vitbuocno
member
ID 66573
02/24/2011
|
Chiện ngắn ơi là ngắn
Bố là mẹ
TG: Hữu Thành
Tôi mồ côi mẹ từ nhỏ. Hôm nay sau giờ giảng, tôi hát cho các em nghe… “Mẹ già như chuối chín cây, gió lay mẹ rụng con phải mồ côi…”
Tôi nói với các em: “Chúng ta thật hạnh phúc khi được ở trong vòng tay mẹ”.
Có tiếng khóc ở góc lớp. Tôi đến cạnh em hỏi:
- Sao con khóc
- Con nhớ Mẹ! Đứa bé đáp ngập ngừng
- Mẹ đâu?
Nhìn theo tay đứa bé, tôi thấy một người đàn ông nước da đen sạm đang đứng trước cổng trường.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
vitbuocno
member
REF: 607407
07/27/2011
|
HÃY NÓI MỘT LỚI CHÚC
TG: Lee Ryan Miller
Vào một buổi sáng, khi tôi đang đi bộ như thường lệ thì có một chiếc xe tải đi chầm chậm lại và dừng cạnh tôi. Tôi nghĩ chắc người lái xe, một người đàn ông có tuổi, muốn hỏi đường, nhưng ông đến bên tôi và cho tôi xem một tấm hình chụp một cậu bé khoảng năm tuổi.
- Đây là cháu trai của bác – Ông nói – bây giờ nó đang ở trong bệnh viện.
- Chắc là ông ấy muốn xin một ít tiền – tôi nghĩ thầm và đưa tay định rút ví ra.
Nhưng ông muốn một thứ khác.
- Bác đã gặp tất cả những ai mà bác có thể chỉ để đề nghị họ hãy dành cho cậu bé một lời chúc. Cháu sẽ chúc cho nó sớm khoẻ lại chứ?
Tất nhiên tôi không thể từ chối.
|
|
vitbuocno
member
REF: 608347
08/07/2011
|
Tình bạn
TG: Thạch Nhung
Mở rộng hẻm. Cả xóm hân hoan. Riêng con bé ôm gốc mận già thút thít khóc. Làm sao cứu được người bạn lớn? Cứu những chùm mận căng bóng, cắn vào, mát ruột giữa trưa hè? Chả ai chịu để một cây mận đứng chơ vơ giữa đường cả!
Ngày đốn cây. Con bé trốn qua bà ngoại. Chiều về, nhìn góc sân trống huơ, nó òa khóc nức nở. Thương quá! Bố chọn đoạn thân mận đẹp nhất, khắc vào đấy mặt một ông cụ hiền từ.
Bây giờ, buồn vui nó lại rủ rỉ cùng cụ Mận!
|
|
vitbuocno
member
REF: 608720
08/10/2011
|
Nghịch lý
TG: Văn Triều
Thanh minh. Bàn chuyện cải mộ mẹ, anh Hai nói:
- Tôi góp một phần.
- Tôi một phần.
- Tôi cũng một phần.
Thím Tư chen vào, như đùa như thật:
- Chú Út hai phần mới phải. Anh Tư đâu hưởng gì đâu?!
Chợt nhớ lúc nhỏ, mấy anh em ngủ chung với mẹ. Đêm, muỗi vào mùng cắn mẹ. Mẹ không đập, sợ hụt, cứ để muỗi cắn mẹ no rồi sẽ không cắn các con.
Ôi! Tình yêu của mẹ là thế. Có chia phần bao giờ đâu!
|
|
vitbuocno
member
REF: 610072
08/25/2011
|
Những chiếc bao lì xì
TG: Chưa rõ
Ba mẹ làm lớn, tết đến tôi được nhận nhiều bao lì xì đỏ thật đẹp với lời chúc học giỏi và chóng lớn. Những bao lì xì xé ra tôi mua đồ chơi và bỏ đầy con heo đất. Chiều, thấy thằng con dì Ba cầm thật nhiều bao lì xì.
Tôi hỏi: “Mày được bao nhiêu?”
Nó đáp: “Em nhặt ở sọt rác nhà anh 50 caí”.
|
|
vitbuocno
member
REF: 610413
08/29/2011
|
Gừng cay muối mặn...
