dangsonfr
guest
ID 21452
03/23/2007
|
VIẾT ĐỂ LÀM G̀ ? by đăng sơn.Fr
**
1. VIẾT ĐỂ LÀM G̀ ?
Đăng sơn. France.
Câu chuyện đáng lẽ đă chấm dứt khi trời về sáng. Ông bạn quay sang hỏi tôi :
- Cậu vẫn c̣n viết lách chứ ? Viết để làm ǵ và cho ai đọc ?
Câu hỏi này đáng lẽ không hấp dẫn tôi cho lắm v́ nó quá cũ kỹ từ cái thời non dại,khi mà tôi đi ngang hàng sách báo,mắt ngắm nh́n những tựa đề và những h́nh ảnh rực rỡ trên b́a cứng ,chúng cho tôi cái cảm tưởng đang đứng trước những cánh cửa mà bên trong là những phần đời mời gọi sự ṭ ṃ,háo hức nơi ḿnh.
Thửơ ấy món quà mà tôi thích được nhận nhất dĩ nhiên là quyển sách.Những ḍng chữ,những trang giấy thơm mùi mực đă đưa tôi vào thế giới mà tôi biết ḿnh phải sống rất lâu và sống đến 5.6 lần hơn thực tại cũng chưa học hết và đủ hiểu về cuộc đời và những biến chuyển chung quanh của nó.Và tôi viết…chập chững như đứa trẻ chịu khó tập đi,vấp ngă và thèm chạy tung tăng trên cánh đồng cỏ.
Đă bao lần, các nhà văn đă thành danh đặt câu hỏi trên với họ trên những trang giấy.Tôi viết ǵ,viết cho ai ? Tôi đă sung sướng t́m một chỗ ngồi ấm áp trong đêm để đọc với những cảm thông dịu dàng nhất .Cho đến khi đầu óc và phản lưng mỏi nhừ,tôi rời bàn đọc với ư nghĩ ‘’ Tôi sẽ tiếp tục đọc,cảm nhận và viết,viết về nhũng điều tốt lành nhất như một sự chia sẻ với người đang đọc ḍng chữ này.
2. ĐỌC, CẢM NGHĨ VÀ…VIẾT
Đời sống máy móc v́ chúng ta có quá nhiều tiện nghi bao quanh.Những cái Có cứ thế chất chồng lên nhau : Những nút tắt bật tí tách của đèn đóm,máy móc trong khoảng diện tích nhỏ bé,những màn h́nh nhả liên tục sự chuyển động trên thế giới.Những tủ lạnh mà trong bụng có những thứ đă bị bỏ quên v́ thừa thăi no đầy….
Nhiều,nhiều cho đến nỗi có lúc ta không thèm đếm nữa những thứ ta đă tích trữ- v́ cần thiết,v́ ham muốn,cám dỗ -
Cho đến một lúc nào đó,nỗi thừa mứa ập ùa đến đánh thức ta dậy.Loay hoay đi tới, đi lui với ư nghĩ thảng hoặc ‘’ Đă vậy,sao ta vẫn c̣n thấy thiếu.Lạ thật ! Thiếu cái ǵ mà ta mơ hồ lưng lững ? ‘’
Tự đặt câu hỏi – Không ai trả lời.Có ai nghe tiếng ta đâu mà trả lời,trả vốn ? Nhiều khi câu trả lời đă nằm sẵn,núp bóng ngay trong dấu hỏi.
Ta thiếu nhiều thứ lắm ( Lại nhiều thứ ! ) Cái Thiếu sững sờ,to lớn nhất đă nằm sẵn trong đầu óc ḿnh .Nó lăng đăng như sương mù giữa trời đông.
Sự suy tưởng từ đầu óc có phải là cái’’ có’’ và’’ không’’ của tâm hồn
không ?
Một khi đă định h́nh được cái ta có và không có th́ ta buột miệng cười thầm với ḿnh « Ah ! Ah ! Sự trống rỗng của tâm hồn đă làm ta lơ lững,buồn bă bên cạnh những ràng buột thừa thăi của vật chất. » .
Từ đó,cái ta của con người thèm đọc,những quyển sách,những tờ báo đầy ấp ḍng chữ có thể giúp ta kết nạp thêm những điều ḿnh thiếu.Một bài thơ hay cũng có thể khiến ta lâng lâng niềm cảm súc-Có thể ép phê hơn hai ly Whisky thứ dữ - Một áng văn trong sáng trong sự tự tin,vững mạnh trong cách lư luận cũng có thể giúp ta khởi đầu một ngày đẹp và hưng phấn.
Không biết từ thời nào, đă có người nói ‘’ Nghệ thuật không thể nuôi bao tử ta,nhưng nó có thể làm cuộc đời ta đẹp ‘’
Thật vậy ư ? Cũng có khi người làm nghệ thuật ( sau bao nhiêu năm tháng kiên tŕ sáng tạo ) có thể nuôi ḿnh bằng chính những tác phẩm của ḿnh.Sự Có thể và Không thể đó là những trường hợp khác mà chúng ta sẽ có dịp đề cập ở những bài sau ….
Để đáp ứng cái đói khát của tâm hồn,tôi đă t́m ra phương thế : T́m sách đọc,cảm nghĩ,suy tưởng và thử viết.
Viết trong nỗi lặng thinh nhất như một đối diện thử thách với chính ḿnh.
Ăn một bụng cho cái bao tử để ḿnh yên ổn đọc và viết.Uống một ngụm trà,cà phê và ngồi vào bàn viết.Sướng chi bằng ? !
3. VIẾT VÀ PHẠM TỘI
- Này ông, ông đă đưa người đời thật vào truyện của ông mà không hỏi ư kiến và xin phép ai cả.Gan thật !
- ……
- Lỡ ông làm phật ư người ta th́ sao ?
Tôi đă ngơ ngác, chống chế một cách yếu ớt.
Phiên ṭa diễn ra tại một bàn ăn và tôi găi đầu,cố gắng lôi gă luật sư miễn phí trong tôi ra ánh sáng.Tôi viết truyện hồi nào đâu ? Những điều tôi đă viết rất ngắn ngủi là những mẫu chuyện lơm bơm,buồn vui trong cuộc đời .Con đường tôi đi ngang , đứng lại,ngồi xuống gặp những nhân vật, được nh́n họ,nghe họ nói và tôi mang họ về,sắp xếp vào một chỗ kín đáo trong cái kho hàng kư ức.Khi cần thiết để hư hoáy viết về một điều ǵ,tôi cẩn thận bưng một vài nhân vật ra, đánh bóng,chùi bụi rất kỹ lưỡng và đặt họ lên những trang giấy.
Là kẻ nhút nhát và cẩn thận,tôi luồn lách bịa cho họ những cái tên mà theo tôi rất đẹp.Tôi đặt họ tên Du,Phiên,Thụy thay cho tên Xoài,Bí, Ổi…
Tôi rất tử tế và tránh nói xấu họ qua cái nh́n lắm khi rất chủ quan của ḿnh…
V́ theo kinh nghiệm của những bậc cha ông, đàn anh đi trước với những hệ lụy trong cái viết của họ đối với những nhân vật sống ở ngoài đời và trong chuyện.Họ được cái chiếu cố của độc giả nạn nhân.Những lời buộc tội và sỉ vả rất tận t́nh kiểu « Sao ông kể thật về đời tư của tôi ? « Đúng là ông bêu xấu tôi trên mặt giấy ! ‘’. Đă có bao nhiêu người viết bị lôi thôi,bị kiện cáo về tội công kích,mạ lỵ . Ông thầy Hoàng hải Thủy của tôi đă có lúc che miệng cười ruồi nói về cái viết lách trong đời ông.Viết và lách như gă lái xe ôm đèo khách và biết tránh những con hẽm tối tăm đầy hiểm trắc…..
Có những quyển sách tôi đă đọc qua và có cảm tưởng tác giả khi viết xong rất ư là hỉ hả v́ trút được cái gánh nặng của tâm sự,v́ phần nào đă trả được cái uất ức từ bao năm tháng sau lưng .
Cái ǵ khiến người ta viết và viết trong một tâm trạng như thế nào ?
Và người đọc ? Nữ hay nam,họ im lặng chăm chú để nhập hồn vào điều được viết lên hay chỉ thờ ơ đọc như một cách để giết th́ giờ khi không có việc ǵ khác hay ho hơn để làm ?
Trên những chiếc xe bus,trong những pḥng chờ khám bệnh,tôi đă âm thầm nh́n ngắm những người ngồi đọc,một trang báo,những trang tạp chí…hoặc chăm chỉ hơn,người đọc chú tâm hết sức vào những ḍng chữ để đôi khi cho tôi thấy rơ cặp lông mày được châu lại ,vẻ suy nghĩ hoặc người đọc có khi mỉm cười,vu vơ một ḿnh.Cái thế giới chữ nghĩa tuy lặng tĩnh, âm thầm nhưng khi đến gần,ṭ ṃ dùng thời gian, đẩy cửa bước vào,ta sẽ khám phá được bao điều bất ngờ,thú vị trong tâm hồn.
Bên cạnh đó,có nhiều người ơ hờ,dững dưng ,xa lạ với trang sách báo.Họ nói với tôi ‘’ Th́ giờ đâu mà đọc.Chỉ tổ mỏi mắt,nhức đầu ! ‘’ .Họ đứng, ngồi trong những pḥng đợi,mặt mày nhăn nhó khó chịu,bồn chồn liếc vào mặt đồng hồ và lầm bầm v́ cái cảm giác lăng phí thời giờ vô ích trong lúc chờ đợi.Tôi buồn bă nh́n chồng tạp chí nằm ngổn ngang trước mặt họ và thầm chia buồn với chúng. Đâu có sao nhỉ,không đọc sách báo,người ta vẫn sống và biết đâu đầu óc được thảnh thơi hơn .Những ‘’ con mọt sách ‘’ có lắm lúc bị xem như kẻ yếu ớt,gàn dở với những điều họ đọc trong sách .Cổ nhân có nói
‘’ Người có thể đọc cả ngàn,cả triệu quyển sách nhưng nếu chẳng chiêm nghiệm và thực hành được điều ǵ để học hỏi th́ cũng vô bổ ! ‘’
Phải thế không ?
Gă luật sư của tôi coi bộ làm được việc sau khi cố hết sức biện hộ bênh vực nỗi niềm ‘’ đọc và viết ‘’.Hắn nghiêng đầu dặn ḍ tôi :
‘’ Ê ông ! Lần này thoát nạn v́ gặp người chịu nghe cái luận lư của tôi.Lần sau nên viết cẩn thận,tránh tỉ mỉ chi tiết về tính t́nh và thành phố,nơi trốn của
’’ các nạn nhân’’ .Họa sĩ vẽ chân dung rất khó,cũng như người chụp ảnh portrait,v́ ai cũng muốn thấy ḿnh đẹp trong h́nh.Nhớ nhé. ‘’
Tôi gật gù ra vẻ hiểu biết và phục thiện.Tự dưng trong đầu lóe lên ư nghĩ sẽ thử viết một vài chương về érotique.Ah ha ! Cái mục này chưa bao giờ ḿnh thử lửa.Biết đâu có nhiều người đọc và nhiệt liệt hưởng ứng.Những đề tài có vẻ đứng đắn,khô khan chỉ tổ làm độc giả nhức đầu,nhức óc.Sex là một đề tài hốt bạc của đời sống tạp chí.Thử xem.Có chết con ma nào đâu hả ?!
4. VIẾT ĐỂ.... TRẢ LỜI
Buổi trưa.Nhín ít th́ giờ tạt qua thăm cô em gái.Căn nhà,ngôi vườn sau những ngày tuyết trắng ngó ảm đạm quá. Cô em cười, móc cho mấy cái khi ra mở cổng.
- Đi đâu vậy ?.Làm phiền em hết coi phim.
- Chờ anh về hăy xem.Nói năng cho dịu dàng chút nghe.
Hơi ấm trong nhà thật dễ chịu.Cô em bữa nay đẹp hơn mọi lần tạt vào thăm.Ảnh ông chồng trên bàn thờ cũngthấy đẹp trai hơn b́nh thường.Hay tại bữa nay ḿnh vui nên mắt quáng gà ta ?
Con nhỏ đứng sừng sững,với tay tắt internet.Miệng huyên thuyên như sợ tôi bỏ chạy trốn :
- Hôm bữa có đọc mấy bài anh viết ở mạng.Thiệt t́nh,không hiểu nỗi chất lăng mạn của ông anh.Văn thật khác người.
- Khác chỗ nào,em gái ?
- Em không khoái cách viết của anh chút nào.Ở ngoài đời giống như ông cụ non,đạo mạo.Đọc bài cứ tưởng ông c̣n tuổi 20.
Tôi nhăn nhó :
- C̣n chi để chê không ?.Nghe xong anh đi d́a.Bye bye.
Cô đàn bà trẻ được trớn, phang thẳng :
- Cách viết của anh khó gần gũi.Không biết nói sao cho đúng đây.À à,Nó lăng mạn và có vẻ xa rời thực tế.
Cô nói một dọc dài đến khi mệt ngừng lại để tôi xen vào.Tôi ngây thơ cụ hỏi :
- Ủa !Em cũng chịu khó đọc bài anh ư ?
- Ừa.Đă đọc nhiều bài.Thơ t́nh yêu,đoản văn,tâm t́nh này nọ.Em chỉ thích đọc truyện viết về quê hương,nhà quê.Thấy gần gũi với tâm hồn ḿnh hơn.Chẳng hạn mấy bài viết này...
Nói xong,cô cầm lại cho tôi xem những tờ giấy vừa được in ra từ mẫu báo.Một vài truyện ngắn về tâm t́nh miền tây của một tác giả khoa bảng,có vợ đầm đang cùng nhau sinh sống ở quê hương.
Những ḍng chữ,ḍng thơ mộc mạc chân t́nh theo kiểu Sơn Nam,Hồ trường An.
Cô đọc thêm một vài câu thơ,vẻ trân trọng.
- Thấy không ?Thật là lai láng hồn quê.Đọc xong,thèm về Việt Nam liền.
- Ừ,Ừ.Anh cũng cảm động và đang nhớ cây đa,bến cũ như em.
-Vậy th́ viết đi.Viết về quê hương.Chứ lăng mạn kiểu tây như anh.Khổ sở lắm !
- ....
- À này ! Sao anh không hỏi phép ai mà cứ lôi người đời vào truyện vậy ?
-....
Đúng là sao quả tạ chiếu tướng anh rồi.Thiện tai.Thiện tai !
Anh phải làm sao cho em vui ḷng với câu phàn nàn cũ kỹ này.Khổ lắm ! Nói măi.Đâu phải ḿnh em chê và xét sử anh đâu,em gái.
Anh nào biết cô dàn bà coi bộ rất đầm,tự nhiên,bạo dạn từ cách ăn nói,đùa bỡn như em lại thích đọc về nét đằm thắm của miền đất phù sa có những con kinh và quăng đường đê dưới bóng dừa.Anh chưa từng thấy em mặc áo bà ba.Anh chỉ thường thấy em mặc đầm trên sàn nhảy quay tít và nhiều khi em đă nhăn nhó,quay nh́n anh trốn trong cái góc tối với cái mắng đùa - '' Nhà quê.Ông giáo làng ra nhảy rock nè.Đi đâu cũng ngồi một đống.Chán ông quá! ''.
Ừ há ! Ông nhà quê hôm nay quả là tới số!Nhưng nghĩ lại.Em có lư quá chừng.Anh đang nghĩ đến lời bài hát của Lennon với Imagine thời hyppy phản chiến.Anh sống,suy nghĩ,hành động xa rời thực tại quá.Đâu phải ḿnh em chê trách anh đâu.
Kẻ nhiều mộng mơ như anh làm ǵ có chỗ đứng với thời đại công nghiệp.Làm việc.Suy Nghĩ.Ăn ưống và Chạy.Chạy cho đến khi tim ngừng và quỵ.
Nhưng dù sao.Anh cũng vui khi có được thêm người độc giả như em.Để anh thoát khỏi những viễn vông,viễn mộng của ḿnh.Biết đâu,lúc ngồi viết,anh sẽ biết ngừng lại,suy tưởng và biết soay sở đổi chiều gió ?
Vậy hả ? Chắc anh phải gác lại cái ư nghĩ viết về t́nh yêu và những cơn điên lăng mạn và '' lăng xẹt '' chẳng béo bổ cho ai cả.
Chịu khó chờ anh chỉnh lại cái nh́n về con đường gập ghềnh của riêng anh nhé.
Anh thèm được đổi hệ và làm đàn bà để yêu thêm h́nh ảnh nữ tính có thể có trong anh.Nghĩ sao ?
5. VIẾT GIỮA CƠN MƯA....
'' Đừng căi nhau nữa,đưa địa chỉ mail đây.Tôi se viết cho bạn ''
- Tớ không có nhiều th́ giờ đọc đâu.Bạn bè gởi đầy vào hộp thơ.Đọc không hết ! .
Không sao.Không sao.Bạn không có th́ giờ đọc th́ tôi viết một ḿnh.Những sáng sớm tĩnh lặng.Căn pḥng nhỏ yên b́nh.Ngồi đọc tin tức loanh quanh ở Net.Vài đoạn văn,vài câu thơ đâu đó.Giữ ḷng ḿnh thanh thản và hưởng những phút giây ḿnh thích.Như một cách sống một đời sống khác.Riêng rẻ !
Đọc và vẫn thèm viết.Buổi sáng.Trời mưa.Gió gào.Tiếng mưa gơ trên khuôn cửa reo vui.Tiếng dương cầm đến từ Bến Nhạc.Đang nghe
'' A Day without Rain ''.Thấy lạ không.Ngồi viết,nghe nhạc,nghe mưa và lời tựa bản nhạc chẳng ăn nhập ǵ với không gian....
Có sao đâu ? Đời sống cần có nhiều điều khác lạ .Một ngày 24 giờ.Đi làm,ăn ngủ,vui sướng,phiền muộn.Tôi chỉ có thế để vun đầy những tháng ngày trên quả đất.Tôi có nhữngđiều bạn không có và ngược lại.
Tôi có những bài thơ nho nhỏ pha ngọt đắng,những đoản văn chạy lang thang trên cánh đồng âm nhạc.Chừng ấy cũng đủ để ḿnh vui.
