can đảm lên nào !
Công ty phá sản. Từ cương vị giám đốc, anh quay về với hai bàn tay trắng. Anh hốc hác, suy sụp. Chị dịu dàng ôm anh vào lòng, xoa xoa mái tóc:
- Đừng tuyệt vọng, anh còn có em mà. Hãy can đảm nhé anh !
|
|
vitbuocno
member
REF: 593866
03/23/2011
|
Lòng tin
TG: Thanh Vân
Xe ngừng…
- Mận ngọt đây!...
- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?
- Dạ 2000.
- Hổng có tiền lẻ!
- Để con đổi cho!
Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mười phút…
- Trời! đồ ranh! Nó cầm 5000 của tui đi luôn rồi!
- Ai mà tin cái lũ đó chứ!
- Bà tin người quá!...
Xe sắp lăn bánh… Cái bóng nhỏ hớt hải:
- Dì ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoài người ta mới đổi cho!
|
|
vitbuocno
member
REF: 593980
03/24/2011
|
Cây khế
TG: Hoàng Lan
Em tôi theo chồng định cư ở nước ngoài. Cuộc mưu sinh vất vả khiến đã lâu em không về lại quê hương. Hôm rồi, em thư về: " ... Con gửi ít tiền để ba má nâng nền nhà chống lụt! Nhưng xin đừng chặt cây khế ngoài sân. Con đã kể chuyện cổ tích " Ăn khế trả vàng " cho bọn trẻ nghe, và chúng rất muốn biết cây khế trông như thế nào ..." Xem thư, cả nhà vừa cảm động, vừa bối rối ... Qua mấy mùa nước ngập, cây khế không chịu nổi đã chết năm rồi.
Chiều qua, ba tôi khệ nệ mang về một cây khế con. Hy vọng đến lúc các cháu về thì cây đã lớn ...
|
|
vitbuocno
member
REF: 594246
03/25/2011
|
Gia Đình
TG: Trần Thị Út
Gia đình tôi những mười anh chị em. Nhà nghèo, bữa ăn chỉ là cá kho khô quẹt hay rau luột chấm mắm sả nhưng cả gia đình xúm lại ăn vui lắm. Má cấm không cho ai ăn tô, dĩa sợ sau này anh em tứ tán.
Thời gian trôi, anh em tôi lần lượt có gia đình riêng. Vì công việc làm ăn, mỗi người ở một nơi. Ba mất. Má đã già. Gia đình thưa tiếng cười.
Ngày Tết, má chờ hoài: " Con Hai, thằng Ba, con Tám... ". Tay già lóng cóng dọn đủ 10 cái chén chờ con...
|
|
vitbuocno
member
REF: 594386
03/26/2011
|
Cám Ơn Con
TG: Chưa rõ
Thằng bé ốm yếu bị mổ. Tỉnh dậy nó rờ bụng rên khe khẽ. Ba nó dụ nó "ráng lên, mai mốt con sẽ chạy nhanh bơi giỏi". Cô y tá cho nó morphine. Nó lại ngủ.
Về nhà mẹ cho nó thuốc giảm đau. Nó mím môi nói "mai mốt con sẽ win the first prize in the race". Đêm đó mẹ nó mơ thấy một chàng trai cao lớn khoẻ mạnh.
|
|
vitbuocno
member
REF: 594522
03/27/2011
|
Cục Kẹo
TG: Chưa rõ
- Há miệng ra cưng
- ...
- Giỏi, có ngọt không?
- Uh, bộ anh muốn giết em hay sao
- Hì hì, em thích ngọt mờ ... nhưng lời nói ngọt ngào với kẹo Milk Chocolate, cái nào ngọt hơn?
- Hic, em thích cả hai
10 năm sau, vào một buổi sáng ngày Halloween, nhìn mấy đứa con sửa soạn quần áo hoá trang rồi chia nhau những cục kẹo, nàng liếm môi và lạ thay vị ngọt của chất đường ngày xưa vẫn như còn đó.
|
|
vitbuocno
member
REF: 594551
03/28/2011
|
Giỗ ông
TG: Lê Nguyên Vũ
Sớm mồ côi. Từ nhỏ anh em nó sống cùng Nội trên rảo đất còm của người chú. Năm ngoái, sau trận bão lớn ông nó quy tiên. Chú nó lấy lại căn chòi, "khuyên" : 14, lớn rồi - nên tự lập. Anh em dắt díu nhau tha hương.
