vitbuocno
member
ID 66573
02/24/2011
|
Chiện ngắn ơi là ngắn
Bố là mẹ
TG: Hữu Thành
Tôi mồ côi mẹ từ nhỏ. Hôm nay sau giờ giảng, tôi hát cho các em nghe… “Mẹ già như chuối chín cây, gió lay mẹ rụng con phải mồ côi…”
Tôi nói với các em: “Chúng ta thật hạnh phúc khi được ở trong vòng tay mẹ”.
Có tiếng khóc ở góc lớp. Tôi đến cạnh em hỏi:
- Sao con khóc
- Con nhớ Mẹ! Đứa bé đáp ngập ngừng
- Mẹ đâu?
Nhìn theo tay đứa bé, tôi thấy một người đàn ông nước da đen sạm đang đứng trước cổng trường.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
shiranai
member
REF: 595562
04/07/2011
|
Góp với Vịt và mọi người mẩu chuyện "chung" của nhiều người nhé.. ^^
Chung riêng
- Nga Miên -
Chung một con ngõ hẹp, hai nhà chung một vách ngăn. Hai đứa chơi thân từ nhỏ, chung trường chung lớp, ngồi chung bàn, đi về chung lối. Chơi chung trò chơi trẻ nhỏ, cùng khóc cùng cười, chung cả số lần bị đánh đòn do hai đứa mải chơi. Đi qua tuổi thơ với chung những kỷ niệm rồi cùng lớn lên...
Uống chung một ly rượu mừng, chụp chung tấm ảnh... cuối cùng khi anh là chú rể còn em chỉ là khách mời. Từ nay, hai đứa sẽ không còn có gì chung nữa, anh giờ là riêng của người ta...
|
|
vitbuocno
member
REF: 595696
04/08/2011
|
Lòng tốt
TG: Phạm nguyễn Thanh Ngã
Tốt nghiệp Sư phạm. Tôi đi vùng sâu. Trường cử lên tỉnh mua sách hộ các em, tôi tính cả tiền xe vào đó. Thuở ấy lương giáo viên còm cõi, tôi có biết chút đỉnh về thuốc nên định bụng sẽ mua thuốc về bán thêm . Một hôm tôi trượt chân té xuống con suối. Đồng bào dân tộc đã vớt tôi lên. Học trò tôi đi bộ 30km mua thuốc băng bó vết thương cho tôi. Các em đem tặng tôi thịt rừng và cá suối ăn không hết. Chỉ tính phần quà không thôi, giá trị gấp ngàn lần những viên thuốc tôi định bán cho họ ...
@Hê lú bạn SRN, cám ơn bạn ghé thăm và post chiện....hehe, chúc bạn lun dzui nha.
|
|
vitbuocno
member
REF: 595802
04/09/2011
|
Tiền cứu trợ
TG: Chưa rõ
Lũ. Ba nhắn lên "... Nhà ngập, con đừng về!"
Mỗi tối, con cùng những người bạn trong đội công tác xã hội của trường cầm thùng lạc quyên vào các giảng đường, lớp học nhận tiền cứu trợ đồng bào miền Tây.
Truyền hình vẫn tiếp tục đưa tin và hình ảnh lũ lụt ở các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long, trong đó có quê mình. Con số người và của cải mất mát cứ tăng dần. Con sốt ruột, nôn nóng.
Hôm qua, cả nhà bác Ba kéo nhau lên ở tạm nhà chị Hai. Con sang hỏi thăm. Ra về, bác gái gởi cho con một gói mỏng và bảo:"Tiền cứu trợ, ba con gởi lên cho con đó!"...
|
|
vitbuocno
member
REF: 595899
04/10/2011
|
Chèng ơi
TG: Võ Thành An
Cháu học ở thành phố, lần về thăm quê đem theo cả cô người yêu cùng về. Ngoại mừng ra mặt, lo lắng từ chỗ ngủ, bữa ăn sao cho đứa cháu thật sự vui lòng.
Ở quê câu chữ khó diễn đạt, một tiếng ngoại cũng chèng ơi, hai tiếng cũng chèng ơi... Đứa cháu tỏ vẻ không bằng lòng, kéo ngoại ra hè bảo ngoại đừng nói câu ấy nữa, nghe quê lắm. Ngoại cười hiu hắt và từ đó ngoại ít nói hơn.