Mưa vẫn gơ đều trên mái nhà.Những ngón tay tôi không làm ra mưa bay để ướt đẫm những ḍng chữ này.Tiếng dương cầm nho nhỏ đang làm hồn tôi say khướt.Cám ơn âm nhạc,cám ơn văn chương đă giúp tôi được nhẹ nhàng sống.Thêm một buổi sáng,thêm một ngày.
Ngừng viết ở đây.Sẽ tắt máy,sẽ tạm biệt căn pḥng dưới mưa.
Mưa đứng sẵn bên ngoài,mưa sướt mướt dẫn đường tôi đi làm với ca từ
'' A Day with(out)Rain ''.......
đăng sơn.Fr ( ngày mưa )
6. VẪN ĐỌC VÀ ... VIẾT.
Buổi sáng thức dậy sớm.Trời mùa đông tối mờ.Những tiếng động nhỏ nhắc nhở sự sống:tiếng cửa mở ra pḥng bếp,những giọt cà phê chậm răi rơi,tiếng tí tách đồng hồ treo tường...Từng thứ ấy quen thuộc của mỗi ngày.
Mở Outlook Express.Không có một ḍng chữ trả lời.Những hẹn ḥ không thấy bến bờ trở lại.Đời sống này có vẻ khô cằn như những mùa màng hạn hán....Những cánh chim đă bỏ chốn cũ bay mất.Thời xưa,con người dùng bồ câu đưa thư.Bây giờ,điện thoại và điện thư đă thay thế đường chim bay.Chỉ cần vài nút bấm,vài con số,người ta có thể bắc nhịp cầu đến với nhau...
Những đứa trẻ thời hiện đại đă không c̣n viết thư cho nhau nữa.Chúng đua nhau mua và dùng những chiếc điện thoại di động kiểu mới nhất để viết cho nhau.Ở bến chờ Bus,cô gái nhỏ hí hoáy bấm liên tục vào phím máy.Chữ "cassette" đă được thay bằng "K7".Bonjour th́ biến dạng thành
BJ...
Người lớn nếu nh́n vào màn ảnh, chỉ việc lắc đầu,chóng mặt với cách dùng chữ kiểu mới với chi chít mẫu tự codage,mật ngữ .Cô cậu trẻ nhe răng cười với lời giải thích :'' Để tiết kiệm th́ giờ, tiền bạc cũng như để đơn giản vấn đề,chúng tôi chế biến ra cách viết SMS.Ta chỉ việc đọc theo phonotique và giải ngữ "
Trường học,thầy giáo và báo chí đă nhiều lần đề cập đến những thay đổi tai hại do việc dùng texto SMS biến thể trên.V́ dần rồi thế hệ
trẻ- v́ thói quen - sẽ không c̣n viết đúng chính tả và văn phạm nữa !
Lời giải thích của giới trẻ trên máy điện thoại và video di động khả dĩ có thể tạm chấp nhận,nhưng nếu dùng điện thư(email)để viết cho nhau,ta vẫn thấy những chữ viết kiểu ngắn gọn,mật ngữ th́ sao ?
Một bức thư t́nh gởi trên computer cho người yêu,ta có thể đọc thấy kiểu: " Cục cưng ơi ! A.Y.em "Chéri,J'TM bien "...Chấm chấm và chấm chấm......
Nghĩ lại,thấy tội nghiệp cho những người thiếu th́ giờ yêu nhau.H́nh như t́nh yêu là một nhu cầu không cần thiết nữa cho đời sống vội vă và máy móc này.H́nh như chữ t́nh yêu được thốt ra như cái thói quen mua bán một món hàng và ta cũng quen miệng trả gíá,nhất là khi ta lưng lững bước vào ranh giới nửa đời người.
- Tôi không c̣n trẻ nữa để c̣n biết rung động.Một bản t́nh ca,một ḍng thư t́nh chẳng c̣n giống như thời xưa.....
- Bây giờ,một khi đă trải đời,ta không c̣n nỗi vấn vương của thời mới lớn....
Vâng ! Th́ thế.Thực tế và đời sống theo những bon chen,thực tế cứng ngắc,phủ phàng đă giết lăng mạn,nhẹ nhàng và những dịu dàng cân thiết.
Có những người sáng tác trẻ đă không ngần ngại đặt tên cho những bài hát cái tên " Em không yêu anh nữa th́ thôi " hoặc "Chẳng cần nói Yêu" và các ca sĩ trẻ thời trang chỉ cần nhún nhẩy gào thét loạn cuồng với đoàn nhảy múa phụ diễn là xong.
Vâng ! Th́ thế.Show biz phải được đi theo thị hiếu văn minh của phong trào tiêu thụ.Con người không thể đi lùi bánh xe của sự tiến hóa.
Ngồi trong căn pḥng,nghe mưa gơ nhẹ trên mái nhà ( Mưa ,lại cơn mưa sáng sớm - Mưa ! Cả tuần lễ mưa ),tôi loanh quanh đọc lại Lời Ngỏ Sổ Tay của một vị chủ bút tạp chí nguyệt san ở USA.Tờ báo này phải chậm trễ ra hai tháng một lần với lời trần t́nh khốn khổ:
" Báo đến tay bạn đọc với hai tháng chậm trễ,v́ người phụ trách phải đi t́m và làm việc khác để tồn tại.Vừa biên tập,vừa viết bài,xin bài,liên nhạc nhà in,nhà sách kiểu " one-man show"....Nói chung,anh ta vừa dọn nhà vừa hốt rác,đă thấm mệt,không kham nổi sức nặng của sự sống c̣n một tờ báo.Chúng tôi chưa biết phải làm sao để giải quyết cái ách tắc này...."
Đọc xong.Ngậm ngùi cho sự tuyệt vọng cô đơn của người cầm bút,làm báo.Đọc xong,ngán ngẩm tự hỏi ḿnh : Viết để làm ǵ ? Viết cho Ai ?
Từng dấu hỏi đă vang vọng trong những đêm khuya,ngồi một ḿnh.Hàng chữ,trang sách im ỉm như đáy hồn và dịa ngục tối.Nỗi tuyệt vọng và cô đơn của người viết được xem như đáy sâu thẳm.Kêu th́ cứ kêu.Tiếng dội vọng lan ṿng thinh không và có ai nghe ?
7. VIẾT CHO những CÂY VIẾT !
Bàn tay thoăn thơắt chạy trên mẫu giấy,những ngón tay đẹp nhả ḍng chữ cũng rất đẹp chợt ngừng lại.Chao ôi ! Nụ cười xinh nở như đóa hoa hồng trong ánh mắt. " Tôi có thể giúp ông điều chi ? "
Tôi cũng cười đáp trả :
" Rất nhiều điều.Tôi muốn verser những tấm chi phiếu này "
" Rất sẵn ḷng "
Bàn tay,ngón tay lại nhả hoa trên những mẫu giấy nhỏ,những con số hàng dọc,hàng ngang bữa nay thấy dễ thương và không khô khan như mọi ngày.
" Cô có chữ viết rất đẹp.Tuyệt hảo ! "
Tôi buột miệng khen và được nhận thêm một nụ cười rạng rỡ :
" Cám ơn.Ông đă quá khen. "
Những ngón tay h́nh như bối rối chạy nhẹ qua một kẻ gạch.
" Oh ! oh! Xin cô đừng viết sai những con số,tôi sẽ kẹt lắm "
" Ông đừng lo.Bữa nay tôi vui vẻ nên làm việc nhanh nhẹn lắm "
Cô tiếp ngân nhà bưu điện vừa gơ phím máy điện toán vừa trả lời với giọng nói như chim hót.Cây viết màu vàng nằm dài cạnh bàn tay búp măng đẹp và ngoan dịu dàng như tranh vẽ.
Gửi thêm vài phong b́ thư,tôi cám ơn và tặng thêm cho cô một lời khen chót " Sự vui vẻ,tử tế sẽ giúp cô có một ngày đẹp và thoải mái.
H́nh như tôi đă thấy cô lần nào trên TV.Phải không ? "
Cô nàng ngọ nguậy bàn tay trên màu vàng của cây viết.Mở to mắt :
" Vous êtez vraiment un flatteur.Mon dieu ! "
(Trời đất ơi ! Ông đúng là một người hay nịnh.)
Mấy cô đồng nghiệp ở quày bên cạnh cũng phá ra cười.Ai nấy đều vui vẻ với cái không khí tươi trẻ làm tôi lâng lâng hạnh phúc.Để thử lửa với cách tạo niềm vui và niềm hạnh phúc nho nhỏ bao quanh,tôi hỏi xin cây viết màu vàng làm quà cho ḿnh như một bằng chứng hạnh phúc.
Bàn tay mềm mại ấy đưa cho tôi cây viết với lời dặn.
" Cấm ông làm mất đấy nhé "
Tôi gật đầu,ngoan ngoăn nghe lời và chào từ giă với ư nghĩ nhẹ nhàng :" Tôi sẽ dùng cây viết này như một công cụ tạo hạnh phúc.Mỗi ngày viết một ḍng chữ ngắn.Viết về những điều vui,viết về niềm hy vọng,viết về những thứ t́nh cảm đẹp đẽ xuất phát từ trái tim của người cho người.Sẽ viết về những sự chia sẻ vui buồn của mối chân t́nh tự phát sinh từ những điều giản dị nhất của đời sống.
Cây viết chỉ là một món đồ vô tri giác,nhưng nếu dùng nó với những ư nghĩ thiện lành nhất để viết một bức thư an ủi bạn bè,người thân th́ nó sẽ là một trong những món vật quư giá nhất của tâm trí loài người.
Những ḍng chữ nắn nót trên thiệp chúc giáng sinh hay dịp đầu năm mới.Bạn sẽ dùng cây viết , sẽ viết hay đă viết ra sao ?
Cái chủ đề " Viết cho ai và Viết ǵ ? " có cần đặt ra ở đây không nhỉ ? Chúc bạn yêu viết và viết với tất cả tâm hồn của ḿnh.
Hẹn bài viết tới.Nhé.
đ ăng s ơn.Fr
( c̣n tiếp ...)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675589
04/29/2014
|
.
NGÔN TỪ
Theo một đường dẫn, tôi đọc được một bài viết hay . Đặc biệt .
Xin được tải lại để có thể viết sau đó :
oOo
" Chẳng lẽ phải có luật bản quyền phong cách ?
Có lẽ với những người chăm đọc, chăm viết, hoặc đơn giản là quan tâm tới văn học, th́ việc đạo văn đă là một vấn đề gây khó chịu suốt bao lâu nay, đặc biệt là với văn học mạng th́ lại càng phức tạp. Bây giờ, người ta không đạo nguyên bài, nguyên đoạn, nguyên câu nhận xét như ngày xưa nữa, những “người cầm bút chưa tạo được phong cách của ḿnh” đă tinh tế hơn trong việc “mượn ư tưởng của người khác”. Đó đôi khi chỉ là “mượn” 1 từ.
Vâng. Chính xác là MỘT từ.
Bạn có thể ngạc nhiên và bất b́nh. Tiếng Việt của chúng ta được các tổ tiên từ xa xưa đặt nền móng h́nh thành mà phát triển, là thuộc sở hữu của tất cả mọi người, đâu riêng ai. Từ ngữ cũng tự thế mà được sinh ra trong quá tŕnh sinh hoạt, trao đổi ngôn ngữ giữa cộng đồng, vậy hẳn nhiên là ai cũng được dùng, ai cũng có thể đem vào tác phẩm của ḿnh, vậy tại sao lại có thể loại “đạo MỘT từ”?
Đúng là thế các bạn ạ. Tiếng Việt chẳng của riêng ai. Từ ngữ chẳng của riêng ai. Nhưng cách sử dụng từ ngữ th́ lại có.
Từ Tiếng Việt của chúng ta có một đặc điểm là, có thể biến chuyển rất nhiều nghĩa, cùng một từ có thể sử dụng ở nhiều vị trí khác nhau trong câu, diễn đạt được nhiều cảm xúc, trạng thái, hiện tượng khác nhau. Đó là tùy vào khả năng, cách tiếp nhận và ngụ ư của người viết. Vậy nên Tiếng Việt luôn được làm mới, biến hóa, mở rộng dưới ng̣i bút của các tác giả. Như chúng ta học văn đă biết nhiều đến cách miêu tả chuyển đổi cảm xúc, những vế so sánh độc đáo,… là biểu hiện phong phú của từ ngữ.
Có những từ/cụm từ v́ được sáng tạo “đặc biệt” nên trở thành “nhăn tự” của tác phẩm, hoặc trở thành phong cách riêng của người viết, chỉ có thể xuất hiện trong tác phẩm của người đó mà thôi. Ví dụ như, chỉ có Huy Cận mới có “trời lên sâu chót vót”, chỉ có Xuân Diệu mới có “tuần tháng mật”, chỉ có Thảo Dương Kẻ lăng du mới có dùng tính từ “miên miên”, chỉ có Bích Hà mới có “Em, người con gái vô hạn”, chỉ có Kawa Thiên Chân mới có “những ngày lấp lánh”. Lúc này, những cách dùng từ đặc biệt như thế không thuộc sở hữu của chung kho tàng ngôn ngữ cộng đồng nữa, mà trở thành tài sản riêng của người sáng tạo ra.
Quay trở lại với chuyện đạo văn, quả thực, nói những người “mượn 1 từ” là “đạo” th́ hơi quá, có lẽ, nhiều trong số họ chỉ đơn giản là bị ảnh hưởng bởi lối viết của tác giả, ảnh hưởng một một từ đặc biệt gây ấn tượng nào đó. Nhưng có lẽ, họ đă thực sự không hiểu bản chất của sự việc.
Để có một từ/cụm từ hay, độc đáo, mang nhiều ư nghĩa, th́ tác giả phải bỏ ra nhiều chất xám suy nghĩ lựa chọn, sử dụng cái mà người ta vẫn hay gọi là “kĩ năng điều khiển các con chữ”. Và “nhăn tự” đó th́ có khả năng tượng thanh, tượng h́nh một cách ấn tượng, thể hiện một cảm xúc đặc biệt hoặc là tạo dấu ấn khó phai cho tác phẩm của tác giả. Cũng đôi khi, đó là những từ quen thuộc nhưng được người viết sử dụng khác đi. Tôi biết có nhiều tác phẩm, khi đọc xong, người ta chỉ để lại trong ḷng đúng 1 từ/cụm cừ, và sẽ không bao giờ quên từ/cụm từ đó là thể hiện của tác giả nào.
Có thể nhiều người sẽ “biện minh” là không phải có ư “mượn”, mà là đọc tác phẩm của ai đó, bị “nhập” một từ đặc biệt nào đó, và vô t́nh sử dụng nó trong tác phẩm của ḿnh. Thực ra, như đă nói, có những từ/cụm từ “cộp mác” của riêng một ai đó, nên khi viết nó ra, nếu bạn đă từng đọc bài viết của người đó, chắc chắn bạn sẽ liên tưởng ngay tới họ. C̣n nếu không, nếu bạn thực sự hiểu nó theo một cách khác và dùng nó theo cách của bạn, th́ không phải là “mượn” nữa rồi, từ đó là của bạn. Như từ “bản thể”, trong các tùy bút/fic của Kawa, nó để chỉ một nhân cách cụ thể nào đó tồn tại trong một thể xác, và “bản thể” đó là bất biến, mỗi giờ phút trôi qua, trong bạn là mỗi bản thể khác nhau, và như thế, trong cuộc đời ḿnh, con người có hàng tỉ “bản thể”. C̣n dưới ng̣i bút của Đan Đan, nó để miêu tả “cái riêng biệt, tính cách riêng” của mỗi người (có lần bạn ấy tâm sự là bạn ấy dùng từ này vài lần nhưng cảm thấy không thích hợp cho lắm , nên không dùng nữa).
Cách dùng từ là một thói quen, xuất phát từ tính cách, bút lực, cách cảm nhận của mỗi người, có người thường dùng từ ngữ hoa mĩ, có người lại viết chân phương thôi. Từ đó mà tạo nên phong cách của ḿnh.
Mà bạn “mượn” từ đặc biệt thể hiện phong cách của người khác, không phải là đă “mượn” phong cách của người ta hay sao?
Chẳng lẽ phải có luật bản quyền cho phong cách?
Phải nói gay gắt như thế là bởi v́ hăy thử đặt ḿnh ở vị trí người sáng tác. Một từ ḿnh dùng cả tâm hồn để cảm nhận, để đặt nó vào trường ngôn ngữ của ḿnh sao cho thật hay, thật ấn tượng, thật giàu cảm xúc, mà cuối cùng lại bị một ai đó khác bê vào văn của họ một cách khập khiễng. Ở đây tôi chưa nói là người ta viết có hay có sâu sắc hay không, nhưng từ /cụm từ không phải do ḿnh sáng tạo ra, không hiểu được hết các lớp nghĩa của nó, mà cứ cố ép nó vào với những từ ngữ khác của ḿnh, th́ sẽ bị lệch tông, bị lạo nhạo, như con mèo giữa bầy chó vậy đó. Và như vậy không phải đang làm giảm độ hay, độ tinh tế của từ hay sao?
Bạn tin hay không cũng được, nhưng những ǵ bạn viết ra có “mùi” của bạn đấy. Nó lưu hương trong từng con chữ, từng dấu câu. Và chắc chắn là chả ai muốn bài viết của ḿnh lại có “mùi” của người khác rồi.
Văn hóa đọc-viết giờ đây chủ yếu là dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau, tôn trọng tác phẩm và tác giả của nó, cũng như đang tôn trọng chính ḿnh. Bạn cẩn thận đề tên ḿnh dưới bài viết khi post lên bất cứ đâu, th́ cũng nên cẩn thận đề tên tác giả của tất cả những ǵ ḿnh post không phải là của ḿnh. Hoặc, đơn giản là đôi ḍng chia sẻ ở phần Author note, nói cho người đọc biết là bạn đă mượn cái ǵ đó của ai đó (tốt hơn nữa là đă được xin phép tác giả). Tất nhiên cũng phải nói là chuyện “ư tưởng lớn gặp nhau” th́ không hẳn là không có, nhưng trường hợp này CỰC K̀ hiếm, và phải chắc chắn là 2 người viết chưa hề đọc và bị ảnh hưởng bởi nhau, và cho dù có trùng hợp đi chăng nữa, th́ phong cách riêng cụ thể của mỗi người vẫn được bộc lộ rơ nét. (V́ chuyện bị ảnh hưởng đến mức dùng cả từ ngữ và cách nói của người khác th́ chỉ gặp ở những người chưa t́m được phong cách cho riêng ḿnh mà thôi).