Trưa. Phụ hồ về "nhà" - (ở dưới gầm cầu). Mệt. Đói. Giở nồi cơm: nhão như cháo. Thằng anh mắng: đồ hư. Con em mếu máo: em nấu để... giỗ ông.
Ngẩn người. Chợt nhớ: hôm nay tròn năm, ngày ông mất. Hồi ở quê, thường ngày ông thích cơm nhão. Thế mà... !
Ôm em vào lòng nó gọi trong nước mắt: ông ơi !!!
|
|
vitbuocno
member
REF: 594669
03/29/2011
|
Một mình
TG: Nguyễn Thái Sơn
Em lớn dần, cái tuổi rất dễ tự ti và mủi lòng. Nhà vẫn nghèo; ba mất sớm, mẹ làm lụng một mình. Mẹ chỉ có hai tài sản quý giá nhất, đó là em và chiếc xe đạp.
Hôm thi cấp tỉnh, mẹ dậy sớm, gò lưng trên chiếc xe đạp cũ kỷ ấy đưa em đến nơi thi. Quanh quẩn, toàn xe máy ! Dường như tất cả nán lại cổ vũ tinh thần cho con em mình. Em ngẩng nhìn mẹ, giọng mẹ đượm buồn những đĩnh đạc: “Thôi, vào đi con!”.
Chuông điểm hết giờ ! Ngoài cổng nhốn nháo hẳn lên. Lời han hỏi roan ràng, tiếng máy xe dòn nổ. Nắng rát, em về lầm lũi, chỉ cái bóng là “người bạn đường” đi kè bên chân. Nhìn những chiếc xe chở bạn bè cùng trang lứa lướt qua, em thấy sự cô độc nhân đôi; nhưng lạ thay, em bỗng càng thương mẹ hơn vì giờ này mẹ cũng đang hẩm hiu ngoài đồng xa! Em ra đồng, chờ mẹ cùng về. Em nghe mắt cay cay : mẹ đang cấy mạ … một mình !
|
|
vitbuocno
member
REF: 594768
03/30/2011
|
Nón lá
TG: Nguyễn An Tường
Khói lửa ngập tràn Bình Định. Mẹ bồng bế anh em mình vào Nam, mang theo khung nón lá. Làm nón, mẹ nuôi mình lớn lên, chắt chiu, trút ống mỗi mùa khai trường.
Anh bảo: " Ráng học! Tương lai mình phải thoát khỏi vòm trời nón lá! "
Mình vào đại học. Mẹ làm tăng giờ. Mỗi ngày tấp nập tiền vay, tiền hụi.
Tốt nghiệp, chờ việc làm, mình tránh nắng mưa trong vòm trời nón lá. Mẹ lưng còng bên khung nón. Đôi mắt cả đời chẳng nhìn lên, bây giờ lấp lánh một vì sao!
|
|
vitbuocno
member
REF: 594898
03/31/2011
|
Lãi
TG: Tùy Nghi
Quán rất nghèo, lèo tèo dăm chai nước. Hiếm hoi mới có vài người khách.
Con trai càu nhàu:
- Chín muời năm rồi, chẳng thấy lời lãi gì cả, chỉ tổ nhọc thân. Đã bảo u dẹp quách đi cho rồi. Rõ khổ.
Bà mất vì lao phổi. Con trai dỡ quán bỏ, thấy một cuộn giấy cất kỹ trên hốc kèo. Mở ra, một dòng chữ nghuệch ngoạc: "Lãi của quán, dành cho con". Gần ba triệu. Tờ giấy run bần bật.
|
|
vitbuocno
member
REF: 595050
04/02/2011
|
Lẽ sống
TG: Nguyễn Thái Sơn
Dịp vào Sài Gòn, có lần anh đi vào con đường Nguyễn Phi Khanh. Ngang qua chỗ bà lão bán quần áo được một quảng, anh quay lại. Bà lão già yếu giống mẹ.