Nhớ thuở nhỏ mỗi khi cháu té đau hay biếng ăn một chút là ngoại kêu lên hai tiếng: Chèng ơi! Kêu riết thành quen.
|
|
vitbuocno
member
REF: 596014
04/11/2011
|
Nhẫn … tìm nhau
TG: Chưa rõ
Chàng và nàng yêu nhau 5 năm , đoạn kết thành một đám cưới….chàng 23 tuổi , nàng 21
Nàng rất nhỏ và dễ thương , chiếc nhẫn cưới của nàng gắn một viên kim cương bé …nhất thế giới !
Ngón tay đeo nhẫn của nàng cỡ 3 1/2 , mà chiếc nhẫn mỗi ngày một rộng ra , nàng thường làm rơi chiếc nhẫn cưới …có khi trong đống quần áo, có khi dưới thảm cỏ … nàng vẫn tìm thấy , và rất vui với trò chơi con nít này …
Một buổi chiều trên biển , đứng nửa người dưới nước …nàng xòe dốc bàn tay …
nhìn chiếc nhẫn đang từ từ rời khỏi ngón tay , nàng đợi cho chiếc nhẫn rẽ nước rơi xuống … cát , cảm giác thích thú chạy trong đầu nàng , sẽ tìm...thấy...
Khi nàng cúi xuống , chiếc nhẫn đã chìm vào trong cát …
Chàng trên bờ nhìn … vội chạy đến xem có chuyện gì , nàng kể lại cho chàng nghe , chàng âu yếm tháo chiếc nhẫn trên tay chàng vất xuống biển :
- Cho nhẫn tìm nhau … có đôi em ạ !
|
|
vitbuocno
member
REF: 596062
04/12/2011
|
Tình già
Tác giả: Nguyễn Thái Sơn
Đêm tối đen. Tiếng con chim cú kêu đâu đó ngoài cây bàng. Ông khó ở trong mình đã mấy hôm. Bà lọ mọ tìm cây sào rồi đẩy đưa bâng quơ trên vòm lá. Con chim cú vỗ cánh bay. Một hạt bụi sa vào mắt bà…
Ông trách: “Nó kêu mỏi miệng rồi nó đi, bà đuổi làm gì cho khổ con mắt vậy?”. Hạt bụi cộm lắm nhưng bà không thấy đau; móm mém cười, bà đáp: “Lỡ ông bỏ tôi lại thì sao?”.
|
|
vitbuocno
member
REF: 596170
04/13/2011
|
Cùng nghề
TG: Ung Sơn Ca
Thằng bé bảy tuổi ngây thơ hỏi:
- Sao hôm nay nhà cô Lan đông học trò vậy bố?
- Mùng ba tết, học trò đến thăm và chúc tết cô giáo của mình đấy. Ông bà xưa có câu mùng một tết cha mùng ba tết thầy đó mà.
- Sao không thấy học trò thăm bố?
- À, sáng nay bố trực tiếp khách ở trường, học trò đã đến chúc tết bố rồi.
Thằng bé không biết bố nó nói dối. Chỉ vì cô Lan dạy Toán còn bố nó dạy Thể Dục...
|
|
vitbuocno
member
REF: 596275
04/14/2011
|
Hắn
TG: O. Henry
Hôm nay tôi đang ngồi ở văn phòng với $25 tiền nhuận bút thì hắn tìm tôi, hắn là người chuyên cung cấp tin bài. Như thường lệ, hắn hỏi tôi có $20 không, hắn dẫn tôi đến thuyết phục một cô gái về quê. Cô gái đó từ một tỉnh lẻ xa xôi tìm đến thành phố này tìm người yêu tên Jack, anh ta đã lên đây từ 5 năm trước kiếm sống mà không có tin tức gì. Cô ta đến đây không quen biết ai, và bây giờ trong túi không còn đồng xu nào. Tín vật duy nhất giữa 2 người là nửa đồng xu từ rất lâu rồi. Vừa kể cô ta vừa khóc. Hắn khuyên cô ta hãy sớm về quê nhà, hãy quên người con trai đó đi, biết đâu cuộc sống đô thị khiến hắn quên cô ta mất rồi. Hai chúng tôi thuyết phục một hồi cũng đưa cô ta ra bến xe lửa, mua vé tàu cho cô. Khi đoàn tàu chuyển bánh, hắn hỏi tôi:
- Thế anh không viết thành bài được à?