Cuối cùng là một vài điều muốn chia sẻ.
Việc t́m được cho ḿnh một phong cách riêng, một lối viết không trùng lặp với ai khác, không phải chuyện dễ. Nó đ̣i hỏi sự rèn luyện bút lực chăm chỉ, sức sáng tạo hoạt động thường xuyên, và thái độ nghiêm túc với viết lách. C̣n nếu bạn không phải là người gắn với văn chương hay có ư định lâu dài với bút giấy, mà chỉ là muốn viết để giải tỏa tâm trạng nhất thời, để lưu lại một cảm xúc đặc biệt, để kể cho mọi người một sự kiện trong cuộc sống (như viết blog, nhật kí, thư, …. hay thậm chí là status của yahoo, facebook,…), th́ không cần để ư quá nhiều đến câu chữ. Cứ để ng̣i bút của ḿnh được tự do mà viết, mà bộc lộ, nghĩ được cái ǵ viết ra cái đấy, rồi sau đó chỉnh sửa lại một chút cho hợp lí. Không cần quá trau chuốt, dùng những từ ngữ nặng nề hay ép những từ nào đó của ai đó vào tâm sự chân thật của ḿnh để làm nó “có cảm giác” văn vẻ, sâu sắc; không cần cố gắng bắt h́nh ảnh của một ai đó để làm ḿnh tinh tế hơn. Bao giờ cũng thế, là chính ḿnh luôn đáng được trân trọng nhất .
by Thiên Chân.
* Nguồn từ Blog mang tên Khiết .- 27/08/ 2010
* __________________________________________________ _____
Khi đọc xong,bài ấy, ư của bạn ra sao ? Bạn đồng ư hay không đồng ḷng ?
Bây giờ, đến phiên tôi viết :
....
' Bản Quyền Phong Cách ' là một lối viết tâm t́nh loại chơi chữ của tác giả Thiên Chân và khi đọc, thấy thú vị v́ cách diễn đặt rất sáng, rất tỏ - chứng tỏ được cung cách điều khiển con chữ của riêng ḿnh .
Ở bài viết ấy, tôi đoán được hành tŕnh viết của tác giả ( năm tháng để đứng vững trên một cách lư luận và biện luận )
Chữ Đạo Văn - Đạo Từ nghe rất khó chịu . Và tôi không rơ là từ lúc nào đă có chữ " Đạo " quá lịch sự như thế ? Sao không dùng chữ Cơng Bài hoặc là Ăn Cắp khi nói về những tay đạo chích chuyên môn ăn cắp các tác phẩm rồi tải đăng và kư tên của ḿnh vào thay v́ đề tên tác giả ?
Ở văn học, nghệ thuật, khi nói về chuyện sáng tác th́ không ít th́ nhiều,người đi sau sẽ có phần nào " bị ảnh hưởng " bởi những người đi trước . Bạn có chắc chắn là khi chụp ảnh, khi vẽ tranh hoặc khi ca hát, sáng tác thơ, nhạc, sáng tác văn chương là bạn không hề chịu ảnh hưởng ( trực tiếp hay là gián tiếp ) bởi những khuôn mẫu đă có từ trước đây .
Câu hỏi khác :
- Có khi nào nghe một giọng hát mới, bạn ngờ ngợ, tự hỏi là giọng hát này hơi giống một vào tiếng hát khác đă thành danh ? Giống ở chỗ lấy hơi, luyến láy, cách đặt giọng , cách chọn bài hát ........?
- Là một người sáng tác âm nhạc, khi bạn có thần tượng là Elvis Presley, Beegees hoặc là ai đó của thị trường âm nhạc Việt, bạn sẽ viết ra sao để không là kẻ vô t́nh hoặc cố ư nhại lại và bị người thưởng thức chê là đă copy, nhại lại ư tưởng ?
Điều vừa hỏi, vừa kể trên thuộc về style - phong cách - sáng tác . Ta có thể mượn một ư tưởng lấy đó làm cảm hứng để sáng tác - nhưng làm cách nào để đứa con tinh thần phải có chữ kư đặc biệt của ḿnh .
Tâm trạng buồn bă hoặc hưng phấn của ḿnh ra sao khi đặt bút, khi gơ trên phím chữ sau khi đọc được một bài viết sâu sắc . Thứ " tận cùng " của ḿnh ra sao để sẽ không giống y hệt thứ " tận cùng sâu thẵm " của kẻ khác ?
Có phải là khi nói đến giọt mưa th́ có nghĩa là giọt nào cũng giống giọt nào ? Ở một câu thơ, một bài viết, giọt mưa của kẻ kia có thể là những giọt lệ có trọng lực riêng của bút lực . Ta sẽ viết về giọt mưa ( lệ ) của ḿnh ra sao để không hề giống và có cái riêng của ḿnh .
Bây giờ, tôi thử tặng bạn một cơn mưa kiểu riêng - rất riêng - của tôi như một cách sẻ chia :
... ĐỊA CHỈ ( ở dưới gầm giường )
Nhỏ giật ḿnh thức dậy v́ có cảm giác rất lạnh . Từ ngọn đèn lờ mờ ở góc tường, nhỏ phác giác là cách cửa sổ đă mở toang từ lúc chiều khi Nhỏ ngủ thiếp đi .
Bây giờ là 12 giờ khuya . Mưa đang ồ ạt rơi . Nhỏ nhớ lại giấc mơ , Nhỏ đă thấy ḿnh là một văn sĩ để viết những chuyện t́nh rất đẹp , trong giấc mơ ấy, Nhỏ đă có đôi cánh như một thiên thần bay bổng . Bây giờ, rớt xuống đất để rời cơn mơ đẹp . Nhỏ sỏ chân vào dép, t́m ly nước và ngồi vào bàn viết ( Người ta hay nói để viết văn cho ra hồn th́ nên viết vào một khoảng vắng lặng nhất : Buổi khuya )
Nhỏ sửa soạn giấy bút, Nhỏ không hút thuốc khi viết, chỉ thèm một ly cà phê để lấy hứng . Vậy th́ đi pha ly cà phê ít đường . Nhỏ trở lại bàn để đặt cho bài viết một cái tựa rất ấn tượng : " Địa Chỉ ở dưới gầm giường " v́ nghĩ rằng có cái tựa kinh hoàng như thế th́ sẽ thu hút được nhiều người đọc ḿnh .
Ngồi nghe mưa bên ngoài, nhâm nhi cà phê để viết lách hẳn là cái thú . Viết được vài ḍng th́ Nhỏ bị khựng ư . Nhỏ loay hoay, ấn ngón tay vào phím chữ t́m bài đọc ở net để t́m thêm ư tưởng .
Nhỏ không muốn học tṛ đạo văn, đạo thơ của ai hết nhưng càng đọc, nhỏ càng lẩn quẩn và bí chữ .
Phải làm sao đây ? Chẳng nhẽ bỏ bài viết để làm thơ t́nh, thơ đời ? Chao ơi ! Làm nhà văn khó quá ! Nhà văn viết ǵ giữa tiếng mưa rơi đang lạnh lùng với tiếng gió .
H́nh như giữa giọng mưa đang hát, Nhỏ nghe thấy tiếng những con ểnh ương hay là tiếng con ếch đang lẻ loi đi t́m bạn nào đó.
Nhỏ rơi nước mắt . H́nh như có một giọt lệ rơi ṭm xuống ly cà phê . Xô ghế, tóm tờ giấy, tóm cây bút ném xuống gầm giường, nhỏ bay lên giường trùm chăn kín mít .Ở mùi hương tóc, nhỏ nói thầm thầm : Ngày mai, rồi sẽ viết . Viết về một giấc mơ rất nhỏ .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675661
05/01/2014
|
.
EDITO
tháng 5 _
________________________ " ! ! ! " ________________ Viết chung với NamLyNguyệt .
3.2.1.0 Go <
.....
.
Bạn đang có thể ngạc nhiên với mấy dấu chấm than ( !!!!! ) ở phần trên và một khoảng trống với cái tựa viết chung với NLN .
....
Chuyện sẽ như sau :
Hôm nay là ngày lễ lao động , nhiều người được nghỉ dưỡng sức và nhiều người sung sướng thích chí v́ được ngủ nướng, ngủ bù và đi chơi, đi dạo hoặc làm những việc để thấy ḿnh sung sướng .
Tôi là một kẻ rất lười biếng, lười khi thấy ḿnh không có ǵ để làm và lười thấy ḿnh uể oải khi rảnh rang v́ biết ḿnh sẽ đổ chứng khi quá rảnh rỗi .
Hôm nay, tôi dậy sớm - từ 4.15 sáng sau một đêm ngủ ngon và nằm mơ ngon . Ngon lắm !
Ngồi ở bàn bếp, nghe rỉ rả vài bản nhạc và nh́n vào tờ lịch, thấy đề 01052014 . Nh́n vào cái Agenda, tôi biết ḿnh có việc phải hẹn, phải làm :
Dễ lắm - và như sau đây :
- 7.15 , nhảy lên xe, phóng ra xa lộ đến một chỗ thảm thương v́ có vài kẻ cần đến ḿnh .
Cô thư kư trực đưa cho tập hồ sơ, đ̣i kư tên . Kư lập tức để cô chuyển đi, tôi đùa, đùa :
- Em biết là anh chưa đọc kỹ mà . Lỡ là tờ giấy nợ th́ sao ?
Sau một đêm dài làm việc , mắt cô lờ đờ như con cá vàng hết dưỡng khí :
- Thầy ơi ,thầy ơi . Đừng giỡn dị mà . Người ta nhảy từ lầu 4 xuống đất mà ở đó c̣n giỡn á ! ?
Tôi kư xong, đẩy chồng giấy lại cho cô, bảo cô về nhà bay lên giường để lấy cái chỗ của cô ngay tại văn pḥng trực . Cái thằng cha tưng tưng vừa nhảy xuống lầu 4 chiều hôm qua chẳng có bệnh ǵ . Hắn chỉ có cái bệnh thất t́nh nên chán đời mà thôi ( v́ hắn mới yêu lần đầu vào cỡ tuổi 34 ! ) Và tôi là kẻ sẽ làm cho hắn hết chán đời vào lúc 9.45 sáng khi vào pḥng bệnh của hắn . Tha hồ cho hắn khóc lóc và đ̣i tự tử lần thứ 3, thứ 5 .
Vừa nhấp ngụm cà phê dở nhất thế giới th́ điện thoại lại vang :
- Cảnh sát mời ông gặp họ lúc 10.30 về vụ tên tù vừa hăm hiếp cô y tá ở pḥng khám .
Tôi muốn nổi cạu . Hôm nay là ngày lễ lao động mà . Sao lại nhiều việc như thế, tôi chỉ có một cái đầu, hai tay, hai chân , tôi không có tên là Bill Gate hoặc là Sheepboy để có một công thức chạy quá nhanh ....
...
Phải làm ǵ, phản ứng thế nào ở ngày 1 tháng 5 , khi mà nhân viên, y tá đă nghỉ hết 30 % ?
Tôi gọi vài chỗ để cầu cứu, tiếp viện và họ đă cứu tôi .
1.30 pm - Khúc bánh ḿ chưa kịp nuốt xong th́ lại có chuyện .
Thằng bạn bị hư xe trên xa lộ khi đang đến thăm con vợ cũ của nó , nó gọi cầu cứu . Tôi hoảng quá, hét cho vài câu ở cái phone : " Kệ mẹ mày . Chuyện mày , mày lo . Tao mệt, tao quạu " .
Làm tiếp những chuyện phải làm .
Bây giờ là 14.37 pm . Ngồi nghỉ mệt, mở webs , thư giăn . Đụng cái tin nhắn của con bé , bé gửi lời thăm với lời chúc ngày lễ lao động quốc tế . Con bé khều, khều : Ngày nghỉ mà cháu thấy có nhiều người than buồn . Chú viết một bài than thở đi, chú "
Ừ - Ừ mà ! Tính chú hay chiều con nít . Nếu con nít muốn vậy th́ chú lấy tên con nít để viết :
RẢNH RỖI .
Sáng nay, bé dậy muộn v́ bé được nghỉ lễ lao động . Tay chân, đầu óc bé được rảnh, bé tha hồ mặc sức làm điều ḿnh muốn, bé sẽ viết thêm vài ḍng ở Nhật Kư, bé sẽ học nấu bếp, nghiên cứu cách viết truyện kiếm hiệp như anh Cỏ Xanh, anh Sào Phủ .... - Và bé sẽ học thêm cách ĺ, ĺ đ̣n khi viết dẫu có bị ném đá và bị chém gió .
Bé cầu mong là một năm có 365 ngày lễ nghỉ lao động để mau chóng thành một nhà văn . Và chú sẽ lác mắt khi đọc truyện của cháu . Cháu biết là cháu sẽ viết hay gấp 1000 lần kiểu viết lăng nhách của chú .
Là lá la .... Chúc chú lao động tốt và mau ngỏm để nhường chỗ viết cho đám trẻ như cháu .
kư tên : NamLyNguyệt .
....
***
Đọc xong như thế th́ thấy thư giăn và đỡ mệt lắm . Cám ơn Trời, cám ơn nhà văn .
Bây giờ th́ viết EDITO cho tháng 5 -
...
Bạn ơi !
Đầu tháng 5 rồi . Bạn đang vui - phải vậy không ? Bạn đang hưởng một ngày nghỉ của bạn ra sao ?
Tôi th́ đang thoải mái và sung sướng khi viết bài Edito cho tháng 5 để tải vào Blog Chúng Ḿnh của tôi . Tôi , có lần, ao ước viển vông là VipTruyện VN sẽ là một tờ tạp chí văn học để lớn mạnh và quy tụ được những cây bút chủ lực vững vàng . Và tôi đă chờ, đang chờ .
Ở thời gian qua, tôi để ư là ngoài những tay viết trẻ, có vài cây bút già dặn từ các diễn đàn mà tôi sinh hoạt đă đăng kư và tải vài chủ đề . Họ biết tôi, tôi biết họ nhưng chẳng ai qua lại chào hỏi nhau .
Nếu là vào ngày xưa th́ tôi thấy lạ lắm v́ chỗ quen biết cho dù là không giao lưu ở cách chỗ đă và đang góp mặt ( !) Một câu chào, một lời hỏi thăm th́ sẽ làm ấm ḷng nhau và có thêm sức lực để tiếp tục viết .
Dần dà, với thời gian trôi, tôi bị chai, bị ĺ đi . Và tôi tập sự lạnh lùng như khi đứng trước một tử thi khi đi theo y tá, y sĩ vào nhà xác sau mỗi lần đột biến .
Để có thể viết và hy vọng là một nhà văn, tôi biết ḿnh phải học thêm nhiều thứ lắm : Học sự im lặng và chấp nhận .
Chấp nhận với câu nói thường trực : Đời là thế - C'est la vie . Khi học về tâm lư, khi đụng về triết học th́ ḿnh phải thản nhiên và chấp nhận cho dù vẫn muốn phản kháng lại những muà băng giá trong ḷng người .
Bây giờ là đầu tháng năm ( chữ năm không viết bằng con số 5 ) Tháng năm của một mức thời gian . Tôi t́m hơi ấm ở chữ viết . Viết để làm hơi ấm .
Xin gửi đến bạn một ngày mưa gió đang ở ngoài văn pḥng của tôi - Giữa con gió ẩm ướt như trời thu, ở những con số giờ giấc đang trôi ngang . Tôi th́ đang trôi với công việc và tôi chấp nhận chúng .
Vui nhé, bạn ơi .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675686
05/01/2014
|
.
Bài Viết của DIỆU HƯ -
Làm sách có cần lương thiện ?
Khi tôi bắt đầu bước chân vào nghiệp viết, không chỉ mẹ, mà những người xung quanh đều động viên và khuyên tôi: “Viết đi, viết để sống đẹp hơn, thiện lương hơn!” Người viết nếu để ḿnh bị vấy bởi những ác tâm, liệu họ có thể rung động người khác bằng văn chương của ḿnh? Lời nói có thể là giả dối, nhưng văn chương th́ không giúp họ che giấu được tâm hồn cằn cỗi, nghèo nàn của họ - đă bị những tham lam, tàn nhẫn nhuộm đen.
Cách đây hai hôm, sau khi nghe kể lại một câu chuyện làm sách, tôi lại chợt tự hỏi: “Người viết cần lương thiện, vậy người làm sách có cần lương thiện không?”
Nếu câu trả lời là có, hẳn sẽ nhiều người cười rất to. Ở trong chăn mới biết chăn có rận, bước chân vào nghiệp viết mới được chứng kiến nhiều sự trớ trêu mà ḿnh chỉ có thể nhắm mắt thuận theo nó. Đứng sau màn hào quang, mới biết ai dở, ai hay, ai thẳng, ai ngay…
Câu chuyện mà tôi nghe được chỉ đơn giản thế này…
Một tác giả t́m đến với một thương hiệu sách nổi tiếng dành cho người viết trẻ, và lập tức anh bị chinh phục bởi cách làm việc chuyên nghiệp, khoa học của thương hiệu này. Người đứng đầu thương hiệu cũng là một người viết, một ‘thiên tài PR’, một thuyết tŕnh viên xuất sắc (viết tới đây ḿnh lại nhớ tới những quư ông – quư bà thiên tài của kinh doanh đa cấp, cũng đại loại như thế). Nói chung v́ lời ngon tiếng ngọt, v́ thương hiệu ấy có tiếng, v́ phong cách chuyên nghiệp, tác giả ấy đă nhắm mắt đưa chân giao đứa con tinh thần của ḿnh cho bà mẹ đỡ đầu kia.
Chuyện chỉ có thế th́ chẳng có ǵ để bàn, có khi c̣n là chuyện mừng, bởi không phải cây bút trẻ nào cũng may mắn và có duyên với các đơn vị xuất bản, mà nhuận bút c̣n được tính tới hơn 10%. Chỉ bất ngờ là, tác giả đă thú nhận, đă thỏa thuận với người đứng đầu thương hiệu ấy rằng sẽ trả cho nhà sách ấy 10 triệu để họ giúp anh ấy truyền thông (và sẽ trừ vào tiền nhuận bút).