TG: Thanh Vân
Chú tôi đập bể tan tành tấm bảnh hiệu: “Bún bò Tâm-Hạnh”... Thím đã bỏ nhà theo một người đàn ông...
... Rồi chú cũng dựng lại qúan để nuôi con. Nội tôi khi mất chỉ kịp nấc lên: “Tội nghiệp thằng Sáu...”
Ba năm sau, thím về, quỳ trước cửa mà không dám vào nhà. Đứa con ôm mẹ khóc ròng...
Người ta thấy chú thêm chữ “Hạnh” vào sau chữ “Tâm” trên tấm bảng hiệu. Thím lại bưng bún cho khách mỗi ngày. Ba tôi thắp nhang khấn: “Má ơi! Gia đình nó sum họp rồi!...”
|
|
vitbuocno
member
REF: 611475
09/11/2011
|
Anh ...
TG: Chưa rõ
Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ hồ. Bố Mẹ giận dữ, mắng “ sanh ra.. giờ cãi lời bố mẹ… phải chi nó ngoan, siêng học như bé Út…” Anh lặng thinh không nói năng gì… Bố mẹ mắng mãi rồi cũng thôi. Anh đã quyết thế!
Ngày bé Út vào Đại Học, phải xa nhà, lên Thành Phố ở tro. Anh tự ý bán đi con bò sữa – gia tài duy nhất của gia đình, gom tiền đưa cho bé Út. Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, bé Út khóc thút thít… anh cười, “ Út ráng học ngoan…”
Miệt mài 4 năm DH, Út tốt nghiệp loại giỏi, được nhận ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… Út hớn hở đón xe về quê… Vừa bước vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh của anh trên bàn thờ nghi ngút khói… Mẹ khóc, “ Tháng trước, nó bị tai nạn khi đang phụ hồ…lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con biết…” Anh ơi… ôi, người anh của Út…!
|
|
vitbuocno
member
REF: 612109
09/17/2011
|
Xe hỏng
Tác giả: chưa rõ
Một cô bé đi học về nhà rất muộn. Bố mẹ cô rất bực mình và hỏi cô đã đi đâu và làm gì.
Cô bé đã thưa với bố mẹ : - Con phải dừng lại một lát để giúp đỡ bạn con ạ. Xe đạp của bạn ấy bị hỏng !
- Nhưng con có biết sửa xe đạp đâu ? – Bố cô bé hỏi vẻ nghi ngờ
- Đúng ạ ,nhưng con dừng lại để giúp bạn ấy khóc.
Cũng như cô bé đó, ko phải ai trong chúng ta cũng biết sửa xe đạp. Nhưng chúng ta biết chia sẻ những nỗi lo âu và sợ hãi. Cuộc sống là một con đường rất dài, sẽ còn nhều lần gặp cảnh ‘Hỏng xe’ lắm, Chúng ta hãy cùng nhau sẻ chia và an ủi.
|
|
saothenhi
member
REF: 612113
09/17/2011
|
Cảm ơn em viẹt buộc nơ. Những bài sưu tầm của em thật hay và y' nghĩa.
Chúc em luôn vui vẻ
|
|
vitbuocno
member
REF: 612115
09/17/2011
|
Em chào chị STN, em cám ơn chị đã ghé thăm, tên em là Vịt Buộc Nơ ạ, không phải là viẹt buộc nơ đâu. Em chúc chị dzui ạ.
|
|
vitbuocno
member
REF: 612179
09/18/2011
|
Lời hứa
Tác giả: Chưa rõ
Bọn trẻ đang chơi trò đánh trận thì thấy có 1 cậu bé núp đằng sau xích đu lén nhìn xem.Thấy vậy, lũ trẻ đã mới cậu vào chơi cùng.
Sau đó thì mẹ gọi, bọn trẻ ra về. Đến tối, có người đàn ông đi ngang, nhìn thấy 1 cậu bé cứ đứng ở chỗ lúc nãy bọn trẻ chơi đùa. Người đó liền hỏi cậu bé:
- Sao giờ này cháu còn chưa về?