- Chẳng được chữ nào cả.
Hắn thất vọng, thò tay vào người lấy ra một vật. Tôi nhìn kỹ hóa ra là nửa đồng xu cổ. Tôi ngạc nhiên:
- Thế này là thế nào?
- Đúng vậy. Tôi chính là Jack.
Không ngần ngại, tôi đưa nốt $5 còn lại cho Jack
|
|
vitbuocno
member
REF: 596378
04/15/2011
|
Bánh kem cháy
TG: Quân Thiên Kim
Sinh nhật bạn, không được mời ... em buồn xo. Hôm sau đi học về, manh áo cũ sờn của em bị rách toạt, mặt rướm máu.
"Chị Hai," em òa khóc nói, "bạn bè chọc em nghèo không có quà, không được ăn bánh kem" ... Xã nghèo, mấy ai được ăn bánh kem ...
Chị nghỉ học lên thị trấn . Sinh nhật em, chị mang về một cái bánh nhỏ xíu có 1 bông hồng . "Của chị làm đấy, chị học làm bánh kem"
Em ăn ngon lành ... mắt chị ngấn lệ .... Cái bánh cháy chủ bỏ, chị lén bắt bông hồng tặng em ...
|
|
vitbuocno
member
REF: 596698
04/17/2011
|
Đổi thay
TG: Ngọc Thu
Hồi nhỏ, chị đi làm lo cho em học. Sinh nhật chị, em dành dụm tiền tặng chị cái nón. Chị rất vui, cảm động ôm hôn em.
Rồi em ra đời, giàu lên. Mua gì cho chị, chị cũng chê. Sinh nhật chị, nhớ ngày xưa em lại tặng nón.
- Xì... giàu thấy mồ mà tặng nón!
Chị kể lể công lao, giận dỗi. Em tiếc ngày xưa, giấu mặt vào tường lặng lẽ khóc.
|
|
vitbuocno
member
REF: 596840
04/18/2011
|
Mùi thơm Hương bài
TG: Trần Huy
Ngoài sáu mươi tuổi ông nghĩ hưu, tất cả để lại CT. Một mình ông về quê chăm sóc mẹ già sau mấy mươi năm đằng đẵng xa mẹ.
Đó là những ngày hạnh phúc của đời ông, ông được sống lại những năm tháng ông là thằng Thiều bé bỏng, đêm đêm cùng mẹ xe những cây Hương bài thơm ngọt ngào để nuôi ông ăn học…
Hai mái đầu bạc của hai mẹ con lại xe Hương bài cho đến một ngày trong túp lều nhỏ nghi ngút lan tỏa mùi thơm và khói trắng của hương bài…
Ông trở lại CT với vợ con mang theo hương thơm của Hương bài quê hương…
|
|
vitbuocno
member
REF: 596993
04/19/2011
|
Rác
TG: Trầm Vũ Xuân Bình
Sửa nhà bếp dư xà bần, tôi liên hệ gia đình người hốt rác. Cậu bé nhỏ choắt khoảng mười tuổi, được cử đến. Đôi tay bé xíu đen nhẻm cào trên đống lởm chởm cát đá vĩ đại. Xót xa!
Chiều gió mát, lũ trẻ kháu khỉnh tròn lụi, ăn no, chạy giỡn với nhau. Chắc trạc tuổi em...
- Em mấy tuổi?
- Mười lăm.
Trời!...
- Ê, hốt rác. Rác nè, hốt đi.
Mấy tờ giấy gói chewing-gum bay lả tả. Vài tiếng cười trẻ con vất lại cho em, lơ lửng. Đời!...