Vâng, 10 triệu tiền truyền thông, đến cái giá truyền thông cũng làm cho người ta thấy sự ‘chuyên nghiệp’ đến cỡ nào rồi. Nhưng anh ấy (và một vài tác giả khác đă từng hợp tác với thương hiệu sách đó) h́nh như chưa bao giờ biết, truyền thông vẫn luôn là 1 phần trong kế hoạch xuất bản bất kỳ cuốn sách nào, của bất kỳ đơn vị xuất bản nào, và tác giả (thường) không phải bỏ ra bất kỳ một đồng nào cho việc truyền thông đó cả. Nếu có, là họ tự t́m tới báo chí để lên bài.
Nói thế để biết, mỗi một bài truyền thông cho sách của anh ấy, đều được công ty lớn hơn phía sau thương hiệu đó trả tiền. Vậy 10 triệu đó đi đâu?
Ai-cũng-biết-là-nó-đi-đâu!
Một thương hiệu sách, v́ vô vàn lư do to bé trước giờ buộc lại, cứ như vậy mà sụp đổ. Và 10 triệu ấy giống như một giọt nước tràn ly…
Khi nghe câu chuyện này tôi thật sự shock. Tôi không quen với anh tác giả, nhưng quen tác phẩm của anh ấy, quen với cái thương hiệu sách kia, quen với người làm ra nó, quen với những tác giả từng hợp tác với nó, quen với cả vô vàn con người khác liên quan tới nó… nhưng không bao giờ nghĩ, tiền nhuận bút vốn đă quá rẻ mạt của tác giả cũng có thể bị ăn chặn tới trắng trợn như thế. Cô gái ấy vừa là người viết, vừa là người làm sách, nhưng tại sao lại không bênh vực cho chính những người cũng có duyên với sách như ḿnh?
Thiết nghĩ, người viết sách phải lương thiện, nhưng người làm sách cũng phải có tâm. Có tâm mới làm ra được những cuốn sách hay, những thế giới sách đẹp, mới là nơi tác giả muốn t́m về… Hăy để tác giả trẻ chúng tôi cảm thấy nơi chúng tôi xuất phát giống như một ngôi nhà, và luôn luôn muốn t́m về đó…
Viết cho một cuối tuần nhiều cảm xúc – Hân Như.
Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f35/lam-s...#ixzz30XFNphNr
-------
ThứcTỉnh và THẬT T̀NH .
Sau khi đọc bài viết trên của Diệu Hư, tôi giữ lại hai ḍng chữ : " Lương Thiện " và " Tâm Thức "
Chữ Lương Thiện rất khó dùng v́ đồng nghĩa với danh từ Lương Tâm, v́ thế ngựi ta ghép vào thành chữ Lương Thiện . Ở một chặng đời, ở một vài hoàn cảnh sống , chữ lương thiện đă làm tôi mỉm cười, cười méo mó .
Ai cũng biết là cuộc đời này tóm gọn trong ṿng 4 chữ " T " to tướng : T́nh - Tiền - Tù - Tội -
T́nh ở đâu ?
Ở đây , như sau :
" Đến nhà bạn mỗi tuần vào ngày bạn nghỉ . Bạn thích tụ tập ca hát, khung cảnh ấm áp và bạn bè đầy nhà, đầy bàn . Bạn hớn hở đón tiếp, thù tiếp v́ thích nhảy múa, ca hát . Sau ca hát là ăn uống linh đ́nh . Ai cũng vui vẻ, mạnh miệng đớp hít .
Cứ như thế cho đến ngày bạn xập tiệm v́ cờ bạc, hoang phí và đi đến việc ly dị, bán nhà chạy nợ . Ngồi với bạn ở căn pḥng khách không c̣n nhạc, không c̣n kèn trống và những tiếng cười đầy ấp . Thấy bạn buồn bă cực độ . Bạn rên rỉ sầu thảm . Uống ly cà phê mà thấy đắng hơn ngày vui đêm nào . Ngó lên bức tường, thấy mấy chữ nho diễn nghĩa như sau " Ở đời, chỉ c̣n mỗi chữ T̀NH "
Bạn dơi theo mắt , nh́n lại tấm tranh đề chữ T̀NH ấy, bạn muốn khóc .
Ừ . Ừ mà . Khóc đi cho vơi bực bội . Trong chữ Bạn hữu đă có chữ " Bè " . Khi ḿnh không c̣n ǵ, th́ có khối kẻ quay lưng .
* TIỀN .
Đây là một trong những " khổ nạn " .
Sự tiến bộ của con người ở khoa học, văn minh tân tiến lắm : Thay v́ cần đập nhau, đánh nhau và giết người bằng dao kéo , bằng cú đấm ,cú đá th́ con người chế ra bom đạn . Sức công phá có thể giết hàng vạn người ( đỡ mất th́ giờ ! )
Thay v́ cơng muối, cơng than, củi đổi lấy gạo , thịt cá th́ ngựi ta chế ra Tiền . Và nhẹ nhàng lưu chuyển rất tiện lợi . Khi có tiền là hẳn có quyền lực và sức mạnh như câu " Mạnh v́ gạo, bạo v́ tiền "
Khi cần nhiều tiền th́ có thể quên câu dạy của người xưa : Với tiền, ta có hai cung cách : 1 - Làm chủ nó / hoạc cách thứ 2 : Làm nô lệ cho nó .
Tiền là uy lực, tiền có khả năng thống trị làm mờ mắt ḿnh, khi mờ th́ ḿnh sẽ mù ḷa để không c̣n thấy lương tâm nằm ở cái góc nào . Và từ đó, ta chạy theo tiền .
* TÙ .
H́nh ảnh tù tội kinh khủng vô cùng : 4 bức tường quanh quẩn, nhưng sợ nhất là chính ta giam hăm ta ở cái trí óc tŕ trệ và ngộp thở của ḿnh .
* TỘI .
Tội ǵ ? Tội ḿnh hay tội người khác ?
Khi không c̣n T́nh, chỉ biết chữ Tiền th́ có khi vào Tù, ở tù trong tâm hồn của chính ḿnh th́ chữ Tội có nghiệm ra th́ cũng vô ích và muộn màng .
----
Tôi ghét cay đắng 4 chữ T khốn nạn ấy lắm .
V́ thế, tôi nổi loạn khi viết .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675748
05/03/2014
|
.
Câu chuyện nhỏ +++++
_
.....
Đố bạn là tôi sẽ viết ǵ ở đây cho bạn đọc ? Bạn sẽ đọc ra sao ?
Hăy để tôi kể cho bạn nghe vài câu chuyện nhỏ từ một buổi sáng b́nh thường và ' không b́nh thường ' :
1 - Trái Bom .
Bom nổ vào đúng 7.40 sáng khi tôi đến chỗ làm . Ở nhóm người có một người đàn bà rất bảnh, rất xếp ṣng kiểu trịch thượng . Nàng không chảnh v́ quá đẹp, nhưng v́ có quyền hành trong tay và lắm lúc rất bảnh v́ nghĩ ḿnh có thế đứng . Nàng xấc xược hoạch họe trong lời ăn tiếng nói và nàng đụng tôi .
Nàng đă làm trái bom mở ng̣i và tôi là trái bom . Tôi đóng cửa xe , lớn tiếng , tôi nhả nham thạch kiểu hỏa diệm sơn , kiểu bom nguyên tử :
- Nếu cần th́ tôi cho cô mất chỗ đang làm . Hạ cơn chảnh và hạ quyền lực xuống đi .
Nàng tịt - nàng nghe tôi khốc liệt đến tận cùng :
- Nếu cô không hạ hoả th́ chuyện sẽ nặng hơn .
Khi nói như thế, tôi nh́n rất rơ những bè phái, những kẻ đang bao quanh cô và nham thạch sẽ chảy mạnh hơn . Sắc mặt cô biến đổi và cô lẳng lặng biến mất .
Độ gần 12 giờ trưa, cô đến gặp, dịu dàng - Nhỏ nhẹ để trở thành một con mèo dễ yêu . Nghe cô nói như thầm th́ :
- Sáng nay, tôi quá đáng - Hăy tha thứ cho tôi .
Tôi yêu mèo, yêu sự dịu dàng nên lây cái dịu dàng, thỏ thẻ : Bỏ qua đi . Tôi hiểu cô .
Hôn lên má cô với bàn tay đặt trên vai cô . Mùi nước hoa, mùi đàn bà ngây ngây làm tôi hiểu chúng ta chỉ là những kẻ phàm tục và nên chế ngự quyền hành và sự trịch thưọng ở một cung cách làm việc . Muốn giữ việc làm th́ phải biết lùi lại đúng chỗ, đúng lúc . Tôi chỉ mong như thế . Hai người cười rất tươi với nhau ở ánh nắng ngoài văn pḥng .
2.. ẨN NGỮ -
12.30 . Mở Web, thấy có message của một màu Hoa . Hoa gọi tôi là ngựi giữ ' Lửa ' và nhắn đọc bài mới viết mang tên Người Nổi Tiếng .
Đọc th́ đọc và cảm động v́ giản dị, mộc mạc như mặt hồ ao và mùi lúa chín . Đọc để hiểu rằng : Tất cả những giả tạo phù phiếm từ cái tâm trạng muốn nổi tiếng chỉ là nhất thời .
Ở đây đó, ta đă gặp những chuyện b́nh thường và không b́nh thường : Ả đào hát gây chấn động để bán đĩa hát, bán thời trang, tên tài tử huênh hoang ói mửa trên sàn quay và ở đời sống lứa đôi rất nhơ nhớp . Ông quan lớn bạo dâm mất chức để lại tiếng xấu ô nhục ....
Bao nhiêu kẻ đă mệnh danh là nhà văn, nhà thơ đă không có phong cách như tên gọi ? Chữ nghĩa chỉ là một sự rỗng tuếch một khi đă nổi danh ham hố và dùng danh nghĩa nhà văn, thi sĩ để mong được coi trọng .
Nhà văn chẳng là cái ǵ cả một khi những trang chữ chỉ là sự đỏm dáng - ảo vọng .
Nhà văn có biết dùng chữ nghĩa để gửi một thông điệp và đấu tranh cho t́nh nhân ái ? Nhà Thơ có biết quư trọng ân t́nh khi đùm bọc con cháu và giúp đỡ xă hội ?
Nổi tiếng ư ? Nổi ra sao ? Như thế nào ở một phong thái ?
Viết và sống ? Viết ǵ ? Viết ra sao trước những bất công, bạo quyền ? Viết ǵ khi thấy những lao tù, những thân phận khốn khổ khi chỉ ngồi trong pḥng máy lạnh, quạt máy và nh́n thấy cái tên của ḿnh ở b́a quyển sách đầy chữ ?
Tôi cũng giống cô bạn viết ấy - Tôi không mong nổi tiếng khi viết truyện ngắn mang tên " Đừng Làm Nhà Văn " .
Ẩn ngữ và phản ngữ là một thái độ có suy nghĩ . Hăy là nhà văn bằng chính tâm hồn lương thiện của ḿnh . Và cố gắng giữ lại điều cần phải giữ .
đăng sơn.fr
....
Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-...#ixzz30fZlv5QJ
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675803
05/04/2014
|
.
Góp ư !
....
Góp Ư là điều không dễ dàng v́ nhiều lẽ .
Lấy một vài thí dụ nhỏ và đơn giản :
1. Mới chập chững VIẾT /
Bạn vừa viết xong một bài viết và bạn tải đi với sự háo hức . Bạn mong có nhiều người đọc bạn và thấy chỉ số người đọc tăng lên vùn vụt .
Và dĩ nhiên là bạn mong đợi có sự góp ư bằng câu nhắn . Để tỏ ra " Khiêm Nhường " - Bạn viết : Xin mọi người vào góp ư để có sự tiến bộ . Chấp nhận mọi sự Ném Đá ( danh từ và động từ mới của người trẻ ! )
Sau đó, bạn nhận được lời khích lệ, khen ngợi - Bạn vui thích - Chẳng may , bạn nhận được lời phê b́nh như : Chưa chuẩn, chưa đủ , chưa làm chủ được t́nh huống và sai lỗi ngữ phạm rất nhiều .....
Bạn ra sao ? Nóng ? Lạnh ? Nhịp tim của bạn đập ra sao để dồn máu nóng lên mặt . Và mặt sẽ đổi sắc thái trước màn ảnh ?
2. VIẾT ĐĂ LÂU ( Hành Tŕnh Viết ) :
Bạn ghi ở phần lư lịch khi đăng kư là : Writer - Writing .
Có nghĩa là bạn rất bảnh với sự tự tin v́ bạn đă có một hành tŕnh gian nan để có kinh nghiệm viết và có thể là bạn đang làm báo, đă ra được vài đầu sách và bạn rất hănh diện .
Với sự tự tin và một phần chủ quan, bạn mạnh dạn góp ư cho người chập chững viết : ( bébé )
Ok .
Đây là câu hỏi của tôi dành cho số 1 và số 2 :
Câu hỏi thứ nhất :
- Bạn là ai ? Bạn muốn ǵ khi viết và bạn viết ǵ ?
Bạn viết truyện t́nh - OK . Bạn hiểu ǵ về t́nh yêu và tâm lư của ba phái ( Nam - Nữ - và phái thứ 3 : Đồng T́nh Luyến Ái ) ? Và trước khi viết một truyện t́nh giả tưởng , bạn đă trải qua bao nhiêu mối t́nh ( hờ và không hờ ) - Bạn đă nếm thứ đau khổ ấy ra sao và bạn đă bỏ ra bao nhiêu năm tháng để chiêm nghiệm và viết với nỗi đau ấy ?
* Câu hỏi thứ hai dành cho người đă có một hành tŕnh viết với nhăn hiệu " Writer "
Nếu tránh dùng chữ Nhà Văn - để khiêm nhường hơn, tôi dùng chữ khác " Người Viết " .
Hắn là ai ?
Hắn thu thập được điều ǵ để viết và viết ra sao ? Hắn có bao giờ xấu hổ, đỏ mặt từ những điều hắn đă trải chữ trên mặt giấy hoặc trên màn ảnh vi tính không ?
( Tôi để một khoảng trống ở đây cho ' Hắn ' trả lời nếu Hắn đủ lương thiện để tự vấn ḿnh ) :
-
......
-
...
Nếu bạn là một trong hai cái " Hắn " ấy - Bạn trả lời ra sao . ? : Hắn số 1 : Kẻ chập chửng non nớt . Hắn số 2 : Kẻ đă là Người Viết và có một ít nhiều kinh nghiệm viết từ cú pháp đến sự giàu có của ngữ vựng .
Vừa rồi, tôi ṭ ṃ, rất ṭ ṃ vào đọc chủ đề Lời Góp Ư của tácgiả Ngày Nắng Trong Em .
Tôi thấy ǵ ? Hiểu ǵ và ngộ ra điều ǵ ?
Ở Hắn số 1 - Rất nóng tính nhưng biết dằn lại để cố gắng thu nhận và giảm thiểu sự tự ái .
Ở Hắn số 2 :
Tôi không chấp nhận được chữ " KO " viết tăt ở phần góp ư . Nếu ḿnh là Writer th́ ḿnh dùng th́ giờ phải có để viết cho rơ ràng câu chữ ( như sự tôn trọng người đọc và người viết ) Ta không thể nào góp ư cho một đứa trẻ nếu ta nổi nóng và mạc sát nó . Phải không ?
Tiêu chuẩn và nguyên tắc của một người viết có ư thức là không nổi nóng để hạ gục .
Ta có thể rất thịnh nộ và ngạo mạn, ngang tàng ở tác phẩm của ḿnh trên một đoạn viết, một đoạn văn cần thịnh nộ để thể hiện phong cách tùy theo nhân vật dựng trong truyện nhưng khi viết góp ư, ta có đủ b́nh tĩnh và điềm đạm với sự rộng luợng của hành tŕnh VIẾT không ?
Tôi trách nhà văn, nhà thơ với hành tŕnh viết như thế và tôi nổi cơn.
Nếu tự nhận ḿnh là một nhà văn ( đă trải đời , đă thấm nhuần v́ đă đọc rất nhiều và đă trải nghiệm để viết ) th́ tôi viết như sau cho cái Hắn số 1 :
" Em nhỏ !
Tôi đă đọc rất kỹ trang viết của em và tôi muốn khuyến khích em trên con đường viết . Viết là suy tư và thể hiện sau sự trả nghiệm bằng nụ cười và nước mắt . Tôi nghĩ là em sẽ khá hơn về sau ( Hăy cản thận ở chỗ ...... Hăy lưu ư ở chỗ ......... .) Và tôi tin ở tŕnh độ của em khi em trưởng thành hơn "
Tôi muốn viết với Hắn thứ 2 như sau :
" Nhà văn .
Hăy trầm . Tịnh . Và viết rơ ràng chữ " Không "
Không cẩu thả khi VIÉT
Không hà tiện chữ ở chữ Ko ( KO : Knock Out ? )
Và nhà văn cần thời gian để thành nhà văn .
Đọc xong, nhà văn nóng tính ư ?
Ok - Tôi chờ sự nóng tính và bút giải của nhà văn .
đăng sơn.fr
Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-...#ixzz30kzG6BVh
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675804
05/04/2014
|
.
ẢO -
...
Bút chiến -
.......
Là kẻ hiếu hoà nên tôi ghét chiến tranh, nhưng trên mặt trận của chữ và nghĩa, tôi thích bút chiến .
Và tôi yêu đối thủ - Rất yêu .
Hẳn là bạn biết tại sao ?
< Vừa rồi, tôi nhận đưọc một lời nhắn ở box mail của một cô bé bạn viết từ một diễn đàn có người nữ Admin nổi tiếng là trịch thượng, chảnh chọe và kiêu căng và tôi đă để lại hai chữ " VĨNH BIỆT " khi có ư định xoá tất cả bài vở đă tải đăng từ bấy lâu .
Cô bé viết ngắn gọn, khuyên tôi nên lấy một cái nick name khác để vào lại diễn đàn và viết .