Cậu bé trả lời:
- Các bạn rủ cháu chơi trò đánh trận.Bạn Tướng quân phân cho cháu làm lính gác.Bạn ấy bảo:" Cậu phải đảm bảo là sẽ đứng gác ở đây cho đến khi có người đến thay !" và cháu đã trả lời: "Xin hứa!"
|
|
vitbuocno
member
REF: 612557
09/22/2011
|
Bài văn bị điểm không
Tác giả: Chưa rõ
- Ba ơi, hôm nay trả bài tập làm văn nè ba, con được 7 điểm.Lớp con cũng có điểm 0 đó ba.
- Vậy hả con, đề có khó không con?
- Dạ, để bảo tả ba em đang đọc báo.Thằng bạn con ba nó đi làm tối ngày có đọc báo bao giờ, nó bịa ra cũng được 5 điểm.
- Vậy còn đứa bị điểm 0?
- Nó để giấy trắng, cô giáo giận lắm. Cô gọi nó đứng lên,hỏi mãi nó mới chịu nói, mắt đỏ hoe, té ra ba nó hi sinh từ khi nó mới sanh. Cô giáo nghe xong thì khóc đó ba à...
|
|
vitbuocno
member
REF: 612979
09/27/2011
|
Nói dối
TG: Chưa rõ
Ngày đó nhà nghèo cha mất, mẹ tần tảo nhưng không đủ ăn. Để con có bữa ngon, mẹ gởi con về giỗ họ. Giữa đám cúng đông vui, chẳng ai đoái hoài, con bơ vơ lạc lõng... Về nhà mẹ hỏi con né tránh: "Dạ, vui! Cô bác mừng con...!!!".
Lớn lên, con đi làm xa, tạm gọi là thành đạt. Ngày giỗ họ con về cùng con trẻ, mọi người vui gặp gỡ, chăm sóc đủ điều, từ miếng ăn, chiếc bánh...
Về nhà nhìn ảnh mẹ con thấy lòng rưng rưng...
|
|
vitbuocno
member
REF: 613570
10/03/2011
|
Hương vị quê hương
Tác giả: Chưa rõ
Mẹ vắng nhà. Mấy hôm nay cha con nó xoay quanh nồi thịt kho hột vịt được mẹ chuẩn bị sẵn.
Chiều, nó nấu canh chua bông điên điển cá linh kho, nghĩ rằng cha sẽ khen nó.
Bác Hạnh đi Bắc về "biếu" lọ cà pháo cùng ít mắm nêm. Cha gắp trái cà vào chén nó, "con ăn đi". Nó lắc đầu nguầy nguậy, "con không ăn cà này, nhà mình có cha là thích ăn".
Cha trầm ngâm. "Cha thích cà pháo cũng như mẹ con thích canh chua bông điên điển với cá linh kho vậy! Vì nó có hương vị quê hương con ạ!"
|
|
vitbuocno
member
REF: 614839
10/13/2011
|
Diễn viên kịch
TG: Thanh Vân
Thời đi học, bạn mơ sẽ là một diễn viên kịch nổi tiếng. Nhìn cái dáng tròn, lùn của bạn, mình trêu: "Mày chỉ có đóng vai hề!". Bạn cười hiền không đáp trả.
Cặm cụi mấy năm, bạn tốt nghiệp trường Cao đẳng Sân khấu - Điện ảnh. Lần đầu tham gia vở diễn lớn, bạn trao vé mời tận tay mình. Vai của bạn xuất hiện chỉ ba phút - một đứa bán vé số bị chặn cướp.
Mình xem, vừa khóc cho đứa bé trên sân khấu vừa thương bạn. Con đường nghệ thuật thật lắm chông gai!...
|
|
vitbuocno
member
REF: 615493
10/19/2011
|
Sám hối
Tác giả: Chưa rõ
Mẹ nó thích dùng nước hoa, mà dùng nhiều nữa, mỗi lần mẹ từ quê vào nhà nó chơi, nó cứ cằn nhằn "mẹ có tuổi mà đi đâu cũng thơm nức không khéo người ta nói". Thế là mẹ ít gặp nó hơn để nó khỏi phải ngửi cái mùi nước hoa quê mùa của mẹ.