Một giọt mặn chát rụng vào trái tim tôi. Còn em, cúi xuống, hình như quen rồi. Em kéo thùng đi, dáng gãy vẹo một bên vì quá nặng. Bỗng cái thùng không đi được. Loay hoay tìm kiếm, em kéo ra một miếng chewing-gum còn chưa kịp khô.
|
|
vitbuocno
member
REF: 597126
04/20/2011
|
Tấm lòng con trẻ
TG: Võ Thị Yến Vỹ
Như mọi lần, hai mẹ con chị vừa ăn cơm vừa xem tivi. Chị vô ý đánh rơi muỗng, cơm văng tung toé. Thằng bé nhanh nhẫu đứng dậy:
- Má làm rớt muỗng à? Tại má cầm lâu mỏi tay đó mà! Để con lấy khăn lau, chớ hổng sao đâu.
Chị sững người nhìn theo cái dáng lon ton của thằng bé.
Mới hôm qua chị đã nổi giận khi con mình vô ý đánh đổ thức ăn! Chao ôi! Lẽ ra tấm lòng độ lượng này phải là của người lớn chúng ta.
|
|
vitbuocno
member
REF: 597401
04/23/2011
|
Trời mưa..
TG: Chưa rõ
Những cơn mưa vào hạ đã về khắp lối. Trời Sài Gòn vốn nóng thế nay lại se se lạnh. Tôi cảm thấy thật thích thú khi khoác vào người chiếc áo len và cảm giác rằng mình đang được quay về Đà Lạt…
Trời mưa…
Tôi đi làm với chiếc dù xanh bé bé xinh xinh thế mà thích thật. Mưa thỉnh thoảng búng vài hạt nước lên mặt, lên áo. Còn đôi bàn chân thì sũng nước nên trông trắng hơn , hồng hơn trong đôi giày dây. Tôi cố đi thật chậm để nghe mưa hát. Đôi khi tôi thầm so sánh ông trời giống như một người nhạc trưởng, vung vẩy chiếc đũa thế nào trong tay mà tiếng mưa lúc khoan, lúc nhặt, lúc ào ạt, lúc êm dịu, lúc như tiếng trẻ thơ trong trẻo, lúc lại rên rỉ như cụ già vào độ mùa đông…
Mưa thật tuyệt.
|
|
vitbuocno
member
REF: 599771
05/12/2011
|
Không phải cổ tích
TG: Chưa rõ
- Mày đọc cái gì đó ?
- Nghệ thuật sống .
- Ừ mày cứ đọc đi .Sống cho đẹp vào rồi thấy lạc lõng giữa cuộc đời .
- Tại sao mày cay cú với cuộc đòi vậy ?
- Tao đâu có cay cú .Sự thật như vậy mà .Cái mà mày đang đọc chỉ là truyện cổ tích dành cho người lớn thôi .
- Tôi vừa giận vừa thương nó ,sự vấp ngã trong cuộc sống khiến nó nghĩ tất cả mọi người đều đểu giả .
Rồi có một ngày dòng thác lũ tràn về ,dữ tợn như một con quái vật khổng lồ đã cuốn nó đi xa mãi .Hôm ấy , giữa dòng thác đang cuồn cuộ n chảy ,nó đã lao xuống vật lộn với cơn lũ để mang hai đứa trẻ trở về .Nhưng nó mãi mãi không trở về nữa ...!
|
|
vitbuocno
member
REF: 600182
05/16/2011
|
Mũ "bánh bò bánh tiêu"
TG: Hồ Thụy Bích Tuyền
Giờ nó là sinh viên năm hai. Cuộc sống sinh viên của nó hồn nhiên và tất bật . Chiều qua rãnh rỗi nó tranh thủ xếp lại tủ quần áo . Lôi từ góc tủ ra "áo mũ trạng nguyên" năm nào, nó mỉm cười, nụ cười phảng phất 1 nỗi nhớ ...
Ngày đó, nó đạt giải Lê Quý Đôn, nhận được "áo mũ" nó liền mặc vào và khoe với Ngọai . Ngọai nhìn chiếc nón nó đội, cười khanh khách: "giống mấy bà bán bánh bò bánh tiêu quá!"
Nó nghĩ đến ngày ra trường, cũng "mũ áo" nhưng vắng 1 câu nói đùa ...
|
|
vitbuocno
member
REF: 601387
05/27/2011
|
Ảnh Của Con
TG: Ngọc Nhân
Nhà tôi ở nông thôn. Thuở nhỏ tôi hay chụp ảnh. Buồn, vui gì mẹ cũng lấy ra xem.