Câu trả lời của tôi là KHÔNG - Đă nói, đă viết th́ hăy giữ đúng lời viết . Tại sao lại phải luồn lách kiểu ảo dạng khi đăng kư lại với cái tên mới . Để làm ǵ khi ta đă quay lưng , rời xa , không vướng mắc .
Để sẽ bút chiến ư ? Tại sao biến kẻ ảo dạng để thành đối thủ của ḿnh ? Để thể hiện được điều ǵ ?
Khi viết với sự thật, ta không cần phải có đối thủ . Đối tượng th́ cần nghiêm túc với sự trân trọng ;
Ảo h́nh th́ KHÔNG .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675944
05/08/2014
|
.
Nghĩ Ǵ ? Viết Ǵ để thành nhà Văn ?
..
NHÀ VĂN
và định nghĩa rơ rệt .
Tôi cố gắng để b́nh tĩnh và lôi vài cái định nghĩa về danh phận NHÀ VĂN ( viết chữ hoa cho ra vẻ trịnh trọng )
Bạn hăy trầm tĩnh để theo tôi đi t́m danh từ NHÀ VĂN .
__________________________________________________ _________
. Nghĩa Xấu và nghĩa Tốt
Phần 1 - NGHĨA TỐT .
Định nghĩa - Définition :
a / Nhà Văn : Tác giả . Người viết và kiếm tiền bằng tác phẩm .
Ở một nhà văn, hắn không có chữ đề nghề nghiệp trên căn cước khi bị xét giấy tờ . Hắn có thể là một giáo viên, học sinh, giáo sư, bác sĩ,nha sĩ, thợ hồ hay là làm ruộng .....
Đây là h́nh hài của HẮN :
- Có một cái đầu chứa chất xám hoặc chất đen nghịt như bùn đất .
- Có những ngón tay để cầm bút hoặc gơ trên phím chữ .
- Có một trái tim chưa ngừng đập
- Có máu lưu thông và cái bao tử hay nhịn đói nửa vời để viết .
b / Đặc Tính :
Tùy .
Trường hợp có thể :
- Rất có học
- Rất nhạy bén
- Rất kiên tŕ
- Biết cách tổ chức thời gian để Viết
- Biết truy t́m để làm giàu kiến thức và ngữ pháp ( rèn luyện tŕnh độ và cập nhật hóa vấn đề )
- Thông thạo nhiều sinh ngữ để có thể nghiên cứu và tham khảo tài liệu để có đề tài viết
- Có độ 71 % nghệ sĩ tính
- Đức độ, B́nh Tâm - Điềm Đạm .
c / Tài sản :
- Thời gian
- Sức khỏe
- Tâm trí điều hoà
- Sách báo, tin tức, tính trung dung
- Có đời sống kinh tế khá vững chắc
- Đời sống t́nh cảm tốt ....
* Và v.... v......
PHẦN 2 -
nghĩa XẤU ( điểm YẾU )
- Nhạy cảm quá đáng để dễ trăng hoa
- Hoang đàng và hoang tưởng để thảm hại hóa đời sống tinh thần và t́m cảm hứng
- Dễ sa ngă, trụy lạc
- Cái Tôi, bản ngă ích kỷ và rất cao ngạo - có thể sinh trạng thái Kiêu Căng - Nhất Thể .
- Dễ bị kích động trên lănh vực tinh thần .
- Phóng túng, dễ găy đổ trên mặt t́nh cảm
- Bất định - Thiếu cân bằng tâm trí
và ..... v . v ....
Phần C .
Đi T́m Một Danh Xưng khác
Và cách ĐIỀU TRỊ :
Không thể lấy danh xưng là nhà Văn nếu vừa ra chỉ vọn vẹn độ 10 đầu sách . Điều này không chứng minh được giá trị và chỗ đứng của ḿnh trên mặt tư tưởng và kinh tế .
Danh xưng Nhà Văn có thể giết chết một tài năng nếu thiếu Tri Thức và tư tưởng học một cách rơ ràng .
Nhà Văn không phải là chức vụ đến từ một hay những bằng cấp . Trường Đại Học Văn Khoa không thể nào đào luyện cung cách cho một Nhà Văn tương lai . Ta có thể học những kỷ thuật viết, những kỷ thuật biến cách, biến thể, học ngữ pháp , ngôn ngữ để viết NHƯNG : Chỉ có ngọn lửa của tâm thức và thời gian mới có thể kết luận ḿnh là Nhà Văn hay không ?
Nhà Văn viết để tự đào huyệt chôn ḿnh, chôn danh dự th́ không phải là Nhà Văn .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 676075
05/11/2014
|
.
Made in VietNam
.
BÚTCHIẾN
...
Ngày hôm nay, sau khi làm việc mệt mỏi, đọc vài bản tin về quê hương, thấy điều tệ hại :
Made in China đem hạm đội , đem dàn khoan đến vùng biển quê tôi .
Tôi bực dọc .
Tôi cáu kỉnh khi đọc và xem các h́nh ảnh .
Mẹ tôi đă là người Tàu ( Quảng Đông )
Cha tôi là một chữ kư của Quang Trung, Trần Hưng Đạo .
Tôi húp nước mắm, tôi không mê x́ dầu .
Tôi lỏm bỏm vài câu tiếng Tàu, tôi đọc văn học Trung Hoa nhưng tôi viết bằng tiếng Việt của quê tôi .
Khi tôi cười và khóc, tôi khóc bằng tiếng Việt .
Chữ nghĩa của tôi bằng tiếng Việt , bằng ḍng sông, bằng gió trên cành lá chuối, bằng tiếng vịt gọi nhau .
Thành Phố Paris đă làm tôi khóc và buồn hiu khi nhớ về quê hương .
Những cây cầu ở đây đầy sương mù mùa đông càng làm tôi nhớ tiếng nước xuôi ḍng quê tôi .
Tôi không thích chiến tranh ở những bài viết khi gửi cho báo USA, báo Pháp, báo Canada
Tôi thèm thấy những món hàng mang danh hiệu Made In VietNam
Có lắm lúc, tôi nh́n những món hàng Made in China, tôi bực dọc .
Họ xâm chiếm đất đai quê tôi . Họ lại muốn tràn vào quê tôi như ngàn
năm kia .
Khi tôi viết bằng nỗi kháng cự, bằng tiếng mẹ đẻ - Tôi khóc .
đăng sơn .fr
- Made in VietNam -
Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f61/styles-dangson-fr-va-ban-huu-3032-10.html#ixzz31Pkb87Xg
|
|
ndangsonfr
member
REF: 676429
05/17/2014
|
.
Tạm viết về hai chữ " Kính Bút "
--------------------------------------------------
Giữa hai người viết cùng trên một diễn đàn th́ hẳn nhiên nên có sự tôn trọng nhau ở một h́nh thức tôn trọng hoặc trân trọng .
Có tŕnh độ viết là một chuyện , cách cư xử giao tế đúng mực là một chuyện khác .
Chuyện mới th́ sẽ như sau :
" Ở diễn đàn quy tụ nhiều tay viết trên mọi lănh vực, có một người đă có quá khứ là nhà giáo , đă viết nhiều bài viết có giá trị , và ông ta có vài lần than phiền là bài viết của ông hay bị đạo tà đạo văn, đổi tên và bị đăng tải ở vài diễn đàn , mặc dù ông ta có phản ứng nhưng đâu lại vào đó .
Tôi đọc chủ đề than thở của ông, ghé vào an ủi và chia sẻ . Ông ta lờ đi , không có nửa câu chữ trả lời .
Nhà văn và cung cách của một người đă trải đời, đă thấm, đă cay đắng nhiều với đời là như thế hay sao ?
Sự kiêu hănh, nỗi ngạo nghễ cao ngạo phải đặt đúng chỗ, đúng mức .
Mấy ngày sau , tôi trở lại chủ đề ấy và lẳng lặng xóa câu chia sẻ của cá nhân ḿnh .
Với sự không thể, th́ sẽ không có câu Kính Bút . Tôi biết cách dùng chữ và tôi làm chủ hoàn toàn con chữ của ḿnh . KHông phí phạm với điều không tưởng .
Đáng tiếc và nên nghĩ lại danh phận " nhà Văn "
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 677773
06/12/2014
|
.
.. Để có một ngày đẹp -
Để được một ngày đẹp th́ bạn làm ǵ ?
____________ ! -----------------------------------
Có lẽ tôi hỏi một câu thừa thái v́ tôi không phải là bạn .
Nơi tôi ở đang sắp và mùa hạ / Sớm nay, trời vừa 20 độ . Con số tṛn quay , đẹp lắm và đàn chim đă dậy sớm như tôi để hót vang trong vườn .
Tôi có thói quen dậy sớm, tập thể dục và nghe cái radio nheo nhẻo : - Càng ngày dân tây càng lười vận động v́ ỷ lại máy móc .
Kệ họ _ Tôi không phải là dân tây dù uống cà phê của Ư đại lợi mỗi sáng , dù đớp bánh bánh ḿ trét bơ chấm sữa từ bao năm nay .
Để có một ngày đẹp ư ?
Dễ quá mà , tôi thong thả nh́n vào ṭ lịch treo tường , nh́n vào cái agenda của việc làm và sẽ làm y như đă ghi chép .
Chuyện thường - chuyện nhỏ mà thôi .
Khênh ly cà phê sữa, leo lên những bậc thang , bật máy nghe những bài nhạc rcck .
Bạn có đủ sức quậy kiểu của tôi không ? Bạn đủ sức không ?
Tôi quậy như sau :
- Chụp cái headphone ,úp vào tai nghe vài bài nhạc rock cho tỉnh ngủ .
- Chọn một bài viết của những tay viết để đọc và t́m ư tưởng , t́m
hứng thú để viết .
- Gặp một bài viết hay hay, tôi ấn vào phần góp ư hoặc ấn vào chữ '' THÍCH "
- Ực cạn ly cà phê nguội và bắt đầu gơ chũ - Gơ như mưa rơi , như giông báo
- 7 giờ đúng , tôi ngừng gơ máy , xách cặp nhảy lên xe ngoài cổng ....
...
Trên xa lộ đầy ấp xe và trên những con đường ngoằn ngèo, tôi thấy ǵ ? Thấy cung cách lái xe của những người rất nhă nhặn , thấy vài củ chỉ điềm đạm , thấy cái vẫy tay của những người biết điều đă ân cần tỏ dấu cám ơn v́ đă được nhường đường .
C̣n sớm , tôi tấp vào quán cà phê, vớ tờ báo đọc tin tức .. khi lưót mắt tren trang báo, tôi cẩn thận né những bản tin u ám v́ tôi sợ sui .
Tôi đi t́m những bản tin vui vui, ngồ ngộ ( dù biết là hiếm - Cái ǵ hiếm th́ rất quư ! )
Chỉ có ḿnh biết làm ḿnh vui mà thôi . Tôi biết rơ là như thế .
-
Làm việc một mạch đến 2.30 pm , tôi ngừng để nghỉ ngơi, tôi trở chứng du côn, gác hai bàn chân lên bàn giấy, ṿng tay sau gáy, hớp ngụm cà phê, cà pháo, tôi nghĩ đến một điều mà con bé cà chớn kia đă viết ;
" Có lẽ chú chả bao giờ có thể hiểu được bé . Bé đang muốn nổi loạn " .
- ....
Tôi không hiểu nổi loạn để làm ǵ ? Và tại sao phải nổi loạn ?
Con bé viết tiếp :
- Bé muốn nói về sự nổi loạn về tư tuởng !
- ... !!
Tôi giữ sự im lặng .
...
Sự " nổi loạn " thời 20 tuổi ngày xưa của tôi đă qua . Và tôi thật sự đă mệt mỏi và để chống lại sự mệt mơi ấy, tôi phải viết .
Viết ở đây -
< Bạn có biết tại sao ở lứa tuổi 20 , 25 , người ta muốn nổi loạn không ?
Trong tôi ( tôi vẫn có những ngày nào 20 tuổi - Đẹp lắm - Hùng dũng lắm ! ) -
Và v́ thế, tôi t́m đến bạn , để viết ... Và cuối cùng , trên những ḍng chữ, tôi thấy tuổi trẻ đẹp lắm !
đăng sơn.fr
- Viết ở tháng sáu - trời đẹp .
dangsonfr.blogspot.com
Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-cho-viptruyen-vn-3173-11.html#ixzz34QvogMyQ
|
|
ndangsonfr
member
REF: 678094
06/19/2014
|
.
KHUYA Ở BÀN GIẤY -
1.
1. Thường thường th́ tôi thích dậy sớm để có th́ giờ thong thả cho một ngày . Ngày mai , tôi sẽ dậy khá muộn v́ đêm nay , sau cuộc tản bộ qua những con đường khuya, tôi phá lệ, chon đèn thức , đọc lại một vài bài viết ở đây đó ( mắt chạm phải vào vài chủ đề đập nhau rất nóng ) chợt nhiên ngứa tay thèm viết
Viết thử về một vài điều nhẹ nhàng, nhẹ nhàng mà vui - vui kiểu ḿnh ên . V́ đă có một ai đó đă nói : Viết là tự đối thoại với chính ḿnh, viết như lúc đi bộ trên một quăng đường đêm, lắng nghetiếng gió ŕ rào trên đỉnh cây, nghe tiếng chân ḿnh bước và bắt gặp những ư nghĩ ngồ ngộ của ḿnh . Có một lúc, nhớ bạn bè ở ngày cũ, có một lúc nhớ những câu nói ngộ nghĩnh dễ thương của một ai đó .
Loay hoay như thế, mở cổng vườn vào nhà, đứng một lúc ngoài băi cỏ, ngửi thấy mùi cây cỏ trong đêm nồng nàn , ngửa cổ nh́n ngắm những v́ sao lung linh xa tít . Mở cửa vào nhà , cửa văn pḥng mở rộng, bật máy vi tính, chọn nghe vài bản nhạc có tiếng dương cầm và tiếng hát cổ điển xưa xưa, giữ ḷng tịnh yên - và thử viết .
....
CHÚNG M̀NH
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 678095
06/19/2014
|
.
CẠN ĐỀ .
Với một người viết , cái mà hắn sợ nhất là sự mất cảm hứng và cạn đề tài .
Viết cũng có nghĩa là thử thách với chính ḿnh ( ta đọc ǵ , để viết ǵ ? ) .
Kẻ viết t́m đọc những câu chuyện nho nhỏ của những người viết lăo thành . Có ông nhà văn, khi viết, lỡ bị bí ,ông nghĩ ra cách châm chọc, trêu cho bà vợ ḿnh nổi cọc lên , la chí chóe , thế là nghe xong, ông có thêm đề tài để viết .
Có ông nhà văn khác, cứ mỗi lần cạn đề, ông giật tóc ḿnh và cứ như thế cho đến khi không c̣n sợi tóc nào, ông thành công đẻ chữ trên giấy ......
Mỗi người viết đi t́m và tạo cho ḿnh một kiểu cách gợi hứng riêng . Tôi viết rất dễ dàng v́ tôi mê viết . Để t́m đề tài ở bất cứ lúc nào thấy rảnh rang đầu óc, tôi nghe radio khi chọn bản tin để giữ lại, đứng chờ xe bus, tôi ngắm cảnh vật với cái máy ảnh yêu quư, thế là có thể ghi nhận được vài điều ngộ nghĩnh và ghi ngay bằng chữ mẫu tự tắt vào cuốn sổ, quên mang sổ tay, tôi chộp mẫu giấy tính tiền hay ghi ngay vào khỏang trống c̣n lại của tờ quảng cáo ...
Tôi không bị bí đề đến nỗi phải châm chọc bà nhà cho bà la hoảng lên để t́m hứng viết như cái ông nhà văn ba trợn kia , tôi không bứt tóc , nhăn nhó để đi t́m cảm hứng .
Nếu bạn cho tôi một nụ cười , tôi xin tả nụ cười ở ánh mắt trong veo của bạn . Nếu đứa bé con khi bị tôi trêu ghẹo, bé giật lại cái nắm vú, nhét ngay vào mồm và bé nhồm nhoàm nói " Ông ác ! Ông không phải là ba tôi á ông "
Có thể sau khi vuốt đôi má phúng phính của bé, quay đi, nh́n lên một khỏang trời xanh ngào ngạt, tôi giữ lại h́nh ảnh của cô bé con ấy để viết về một đứa bé đi t́m cha ḿnh ....
Tôi có thể viết như sau :
* Cha ơi ! CHA Ở ĐÂU ?
C̣n nhỏ tí, con bé ôm cổ ba, thủ thỉ :
- Ba ơi ! Con rất thương ba .- Ba ơi , ba à .
Người đàn ông ẳm con, siết chặt con vào ṿng tay .
Lớn lên, 16 tuổi , mẹ thú nhận là đó không phải là cha ruột của bé .
Bé ngỡ ngàng lắm :
- Cha thật của con ở đâu ?
Mẹ cúi đầu, mẹ chảy nước mắt : Mẹ không biết , Ông ta đă bỏ mẹ khi mẹ mang thai .
Con bé bỏ ra đường, t́m về hướng nghĩa trang .
Ở ngôi mộ, cô quỳ xuống, tay vuốt ve trên mặt đá - Thầm thầm :
- Ba ơi ! Ba không đẻ ra con , nhưng ba đă trở thành cha thật của con từ ngày con chào đời . Con sẽ không đi t́m người cha ruột kia nữa đâu ; Ba ơi ! Ba !
Tôi đang viết những ḍng chữ này bằng những giọt nước mắt của chính ḿnh ....
Như thế, tôi biết ḿnh không bị cạn đề tài khi viết .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 678309
06/23/2014
|
.
- VẤN ĐỀ
Có một lần anh Đăng Sơn viết cho tôi, đại ư:
Hoa Cúc có thấy không? Anh rất lo lắng v́ đọc trên diễn đàn, thấy các bạn ảnh hưởng văn hoá Trung Quốc nhiều quá.
Tôi đă viết lại, đại ư: Em th́ lại không lo truyện ấy, em tin các bạn trẻ có đủ tri thức để chắt lọc những tinh hoa của họ. Trong lịch sủ, TQ đă bỏ hàng ngh́n năm mà cũng không đồng hoá được chúng ta. Em cũng rất yêu văn hoá Trung Quốc...