Mẹ hấp hối, khi mở tủ lấy quần áo thay cho mẹ, thấy một lọ miss Sài Gòn, nó gục xuống nức nở, mặc mọi người ngăn cản, nó lấy xịt ướt hết mấy bộ quần áo và khắp cả gian phòng nơi mẹ nằm. Và cũng chẳng ai biết sau đó nó lẳng lặng đi lùng khắp cái thị trấn nhỏ bé của mẹ để mua bằng được 1 lọ nước hoa hàng hiệu gửi vào hành trang cho mẹ nó đi xa.
|
|
vitbuocno
member
REF: 615801
10/22/2011
|
Mười phút
TG: Bùi Công Phụng
Mẹ nói: còn những 20 phút nữa, từ đây đến đó chỉ 10 phút, việc gì phải vội. Nhưng bố vẫn cứ đi.
Bố bỏ 10 phút đầu chịu đựng tiếng còi xe, đường ngang đèn xanh đèn đỏ, ô tô xe máy chen chúc phả khói trên đường, những hơi thở dồn dập căng thẳng vì trông thấy những cú đánh võng hú hồn hú vía....
Bố vứt cái trạng thái ấy đi, để dành 10 phút còn lại cho một trạng thái khác, trạng thái tĩnh lặng và thanh thản hoàn toàn. Bố dạo ngắm những bông hoa, cây cỏ sân trường để thấy hình ảnh con đang nô đùa vui chơi trong đó. Bố chờ đợi phút con và bạn bè vui vẻ ùa ra giữa sân trường.
Ừ nhỉ. Thế mà mẹ vẫn chưa hiểu được 10 phút ít ỏi đó của bố.
|
|
vitbuocno
member
REF: 616885
11/01/2011
|
Mùa cá bông lau
Quê tôi ở ngã ba sông Vàm Nao, nơi nổi tiếng có nhiều cá bông lau. Dầu vậy, giá cá ở đây cũng không phải rẻ.
Đến mùa, thi thoảng má mua một khía cá nhỏ nấu nồi canh chua để cả nhà cùng ăn. Thường anh chị em tôi nhường phần cá cho má. Má nói cá tanh, thích rau hơn.
Cậu ở thành phố xuống đòi ăn canh chua cá bông lau má nấu. Cậu chạy mua con cá to. Đến bữa không thấy má gắp cá. Cậu bảo: "Hồi xưa chị thích nhất món cá này mà?".
Tôi thấy má tôi bối rối. Giờ tôi mới hiểu là vì sao má bảo không thích ăn cá.
|
|
vitbuocno
member
REF: 616958
11/02/2011
|
Tiệc sinh nhật
TG: Võ Văn Tồn
Sinh nhật cháu nội tôi. Đủ mặt: ông bà nội, ông bà ngoại, cô, bác, chú, cậu, dì...
Tiệc mừng là một trái dưa hấu, mua rẻ cuối buổi chợ chiều, ở sạp hàng trái cây bán ế.
Căn phòng đầy ắp tiếng cười, tiếng ca... và truyện cổ tích.
Đã quá khuya... Cháu tôi, mắt lim dim, còn gặng hỏi: "Rồi... bà Tiên áo trắng hiện xuống... phải không ngoại?"...
Tôi bế mạc tiệc vui bằng bài thơ của Tế Hanh:
"Khi anh đi xe đạp
Đừng nghĩ đến người đi ô tô
Mà nghĩ đến người đi bộ ..."
|
|
vitbuocno
member
REF: 617442
11/06/2011
|
Tuổi thơ
TG: Ngọc Chi
Thằng Nhân vừa về đến nhà, chưa kịp rửa mặt mũi tay chân liền sà vào lòng bà nội.
- Con đi thăm chị có vui không? Bà hỏi.
Thằng bé mặt buồn xo, phụng phịu:
- Chị Hiếu nói thương con, nhớ con. Vậy mà xin một cái áo mới để "tụ" trường mặc đi học chỉ cũng hổng cho. Nhà chỉ ở treo áo nhiều ơi là nhiều, đủ màu xanh đỏ tím vàng, đẹp ơi là đẹp...