Học cấp III. Tôi ở trọ ngòai huyện để đi học . Mẹ gởi tiền cho tôi và bảo: "Con chụp hình, gửi về cho mẹ" . - Nhưng tôi dùng tiền đó để tiêu hoang.
Rồi mẹ bệnh liệt giường, không nói được ...
Tôi đi học nơi xa. Hè về, tôi đưa ảnh mình cho mẹ xem. Mẹ ra dấu như bảo "Đừng đưa" , rồi mẹ nhìn hướng khác.
Tôi ngỡ ngàng ... Chị tôi bảo "Mắt mẹ mờ rồi, có thấy gì đâu!"
|
|
vitbuocno
member
REF: 602706
06/07/2011
|
Cần Thiết
TG: Tuyết Nhung
Ngày cô theo gia đình định cư nước ngoài. Thấy buồn nhiều vì cảm thấy trống vắng, cô đơn. Nhiều năm trôi qua, Thầy vẫn ngày hai buổi ăn cơm tiệm, một mình một bóng đi về. Đã bao lần cô gợi ý đón Thầy sang, nhưng Thầy nhất quyết từ chối. Cuộc đời Thầy gắn bó với trường lớp đã bao năm, làm sao nỡ dứt bỏ.
Một lần điện thoại về thăm, cô dè dặt hỏi: " Anh có cần gì cứ nói, em sẽ gởi về liền ". Cười buồn, Thầy ôn tồn đáp: " Anh chỉ cần em ".
|
|
vitbuocno
member
REF: 603422
06/13/2011
|
Bố
TG: Phùng Thành Chủng
Bố nghiện rượu. Nhà nghèo, mẹ vẫn lo cho bố đủ ngày ba bữa. Được cái, chưa bao giờ thấy bố say. Ngược lại, rượu vào, hình như bố tỉnh ra ...
Không hiểu bố,một lần tôi bảo: "Bố uống ít thôi!". Bố nhìn tôi, mặt bệch ra. Mẹ chạy vào: "Ai cho phép con được nói với bố như thế ?!"
... Tôi đi làm xa. Bố mất. Ngày giỗ đầu, tôi mua một chai rượu tây trị giá tương đương hai chỉ vàng. Hết tuần nhang, mẹ bảo hạ mâm. Nhìn chén rượu rót cho bố vẫn còn nguyên, tôi khóc.
|
|
vitbuocno
member
REF: 604769
06/24/2011
|
Con Gái
Tác giả: Nguyên Lữ
Ngoại hấp hối, cà nhà dắt díu nhau về quê thăm ngoại. Ngoại mất. Từ thành phố, anh Ba đang dở mùa thi cũng vội về chịu tang.
Chị Hai lấy chồng quê ngoại, nhà cách có vài quãng đồng mà lại không về được. Bố chép miệng xót xa: "Con gái là con người ta".
Mẹ gục đầu vào vai anh nức nở. Hơn hai mươi năm theo chồng xa xứ, đây mới là lần đầu tiên mẹ được về với ngoại… Mẹ cũng là con gái…
|
|
vitbuocno
member
REF: 605424
07/01/2011
|
Con Trai
Tác giả: Linh Diệu
Bà nội sanh mỗi mình bố.
Mẹ cũng chỉ có mỗi bé thôi. Mẹ sanh phải mổ mà.
Bé đã lên năm, thích em trai lắm. Bố cũng vậy. Bà nội thì khỏi nói, lúc nào ôm bé cũng thở dài:
- Phải chi...
Một hôm mẹ khóc. Rồi mẹ nằm vùi, lạnh ngắt, xanh xao. Cả nhà tự nhiên im ắng hẳn. Suốt tuần.
Bà nội với bố đem về một chú nhóc thật xinh. Bé thì mê mẩn, nhưng mẹ chẳng khỏe lên tí nào. Mẹ bảo:
- Bố đổi em bé bằng trái tim mẹ đấy.
|
|
vitbuocno
member
REF: 605993
07/08/2011
|
Của Em
Tác giả: Hạnh Nguyên
Đi ruộng về, chú trố mắt nhìn vào khoảng vách trống. Hỏi ra mới biết bé Thảo nướng cua làm cháy. Giận. Chú đánh nó túi bụi. Thím can ngăn. Chú quát:" Tắm xong rồi tính". Sợ lắm, nó trốn.