Nhưng đến hôm nay, tôi thực sự lo cái lo của anh ĐS, và thấy lúc ấy trả lời anh, tôi đă quá chủ quan.
Các cây bút cũ của viptruyen th́ tôi ít đọc, các bạn đă quá vững vàng rồi. Tôi giành thời gian đọc các bài viết mới của các thành viên mới. Và thật buồn khi nhận ra đến 80% bài viết các bạn đặt tên cho nhân vật của ḿnh bằng những cái tên xa lạ của Trung Quốc. Khi đọc một bài c̣n non nớt, sai chính tả của một bạn mới lớn, tôi đă nhắc bạn đó sửa và nghĩ đó là những lỗi rất trẻ con, rồi các em sẽ hiểu. Nhưng hôm nay, đọc "cấp trên dịu dàng" của Minh Trang th́ tôi buồn, thật buồn. Minh Trang là một cây bút viết rất khá, chứng tỏ tác giả là người hiểu biết và có tầm. Vậy mà, những cái tên... Xin lỗi bạn Minh Trang, tôi thực sự mất hứng khi đọc một truyện hay như vậy mà lại có những cái tên xa lạ như ở xứ xở nào vậy. Đọc ngôn t́nh TQ th́ lại khác, người TQ viết nên đọc tên của họ thấy hay. C̣n người VN viết cho người VN đọc trên diễn đàn VHMVN mà lại phải vay mượn tên nước ngoài. Buồn thật
by HoaCúcVàng
---
VẤN ĐỀ
của NGƯỜI VIẾT .
__________________________________________________ _________________________ ! ....
1.
Đối diện thường trực với vài vấn đề của việc làm trong đời sống , tôi thích những câu hỏi oái oăm đầy sự thông minh của những người thông minh . Những câu hỏi của họ làm ḿnh suy nghĩ, vận trí và t́m câu trả lời sau khi đặt lại vấn đề ...
Theo điều đă được học hỏi, tôi có phương thức riêng để gỡ những cái gút mắt ấy :
- Dùng th́ giờ để nhận xét và phân tích
- Chia vấn đề ra thành những phần nhỏ có thứ tự và gỡ từng điểm ( từ điểm phụ đến điểm chính )
- Pha trộn các quan điểm của khách quan và chủ quan để có cái đáp án kiểu trung dung .
2.
Vấn Đề :
Đây là vấn đề của tôi ở sáng sớm : Thức dậy, mở toang cửa sổ, nghe tiếng mưa . Rời pḥng ngủ, tḥ đầu vào văn pḥng th́ ...ôi thôi : !!! - Sàn thảm đă ướt chèm nhèm, những bià đĩa hát, những quyển sách của ḿnh đă ướt nhẹp v́ lúc rời bàn giấy đă quên đóng cánh cửa sổ thông trên mái nhà .
Giải quyết vấn đề của mưa xong th́ cà phê, và sửa soạn sống một ngày đẹp với chục thứ việc ...
Đọc bài viết than thở , ỉ ôi của cô em gái . Cô rên, cô than văn và cô rút lại ư tưởng khá " chủ quan " của cô ở ngày ấy .
Tôi cười vài phát kiểu méo mó xấu xí nhất ( kể từ khi gia nhập diễn đàn với cái tên cũ mèm mèm đă từ thời 1973 - 1974 của ḿnh )
Khi viết những ḍng này, tôi cố gắng hít thở để điều hoà hơi thở và tâm trạng để tránh đụng chạm và làm " đau ḷng " những người đă có ḷng sáng lập diễn đàn với cái tên kỳ quặc và rất đa sự kiểu đa văn hóa .
Bạn đọc hăy sửa soạn để nhăn mặt với tất cả những nếp nhăn trên vầng trán thông minh của bạn khi tôi có thể rất tàn khốc khi viết ( Quyết liệt, tàn nhẫn nhưng điềm tĩnh - Phải là một thái độ lương thiện khi viết )
Là một người viết , tôi có thể h́nh dung ra lúc những cái đầu trẻ tuổi đang găi đầu hỏi ư nhau :
- Để làm VHMVN , chúng ta nên lấy tên của diễn đàn là ǵ ?
Chúng nó - những người tóc đen, có học, có tài và sung sức quyết định lấy cái tên là VIP Truyện Việt Nam ( chữ VIP như thế rất tội nghiệp và dă man v́ rất âu tây, rất nóng bỏng , rất phong trào thời thượng ... )
Ôi ! Đè mấy chữ viết tắt của 5 mẫu tự ra th́ thấy : Văn Học Mạng ViệtNam .
Ôi ! Danh từ V.I.P và những dấu hiệu chủ đề HOT không phải là tiếng Việt của ngôn từ Việt nhà ḿnh .
Ôi ! Thằng nhóc trẻ tuổi viết thư lèo nhèo với tôi - Câu viết bất hủ để đời và thấm thía : " Lũ trẻ chúng cháu đă rất mê truyện của Trung Hoa và đang cố gắng thoát khỏi những ảnh hưởng của văn hóa ấy "
3. QUÁ TR̀NH....
Khi nói đến chữ " Quá Tŕnh " là ta nghĩ đến một chặng đường đă đi qua .
Đi nhanh hay đi chậm hay là ḅ lết th́ cũng là ĐI .
Mỗi ngày, nh́n những tên thành viên đang kư đông đảo, nh́n những tựa chủ đề viết của các tác giả , tôi âm thầm theo dơi để biết là có bao nhiêu phần trăm người sáng tác đă viết theo chiều hướng nào : Thuần Việt hay vẫn chạy chữ dưới cái bóng cổ thụ của tinh hoa văn học Trung Quốc ? Có bao nhiêu chủ đề chính đă chiếm đóng trên bảng danh sách phong thần ?
Vấn đề viết và viết theo cung cách nào là việc riêng của các bạn , các bạn làm chủ thể khi có cảm hứng để sáng tác . Các bạn viết theo kiểu lấy đa số người đọc để theo một phong trào tiêu thụ th́ đó là chuyện của các bạn . Khi viết, v́ yêu thích những nhân vật của Hàn Quốc, của Thái Lan, Nhật Bản hay của cái ǵ ǵ đó là vấn đề riêng của bạn . Tôi không thắc mắc nữa . Vô ích .
Khi sống đă lâu ở xứ ngoài , tôi đă để ư đến sự kết nạp văn hóa theo kiểu đa văn hóa của những đầu óc tân tiến, cởi mở . Lắm khi mở radio, tôi bật cười và bực ḿnh khi nghe đám kư giả chạy theo phong trào - mode - để quảng cáo, lải nhải chương tŕnh bằng cách pha trộn những danh từ ba rọi nửa tây, nửa tiếng anh . Họ nói danh từ " Fun " thay v́ hănh diện dùng chữ chính thống của một ngôn ngữ chững mực và sang trọng của các nhà văn hào tổ tiên của họ .
Trên mặt báo, liếc qua những cửa hàng , tôi thấy nhan nhăn những câu tiếng Anh trên bảng hiệu ra vẻ và đôi lúc tôi nghĩ lẩm cẩm :
- Có lẽ các ngài Victor Hugo, Jean jacques Rousseau, Albert Camus mà đội mồ sống dậy cũng phải le lưỡi lắc đầu .
Văn hóa có nhiều bộ mặt từ nghĩa tinh hoa và bản thể . Làm cách nào chọn lọc sự tinh tế của một ngôn ngữ để chuyễn ngữ sang ngôn ngữ của tiếng mẹ đẻ để làm dồi dào hóa ngôn ngữ nhưng vẫn giữ được cái nếp, cái đẹp của sự pha trộn tinh túy th́ mới là văn học .
Chúng ta có lạm dụng và hiểu sai về văn học hay không ?
... 4.
SỰ TỰ HÀO
Niềm tự hào nằm trong cái căn cước danh dự của một con người và của một dân tộc .
Tôi đă lớn lên và PHẢI học niềm tự hào ấy từ những gia đ́nh buôn bán người Trung Hoa đă sinh sống lập nghiệp ở xứ tôi . Cha tôi là người Việt, mẹ tôi là người Quảng Đông .
Lúc c̣n bé tí, cha mẹ tôi nói toàn tiếng Việt trong nhà và tôi đă hoàn toàn không biết ǵ về ḍng máu đa hệ của ḿnh . Mẹ tôi học đọc, học viết bằng Việt Ngữ từ cha tôi ( v́ t́nh yêu không có danh giới của biên thùy ) Cho đến khi lớn lên, theo mẹ đi buôn bán và đến các nhà người Trung Hoa , họ nói chuyện hoàn toàn bằng ngôn ngữ của họ với gia đ́nh và với mẹ tôi . Có người quay sang phía tôi để hỏi chuyện bằng Hoa Ngữ . Mặt tôi ngớ ra, thẹn thùng .
Trên đường về, tôi ngơ ư trách mẹ là tại sao không dạy con cái nói thêm Hoa Ngữ ? Tôi làm khó mẹ tôi . Ôi ! Người đàn bà đă v́ t́nh yêu mà nói tiếng Việt như người Việt chính thống .
Sau này, mỗi khi người bản xứ hỏi tôi : - Ông là người xứ nào ?
Tôi có câu trả lời riêng .
Ở các khóa kịch nghệ bên này, điều đầu tiên mà tôi mong muốn với các học viên là dặn ḍ họ phải có niềm tự hào của một ḍng giống, một gia đ́nh của tinh thần dân tộc . V́ đó là cái căn cước đích thị cho dù là rất cầu tiến để kết nạp .
Ta cần hănh diện v́ một cái tên của ḍng họ . Niềm tự hào này là căn bản cần thiết để giữ ǵn bản thể ( trừ khi ta bị biến thành kẻ tội đồ và đă làm hoen ố tên tuổi gia phả của ḿnh )
Tôi bảo với các con ḿnh : - Hăy hănh diện khi ta là người Việt và biết dùng chính xác ngôn ngữ của ḿnh - Văn hóa nằm ở ngôn ngữ của một đất nước .
5. KẾT /
VẤN ĐỀ LỚN VÀ HÓC BÚA CỦA NGƯờI VIẾT .
Có những ngày, ngồi ở dưới tàng cây, đọc chậm răi trên những trang truyện loại tuyển tập, bắt gặp những câu viết, những ư tưởng của những nhà văn , tôi lâng lâng với niềm kỳ thú lạ lùng .
Đọc để biến thể, thấy ḿnh không phải là ḿnh và thấy ḿnh thèm viết, cần viết .
Điều đáng để ư, đáng sợ nhất là viết làm sao để đừng bị chịu ảnh hưởng để không nhại lại ư tưởng và viết khác với người khác .
Tàn lá, tàng cây cho ta bóng mát . Từ bóng mát ấy, ta lấy gió, lấy ánh sáng làm tiềm năng để viết . Ta viết về t́nh đời, t́nh người và có khi chướng lên, ta cũng có thể viết về những tay viết đă làm mất đi cái căn cước và niềm tự hào phải có khi đă chịu quá nhiều ảnh hưởng trên quá tŕnh đọc và bị thâm nhập để cạn kiệt ngôn ngữ .
Tội !
đăng sơn.fr
( Ngụy Húc )
Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-...#ixzz35RWq6xOQ
|
|
ndangsonfr
member
REF: 678640
06/27/2014
|
.
NHỮNG BỨT RỨT
( và một vài cung cách Phản Cảm )
Có những lần đọc , hẳn chúng ta có thể khám phá ra vài điều khá thú vị ở cách dùng chữ của một vài người viết . Có khi họ dùng những danh từ rất cổ điển nhưng ư của họ lại mới , có khi họ cố nặn và sáng chế ra những chữ rất lạ, rất mới nhưng đọc kỹ câu viết để sắp xếp lại ư tưởng của nguyên ḍng viết th́ lại là rất " phản cảm "....
Ngày xưa, tôi không hề biết tĩnh từ '' phản cảm '' là ǵ ? ( Có phải là chữ đối nghĩa của Thiện Cảm hay không ? ! )
Thí du như khi có người bật câu viết hay một câu nói là : Cô này, cậu này ăn mặc rất phản cảm "
( Tôi đành nặn óc để hiểu ngầm là : Hắn ăn mặc có vẻ không phù hợp, vẻ lố lăng " ) Và có lần , tôi đọc được một câu Góp Ư về những loạt bài viết của ḿnh ở một diễn đàn như sau : - Sức viết của anh " Khủng " thật ! ( Khủng ấy có phải từ chữ Khủng Khiếp mà ra chăng ? )
Tôi không yêu chữ Khủng, chữ Phản Cảm , cũng không yêu thích chữ " Đỉnh - Rất Đỉnh " kiểu thượng hạng, kiểu tột đỉnh viết tắt và tạo dáng .
Người ta nhắc đến 2 loại văn chương : Văn chương b́nh dân và văn chương thượng thặng .
Người ta đặt vấn đề đấy ư ? Danh giới của hai thứ văn chương ấy nằm ở đâu với sự giới hạn của cung cách viết ?
Văn chương có thể nào hiểu theo một nghĩa khác là sự tỉnh thức để t́m kiếm và tạo ra cái đẹp chân chất ở chỗ ẩn ư, tượng h́nh và có chí hướng xây dựng cải cách ?
Khi viết về những cái xấu, cái hũ lậu ô uế của một thời đại chậm tiến , về sự bóc lột, gian tham, quỷ quyệt, tham lạm , chúng ta có nên tế nhị để né tránh những vấn nạn có thể xảy đến v́ ư nghĩ và sức phản kháng của ḿnh ?
Những Bloger đă làm thế nào với cái ư nghĩa của người viết lách ? Ta lách chỗ nào, lách ra sao để trao gủi một thông điệp có ư nghĩa và rất cần thiết để ḥng mong có sự cải tiến cho một nề nếp xă hội để làm h́nh thức suy nghĩ ?
Bạn viết tự bút , tùy bút, viết nhật kư .... Và những ḍng viết của bạn sẽ thay đổi được điều ǵ ở một hiện t́nh khá nhạy cảm, phản cảm hay là " Khủng Khủng " nếu phải dùng đến những chữ nghĩa ấy ?
Tôi không phản cảm khi viết .
Tôi yêu thích rơ ràng nỗi thiện cảm từ những tấm ḷng có thiện tâm khi viết . Nỗi thiện tâm có thể đưa chúng ta ( những người chịu suy nghĩ để viết lại gần bên nhau ) .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
CHÚNG M̀NH
|
|
ndangsonfr
member
REF: 678702
06/28/2014
|
.
KIỂU CÀ CHỚN - ..
Đôi khi thấy ḿnh bật cười với vài điều ngồ ngộ - Ngộ Nghĩnh và hơi chướng .
Ở mấy cái xứ tiên tiến này, có lẽ ăn no nên khá rững mỡ , báo chí hay bày tṛ bầu bán lung tung :
- Họ bầu cho tài tử nam sexy nhất trong năm
- Bầu cho diễn viên, ca sĩ nam nữ hấp dấn nhất ( cũng trong năm )
- Bầu cho cả những nghệ sĩ ăn mặc đẹp hoặc xấu nhất ( trong năm )
Tôi bỏ khá nhiều tiền mua báo , mua tạp chí và đọc để có cái bỏ vào đầu mà lỡ có hứng th́ viết .
Lắm khi thấy tiếc tiền v́ đọc phải ba cái loạng quạng, chẳng giống ai - Tôi nổi quạu với ư nghĩ :
'' Tao nhất định bầu cho cho tao là kẻ viết và là kẻ đặt những câu hỏi cà chớn nhất thế kỷ "
---- < ** Ghi chú : Trong " văn học " kiểu ngôn ngữ tiếng Việt nhà ḿnh không hề có danh từ Cà Chớn <
Tôi tạm giải thích cho bạn dọc hiểu cái vấn đề ' Cà Chớn ' của tôi như sau :
- Ở các buổi họp mặt , ăn uống với bạn hữu , tôi hay có cái thú chọn một nạn nhân của ḿnh .
Nạn nhân của tôi có những điều kha khá , không quá b́nh thường ( tầm thường ), hắn phải có một cái vẻ ǵ khá đặc biệt để tôi tốn th́ giờ với hắn ( bất luận Hắn là nam hay nữ )
Là một kẻ khá rắn mắt và thích khiêu khích, tôi đóng vai kư giả để đặt cho Hắn một loạt câu hỏi hóc xương , hóc búa . Và tôi thích thú " đọc " để " đếm " vẻ sửng sờ của Hắn .
Nếu Hắn là người có vẻ nhanh nhẹn th́ tôi dặn Hắn đừng suy nghĩ quá lâu trước những câu hỏi đại khái như :
- Bạn là Ai ?
- ...
- Bạn thích nhất cái ǵ ở đời này ?
- ....
- Bạn nghĩ ǵ về sự sống và cái chết ?
- .....
- Bạn t́m ǵ ở một con người ?
- Và ....
Đa số , những nạn nhân của tôi oải lắm !
Tôi im lặng trong một thoáng chốc để nguội tâm trí , và nh́n rất sâu vào ánh mắt của họ .
Đôi khi , có những cái Hắn cũng ch́ ra phết khi lạng qua, lạng lại để né tránh những câu hỏi đă làm họ khó chịu . Với bản tính kỳ cục và khá ĺ, tôi không để họ né tránh, tôi nhất định lôi họ vào cuộc chơi hỏi và đáp .
Tôi hỏi th́ xin ngài trả lời - Thế thôi .
Đă gặp nhũng kẻ cũng rất ch́ , rất bản lănh và cũng ĺ ngang hàng như tôi , họ hỏi lại bằng câu hỏi thay v́ câu trả lời ngay vào đề :
- Ông đang làm nghề cảnh sát hay là làm nghề báo đời ?
Á ! Á ! Tôi lại thích những câu trả lời dấu trong những cái đá gị lái như thế v́ thích những kẻ lỳ lỳ và ngang ngang . Với tôi, đối thoại cũng là một tṛ chơi của một nỗi đam mê .
....
Có lần , ở nhà bạn hữu, gặp một ông kư giả Việt Nam sang đây làm phóng sự nghêu ngao, du kư , tôi thích thú khi đặt cho ông ta nhũng câu hỏi thay v́ để ông ta hỏi và khẩu cung ḿnh .
Cuối buổi đàm thoại , tôi tặng cho ông một quyển sách của một kư giả Pháp của đài truyền h́nh và là một nhà văn rất ăn khách . Quyển sách hồi kư mang nhan đề : L'homme d ' Image - Người của H́nh Ảnh .