Anh ngồi xuống. "Sao cụ không bán đồ mới hơn một chút?". "Tôi không có vốn, cậu ạ. Vả lại, đồ này người nghèo dễ mua". Tôi mua một bộ đồ trẻ nhỏ. "Cậu mua cho con cậu hả?" - "Dạ, cho đứa cháu, cháu chưa có vợ. Vả lại, cháu là người nghèo mà". Bà lão nhận tiền mà mắt rưng rưng.
|
|
vitbuocno
member
REF: 595159
04/03/2011
|
Vòng cẩm thạch
TG: Chưa rõ
Cha kể, cha chỉ ao ước tặng mẹ chiếc vòng cẩm thạch. Tay mẹ trắng nõn nà đeo vòng cẩm thạch rất đẹp. Mỗi khi cha định mua, mẹ cứ tìm cách từ chối, lúc mua sữa, lúc sách vở, lúc tiền trường... Đến khi tay mẹ đen sạm, mẹ vẫn chưa một lần được đeo.
Chị em hùn tiền mua tặng mẹ một chiếc thật đẹp. Mẹ cất kỹ, thỉnh thoảng lại ngắm nghía, cười:
-Mẹ già rồi, tay run lắm, chỉ nhìn thôi cũng thấy vui.
Chị em không ai bảo ai, nước mắt rưng rưng.
|
|
vitbuocno
member
REF: 595240
04/04/2011
|
Tiếng gàu rơi
TG: Chưa rõ
Thuở bé, con chạy lon ton theo mẹ đi gánh nước giếng làng. Đêm. Giếng sóng sánh ánh trăng. Tiếng gàu nhôm rơi khắc khoải. Mẹ múc cả ánh trăng gánh về...
Con lớn, xa quê, quen dần nước máy. Nông thôn cũng bắt đầu đổi mới, nước về tận nhà, chỉ riêng mẹ vẫn mãi thủy chung với cái giếng làng.
Con về thăm, trách:
- Nước máy sao mẹ không dùng lại đi gánh làm gì.
Mẹ cười:
- Tại mẹ thèm nghe tiếng gàu rơi.
Một miền ký ức xa xăm ùa về trong con
|
|
vitbuocno
member
REF: 595349
04/05/2011
|
Đứa con
TG: Thủy Lân Suynh
– Anh ơi em đã có thai.
Hằng nắm tay tôi đặt lên bụng khoe như thế. Mụn con sẽ là sợi dây thắt chặt tình yêu vợ chồng sau năm năm chung sống, chúng tôi ôm nhau mừng rỡ. Hạnh phúc có một đứa con làm cho tôi sung sướng đê mê. Nhưng niềm vui tan dần, tan dần vì câu nói vị bác sĩ còn bên tai:
– Anh không thể có con. Trong tinh dịch anh không có tinh trùng.
Tôi khám bác sĩ khác, ông nầy cũng quả quyết tôi không thể nào có con.
Hằng? ... Đứa con?... Tôi...!
|
|
vitbuocno
member
REF: 595444
04/06/2011
|
Người tốt, Người xấu
TG: Chưa rõ
Trong lần đi công tác lên Đà Lạt, chiếc xe hơi cũ kỹ bò lên dốc đồi, trời sẩm tối, đường vắng, anh thấy sợ. Chợt có một bóng người đàn ông tất tả xách một chiếc túi nhào ra đường vẫy tay dồn dập xin quá giang.
Nhìn tới nhìn lui, anh bỗng ngại. Nhưng đôi mắt kia van xin, tuyệt vọng.
Anh dừng xe chép miệng:
-Thôi đành vậy! Tôi chỉ sợ gặp phải người xấu.
-Xin ông cứ trói tay chân tôi lại và cho tôi đi nhờ lên Thị xã. Con tôi đang nằm viện
|
|
vitbuocno
member
REF: 595549
04/07/2011
|
Loài chim không bay
TG: Chưa rõ
Nhà Minh chuyển đến nơi ở mới. Mừng tân gia, chú Út tặng cho Minh con chim khướu. Ngoài giờ học, Minh líu ríu với chim nơi hàng hiên. Chừng tuần sau, Minh phát hiện cô bé nhà bên thường chăm chú nhìn Minh chăm sóc chim với đôi mắt một mí thật dễ thương nhưng buồn lạ.
Vốn tính xởi lởi, nó xách ù lồng chim lại tường rào giơ lên làm quen: "Bạn thích nuôi chim không? Bạn tên gì?"
Cô bạn mới chầm chậm lăn chiếc xe lăn tại gần song sắt tường: "Em tên là Hoàng Yến!"
|
Page
1
2
3
4
5
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|