Bà ái ngại nhìn cháu mà nước mắt ứa ra. Tội nghiệp con bé Hiếu của bà... Mười mấy tuổi đầu đã phải đi làm thuê cho người ta, mấy tháng rồi không dám về thăm nhà vì sợ hụt tiền đóng học phí cho em.
|
|
vitbuocno
member
REF: 617739
11/10/2011
|
Thương ba
TG: Yên Hà
Hồi nhỏ, ba có khiếu văn chương, tập viết thơ theo thời thượng, lắm khi toàn ca tụng người yêu. Nhờ vậy mà ngon ơ “cưa đổ” mẹ. Con gái lớn lên vừa đẹp vừa ngoan. Đậu học sinh giỏi văn, rồi lo thi học kỳ, tốt nghiệp đại học... Cô giáo bắt nộp báo tường, sợ không kịp bài, con gái khóc. Ba tiếp tục thức đêm, thơ đủ cả áo trắng, mây trời mà lòng canh cánh tiền thuốc thang cho mẹ.
Về hưu, hỏi sao không làm thi sĩ, ba chỉ lặng lẽ cười, mắt ưu tư.
|
|
vitbuocno
member
REF: 618519
11/17/2011
|
Tiếng Cười
TG: Lê Thị Diệu Hiền
Con đường bấy lâu vắng ngắt nay bỗng nhiên đông nghẹt. Mọi người tụm lại quanh một người đàn ông và hai chú khỉ đang làm trò. Một chú khỉ tồng ngoầng đạp chiếc xích lô quanh vòng tròn người thu hẹp, rồi nhào lộn, chú khỉ khác thì lại kéo chiếc xe bò quanh để xin tiền dưới sự chỉ đạo của cái cây trên trên tay người đàn ông. Ai đó tự dưng ném vào nửa trái bắp luộc, chú khỉ kéo xe bò nhảy xổ đến chụp lấy, ăn ngấu nghiến. Mọi người cười vang trước những động tác ngộ nghĩnh, dễ thương ấy. Người đàn ông bỗng nhảy xổ vào giằng lấy trái bắp. "Khi có thức ăn nó sẽ không nghe lời." - Người đàn ông thanh minh.
Chú khỉ sau khi bị giật lấy trái bắp thì không còn chịu nghe lời. Người đàn ông lôi xềnh xệch lên một tấm ván, bắt nó nằm xuống rồi quất như mưa lên tấm lưng bé nhỏ, oằn con, đôi mắt nó nhìn người đàn ông long lanh, ngấn nước...! Xung quanh những nụ cười vẫn vang lên, bình thản!?!
|
|
vitbuocno
member
REF: 618881
11/22/2011
|
Tình già
TG: Nguyễn Thái Sơn
Đêm tối đen. Tiếng con chim cú kêu đâu đó ngoài cây bàng. Ông khó ở trong mình đã mấy hôm. Bà lọ mọ tìm cây sào rồi đẩy đưa bâng quơ trên vòm lá. Con chim cú vỗ cánh bay. Một hạt bụi sa vào mắt bà…
Ông trách: “Nó kêu mỏi miệng rồi nó đi, bà đuổi làm gì cho khổ con mắt vậy?”. Hạt bụi cộm lắm nhưng bà không thấy đau; móm mém cười, bà đáp: “Lỡ ông bỏ tôi lại thì sao?”.
|
|
vitbuocno
member
REF: 620347
12/05/2011
|
Người bán chổi
Tác giả: Chưa rõ
Người đàn ông, mắt đeo kính đen, vác trên vai bó chổi nặng dò dẫm từng bước trên vỉa hè bằng một cây gậy. Bên kia đường có tiếng kêu thật to vọng sang: “Chổi, chổi!”. Người bán chổi dừng lại nghe ngóng, định hướng nơi phát ra tiếng kêu rồi lần mò bước xuống lòng đường. Dòng xe cộ qua lại như mắc cửi.
Người bán chổi một tay huơ cây gậy, một tay giữ chặt bó chổi cố nhích từng chút, chật vật lắm mới qua được nửa lòng đường. Người đàn ông đứng trước nhà chờ mua chổi không giấu vẻ sốt ruột khi nhìn thấy người bán chổi như đang mắc kẹt giữa dòng xe cộ.