Quyển sách này nói về cái ảo và thực của người viết khi phải đối diện với những h́nh ảnh rất thật của ḿnh . Ông kư giả ViệtNam tṛn con mắt , và trong ánh mắt ông, tôi nhận ra ḿnh đang làm ông ta khổ sổ không ít với những câu hỏi kiểu cà chớn, cà chua của chính ḿnh .
Như thế, có đôi lúc, tôi nghĩ thầm thầm : Ḿnh là một kẻ viết không giống ai .
Kệ tôi đi -
Và bạn - bạn đang viết về những điều ǵ lư thú ?
đăng sơn.fr
( Viết rất nhanh khi trời đang giông băo - một ngày khá cà chớn ! )
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 678791
06/29/2014
|
.
Viết cho những điều kỳ diệu -
__________________________________________________ ...
. Phần 1 .
Thỉnh thoảng , nghe vài người mơ ước : " Phải chi tôi được trúng số , tôi sẽ .... sẽ ....... "
Nh́n khuôn mặt đang ngẩn ngơ , mơ màng như thế thấy " khủng " và " phê " vô cùng tận . Nếu trúng độc đắc với những con số chi chít rất dài - giả tỷ - như vậy đi - Bạn sẽ làm ǵ với những con số ấy ?
Hăy để tôi đoán và nhập vai vào chỗ đứng quá sung sướng ấy của bạn ( Xem nó ra sao ) <<<
** WARNING : Xin bạn hăy hết sức tập trung để TỰ SƯỚNG .
a ) : Tôi sẽ điều hoà nỗi mừng vui ấy ( v́ sợ sướng quá, vui quá, tim ngừng đập và ngă lăn quay, chết ngắt ) . Sau đó , tôi tậu nhà rất lớn , rất đẹp : một căn biệt thự trên quả đồi cao nh́n ra biển, mua xe loại chiến nhất , xe loại thể thao , bỏ mui , lạng phố phường cho thiên hạ lác mắt và sửa soạn vài ṿng ngao du quanh thế giới .
b ) : Điều chỉnh lại vài vấn đề :
Với món tiền quá khổng lồ dư dả ấy , tôi thấy ḿnh cần phải chỉnh lư lại một vài vấn đề để có thể thụ hưởng cái SƯớNG của ḿnh .
" Ḿnh sẽ đi thẩm mỹ viện để tân trang lại sắc diện của ḿnh . Ḿnh phải đẹp hơn ngày cũ , ḿnh dắt người bạn đời cù lần của ḿnh đi theo, nó muốn đẹp cỡ nào th́ cho nó đẹp , nó muốn ăn diện như bà hoàng, như tài tử điện ảnh loại siêu sao th́ cũng chả sao .... "
Sau những màn chỉnh trang sắc đẹp , trang y th́ lại giật ḿnh vỡ lẽ với những vấn đề khác .
Nếu ḿnh là đàn ông, nh́n thấy bóng con mụ bạn đời đang xum xoe sung sướng ấy th́ giật bắn người : " Trời ! Con mụ này già chát thấy phát ớn , cái giọng cười, giọng nói, tính t́nh của nó vẫn vậy sau bao năm chung sống ... Trời ! Ta phải làm sao đây ?!
Dễ lắm ! Ta đặt câu hỏi cho vấn đề th́ ta giải quyết kiểu nhanh gọn, ta chia cho nó một số tiền ( tùy theo ḷng từ bi , hảo tâm của ta và ta bảo nó " Hăy biến khỏi cuộc đời của tôi - Biến cho thật nhanh " - Thế là xong . Người mới - Đời mới .
c / :
Cuộc sống mới của ta bắt đầu với khuôn h́nh mới tinh : Đào mới, cực cùng xinh đẹp , nàng cười rất xinh, tươi ở những đêm khách sạn sang trọng,ở những buổi tiệc cực kỳ tráng lệ ngon lành, những sáng, những chiều bên nhau cực kỳ sung túc .....
d / ....
Phần này , tôi để cho bạn tự sướng, tự sống theo ư bạn .
( Không có ư kiến kiểu lèo nhèo, lằng nhằng )
. Phần 2 __________________________________________________
Ở bài viết này , tôi xin bạn đừng nhắc, đừng mơ màng về chuyện trúng số nữa . Tôi cũng đă quên khuấy đi nội dung của câu chuyện cổ tích kể về 3 điều ước và cũng bỏ qua chuyện tôi đă mong ước có cái đũa thần để thoả măn những điều tôi đă thèm muốn .
Khi viết , tôi cũng muốn quên phắt đi những quyển sách của những nhà văn có biệt tài ru ngủ người đọc . Họ muốn viết ǵ để tạo nên những chuyện hoang tưởng là chuyện trong cái đầu của họ .
Không có cây đũa thần để làm chuyện điên rồ, tôi t́m cách nhập thể và biến thể theo cách riêng của ḿnh .
Đơn giản mà thôi . Viết - Và lập ra các chủ đề để sắp xếp những câu chuyện theo một cấu trúc theo ư ḿnh .
Nếu cần kỳ kèo kể chuyện đời có những vị đăng đắng hoặc mặn chát , tôi viết ở Đă Xưa Như Bây Giờ . Một tích tắt để nói về điều đă ngh, đă nh́n thấy và chọn một góc cạnh để nh́n thấy chúng với ư nghĩ của ḿnh .
Ở Thêm Một Lần Nữa th́ tôi phiên phiến , cố gắng dịu dàng, nhẹ nhàng hơn trong câu chuyện kể .... Những ngày, những tháng qua đi , những mơ ước không thể sờ mó , không thể thực hiện ( không phải v́ quá xa vời thực tế và viễn vông - Yêu hoà b́nh, ta phải làm sao để quư trọng và giữ ǵn sự hoà b́nh ấy ? )
Ở một người viết , hắn có một thế giới vừa rất mênh mông vừa chật hẹp . Vấn đề của người viết là mở toang những chỗ kỳ bí, những chỗ thâm sâu, những bi đát, những hào hứng nhiệm màu của đời sống để chọn được cho ḿnh một vài điều kỳ diệu .
V́ thế - Hắn cần viết . Không viết bằng cây đũa thần và giấc mơ trúng số .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 678965
07/02/2014
|
.
*** THAM VỌNG .
.. Con bé kia tâm sự kiểu chảnh chọẹ :
- Cháu có tham vọng rất lớn : Muốn thay đổi thế giới ḿnh đang sống !
.
Tôi im lặng và nghĩ là con bé nằm mơ .
Bé nhóc và tôi . Chúng ḿnh quá nhỏ bé .
Làm sao ? Làm ǵ để có thể thay đổi một thế giới quá to lớn này ?
Về chính trị học , người ta có nhiều cách để thay đổi khuôn mặt của xă hội, đất nước theo một chiều hướng với sự cộng tác của nhiều người cùng chung chí hướng và có mục đích thật sự .
Ở vị trí của tôi . Tôi suy nghĩ sau khi đọc rất nhiều quyển sách nói về đường hướng dân chủ và nhân quyền .
Những nhà công tác xă hội cũng đă viết rất nhiều về các đường hướng nhân sinh và xă hội .
Tôi chỉ có thể nói với con bé ấy một điều nhỏ mà thôi :
" Ta hăy thử thay đổi cái nh́n của ḿnh về thế giới với một hành động đơn giản :
Một ánh mắt nhiệt t́nh - Một nu cười san sẻ - Một cử chỉ nhẹ nhàng ân cần và tỏ lời cảm ơn .
Thêm một lời nài nỉ nữa nếu thấy kẻ đối diện vui vẻ v́ hài ḷng :
- Hăy chia niềm vui của ông, bà, anh , chị đến người chung quanh ḿnh .Và yêu cầu họ gây chứng bệnh di chuyền ( 1 + 1 + 1....... )
Như thế . Biết đâu, t́nh nhân ái và điều hoà thuận có thể làm thay đổi một phần nào những thảm cảnh do người tạo cho người .
Tham vọng lớn đă bắt đầu từ những niềm tham vọng nhỏ mà thôi .
Một ngày nào đó - Ừ - Th́ một ngày nào đó ......
đăng sơn.fr
.....
CHÚNG M̀NH
|
|
ndangsonfr
member
REF: 679679
07/10/2014
|
-
NGÀY ĐẸP CỦA NIỀM TRY ÂM
_________________________________________
1. -
Rời mắt khỏi phím chữ khi tiếng điện thoại reo .Có người lạ gọi hỏi tên để gặp .
Giọng người đàn bà hỏi và có câu đố :
- Ông biết là ai gọi ông không ?
Nghe giọng nói lạ và tôi đoán.Th́ ra là cũng đúng với cái nghĩa của " thần giao cách cảm " .
Vui - Rất vui và tôi nói với người có ḷng gọi ḿnh :
- Em đoán thế v́ đang thử viết ở trang chữ của chị.Viết dở dang ...
- Oh ! Em viết ǵ ?
- Rồi chị sẽ đọc.
Chúng tôi tâm t́nh với nhau về chữ và nghĩa.Chị và tôi là độc giả của nhau.Từ hai thành phố tưởng là xa.V́ chữ mà có ḷng gọi đến thăm hỏi nhau.Thấy ḷng ḿnh ấm.Càng ấm hơn khi nghe tiếng cười hihihi rộn ră như tiếng chim hót giữa trời xuân của chị.
Chúng tôi kể những mẫu chuyện vui buồn cho nhau nghe.Tôi kể câu chuyện tôi đă có một người chị hành nghề giáo sư pháp văn thời Đà Lạt và sau này là một người chị nuôi và cũng là người try âm của tôi để trao đổi về chuyện sách báo văn chương.Chị ấy đă qua đời và tôi bị lẻ bạn ,lẻ loi....
Người viết cần giam ḿnh vào một khoảng lặng sau khi đă trực diện với biết bao đổi thay của cuộc đời.Dù là viết theo kiểu chớp nhoáng,viết một cách dễ dàng bất cứ ở đâu.Chỗ viết lư tưởng nhất của riêng tôi là ở pḥng đọc sách riêng biệt.Khi viết,tôi có thể nghe được tiếng chim hót rất sớm,nhạc vặn nho nhỏ để làm phông.
Khi có một ư tưởng nào đó bất chợt đến từ một câu hát,từ một lời nói,một khung cảnh nào đó,tôi cũng có thể ghi note vào cuốn sổ tay.Đứng ở trạm xe bus hoặc trạm xe điện,ngơ ngẩn ngắm thiên hạ ,tôi cũng có thể viết theo một cách riêng của ḿnh.
Tôi hỏi ở phone cách thức và sự ngẫu hứng khi làm thơ của chị bạn viết.Bằng một chất giọng rất khiêm nhường ,chị rủ rỉ nói là chị ở nước ngoài đă quá lâu nên chị bị " nghèo nàn " trong ngôn ngữ tiếng Việt.
Tôi bật cười nói là ḿnh không tin là chị " nghèo " -Tại chị khiêm nhường mà thôi.
Câu chuyện qua lại ngọt ngào và có nhiều điều thú vị.Khi vui vẻ th́ tôi khôi hài để được nghe tiếng cười khúc khích của chị.
Người bạn viết nói nho nhỏ :
- Có người đọc chị,nói có cảm tưởng là đang đọc bài thơ của một cô nhỏ tuổi 16 .
Tôi căi kiểu gàn :
- Chữ nghĩa không có tuổi chị ạ ! Tâm hồn không có tuổi.
- Em bao nhiêu tuổi trong tâm hồn em ?
Tôi ăn gian số tuổi để nói ḿnh vẫn là 20 tuổi khi làm những bài thơ nói về mưa.Tôi muốn có số tuổi của một Nguyễn Công Trứ khi nói về chữ nhàn và sẽ rất đàn bà tính , lẳng lơ khi cần lăng mạn để làm ướt chữ.Chị cười,tôi cười.
Vậy mà vui.Vui được khi ư hợp tâm đầu th́ cứ vui .Hạnh phúc đến từ một giọng nói và tiếng cười từ xa.Tôi cám ơn người viết đă viết và đă đọc.
Buổi sáng trôi qua lúc nào không rơ.Nắng lên cao.Nắng như tiếng nói làm ấm ḷng.
2.
Ở dưới những tập Truyện Ngắn kư dưới tên @nguyênhạ và tôi,có người bạn đọc đă viết :
" Wow ! This 's something so romance .I would like to read more and more ... Finally ,my dear uncle can enter woman world by its details . Please , honestly with us . You must say things that you felt not what you see ...or thing that people says "
Điều khích lệ đó sao ? Nhẹ ! Gọn.
Theo sự suy nghĩ của cá nhân khi muốn viết để kể chuyện trong một bài truyện ngắn,ta có nên áp đặt sự suy nghĩ và quan niệm sống của riêng ḿnh cho các nhân vật trong truyện không ?
Truyện là một phần pha trộn của hư cấu và sự góp nhặt của từng mẫu chuyện trong một hoàn cảnh của đời sống.Người ta nói : mỗi đời con người là một vở bi hài kịch. Người viết là người dựng truyện và cho các nhân vật của ḿnh đóng kịch đời.Tuỳ theo bối cảnh của câu chuyện mà những nhân vật được dựng lên cho phù hợp với vai tṛ riêng của ḿnh : Người gian ngoan quỷ quyệt sẽ có những suy nghĩ riêng để lần lượt tŕnh chiếu các thủ đoạn của ḿnh.Người hiền lương nhân đức th́ có một sự suy nghĩ riêng theo cung cách ,cử chỉ ,cách ăn nói đối đáp....
Người viết không nhất thiết phải tŕnh bày cái cảm nghĩ riêng tư và quan niệm sống của riêng ḿnh ( Cách áp đảo vai tṛ này là một trong những điều có thể làm lu mờ và đồng hoá nhân vật cho những sáng tác về sau )
Vài hàng để viết.Viết là cách để sống một đời sống khác.Các nhân vật trong truyện có một đời sống riêng.Khi khép lại trang sách hoặc bấm con chuột nhảy qua một trang hay một chủ đề khác,các nhân vật trong truyện phải biến mất để các nhân vật khác được ra đời.
Và người viết.Hắn nghĩ ǵ với những đề tài khác để có thể thai nghén sinh sản một đời sống khác cho những nhân vật sắp tới trong tập truyện của hắn ? Trong khi chờ đợi có đề tài và cảm hứng để tiếp tục viết.Hắn - Người viết tiếp tục sống với cái đời sống thật của hắn.Toàn vẹn .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 681613
08/07/2014
|
.
v .....
__________________________________________________ _
Với chữ V to đùng như quả trứng vịt ở tựa đề , có thể bạn nghĩ đó là một chữ của mật mă cần giăi mă . Có thể lắm . Và tôi sẽ cố gắng giải thích là tại sao có chữ " V " duy nhất ấy .
" V " như thế là v́ sáng nay, tôi đọc được một câu của người bạn khuyên người bạn viết đang nản chí kia :
" Viết cho những người bạn, viết cho những người thích truyện của ḿnh , viết cho những ai có cái đầu và biết cách đọc truyện.
Thế đó. "
Vậy sao ? Đơn giản cực kỳ . Đơn giản như đang kéo chiếc ghế, ngồi xuống cạnh nhau và nh́n thẳng, nh́n sâu vào đôi mắt của kẻ muốn viết và cảm thấy nản chí v́ nhiều lư do để có thể bỏ cuộc .
Hăy hỏi thử người viết : - Người muốn viết về cái ǵ ?
Đừng hỏi hắn là :
- Ngươi viết như thế nào ? Viết ra sao ?
V́ :
Câu hỏi thứ 2 ấy hơi khó để làm hắn, kẻ viết có thể lúng túng . Ở một người bỡ ngỡ vừa cầm bút , khi muốn viết , hắn có sự háo hức ( vội vă ) và có khi v́ quá vội vàng, hắn vấp ngă . Hắn ôm đầu , đứng lên , chờ cơn đau và sự choáng váng qua đi rồi ngồi vào bàn , thử trầm tĩnh hơn để viết .
Hắn phải đối diện với chính hắn , đối diện với toàn bộ những ư tưởng đang thành h́nh . Những ngón tay của hắn có thể biến thành cánh bướm lượn tung tăng trên cánh đồng cỏ đầy hoa lá và gió vi vu .
Cánh bướm ấy đậu ở cụm hoa rồi có một lúc bị nghiêng ngả v́ cơn gió chao đảo .
Trở lại lời khuyên của người bạn kia : " - Viết đi . Viết cho những người bạn, cho những ai có cái đầu và biết cách đọc truyện "
Buồn cười lắm ! Ai mà chẳng có một cái đầu . Có những cái đầu đi t́m nguồn ánh sáng từ trang chữ . Có những cái đầu chỉ như khu phố bị cúp điện và bó tay, bó gối .
Để tiếp hơi sức cho bạn viết, tôi kể cho bạn nghe một thí dụ nhỏ về bóng tối và ánh sáng :
Đang quay quần với gia đ́nh , với bạn bè th́ đèn đuốc sực tắt . Tối om om . Chẳng ai nh́n thấy ai . Rồi độ vài giây sau , có một ngọn lửa hay một ngọn đèn pile được bật lên . Ta lại thấy mặt nhau .
Sẽ có vài tiếng lao nhao . Sẽ có vài ánh nh́n ngạc nhiên v́ sự thay đổi của t́nh thế .
Ai là người bật ngọn đèn ấy ?
Và câu trả lời sẽ nằm rơ trong cái đầu của những người biết đọc, biết cách đọc để có thể viết .
V : Viết . Vận dụng
Và " V " là câu trả lời của tôi để tặng những người muốn VIẾT và giữ kiên tŕ để Viết .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 681614
08/07/2014
|
.
.
lời thật t́nh -
Như đă biết : Đôi khi sự giả dối có thể làm đẹp ḷng người đối diện để thoát hiểm hoặc để luồn lách .
Ở trong những sự giả dối cũng có thể có 3 chữ viết tắt rất gọn ghẽ : VIP .
Bạn hăy cẩn thận và nên bịt tai lại v́ tôi đang thật t́nh với bạn , nếu bạn thích chữ VIP và muốn được làm VIP .