Đến giờ cơm chiều, cả nhà tìm kiếm, gặp ở kẹt tủ... Nó ngủ quên! Chú kéo dậy. Mơ màng tưởng chị, nó nắm chặt tay ghịt lại, cằn nhằn:" Ư... con cà cuống của em nướng để dành cho ba ngâm rượu chứ bộ".
Chú thấy khóe mắt cay cay.
|
|
vitbuocno
member
REF: 606355
07/12/2011
|
Ước mơ
TG: Tăng Khắc Hiển
Mẹ nghèo đi ở mướn. Con nhỏ chạy chơi với "cậu chủ" cùng lứa. Chơi trò cưỡi ngựa: nó luôn làm ngựa, cậu chủ cưỡi lên lưng. Ngựa phi, ngựa phi vòng vòng, tấm lưng nhỏ oằn cong. Mẹ nhìn rưng rưng nước mắt.
Đêm về, thoa lưng con, mẹ hỏi:
- Sao con không đổi làm chủ ấy ?
Đứa trẻ bảo:
- Con thích cưỡi ngựa thật chứ không thích cưỡi ngựa người.
Mẹ ừ mà lòng chạnh xót xa
|
|
vitbuocno
member
REF: 606573
07/15/2011
|
Điều ước
TG: Hoàng Thị Thanh Tâm
Giờ ra chơi, tôi và lũ bạn tán gẫu với nhau xem nếu có một điều ước thì sẽ ước gì. Nhỏ Giang ước thi đậu vào năm tới. Nhỏ Lan ước mẹ nó mau hết bệnh. Trân lớp trưởng tham lam hơn, nói bô bô trước lớp:
- Tớ ước tớ sẽ có thêm một triệu điều ước nữa.
Cả lũ bật cười, chê nhỏ Trân có mơ ước cũ rích. Cái kiểu ước một ra mười chẳng có gì mới lạ cả. Nhóm bạn quay sang hỏi tôi, tôi tỉnh queo:
- Tớ sẽ ước được trở về quá khứ, lúc đó tớ có thể tránh không phạm lỗi lầm nữa.
Tôi vừa dứt lời, bọn bạn đã vỗ tay bôm bốp. Mặc cho chuông vào lớp reo vang, nhỏ Trân cứ luôn miệng khen:
- Hay! Hay! Tớ tuyên bố điều ước của cậu hay nhất.
Đêm trăng sáng, tôi ngồi bên cạnh ông nội ngắm trăng. Nhớ lại những điều ước mấy ngày trước, tôi hỏi ông:
- Ông ơi, nếu như ông có một điều ước, ông sẽ ước gì ạ?
Ông nhìn tôi, mỉm cười:
- Thế cháu sẽ ước gì nào?
Không chần chừ, tôi kể cho ông chuyện về những điều ước của nhóm bạn. Nghe xong, ông chậm rãi nói:
- Nếu có một điều ước, ông sẽ ước mọi người trên thế gian này đều có một điều ước như ông. Nhưng theo ông trong thực tế, điều ước hay nhất là điều ước mà ta có thể thực hiện được, cháu ạ.
|
|
vitbuocno
member
REF: 607181
07/24/2011
|
Đôi giày
TG: Chưa rõ
Vào một ngày nọ, khi Gandhi bước lên tàu thì đột nhiên một trong hai chiếc giày ở chân anh bị rơi xuống đường tàu. Anh không thể lấy lại được nó nữa vì tàu đã bắt đầu chuyển bánh.
Bỗng nhiên Gandhi từ từ lấy nốt chiếc giày còn lại ra và ném nó lại gần chiếc giày kia trước sự ngạc nhiên của các bạn đồng hành.
Khi được hỏi tại sao lại làm như thế, Gandhi mỉm cười và nói: "Sẽ có một người nghèo khổ nào đó tìm thấy chiếc giày nằm trên đường ray và anh ta sẽ có cả một đôi giày để đi."
|
Page
1
2
3
4
5
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|