Phía trong nhà có tiếng gọi của ai đó khiến ông quay trở vô. Lần hồi từng bước người bán chổi cũng qua được hết lòng đường. Đứng trên vỉa hè người bán chổi dáo dác xoay mình quanh quất : “Ai gọi mua chổi đó!”. Câu rao chìm lỉm vào dòng xe cộ đang dạt xô chen lấn.
Trạm chờ xe buýt gần đó có hai bà cụ đang nói chuyện với nhau :
- Sáng mắt mà không chịu qua đường mua cây chổi. Người ta lần mò qua được rồi bỏ đi đâu mất tiêu !
Một chiếc xe buýt trờ tới. Hai bà cụ vội vã bước lên. Chiếc xe lăn bánh, sót lại phía sau là tiếng gọi lạc lõng hòa trộn vào mớ âm thanh hỗn tạp của đường phố:
- Ai vừa gọi mua chổi đó!
|
|
vitbuocno
member
REF: 621732
12/19/2011
|
Bà ngoại
TG: Đào Thị Thanh Tuyền
Nhà có ba chìa khóa - Ba một chìa , mẹ một chìa và bà ngoại một chìa, khi nào mẹ đi công tác, bà ngoại sang mở cửa nấu cơm cho em ăn.
Hôm qua bà ngoại giận mẹ , nói không thèm qua nhà em nữa .....
Sáng nay , Dì Út đem qua cho mẹ một con cá thu. Mẹ lấy đá ướp cá và vội vã đi làm ....
Ba Mẹ vừa đi, bà ngoại mở cửa vào nhà, giục em ăn sáng, nhắc em học bài rồi bà đi xuống bếp. Em nghe tiếng dao thớt và mùi chiên, nấu....
Lúc ra về bà ngoại dặn em: “ Cá bà ngoại đã kho, bà ngoại sợ trưa mẹ đi làm về trễ, vừa mệt lại không biết làm cá ....”
|
|
vitbuocno
member
REF: 622729
12/30/2011
|
Tình yêu
TG: Lưu Quang
Vợ tôi ra chợ xách về cho thằng con trai một đôi vẹt Trung Quốc. Tôi không thích đôi vẹt đó. Không thích màu lông sặc sỡ của chúng - một con vàng rực, một con xanh biếc, không thích cái vẻ bắng nhắng, tán tỉnh nhau rất lộ liễu, không thích cả tiếng hót lảnh lót đầy xu nịnh mỗi khi có người đi ngang. Lông đuôi của cả hai con đều rất dài, về mấy hôm tự dưng rụng hết. Tôi đồ rằng đó là do lão bán chim cắm vào. Đúng đồ chim rởm! Được cái từ ngày có đôi vẹt, con trai tôi tự giác dậy rất sớm. Lấy kê cho chim ăn, thay cốc nước, làm vệ sinh chuồng ... Đi học về là nó sà đến chúm mồm líu chíu nói chuyện với chim. Thấy con trai yêu đôi chim như vậy, dần dần tôi cũng bớt ghét chúng.
Nhưng một buổi chiều đang ở cơ quan bỗng thấy tiếng con tôi thảng thốt trong điện thoại: "Bố về ngay! Con vẹt vàng bị ốm rồi..." Khi về tới nhà, đón tôi là đôi mắt ướt đẫm của thằng con trai hàng ngày vốn gan cóc tía. Con vẹt vàng đã chết, nằm rũ rượi một góc chuồng. Nhưng cái làm tôi không ngờ nhất lại là "thái độ" của con vẹt xanh sau đó. Nó thực sự hoảng loạn, bỏ kê, chê nước, cứ kêu thảm thiết, cuống quýt chạy đi chạy lại tìm bạn, đập cả đầu vào nan chuồng... Rồi ngày hôm sau, vẹt xanh cũng lăn ra chết.
Giữ lời hứa với con trai, tôi đem xác đôi chim lên chôn trên quả đồi cao nhất trong vườn Bách Thảo. Tôi cứ nghĩ ngợi lan man về đôi mắt đẫm nước của con trai tôi, về sự chung tình của đôi vẹt, về cái mà ta gọi là tình yêu trên cõi đời này...
|
Page
1
2
3
4
5
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|