Như sau :
Vip là một nhân vật rât hách x́ xằng . Mặt hắn câng câng v́ nắm giữ một vị trí rất quan trọng . Hắn muốn thấy ai cũng phải trọng vọng hắn .
Theo kinh nghiệm và chức vụ , hắn thấy ḿnh quan trọng với sự hiện diện của ḿnh . Từ sụ kính cẩn, từ cái bẩm thưa và chung quanh hắn là những rào đón, những lời tâng bốc .
Cái TÔI của hắn to lắm - Có khi hắn tưởng hắn là ông trời con .
Hắn như đứa con một trong một gia đ́nh giầu có thế lực .
Hắn bị vướng cái bệnh Siêu Sao và rất khó chịu khi đụng phải những cái VIP khác .
Để giải quyết vấn đề của VIP , hắn tính toán rất nhanh :
- Loại trừ đối thủ bằng mọi cách
- Làm tṛ quan trọng, tṛ ngông
- Tạo thêm thế lực và bè cánh , củng cố địa vị .
Trong lúc ra sức chiến đấu trên chiến trường ấy, hắn quên bẵng đi một điều là khi trở về với chính ḿnh, cởi hết quần áo khi tắm, nh́n bản mặt ḿnh vào cái gương phản chiếu : Hắn hiện nguyên h́nh dạng là Hắn gồm tất cả những ưu khuyết điểm cần phải có để mang tên gọi của một con người và hắn phát hiện ra cái lằn mức ranh giới của VIP và không VIP : Bản chất của cái Thiện và cái Ác .
Khi thích danh hiệu VIP , hắn phải chấp nhận một điều : " Ảo Vọng "
Tôi đă gặp những nhà văn , nghệ sĩ sáng tác rất VIP ấy .
Khi nghĩ là ḿnh đă thành công, họ bị mất trí nhớ .
Là siêu sao, là đại gia, là VIP sung sướng lắm . Chỉ khi nào bóng đêm trở về, khi mà những ngọn đèn chiếu vào ḿnh đă vụt tắt th́ chỉ là một trong những cái xác chờ thời gian đào thải mà thôi .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
thanhthien8
member
REF: 681659
08/08/2014
|
Bớ cái anh Đăng Fa Son !
Anh Thầy Sáu viết ǵ mà đọc thấy ác ác, hihic.
Người ta đang bay bỗng trên mây làm Siêu Sao Chổi
bỗng nhiên anh cho vào khúc .. trần trụi tắm với cái xác .. trơ xương .. ḷi sơ
rồi tắt lịm .. tối đen thui hỗng thấy ǵ ..
Ui sao mà đen thui vậy nè, hết thấy đường gơ rùi
Thôi xin phép đi ra, chứ ở đây lâu là bị vạ lây .. rồi lại bị la, hihic
|
|
ndangsonfr
member
REF: 681677
08/09/2014
|
.
VIẾT và ( luồn ) LÁCH.
Có thể đây là một bài viết rất khó ưa v́ sự thật có thể làm mích ḷng và mất ḷng th́ có thể gây thương tích .
( v́ thế , phải viết theo kiểu lái xe trong thành phố để luồn lách . Xe cộ chật đầy ở phố đông , lái thế nào để tránh tai nạn ? )
-------
Mấy ngày nay, nhận được vài thư của một bạn viết báo là có thêm rác ở thành phố và xúi tôi đọc kỹ để sau đó viết một bài về Rác Văn Hóa ở chủ đề Thế Giới Ảo và T́nh Thật ( một trong những chủ đề đă viết từ 2007 )
Thật t́nh mà nói : Tôi đă thấy rác và sợ rác rến . Khi thấy rác , ḿnh biết ḿnh phải làm ǵ : Nhặt rác, hốt rác, đậy nắp thùng rác để tránh ô uế, ruồi nhặng ... Hoặc cách khác là quay đi để khỏi thấy và tránh rác .
Ai cũng biết là ở thời đại mới để bảo vệ môi sinh , ta có thể lọc rác, dùng rác vào những điều thíết thực có nhiều ích lợi . Hành động đầu tiên khi bỏ rác là phân loại rác để bỏ chúng vào những ngăn, thùng có quy củ .
Có một loại rác khác khó xử lư và gây khó chịu hơn là loại rác văn hóa từ những bộ óc chứa rác khi họ không tự chế để gây ô nhiễm ngay cả lúc lái xe ( viết ) và họ phóng uế ra ngay trên đường phố .
Bạn là người lái xe, giữa đường , gặp đống rác , bạn có thể lách xe để tránh . Nhưng khi gặp rác cứ xả thêm rác, hẳn có lúc bạn phải càu nhàu ( chẳng lẽ lại vừa lái xe, vừa bịt mũi và nhắm chặt mắt lại ? )
Ở những thành phố chen chúc , sống chung với nhau, hẳn nhiên là phải có những điều vui buồn , cọ quẹt , tranh chấp .... Chuyện dễ hiểu mà thôi . Có khi chỉ v́ một lời nói không đúng chỗ , một nụ cười, một cái nh́n có vẻ châm biếm là xảy ra chuyện .
Người ta hay nh́n nhận và đánh giá khi nh́n , khi nghe thấy sự cư xử giữa người với người để nhận định : - Kẻ này có văn hóa, có ư thức . Kẻ kia thiếu giáo dục, thiếu nhân cách ...... Và có khi ta lầm tưởng là kẻ có học thức , học cao hiểu rộng là sẽ có nhân cách và có sự tự trọng hơn kẻ ít học ( ! )
Ta có thể lầm một vài lần qua cái nh́n chủ quan nhưng chẳng may, ta có thể lầm thêm những lần khác qua những sự kiện sau này . Cái vỏ học thức , bằng cấp có khi chỉ là cái vỏ bọc che khuất sự suy nghĩ và nhỏ nhen từ tâm tính qua bộ năo nhằng nhịt tự ái và thù hằn để khiêu khích qua các h́nh thức .
Những kẻ thiếu hoặc không đủ tŕnh độ văn hóa, họ có thể sắn tay áo xúm vào nhau đấm đá và chửi nhau rất tục tằn . Những kẻ tự nhận là biết đọc, biết viết sẽ choảng nhau bằng chữ nghĩa của họ ra sao ?
Ở giữa phố phường, là người đi giữa trục lộ lưu thông, tôi không lạ, không sợ những câu tục tằn của những kẻ thô tục cộc cằn thô lỗ cho dẫu họ có văng tục quá trớn . Tôi e dè , run sợ với những cái đầu có học thức và quá tự măn với điều đă " kết nạp " kiểu ra vẻ trí thức . Trong lúc viết và không thể giữ được sự tự chế, họ làm rơi ngay cái mặt nạ đă đeo từ bao lâu . Cái mặt nạ ấy rơi ngay vào băi rác . - ( Rác của một thứ hoang tưởng ảo vọng cho dù là hay chối từ bằng chính sự trịch thượng khoe khoang - ra vẻ - của họ --------- )
Ta có cần phải có bè, có phái, có băng bạn bè ủng hộ để có một vị trí khi tham dự sự có mặt của ḿnh ở phố ? Ta có cần sự ca ngợi của những thứ fans đường mật để thấy ḿnh rất quan trọng khi viết ? Viết ǵ với một cung cách rất lủng cũng để chứng tỏ sự không biết tự chế của ḿnh ?
Nghĩ lại, trong những điều rủi vẫn có những điều may là vẫn c̣n những người chân chính đă dùng óc phán đoán và trí tuệ minh mẫn để chận đứng những thứ văn hóa rác đang diễn ra : - Chận rác và ngừa rác ngay từ nguồn của chúng .
Viết và Lách để xin cảm ơn những tâm hồn c̣n sạch giữa băi rác văn hóa .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
...............................
Anh cám ơn ThanhThiên đă ghé vào thăm .
|
|
ndangsonfr
member
REF: 681750
08/11/2014
|
.
" Thuật khích tướng " - Action
.
--------------------------------------------------------------------
Chúng ta , ai cũng hiểu là khi bị khiêu khích th́ người khiêu khích ấy đều có lư do riêng của họ .
Tùy theo mức độ nặng hay nhẹ th́ ta tỏ thái độ với một vài điều kiện + thêm một khoảng thời gian để sự khiêu khích ấy có thể " bốc hơi " ( Án binh bất động )
Tại sao bị khiêu khích : V́ sao ? Bởi ai ? Thế nào ?
Thay v́ trả lời kiểu đẩy quân lính ra mặt trận th́ tôi thọt hai tay vào túi, t́m một khoảng đường đi bộ, chậm răi và phân tích :
Đây là cách suy nghĩ của riêng tôi từ lá thư quá trẻ nít ấy từ mail :
- " Toàn kiếm hiệp cả"
...
"đăng sơn chỉ tạm thôi"
...
"mấy thứ ấy đáng vứt đi"
....
là lời nhận xét của một tay chơi sách khi lần đầu vào VT... *
Và.... chú nghĩ sao?
Chú đang rất tức, hay đang tự nói: "Ồ, thấy chưa, tui cũng thấy vậy. Đă nói rồi mà!"...
__________________________________________________ __ ! --
Đó là lá thư đến từ xa của một con bé quá rảnh rỗi v́ không biết làm ǵ cho hết một ngày nên nhỡ tay chạm vào người viết .
Lá thư ấy rất trẻ nít kiểu nghịch ngợm nhưng có thể tự làm ḿnh u đầu sứt trán và sẽ học thêm được một bài học theo cách " Gậy ông đập lưng ông " ( Chiêu thức thứ 1 )
Tôi giải thích ở đây :
Ở câu đầu :-- Toàn kiếm hiệp cả .
( Câu này vô nghĩa v́ thiếu CHỦ TỪ rơ nghĩa : - Ai ? )
- Câu sau đụng vào tên Người Viết : Đs chỉ tạm thôi .
( Tạm ở đâu ? Tạm là thế nào ở sự chuyển tiếp của một ư ngầm rất cao ngạo ? )
- Câu chót : Nghĩ sao ? Nghĩ Ǵ ?
2. THƯ RA QUÂN .
"
Cô Nhóc -
Tôi không hoan nghênh lá thư kiểu khiêu gợi và khiêu khích của cô . V́ tự lá thư ấy đă không có ư nghĩa ǵ v́ không hẳn là một góp ư từ sự đối thoại . Chủ từ và tác giả của lá thư ấy theo cô báo cáo là một " Tay Chơi Sách "
Tôi muốn hỏi cô một điều căn bản :
- Thế nào là một Tay Chơi Sách ? H́nh dạng của bộ óc của tay chơi này ra sao ?
TRong khi chờ cô đi t́m định nghĩa về chữ CHƠI , tôi tàm tạm nghĩ về chữ Dân Chơi ấy như thế này : Hắn bỏ tiền ôm sách báo về nhà, chất đầy lên kệ sách và đi ngang, đi lại ngắm những cái b́a của sách , lật lật vài trang và thỉnh thoảng lấy chổi lông gà, khăn tay phủi bụi . Hắn chăm chỉ, cố gắng mở trang sách để đọc ....... .
Và hắn bỏ tiền mua thêm sách để càng ngày thấy thêm sách chất đầy trên kệ, trên bàn và ngay cả dưới gầm giường của ḿnh .
Thưa Cô .
Có lẽ cô cũng là một trong những tay chơi sách và kiểu chơi riêng của cô ra sao ?
Cô đọc ra sao để giữ lại những điều cần thiết nhất ?
Hẳn cô đă đọc câu chuyện của hai ngựi bạn chí thân tên là Lưu B́nh và Dương Lễ ?
( Người bạn này thấy bạn kia lêu lỏng , làm nhục bạn bằng món ăn với quả cà và chơi kiểu khích tướng bằng cách bảo vợ ḿnh vè nhà anh bạn kia để hầu hạ và khuyến khích anh ta mài dùi kinh sử ....)
Tôi đă đọc để " ca ngợi " t́nh bạn khủng khiếp đó nhưng không tin câu chuyện ấy theo sự nhận định riêng của ḿnh .
Cô thích hay cô tin vào kiểu khích tướng như thế là chuyện của cô .
Nhưng : Cô không có quyền khích tướng tôi với lá thư trẻ con như thế . Tên dân chơi sách nói ǵ, nghĩ ǵ th́ kệ hắn . Hắn có quyền phát biểu ư kiến sau khi đă " chơi " với cả trăm ngàn điều đă đọc - nhưng tôi nghĩ rằng hắn chưa đủ sức giữ lại một điều duy nhất của một kẻ sĩ : " Đừng vội hàm hồ và vô lễ "
Nếu hắn muốn có một kiểu bút chiến như đánh cờ tướng , tôi sẵn sàng hầu hắn vài bàn và tôi sẽ rất trịch thượng với cái đầu của hắn .
Tôi chào cô .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
VT : tên 1 diễn đàn
|
|
ndangsonfr
member
REF: 681752
08/11/2014
|
..
.
Thư cho Bé Con -
Đáng lẽ ra, chú viết tiếp ở hiệp 2 , chỗ có tựa Dân Chơi để cho bé hiểu thế nào là Chơi . Và tùy kiểu mà Chơi .
Chơi dao , nếu không cẩn thận th́ đứt tay . Với chú, chú thấy bé lă lỡ tay chơi với " Chữ " và chú dùng chữ của bé để làm cây gậy đập lại bé .
Bé có đau không ?
Nếu hôm nay chưa đau, th́ ngày mai, ngày mốt bé sẽ thấm và cảm thấy đau- Vết đau dịu dàng ấy sẽ có một màu bầm tím hoặc màu đen như màu tóc của bé . Bé cứ nhẩn nha và chờ vết bầm ấy chuyển sang màu tim tím và bé chờ thêm vài hôm nữa để có thể lắng dịu và can đảm ngồi vào bàn , mở sáng ngọn đèn để viết .
Bé con sẽ kể ǵ ? Sẽ viết ǵ ?
Xin bé đừng nhắc ǵ đến kẻ dân chơi sách ấy nữa . Giữa chữ Chơi và Đọc sách, chú chọn chữ Đọc .
Đọc và hiểu cho rơ câu Gậy ông đập lưng ông và thêm câu nữa : " Kẻ cắp gặp bà già " . Bé nghiền ngẫm tử tế như nhai thật kỹ một món ăn khó nuốt rồi một ngày kia bé sẽ ngộ ra một vài thứ khác khi viết lách .
Để viết, ta nên rơ ràng điều ḿnh muốn trải bày . Đừng nghịch đùa với lửa .
Không phải là kẻ viết nào cũng viết như nhau . Chữ và kho chữ của chú luôn có sự dịu dàng dành cho bé nhưng chú không chấp nhận là bé giỡn mặt với câu chữ . Chú không dễ ǵ bị bé con khích tướng đâu v́ chú đă trải qua bao sóng gió khi viết .
Bé đừng mong làm nhà văn ở độ tuổi này ( v́ có thể bé chưa đủ sức chịu được những vết đau của đ̣n vọt : Chú đă tặng bé con một vết thẹo để viết và chú sẽ không ân hận khi đă giúp bé -)
Can đảm để vững hơn trước khi nhận thêm những ngọn đ̣n khác . Có thể chú sẽ khốc liệt hơn thế .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 682769
08/29/2014
|
.
khoảng cách .
__________________________________________________ ________________________________
Ngày hôm kia , một cô bé tí học viên hỏi tôi sau giờ học :
- Để viết văn và viết thật hay, ta phải làm sao ?
Tôi nh́n con bé ( ngỡ ngàng )
Tôi ch́a cho bé trang giấy trắng - 25 x 15 -
Nói :
- Trong ṿng 5 phút, hăy viết một đoạn ngắn .
Con bé ngồi vào bàn viết . Chữ chi chít, chữ đẹp - Rất đẹp :
" .................
................... "
Bé ngẩng mắt . Vẻ ṭ ṃ :
- Thầy cho em bao nhiêu điểm ? Nhiều , thật nhiều há ?
Tôi cho em 5 /20 và tôi thấy cô nhóc buồn .
Tại sao ?
Để viết văn , không phải là hễ có chữ là viết .
Em nhỏ không hiểu ư ?
- Hăy xoè bàn tay của em và em nh́n thấy những vệt chỉ tay có khoảng cách . Chi chít nhưng rơ ràng . Ở đường chỉ tay nói về công danh không có chữ mang tên " nhà Văn " .
Nhà văn là ǵ ? Là ai ?
Nhà văn không có chứng chỉ, không cần bằng cấp . Nhà văn không cần ghi danh nghĩa là nhà văn trên thẻ căn cước .
Hắn là Em - Là tôi - Là Chúng Ḿnh .
Không phải cứ viết cả ngàn trang giấy, ngồi gơ như khùng điên trên phím chữ là hiển nhiên là trở thành nhà văn .
Tôi viết lúc tôi chừng 15 , 16 tuổi và tôi đă gửi bài đăng báo từ lúc c̣n áo trắng . Họ , có lúc chọn bài tôi viết, có lúc vứt bài của tôi vào sọt rác ở toà soạn .
Bài đăng đầu của tôi ở Saigon , lúc tôi chừng 16 tuổi . Nhỏ híu hiu . Cha tôi thấy bài viết , cha tôi im lặng .
Tôi rời xứ . Những bài viết của tôi xuất hiện ở USA lúc tôi 24 tuổi . Mẹ tôi không đọc ,cha tôi đă khuất bóng .
Tôi rất cô đơn trên ḍng chữ . Những buổi chiều mùa đông , bên này lạnh cóng . Tôi thả bước, tay đút sâu vào túi quần , co ro .
Tôi không thấy tôi có chút ǵ là nhà văn . Và tôi vẫn viết từ những khoảng cách . Khoảng cách từ Saigon đến Paris, đến Lyon, đến Marseille xa lắm . Saigon ngày ấy đă không có muà đông .
Paris có 4 mùa, tôi thả bộ đi t́m lại những cơn mưa thời ở giảng đường . Tôi hoài vọng và biết là không thể nào t́m lại được quá khứ .
V́ thế, tôi viết để giữ lại thời gian .
Bạn hiểu chứ . Một ngày nào đó, bạn trôi đến một xứ lạ . Bạn nếm thêm những cơn băo tuyết, những cơn gió mưa - và bạn ngồi xuống để viết ( Lúc ấy , bạn sẽ thấm ! )
đăng sơn.fr
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|